Một câu chuyện của...Ayla!

Thảo luận trong 'Fire Emblem - Mộc đế' bắt đầu bởi taichuot, 25/9/05.

  1. taichuot

    taichuot I'm Off! Moderator Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    26/12/02
    Bài viết:
    2,075
    Nơi ở:
    Biên Hoà, ĐN
    Trong một lần lang thang tìm Info về FE 4 mình đã tìm thấy một số câu chuyện Không có trong game, những câu chuyện này rất có thể do Fanfic viết tuy nhiên theo mình thì có vẻ nó khá chính xác, một số website cũng có nhiều thông tin giống với nội dung của bài viết này.

    Đây là mẫu chuyện về Ayla - nữ kiếm sĩ tài ba nhất trong FE 4. Câu chuyện là sự kể lại một quá khứ vui, buồn của Ayla, trong chuyện còn xuất hiện nhiều nhân vật khác mà cô đã gặp như Shannan lúc nhỏ, Miracle (anh Ayla, cha của Shannan), Vương tử Cuan xứ Lenster và Vương tử Levin vùng Silesia lạnh giá.

    Bênh cạnh đó trong chuyện còn lồng vào các chuyện khác, chẳng hạn như khi Cuan kể cho Ayla nghe về truyền thuyết Geyborg, chuyện về cuộc sống mưu sinh nơi đất khách quê người của Ayla, cuộc gặp gỡ thú vị với Levin...

    ===================================================================================================================

    Mình đã dịch xong mẫu chuyện này, ngôn từ của mình ảnh hưởng rất nhiều cách viết của Limited (Veno)- người đã viết truyện "Thánh chiến truyền kỳ", mình sẽ trích nguyên văn bản gốc và bản dịch. Vốn Tiếng Anh của mình không nhiều nên nếu có chổ nào sơ xuất mong các bạn thông cảm và giúp mình Edit lại.

    Lưu ý rằng ở bản gốc, các tên riêng có khác đi một chút so với những gì mà ta biết, ví dụ như Ayla được viết là Aila, Maricle được viết thành Malicle, Shannan --> Shanan. Mình đã chỉnh lại tên theo cách gọi quen thuộc của mình khi chơi trong bản Patch Tiếng Anh.

    Hy vọng các bạn xem xong sẽ hiểu hơn về FE 4!

    Để minh họa thêm cho bài viết mình up lên đây Bản đồ của FE 4 để các bạn hình dung được con đường mà Ayla đã dẫn Shanna chạy trốn.

    [​IMG]

    Bản gốc có tựa :

    A story told by Aila about her past that includes little Shanan, Malicle, Cuan, and Levin. ​


    Xem hàng chử mà mình đã tô đậm bên trên có thể hiểu đây là 1 Fanfic, nhưng thật sự nó rất thật. ^_^

    ===================================================================================================================

    Bản dịch:

    Một câu chuyện của Ayla về quá khứ của mình bao gồm Shannan nhỏ, Maricle, Cuan và Levin.


    Tôi ôm chặt lấy Shannan bé bỏng và chạy thật nhanh bằng tất cả sức lực của mình mặc cho vết thương nơi cánh tay đang nhỏ máu, cơn hoãng hốt đã làm át cả cảm giác đau đớn, trong đầu tôi văng vẳng những lời trăn trối của anh trai Maricle, đương kim quốc vương của Isaac.

    "Chạy đi Ayla, chạy đi, hãy chạy thật xa nơi này! Hãy che chở vào bảo bọc Shannan đến ngày mà nó sẽ trở thành Vua Isaac. Nó mang trong người dòng máu của gia tộc Odo và một ngày nào đó nó sẽ sử dụng được Thánh Kiếm Balmunk. Đi đi Ayla, và đừng quay trở lại...."

