[thanhnien] Phá Án Nhanh Như Nhật - Máy bay VN bị doạ bắn hạ trên không phận Nhật

Thảo luận trong 'Thư Giãn Express - Bản Tin Cuối Ngày' bắt đầu bởi KeXaQue, 17/2/22.

  1. nh0x@

    nh0x@ Godslayer Κράτος Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    15/9/08
    Bài viết:
    14,979
    Police chắc toàn lão như vầy.

    [​IMG]
     
  2. daithiensu2005

    daithiensu2005 Liu Kang, Champion of Earthrealm Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    19/1/05
    Bài viết:
    5,265
    có khi lão tác giả conan cũng thấy rõ trình độ của đám cảnh sát nhật ra sao

    nên mới vác vào truyện của lão y như vậy...
     
  3. Fire_Witch

    Fire_Witch Space Marine Doomguy Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    14/2/10
    Bài viết:
    5,972
    Nơi ở:
    Tatalia
    Cái Cô văn nan có khi là ước mơ của dân Nhật có 1 thằng biết phá án thay cho cảnh sát :)).
     
  4. angel4321

    angel4321 The Warrior of Light Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    30/3/08
    Bài viết:
    2,190
    nó trốn về cho fen "ngậm c*c" nó hay sao mà bị hỏi thăm
     
  5. Trùm online

    Trùm online Godslayer Κράτος ⚔️ Dragon Knight ⚔️ CHAMPION Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    28/7/06
    Bài viết:
    14,756
    Vl vụ này ai bênh được cs Nhật bổn nữa cũng quỳ. Nó gọi từ nhà riêng luôn ạ. Ảo thật đấy! Ở VN chắc bắt chậm quá 3 tiếng là 3 que súc vật vào cắn rồi chứ đây chơi hẳn 1 tháng ạ.
     
  6. PeepingTom

    PeepingTom nguyện bú liếm thông tắc mũi cho ong nâu...

    Tham gia ngày:
    23/3/20
    Bài viết:
    17,610
    "Cảnh sát xứ văn minh, tự do coi trọng quyền con người nên điều tra kĩ mới bắt. Ai như cảnh sát cơm sườn...." - mấy thằng 3 que nào đó !suong
     
    Trùm online thích bài này.
  7. Storm_Dance

    Storm_Dance Dante, the strongest Demon Slayer

    Tham gia ngày:
    21/10/16
    Bài viết:
    14,453
    Bạn nghe chuyện thỏ nâu chưa
     
  8. HuyBerserker

    HuyBerserker Liệt Dương Tử Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    30/9/09
    Bài viết:
    8,636
    Nơi ở:
    10th Dimension
    mình éo thiểu năng còn không biết có app đấy tồn tại :(
     
  9. Người tình hư vô

    Người tình hư vô C O N T R A

    Tham gia ngày:
    19/11/17
    Bài viết:
    1,769
    Nơi ở:
    Hư vô
    Ước mơ là nhật ko bóng tội phạm,xứ sở văn minh nhé
     
  10. Greend_Cat

    Greend_Cat Mayor of SimCity Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    18/4/09
    Bài viết:
    4,315
    Ở Đông Lào chắc thằng cu này vấp té hoặc ăn nghiệp vụ sưng mõm sau khoảng 1 tiếng rồi :2cool_beated:
     
    Mephistopheles thích bài này.
  11. black_cat1

    black_cat1 Glory to Mankind Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    29/12/04
    Bài viết:
    21,261
    Nơi ở:
    Hà Nội
    Lâu lâu chụp ảnh cúi đầu làm màu nữa
     
