Toàn hàng mông má thôi. Hương đồng gió nôi hồi xưa có khu gần DH Thủ Đức vài em SV quê làm thêm ca 3 hay khu Q3... cơ chế thay đổi nên mất gần hết
không. ta đâu định đánh vào q12 đâu, ta đọc cái bản đồ franchise của 1 số hãng thấy nó phân bố đông nhất ở q1 và tân bình. Thế nên tháng 2 ta mới định vào đây chơi 1 tháng để khảo sát 1 số quận xem như nào.
Sặc. Toàn những đề tài "cũ" thì dễ lắm. Huống chi nhà lại có đk. Khỏi franchise, francheo gì hết. Mi đến nơi, thích tiệm/quán/nhóm cafe nào thì vào đó rồi quảng cáo cafe của nhà mi, hi vọng bỏ hàng được (cái này tỉ lệ tính ra nhỏ như con thỏ, trừ phi giá cả của mi quá ngon, ngon đến nỗi rẻ hơn cả bắp thì may ra.) Tiếp theo, cầm theo trong người đúng 200mil không hơn, rồi mở một tiệm cafe/ tiệm ăn ở bất kỳ 1 chỗ nào mi thích. 200mil đó là tất tần tật tiền tiệm, tiền hàng, tiện điện, nước, gas, tiền xăng xe, gái gú, tiền ăn của mi. 1. Trong vòng 6-9 tháng, nếu tụt xuống khoảng 150mil thì đóng tiệm, về quê. 2. Trong vòng 6-9 tháng, nếu trừ hết tất cả các chi phí, mà hầu như không chênh lệch gì với 200mil ban đầu thì cứ dõng dạc gọi dt về nhà, yêu cầu các cụ rót thêm 200mil nữa, rồi chính thức xem như "định cư". 200 mil rót thêm bỏ ngân hàng, rồi từ từ suy nghĩ bước tiếp theo. 3. Sau 12 tháng, nếu mỗi lần các cụ gọi điện thoại hỏi tiền bạc mà vẫn nhe răng, ngoác mồm ra cười hahaha, thì lúc đó hãy nghĩ đến cái franchise, francheo trên kia. Đơn giản thế thôi.
Tân Bình thì phân bố gái gọi đông chứ franchise gì ta :T. Đường qua nhà bác tui đi ngang 2 đường, vòng qua khu cư xá, thấy quài, ks rần rần gái nó đi qua lại tấp nập lắm
Ở trong này 1 là sanh ăn, 2 al2 rất ch1u trọng phong cách phục vụ, cái kiểu ngoài bắc vào đây ngơ ngơ là chỉ có chết
hào phóng lại thêm sành ăn, nhất mnr còn gì Thị trường được, thời tiết đỡ hơn tý, người dễ quản, tội cái là cạnh tranh cao, nếu ít kinh nghiệm thì chết sặc gạch Mấy tháng trước vào xem tình hình, ngậm ngùi đi ra đhs bọn phúc long bán cái trà đào hơn 50k, uống thì như nước lọc với đào miếng. Tự làm thì phải chú ý đến địa điểm, khách hàng mục tiêu với quy trình, cạnh tranh càng cao thiếu thời gian bị choke out là điều hiển nhiên. Còn mua franchise thì có sẵn lợi thế cạnh tranh với quy trình rồi, vứt vào chỗ nào đông người cũng được, trước scout thử xem nó có thực sự làm ăn được không, hỗ trợ những gì, khách hàng là ai với địa điểm đặt như nào, đặt cái xong là ngồi rung đùi
cf vô đây từ chết tới lết, phong trào nhà nhà cf sạch, người người cf sạch. ăn uống ngon ngon đặc sắc thì may ra, như phở phú vương 65k 1 tô mà 1h sáng vẫn tấp nập người ăn, hay bún giò heo chỗ cây xăng trường công định 45k thịt nhiều hơn bún bán ngày mấy ta thịt heo. còn ko muốn mở hang ăn, thì làm tiệm bida máy lạnh, kiếm mấy con ghệ hở vú cho nó phucj vụ, tối bắt nó phục vụ mình, ngon vl
căn bản trước giờ nhà ta toàn kd về mảng bđs, cho thuê cửa hàng các thứ. Ta đi làm thuê toàn làm về mấy mảng dvu nên trong đầu cũng chỉ nghĩ có thế.
Nhà giàu thì cứ quất đi bác ạ, mất tiền thì khôn ra ngay, bạn mình nhiều đứa mở shop quần áo, bán ba cái đồ ăn nhảm nhảm giờ tạch hết sạch
Mình thấy có gì đâu mà cười dữ vậy, bạn bè làm ăn ko được thì thôi, có cảm giác bác ko mong bạn bè của mình thành công. Nói chung tự kinh doanh thì thấy đa phần chết nhiều hơn sống nên phải tính cho kỹ. Mà cho dù cái kế hoạch hoàn hảo tới cỡ nào cũng vẫn có thể tạch như thường.
À mình không có ý dìm người khác, vẫn có đứa bạn thân mình ngày đêm đi bán hàu, chở hàu sống, đập hàu bán cho khách mặc dù nó tốt nghiệp đại học danh tiếng đàng hoàng, giờ nó là thằng khá nhất đám, mình cười cái đám mình kể là mấy đứa đó toàn ba kiểu dở hơi cám lợn, sống ảo, mở shop kinh doanh tí thì suốt ngày bô bô CEO với cả quản trị, hàng hoá không biết bán được bao nhiêu mà mà cứ 2-3 ngày là check in bar bủng kêu làm nhiều phải hưởng thụ nhiều, được vài tháng thì lại chuyển qua bán cái khác...