    Tôi chạy, cố hết sức có thể, đã vài lần tôi muốn ngã quỵ vì nghẹt thở, nhưng tôi vẫn gắng chạy, trong tai tôi vẫn còn nghe rõ giọng của một gã chỉ huy đang ra lệnh tiếp tục tấn công kinh thành của tôi. Nhiều lần tôi muốn quay lại, nhưng trong tâm trí tôi vẫn vọng ra những di ngôn của Maricle. Bất chợt Shanan nhìn tôi và nói với tôi với giọng tỏ vẻ can đảm, nó còn quá nhỏ để biết việc gì đang xảy ra.
    "Đừng khóc, cô Ayla. Cha cháu sẽ ổn, phải không cô ?"
    "Cha cháu sẽ ổn, Shanan à. Sẽ ổn ...." - tôi dối nó
    Nước mắt tôi tuôn trào dù đã cố kiềm nén...
    .................

    Là một công chúa của Isaac nên tôi có một địa vị cao và cuộc sống vương giả. Không giống như hầu hết những công chúa của các Vương quốc khác, tôi luôn mang theo bên mình một thanh gươm từ năm lên 3 tuổi. Mỗi ngày tôi đều tập luyện với anh tôi nên tôi có thể dùng gươm thành thục như bất kỳ một người đàn ông nào ở đất nước tôi. Thật ra ở Isaac này, cả nam lẫn nữ đều học cách chiến đấu như nhau, không có sự phân biệt nào. Tôi đã được dạy về hoà bình, danh dự và sức mạnh như một chiến binh thật sự. Tôi phải cảm ơn nguồn sức mạnh của Odo, dòng máu Thánh sĩ đang chảy trong người tôi. Tôi đã có thể sử dụng thành thạo tuyệt kỷ kỳ diệu nhất của một "bậc thầy kiếm thuật" (sword master) - Tuyệt kỷ "Liên Tinh kiếm" (Shooting Star Sword). Một tuyệt kỷ mà chỉ có những người trong hoàng tộc Isaac mới có thể thụ giáo được, và nó đã đem đến cho tôi một niềm vinh dự to lớn vì được cảm thấy mình cũng là người thuộc dòng dõi Odo.
    ..................

    Trời đã hừng đông nhưng tôi vẫn không ngừng chân. Shannan vẫn còn ngủ trên tay tôi nhưng dường như cậu bé đã không có được một giấc ngủ ngon. Tôi tự hỏi những gì xãy ra tối qua vẫn còn ám ảnh nó !? Cuộc tấn công thật kinh hoàng, tôi không sao hiểu được nguyên do vì đâu .... Không ai ở vương quốc chúng tôi nghĩ rằng điều đó lại xãy ra. Isaac là một vùng đất của những "Kiếm sĩ siêu đẳng" (Sword Master), nhưng chúng tôi là những người yêu hoà bình, chúng tôi có mối quan hệ hữu nghị tốt đẹp với tất cả lãnh thổ láng giềng, Silesia ở Tây Bắc, Grandbell ở bên kia Sa mạc Yield (theo tôi biết thì không quốc gia nào có ý định kết giao với những người ở Sa mạc Yield), và Manster ở Tây Nam. Cả cha Mananan và anh Maricle của tôi đều làm những điều tốt nhất có thể để giữ gìn tình bằng hữu với các quốc gia này, và ngay cả những vị vua trước đây cũng đã làm như vậy. Tôi thật bất ngờ và sửng sốt khi Grandbell tấn công và tàn phá đất nước chúng tôi bất chấp bản Hiệp ước hoà bình đã có từ hàng trăm năm qua, và chúng tôi đã không có đủ thời gian để bảo vệ quê hương mình. Nhưng tại sao chuyện này lại xảy ra.........Tại sao Hoàng tử Kult, một người vốn hoà nhã lại có hành động tàn bạo đến như vậy? Tại sao ...............

    Hoang mạc Yied là "ngôi nhà" của Giáo phái Loputo- một cái tên mà khi nhắc đến ai ai cũng kinh hoàng. Nơi đây rất nguy hiểm, nhiều người đã phải bỏ mạng ở nơi cằn cỗi này khi quá bộ ở đây vì bị những Hắc ma nhân sát hại. Tôi có thể mạo hiểm vượt qua nơi này một mình, nhưng không thể để Shannan gặp nguy hiểm, vì thế tôi đã đi dọc bờ biển để đến Kinh thành Manster, nơi tiếp giáp với biên giới Hoang mạc Yied - Isaac về phía Nam. Hầu hết các vùng khác thuộc Manster Dictrist không có lực lượng quân đội mạnh nhưng tại Lenster thì khác. Lenster là vùng đất được trông coi bởi gia tộc Thánh sĩ Noba suốt hàng trăm năm qua, kiên trị chống lại sự xâm lăng của đội quân Rồng xứ Thracia. Trước đây tôi đã từng gặp gỡ vương tử Cuan của Lenster và tôi biết công tử này là một người đáng tin cậy. Đã 7 năm rồi kể từ khi gặp Cuan, thời gian trôi qua mau thật.....