    adoniz279 and Mephistopheles like this.
  12. Zeitgeist 1.0

    Zeitgeist 1.0 You Must Construct Additional Pylons Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    13/1/09
    Bài viết:
    8,752
    Nơi ở:
    Onscreen
    Người Nhật người ta làm việc đúng quy trình (chắc là theo Scrum Agile), theo dự đoán là thế này nhé:
    - Hop để thông báo tình hình vụ án (thời gian: 1 ngày)
    - Họp để xác nhận thông tin của vụ án (thời gian: 3 ngày)
    - Họp để xác nhận điều tra dự án (thời gian 3 ngày)
    - Họp để kickoff vụ án (thời gian chuẩn bị tài liệu có 3 ngày nhưng do cần chọn ngày đẹp nên kéo thành 10 ngày)
    - Setup nhân sự điều tra, gửi thông báo đến bên bị hại để xác nhận là sẽ điều tra (2 ngày)
    - Bên bị hại sốt ruột nên gửi ngay toàn bộ thông tin cần thiết phục vụ cho quá trình điều tra (nhanh quá không tính giờ)
    - CS Nhật phàn nàn là bên bị hại không đúng thủ tục và quy trình, yêu cầu gửi lần lượt (2 ngày)
    - Cái qua cãi lại cuối cùng bên CS chấp nhận tài liệu (5 ngày, nếu mà bên kia không làm gắt quá thì còn lâu hơn)
    - Cảnh sát nhận được số điện thoại, mở cuộc họp để xác nhận số điện thoại là đúng (2 ngày)
    - Số diện thoại được xác nhận là đúng , tìm được địa chỉ thủ phạm (1 ngày)
    - Mở cuộc họp để báo cáo kết quả điều tra, xác nhận là có bắt người hay không. Do không thống nhất được là có bắt người hay không, lại mở cuộc trưng cầu dân ý, cho toàn bộ nhân viên của sở cs bỏ phiếu (1 ngày)
    - Họp để giới thiệu cuộc bầu cử (1 ngày)
    - Các hoạt động truyền thông, quảng bá, chuẩn bị cho ngày bầu cử (7 ngày)
    - Đến ngày bầu cử, toàn dân..., à nhầm, toàn sở đi bầu cử, đạt tỉ lệ phiếu 100% (2 ngày cho việc xếp hàng và viết phiếu)
    - Kiểm phiếu (2 ngày)
    - Kiểm phiếu lại (2 ngày)
    ... (mệt quá éo viết tiếp nữa, bỏ qua phần này)
    - Toàn đội điều tra cúi đầu xin lỗi, thông báo xin lỗi vì đã chậm trễ trong quá trinh điều tra

    => Đó, người Nhật làm việc có trách nhiệm, chuyện nghiệp, đúng quy trình vậy đó, không phải như CS nước nào đó cứ ào ào đi phá án, chả có quy trình gì cả
     
  13. living2nd

    living2nd ✣✣✣ Xiaolonista✣✣✣ CHAMPION ✡ Shine Wizard ✡ Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    8/7/11
    Bài viết:
    14,766
    Nơi ở:
    Unknown
    coi phim Shin godzilla cũng thấy họp liên tục =))
     
  14. Người tình hư vô

    Người tình hư vô C O N T R A

    Tham gia ngày:
    19/11/17
    Bài viết:
    1,769
    Nơi ở:
    Hư vô
    Họp để quyết định khi nào họp
     
    kaizvn thích bài này.
  15. /人◕ ‿‿ ◕人\đội mồ

    /人◕ ‿‿ ◕人\đội mồ Mega Man Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    13/7/12
    Bài viết:
    3,309
    Shin godzilla có cảnh cấp dưới nhất báo cho sếp 1, sếp 1 báo cho sếp 2, sếp 2 báo cho sếp 3, sếp 3 báo cho sếp 4, sếp 4 chạy đến thì thầm bên tai sếp 5 trước mặt thủ tướng. Xong sếp 5 hỏi thủ tướng là có bắn không? Trong thời gian đó con godzilla đứng im chờ bắn. Cái phim này vốn dĩ cũng đá đểu chính quyền Nhật nên không biết cảnh này có bị cường điệu hóa không.
     
    phanthieugia, JustaCat and mrwar like this.
  16. mrwar

    mrwar Tét vào mông em đi ư ư

    Tham gia ngày:
    16/5/08
    Bài viết:
    4,946
    Nơi ở:
    Thiên đường tung tăng
    Cái này thì đúng chuẩn hành chính rồi.
    Vì họ chỉ báo cáo lên cấp trên trực tiếp của mình.
    Vd đang có sự cố cháy. Bạn BC trực tiếp nên BGD nhưng phía dưới ko bc cho trưởng phòng. BGD nghi ngờ nên hỏi lại TP. Nhưng TP ko nhận đc bc nên báo ko có cháy.
    Đấy là chuyện bc . Còn ko biết có gặp đc TT mà bc trực tiếp hay ko.
     
  17. Bruce Wayne;

    Bruce Wayne; Fire in the hole!

