vnex- Nếu một ngày chúng ta chán nhau...

Thảo luận trong 'Thư Giãn Express - Bản Tin Cuối Ngày' bắt đầu bởi 1110ichien, 5/4/16.

  1. 1110ichien

    1110ichien T.E.T.Я.I.S GameOver

    Tham gia ngày:
    24/7/12
    Bài viết:
    695
    Chuyện ly hôn hụt của cặp vợ chồng Phú Thọ gây 'bão' mạng
    "Một buổi tối, chồng ngồi gõ lạch cạch cả giờ đồng hồ, rồi in ra bản Đơn xin ly hôn đưa mình. Chồng nói 'Giải thoát cho nhau đi em'...", chị Thảo kể.
    Status "Nếu một ngày ta chán nhau" của chị Nhữ Thị Thảo (sinh năm 1987, hiện sống ở Phú Thọ) đang được lan truyền rộng rãi trên Facebook với hơn 26.000 lượt like, hơn 14.000 lượt chia sẻ, gần 6.500 bình luận. Nhiều người tâm sự đã rơi nước mắt khi đọc status của chị, bởi nó chạm đến đúng những cảm xúc của họ, họ thấy bóng dáng mình trong câu chuyện đó.

    Chia sẻ với VnExpress, chị Thảo cho biết status đó chị kể về câu chuyện của chính vợ chồng mình cách đây 4 tháng khi hai người đứng trước ngưỡng cửa ly hôn: "Đó có lẽ là biến cố lớn nhất trong cuộc đời mình từ trước đến giờ. Bởi lẽ mọi mâu thuẫn giữa hai vợ chồng trước đó đều được giải quyết bằng một cuộc nói chuyện, nhưng lần ấy không đối diện với nhau được, cả hai đều im lặng".

    Chị Thảo chia sẻ thêm: "Mình rất quan tâm chồng nhưng khi lao vào kiếm tiền, bận rộn, nhiều khi mình đã bỏ bê anh, việc đó khiến anh bị hụt hẫng. Sau biến cố tưởng chừng như sắp sửa chia tay nhau, vợ chồng mình càng thương nhau hơn, chồng hiểu hơn cho công việc kinh doanh ở nhà bận rộn của mình. Hai vợ chồng đã biết dung hòa mọi chuyện, tự nói với nhau rằng dù công việc bận rộn thế nào cũng phải dành thời gian cho nhau, cho gia đình, con cái".

    Chị Thảo kết hôn năm 2010 với người chồng kém 2 tuổi. Hiện anh chị có hai bé trai, bé đầu gần 5 tuổi, bé sau một tuổi.

    [​IMG]
    Chị Thảo và chồng mặn nồng hơn sau biến cố tưởng như sắp chia tay nhau.

    Dưới đây là status đang gây "sốt" của chị Thảo trên mạng xã hội.

    Có một thời gian vợ chồng mình không thể cười với nhau sau những cuộc cãi vã được nữa. Điều mà trước đây chỉ to tiếng vài phút sau là đã cười nhăn nhở. Đến khoảng ấy lại là sự im lặng, im lặng đến ngộp thở. Chẳng ai có thể nói được với nhau lời tử tế. Tránh mặt nhau, ngay cả giấc ngủ cũng không muốn chạm. Chỉ cần nói với nhau một câu cũng đủ gây ra một cuộc khẩu chiến.

    Mình nói rất nhiều lần rằng, với mình im lặng là chết. Và lúc ấy thì vợ chồng mình đang chết thật. Cứ thế kéo dài đến cả tháng trời, trong khi bình thường ngay cả khủng hoảng tồi tệ nhất cũng chỉ ngày thứ 3 là vợ chồng lại ôm nhau ngủ. Vậy mà suốt một tháng chẳng ai có thể nhìn nhau một cách bình thường. Cảm giác như chỉ muốn biến mất khỏi cuộc đời nhau một cách sạch sẽ nhất.

    Và rồi một buổi tối, chồng mình ngồi gõ lạch cạch cả giờ đồng hồ, rồi in ra bản Đơn xin ly hôn đưa mình. Chồng nói:

    - Giải thoát cho nhau đi em. Anh sắp không chịu nổi rồi.

