city-journal-Cái giá khi chống lại BLM

Thảo luận trong 'Thư Giãn Express - Bản Tin Cuối Ngày' bắt đầu bởi meoden1008, 6/1/22.

  1. meoden1008

    meoden1008 Sith Lord Revan GameOver Berserker

    Tham gia ngày:
    9/12/19
    Bài viết:
    10,806
    do bài gốc quá dài nên bỏ vô spolier nhé
    EYE ON THE NEWS
    The Price of Dissent
    A Reuters data scientist questioned the Black Lives Matter narrative—so the company fired him.
    Christopher F. Rufo
    January 5, 2022
    The Social Order
    Zac Kriegman had the ideal résumé for the professional-managerial class: a bachelors in economics from Michigan and a J.D. from Harvard and years of experience with high-tech startups, a white-shoe law firm, and an econometrics research consultancy. He then spent six years at Thomson Reuters Corporation, the international media conglomerate, spearheading the company’s efforts on artificial intelligence, machine learning, and advanced software engineering. By the beginning of 2020, Kriegman had assumed the title of Director of Data Science and was leading a team tasked with implementing deep learning throughout the organization.

    But within a few months, this would all collapse. A chain of events—beginning with the death of George Floyd and culminating with a statistical analysis of Black Lives Matter’s claims—would turn the 44-year-old data scientist’s life upside-down. By June 2020, as riots raged across the country, Kriegman would be locked out of Reuters’s servers, denounced by his colleagues, and fired by email. Kriegman had committed an unpardonable offense: he directly criticized the Black Lives Matter movement in the company’s internal communications forum, debunked Reuters’s own biased reporting, and violated a corporate taboo. Driven by what he called a “moral obligation” to speak out, Kriegman refused to celebrate unquestioningly the BLM narrative and his company’s “diversity and inclusion” programming; to the contrary, he argued that Reuters was exhibiting significant left-wing bias in the newsroom and that the ongoing BLM protests, riots, and calls to “defund the police” would wreak havoc on minority communities. Week after week, Kriegman felt increasingly disillusioned by the Thomson Reuters line. Finally, on the first Tuesday in May 2021, he posted a long, data-intensive critique of BLM’s and his company’s hypocrisy. He was sent to Human Resources and Diversity & Inclusion for the chance to reform his thoughts.

    He refused—so they fired him.

    Ispoke with Kriegman just before Thanksgiving via Zoom. He dialed in from a small, cluttered room in his Jamaica Plain, Massachusetts home, where he lives with his wife and three children. He described his feeling of alienation, then frustration, then moral outrage, as he watched his Reuters colleagues’ behavior following the death of George Floyd. He described the company as a “blue bubble,” where “people were constantly celebrating Black Lives Matter, where it was assumed that everyone was on board.”

    Like many corporations in the United States in 2020, Reuters went through a quiet revolution in human resources and “diversity and inclusion.” The company launched a series of lectures and training programs, ranging from a study of Kimberlé Crenshaw’s intersectionality theory to an interactive panel called “Let’s Talk About Race” to a keynote presentation on “unlocking the power of diversity.” In honor of Floyd, the company asked employees to participate in a “21-Day Racial Equity Habit-Building Challenge,” which promoted race-based reparations payments, academic articles on critical race theory, and instructions on “how to be a better white person.”

    Some of the materials were patronizing and outright racist. One resource told Reuters employees that their “black colleagues” are “confused and scared,” barely able to show up to work, and feel pressured to “take the personal trauma we all know to be true and tuck it away to protect white people,” who cannot understand anything beyond their own whiteness. The proper etiquette, according to a subsequent lesson, is for white employees to let themselves get “called out” by their minority colleagues and then respond with automatic contrition: “I believe you”; “I recognize that I have work to do”; “I apologize, I’m going to do better.” The ultimate solution is for whites to admit complicity in systemic racism and repent for their collective guilt. “White people built this system. White people control this system,” reads a module from self-described “wypipologist” Michael Harriot. “It is white people who have tacitly agreed to perpetuate white supremacy throughout America’s history. It is you who must confront your racist friends, coworkers, and relatives. You have to cure your country of this disease. The sickness is not ours.”

    Kriegman came to believe that the company’s “blue bubble” had created a significant bias in the company’s news reporting. “Reuters is not having the internal discussions about the facts and the research, and they’re not letting that shape how they present the news to people. I think they’ve adopted a perspective and they’re unwilling to examine that perspective, even internally, and that’s shaping everything that they write,” Kriegman said. Consequently, Reuters adopted a narrative that promotes a naïve, left-wing narrative about Black Lives Matter and fails to provide accurate context—which is particularly egregious because, unlike obviously left-leaning outlets such as the New York Times, Reuters has a reputation as a source of objective news reporting.

    A review of Reuters coverage over the spring and summer of 2020 confirms Kriegman’s interpretation. Though early articles covering the first days of the chaos in Minneapolis were straightforward about the violence—“Protests, looting erupt in Minneapolis over racially charged killing by police,” reads one headline—Reuters’s coverage eventually seemed like it had been processed to add ideology and euphemism. Beginning in the summer and continuing over the course of the year, the newswire’s reporting adopted the BLM narrative in substance and style. The stories framed the unrest as a “a new national reckoning about racial injustice” and described the protests as “mostly peaceful” or “largely peaceful,” despite widespread violence, looting, and crime. “More than 93% of recent demonstrations connected to Black Lives Matter were peaceful,” Reuters insisted, even as rioters caused up to $2 billion in property damage across the country. The company’s news reporters adopted the syntax of BLM activists. A May 8 story opened with the familiar “say their names” recitation, ignoring the fact that the first named individual, for example, had attacked a police officer, who was subsequently cleared of any wrongdoing: “Michael Brown. Eric Garner. Freddie Gray. Their names are seared into Americans’ memories, egregious examples of lethal police violence that stirred protests and prompted big payouts to the victims’ families.” Even as Seattle’s infamous “Capitol Hill Autonomous Zone” descended into lawlessness and saw the brutal murder of two black teenagers, the newswire’s headlines downplayed the destruction, claiming that the Seattle protests were “diminished but not dismantled.”

    Reuters’s data-based reporting and “fact checks” were also biased, always in favor of the BLM interpretations. One of the wire service’s “special reports” claims that “a growing body of research supports the perception that police unfairly target Black Americans. They are more likely to be stopped, searched and arrested than their white compatriots. They also are more likely to be killed by police.” In the 4,600-word story, Reuters gives only two short paragraphs to a dissenting viewpoint, then quickly dismisses it to advance the argument. In other stories, Reuters claims without evidence that Supreme Court protection of qualified immunity is “rooted in racism,” hosts an exclusively left-leaning panel on criminal-justice reform that uncritically promotes policies such as “defund the police,” and suggests that “hundreds” of unjustified police killings of black men “fail to win victims any redress,” without providing facts to substantiate the claim.

    The company’s data reporting consistently re-contextualized accurate information about racial violence and policing in order to align with Black Lives Matter rhetoric. In a “fact check” of a social media post that claimed whites are more likely to be killed by blacks than blacks are to be killed by whites, Reuters concedes that this is factually accurate but labels the post “misleading”—in part because it doesn’t show that police kill black people at a higher rate than their share of the overall population, a completely unrelated claim. Likewise, when President Donald Trump accurately pointed out that police officers kill “more white people” than black people each year, Reuters immediately published a story reframing the narrative. Though the report admitted that “half of people killed by police are white,” the writers pushed the line that “Black Americans are shot at a disproportionate rate” and then used a quotation from the American Civil Liberties Union to paint the president as a “racist.”