    Tham gia ngày:
    10/10/19
    Bài viết:
    2,879
    Trình độ cs Nhật kém như vậy, sao nó k cải tổ nhỉ ?
     
  18. Nô.

    Nô. For the Horde! GVN CHAMPION ‍ ⚚ Mystic Mage ⚚ Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    3/3/07
    Bài viết:
    11,748
    Nơi ở:
    Nowhere
    Cs Nhật mà làm việc như bên đau lồng chắc không có truyện Conan để xem
     
    UltraSmash thích bài này.
  19. Shay Patrick Cormac

    Shay Patrick Cormac Sonic the Hedgehog

    Tham gia ngày:
    15/8/17
    Bài viết:
    4,700
    Làm màu cần gì cải tổ
     
  20. trumlinux

    trumlinux T.E.T.Я.I.S Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    11/12/05
    Bài viết:
    627
    Cs Nhật thì ko biết chứ cs Quảng Châu của Tung Khựa ngày xưa vô dụng thứ 2 ko ai dám nhận thứ 1. Đọc cái vụ án này mà tức anh ách.:1cool_choler:

    Sát thủ đêm mưa
    Sáng ngày mùng 8 tháng 2 năm 1990, Cảnh sát Quảng Châu nhận được tin báo khẩn cấp từ cấp dưới rằng người dân tìm thấy một thi thể phụ nữ trên đường Đôn Hòa, nghi là một vụ giết người.

    Các cán bộ điều tra hình sự của thành phố khẩn trương đến hiện trường, lúc họ đến nơi, rất đông người dân đang đứng xem.

    Hiện trường là đường cao tốc hẻo lánh, ít xe cộ qua lại. Trong bãi cỏ cách đường hơn 10m, có một thi thể nữ trong trạng thái nằm ngửa. Nạn nhân còn rất trẻ, trông vẻ ngoài chắc chưa quá 25 tuổi, có nét đặc trưng của người miền Nam, có vẻ là người ở tỉnh lẻ hoặc tỉnh lân cận.

    Nạn nhân chết vì bị sát hại. Trên cổ thấy rõ những vết hằn, hai mắt lồi và đỏ ngầu, lưỡi thè ra, rõ ràng là bị bóp cổ đến chết. Nạn nhân chết trong trạng thái bán khỏa thân, trên người có quần áo nhưng phần thân dưới thì trần truồng, có vẻ đã bị cưỡng hiếp. Đánh giá bằng móng tay của nạn nhân cho thấy cô gái đã đánh trả quyết liệt với hung thủ trước khi chết. Móng tay chứa lông người và một ít vết máu, nguyên nhân là do cào cấu. Không có dấu vết của một vụ đánh nhau ở khu đất gần xác chết, có vẻ như đây không phải hiện trường vụ án mạng mà là nơi vứt xác. Theo kết quả phân tích tử thi, nạn nhân đã bị hiếp sau khi chết.

    Theo trình báo của người dân, một vài nông dân đi ngang qua, sau khi phát hiện xác chết bên vệ đường đã vội vàng chạy đến đồn báo công an. Trong khoảng thời gian này, đã có rất nhiều người đến xem, hiện trường bị tàn phá nặng.

    Có dấu chân ở khắp mọi nơi trên cỏ, và rất khó để phân biệt cái nào có liên quan đến kẻ sát nhân. Tại hiện trường, họ hỏi ngắn gọn những người nông dân đã báo án, và cảnh sát ngay lập tức loại trừ nghi phạm, tuy vậy kẻ sát nhân vẫn không biết là ai!

    Tại viện pháp y Quảng Châu, các giám định viên đã khám nghiệm tử thi, kết quả chứng minh rằng nạn nhân chết vì ngạt thở, tinh dịch của kẻ sát nhân cũng được tìm thấy, có thể khẳng định đây là một vụ án hiếp dâm và giết người.

    Quảng Châu là khu vực cải cách và mở cửa sớm nhất. Kể từ những năm 1980, an ninh của thành phố đã xuống cấp trầm trọng và liên tiếp xảy ra nhiều vụ giết người hàng năm.