    "Maricle, Ayla, đây là Kinh thành Manster, kinh đô của đất nước này đấy, nhưng hôm nay chúng ta sẽ đến thăm Lenster!" - cha tôi, Mananan, vua của Isaac bấy giờ nói với chúng tôi.... 7 năm trước khi ông còn sống. "Nhưng quốc vương và các công tước những vùng lãnh thổ khác của Manster sẽ có mặt tại đấy. Hãy chú ý cách cư xử của mình đấy các con..... đặc biệt là con bé Ayla này!"

    Malicle cười khúc khích khi nghe lời dặn dò của cha, nếu người đó không phải là cha tôi thì tôi đã "cự" lại rồi, nhưng tôi luôn vâng lời ông, nên cố nở một nụ cười trên môi đáp, "Vâng, thưa cha!". Điều đó lại làm anh Miracle cười lớn hơn nữa, tôi không thể nhịn thêm và lần này thì không ai có thể cản tôi được nữa ...."yaaaaaaaaa, bụp bụp, bốp bốp!"

    Tôi không nhớ nhiều về những gì trong lâu đài Lenster. Có khá nhiều Tướng lĩnh cao cấp và cận vệ của họ đang bàn luận với nhau tại một chiếc bàn lớn. Tôi nhớ là đã trông thấy Quốc vương của Lenster đang ngồi trên một chiếc giường giống như cái ghế. Tôi ngồi gần cha tôi và làm theo mọi động tác của ông. Những lễ nghi rườm rà không thích hợp với tôi. Về phía anh Maricle, tôi thấy anh ấy ra ngoài và trò chuyện cùng vương tử Cuan. Khi anh Maricle quay lại, anh đã đến cạnh tôi, nở một nụ cười rất "nai" và nói "Công tử Cuan muốn gặp em đó, đừng có thất lễ với người ta nghe chưa!" . Tôi cảm thấy hơi ngại vì tôi mới tới đây mà đã có người muốn gặp, nhưng tôi đã nghe theo Maricle vì tôi cảm thấy sự thú vị ở con người Vương tử Cuan, dù chưa hề gặp gỡ.

    Khi chúng tôi ra ngoài, Cuan mời tôi ngồi xuống một chiếc ghế gỗ. Trước khi tôi ngồi Cuan đã dùng áo khoác của mình phủi bụi trên ghế và lịch sự giúp tôi ngồi xuống. Tôi thấy hơi ngài ngại, nhưng nhớ lại anh Maricle đã nói rằng khác với Isaac, tại những vùng lãnh thổ khác người phụ nữ được đối xử rất nhã nhặn và tử tế. Biết được điều này nên tôi cố tỏ vẻ "hiểu biết". Cuan mĩm cười nhẹ và ngồi xuống cạnh tôi.

    "Xin chào tiểu thư Ayla xứ Isaac. Tôi là Cuan của Lenster. Maricle đã kể cho tôi nghe nhiều điều về tiểu thư" - anh bắt chuyện. "Rất vui mừng được đón tiếp tiểu thư và gia quyến. Xin tiểu thư cho biết nhận xét của mình về nơi này như thế nào?"

    "Tôi thấy nơi đây thật là tuyệt. Isaac vốn nổi tiếng là một quốc gia giàu đẹp với đầy những hoa, cây cối và muôn thú, nhưng nơi đây còn nhiều hơn cả những gì tôi tưởng." Tôi đáp lời, lần đầu tiên tôi đã nói chính xác những điều mà tôi đã nghĩ lúc còn ở Isaac. Cuan tỏ vẻ rất hài lòng với câu trả lời của tôi và cười.

