Nghiệp Quận - Hán

Thảo luận trong 'Những năm trước' bắt đầu bởi ksvagabond, 1/3/06.

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Ice Dragon

    Ice Dragon Mega Man

    Tham gia ngày:
    6/9/04
    Bài viết:
    3,101
    Nơi ở:
    none
    ID (ko phải BL nha):Sorry, đã cập nhật việc phạt 50 Gold, hic, đâu có làm ai bị thương đâu, cắm pặc ngay giò là ngay ở dưới giò chứ bộ ^^'
    1/2 Tháng này +5 fame - 5fame => huề vốn T_T
    Còn 2 con bồ câu thì đúng tội roài (bị đọc luật chưa kĩ, sorry lần 2)

    Em chỉ vào báo đã cập nhật thui, không thắc mắc chi cả ^_^
    Cho em dùng ké câu cuối in nghiêng của nhm
     
  2. nhm0901

    nhm0901 Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    18/6/05
    Bài viết:
    156
    Nơi ở:
    ... !
    @SN: dữ quá, dữ quá :-s !! Nhưng mà cũng tốt, nghe nói nóng tính dữ dằn thường khiến người ta trẻ lâu mà ;)) :p ! Đùa chút thôi chứ nên bỏ qua cho ID, tuổi trả vốn hiếu động mà, SN chấp làm gì ^^ , mà bạn trẻ này chắc mới chơi nên chưa rõ luật lắm :;) !!
    @ID: Bạn đọc kỹ thông báo của Chức Nữ nha, có cho phép nộp bài thi qua đường bưu điện mà !! Nếu có hứng thú thì tham gia cho vui, nhớ send 10 gold cho chức nữ làm tiền mãi lộ.. nhầm tiền bảo kê.. à ko chính xác là lệ phí thi để ủng hộ dân nghèo :'> (hic, nói sai câu nào lại bị Chức Nữ dọa - tiền, - fame thì chết :nailbit: :D)

    //ko phải phân thân, ko phải bồ câu, chỉ là ngoài lề chút, sau 3 ngày Mod xóa dùm, thanks !
     
  3. Song Nhi

    Song Nhi Legend of Zelda

    Tham gia ngày:
    18/10/05
    Bài viết:
    951
    Chức nữ: Chỉ còn 2 ngày là kết thúc lễ hội. Kô thấy 2 đại gia HTL và hoanghen đâu cả.
     
  4. Ice Dragon

    Ice Dragon Mega Man

    Tham gia ngày:
    6/9/04
    Bài viết:
    3,101
    Nơi ở:
    none
    Tại hạ trên đường đến An Đông tiện đường (nói đúng hơn là bắt buộc) đi qua Nghiệp Quận, ghé vào nhà Chức Nữ để tạ tội và hỏi xem nàng đã nhận được bài thi và lệ phí dự thi của tại hạ chưa.
     
  5. Song Nhi

    Song Nhi Legend of Zelda

    Tham gia ngày:
    18/10/05
    Bài viết:
    951
    Chức Nữ thông báo kết quả thi đợt 1 :

    Nhận được bài thi của 4 thí sinh nHm, Levi, Quang Hưng, Ice Dragon.

    Đại gia Hạng Thiếu Long chơi đẹp nộp tiền rồi kô tham gia.

    nHm được 455 điểm.

    LeVi được 245 điểm

    Quan Hưng 20 điểm

    Bàng Long 100 điểm

    Vậy xin tuyên bố người thắng đợt 1 là nHm với 455 điểm.
     
  6. Song Nhi

    Song Nhi Legend of Zelda

    Tham gia ngày:
    18/10/05
    Bài viết:
    951
    Bài của Đại gia nHm :

    hic, vì qui định có 10k chữ mà viết dài quá nên phải chia làm 3 phần rồi send lần lượt !

    Đất nước ta với 62 tỉnh thành phố và 54 dân tộc trải dài từ Bắc và Nam với nhiều địa hình khác nhau, điều kiện thời tiết khác nhau, vì vậy các loại đặc sản rất phong phú và đa dạng; mỗi vùng miền, thậm chí mỗi làng quê đều có những loại đặc sản riêng biệt. Và trong đó rượu góp phần ko nhỏ trong kho tàng các đặc sản ẩm thực của dân tộc ta.
    Người ta bàn tán về rượu cũng như bàn tán về tình yêu, rộn rã chẳng bao giờ ngớt. Cổ kim đông tây đều vậy. Trên thế giới chẳng có dân tộc nào mà không dùng rượu. Nghĩa là rượu có mặt thường xuyên theo với sự tồn tại của con người. Mỗi dân tộc chế biến rượu theo kiểu cách riêng của mình.Việt Nam mình có nhiều loại rượu sản xuất ở nhiều địa phương và có tiếng cũng nhiều, để biết hết và kể ra hết thì là điều ko thể.
    Vì vậy chỉ xin mạo muội nêu lên một vài loại rượu nổi tiếng nắm trong tầm hiểu biết của tôi (thật ra là sưu tầm chứ thật sự là mù tịt về rượu ):

    1. RƯỢU LÀNG MƠ - Rượu Việt Nam lâu đời nhất
    RƯỢU LÀNG MƠ với bề dày lịch sử chừng 600-700 năm, quê hương nó ở vùng phía Nam Quận Hai Bà Trưng (giữa Bạch Mai, Hoàng Mai, Trương Đình miền Bắc). Xưa kia, những nơi này là cả một rừng mơ bát ngát. Dân nơi đây chuyên nghề nấu rượu Mơ, bán đi khắp nơi và rượu làng Mơ đã trở nên rất nổi tiếng. Nghề nấu rượu mơ ở đây được giữ bí mật cha truyền con nối. Không đâu có rượu ngon hơn ở đây. Rượu Mơ được gọi là công chúa của các loại rượu. Nó thanh cao, tinh khiết, xênh xang tươi mát, thanh bạch say dịu...
    Uống loại rượu này mà kèm đồ nhắm là trớt quớt, là “ẩm bất tri kỳ vị”. Uống rượu Mơ chỉ dùng mồi là mấy quả Mơ xanh tươi giòn mà thôi. Người Trung Hoa cũng coi rượu cất bằng trái mơ là số một. Do đó, khi luận anh hùng ở truyện Tam Quốc Chí, Tào Tháo và Lưu Bị uống rượu Mơ với mơ xanh. Họ lấy đũa gắp mơ rồi cầm lấy ăn nhấm nháp.

    5-5-10-10 30 Điểm

    2. RƯỢU TĂM - ko biết xuất xứ , ai cũng biết rượu TĂM nổi tiếng qua câu ca dao :
    "Tặng em một thúng xôi vò
    Một con lợn béo một vò rượu TĂM"
    Rượu TĂM là rượu cất nước thứ nhất, nếu cất 10 lít rượu, thường chỉ được có một lít rượu TĂM mà thôi (Như cây tăm nhỏ xíu được chế ra từ loại cây rất to ).
    Từ hiếm hoi như vậy nên Rượu TĂM được coi như “rượu ngon hạng nhất”. Tên rượu TĂM còn được giải thích từ cách thử như sau: Người ta cho rượu tăm vào chai. Rượu không rót đầy và bịt kín miệng. Người ta lắc mạnh chai cho rượu sủi TĂM lên. TĂM rượu bốc mạnh như reo. Khi để chai đứng yên, các tăm rượu lặn ngay lập tức. Đó là chính hiệu loại rượu tăm chính cống.

    5-0-10-5 20 Điểm

    3. Ruợu làng Chuồn - Huế
    Rượu nồng mà không cay, khi uống vào cứ ấm người thật dễ chịu.
    Ai ở HCM hoặc HN có thể thưởng thức loại rượu này ở 1 số quán ăn Huế.

    5-5-5-0 15 Điểm

    4. Rượu búng báng - Quảng Trị
    Rất khó mô tả. Có thể mô tả nó như nước dừa tươi, dấm bỗng, đu đủ chín, cam thảo, rượu gạo và một vị thuốc bắc nào đó trộn lẫn với nhau. Uống vào mát rượi và lâng lâng say như uống rượu cần.
    Men rượu được làm bằng cách lấy một nắm cỏ ăng ten (cỏ mằn trầu) - đem giã nát, vắt lấy nước thật đặc trộn với bột gạo, ủ cạnh bếp vài ngày, tới khi nghe dậy mùi men là được. "Công đoạn" sau bao gồm mấy việc: Dùng dao khoét vào thân cây búng báng thành một cái bọng tròn như quả bầu treo xuôi, bóp nhỏ men rắc vào, rồi dùng ngay miếng vỏ cây búng báng làm nắp đậy kín lại. Thế là yên chí có một hũ rượu đã được ủ. Chờ 4-5 ngày sau trở lại cậy miếng nắp đậy ra, để thấy trong bọng cây chứa một thứ nước đùng đục như sữa loãng. Ðó chính là rượu búng báng (Cây búng báng hao hao giống cây móc ngoài bắc, cây đùng đình trong nam, lại vừa giống cây dừa, nhất là giống cây dừa nước Nam Bộ nhưng thân cao hơn và lá thưa hơn một chút. Trong thân cây búng báng có chứa tinh bột, nhiều nhất là ở trên cái đọt của nó.)