    Nhận định từ hiện trường cho thấy đây là một vụ án giết người và hiếp dâm vô cùng tàn ác, Văn phòng Cảnh sát Quảng Châu đã ra chỉ thị lập hồ sơ vụ án. Sau đó, cảnh sát mở cuộc điều tra theo hai hướng, một là điều tra danh tính của nạn nhân để tìm ra kẻ sát nhân, hai là thăm hỏi người dân xem có thấy người hay vật gì khả nghi không.

    Không ngờ, cả hai hướng điều tra đều không thành công.

    Đánh giá theo vẻ ngoài, rất có thể nạn nhân đến từ Quảng Đông, Quảng Tây, hoặc thậm chí là Quảng Châu. Một cuộc điều tra đã được tiến hành đối với tất cả những phụ nữ mất tích ở Quảng Châu, nhưng không ai có ngoại hình giống với của nạn nhân.

    Điều tra người dân cũng không đạt được kết quả gì. Theo như người dân phản ánh, đoạn đường này vốn dĩ khá hẻo lánh, ban ngày chỉ có vài phương tiện qua lại, ban đêm hầu như không có xe.

    Theo phân tích của pháp y, nạn nhân bị giết vào nửa đêm, người dân tìm thấy thi thể vào buổi sáng, chứng tỏ rằng lúc đêm khuya, hung thủ mới vứt xác, lúc đó, xung quanh không có người hay xe cộ, người dân cũng không thấy gì đáng ngờ.

    Vậy là các hướng điều tra đều đi vào ngõ cụt.

    Vụ án trở thành vụ án không thể tìm ra lời giải đáp. Hài cốt của cô gái giấu tên xấu số được cất giữ trong nhà xác rất lâu và không thể hỏa táng.

    Trên thực tế, đã có nhiều vụ giết người xảy ra ở Quảng Châu vào những năm 90. Loại án hiếp dâm và giết người này không phải là ngày một ngày hai mới có, nên cảnh sát đã không chú ý đến nó.

    Nhưng đúng một năm sau, ngày 10 tháng 2 năm 1991, chuyện kì quái khác lại xảy ra.

    Thi thể một cô gái khác được tìm thấy bên lề đường ở ngoại ô.

    Đây cũng là một cô gái ngoài 20. Trên cổ thấy rõ vết hằn, nạn nhân chảy máu ở mũi và miệng, lưỡi thè ra, chết rất thê thảm.

    Nạn nhân không một mảnh vải che thân, không giày dép, chỉ có một đôi bông tai và một chiếc nhẫn. Mặc dù trong khoảng thời gian này thi thể nạn nhân được bảo quản rất tốt, nhưng không có manh mối nào được tìm ra. Kẻ sát nhân rõ ràng đã có một số kinh nghiệm trong việc chống trinh sát, hắn đi dọc theo bãi cỏ mà không để lại dấu chân rõ ràng. Không có nhân chứng xung quanh, và có vẻ như cái xác đã bị ném vào ban đêm.

    Cảnh sát ngay lập tức tiến hành khám nghiệm tử thi, nạn nhân cũng bị cưỡng hiếp, đây là một vụ án giết người và hiếp dâm tàn ác khác.

    Cảnh sát một lần nữa điều tra những người mất tích trong thành phố và phát hiện ra rằng nạn nhân không nằm trong số những người này.

    Không có camera, không có nhân chứng, không có manh mối và không có dấu vết của hiện trường, vụ án lại rơi vào bế tắc.

    Tuy nhiên, cảnh sát nhanh chóng phát hiện ra rằng vụ án này khác với vụ án đầu tiên.

    Mặc dù nạn nhân bị cưỡng hiếp, nhưng cô ấy đã bị hung thủ hãm hiếp trước khi bị giết. Kỳ lạ là sau khi bị giết, tên đó lại hiếp cô lần thứ hai. Vì nạn nhân đã bị hiếp dâm từ trước nên việc hung thủ có thể thực hiện hành vi bạo lực tình dục nhiều lần trước khi giết chết nạn nhân là điều hoàn toàn có thể xảy ra, tại sao hắn lại muốn giết rồi hiếp tiếp?

    Điều này không phù hợp với lẽ thường, và câu hỏi đó cũng đang đánh đố cảnh sát!

    Chỉ nửa năm sau, vào tháng 8, một thi thể phụ nữ khác được tìm thấy.