    Kriegman’s decision to question his company’s narrative wasn’t sudden or impulsive. As he watched the riots and the news coverage unfold, he found himself increasingly filled with doubt and anxiety. He decided to take two months’ leave from Thomson Reuters in order to grapple with the statistical and ethical implications of the company’s reporting on the riots and the Black Lives Matter movement. “I did look through Reuters’s news, and it was concerning to me that a lot of the same issues that I was seeing in other media outlets seemed to be replicated in Reuters’s news, where they were reporting favorably about Black Lives Matter protests without giving any context to the claims that were being made at those protests [and] without giving any context about the ‘Ferguson effect’ and how police pulling back on their proactive policing has been pretty clearly linked to a dramatic increase in murders,” Kriegman told me. “At a certain point, it just feels like a moral obligation to speak out when something that’s having such a devastating impact is being celebrated so widely, especially in a news company where the perspective that’s celebrated is having such a big impact externally.”

    During his leave, Kriegman used his skills as a data scientist to conduct a careful statistical investigation comparing BLM’s claims on race, violence, and policing with the hard evidence from a range of academic and governmental sources. The result: a 12,000-word essay, titled “BLM is Anti-Black Systemic Racism,” that called into question the entire sequence of claims by the Black Lives Matter movement and echoed by the Reuters news team. “I believe the Black Lives Matter (‘BLM’) movement arose out of a passionate desire to protect black people from racism and to move our whole society towards healing from a legacy of centuries of brutal oppression,” Kriegman wrote in the introduction. “Unfortunately, over the past few years I have grown more and more concerned about the damage that the movement is doing to many low-income black communities. I have avidly followed the research on the movement and its impacts, which has led me, inexorably, to the conclusion that the claim at the heart of the movement, that police more readily shoot black people, is false and likely responsible for thousands of black people being murdered in the most disadvantaged communities in the country.” Thomson Reuters, Kriegman continued, has a special obligation to “resist simplistic narratives that are not based in facts and evidence, especially when those narratives are having such a profoundly negative impact on minority or marginalized groups.”

    Kriegman’s essay focuses on debunking what he sees as the three key claims of BLM activists and their media supporters: that police officers kill blacks disproportionately, that law enforcement “over-polices” black neighborhoods, and that policies such as “defund the police” will reduce violence. First, Kriegman writes that the narrative about police officers systematically hunting and killing blacks is not supported by the evidence. “For instance, in 2020 there were 457 whites shot and killed by police, compared to 243 blacks. Of those, 24 of the whites killed were unarmed compared to 18 blacks,” he writes, citing the Washington Post database of police shootings. And though the number of blacks killed might be disproportionate compared with the percentage of blacks in the overall population, it is not disproportionate to the level of violent crime committed by black citizens. “Depending on the type of violent crime, whites either commit a slightly greater (non-fatal crimes) or slightly smaller (fatal, and serious non-fatal crimes) percentage of the total violent crime than blacks, but in all cases roughly in the same ballpark,” Kriegman writes. However, according to the Justice Department’s National Crime Victimization Survey data, “there are many more whites killed by police, even though whites account for a similar absolute number of violent offenders. Thus, if the number of potentially violent encounters with police reflects the violent crime rates, then the raw statistics suggest that there is actually a slight anti-white bias in police applications of lethal force.” To round out his case, Kriegman concludes with a study by Harvard’s Roland Fryer, which, according to Fryer, “didn’t find evidence for anti-Black or anti-Hispanic disparity in police use of force across all shootings, and, if anything, found anti-White disparities when controlling for race-specific crime.”

    Next, Kriegman takes up “over-policing.” Black Lives Matter activists and Reuters reporters had pushed the idea that police officers focus disproportionate attention on black neighborhoods and, because of deep-seated “racial bias,” are more likely to stop, search, and arrest black Americans “than their white compatriots.” While this might be true on its face, Kriegman writes, it misses the appropriate context: black neighborhoods are significantly more violent than white neighborhoods. If police want to reduce violent crime, they must spend more time in the places where violent crime occurs. Kriegman points out to his colleagues in Thomson Reuters’s Boston office that “the reason that police have more confrontations in predominantly black neighborhoods in Boston is because that is where the great bulk of violent crime is occurring,” with nearly all the annual murders happening in predominantly black neighborhoods such as Dorchester and Roxbury—far from the homes and offices of his colleagues in the professional-managerial class at Reuters. And Boston is hardly an outlier. According to Kriegman, the most rigorous statistical analyses demonstrate that violent-crime rates and policing are, in fact, highly correlated and proportionate. He quotes a Justice Department report which “found that for nonfatal violent crimes that victims said were reported to police, whites accounted for 48% of offenders and 46% of arrestees. Blacks accounted for 35% of offenders and 33% of arrestees. Asians accounted for 2% of offenders and 1% of arrestees. None of these differences between the percentage of offenders and the percentage of arrestees of a given race were statistically significant.”

    Finally, Kriegman addresses the policy implications of “de-policing.” Contrary to Reuters’s sometimes glowing coverage of the “defund the police” movement, Kriegman makes the case that de-policing, whether it occurs because of the “Ferguson Effect” or because of deliberate policy choices, has led to disaster for black communities. His argument, building on the work of City Journal’s Heather Mac Donald, follows this logic: after high-profile police-involved killings, such as those involving Michael Brown in Ferguson, Missouri, and George Floyd in Minneapolis, Minnesota, the Black Lives Matter movement and the media have demonized police departments and caused many officers to reduce proactive policing measures and to pull back from situations out of fear that they might need to use force. The result, according to data from a range of academic literature, is an increase in crime and violence. Kriegman again cites Fryer, who concluded that the Ferguson Effect led to 900 excess murders in five cities he considered, and the University of Utah’s Paul G. Cassell, who found that the “Minneapolis Effect” led to 1,520 excess murders in the United States. Thus, BLM’s signature policy solution—“defund the police”—would likely lead to incredible carnage in black communities.

    Kriegman hoped that his essay would help his colleagues move beyond “the blue bubble” and see “how devastating Black Lives Matter has been to black communities,” which would in turn help them to do more accurate and responsible journalism. Returning from leave, he was ready to share his research with his colleagues at Thomson Reuters. “I didn’t know what to expect going into it, but I expected the reaction to be intense,” Kriegman says. “And it was.” The essay dropped like a bomb on Reuters’s internal discussion forum, called The Hub. According to Kriegman, content moderators immediately took down the post and called in a “team of HR and communications professionals” to manage the situation. They told Kriegman that they were “reviewing” the document but, according to Kriegman, failed to provide specific objections to what he wrote. The essay, while challenging the dominant left-wing culture at Thomson Reuters, made a reasoned, dispassionate case based on rigorous evidence—precisely what a hard news organization should prioritize internally. Finally, after Kriegman inquired multiple times about the company’s decision to remove the post, senior human resources director Melissa Budde told him that the post was too “antagonistic” and “provocative” and that he needed to work with Cristina Juvier, head of diversity and inclusion, if he wanted to pursue the matter further.