    5-5-10-10 30 Điểm

    5. Rượu cần Nho Quan - Ninh Bình
    Rượu cần là loại rượu không qua chưng cất lửa. Người ta dùng gạo nếp xay (gạo nứt) nấu thành cơm trộn đều với men đem ủ vào trong ang hoặc vỏ sành từ 3 tháng trở lên mới được uống.
    Khi sắp uống, đem đổ nước vào ang. Nước đầu bao giờ cũng ngon và ngọt, đổ nước tiếp, rượu sẽ nhạt dần. Uống rượu cần không dùng chén, mà phải có các cần rượu làm bằng thân các cây trúc được thông rỗng bên trong cắm vào ang rượu. Rượu cần ngon hay không là do men làm có chất lượng không. Men rượu phải là vỏ cây mun cùng với củ giềng, củ gừng, lá ổi xanh theo tỷ lệ nhất định, đem giã vắt lấy nước rồi trộn với bột gạo nếp. Sau đó nặn thành bánh tròn bằng quả ổi nhỏ ủ vào trấu cho phồng lên, để khô khoảng 10 ngày mới dùng được.

    5-5-10-0 20 Điểm

    6. Rượu cần Tây Nguyên - Lâm Đồng
    Rượu ngon là loại rượu có mầu vàng đục như mật, khi rót ra rượu chảy không bị đứt đoạn, sờ vào thấy hơi dính, có mùi thơm ngây ngất, nồng nồng.
    Làm men rượu là công đoạn đầu tiên rất công phu. Người Tây Nguyên có bí quyết dùng vài thứ lá, rễ cây trên núi để ủ men. Những thứ này cùng với củ gừng, riềng xắt nhỏ, phơi khô, giã mịn, trộn với bột gạo và vỏ trấu, đánh thành bánh. Phơi khô lần nữa, cầm trong tay cảm giác nhẹ, xốp là tốt, treo lên giàn bếp để dành dùng dần.Để làm được rượu, trước tiên nấu chín nguyên liệu, rồi tãi ra để nguội. Nếu trời lạnh, người ta chờ cho hơi nguội là rắc men đã được tán mịn trộn đều. Chọn lấy một cái ché sao cho lượng vật liệu đưa vào vừa đủ. Khi đưa vào ché phải theo nguyên tắc xếp lớp, cứ một lớp nguyên liệu lại một lớp trấu. Sau cùng, người ta bịt kín miệng ché bằng một tàu lá chuối, ủ đến ngày thứ 3 là có thể dùng được. Tuy nhiên, ủ càng lâu, rượu càng có nồng độ cao. Việc trộn trấu đòi hỏi phải có tay nghề, vì trấu có tác dụng làm cho cần rượu không bị tắc khi cắm vào bình. Uống rượu cần là nét sinh hoạt văn hóa đặc trưng của các dân tộc ở Tây Nguyên. Vào những dịp hội lễ, gia đình nào cũng tổ chức uống rượu, lớn thì cả làng tham dự, nhỏ thì vui trong gia đình.

    5-5-10-10 30 Điểm

    7. Rượu chua - Quảng Ninh
    Rượu chua là một loại thức uống đặc sản của người Dao ở xã Bằng Cả, huyện Hoành Bồ, Quảng Ninh. Nếu rượu thường uống vào say ba tiếng đồng hồ thì rượu chua uống say ba ngày…
    Một thứ nước có men, mầu vàng trong vắt, vị ngọt đằm sâu, ngửi thấy mùi thơm ngọt của gạo nguyên, nước nhẹ như nước trà Thái Nguyên loại tốt nhưng uống thì thật êm và uống xong vẫn còn dính môi. Thứ nước này con gái uống vào thì đỏ môi, hồng má, thơm miệng, hơi thở nồng nàn, con trai uống vào thì thấy ấm lòng, mạnh mẽ, đủ dũng khí để nói với người con gái những điều khó nói, còn những già làng, trưởng bản những người già trong gia đình uống để tăng sự uy nghiêm, con cháu thêm lòng kính trọng. Thứ nước này được dùng trong tất cả các dịp hội hè, đình đám, ngày lễ tết, ngày kỷ niệm và dùng cả trong những sự kiện trọng đại của gia đình, dùng hợp với đủ thứ đồ ăn kèm từ đồ cỗ mặn xôi thịt đến bánh kẹo hoặc uống chay chẳng dùng với thứ gì cũng ngon. Thứ nước này có thể uống trong mọi lúc, uống bất kỳ khi nào thấy khát, thấy mệt mỏi hay thấy rét và thứ đồ uống này đặc biệt dùng cho mọi người, nam cũng uống được, nữ cũng uống được, già cũng uống được, trẻ uống càng tốt càng khỏe. Đó chính là rượu chua - đặc sản từ ngàn đời nay của người dân tộc Dao Thanh Y mà đến nay người Dao ở Bằng Cả vẫn còn gìn giữ được.

    5-5-10-10 30 Điểm

    8. Rượu Mẫu Sơn - Đặc sản ẩm thực tỉnh Lạng Sơn
    Là rượu trắng, được trưng cất từ gạo và men lá do đồng bào sống ở vùng núi cao Mẫu Sơn tự chế biến.
    Đặc điểm loại rượu này có mùi vị thơm dịu của lá, rễ cây thuốc miền núi Lạng Sơn . Uống vào có mùi vị rất đặc biệt không thể lẫn so với các loại rượu khác .

    5-5-5-0 15 Điểm

    9. Rượu Ngán Hạ Long - Quảng Ninh
    Rượu có mùi thơm rất riêng của biển. Người uống có thể tự tay điều chế. Một ly rượu ngán chuẩn phải có mầu hồng, vị mằn mặn, hơi chát, có mùi rất thơm thì mới đúng là rượu ngán Hạ Long. Uống rượu ngán và thưởng thức các món ăn hải sản rất hợp.
    Có lẽ bất cứ một ai khi đến Hạ Long đều có cơ hội được thưởng thức nhiều loại hải sản của biển Hạ Long, và Ngán là một món không còn lạ đối với mọi người. Nhưng rượu ngán có lẽ ít có người biết đến. Rượu ngán pha chế muốn ngon cũng phải đảm bảo đúng qui trình. Tiết ngán nằm trong con ngán có màu đỏ thẫm, khi tách bầu tiết ra khỏi thân ngán phải nhẹ nhàng, không được để bầu tiết vỡ. Cho bầu tiết vào trong một chiếc cốc thuỷ tinh, đổ rượu trắng vào cốc, dùng dụng cụ đánh trứng để đánh tan bầu ngán. Tiết ngán được hoà tan trong rượu có màu đỏ nhạt, khi uống có vị cay, ngọt và mùi thơm đặc trưng.

    5-5-10-10 30 Điểm

    10. Rượu San Lùng - Lào Cai
    Thứ rượu này trong vắt hơi ngả xanh. Chén mới kề môi, ta đã cảm nhận hương thơm tinh khiết, nhẹ nhàng mà cuốn hút, uống khỏi miệng thấy ngọt dịu và hơi ngậy, khi ngà ngà thấy lâng lâng dễ chịu, không có cảm giác đau đầu.
    Truyền thuyết người Dao truyền tụng rằng rượu San Lùng là rượu của trời, của các đấng thiên tinh. Các vị Bồ Tát thường phái Tiên sa xuống núi Pò Sèn (ở Bản Xèo - Bát Xát) lấy rượu về. Ấy là khi trời mưa, nắng, người ta thường thấy xuất hiện một chiếc cầu vồng như ba vòi nước hút từ dòng suối chảy ra từ lòng nùi Pò Sèn ngược lên trời. Người Dao đỏ gọi ba vòi nước đó là San Lùng, nghĩa là 'tam long' và địa danh ấy là San Lùng. Là vùng đất có rồng thiêng, nên đồng bào đến ở lập thành làng bản và sinh sống bằng nghề làm nương nấu rượu. Rượu San lùng là loại rượu quý chỉ để dùng cúng bái trời đất tổ tiên, lễ, tết, hội hè, cưới hỏi và để đãi bạn hiền.