    Nạn nhân vẫn còn rất trẻ, bị bóp cổ đến chết. Thi thể ở trạng thái khỏa thân, bị bỏ ở bãi cỏ bên đường, và bị hãm hiếp. Tuy nhiên, điều kinh hoàng hơn là, thi thể cô gái bị kẻ sát nhân phá hoại nặng nề.

    Phần ngực và một phần da của nạn nhân biến mất, có vẻ như nó đã bị kẻ sát nhân cắt bỏ và mang đi.

    Có rất nhiều nhân chứng tại hiện trường, và khi chứng kiến các phần còn lại của nạn nhân, họ đã vô cùng hoảng sợ.

    Theo khám nghiệm tử thi, sau khi nạn nhân tử vong, hung thủ đã dùng dao nhọn cắt xẻo thi thể nạn nhân. Hung thủ rõ ràng không hiểu cấu tạo của cơ thể con người, cũng không có kỹ thuật cắt; hắn đã sử dụng dao gọt hoa quả thông thường cùng những vật tương tự, cảnh sát phỏng đoán hắn mất ít nhất từ 2 đến 3 tiếng đồng hồ để cắt xác. Tương tự như vụ trước, cô gái đã bị hung thủ hãm hiếp trước khi bị giết, và bị hiếp tiếp sau khi chết.

    Sau vụ thứ ba xảy ra vào tháng 8, Công an Quảng Châu bắt đầu tập trung vào những trường hợp này và thử xét nghiệm âm đạo của nạn nhân.

    Vào những năm 1990, xét nghiệm ADN tương đối hiếm và chỉ những thành phố lớn như Quảng Châu, Bắc Kinh và Thượng Hải mới có khả năng xác định danh tính. Kết quả kiểm tra cho thấy ba cô gái bị giết và hiếp dâm bởi cùng một người, đây là một chuỗi các vụ án hiếp dâm và giết người hàng loạt tàn ác. Liên tiếp ba cô gái bị hãm hiếp và giết chết, đều gây án ở Quảng Châu, tuy vậy bản chất mỗi vụ án lại hoàn toàn khác nhau. Nếu không bắt được kẻ sát nhân trong thời gian ngắn, có khả năng hắn sẽ tiếp tục phạm tội, và địa điểm vẫn là Quảng Châu.

    Từ tháng 8, cảnh sát bắt đầu điều tra nơi ở của những người mất tích. Cảnh sát đến điều tra từng người một và gửi ảnh của 3 cô gái về gia đình để xác minh.

    Điều kỳ lạ là; việc kiểm tra không có kết quả, không ai trong ba người này ở Quảng Châu.

    Theo đánh giá hiện trường và khám nghiệm tử thi, nạn nhân đã bị vứt bỏ trong vòng vài giờ sau khi bị giết chết, điều đó có nghĩa là nạn nhân phải sống ở Quảng Châu.

    Vì sống ở đây nên phải có gia đình, người thân, ít nhất là bạn bè hoặc đồng nghiệp.

    Vậy tại sao những người này không đến trình báo về vụ mất tích? Điều này không phù hợp với lẽ thường, và cảnh sát cũng khó hiểu.

    Trong quá trình điều tra gian khổ ấy, một sự việc bất ngờ đã xảy ra – hung thủ tiến hành gây án lần thứ 4 vào tháng 10.

    Lần này khác với những lần trước, hắn còn gây án tàn bạo hơn.

    Nạn nhân cũng là một cô gái trẻ ngoài 20. Cô bị bóp cổ đến chết và bị quăng xác, bị kẻ sát nhân hãm hiếp nhiều lần trước và sau khi cô chết. Lần này nạn nhân bị cho vào bao tải và bị bỏ bên đường.

    Điều đáng sợ là một vùng lớn da trên lưng, ngực và âm hộ của cô gái đều bị hung thủ cắt bỏ, toàn bộ cơ thể bị tàn sát một cách kinh hoàng. Xét nghiệm ADN sau đó đã chứng minh rằng cô gái cũng bị giết bởi cùng một người.

    Sau vụ giết người thứ tư, Cảnh sát Quảng Châu đã vô cùng bàng hoàng. Họ cho rằng đây là vụ án hiếp dâm và giết người hàng loạt cực kỳ nghiêm trọng, cần phải đặc biệt lưu tâm.