    Over the next two weeks, Kriegman went through a gauntlet of calls, meetings, and chat conversations, hoping that he could revise the essay to the satisfaction of the various parties. In all these conversations, Kriegman maintains, the human resources and diversity-and-inclusion employees never offered substantive critique of his piece; they always retreated to vague concerns about tone and the belief that it would offend BLM supporters within the company. The transcripts of the calls and emails from May 4 and May 27, 2021, show a steady escalation of hostilities. Kriegman insisted that he be allowed to repost the essay. Two of his colleagues warned him that he was potentially heading toward disaster; another, according to Kriegman, screamed that he “should fucking do [his] job” instead of spending time fighting about Black Lives Matter. (None of the Reuters employees returned a request for comment.)

    On May 28, after incorporating some of the feedback on tone from human resources, Kriegman reposted his essay under a new title: “BLM Spreads Falsehoods That Have Led to the Murders of Thousands of Black People in the Most Disadvantaged Communities.” This time, the moderators at The Hub let it stay up. Kriegman considered this a victory—and then the comments started flooding in. They began politely, but soon descended into open hostility. “Wow, this is incredibly inappropriate for a professional website,” wrote commercial transactions intern Kasia Guzior. “Your premise in the ‘what about both sides’ sort of question you’re asking here is that it’s a political question. That premise is incorrect; it’s a human rights issue . . . ‘Statistics’ and ‘facts’ have been used to support racist actions for at least all of US history,” said tax analyst Abbie Gentry. “The FBI put out an article (look it up) a couple of years ago, stating that Law Enforcement organizations have been infiltrated by white supremacists the likes of the KKK. If some law enforcement officers are white supremacist Klan members, is it a surprise when they target and kill disadvantaged black people?” asked another commenter. “As a white person I am embarrassed and ashamed for you. We, as white folks, should NEVER presume to speak for people of color—which is what you’ve chosen to do,” concluded premier digital marketing strategist Joanne Fleming. “White folks trying to ‘help’ by whitesplaining how and why a movement that does not belong to us is harming people of color only does further harm.”

    Five days later, Thomson Reuters made the decision permanently to remove the post from the company’s internal servers. Kriegman accused his colleagues of creating a hostile work environment and attempted to complain to that effect on the discussion board; he was then suspended from The Hub and locked out of email and other communications platforms. In a final, grand, and perhaps self-immolating gesture, Kriegman personally emailed Thomson Reuters’s top executives, complaining about the company’s bias and hostility toward his criticism of Black Lives Matter. “And then they went ahead and fired me,” Kriegman told me. “I was expecting it. It didn’t come as a great surprise that they ended up firing me.” The final email from Melissa Budde hit with a thud: “The manner in which you’ve conducted yourself in recent weeks does not align with our expectations for you as a leader within Thomson Reuters,” she wrote. It was over. Six years as a data scientist, dozens of high-profile projects—all set ablaze out of a deep frustration about the falsehoods Kriegman felt were ruining the newsroom.

    More than half a year after his firing, Kriegman is reflecting. He assures me that he and his family are in a comfortable financial situation, thanks to some early investments in Bitcoin and tech stocks. “I have three kids, and I’ll be completely honest. I would not have headed down this road if I thought it was going to have a devastating impact on my family. I was expecting that this would be one of the possibilities. . . . I was hoping for a different possibility, but I certainly knew that this was a chance.” Through a Zoom window, he comes across as rational, intelligent, and mathematically minded, if somewhat lacking in social graces. Perhaps he was naïve to believe that data and evidence would convince his colleagues that they were in the grip of a false narrative; perhaps he failed to understand that politics is not a rational science and that his colleagues would perceive his essay as a flagrant transgression. When I ask him how he feels after the ordeal, he laughs: “You want me to talk about my emotions? I can’t even talk about my emotions to my wife.”

    Still, Kriegman is genuine in his concern and sees a broader lesson in his experience. “I’m extremely disturbed by what’s happening in our country,” he says. “It’s absolutely clear that in our major news organizations, people are not discussing these issues openly. They can’t afford to. They’ll be fired.” He believes that critical race ideologies, adopted wholesale by the professional-managerial class, have become entrenched within American institutions. He tells me that the new racial orthodoxy is slowly creeping into every aspect of daily life, from the Reuters newsroom to his son’s elementary school classroom, which has been teaching a book called Race Cars, a story depicting a committee of white race cars that conspires to make sure no black cars win the big race. “It’s absolutely poisonous to the country,” he says.

    Was it worth it? “I feel proud of what I did, but I don’t feel satisfied that I had a big impact within the company,” Kriegman says. “I don’t think that it changed anything.” He lost his job at Reuters, but more than that, he lost almost all his friends there, too. “My closest friends have abandoned our friendships,” he says. “Only two of the people that I’d actually worked with reached out to me and said, ‘How are you doing?’ And neither of them were the people that I was closest with.” Kriegman is now contemplating his next steps. He can afford to take some time away from work, but he fears that his once-golden résumé has sustained damage. “I suspect that if I’m honest about how I left my last job, it would be difficult to ever find another job,” he tells me.

    Kriegman follows in the footsteps of people like James Damore, Bari Weiss, Nellie Bowles, Jodi Shaw, and Paul Rossi, who found themselves unable to live honestly within the confines of America’s elite institutions. Like those other dissenters, he has immense talents that he could apply to the cultural and political problems facing our country. I hope that he does so. I also hope that one day, his former colleagues at Reuters see that, while Kriegman might have been a little abrasive, he was ultimately right. If the wire services continue to promote myths about race, violence, and policing, they will inflict grave harm on their reputations for fairness; they will also help unleash a new wave of destruction in America’s poorest and most vulnerable neighborhoods.
     
    Hakbit thích bài này.
  2. meoden1008

    meoden1008 Sith Lord Revan GameOver Berserker

    Tham gia ngày:
    9/12/19
    Bài viết:
    10,806
    lược dịch
    [​IMG]
    Một nhà khoa học dữ liệu của Reuters đã đặt câu hỏi về câu chuyện Black Lives Matter - vì vậy công ty đã sa thải anh ta.

    5, Tháng Một, 2022

    Zac Kriegman có lý lịch lý tưởng cho lớp quản lý chuyên nghiệp: cử nhân kinh tế từ Michigan và bằng thạc sĩ từ Harvard và nhiều năm kinh nghiệm với các công ty khởi nghiệp công nghệ cao, một công ty luật và tư vấn nghiên cứu kinh tế lượng. Sau đó, ông đã dành sáu năm tại Thomson Reuters Corporation, tập đoàn truyền thông quốc tế, dẫn đầu những nỗ lực của công ty về trí tuệ nhân tạo, học máy và kỹ thuật phần mềm tiên tiến. Đến đầu năm 2020, Kriegman đã đảm nhận chức danh Giám đốc Khoa học Dữ liệu và đang lãnh đạo một nhóm được giao nhiệm vụ thực hiện học sâu trong toàn tổ chức.

    Nhưng trong vòng vài tháng, tất cả đã sụp đổ.

    Một chuỗi các sự kiện - bắt đầu với cái chết của George Floyd và lên đến đỉnh điểm với một phân tích thống kê về tuyên bố của Black Lives Matter - sẽ làm đảo lộn cuộc sống của nhà khoa học dữ liệu 44 tuổi.