    5-5-10-10 30 Điểm

    11. Rượu Bắc Hà - Đặc sản vùng cao (vẫn là Lào Cai )
    Rượu Bắc Hà có hương vị riêng biệt, nồng độ trên 40, uống bốc, say lâu mà vẫn có cảm giác sảng khoái.
    Rượu Bắc Hà nhiều nơi trong vùng chưng cất được, song ngon nhất vẫn là rượu Bản Phố, một làn nép dưới chân núi Cô Tiên, cách thị trấn Bắc Hà chừng 4 cây số, canh tác chủ yếu là ngô. Từ cây ngô nghề nấu rượu và chăn nuôi cũng phát triển. Ở đây nhà nào cũng cất rượu. Họ có sắn ngô, làm được men, có vùng khí hậu thích hợp và đặc biệt là nguồn nước có một không hai.Cùng với hoa thơm, quả ngọt, rượu Bắc Hà đã theo chându khách đi khắp mọi miền của đất nước. Ai đã say một lần hẳn nhớ mãi không quên.
    "Khi vào như dốc Trung Đô.
    Khi ra thì nhớ rượu ngô Bắc Hà."

    5-5-10-10 30 Điểm

    12. Rượu Cà Mau - đương nhiên là ở Cà Mau
    Rượu đế Cà Mau được sản xuất từ gạo, tấm, nếp trắng, nếp than. Từ gạo, có rượu gạo; từ nếp thành rượu nếp và đặc biệt, từ nếp than, Cà Mau có rượu nếp than, một thứ rượu bổ.
    Các cửa hàng ở Cà Mau có bán nhiều loại rượu nội, ngoại nổi tiếng, nhưng rượu đế Cà Mau vẫn đông khách, được bán khắp các hang cùng ngõ hẻm, các quán ăn, quán nhậu, nhà hàng, quán tạp hóa... Có lẽ vì rượu đế Cà Mau hợp "gu" và hợp túi tiền của người địa phương. Khách xa đến Cà Mau, miền tận cùng đất nước lại càng thích uống rượu Cà Mau hơn, để được thưởng thức hương vị của rượu nơi này. Rượu Cà Mau đã có từ lâu đời và có lẽ nó sẽ còn tồn tại mãi mãi. Trong dân gian đâu đâu người ta cũng dùng rượu để thờ cúng. Ngoài ra, rượu đế còn là nguyên liệu để chế biến các thứ khác như giấm, rượu thuốc hay rượu bổ...

    5-5-10-5 25 Điểm

    13. Rượu Lai Thành - Ninh Bình
    Lai Thành là miền quê nằm ở cực Nam huyện Kim Sơn nổi tiếng với thứ rượu được chưng cất từ gạo trồng trên chính đất này. Hạt gạo tròn, thơm, vỡ ra trắng như mầu sữa, thoang thoảng một vị hương dịu ngọt....
    Mỗi năm, người Lai Thành đều giành một phần quỹ đất để trồng thứ lúa nếp truyền thống đó. Lúa nếp gặt về, phơi khô, sàng sẩy thật kỹ đưa vào chum bảo quản để nấu rượu. Ở đây đã có nhiều gia đình hàng chục đời theo nghề nấu rượu, có vài tộc họ chuyên làm men rượu và họ có những bí quyết riêng, nên men của họ dù có để hàng năm vẫn thơm và khô. Để có một loại men quý họ còn dùng cả một vài thứ dược liệu có tác dụng lưu thông khí huyết, diệt khuẩn, nên rượu Lai Thành, khi nấu ra càng để lâu rượu uống càng ngon, càng chắc.

    5-5-5-5 20 Điểm
    14. Rượu sim - Phú Quốc
    Ai ra thăm đảo Phú Quốc cũng đều được người dân ở đây chiêu đãi bằng một loại rượu đặc biệt, mà cả Tây Nam bộ, chỉ nơi đây mới có. Loại rượu này có hương vị rất đặc biệt, thơm và ngon, người sành điệu cho rằng không kém một thứ rượu ngoại nào. Đó là rượu sim.
    Rượu sim được làm từ trái sim chín. Đến du lịch đảo Phú Quốc, nếu chưa được uống rượu sim thì xem như đã hỏng nửa chuyến đi. Ở đồng bằng sông Cửu Long, chỉ duy nhất đảo Phú Quốc của tỉnh Kiên Giang là có cây sim. Rừng sim Phú Quốc nhiều vô kể, đi đâu cũng gặp.

    5-5-5-5 20 Điểm

    15. Rượu báng - Nét ẩm thực độc đáo của người Tây Bắc (Hòa Bình)
    Các gia đình người Thái vùng Tây Bắc - Bắc Bộ ngoài việc dùng các loại lương thực như ngô, sắn để nấu rượu uống hằng ngày và làm rượu cần truyền thống dùng trong những ngày lễ, tết hoặc tiếp khách còn có thú vui làm rượu "tại rừng" gọi là "rượu báng". Nguyên liệu chính để làm rượu là cây báng mọc hoang dại trong các khu rừng.
    Rượu có mùi thơm nức như hương vị của rượu cần. Khi mở miệng vò lấy rượu, mùi thơm tỏa lên hấp dẫn. Rượu trong vò nước trong vắt, uống có vị thơm, ngọt như rượu cần loại đặc biệt.

    5-5-5-5 20 Điểm

    16. Rượu chít - Đặc sản Tây Bắc (Hòa Bình)
    Không biết tự ngàn xưa ai nghĩ ra chuyện bắt con sâu chít ngâm rượu. Chất rượu trong vắt ánh mầu tơ tằm, không tanh mà còn đậm một vị ngọt.
    Người dân ở đây còn có một nghề phụ là sản xuất rượu sâu chít. Người ta vào rừng chít, nhìn cây nào không có bông, đoạn ngọn úa vàng chắc chắn ở đó có con sâu chít. Con sâu chít chính là trứng của bướm trắng. Sâu ăn hết nõn hoa của cây chít thì trở nên béo tròn, trắng nẫn. Người ta chặt đoạn chít phình ra có sâu làm tổ, đem về nhà chẻ ra để bắt chú sâu. Một ngày may mắn cũng chỉ được vài ba chục con. Ðúng là công việc của kiến tha mồi. Chai rượu 65 với non nửa sâu chít, không đếm cũng biết cỡ gần trăm con, bán với giá hai mươi lăm nghìn đồng cũng chứa chất ở đó bao nhiêu công sức lần mò trong đồi núi.

    5-5-5-5 20 Điểm

    17. Rượu Làng Vân - Đặc sản ẩm thực tỉnh Bắc Giang
    người làng Vân nấu rượu bằng sắn, thứ nguyên liệu rẻ hơn gạo rất nhiều. Cái thứ nước trong văn vắt và đẹp như nắng hạ được đóng vào chai này chỉ cần lắc nhẹ là thấy sủi tăm: Hàng ngàn tăm rượu xoay tròn như một cột sáng rất lâu sau mới tắt. Những người sành uống chỉ cần nhìn tăm rượu đã biết rượu đạt bao nhiêu độ, uống vào có êm hay không.
    Từ trước đến nay, rượu làng vân được biết đến với một thương hiệu nổi danh là rượu "quốc lủi". Chả là trước thời kỳ đổi mới, không ai dám nấu rượu công khai dù là nấu bằng sắn và có lý do rất hợp lý: Nấu rượu chỉ để lấy bỗng nuôi lợn chứ không phải lấy rượu để đầu độc con người. Cái từ quốc lủi có ý đối lập với quốc doanh, "quốc lủi" là không được phép làm mà ai cũng muốn làm còn quốc doanh là những việc được phép làm nhưng ít ai muốn làm vì hiệu quả kinh tế không cao. Nấu rượu lậu là bị phạt, vận chuyển rượu dù chỉ một vài chai cũng bị phạt nhưng khắp nơi vẫn có rượu quê để uống khi ngày rằm, mồng một hoặc những khi có đình, có đám. Ai cũng uống mà lại gọi là uống lủi (uống vụng, uống lậu, uống giấu uống diếm).