    "Nếu tiểu thư tin vào những truyền thuyết, thì nơi này thật sự có điều đó." Cuan nhẹ nhàng nói. "Nhưng giống như Sigurd và Eltosian, bạn thân của tôi ở Học viện Hoàng gia Barhara, tôi chẳng tin vào những chuyện này. Cha tôi luôn bảo tôi hãy cẩn thận đề phòng nhiều hơn, nhưng tôi nghĩ những truyền thuyết chỉ là chuyện hư cấu mà thôi."

    "Công tử đang nói đến truyền thuyết nào vậy?" Tôi hỏi một cách tò mò, hoàn toàn quên đi những gì cha và anh tôi căn dặn.

    "À, đó là câu chuyện mà mọi người ở đây vẫn thườn lưu truyền câu chuyện về mười hai Thánh sĩ. Noba và anh trai của bà ta, Dain đã có một trận thư hùng rồi sau đó quyết định chia đôi vùng đất Thracia Penninsula, mỗi người cai quản một nữa. Noba được quyền chọn trước và bà đã chọn một nữa về phía Bắc, nay là Vương quốc Manster. Vùng đất này phì nhiêu, màu mỡ, giàu tài nguyên nhất của đại lục Jugdral. Người anh Dain với nữa còn lại ở phía Nam, nay là vương quốc Thracia, nơi đây chẳng có gì ngoài sỏi đá và những ngọn núi cao hiểm trở. Không có tài nguyên nào có tồn tại được ở đây. Điều này khiến Dain rất tức giận dù đó là em gái của mình, ông ta nguyền rủa bà và cả dòng máu đang chảy trong cơ thể bà..... Mọi người nói rằng điều đó khiến cho người giữ Thánh khí Geyborg sẽ gặp vận rủi cho đến ngày 2 vương quốc hợp lại thành một. Nhưng tôi khó mà tưởng tượng mình đang sống hoà bình với Trabant....nhưng dĩ nhiên tôi không tin điều đó, dù cha tôi chưa trao cho tôi Geyborg. Cha tôi nói rằng lời nguyền đó luôn làm cho sức khoẻ ông kém đi, nên ông rất tin vào truyền thuyết và không muốn đưa Thánh khí cho tôi."

    Tôi đã bị câu chuyện của Cuan lôi cuốn - "Nhưng gia tộc tôi lại không có những truyền thuyết như vậy, vì thế tôi không có gì để kể cho công tử nghe cả!" Tôi nói.

    Cuan hít một hơi thật sâu - "Không sao. Xin cảm ơn tiểu thư đã lắng nghe câu chuyện của tôi, thật làm phiền người. À, tiểu thư có muốn quay vào trong với tôi không?"

    Dĩ nhiên là tôi không phiền, tôi đã đi tham quan khá nhiều nơi trước khi quay về lâu đài. Đó là tất cả những gì tôi còn nhớ ....

    Nếu không có lời cảnh báo của anh tôi thì tôi đã chọn Lenster làm nơi nấu thân cho mình và Shannan rồi. Tôi tin vào vương tử Cuan, tôi cảm thấy mệt mỏi sau những chặng đường đã vượt qua. Anh tôi nói Lenster có một mối quan hệ rất thâm giao với Grandbell, điều đó khiến tôi sợ là mình sẽ nhanh chóng bị phát hiện. Vì vậy tôi đã tiếp tục đi xa hơn nữa, thẳng về phía đông của Manster để đến Lenster, sau đó tôi tiếp tục theo hướng Tây xuyên qua vùng đất Milestos, lén lút băng qua một vùng nhỏ của Grandbell là Jungby và sau đó chúng tôi đến một khu vực hoang vu thuộc vương quốc Verdane.

    Miletos là một vùng tấp nập người bán buôn nên tôi không sợ bị phát hiện khi nghĩ chân tại đây (tôi và Shanan đã dừng chân 2 tuần ở đây). Jungby là vùng cận Verdane nhất nhưng cách khá xa Barhara, kinh đô của Grandbell, tôi an tâm sẽ không bị nguy hiểm. Verdane là một nơi thích hợp nhất để ẩn mình, nơi đây hoàn toàn được bao phủ bởi các cánh rừng dày đặc và rất nhiều vùng đất vẫn chưa có người khai phá. Mục tiêu đã có và tôi cố gắng đến đó càng nhanh càng tốt.