    Đến tháng 6 năm 2020, khi các cuộc bạo loạn nổ ra trên khắp đất nước, Kriegman sẽ bị khóa khỏi máy chủ của Reuters, bị các đồng nghiệp tố cáo và bị sa thải qua email.

    Kriegman đã phạm một hành vi phạm tội không thể tha thứ: ông trực tiếp chỉ trích phong trào Black Lives Matter trong diễn đàn truyền thông nội bộ của công ty, vạch trần báo cáo thiên vị của Reuters và vi phạm điều cấm kỵ của công ty.

    Được thúc đẩy bởi những gì ông gọi là "nghĩa vụ đạo đức" để lên tiếng, Kriegman từ chối chúc mừng mừng về câu chuyện BLM và chương trình "đa dạng và hòa nhập" của công ty ông; ngược lại, ông lập luận rằng Reuters đang thể hiện sự thiên vị cánh tả đáng kể trong phòng tin tức và các cuộc biểu tình BLM, bạo loạn và kêu gọi "làm ô uế cảnh sát" sẽ tàn phá các cộng đồng thiểu số.

    Tuần này qua tuần khác, Kriegman cảm thấy ngày càng vỡ mộng bởi Thomson Reuters. Cuối cùng, vào thứ ba đầu tiên của tháng 5 năm 2021, ông đã đăng một bài phê bình dài, chuyên sâu về BLM và sự đạo đức giả của công ty ông. Ông đã được gửi đến phòng Nhân sự và Đa dạng Hòa nhập để có cơ hội cải cách suy nghĩ của mình.

    Ông từ chối - vì vậy họ đã sa thải ông.

    Tôi đã nói chuyện với Kriegman ngay trước Lễ Tạ ơn qua Zoom. Ông gọi từ một căn phòng nhỏ, lộn xộn trong ngôi nhà ở Jamaica Plain, Massachusetts, nơi ông sống với vợ và ba đứa con. Ông mô tả cảm giác xa lánh của mình, sau đó là thất vọng, sau đó là sự phẫn nộ về đạo đức, khi ông theo dõi hành vi của các đồng nghiệp Reuters sau cái chết của George Floyd. Ông mô tả công ty là một "bong bóng màu xanh", nơi "mọi người liên tục ăn mừng Black Lives Matter, nơi người ta cho rằng mọi người đều ở trên tàu".

    Giống như nhiều tập đoàn ở Hoa Kỳ vào năm 2020, Reuters đã trải qua một cuộc cách mạng thầm lặng về nguồn nhân lực và "sự đa dạng và hòa nhập".

    Công ty đã đưa ra một loạt các bài giảng và chương trình đào tạo, từ một nghiên cứu về lý thuyết giao thoa của Kimberlé Crenshaw đến một bảng tương tác có tên là "Let's Talk About Race" đến một bài thuyết trình quan trọng về "mở khóa sức mạnh của sự đa dạng".

    Để vinh danh Floyd, công ty đã yêu cầu nhân viên tham gia vào "Thử thách xây dựng thói quen công bằng chủng tộc 21 ngày", thúc đẩy các khoản thanh toán bồi thường dựa trên chủng tộc, các bài báo học thuật về lý thuyết chủng tộc quan trọng và hướng dẫn về cách trở thành một người da trắng tốt hơn.

    Một số tài liệu đã bảo trợ và phân biệt chủng tộc hoàn toàn. Một nguồn tin nói với các nhân viên Reuters rằng "các đồng nghiệp da đen" của họ "bối rối và sợ hãi", hầu như không thể xuất hiện để làm việc và cảm thấy áp lực phải "lấy chấn thương cá nhân mà tất cả chúng ta đều biết là đúng và giấu nó đi để bảo vệ người da trắng", những người không thể hiểu bất cứ điều gì ngoài sự trắng của chính họ.

    Theo một bài học tiếp theo, nghi thức thích hợp là nhân viên da trắng để bản thân bị các đồng nghiệp thiểu số "gọi ra" và sau đó trả lời bằng sự ăn năn tự động: "Tôi tin bạn"; "Tôi nhận ra rằng tôi có việc phải làm"; "Tôi xin lỗi, tôi sẽ làm tốt hơn."

    Giải pháp cuối cùng là người da trắng thừa nhận sự đồng lõa trong phân biệt chủng tộc có hệ thống và ăn năn về tội lỗi tập thể của họ.

    "Người da trắng đã xây dựng hệ thống này. Người da trắng kiểm soát hệ thống này", một mô-đun từ "nhà nghiên cứu" Michael Harriot tự mô tả. "Chính người da trắng đã ngầm đồng ý duy trì quyền tối cao của người da trắng trong suốt lịch sử nước Mỹ. Chính bạn phải đối mặt với bạn bè, đồng nghiệp và người thân phân biệt chủng tộc của bạn. Bạn phải chữa khỏi căn bệnh này. Bệnh tật không phải của chúng ta".

    Kriegman tin rằng "bong bóng xanh" của công ty đã tạo ra một sự thiên vị đáng kể trong báo cáo tin tức của công ty.

    "Reuters không có các cuộc thảo luận nội bộ về sự thật và nghiên cứu, và họ không để điều đó định hình cách họ trình bày tin tức cho mọi người. Tôi nghĩ rằng họ đã chấp nhận một quan điểm và họ không sẵn sàng xem xét quan điểm đó, thậm chí trong nội bộ, và điều đó đang định hình mọi thứ mà họ viết", Kriegman nói.

    Do đó, Reuters đã thông qua một câu chuyện thúc đẩy một câu chuyện ngây thơ, cánh tả về Black Lives Matter và không cung cấp bối cảnh chính xác - điều này đặc biệt nghiêm trọng bởi vì, không giống như các hãng thiên tả rõ ràng như New York Times, Reuters có danh tiếng là một nguồn báo cáo tin tức khách quan.

    Một đánh giá về phạm vi bảo hiểm của Reuters trong mùa xuân và mùa hè năm 2020 xác nhận cách giải thích của Kriegman.

    Mặc dù các bài báo ban đầu đưa tin về những ngày đầu tiên của sự hỗn loạn ở Minneapolis rất đơn giản về bạo lực - "Các cuộc biểu tình, cướp bóc nổ ra ở Minneapolis về việc giết người bị cảnh sát buộc tội phân biệt chủng tộc", một tiêu đề cho biết , tin tức của Reuters cuối cùng dường như đã được xử lý để thêm ý thức hệ và uyển ngữ. Bắt đầu từ mùa hè và tiếp tục trong suốt cả năm, báo cáo của newswire đã áp dụng câu chuyện BLM về thực chất và phong cách.

    Những câu chuyện đóng khung tình trạng bất ổn như một "tính toán quốc gia mới về bất công chủng tộc" và mô tả các cuộc biểu tình là "chủ yếu là hòa bình" hoặc "phần lớn là hòa bình", bất chấp bạo lực, cướp bóc và tội phạm lan rộng.

    "Hơn 93% các cuộc biểu tình gần đây liên quan đến Black Lives Matter là ôn hòa",Reuters nhấn mạnh, ngay cả khi những kẻ bạo loạn gây thiệt hại tài sản lên tới 2 tỷ USD trên khắp đất nước.

    Các phóng viên tin tức của công ty đã áp dụng cú pháp của các nhà hoạt động BLM.