    5-5-10-10 30 Điểm

    18. Rượu nếp ngâm Hoành Bồ - Quảng Ninh
    Rượu được chế tạo từ gạo nếp đặc sản của địa phương.
    Gạp nếp không giã, được nấu chín đưa vào ủ . Khi đã lên men và đến độ ngấm thì người ta cho vào ngâm với thứ men lá lấy từ trong rừng Hoành Bồ, sau một thời gian chuyển thành rượu, rượu được chắt ra đựng vào lọ, hũ để uống dần, mỗi bữa một vài chén. Khi có khách thì mang cả hũ ra đãi khách. Rượu nếp ngâm Hoành Bồ có vị chua, ngòn ngọt, có tác dụng kích thích tiêu hoá, giải khát rất tốt, nhất là vào mùa hè

    5-5-5-5 20 Điểm

    19. Rượu đoác - Huế
    Rải rác ở các vùng núi Việt Nam nói chung, miền trung nói riêng, người dân tộc Cà Tu không đông nhưng lại có bản sắc văn hóa độc đáo. Cùng với thú uống rượu cần của đồng bào Tây Nguyên thì người Cà Tu còn có thú uống rượu "đoác".
    Rượu được làm từ thân cây đoác, loài cây này mọc hoang dại trong thung lũng, bãi cỏ ven rừng. Đoác thuộc loại thân đốt, lá tàu xẻ. Hằng năm cây đoác đơm bông ra hoa kết trái vào dịp đầu xuân cho đến hết tháng ba âm lịch. Chùm hoa cây đoác dài gần 1m, mỗi cây có 3 đến 5 chùm và quả đoác to bằng quả cóc, quả vải... Khi quả đoác già, đem nướng, lớp cùi dẻo bên trong ăn được, nhiều lúc đồng bào Cà Tu lấy nó chống đói trong lúc đi rừng lâu ngày.
    Ngoài ra còn có rượu rượu đế Gó Đen, rượu trắng Hốc Môn Bà Điểm, rượu Thanh Mai, Hương Tích... và rất rất nhiều loại rượu nổi tiếng khác, nhưng tôi chỉ biết được có thế thôi (tìm thông tin về rượu quả thật hơi khó

    5-5-5-5 20 Điểm
     
  7. Song Nhi

    Song Nhi Legend of Zelda

    Tham gia ngày:
    18/10/05
    Bài viết:
    951
    Bài của LeVi

    Phần I : Giới thiệu về rượu của nước ta

    1/ CÁC LOẠI RƯỢU:

    Rượu có nhiều loại, nhiều hạng, thứ nào uống nhiều cũng say dù đó ngự tửu của vua chúa, hay Mai quế lộ, ngũ gia bì hoặc đế, nếp, rượu cần... Nói chung rượu phát từ hai nhóm chính là RƯỢU LÊN MEN cất từ nước ép cú hoa quả như rượu vang, rượu cấn... và RƯỢU CHƯNG CẤT (spirits) làm từ đường mía, tinh bột, ngũ cốc, củ cải... ngoài ra còn có thứ rượu mùi đặc biệt, được pha chế từ thứ rượu cồn Etalic với đường, acid Citricque, và các hợp chất màu.
    Xưa nay rượu với người như hình với bóng vì ngoài chức năng tiêu khiển, giải phá thành sầu, rượu còn được dùng trong công nghiệp, y học, các nghi thức tôn giáo, giao tế xã hội... sau hết rượu là nguồn bất tận, gây cảm hứng cho văn nghệ sỹ, giúp họ sáng tác những tác phẩm bất hủ để đời, có thể kể như Lý Bạch, Đỗ Phủ, Bạch Cư Dị, Cao bá Quát, Nguyễn công Trứ, Nguyễn Khuyến... Theo Chung Dung,Tôn văn Kỳ, Chu Quảng Ba... trong sách những toa thuốc cổ truyền danh tiếng của Trung Hoa, rượu chữa được bách bệnh, nên chữ Y (thuốc) trong Hán tự có chữ Tửu (rượu) đứng trước. Rượu giúp hành huyết, khai uất. Chính Hải Thượng Lãn Ông, đại danh y của VN cũng viết: ”rượu có chất ôn dùng để tải thuốc, uống có điều độ sẽ thông khí huyết. Uống rượu là một nghệ thuật sống mà không phải ai cũng đạt được, vì thế người Tàu đã phấn phối rành rẽ năm cách uống rượu: Độc ẩm, đối ẩm, cộng ẩm, quần ẩm và loạn ẩm. Sẵn tiền là sẵn rượu nhưng tìm được tri kỷ để đối ẩm không phải là chuyện dễ dàng:

    “..tửu vô kiềm tỏa năng lưu khách,"

    Nên Nguyễn Khuyến đã viết: ”Rượu ngon không có bạn hiền, không mua không phải không tiền không mua”, còn Lý Bạch thì: ”cổ lai thánh hiền giai tịch mịch, duy hữu ẩm giả lưu kỳ danh” nhưng nồng nàn và đầy đủ ý nghĩa hơn hết vẫn là lời phán của văn hào Anh Fergus Hamilton Allen:”Whisky à mặt trời chiếu sáng tình bạn, là mặt trăng soi sáng tình yêu..”

    10 Điểm

    2/ RƯỢU TA:
    Ở nước ta, các vùng cất rượu ngon nổi tiếng là làng Vân (Bắc Ninh), Nguyên Xá (Thái Bình), Trương Xá (Hưng Yên), Nga Mi (Hà Tây), Quảng Xá (Thanh Hóa), Bắc Hà (Lào Kai), Kẻ Diên (Quảng Trị), Phụng Hiệp (Cần Thơ), Gò Đen, Long Thành, Củ Chi... Các dân tộc thiểu số vùng núi có rượu cần độc đáo. Tất cả các loại trên đều được chưng cất theo phương pháp gia truyền, chứ không theo đúng các qui trình khoa học Âu Mỹ. Nhiều loại rượu đặc chế bằng gạo, dừa, nếp, đậu nành, đào, táo, lê, Rượu đế còn gọi là nước mắt quê hương,nấu bằng nếp, phát xuất từ thời Pháp thuộc, có nồng độ cao. Rượu quế chỉ dùng làm thuốc trị tì vị vì quế có nồng độ rất gắt và bán rất đắt giá. Rượu dừa chế bằng cách cấy men vào gốc dừa khi buồng dừa mới trổ và phải mất từ 6-8 tháng mới thành rượu dừa, sủi bọt nhưng ngon hơn bia. Theo khách sành điệu trong làng ve chén hiện nay, thì VN hiện có bốn loại rượu ngon nổi tiếng là rượu làng Văn xứ bắc, Kim Long ở Quảng Trị, Bàu Đá Bình Định và đế Gò Đen Nam Phần. Theo Đại Nam Nhất Thống Chí viết rượu Kim Long ở Hải Lăng, Quảng Trị ngon hơn hết. Thời Pháp thuộc, thực dân chiếm hết các lò nấu rượu trong tỉnh và lập công ty rượu Xi-Ca. Khi rượu ra lò đóng vào chai, thì được đem ngâm trong hồ nước lạnh một thời gian ấn định, rồi dùng thuyền nhỏ chở rượu theo sông Vĩnh Định về Huế, lên tàu lớn chở về Pháp và từ đó xuất cảng khắp thế giới. Rượu rắn Phụng Hiệp được chế tạo tại thị trấn Phụng Hiệp còn gọi là Ngã Bảy, về phía nam tỉnh Phong Dinh, cách thành phố Cần Thơ chừng 30 km, từ xưa đã nổi tiếng về các đặc sản đồng ruộng như cá, tôm, ốc, ếch, cua, bìm bịp và nhiều nhất là rắn bày bán dọc theo quốc lộ 4 và các ngôi chợ nổi trên sông rạch. Rượu rắn Phụng Hiệp là thổ sản địa phương, phát triển từ năm 1960 tới nay vẫn còn hưng vượng, hiện có 5 lò sản xuất nhưng qui mô hơn hết vẫn là lò Năm Rô. Rắn dùng để làm rượu, phải là rắn sống, đem về mổ bụng từ ức tới hạ môn, bỏ hết chỉ giữ lại mở và mật vì đây là hai vị thuốc. Làm theo ba cách như ngâm rắn tươi, rắn khô và bột rắn. Hiện Phụng Hiệp sản xuất ba loại rượu rắn là Tam xà (hổ mang, hổ lửa hay rắn ráo, mai gầm hay cạp nong), Ngũ xà (gồm ba loại trên thêm hổhành và hổ hèo), Thập Xà (gồm 5 loại rắn trên cộng thêm rắn lục, bông, ri voi, ri cá và bông súng). Rượu rắn có công dụng trị các chứng tê liệt, đau nhức, phong thấp, bồi bổ sức khoẻ, ăn uống chậm tiêu. Vùng thượng du Bắc Việt có rượu cần tây bắc của người Thái, Mèo như rượu Lầu Xá tại Sơn La chế bằng nếp, trấu và men, uống say như bia, lại có mùi thơm nếp, làm mát ruột và tiêu hoá nhanh. Tại Lai Châu có rượu Lầu Sơ, loại rượu trắng nấu bằng khoai mì, theo phương pháp cất khô như rượu bắp của người Mèo ở Bắc Hà (Lào Kai). Ngoài ra còn có rượu Lầu Vang của người Nùng ở Mường Tế nấu bằng nếp và dùng chén để uống chứ không hút bằng cần. Tại cao nguyên Trung phần, rượu cần được nấu bằng lúa, nếp, bo bo, khoai mì, bắp, đậu. Với các người Teu, Vân Kiều, Pacoh tại Quảng Trị, Thừa Thiên có các loại rượu nứa, mây, đặc chế từ nước trong thân của các loại cây trên cộng với men, uống có vị chua cũng say nhưng phẩm chất kém xa các loại nấu bằng ngũ cốc. Riêng người Rhade nấu rượu bằng cơm, trộn với thứ men đặc biệt gọi là Kuach Eya. Người Lào có rượu nếp còn rượu Miên thì lạt hơn rượu Lào nhưng rượu nào cũng say.