    Theo tần suất xuất hiện của hung thủ, vụ án thứ nhất và thứ hai cách nhau một năm, vụ án thứ hai và thứ ba cách nhau nửa năm, vụ án thứ tư lại chỉ cách hai tháng. Có thể thấy, khoảng thời gian giữa những vụ án ngày càng ngắn lại.

    Theo thông lệ, hung thủ sẽ không dừng việc giết người ở Quảng Châu, trừ khi bị cảnh sát bắt.

    Công an thành phố đã sớm thành lập tổ chuyên án, vì tính chất nghiêm trọng của vụ án, nó xếp đầu trong danh sách những vụ phải phá được của thành phố năm đó.

    Tổ công tác xác định hướng điều tra; bên cạnh đó, công an các cấp trên địa bàn thành phố, đặc biệt là Công an các quận Hải Hồ, Thiên Hà, Đông Sơn đã triển khai nhiều biện pháp phù hợp với sự triển khai của Công an thành phố. Họ tiến hành điều tra và kiểm tra các đối tượng khả nghi, thiết lập các biện pháp như chốt chặn, tuần tra phục kích, sử dụng công nghệ điều tra tội phạm, thu thập bằng chứng, thu thập dữ liệu tình báo, truy xuất và điều tra kỹ thuật. Thời gian điều tra kéo dài, khối lượng công việc lớn, cũng như số lượng lực lượng cảnh sát được triển khai nhiều chưa từng có.

    Thành phố Quảng Châu đã huy động tất cả các chuyên gia pháp y để tiến hành phân tích hiện trường và khám nghiệm tử thi.

    May mắn thay, cảnh sát đã tìm ra nhân chứng. Hiện trường vụ án mạng thứ 4 cách nhà của một tài xế lái xe tải ở địa phương không xa. Khi người tài xế đó lái xe về nhà vào ban đêm, anh ta từng nhìn thấy một chiếc xe tải nhỏ 4 bánh chở hàng đậu bên đường – nơi thi thể bị ném. Đèn sáng, nhưng không có ai trong cabin, và cửa cũng mở. Người tài xế lấy làm lạ, vì ban ngày ở đây thường rất ít xe qua lại, ban đêm làm sao có xe đậu bên lề đường. Tuy nhiên, anh đoán có thể tài xế xe tải nhỏ đang đi tiểu sau khi xuống xe nên không quan tâm.

    Hôm sau, nghe tin ở đây xảy ra án mạng, tài xế biết chuyện liền vội vàng trình báo cơ quan Công an.

    Điều đáng tiếc là đêm tối quá, người tài xế đã không nhìn rõ mẫu xe và biển số xe.

    Mặc dù vậy, đó hiện là manh mối duy nhất.

    Đội đặc nhiệm chọn ngay 30 cảnh sát thuộc đội cảnh sát hình sự và từ các đồn khác có liên quan, tập trung điều tra ban đêm, lập các chốt kiểm tra tại các tuyến giao thông để kiểm tra các phương tiện chở hàng nhỏ 4 bánh đi qua địa bàn nhằm tìm ra hung thủ.

    Ngoài chiếc xe, bao tải chứa thi thể bị ném cũng là vật chứng duy nhất.

    Đầu tháng 3 năm 1992, Phòng Điều tra hình sự Công an thành phố đã in hơn 30.000 thông báo điều tra khẩn cấp kèm theo ảnh tử thi và gửi cho công an từng quận, huyện. Họ yêu cầu cảnh sát và các thành viên đội an ninh tham khảo các điều kiện có thể có của tội phạm được liệt kê trong thông báo, và làm công việc đã được sắp xếp ở từng đơn vị.

    Đồng thời, kết hợp với tuần tra, mai phục, chốt chặn, kiểm tra các tuyến đường.

    Thật không may, cuộc điều tra không cho ra kết quả gì.

    Hoàn toàn không thể điều tra thêm được gì với bao tải hay xe.

    Quảng Châu có nền kinh tế phát triển và có hàng chục nghìn phương tiện vận tải hàng hóa 4 bánh loại nhỏ. Loại xe chở hàng 4 bánh loại nhỏ này có thể chở người và hàng hóa, nó có mặt ở khắp thành phố.

    Thay vào đó, tuy các nhóm tội phạm như buôn lậu và sở hữu trái phép súng và chất nổ đã bị bắt, một số kẻ cũng dính vào trọng tội, nhưng chúng không liên quan gì đến chuỗi án giết người hàng loạt này.

