Lấy đâu thời gian mà kinh doanh nữa. Mình muốn đầu tư vào mấy cái như nhà đất, khá an toàn mà dễ sinh lời, trong khi ko phải bận tâm nhiều về nó. Có lẽ cày thêm 1,2 năm nữa rồi tính tiếp việc mua đất vậy. Năm đầu mới ra trường chưa biết gì chứ giờ cũng biết việc tương đối rồi, chăm chỉ là được. Mình thấy công ty mình làm việc với Nhật rất nhiều mà ko ai biết tiếng Nhật cả. Có trao đổi thì cũng chỉ qua tiếng Anh. Có nên học tiếng Nhật ko nhỉ, mình thấy đây là cơ hội rất tốt. Trước có học tiếng Trung 3 tháng, mình rất thích cái kiểu vẽ chữ như thế
an toàn mà dễ sinh lời chắc chỉ có kinh doanh ăn uống thôi, đầu tư nhà đất phải có quen biết này kia mới nắm đc, ko thì dễ chôn vốn..
Muốn đầu tư nhà đất thì cầm tiền tỉ hãy nghĩ tới. Ở quê giờ đất mà có thể đầu tư cũng phải chừng 3-4 triệu/m vuông
Nhiều lúc nghĩ cũng nản. Giờ cứ tính kể cả mình mỗi tháng để dành được 10 triệu ( đối với mình là rất nhiều) thì phải tận 20 năm mới có 2,4 tỷ là mua được 1 căn hộ. Thế nên mình cũng ko xác định làm công ăn lương cả đời được. Bạn bè mấy đứa du học về lương toàn vài nghìn đô, chả biết chúng nó thật hay đùa, nhưng khác đẳng cấp gặp bọn nó ngại lắm :(
15 tháng để dành 100tr cũng ko khó nhất là với mấy thằng FA như mình. Đi làm miết, mở mắt ăn xong là có mặt ở cty ms đầu tư dàn máy tính x99 chơi cho vui chứ tiền ko biết để làm gì 100tr ko ít nhưng cũng ko nhiều để làm cái gì đó
Có bác nào ở đây giống mình không, làm cũng nhiều tiền mà cứ hở gặp gia đình là "hồi đó tao bằng tuổi mày là đã mua đất xây nhà bla bla bla...", mẹ ức chế vl, nhà đất hồi đó rẻ, tiền có giá chứ đâu có như bây giờ, cầm 1 tỷ ở cái thành phố này mua cái nhà cấp 4 cũng phải cân nhắc đủ thứ
bố thằng bạn có một ông anh sinh đôi, hồi xưa các cụ có chắc 2 chục cây vàng chia cho 2 anh em. Bố thằng bạn mình mua ngay con giấc mơ phóng, ông anh sinh đôi thì mua cái nhà với miếng đất, hồi đấy nhà rẻ bèo. Giờ mỗi nghe thấy mua nhà là bố thằng bạn mình lại ngửa mặt lên trời kêu hối hận sủa cái đéo gì vậy