    10 Điểm

    Phần II : Một số loại rượu nổi tiếng và đặc điểm

    1/RƯỢU CẦNRượu cần là một thứ rượu uống trực tiếp qua cần trúc. Rượu cần có từ bao giờ? Chưa có tài liệu nào khẳng định. Chỉ biết rằng rượu cần có từ lâu, nhiều dân tộc dùng rượu cần, nhưng cách làm, cách thưởng thức như thế nào, mỗi dân tộc có cách thức riêng. Dĩ nhiên cũng là thứ rượu cần ấy nhưng uống thế nào cho có bài bản lại tạo ra không khí vui vẻ đầm ấm đó là một vấn đề cần bàn đến.
    Tại cao nguyên Trung Phần VN, trước năm 1975 ai có dịp sống tại đây, chắc cũng đôi lần thường thức món rượu Ché (rượu cần) của đồng bào Thượng dùng đãi bạn bè, khách quý và khi trong làng có cuộc vui. Theo từ điển Francaire-Jarai-Vietnamien của học giả PE.Lafont do E.F.E.O xuất bản năm 1968 tại Paris đã có kê khai 30 chiếc ché cực quý đựng rượu của người Thượng cao nguyên. Theo tác giả, đây không phải là loại ché tầm thường bày bán tại chợ, mà là những tác phẩm nghệ thuật, chẳng những có giá trị vật chất mà còn mang đầy tính huyền thoại. Theo đó ta thấy ché RAN DING DÔNG của Will ở làng Kon Robang, KonTun, theo huyền thoại do công chúa Bok Glai làm tặng hai anh hùng đã có công chống giặc ngoại xâm. Ché có giá trị bằng 10 con trâu, tuổi thọ 100 năm, cao 0,60m đựng rượu quý. CHÉ HOTOK H’DANG của Kliu làng PleiBrell Pleiku, trị giá 20 con trâu, do người Sedang làm trên 1 thế kỷ.CHÉ HOTÔK RANGPIA vừa giữ nhà,khi có người lạ tới thì rượu báo động, ngoài ra trong ché tự chế biến đặc biệt chất rượu khi uống dù chỉ đựng một chất rượu. Tóm lại mỗi chiếc ché quý được đánh giá theo lý lịch, tên tuổi, các nhà giàu thời đó tranh nhau lấy tài sản để đổi cho được làm của gia bảo. Ngày nay qua cuộc đổi đời, ché chỉ còn coi như món đồ tầm thường, dù thực sự giá trị của nó có thể bằng cả thớt voi hay chiếc xe đò.
    Rượu cần người Thái làm khá cầu kỳ, gọi là "láu xá" men rượu làm toàn bằng những thứ lá, quả từ rừng sẵn có (gọi là men lá). Những thứ quả lá chủ yếu gồm có: "Bơ hinh ho", "khi mắc cái", củ riềng, lá trầu không, quả ớt...những thứ này được giá đều thật nhuyễn với gạo tấm, người ta nắm thành từng miếng tròn dẹt như bánh rán, đem ủ với rơm, xếp từng lớp đều nhau.
    Khi đã ủ kỹ từ 15 đến 20 ngày có mùi men bốc lên họ đêm phơi lên gác bếp cho khô. Khi cần dùng đêm giã nhỏ rắc vào cái rượu, mỗi mẻ rượu cần từ 7 đến 9 bánh, cái rượu được làm bằng vỏ sắn củ khô gọt ra đem ngâm ở suối ba ngày ba đêm cho hết mùi bồ hóng và độc tố của sắn. Vớt lên phơi khô trộn với trấu lẫn tấm đưa lên "hông" đồ cho chính, sau đó đổ xuống mẹt hoặc lá cót để cho thật nguội đem men rắc đều từng lớp, tiếp tục ủ bằng lá chuối hoặc lá rừng (bỏ nhum, bơ cá) để rượu bốc men rồi đem bỏ vào từng chum, lấy lá chuối hoặc mảnh ni lông bịt kín (nếu để hở hơi rượu sẽ bị chua).
    Khi đã ủ vào chum từ 25-30 ngày rượu có thể uống được, để càng lâu rượu càng đặc, càng ngọt. Ngoài sắn khô người ta còn làm bằng loại ngũ cốc, khác như ngô, hạt ý, dĩ củ dong riềng. Trước đây gạo hiếm nên tiết kiệm dùng vào bữa ăn, ngày nay người ta dùng gạo để làm rượu có chất lượng hơn, nhất là rượu cần được làm bằng gạo cẩm thì rất bổ và ngon.
    Người Thái dùng rượu cần thường xuyên, nhất là những khi có khách quý mừng cơm mới, đám cưới lễ tết, hội hè, lễ đặt tên cho con...đều có rượu cần làm vui. Khi dùng rượu cần chỉ cần bỏ lớp vỏ bọc ngoài đổ nước sôi để nguội hoặc nước khoáng (trước đây học chỉ dùng nước lã múc ở mõ nước sạch chảy trong lòng núi dá ra) vài bình cho thật ngấm (từ 15 đến 20 phút cắm từ 6 đến 12 cần trúc được uốn cong cầu kỳ với những tua vải rực rỡ được trang trí. Bình rượu được đặt ở nơi trang trọng, rộng rãi. Họ mời uống từng đợt có gia phong nề nếp, có người già và phụ nữ. Thường vẫn ưu tiên cho khách, chủ nhà uống trước sau đó đến lượt mọi người theo thứ bậc uống cùng.Uống rượu cần phải có một người chủ trì, người Mường gọi là chú trám còn người Thái "Nài láu". Nài láu được phép ra những điều kiện quy định cụ thể trước khi vào cuộc rượu, nếu ai vi phạm sẽ chịu phạt theo "luật". Ví dụ: uống đại trà là bao nhiêu "sừng" uống từng người hay uống từng đôi, mỗi người phải uống bao nhiêu sừng...người ta dùng sừng trâu để làm đơn vị đo lường, mỗi sừng chứa khoảng 1 lít nước. Với quan niệm con trâu là đầu cơ nghiệp nên họ dùng sừng trâu để làm vật đo lường khi uống rượu là có hàm ý tôn thờ con vật quí trong nhà.
    Nai láu mời mọi người uống rượu phải có động tác trịnh trọng, ý nhị với những lời mời tình cảm, trân trọng nhất. Cũng có lối mời đơn giản, lại có lối mời thành bài bản (mười điều mời rượu cần in trong trong tạp chí văn hoá thông tin) đối với khách quý, khách sang trọng lịch lãm.
    Mời rượu cần theo lối bình dân như sau:
    Láu càm xà pá túng mời dơ dấc...
    Khát pài túng, khói son mời nưa.
    Mời một tềnh - khát một khói nhăng mời
    Mời sam tếnh - khát sam khói nhăng mời...
    (Mời đến mười sừng là kết thúc bằng câu:
    Khát...khói so háp búa
    Tạm dịch nghĩa:
    Rượu cần ngon gia chủ xin kính mời...
    Dưới làn dưới xin mời làn trên
    Mời một sừng đã dứt - xin mời lần nữa
    Mời hai sừng đã dứt - xin mời lần ba
    Với cách thức tạo ra rượu cần, thể thức uống rượu như trình bầy trên. Uống rượu cần thật là một sinh hoạt văn hoá mang tính cộng đồng rõ nét. Khi đã vào cuộc vui rượu cần con người xích lại gần nhau, xua tan mọi nỗi u buồn thậm chí sẵn sàng tha thứ cho nhau những điều chưa vừa ý, vừa lòng. Trước đây chưa có kỹ thuật trưng cất rượu. Sau này cũng loại men ấy họ đã biết trưng cất từ rượu cần thành "rượu siêu" chất lượng tinh khiết hơn. Nhưng dẫu sao uống rượu cần vẫn là thú vui không thể thiếu được bởi nó đã đi vào cuộc sống của cộng đồng đã từ lâu, trở thành một nét bản sắc văn hoá đáng trân trọng. Nó còn là cầu nối giao lưu văn hoá, tình cảm giữa các dân tộc thậm chí đối với khách quốc tế cũng trở thành một nhu cầu giao tiếp.

