Công nhận hồi xưa xem mấy trận derby đã thiệt. Máu lửa và đầy thù hận. Xem mà nóng người theo. Cảm giác rất đã khi đội nhà giành chiến thắng. Vẫn nhớ cái khoảnh khắc Persie sút phạt ăn 3-2. Giờ thấy nó cứ nhàn nhạt sao ấy :(
Lúc đó còn nhiều công thần cống hiến cho clb, có tranh chấp gì là lao vào ăn thua đủ. Giờ còn mỗi R300 với Carick. 2 ông đó mà ko có trên sân là thôi luôn bảo sao ko nhạt. Như lúc Luke Shaw bị gãy chân nằm lăn lộn trên sân mà có mỗi chú Depay chạy chung cánh là quan tâm, còn cả đội im thin thít chả ai ý kiến gì luôn. Nếu mà còn mấy lão làng thì thế nào cũng quây trọng tài đòi thẻ liền.
thời điểm đó Mu đội hình không mạnh nhưng mà coi là phê, nhìn cả đội đá mà cảm xúc lên xuống theo luôn hơn cả thứ bóng đá đẹp mắt chính là đấy chứ đâu
Trận này nguyên đám gay ngồi ở Nghệ Thuật 5, khúc Bellamy gỡ hoà xong buồn như chó thiến thì Owen dưới đất chui lên ghi bàn la muốn banh quán Nhưng mà đá với xì tin mình chưa bao giờ cảm nhận đc cảm giác derby máu lửa, đá với Ars thời Vieira, Keane mới máu