    Chẳng thể hiểu được lý do vì sao, ngay cả bản thân mình cũng nghĩ đến điều ấy, nhưng là đàn bà vẫn còn muốn giữ gia đình tròn vẹn cho con nên cứ sống như vậy đi.

    Mình không ngạc nhiên, bình thản cầm bút ký: Tôi đồng ý!

    Chồng mình im lặng cầm lá đơn cho vào cặp. Trong lá đơn nói rõ sẽ chia đôi con cho nhau. Mỗi người nuôi một đứa.

    Cả đêm hôm ấy, vợ chồng mình không ngủ. Mắt mình ráo hoảnh, chẳng thể nghĩ được gì cho ngày mai. Còn chồng mình - anh ấy bật khóc nấc lên từng tiếng.

    Lần đầu tiên mình nhìn thấy những giọt nước mắt chua chát của anh ấy. Dường như cố gắng kìm lại nhưng không được, rồi anh bật dậy lao vào nhà tắm, không nhớ là ở trong ấy bao lâu, chỉ biết lúc trở ra mắt đã đỏ ngầu.

    Mình hỏi:

    - Sao anh khóc, đây chẳng phải là ý của anh sao. Sao còn đau khổ chứ. Em đồng ý giải thoát theo ý anh, anh còn muốn gì.

    Chồng mình nhìn lên ánh mắt vật vã:

    - Anh thương con, rồi hai đứa sẽ mỗi đứa một phương,không được ở cạnh nhau nữa. Anh sẽ rất nhớ con.

    Rồi anh ấy ôm ghì lấy con, cố nén tiếng nấc. Mình đứng bật dậy, cố không để khóc theo.

    Khi cuộc sống đã đến mức chẳng thể dung hoà được nữa, ra đi là điều cần thiết. Chẳng phải vì ai, chẳng vì ai phản bội ai, chỉ vì chúng ta đã không thể vượt qua những áp lực cuộc sống. Mình cũng đã từng nói với anh ấy: Con người mình buông bỏ hay nắm giữ đều rất quyết liệt. Anh ấy hiểu điều ấy.

    Và chồng mình khoá Facebook, ai tinh ý có thể thấy một thời gian mình viết gì cũng không tag anh ấy vào nữa. Bọn mình ly thân, mỗi đứa một phòng. Mình nhắn cho chồng:

    - Anh đừng bỏ Facebook, em muốn nhìn thấy con, anh siêng up ảnh con nhé, hàng tuần sẽ cho hai anh em gặp nhau một lần. Xin lỗi vì chúng ta đã không thể giữ được tình yêu này.

    Lúc này mình khóc.

    Ngày hôm sau ấy, chồng đi làm nhắn tin về rằng:

    - Anh đi làm và đã nộp đơn lên toà án. Họ hẹn 15 ngày nữa gặp nhau trên toà để giải quyết. Thời gian ấy chúng ta tạm thời ly thân, sau đấy anh sẽ thuê nhà giúp cho em và con.

    Mình nhắn lại lạnh lùng:

    - Không cần đâu, em sẽ đi luôn, em tự lo được.

    Hôm ấy trở trời con lại ốm, mình thu xếp đồ rồi nói với mẹ chồng là đưa cháu đi Hà Nội khám bệnh. Chuyện sau này êm xuôi sẽ nói sau. Chồng mình chuyển tiền vào tài khoản riêng của mình, rồi nhắn:

    - Anh sẽ gửi thêm sau.

    - Ok anh, em và con đi bây giờ.

    Chồng mình im lặng.

    Mọi thứ đã hoàn tất cho một cuộc chia ly. Chẳng cần lý do gì cả, chỉ là không thể ở bên nhau được nữa. Mình gọi taxi, ôm con vào lòng, vô thức, cứ đi đã rồi tính. Nửa đường thì con lên cơn sốt, rồi nôn trớ trong xe, mặt tái đi. Ngoài trời giữa những ngày rét đậm. Mình hối lái xe chạy nhanh về Bệnh viện Nhi trung ương.