    5-5-10-10 30 Điểm

    2/ RƯỢU NGô BẢN PHỐ
    Lên biên giới phía Bắc, đến Bắc Hà, ngoài việc được đi thăm các thắng cảnh như hang Cô Tiên, nếm vị ngọt và giòn của đào Pháp, mận Tam Hoa hẳn mọi người không ai không biết đến hương vị thơm nồng nhưng êm dịu của loại rượu ngô mà ai cũng gọi là rượu Bắc Hà. Đúng là sản phẩm của Bắc Hà nhưng chỉ một xã nấu được rượu này là xã Bản Phố cách trung tâm huyện khoảng 5 km.Theo người dân ở đây muốn có rượu ngon, chất làm men rượu phải là hạt cây Hồng mị trồng trên nương, giống như hạt kê. Còn chất độn chính là loại ngô nếp vàng chỉ ở Bản Phố mới có. Ngô trồng 6 tháng mới cho thu hoạch. Khi già để chín và khô ở trên nương rồi mới hái về. Tách hạt ngô xong đem luộc chín, giã hạt hồng mi trộn đều trải trên ni lông một đêm dưới nền đất, sau đó mới cho vào các túi ni lông hoặc thùng gỗ đóng kín lại. Thời gian ủ men lên tới 7 ngày, 7 đêm. Dụng cụ chưng cất rượu phải là chảo gang được quây xung quanh bằng chiếc thùng gỗ đóng đai rất kín đặt trên chiếc lò rộng tới 5m2 lúc nào cũng đỏ lửa. Rượu ngưng tụ đưa ra ngoài bằng một máng gỗ được làm rất công phu nối với ống dẫn rượu cũng làm bằng gỗ.

    Theo nhiều người nói, rượu ở Bản Phố sở dĩ có hương vị độc đáo là do nguồn nước và cách chế tạo men. Ở Bắc Hà bây giờ có rất nhiều nhà nấu rượu nhưng không ở đâu ngon bằng rượu Bản Phố. Một số nơi nguyên liệu làm men đã đổi khác đi để tăng thêm số lượng rượu, nhưng lại làm giảm đi uy tín và chất lượng của thương hiệu rượu Bắc Hà.

    5-5-10-10 30 Điểm

    3/ RƯỢU CHUA
    Rượu chua là một loại thức uống đặc sản của người Dao ở xã Bằng Cả, huyện Hoành Bồ, Quảng Ninh. Nếu rượu thường uống vào say ba tiếng đồng hồ thì rượu chua uống say ba ngày…

    Xã Bằng Cả - huyện Hoành Bồ - tỉnh Quảng Ninh có một thứ nước có men, mầu vàng trong vắt, vị ngọt đằm sâu, ngửi thấy mùi thơm ngọt của gạo nguyên, nước nhẹ như nước trà Thái Nguyên loại tốt nhưng uống thì thật êm và uống xong vẫn còn dính môi. Thứ nước này con gái uống vào thì đỏ môi, hồng má, thơm miệng, hơi thở nồng nàn, con trai uống vào thì thấy ấm lòng, mạnh mẽ, đủ dũng khí để nói với người con gái những điều khó nói, còn những già làng, trưởng bản những người già trong gia đình uống để tăng sự uy nghiêm, con cháu thêm lòng kính trọng. Thứ nước này được dùng trong tất cả các dịp hội hè, đình đám, ngày lễ tết, ngày kỷ niệm và dùng cả trong những sự kiện trọng đại của gia đình, dùng hợp với đủ thứ đồ ăn kèm từ đồ cỗ mặn xôi thịt đến bánh kẹo hoặc uống chay chẳng dùng với thứ gì cũng ngon. Thứ nước này có thể uống trong mọi lúc, uống bất kỳ khi nào thấy khát, thấy mệt mỏi hay thấy rét và thứ đồ uống này đặc biệt dùng cho mọi người, nam cũng uống được, nữ cũng uống được, già cũng uống được, trẻ uống càng tốt càng khỏe. Đó chính là rượu chua - đặc sản từ ngàn đời nay của người dân tộc Dao Thanh Y mà đến nay người Dao ở Bằng Cả vẫn còn gìn giữ được.

    Rượu chua ở Bằng Cả không làm để bán. Mà chỉ làm để nhà dùng và hộ nhau khi có việc. Cả xã có đến 97% số hộ là người Dao thì tất cả đều biết cách làm rượu chua.

    Làm rượu chua không khó nhưng không phải ai cũng làm được. Nhiều người cũng làm cũng đủ các bước trên nhưng không thành rượu, rót ra bát, nước rượu trắng đục như nước vo gạo, không mùi không vị. Ngày xưa các cụ làm rượu chua rất cầu kỳ cẩn thận và nhiều kiêng kỵ. Thứ gạo được dùng để làm rượu phải là gạo nếp nương, nhà phải tự giã lấy bằng cối đá, xảy vỏ xảy mày và cho vào nấu thành cơm để ủ. Đặc biệt men ủ là thành phần tối quan trọng quyết định chất lượng mẻ rượu, men của các cụ ngày xưa là men lá hay còn gọi là men truyền. Ngày nay rượu chua không làm được bằng gạo nếp nương men lá nữa mà đơn giản họ làm bằng gạo tẻ và men thường (thứ men vẫn có bán ở chợ . Khi thành rượu, độ ngọt và mùi thơm đều giảm, vì thế nhiều nhà muốn lấy lại hương vị cũ phải làm hai mẻ rượu nối tiếp nhau để lấy nước rượu cay của mẻ trước đổ vào ủ mẻ sau, sau hai ngày mới đổ thêm nước sôi nguội, làm như vậy rượu sẽ ngọt và dậy mùi gạo hơn. Một số nhà muốn có rượu thật ngon thì họ làm bằng gạo nếp hoặc muốn có mầu cho rượu đẹp thì làm bằng rượu nếp cẩm, nhưng đấy chỉ vào những dịp trọng đại của gia dình. Rượu chua ngày nay người nào uống nhiều hoặc uống không quen sẽ bị say và say rất lâu, rượu cay say 3 tiếng rượu chua phải say 3 ngày, nhưng say xong không đau đầu.
    Rượu chua là thứ đặc sản của người Dao nhưng cũng là thứ đồ uống thú vị cho mọi người, những dịp lễ, tết, ngày vui mời nhau một bát rượu chua hay biếu nhau một chai rượu làm quà thì quả là nhiều ý nghĩa.
    Đặc điểm nổi bật : Hình như cả bài này đều là ý chính .

    5-5-10-10 30 Điểm

    4/ Rượu Rỗ
    Phải nói rằng là ông bà ta cũng có nhiều sáng kiến khi tự mình làm cho mình những sản phẩm tuyệt vời. Ai đã từng nghe nói rượu Làng Vân thì cũng chỉ biết rằng đó là nơi mà tất cả người dân trong làng đều nấu rượu và sống bằng rượu.

    Nhưng để có một hũ rượu được bịt bằng lá chuối khô thì phải đi tới một nơi mà chỉ cần nhắc tên thôi thì những tay bợm nhậu cũng phải xuýt xoa vì nhớ tới hương nồng cay của rượu. Đó là Liên Hà. Đây là một xã nằm ở phía đông của thành phố Hà nội giáp danh với tỉnh Bắc Ninh. Nơi đây thiên nhiên phú cho vùng đất này một nguồn nước rất phù hợp cho công cuộc trưng cất rượu thủ công. Xã này được lập nên bằng ba làng Rỗ ( Rỗ Hương, Rỗ Dong, Rỗ Đông), bốn làng Chờ hay còn gọi là Làng Quậy( Quậy Châu Phong, Quậy Giao Tác, Quậy Đại Vĩ, Quậy Rào ),Làng Lỗ Khê và một làng nữa chơ vơ giữa đồng (Làng Thù Lỗ . Trong phạm vi xã này thì có Rượu của mấy làng Quậy và Rỗ Hương, Lỗ Khê là nổi tiếng nhất. Nổi tiếng nhất xã là Rượu Rỗ Hương và Lỗ khê. Đây là hai lò rượu lớn trong xã và cung cấp rượu cho 4 xã miền đông của Huyện Đông Anh- Hà Nội. Thậm chí toàn Huyện Đông Anh. Trong các dịp ma chay cưới hỏi thì không thể thiếu rượu của hai làng này. Người ta quen gọi là rượu Rỗ.