    Một câu chuyện ngày 8 tháng 5 mở đầu với bài đọc "nói tên" quen thuộc, bỏ qua thực tế là cá nhân được nêu tên đầu tiên, ví dụ, đã tấn công một sĩ quan cảnh sát, người sau đó đã được xóa bất kỳ hành vi sai trái nào: "Michael Brown. Eric Garner. Freddie Gray. Tên của họ được khắc sâu vào ký ức của người Mỹ, những ví dụ nghiêm trọng về bạo lực cảnh sát gây chết người đã khuấy động các cuộc biểu tình và thúc đẩy các khoản thanh toán lớn cho gia đình các nạn nhân."

    Ngay cả khi "Khu tự trị Capitol Hill" khét tiếng của Seattle rơi vào tình trạng vô luật pháp và chứng kiến vụ giết hại dã man hai thiếu niên da đen, các tiêu đề của newswire đã hạ thấp sự tàn phá, tuyên bố rằng các cuộc biểu tình ở Seattle đã bị giảm bớt nhưng không bị tháo dỡ.

    Báo cáo dựa trên dữ liệu và "kiểm tra thực tế" của Reuters cũng thiên vị, luôn ủng hộ các giải thích BLM.

    Một trong những "báo cáo đặc biệt" của dịch vụ dây tuyên bố rằng "một cơ quan nghiên cứu đang phát triển hỗ trợ nhận thức rằng cảnh sát nhắm mục tiêu không công bằng vào người Mỹ da đen. Họ có nhiều khả năng bị ngăn chặn, khám xét và bắt giữ hơn đồng bào da trắng của họ. Họ cũng có nhiều khả năng bị cảnh sát giết chết".

    Trong câu chuyện dài 4.600 từ, Reuters chỉ đưa ra hai đoạn ngắn cho một quan điểm bất đồng, sau đó nhanh chóng bác bỏ nó để thúc đẩy lập luận.

    Trong các câu chuyện khác, Reuters tuyên bố mà không có bằng chứng cho thấy sự bảo vệ của Tòa án Tối cao đối với quyền miễn trừ đủ điều kiện là "bắt nguồn từ phân biệt chủng tộc", tổ chức một hội đồng nghiêng về cải cách tư pháp hình sự thúc đẩy một cách không phê phán các chính sách như "làm ô uế cảnh sát" và cho rằng " hàng trăm" vụ cảnh sát giết người da đen vô lý "không giành được nạn nhân bất kỳ sự khắc phục nào", mà không cung cấp sự thật để chứng minh tuyên bố.

    Báo cáo dữ liệu của công ty liên tục bối cảnh hóa lại thông tin chính xác về bạo lực chủng tộc và chính sách để phù hợp với hùng biện Black Lives Matter.

    Trong một "kiểm tra thực tế" của một bài đăng trên phương tiện truyền thông xã hội tuyên bố người da trắng có nhiều khả năng bị giết bởi người da đen hơn người da đen sẽ bị giết bởi người da trắng, Reuters thừa nhận rằng điều này là chính xác thực tế nhưng dán nhãn bài đăng "gây hiểu lầm" - một phần vì nó không cho thấy cảnh sát giết người da đen với tỷ lệ cao hơn tỷ lệ dân số nói chung của họ, một tuyên bố hoàn toàn không liên quan.

    Tương tự như vậy, khi Tổng thống Donald Trump chỉ ra chính xác rằng các sĩ quan cảnh sát giết "nhiều người da trắng" hơn người da đen mỗi năm, Reuters ngay lập tức xuất bản một câu chuyện khúc xạ lại câu chuyện.

    Mặc dù báo cáo thừa nhận rằng "một nửa số người bị cảnh sát giết là người da trắng", các nhà văn đã thúc đẩy dòng "Người Mỹ da đen bị bắn với tốc độ không cân xứng" và sau đó sử dụng một trích dẫn từ Liên minh Tự do Dân sự Hoa Kỳ để vẽ tổng thống là một "kẻ phân biệt chủng tộc".

    Quyết định của Kriegman để đặt câu hỏi về câu chuyện của công ty mình không phải là đột ngột hay bốc đồng. Khi ông theo dõi các cuộc bạo loạn và tin tức diễn ra, ông thấy mình ngày càng đầy nghi ngờ và lo lắng. Ông quyết định nghỉ phép hai tháng từ Thomson Reuters để vật lộn với ý nghĩa thống kê và đạo đức của báo cáo của công ty về các cuộc bạo loạn và phong trào Black Lives Matter.

    "Tôi đã xem qua tin tức của Reuters, và điều đáng lo ngại với tôi là rất nhiều vấn đề tương tự mà tôi đã thấy trong các phương tiện truyền thông khác dường như được nhân rộng trong tin tức của Reuters, nơi họ đang đưa tin thuận lợi về các cuộc biểu tình Black Lives Matter mà không đưa ra bất kỳ bối cảnh nào cho các tuyên bố đã được đưa ra tại các cuộc biểu tình đó [và] mà không đưa ra bất kỳ bối cảnh nào về 'hiệu ứng Ferguson' và cách cảnh sát rút lại sự chủ động của họ. Cảnh sát có liên quan khá rõ ràng đến sự gia tăng đáng kể các vụ giết người", Kriegman nói với tôi.

    "Tại một thời điểm nhất định, nó chỉ cảm thấy như một nghĩa vụ đạo đức để lên tiếng khi một cái gì đó có tác động tàn phá như vậy đang được tổ chức rất rộng rãi, đặc biệt là trong một công ty tin tức nơi quan điểm được tôn vinh đang có tác động lớn như vậy bên ngoài."

    Trong thời gian nghỉ phép, Kriegman đã sử dụng các kỹ năng của mình như một nhà khoa học dữ liệu để tiến hành một cuộc điều tra thống kê cẩn thận so sánh các tuyên bố của BLM về chủng tộc, bạo lực và chính sách với bằng chứng cứng từ một loạt các nguồn học thuật và chính phủ.

    Kết quả: một bài luậndài 12.000 từ, có tiêu đề "BLM là chủ nghĩa phân biệt chủng tộc hệ thống chống đen", đặt câu hỏi về toàn bộ chuỗi tuyên bố của phong trào Black Lives Matter và được lặp lại bởi nhóm tin tức của Reuters.

    "Tôi tin rằng phong trào Black Lives Matter ('BLM') xuất phát từ mong muốn nhiệt tình bảo vệ người da đen khỏi phân biệt chủng tộc và đưa toàn xã hội của chúng ta hướng tới việc chữa lành khỏi di sản của nhiều thế kỷ áp bức tàn bạo", Kriegman viết trong phần giới thiệu.

    "Thật không may, trong vài năm qua, tôi ngày càng quan tâm đến những thiệt hại mà phong trào đang gây ra cho nhiều cộng đồng da đen có thu nhập thấp. Tôi đã say sưa theo dõi nghiên cứu về phong trào và tác động của nó, điều này đã dẫn tôi, không ngừng, đến kết luận rằng tuyên bố ở trung tâm của phong trào, rằng cảnh sát dễ dàng bắn người da đen hơn, là sai và có khả năng chịu trách nhiệm cho hàng ngàn người da đen bị giết trong các cộng đồng thiệt thòi nhất trong cả nước.

    Thomson Reuters, Kriegman tiếp tục, có một nghĩa vụ đặc biệt để "chống lại những câu chuyện đơn giản không dựa trên sự thật và bằng chứng, đặc biệt là khi những câu chuyện đó đang có tác động tiêu cực sâu sắc đến các nhóm thiểu số hoặc bị gạt ra bên lề."