    Địa hạt Miletos là một vùng tự do thông quan, tấp nập người qua kẻ lại, nơi mà có rất nhiều lữ khách lưu tới, nhiều thương nhân từ khắp mọi nơi cũng đến đây buôn bán. Tôi nghĩ có lẻ nên dừng chân ở đây trước khi tiếp tục cuộc hành trình. Shannan và tôi đã quyết định nghĩ ngơi tại đây 2 tuần. Để trở thành một người dân tại vùng này, chúng tôi đã mặc những bộ quần áo bản xứ, điều này giúp cho chúng tôi tránh bị nghi ngờ, đó là những gì mà chúng tôi đã làm trong ngày đầu tiên ở vùng Miletos này.

    "Cô Ayla này, sao trông cháu giống đứa đầy tớ thế cô ?" Shannan có vẻ không hài lòng với bộ đồ "mới" của mình.

    "Kể từ bây giờ, chúng ta sẽ sinh sống như mọi người ở đây. Sẽ không có người dọn sẳn thức ăn cho chúng ta như hồi còn ở Lâu đài đâu. Chúng ta sẽ phải sống tự lập, cháu hiểu chưa?" Tôi nghiêm giọng với Shanan. Sau đó tôi cảm thấy nói điều đó với Shannan sẽ làm nó nhớ lại quê hương, nhưng Shannan đã làm tôi ngạc nhiên.

    "Vâng ạ, điều này giống như những cuộc phiêu lưu mà cha cháu đã kể cho cháu nghe trước khi cháu ngủ. Chắc sẽ vui lắm cô nhỉ !!!" Shannan vừa nhảy cẫng lên vừa cười vui sướng. "Sẽ vui lắm phải không cô Ayla?"

    "Ừm, nhưng mà yên nào Shannan. Mọi người sẽ chú ý đến chúng ta đấy!"

    "Dạ vâng! " Shannan nói thật khẽ và thì thầm với tôi "Chúng ta đang có một nhiệm vụ bí mật nên phải tuyệt đối giữ im lặng!" - nó cười ti hi

    Tôi nhận thấy Shannan đang xem như đây chỉ là một cuộc dạo chơi, tôi mừng vì nó đã dần thích nghi với cuộc sống mới nhưng không biết khi nào chúng tôi mới thật sự được an toàn.

    Khi nghĩ về những điều này, tôi đã nhớ lại một người mà tôi đã từng gặp vài năm trước đây. Không biết bây giờ anh ta đang làm gì.....

    Lần gặp vương tử Cuan gần nhất cách đây đã 5 năm, khi anh trai Maricle và tôi (cha chúng tôi đã qua đời trước đó không lâu) được mời tham dự lễ cưới của vương tử. Đó là lý do mà trước đây tôi đã nói có lần đã được trò chuyện cùng Cuan, vì hôm đó không có cơ hội được nói chuyện với anh ta. Dù tôi rất muốn được gặp Cuan nhưng cấm quân rất kín, thậm chí tôi không thấy được Cuan trong suốt buổi lễ. Dù rất khó khăn nhưng tôi vẫn làm được điều cần làm.