    Rượu của hai làng này được trưng cất theo một chu trình rất công phu. Từ khâu nấu cơm cho tới khi cho cái rượu lên bếp để trưng cất đều tuân theo những nguyên tắc rất khắt khe. Và mỗi gia đình có một bí quyết để có cho rượu của mình có hương vị riêng. Bắt đầu là người ta lấy gạo ngon nấu thành cơm. Sau đó người ta để nguội cơm rồi làm cho cơm tơi xốp. Rắc men ruợu lên rồi ủ nơi ấm áp khoảng 2 tới 3 ngày. Sau 3 ngày số cơm này trở thành cơm rượu hay còn gọi là Rượu Hoàng. Người ta cho số cơm này vào một cái chum sành và đổ nước ngâm khoảng 1 tuần rồi cho lên bếp trưng cất. Rượu của vùng này có đặc tính là rất mạnh khoảng 45%-55% tuỳ thuộc vào đơn đặt hàng của khách mà từng sản phẩm rượu được ra lò. Tuy mạnh thế nhưng khi uống vào không có mùi cồn cũng không thấy cháy cổ như những loại rượu khác. Càng để lâu rượu càng êm và càng thơm và ngon thậm chí còn có chút vị ngọt. Đó chính là bí quyết của nhà làm rượu.
    Một chén rượu được ủ lâu ngày dưới lòng đất nhâm nhi với lạc rang và đĩa thịt... chó hấp giềng cùng lá mơ tươi sống là đặc sản của vùng này. Nếu có dịp xin các bạn hãy ghé qua vùng này và nhấm nháp hương vị của rượu. Đảm bảo các bạn sẽ không thể quên được.
    Đặc điểm nổi bật : Phần in đậm

    5-5-10-10 30 Điểm

    5/ RƯỢU CHÍT
    Người ta vào rừng chít ở Hòa Bình, Lai Châu, nhìn cây nào không có bông, đoạn ngọn úa vàng chắc chắn ở đó có con sâu, là trứng
    của bướm trắng. Sâu ăn hết nõn hoa của cây chít thì trở nên béo tròn, trắng nẫn. Họ bắt con sâu về ngâm rượu.

    Chai rượu 65 với non nửa sâu chít, trong, vắt ánh mầu tơ tằm. Nhấp một ngụm nhỏ, thấy rượu không tanh mà còn đậm một vị ngọt. Một chai như thế được bán với giá 25.000 đồng.

    Giờ đây, trong các nhà hàng, khách sạn, ngoài chợ ở vùng Điện Biên, đều có bán rượu sâu chít. Khách quen nhậu không ai là không mua một hai chai.Đặc điểm nổi bật : Phần in đậm

    5-5-10-5 25 Điểm

    6/ Rượu Đế
    “Huyện Bình Chánh (TP HCM) vốn nổi tiếng với rượu đế Gò Đen, được nấu bằng gạo nếp, có mùi thơm lựng, hương vị nồng nàn. Trong các tiệc cưới, rượu Gò Đen là thứ không thể thiếu. “
    Loại rượu này thì ắt hẳn ai cũng phải biết và ít nhất nếm qua một lần trong đời. Rượu đế, còn được gòi là “rượu lậu”, mấy ông đệ tử lưu linh rất ghiền loại này . Vừa rẻ tiền vừa đảm bảo chất lượng…
    Đặc điểm nổi bật : Phần in đậm.

    5-5-10-0 20 Điểm

    7/Rượu Sán Lùng Lào Cai

    Xã Sán Lùng thuộc huyện Bát Xát tỉnh Lào Cai - là nơi có thứ rượu ngon nổi tiếng. Nếu như các loại rượu khác đều cất từ gạo, ngô hoặc sắn nấu chín và ủ men thì rượu Sán Lùng được ủ và cất theo một quy trình độc đáo và công phu.

    Nguyên liệu là thóc mẩy đều hạt, đem ủ cho nảy mầm, lúc đó tinh bột được chuyển hóa thành đường ở mức cao nhất. Người Mông đem thóc nảy mầm cho vào chõ đồ chín, tãi ra nong cho nguội, tới nhiệt độ thích hợp mới trộn đều với men, rồi ủ từ năm tới sáu ngày, khi tỏa mùi thơm thì đem cất rượu. Dù quy trình, nguyên liệu như vậy nhưng nếu nấu ở nơi khác, rượu sẽ không ngon bằng ở Sán Lùng. Bởi ngoài những bí quyết truyền đời, có lẽ nguồn nước và tiểu vùng khí hậu là những yếu tố không thể thay thế được đã tạo ra hương vị đặc biệt của rượu Sán Lùng.

    Thứ rượu này trong vắt hơi ngả xanh. Chén mới kề môi, thực khách đã cảm nhận hương thơm tinh khiết, nhẹ nhàng mà cuốn hút, uống khỏi miệng thấy ngọt dịu và hơi ngậy, khi ngà ngà thấy lâng lâng dễ chịu, không có cảm giác đau đầu.

    Khi những cơn gió mùa đông bắc đầu tiên tràn về, xúm quanh đống lửa, người ta nhâm nhi chén rượu Sán Lùng với thịt trâu sấy khô lùi tro nóng, đập tơi ra chấm tương ớt trộn một chút chanh, hoặc nhấm với cá suối sấy khô nướng than thì quả là thi vị.

    5-5-10-10 30 Điểm

    8/Rượu nếp Tết Đoan Ngọ

    Tháng năm lịch trăng có Tết Ðoan Ngọ, hay Ðoan Ngũ, Ðoan Dương. Các loài sâu bọ đều hoảng hốt, trốn chạy vì nhà ai cũng có bữa cỗ "giết sâu bọ" vào sáng sớm, với hoa quả đầu mùa. Ðào mịn lông tơ, mận đủ mùi chua ngọt, chuối ta mập mạp, dưa hấu bổ dọc thành những chiếc thuyền rồng sơn son mịn cát lóng lánh như lân tinh, dứa còn nguyên cái mũ miện xanh rờn óng bạc và cái lòng vàng tươi khêu gợi. Đương nhiên là không thể thiếu món rượu nếp.

    Tác giả món rượu để ăn chứ không phải để uống này là ai? Không biết. Nhưng nó cũng đủ làm hồng đôi má, lâng lâng xao xuyến lòng người. Từ lúc những tia nắng rẻ quạt đầu tiên xuất hiện trên vòm trời cao tít, đã nghe tiếng rao văng vẳng gần xa.

    Cái rá tre cố hữu, đậy miếng vải màn trắng muốt, đầy một chất rượu thơm lừng, mà ta biết dưới đáy chiếc rá có lót lá chuối tươi óng ánh kia, là chiếc bát sành, bát sứ hứng chất nước ngọt lừ ngây ngất, đầy thì rót vào "vịt" và từ cái vòi như cái cổ con thiên nga, thứ mật say ấy được tưới lên bát rượu nếp một mầu vàng ướt át cay tê, ngọt dịu, đủ mùi...

    Bát ăn rượu nếp thường là cái chén múc chè đường, nho nhỏ xinh xinh. Ðôi đũa ăn rượu nếp cũng chỉ nhỉnh hơn chiếc que chơi chắt chuyền của bé gái nông thôn. "Giết sâu bọ" bằng thứ khí giới này thật lạ. Những hạt rượu nếp thuôn thuôn như cái bọng con kiến rừng vàng sậm, tan trên đầu lưỡi cũng đồng thời thấm vào tận sâu thẳm thân ta một chất khác hẳn ngày thường.

    Trẻ con uống rượu là có hại vì nguy hiểm. Nhưng rượu nếp là của mọi người, nam, phụ, lão, ấu, từ cụ già trệu trạo đôi lợi, đến em bé năm ngón xòe hoa chấp chới...

    Làm rượu nếp công phu, phải đồ gạo hai lần, ủ men như làm "cơm rượu" mất nhiều thì giờ, nên ít gia đình có đủ kiên nhẫn và công phu chế biến. Tác giả món rượu nếp thường ở những mái nhà tranh làng quê êm ả. Ngày Ðoan Ngọ sắp đến, làm ít quà nhà ăn là chính và dôi ra thì đem bán khắp phố phường cho mọi người cùng thưởng Tết. Vì vậy mà đôi quang gánh, tà áo nâu, cái nón đội đầu... xuất hiện vào đúng lúc bữa cỗ "giết sâu bọ" sắp đến.