    Bài tiểu luận của Kriegman tập trung vào việc vạch trần những gì ông coi là ba tuyên bố chính của các nhà hoạt động BLM và những người ủng hộ truyền thông của họ: rằng các sĩ quan cảnh sát giết người da đen không tương xứng, rằng thực thi pháp luật "quá cảnh sát" khu phố đen, và các chính sách như "làm ô uế cảnh sát" sẽ làm giảm bạo lực.

    Đầu tiên, Kriegman viết rằng câu chuyện về các sĩ quan cảnh sát săn bắn và giết người da đen một cách có hệ thống không được hỗ trợ bởi bằng chứng. Ví dụ, năm 2020 có 457 người da trắng bị cảnh sát bắn chết, so với 243 người da đen. Trong số đó, 24 người da trắng thiệt mạng không có vũ khí so với 18 người da đen", ông viết, trích dẫn cơ sở dữ liệu của Washington Post về các vụ nổ súng của cảnh sát.

    Và mặc dù số người da đen bị giết có thể không tương xứng so với tỷ lệ người da đen trong dân số nói chung, nhưng nó không tương xứng với mức độ tội phạm bạo lực của công dân da đen.

    "Tùy thuộc vào loại tội phạm bạo lực, người da trắng hoặc phạm một tỷ lệ phần trăm lớn hơn một chút (tội phạm không gây tử vong) hoặc nhỏ hơn một chút (tội phạm gây tử vong và không gây tử vong) của tổng số tội phạm bạo lực so với người da đen, nhưng trong mọi trường hợp gần như trong cùng một sân bóng" Kriegman viết.

    Tuy nhiên, theo dữ liệu Khảo sát nạn nhân Quốc gia của Bộ Tư pháp, "có nhiều người da trắng bị cảnh sát giết chết, mặc dù người da trắng chiếm số lượng tội phạm bạo lực tương tự. Do đó, nếu số lần gặp gỡ bạo lực tiềm tàng với cảnh sát phản ánh tỷ lệ tội phạm bạo lực, thì số liệu thống kê thô cho thấy thực sự có một sự thiên vị chống trắng nhẹ trong các ứng dụng vũ lực gây chết người của cảnh sát.

    Để làm tròn trường hợp của mình, Kriegman kết thúc với một nghiên cứu của Roland Fryer của Harvard, theo Fryer, "đã không tìm thấy bằng chứng cho sự chênh lệch chống đen hoặc chống Tây Ban Nha trong việc sử dụng vũ lực của cảnh sát trên tất cả các vụ nổ súng, và, nếu có, tìm thấy sự chênh lệch chống trắng khi kiểm soát tội phạm cụ thể về chủng tộc."

    Tiếp theo, Kriegman tiếp nhận "kiểm soát quá mức". Các nhà hoạt động Black Lives Matter và các phóng viên Reuters đã thúc đẩy ý tưởng rằng các sĩ quan cảnh sát tập trung sự chú ý không cân xứng vào các khu phố da đen và, vì "thiên vị chủng tộc" sâu sắc, có nhiều khả năng dừng lại, tìm kiếm và bắt giữ người Mỹ da đen "hơn đồng bào da trắng của họ".

    Trong khi điều này có thể đúng trên khuôn mặt của nó, Kriegman viết, nó bỏ lỡ bối cảnh thích hợp: các khu phố đen bạo lực hơn đáng kể so với các khu phố da trắng. Nếu cảnh sát muốn giảm tội phạm bạo lực, họ phải dành nhiều thời gian hơn ở những nơi xảy ra tội phạm bạo lực.

    Kriegman chỉ ra cho các đồng nghiệp của mình trong văn phòng Boston của Thomson Reuters rằng "lý do mà cảnh sát có nhiều cuộc đối đầu hơn trong các khu phố chủ yếu là người da đen ở Boston là vì đó là nơi xảy ra phần lớn tội phạm bạo lực", với gần như tất cả các vụ giết người hàng năm xảy ra ở các khu phố chủ yếu là người da đen như Dorchester và Roxbury - cách xa nhà và văn phòng của các đồng nghiệp của ông trong tầng lớp quản lý chuyên nghiệp tại Reuters. Và Boston hầu như không phải là một ngoại lệ.

    Theo Kriegman, các phân tích thống kê nghiêm ngặt nhất chứng minh rằng tỷ lệ tội phạm bạo lực và chính sách, trên thực tế, có mối tương quan và tương xứng cao.

    Ông trích dẫn một báo cáo của Bộ Tư pháp cho thấy đối với các tội ác bạo lực phi côn đồ mà các nạn nhân nói đã được báo cáo cho cảnh sát, người da trắng chiếm 48% số người phạm tội và 46% người bị bắt. Người da đen chiếm 35% số người phạm tội và 33% số người bị bắt. Người châu Á chiếm 2% số người phạm tội và 1% số người bị bắt.

    Không có sự khác biệt nào trong số này giữa tỷ lệ người phạm tội và tỷ lệ người bị bắt giữ của một chủng tộc nhất định có ý nghĩa thống kê.

    Cuối cùng, Kriegman đề cập đến ý nghĩa chính sách của "phi chính sách". Trái ngược với việc Reuters đôi khi đưa tin về phong trào "làm ô uế cảnh sát", Kriegman đưa ra trường hợp rằng việc khử chính sách, cho dù nó xảy ra vì "Hiệu ứng Ferguson" hay vì các lựa chọn chính sách có chủ ý, đã dẫn đến thảm họa cho các cộng đồng da đen.

    Lập luận của ông, dựa trên công việc của Heather Mac Donald của Tạp chí Thành phố, tuân theo logic này: sau các vụ giết người liên quan đến cảnh sát cao cấp, chẳng hạn như những vụ giết người liên quan đến Michael Brown ở Ferguson, Missouri và George Floyd ở Minneapolis, Minnesota, phong trào Black Lives Matter và các phương tiện truyền thông đã bôi nhọ các sở cảnh sát và khiến nhiều sĩ quan giảm các biện pháp cảnh sát chủ động và rút lui khỏi các tình huống vì sợ rằng họ có thể cần sử dụng vũ lực.

    Kết quả, theo dữ liệu từ một loạt các tài liệu học thuật, là sự gia tăng tội phạm và bạo lực.

    Kriegman một lần nữa trích dẫn Fryer, người kết luận rằng Hiệu ứng Ferguson đã dẫn đến 900 vụ giết người quá mức ở năm thành phố mà ông xem xét, và Paul G. Cassell của Đại học Utah, người phát hiện ra rằng "Hiệu ứng Minneapolis" đã dẫn đến 1.520 vụ giết người dư thừa ở Hoa Kỳ.

    Do đó, giải pháp chính sách chữ ký của BLM - "làm ô uế cảnh sát" - có thể sẽ dẫn đến cuộc tàn sát đáng kinh ngạc trong các cộng đồng da đen.

    Kriegman hy vọng rằng bài luận của mình sẽ giúp các đồng nghiệp của mình vượt ra ngoài "bong bóng xanh" và thấy "Black Lives Matter đã tàn phá như thế nào đối với các cộng đồng da đen", từ đó sẽ giúp họ làm báo chính xác và có trách nhiệm hơn. Trở về từ kỳ nghỉ phép, ông đã sẵn sàng chia sẻ nghiên cứu của mình với các đồng nghiệp của mình tại Thomson Reuters.