    Ai ai cũng biết rằng, sự kiện này không đơn thuần là sự kết hợp giữa tình yêu đôi lứa của vương tử Cuan của Lenster và công nương Ethrin của Chalphy. Mà nó còn là một bản hiệp định thư về hoà bình, những chính sách ngoại giao, thương mại....giữa hai lãnh thổ, một là Lenster đại diện cho dòng tộc Noba và một là Chalphy thuộc về Baldo. Con cái của họ sẽ có được sức mạnh của 2 dòng máu , quan hệ giữa các vương quốc sẽ tốt đẹp hơn.... tôi không thể liệt kê hết những giá trị khác mà cuộc hôn nhân này mang tới. Cả Cuan cũng như Ethrin đều rất vui mừng về điều đó. Sau lời tuyên bố lý do buổi lễ họ đã rất bận rộn với việc tiếp đón những người khách quí. Tất cả các quốc gia, lãnh thổ đều đã cử đại diện của mình đến để chung vui với họ. Vương quốc Grandbell có Thái tử Kult đến từ kinh đô Barhara, ở Chalphy thì có công tước Byron và con trai là Sigurd (cha và anh của Ethrin), xứ Jungby có công tước Ling và con gái Edin, Cha Claude đến từ vùng đất của những thánh đường Edda, vương tử Alvis, chỉ huy đội phòng vệ của Velthomer cũng đến chúc mừng, tiếp theo là công tước vùng Dozet Langobalt cùng con trai Danan và công tước Leptor đến từ Freege cùng con trai Blume. Ngoài ra còn có 7 vương quốc khác cũng góp mặt trong buổi lễ này, đó là Vua Batou cùng thái tử Jamuka đại diện cho Verdane, thay mặt công tước Agustria, vua Eltosian đến từ Nodian và vương tử Shagaar đại diện cho kinh đô Agustry. Từ phương bắc xa xôi lạnh lẽo Silesia, hoàng hậu Larna, hoàng tử Levin cùng với người đứng đầu lực lượng kị sĩ thiên mã, Manya cũng đến dự... các thương gia đến từ địa phận Miletos mang theo rất nhiều quà biếu giá trị. Gần như mọi quốc gia được mời trừ Thracia và vùng Sa mạc Yied . Cứ mỗi khi có người đến chúc mừng thì Maricle lại nói với tôi người này là ai, đến từ đâu....Tôi chưa bao giờ gặp được nhiều nhân vật quan trọng đến như vậy vì thế tôi ghi nhớ rất rõ từng người, từng người một.

    Nhưng như tôi đã nói, thật sự thì không khí của nghi lễ khiến tôi phát chán, tôi lẻn ra ngoài hành lang và tại đây tôi đã va vào một người, tôi đi khá nhanh còn người kia thì đang chạy, kết quả là cả 2 đều té nhào. Thật ngạc nhiên là lúc đó tôi lại không bực mình với người lạ mặt kia, đúng là ngạc nhiên thật. Anh ta khá cao và có một mái tóc dài màu xanh lục mềm mại sau vai. Làn da nhợt nhạt gần giống như màu trắng của tuyết. Anh ta vận một bộ trang phục làm bằng tơ lụa mỏng, bờ áo được viền những đường chỉ vàng và bạc. Tôi còn đang lúng túng không biết lý giải thế nào về sự việc va chạm kia thì người đó đã lên tiếng.

    "Thật xin lỗi, tôi không cố ý làm cô ngã!" anh ta nói và giúp tôi đứng dậy. Tôi vẫn không biết nói gì, chỉ im lặng.

    "Cô có sao không? Hy vọng rằng tiểu thư không bị đau ở đâu! "

    "Oh... tôi không sao...cảm ơn.." tôi đáp gọn lỏn. Và điều gì đó đã khiến cho anh ta cười.

    "Trước đây, tôi đã trò chuyện với khá nhiều cô gái, nhưng cô là người đầu tiên nói chuyện với tôi như vậy, tôi cảm thấy cô rất thú vị. Tên cô là gì ?"

    "Ayla" tôi cụt ngủn lần nữa, và dần dần lấy lại bình tỉnh.

    "Ayla... ồ tên rất đẹp, một cái tên đẹp đối với một cô gái đẹp. Ừm, Ayla này, cô nghĩ sao về buổi lễ này?" anh ta ngẫu nhiên hỏi tôi.

    "Tôi cảm thấy hơi tiếc cho Cuan và Ethrin, lễ cưới của họ không đơn thuần chỉ là một lễ cưới bình thường, nó mang theo rất nhiều vấn đề quan trọng nên điều này đã làm cho ý nghĩa thật sự của buỗi lễ không được quan tâm chu đáo."

    "Đó cũng là suy nghĩ của tôi, nhưng có một điều tôi cảm thấy ganh tị đấy!"

    "Cái gì vậy?" tôi hỏi anh ta.