    Trời bắt đầu tối thì có mưa, bế con chạy vào viện, mưa và gió táp vào mặt lạnh buốt, cố ôm lấy con mà lòng cay đắng. Tại sao mọi thứ lại trở nên như thế, tình cảm 6 năm qua, những khó khăn đã từng, những yêu thương ngọt ngào đã qua giờ chỉ cần ngoảnh mặt đi là hết sao?

    Một mình tay ôm con sốt, tay làm thủ tục. Con khóc, bác sĩ hỏi người nhà đâu, đưa người nhà bế con. Lúc ấy trong đầu nhớ về những ngày hai vợ chồng đưa con đi khám. Đứa bế con đứa chạy lăng xăng lo việc. Con khóc đứa bế đứa dỗ, động viên nhau. Quay sang bên cạnh, mọi người đều đủ bố mẹ bên cạnh con. Mình ứa nước mắt.

    Hình như chúng ta đã sai ở đâu đấy. Hình như chúng ta đang làm khổ nhau và con vì cái ích kỷ của bản thân.

    Tay xách nách mang, vừa ôm cho con bú vừa chạy, nước mắt lã chã. Cái hình ảnh lúc ấy chắc chẳng thể nào quên. Con bị viêm phế quản, bác sĩ cho thuốc rồi về. Mò vào túi lấy điện thoại, hơn 20 cuộc gọi nhỡ và 5 tin nhắn của chồng. Đồng hồ đã gần 10h đêm.

    Anh ấy nhắn:

    - Em nghe máy đi. Em và con đang ở đâu. Anh sai rồi, em cũng sai rồi. Em về đi. Em ở đâu, anh đi đón.

    Mình không kìm được nữa, khóc nức nở ở hành lang bệnh viện. Gọi lại cho chồng:

    - Em đang trong viện nhi, con ốm. Khám xong rồi. Giờ em mới cầm điện thoại.

    - Em bắt xe cho con về nhà luôn nhé, về thấy tủ quần áo của em trống không, chẳng thấy em ngồi ở giường như mọi ngày, anh thấy sợ quá. Anh gọi em mãi mà em không nghe. Anh lại càng lo, cứ nghĩ dại... Về đi, mai anh đi rút lại đơn.

    Mình hiểu tâm trạng của chồng mình, có lẽ cũng như mình lúc này.

    Mình tắt máy, lòng bớt nặng, sau tất cả, mình cần về. Tình yêu vẫn ở đấy, chỉ là chúng ta mải lo quá nhiều thứ mà trót hết kiên nhẫn cho một mối quan hệ. Cơm áo gạo tiền quên đi mất chúng ta còn tình yêu cần gìn giữ.

    Về đến nhà hơn 12h khuya. Cả nhà đã ngủ, còn chồng mình ngồi đấy, đón lấy con rồi bảo:

    - Em qua quán ăn bát cháo đi cho ấm (quán cháo ngay sát nhà).

    Mình làm theo vì bụng lúc này đã rống tuếch. Xong xuôi vào phòng, đặt con xuống giường, hai vợ chồng nhìn nhau hồi lâu, mình bật khóc, chồng mình ôm lấy mình rồi nói:

    - Thôi, không sao đâu. Vợ ngủ đi không mệt rồi. Ổn rồi, ổn rồi ...

    Sau một tháng im lặng là cái ôm ổn rồi của chồng!

    Thế đấy, có những quãng thời gian chẳng cần người thứ 3 thì cuộc sống vợ chồng cũng trở nên bế tắc đến mức muốn tống khứ ra khỏi cuộc đời nhau bằng lá đơn ly hôn như vậy. Cuộc hôn nhân nào dù có tốt đẹp đến mấy cũng phải có đến trăm lần người trong cuộc muốn ly hôn, cũng phải đến vài chục lần muốn “giết chết” đối phương. Vì chúng ta ai cũng có khuyết điểm.

    Sống chung một nhà là đã bộc lộ toàn diện từ thể xác đến tính cách, nhiều khi có cảm giác hối hận vô cùng vì lấy nhau. Mình chắc các bạn cũng có cảm giác vậy ở một giai đoạn nào đấy. Thắng được cái khoảng thời gian bộc lộ này thì chúng ta sẽ thấu hiểu và sẽ là hạnh phúc. Nếu không sẽ vĩnh viễn mất nhau ở tuổi trẻ, đánh mất tất cả những năm tháng đã yêu thương và cần có nhau đến mức nào!