    "Tôi không biết những gì mong đợi đi vào nó, nhưng tôi mong đợi phản ứng sẽ rất mãnh liệt,"Kriegman nói. "Và nó đã."

    Bài tiểu luận rơi xuống như một quả bom trên diễn đàn thảo luận nội bộ của Reuters, được gọi là The Hub.

    Theo Kriegman, những người kiểm duyệt nội dung ngay lập tức gỡ bỏ bài đăng và kêu gọi một "nhóm các chuyên gia nhân sự và truyền thông" để quản lý tình hình.

    Họ nói với Kriegman rằng họ đang "xem xét" tài liệu nhưng, theo Kriegman, đã không đưa ra phản đối cụ thể đối với những gì ông viết.

    Bài tiểu luận, trong khi thách thức văn hóa cánh tả thống trị tại Thomson Reuters, đã đưa ra một trường hợp hợp lý, vô tư dựa trên bằng chứng nghiêm ngặt - chính xác là những gì một tổ chức tin tức cứng nên ưu tiên trong nội bộ.

    Cuối cùng, sau khi Kriegman hỏi nhiều lần về quyết định của công ty để loại bỏ bài đăng, giám đốc nhân sự cấp cao Melissa Budde nói với ông rằng bài đăng là quá "đối kháng" và "khiêu khích" và rằng ông cần phải làm việc với Cristina Juvier, người đứng đầu đa dạng và hòa nhập, nếu ông muốn theo đuổi vấn đề này hơn nữa.

    Trong hai tuần tiếp theo, Kriegman đã trải qua một loạt các cuộc gọi, cuộc họp và trò chuyện, hy vọng rằng ông có thể sửa đổi bài luận để làm hài lòng các bên khác nhau. Trong tất cả các cuộc trò chuyện này, Kriegman duy trì, phòng Nhân lực và nhân viên đa dạng và hòa nhập không bao giờ đưa ra phê bình thực chất về tác phẩm của mình; họ luôn rút lui vào những lo ngại mơ hồ về giọng điệu và niềm tin rằng nó sẽ xúc phạm những người ủng hộ BLM trong công ty.

    Bản ghi chép các cuộc gọi và email từ ngày 4 tháng 5 và ngày 27 tháng 5 năm 2021, cho thấy sự leo thang chiến sự liên tục. Kriegman nhấn mạnh rằng ông được phép đăng lại bài luận.

    Hai đồng nghiệp của ông đã cảnh báo ông rằng ông có khả năng hướng tới thảm họa; Một người khác, theo Kriegman, hét lên rằng anh "nên làm công việc của mình" thay vì dành thời gian chiến đấu về Black Lives Matter. (Không ai trong số các nhân viên của Reuters trả lời yêu cầu bình luận.)

    Vào ngày 28 tháng 5, sau khi kết hợp một số phản hồi về giọng điệu từ nguồn nhân lực, Kriegman đã đăng lại bài luận của mình dưới một tiêu đề mới: "BLM lan truyền sự giả dối đã dẫn đến vụ giết hại hàng ngàn người da đen trong các cộng đồng thiệt thòi nhất."

    Lần này, những người điều hành tại The Hub cho phép nó ở lại.

    Kriegman coi đây là một chiến thắng - và sau đó các bình luận bắt đầu tràn ngập. Họ bắt đầu một cách lịch sự, nhưng nhanh chóng rơi vào sự thù địch công khai.

    "Wow, điều này cực kỳ không phù hợp với một trang web chuyên nghiệp", thực tập sinh giao dịch thương mại Kasia Guzior viết. "Tiền đề của bạn trong loại câu hỏi 'còn cả hai bên' mà bạn đang hỏi ở đây là đó là một câu hỏi chính trị. Tiền đề đó là không chính xác; Đó là vấn đề nhân quyền...

    "Thống kê" và "sự thật" đã được sử dụng để hỗ trợ các hành động phân biệt chủng tộc trong ít nhất là tất cả lịch sử Hoa Kỳ", nhà phân tích thuế Abbie Gentry nói. "FBI đã đưa ra một bài báo (tra cứu) một vài năm trước, nói rằng các tổ chức Thực thi Pháp luật đã bị xâm nhập bởi những người theo chủ nghĩa da trắng thượng đẳng như KKK. Nếu một số nhân viên thực thi pháp luật là thành viên klan da trắng thượng đẳng, có bất ngờ khi họ nhắm mục tiêu và giết người da đen có hoàn cảnh khó khăn không?", một người bình luận khác.

    "Là một người da trắng, tôi cảm thấy xấu hổ và xấu hổ cho bạn. Chúng ta, với tư cách là người da trắng, KHÔNG BAO GIỜ nên giả định nói thay cho người da màu - đó là những gì bạn đã chọn làm", chiến lược gia tiếp thị kỹ thuật số hàng đầu Joanne Fleming kết luận. "Những người da trắng đang cố gắng 'giúp đỡ' bằng cách làm thế nào và tại sao một phong trào không thuộc về chúng ta đang gây hại cho người da màu chỉ gây hại thêm.

    Năm ngày sau, Thomson Reuters đã đưa ra quyết định vĩnh viễn xóa bài đăng khỏi các máy chủ nội bộ của công ty.

    Kriegman cáo buộc các đồng nghiệp của mình đã tạo ra một môi trường làm việc thù địch và cố gắng khiếu nại về ảnh hưởng đó đối với hội đồng thảo luận; sau đó, ông bị đình chỉ khỏi The Hub và bị khóa khỏi email và các nền tảng truyền thông khác.

    Trong một cử chỉ cuối cùng, vĩ đại và có lẽ là tự thiêu, Kriegman đã đích thân gửi email cho các giám đốc điều hành hàng đầu của Thomson Reuters, phàn nàn về sự thiên vị và thù địch của công ty đối với những lời chỉ trích của ông về Black Lives Matter.

    "Và sau đó họ tiếp tục và sa thải tôi", Kriegman nói với tôi. "Tôi đã mong đợi nó. Không có gì ngạc nhiên khi họ sa thải tôi".

    Email cuối cùng từ Melissa Budde đã đạt được một tiếng kêu: "Cách bạn đã tự thực hiện trong những tuần gần đây không phù hợp với kỳ vọng của chúng tôi đối với bạn với tư cách là một nhà lãnh đạo trong Thomson Reuters," cô viết.

    Kết thúc rồi.

    Sáu năm làm nhà khoa học dữ liệu, hàng chục dự án cao cấp - tất cả đều bốc cháy vì thất vọng sâu sắc về sự giả dối mà Kriegman cảm thấy đang hủy hoại phòng tin tức.

    Hơn nửa năm sau khi bị sa thải, Kriegman đang phản ánh. Anh ấy đảm bảo với tôi rằng anh và gia đình đang ở trong một tình hình tài chính thoải mái, nhờ một số khoản đầu tư sớm vào Bitcoin và cổ phiếu công nghệ.

    "Tôi có ba đứa con, và tôi sẽ hoàn toàn thành thật. Tôi sẽ không đi xuống con đường này nếu tôi nghĩ rằng nó sẽ có tác động tàn phá đến gia đình tôi. Tôi đã mong đợi rằng đây sẽ là một trong những khả năng..." Tôi đã hy vọng vào một khả năng khác, nhưng tôi chắc chắn biết rằng đây là một cơ hội."