    "Đó là quyền tự do chọn người mình yêu. Dù cho lễ cưới của họ không thật hoàn mỹ hay dù bất cứ điều gì khác không như ý thì họ vẫn là của nhau vì tình yêu của chính họ. Đó là điều mà tôi mong muốn bấy lâu nhưng có lẻ sẽ không bao giờ tôi có được."

    Những lời của anh ta đã làm cho tôi suy nghĩ, trước đây thật sự tôi chưa hề phải bận tâm về điều gì, cho đến lúc này...Nếu tôi có kết hôn thì điều đó sẽ do anh Maricle hay đại thần nào đó trong triều sắp đặt, tôi sẽ kết hôn vì lợi ích của Vương quốc chứ không phải bằng sự lựa chọn của tôi. Tôi cảm thấy không vui khi nghĩ về điều đó.

    "Cô có nghĩ giống tôi không ? Tại sao những người bình thường họ có quyền yêu và chọn người mà họ yêu còn chúng ta thì không ? Thật không công bằng....Nếu thuyết phục được mẹ tôi thì tôi muốn tự mình tìm lấy tình yêu. Thật là rất khó vì tôi biết rằng, đến một ngày nào đó, mẹ tôi sẽ buộc tôi kết hôn với Manya, nhưng Manya lớn hơn tôi, tôi biết rằng mẹ muốn tốt cho tôi và quốc gia nếu một người phụ nữ có tinh thần trách nhiệm cao trở thành hoàng hậu tương lai của tôi, nhưng điều tôi muốn là sự tự do!" Anh ta nhấn mạnh.

    "Nói vậy, chắc anh đã tìm được người mà anh muốn kết hôn?" Tôi hỏi với vẻ khá tò mò.

    "Cũng không thật sự như vậy." anh ta đáp chậm rãi "Có một người con gái mà tôi rất thích từ khi còn bé, nhưng mẹ tôi không cho tôi cơ hội."

    "Cô ta là một nông dân hay sao ?" -tôi hỏi tỉnh rụi.

    "Không, nhưng lý do của mẹ tôi bởi vì cô ấy khá bảo thủ trong lối sống, đã nhiều lần tôi trốn ra ngoài để đến bên cô ấy nhưng lần nào mẹ tôi cũng lệnh những thiên mã kị sĩ tìm tôi. Bà ấy không bao giờ hiểu tôi..."

    "Tôi hiểu...."- tôi ra vẻ thông cảm, nhưng tôi thật sự cũng không đồng tình với anh ta lắm vì gia đình của tôi rất thương yêu tôi. Tôi thử tưởng tượng đến cuộc sống của anh ta nhưng không thể vì tôi chưa từng ở hoàn cảnh như thế bao giờ.

    "Phù, tôi nghĩ mẹ tôi sẽ cử Manya tìm tôi ngay bây giờ đấy, tôi phải đi đây. Chào tiểu thư, hy vọng sẽ được gặp lại!" Anh ta vẫy tay chào rồi đi mất, cho đến một lúc sau tôi mới chợt nhớ là mình vẫn chưa biết tên của anh ta. Tôi đã kể lại cho Maricle nghe về diện mạo, hình dáng của anh chàng lạ mặt đó và tôi đã biết được anh ta chính là hoàng tử Levin của vương quốc Silesia.

    Tôi đã nghĩ rất nhiều về gia đình mình và tôi đã không còn phiền muộn. Tôi biết rằng với Shannan, chúng tôi sẽ có một cuộc sống mới tại Verdane hoang vu này. Tôi biết những người ở đây một số cũng chạy nạn giống như chúng tôi, chúng tôi phải đối mặt với con đường mà mình đã chọn. Tôi đã hứa với Maricle sẽ bảo vệ Shannan, và tôi sẽ làm hết sức bằng bất cứ giá nào......

    Hết!

    ===================================================================================================================

    Đấy là công sức mình đã bỏ ra khá nhiều thời gian để dịch câu chuyện trên. Nếu các bạn muốn share bài này với các forum khác, xin vui lòng ghi rõ tên tác giả. Cám ơn!
     