    Cái gì trong cuộc đời cũng có giá của nó hết. Giá của cái nắm tay lúc về già là bao nhiêu giông bão của tuổi trẻ. Hy vọng mỗi chúng ta đều nghĩ được khi muốn chấm dứt hãy nghĩ về những lý do khiến chúng ta bắt đầu! Nghĩ về những phút giây hạnh phúc bên nhau! Giờ thì ôm người đàn ông bên cạnh ngủ đi thôi.
    http://giadinh.vnexpress.net/tin-tu...ap-vo-chong-phu-tho-gay-bao-mang-3369639.html

    thực sự thì đọc xong không có cảm xúc gì, hay bị chai lỳ cảm xúc mịa nó rồi? anh em bàn luận nghiêm túc xem. nghe bảo cái status này lấy đc nhiều nước mắt lắm. lúc đang tâm trạng rối bời băn khoăn đc dúi cho cái này bảo đọc đi mà rút kinh nghiệm cho bản thân

    nhưng đọc thấy giống ngôn tình kiểu khỉ gì ấy. nói về đời sống gia đình nhưng không thấy thực tế hay cụ thể thế nào cả. éo thấy hợp với mình điêm nào cả
     
    viendu thích bài này.
  2. 1110ichien

    1110ichien T.E.T.Я.I.S GameOver

    Tham gia ngày:
    24/7/12
    Bài viết:
    695
    có lẽ cả bài cũng chỉ giá trị ở đoạn này thôi: nhưng mình đêk nghiệm đc cái gì cả. hữu ích chắc là đoaạn bôi đậm, nhưng cũng chung chung quá
    Thế đấy, có những quãng thời gian chẳng cần người thứ 3 thì cuộc sống vợ chồng cũng trở nên bế tắc đến mức muốn tống khứ ra khỏi cuộc đời nhau bằng lá đơn ly hôn như vậy. Cuộc hôn nhân nào dù có tốt đẹp đến mấy cũng phải có đến trăm lần người trong cuộc muốn ly hôn, cũng phải đến vài chục lần muốn “giết chết” đối phương. Vì chúng ta ai cũng có khuyết điểm.

    Sống chung một nhà là đã bộc lộ toàn diện từ thể xác đến tính cách, nhiều khi có cảm giác hối hận vô cùng vì lấy nhau. Mình chắc các bạn cũng có cảm giác vậy ở một giai đoạn nào đấy. Thắng được cái khoảng thời gian bộc lộ này thì chúng ta sẽ thấu hiểu và sẽ là hạnh phúc. Nếu không sẽ vĩnh viễn mất nhau ở tuổi trẻ, đánh mất tất cả những năm tháng đã yêu thương và cần có nhau đến mức nào!

    Cái gì trong cuộc đời cũng có giá của nó hết. Giá của cái nắm tay lúc về già là bao nhiêu giông bão của tuổi trẻ. Hy vọng mỗi chúng ta đều nghĩ được khi muốn chấm dứt hãy nghĩ về những lý do khiến chúng ta bắt đầu! Nghĩ về những phút giây hạnh phúc bên nhau! Giờ thì ôm người đàn ông bên cạnh ngủ đi thôi.
     
    we00017642 thích bài này.
  3. mashimuro

    mashimuro Κράτος - Ragnarok Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    16/11/04
    Bài viết:
    24,462
  4. SienRyu

    SienRyu One-winged Angel Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    2/8/08
    Bài viết:
    7,958
    Nơi ở:
    Shambhala
    Đù, đem bài vợ chồng người ta ly hôn vào cái ổ fap sư này....