    Thông qua một cửa sổ Zoom, anh thể hiện lý trí, thông minh và có đầu óc toán học, nếu hơi thiếu ân sủng xã hội.

    Có lẽ ông đã ngây thơ khi tin rằng dữ liệu và bằng chứng sẽ thuyết phục các đồng nghiệp của mình rằng họ đang ở trong sự kìm kẹp của một câu chuyện sai lệch; Có lẽ ông đã không hiểu rằng chính trị không phải là một khoa học hợp lý và các đồng nghiệp của ông sẽ coi bài luận của ông là một sự vi phạm trắng trợn.

    Khi tôi hỏi anh ấy cảm thấy thế nào sau thử thách, anh cười: "Bạn muốn tôi nói về cảm xúc của tôi? Tôi thậm chí không thể nói về cảm xúc của mình với vợ tôi".
    link:https://www.city-journal.org/black-lives-matter-reuters-and-the-price-of-dissent

    tóm tắt cho ai lười đọc: một nhà khoa học , bị trù dập vì nói lên các thống kê trung thực về BLM
     
    Hakbit thích bài này.
  3. Trư Bát Giới

    Trư Bát Giới Chrono Trigger/Cross

    Tham gia ngày:
    27/9/16
    Bài viết:
    6,555
    Nơi ở:
    BC-Canada
    Ông này chắc E.Q.thấp với cố chấp. Đâu cần thiết phản ứng giữa đám điên.
    Mà kĩ sư database đang là nghề hot. Sợ kẹc gì.
     
    viendu thích bài này.
  4. Shay Patrick Cormac

    Shay Patrick Cormac Sonic the Hedgehog

    Tham gia ngày:
    15/8/17
    Bài viết:
    4,700
    Phong trào ngu loz
     
    Netorare01 thích bài này.
  5. TKH

    TKH Fire in the hole! Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    28/11/04
    Bài viết:
    2,697
    Nơi ở:
    Hồ Chí Minh
    BLM thấy giống một phong trào biến tướng cổ động bởi người da trắng, dùng chính người da đen để gây thiệt hại, bôi xấu người da đen, để sau này có cớ đàn áp người da đen khi họ hết giá trị lợi dụng.
     
    Atamazon, snoopyy, Vouu9 and 5 others like this.
  6. Netorare01

    Netorare01 Samus Aran the Bounty Hunter

    Tham gia ngày:
    30/3/21
    Bài viết:
    6,022
    Nó mà diễn ra ở VN thì dân ra ủng hộ hay ra đập ????

    Tớ là tớ đạp thẳng cẳng. Đm lũ mọi.
     
  7. windyboy

    windyboy One-winged Angel Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    27/9/03
    Bài viết:
    7,618
    Nơi ở:
    木ノ葉隠れの里
    Nhân loại thụt lùi vì bọn này
     
    adoniz279, UltraSmash and Netorare01 like this.
  8. Long khô máu

    Long khô máu C O N T R A

    Tham gia ngày:
    20/5/21
    Bài viết:
    1,778
    Cứ để bọn nó đi đến tột cùng rồi tự gãy, giờ mọi người đều hiểu bọn nó ngu cỡ nào rồi.

    Khi đó bọn nó sẽ phải quay lại kiếp nô lệ thoai
     
  9. dajk9x

    dajk9x The Warrior of Light Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    18/6/08
    Bài viết:
    2,257
    Trò con bò do đám tư bản mẽo dựng ra để định hướng xã hội cả. Thay vì để dân mẽo chửi bọn nhà giàu ăn trên ngồi tróc, vơ vét của cải, chửi lâu thì lại có nguy cơ cách mạng màu mè, tư bản bèn nhanh trí kiếm chiện định hướng để dân mẽo quay ra chửi nhau, chửi đen, chửi bê đê, chửi leftard... tụi nhà giàu vẫn sung sướng ăn trên ngồi tróc vãn vơ vetd của của tiếp tục.
     
    Atamazon, viendu, leethien90 and 24 others like this.
  10. metalkid274

    metalkid274 Persian Prince Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    3/11/05
    Bài viết:
    3,895
    Nơi ở:
    HN
    Đập bỏ mẹ ra chứ.
    Con rồng cháu tiên, éo ai để đám mọi chưa tiến hóa hết này nó đạp lên đầu.
     
    tronghieu906 and Netorare01 like this.
  11. RickBe

    RickBe Thy Phương Nhi Thảo Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    5/11/06
    Bài viết:
    20,007
    Nơi ở:
    TP.HCM
    Mỹ thụt lùi vì bọn mọi này là đúng cmnr, hoa quả nhãn lồng thôi.
     
    Netorare01 thích bài này.
  12. lehmanbear

    lehmanbear Kỹ sư gọi bưởi Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    12/12/10
    Bài viết:
    18,124
    Suốt ngày đăng mấy tin kiểu này, khác l gì thằng do thái. Rác vl.
    Đếu nói có lần đăng sai vì TA ngu.
     
    Bruce Wayne; thích bài này.
  13. Shu

    Shu Dragon Quest

    Tham gia ngày:
    23/11/05
    Bài viết:
    1,471


    !sad
     
    cybershot94 thích bài này.
  14. CursedBoy

    CursedBoy The Warrior of Light Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    8/7/09
    Bài viết:
    2,433
    Nó đăng sai chỗ nào thì vào mà phản biện.
     
  15. 934944

    934944 Baldur's Gate Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    13/8/06
    Bài viết:
    31,979
    Nơi ở:
    đà nẵng
    Reuters mà tào lao thế sao
     
  16. JediDarkLord

    JediDarkLord Dante, the strongest Demon Slayer Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    6/4/06
    Bài viết:
    14,159
    Nơi ở:
    Chaos of The Force
    Tất cả media Mẽo nằm trong tay 6 công ty thôi. Ban điều hành nó mà đã định hướng thế nào rồi thì phải làm thế. Báo nào cũng chết thôi.
     
  17. lehmanbear

    lehmanbear Kỹ sư gọi bưởi Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    12/12/10
    Bài viết:
    18,124
    Mình chửi lần đấy rồi mà nó bơ.
     
  18. Long khô máu

    Long khô máu C O N T R A

    Tham gia ngày:
    20/5/21
    Bài viết:
    1,778
    Mấy thằng miên mọi ở vn láo nháo là ăn điếu cầy vào mồm ngay tắp lự, mẽo cứ thế mà học hỏi
     
  19. 934944

    934944 Baldur's Gate Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    13/8/06
    Bài viết:
    31,979
    Nơi ở:
    đà nẵng
    ,à thật ra lão này bị đuổi không phải vì chống BLM mà bị đuổi vì chơi xấu trong nội bộ công ty. Cấp trên nào cũng vậy thôi không phỉa vấn đề là gì vấn đề làm chia rẻ , chỉ trích công khai trong nội bộ là không tha thứ được
     
  20. xDarkxAngelx

    xDarkxAngelx THE ONE ABOVE ALL GVN LEGENDARY ✟ Grim Reaper ✟ Winner Game Award 2024 Nhân Viên Y Tế

    Tham gia ngày:
    21/5/18
    Bài viết:
    33,555
    Nơi ở:
    Blink House
    Thụt lùi đang là xu hướng
     

Chia sẻ trang này