    Ăn rượu nếp không thể bằng bát tô như ăn bún riêu, bún ốc mà phải nhẩn nha, vừa ăn vừa nghe chất rượu nhẹ lâng vần chuyển trong cơ thể, để thẩm thấu một nét đẹp ngàn xưa còn lại trong phong tục dân gian.

    Các nhà khoa học có thể cười thầm vì bữa cỗ giết sâu bọ. Nó chết vì chè đỗ đen hay quả đào thơm phức? Nó chết vì say la đà hương rượu nếp hay vị ngọt thanh dưa hấu? Nhưng lời nhắn gửi truyền đời thì bảo rằng, đây là lúc giao mùa, lúc nắng bắt đầu già, lúc quả bắt đầu ngon, là say nhè nhẹ, là thỏa mãn ước nguyện truyền kỳ mà mọi loại bánh tân thời, mọi thứ rượu nặng, rượu nhẹ Tây, Tàu không thể sánh.

    Từ dụng cụ để ăn (gọi là thực cụ ) như một thứ đồ chơi đến các món ăn thơm thảo vườn quê và men dân dã... đều đáng được lưu tâm, duy trì và phát triển

    5-5-10-10 30 Điểm
     
  8. Song Nhi

    Song Nhi Legend of Zelda

    Tham gia ngày:
    18/10/05
    Bài viết:
    951
    Bài của đại gia Quan Hưng

    Tại hạ xin gửi bài thi đến ,đây là rượu thuốc không biết có bị phạm luật không nữa .Nếu sai thì mong bà chị gửi thư lại cho tại hạ để còn tìm ra phương án mới nha.
    Tên : Rượu Tỏi
    Xuất xứ : Y học cổ truyền
    Điểm đặc biệt :Có thể tăng cường hoạt động của não, dạ dày, ruột, lợi tiểu, diệt ký sinh trùng đường ruột, ăn ngon phòng bệnh.

    5-5-10-0 20 điểm

    Bài của đại gia Bàng Long

    Nghe tin có thể tham gia qua bưu điện, tại hạ lập tức thảo và gửi thư này (kèm theo 10G trong lương tháng 10 của tại hạ, số còn lại đã giao tể tướng Lạc Dương tăng PO thành), trước là tạ lỗi vì đã lỡ mạo phạm một tiểu thư xinh như tiên, sau là để gửi bài tham gia hội thi của tiểu thư.
    Tại hạ đã biết qua 5 lọai rượu của Đại Việt năm 2006 nhưng chưa uống thử bao giờ (chưa thất tình ^_^) nên miễn bình luận:

    1-Rượu Cần:
    +Nơi làm : Tây Nguyên
    +Đặc điểm : là một lọai rượu sản xuất dạng bánh rượu cô đặc, khi uống pha với nước, thường uống trong chum lớn và uống nhiều người.

    5-5-10-0 20 điểm

    2-Rượu Bàu Đá:
    +Nơi làm : Bình Định, Qui Nhơn
    +Đặc điểm : Ủ bằng nguyên liệu nếp non, chưng cất bằng nước tự nhiên ở Bàu Đá vùng Bình Định, Quy Nhơn. Rượu có màu xanh nhẹ, vị cay nồng, có hương thơm của nếp non.

    5-5-10-0 20 điểm

    3-Rượu Nếp Than:
    +Nơi làm : Vùng Nam Bộ
    +Đặc điểm : Ủ bằng lúa nếp than. Rượu có vị chua, dịu, có màu đỏ tím (giống mắm ruốc đó).

    5-5-10-0 20 điểm

    4-Rượu Đế Gò Đen:
    +Nơi làm : Bến Lức, Long An
    +Đặc điểm : trong suốt. nồng độ cao, vị cay nồng, chưng cất bằng men và lúa.

    5-5-10-0 20 điểm

    5-Rượu Vang Đà Lạt:
    +Nơi làm : Đà Lạt
    +Đặc điểm : Nho tươi, ép lấy nước làm rượu. Rượu có màu hổ phách, vị chua, nồng độ thấp.

    5-5-10-0 20 điểm

    Mong tiểu thư góp ý cho những sai sót, hi vọng tại hạ nộp bài đúng hạn.
     
  9. Song Nhi

    Song Nhi Legend of Zelda

    Tham gia ngày:
    18/10/05
    Bài viết:
    951
    Chức Nữ : Câu hỏi cho kỳ thi đợt 2 là thi võ.

    Hãy kể tên các môn võ mà bạn biết. Thể lệ như đợt 1. 30 điểm max cho 1 môn võ. 5 cho tên, 5 cho xuất xứ, 10 cho đặc điểm, 10 cho bình luận.

    Thời hạn cuối nộp bài là 21/3.

    Do hôm nay khá mệt nên có thể chấm điểm sơ sót. Ai có kiện cáo hay ý kiến gì thì cứ nói để CN sửa lại
     
  10. Leviosard

    Leviosard Youtube Master Race

    Tham gia ngày:
    15/2/06
    Bài viết:
    34
    Sau gần 1 tháng trời mò mẫm (mù hướng bẩm sinh :'> ), Levi đã đặt chân đến Nghiệp Quận. Với lòng quyết tâm chinh phục được Chức Nữ, chàng ta liền bắt tay vào làm bài thi ;;)
     
  11. Song Nhi

    Song Nhi Legend of Zelda

    Tham gia ngày:
    18/10/05
    Bài viết:
    951
    Chức Nữ : Rất hân hạnh được gặp mặt đại gia. Bài thi đợt 1 ngài làm rất tốt. Tiếc là ngài kô đọc kỹ đề. Bài phân tích đánh giá rất hay nhưng lại ko nhiều loại rượu. Bây giờ đến bài thi thứ 2. Kô hiểu ngài đã có chuẩn bị gì chưa ?
     
  12. Song Nhi

    Song Nhi Legend of Zelda

    Tham gia ngày:
    18/10/05
    Bài viết:
    951
    Chức Nữ : Mai là hạn chót nộp bài đợt 2. Mong các đại gia chú ý nộp bài sớm.
     
  13. Song Nhi

    Song Nhi Legend of Zelda

    Tham gia ngày:
    18/10/05
    Bài viết:
    951
    Chức Nữ : Chiến tranh loạn lạc xảy ra. Bài thi đợt 2 kô thấy có ai gởi đến. Nay xin thông báo về kết quả lễ hội quyên góp lần này.

    Đứng đầu là nHm được 455 điểm.

    Thứ 2 là LeVi được 245 điểm

    Thứ 3 là Bàng Long 100 điểm

    Cuối cùng là Quan Hưng 20 điểm.

    Rất vui khi các mạnh thường quân đã góp chút tiền cứu đói cho dân nghèo.

    TT :

    nHm + 10 fame, 5 intel, 5 pol, 5 charm
    Levi + 10 fame, 5 intel, 3 pol, 3 charm
    Bàng Long + 10 fame, 4 intel, 2 pol, 2 charm
    Quan Hưng + 5 fame, 2 intel, 2 charm.
     
  14. Ice Dragon

    Ice Dragon Mega Man

    Tham gia ngày:
    6/9/04
    Bài viết:
    3,101
    Nơi ở:
    none
    Bàng Long từ An Đông về Lạc DƯơng, tiện đường ghé vào Nghiệp Quận, thấy tin không ai tham gia phần 2 thì vui trong dạ (ko phải vì ko ai tham gia mà vì nhiều người yêu nước ra chiến trường :D). Đến Nghiệp Quận, Bàng Long ko có gì làm nên mua vài cây lụa làm quà rồi ghé nhà Chức Nữ chơi (coi như mua hết 10G nha).
     
  15. Ice Dragon

    Ice Dragon Mega Man

    Tham gia ngày:
    6/9/04
    Bài viết:
    3,101
    Nơi ở:
    none
    Phù, có ngựa khỏe quá
    Bàng Long từ Ngô Quận qua Nghiệp quận chơi, không biết chơi cái chi nữa, Nghiệp Quận sao không có ai vậy nà T_T
    Bớ, ai ở Nghiệp Quận ra chơi với Bàng Long, à mà hình như có Chức Nữ, đi qua nhà bả xem sao :D
     
  16. Song Nhi

    Song Nhi Legend of Zelda

    Tham gia ngày:
    18/10/05
    Bài viết:
    951
    TT : Làm task thì đâu có được đi đâu. Dang làm task bên Ngô Quận mà. Chém Bàng Long pặc pặc ^_^.
     
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Chia sẻ trang này