    Lại còn xin nước mắt! =))
     
  5. Eruk

    Eruk Mario & Luigi Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    4/1/12
    Bài viết:
    768
    [​IMG]
     
    Hakbit and Odisey like this.
  6. 20 cm 30 phút

    20 cm 30 phút Youtube Master Race GameOver

    Tham gia ngày:
    28/1/16
    Bài viết:
    88
    Tóm tắt lại cho ai lười đọc
     
  7. xXTeenTitanXx

    xXTeenTitanXx Persian Prince GameOver

    Tham gia ngày:
    6/1/08
    Bài viết:
    3,524
    Nơi ở:
    Ho Chi Minh City
  8. uminhcusi

    uminhcusi The Warrior of Light Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    15/2/08
    Bài viết:
    2,453
    Nơi ở:
    Abyss
    Câu này mà quan trọng á ? Khác đếu gì câu ở phòng tập gym ?
    Câu này mới quan trọng nè
     
  9. tronghieu906

    tronghieu906 Mayor of SimCity Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    10/1/08
    Bài viết:
    4,149
    Nơi ở:
    Ho Chi Minh City
    Hãy trở về là chính mình đi các bạn '@^@|||
    [​IMG]
     
  10. [MAX]Gear

    [MAX]Gear Persian Prince Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    15/12/10
    Bài viết:
    3,711
  11. 1110ichien

    1110ichien T.E.T.Я.I.S GameOver

    Tham gia ngày:
    24/7/12
    Bài viết:
    695
    đm hết sign lại đến avatar của mình:-(||>:-(||>

    tại mấy đứa con gái like bài này điên đảo luôn. với bọn nó bài này sô đíp lắm luôn ấy. với lại bản thân cũng đang hơi hơi giồng trong bài như trên. haizzzz
     
  12. black_than_dark

    black_than_dark Donkey Kong Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    25/3/15
    Bài viết:
    356
    [​IMG]
     
  13. _[Kyo]_

    _[Kyo]_ Persian Prince

    Tham gia ngày:
    26/1/09
    Bài viết:
    3,720
    Nơi ở:
    Hỗn Độn
    vào cái ổ fap sư này xin tinh trùng còn đc chứ xin nước mắt thì nửa giọt cũng k có đâu :3cool_angry:
     
  14. hoibideptrai

    hoibideptrai The Chosen Undead Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    29/4/07
    Bài viết:
    48,257
    lấy vợ làm chi cho mệt, vote chịch rồi bỏ
     
  15. Đêm Lao Xao

    Đêm Lao Xao Fire in the hole!

    Tham gia ngày:
    18/2/08
    Bài viết:
    2,535
    Nơi ở:
    DragonSlayer SOF
    <- 28t, lấy vợ 10 năm, con đầu 10t
    Khoảng tg 3-4 năm sau khi lấy nhau cảm giác nhạt nhẽo nhất, dễ đổ nhất, cặp vc nào cũng có 1 cái khoảng tg nhất định như vậy, chán + vô vị, chỉ muốn chia tay, cũng đã từng như vậy...
    Nhưng khi qua dc thì mọi thứ đúng nghĩa là gđ, rất khó lung lay, tc ko như lúc mới lấy, nghĩa là ko chỉ có ty.
    Vượt qua dc khoảng tg đó coi như trưởng thành thêm 1 bậc.
     
    thanhtungtnt thích bài này.
  16. JediDarkLord

    JediDarkLord Dante, the strongest Demon Slayer Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    6/4/06
    Bài viết:
    14,166
    Nơi ở:
    Chaos of The Force
    18 tuổi sao lấy vợ? Nam 20 mà ta?
     
  17. Đêm Lao Xao

    Đêm Lao Xao Fire in the hole!

    Tham gia ngày:
    18/2/08
    Bài viết:
    2,535
    Nơi ở:
    DragonSlayer SOF
    Có đăng ký đàng hoàng, bà già cầm cho tờ đăng ký kh về, có dấu + chữ ký sẵn, chỉ việc điền thêm thông tin
     
  18. 9Inches

    9Inches Donkey Kong

    Tham gia ngày:
    28/4/14
    Bài viết:
    355
    :7cool_feel_good:
     
  19. dadaohochanh

    dadaohochanh Fire in the hole!

    Tham gia ngày:
    8/12/08
    Bài viết:
    2,973
    m rảnh đọc cơ à
     
  20. dung.lonely

    dung.lonely Mario & Luigi

    Tham gia ngày:
    5/8/09
    Bài viết:
    886
    ếu biết nói gì, chả lẽ lại nói ko đọc.
     

Chia sẻ trang này