    BillGatesBoss thích bài này.
  2. ZzHowiezZ

    ZzHowiezZ C O N T R A

    Tham gia ngày:
    16/7/05
    Bài viết:
    1,674
    Nơi ở:
    ღ chở về chổ CỦ
    yahoo cool
    thx nha taichout
    copy lại cái chút nua74 offline sẽ từ từ thưởng thức ^_^
    giờ đang online o dám doc hi` hi`

    anyway THANKS ALOT............................................. so cool
     
  3. kensai_nodachi

    kensai_nodachi Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    18/5/05
    Bài viết:
    178
    hay hay hay hay hay
    truyện của bác taichuot quá hay. bác mà có tiép nhớ post lên cho anh em xem nhé
    tiện thể hỏi luôn là vẫn chưa có truyền kỳ thánh chiến hả, chờ lâu quá
     
  4. Tên truy cập

    Tên truy cập The Connoisseur Moderator Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    25/4/05
    Bài viết:
    6,701
    Ôii, bạn taichuot quả thật rất vì mọi người mà dịch nguyên một bài dài ngoằng như vậy. Rất hay, cảm ơn Taichuot nhiều ^_^.

    __________________
    [​IMG]
     
  5. congtri88

    congtri88 Legend of Zelda

    Tham gia ngày:
    12/6/05
    Bài viết:
    931
    chà, truyện hay quá, chic, nhưng mà xui 1 nỗi mình chưa chơi bản FE4 tiếng anh, bây giờ nghĩ lại thấy tiếc quá (Ayla là con nhỏ sword master phần 1 à?).
     
  6. phamminhtuan1234

    phamminhtuan1234 T.E.T.Я.I.S

    Tham gia ngày:
    25/9/05
    Bài viết:
    653
    Nơi ở:
    Melbourne, Victo
    tính đến nay có tất cả là 7 bản FE IV tiếng anh(trong đó có 2 bản là khá đầy đủ(bạn nên vào http://rom-world.com/ web cho dow nhiều free rom nhất thế giới)

    -tên đầy của game là fire emblem IV:seisen no keifu (The Genealogy of the Holy War)

    -game ra năm 1996 và rất nhiều cộng đồng người chơi game trên thế giới đã phải đi học tiếng nhật(mình cam đoan công lao của taichuot là khá lớn,nhưng so với những người ngồi dịch cả bản game tiếng nhật,giờ đây taichuot lại dịch ra tiếng việt)thật đáng khâm phục,thực sự hiểu không khó nhưng dịch ra văn thì mới khó(khâm phục) ::)
     
  7. congtri88

    congtri88 Legend of Zelda

    Tham gia ngày:
    12/6/05
    Bài viết:
    931
    wow, trang web này hay quá, cảm ơn bạn nhiều, mình sẽ về tham khảo thêm 1 số trò mình muốn chơi mà chua7 bao giò đụng tới được
     
  8. garrod ran

    garrod ran Youtube Master Race

    Tham gia ngày:
    18/9/05
    Bài viết:
    70
    trang này ko có mấy game trên máy ds dở lắm
     
  9. chaos's reborn

    chaos's reborn snake, snake, snaaaake

    Tham gia ngày:
    3/11/05
    Bài viết:
    8,400
    Nơi ở:
    HN
    quả thật cái này là 1 kỳ công,gần như là 1 bản perfect word của fire emblem vậy .Chơi game mà đọc cả mấy cái này thì mới thú chứ.taichuot chăm thật,chỉ có 1 mình mà cũng dịch được đoạn dài thế,bội phục ,bội phục
     
  10. ngựa ô

    ngựa ô Mario & Luigi

    Tham gia ngày:
    22/6/04
    Bài viết:
    805
    Topic đã không có bài viết từ lâu thật lâu rồi mà vẫn có người vào câu được,vãi giỏi he he he he he :x =(( :p :D
     
  11. FFLeader

    FFLeader The Warrior of Light

    Tham gia ngày:
    25/6/03
    Bài viết:
    2,419
    Có bạn nào có truyện Thánh chiến truyền kì tiếng Anh không ?
     
  12. contimmauden

    contimmauden Youtube Master Race

    Tham gia ngày:
    23/5/15
    Bài viết:
    3
    Xin cảm ơn đến @taichuot 1 câu chuyện khá hay về Fire Emblem 4
     

Chia sẻ trang này