    Trong khi lực lượng đặc nhiệm đang điều tra một số lượng lớn các phương tiện, hung thủ vẫn gây án một cách điên cuồng và thậm chí còn ngang ngược hơn.

    Từ lần gây án đầu tiên vào tháng 2/1990 đến cuối năm 1991, hắn đã giết liên tiếp 6 cô gái. Những người này không chỉ bị hãm hiếp và sát hại, mà điều đáng sợ hơn là hầu hết các nạn nhân sau này đều bị hắn cắt bỏ phần ngực, da và âm hộ.

    Cảnh sát đã cố hết sức phong tỏa tin tức nhưng không thành, tin tức đã lan ra rất nhanh, càng lan càng đáng sợ.

    Nhiều người biết rằng ở Quảng Châu có một tên sát nhân biến thái, chuyên giết các cô gái xinh đẹp rồi cắt bỏ phần ngực.

    Những tin đồn kiểu này đã tạo ra sự hoang mang trong quần chúng.

    Nhiều cô gái không dám đi chơi đêm một mình chứ đừng nói đến đi đến chỗ đường xá xa xôi.

    Trước áp lực lớn của người dân, dưới sự giám sát của cấp trên, đội đặc nhiệm đã thay đổi phương thức và mở rộng nhân sự thụ lý vụ án lên tới 60 người. Họ đã tiến hành một cuộc điều tra tập trung vào những người đã được thả ra khỏi các trại cải tạo lao động, những người từng có hành vi côn đồ và hãm hiếp trong những năm gần đây.

    Nhưng cuộc điều tra này đã không diễn ra suôn sẻ!

    Sau nửa năm triển khai, có những vụ hung thủ bị kết tội với nhiều tội danh khác nhau, và thậm chí có vụ nạn nhân là một đứa trẻ bị tấn công đến chết.

    Tuy vậy, thật không may, sau khi so sánh DNA, không ai trong số họ là thủ phạm của chuỗi án giết người này.

    Năm 1992, hung thủ lại tiếp tục gây án.

    Vào cuối năm đó, có tới 10 nạn nhân được tìm thấy. Họ bị vứt bỏ trong bao tải, và hầu hết các phần da trên cơ thể đã bị cắt bỏ, chủ yếu là ngực và âm hộ.

    Trong lịch sử Quảng Châu chưa bao giờ xảy ra một vụ án giết người đồi bại hàng loạt nghiêm trọng như vậy.

    Vụ án gây chấn động Công an tỉnh Quảng Đông. Sở Công an tỉnh nghiêm túc yêu cầu Công an thành phố Quảng Châu giải quyết vụ án càng sớm càng tốt, dập tan làn sóng hoang mang trong dư luận; mặt khác cử các chuyên gia điều tra tội phạm của tỉnh đến Quảng Châu để hỗ trợ.

    Dưới áp lực nặng nề, Công an Quảng Châu bày tỏ họ cũng đã cố gắng hết sức!

    Từ tháng 2 năm 1990 đến tháng 5 năm 1992, Công an Quảng Châu đã tiến hành các cuộc điều tra quy mô lớn gồm nhiều cảnh sát trong toàn thành phố, và từng mắt xích chính đều do lãnh đạo các cấp nắm bắt và đích thân ra quyết định.

    Đích thân lãnh đạo cơ quan công an thành phố các cấp trực tiếp chỉ đạo, tra khám tất cả các tử thi.

    Các chuyên gia từ Sở Công an tỉnh Quảng Đông đã mở một số cuộc họp phân tích vụ án để tìm ra dấu vết của hiện trường, tình trạng của tử thi và các manh mối hiện có.

    Các chuyên gia về điều tra tội phạm đều tin rằng có một số điều rất kỳ lạ về vụ án này:

    1. Không xác định được danh tính nạn nhân. Hiện tại, có khoảng 10 cô gái là nạn nhân, nhưng họ đều không nằm trong số những người bị mất tích ở Quảng Châu – một điều rất kỳ lạ. Các chuyên gia về điều tra tội phạm cho rằng những cô gái này có lẽ không phải là người địa phương mà là những cô gái từ nơi khác đến đây làm việc.

    Tuy nhiên, ngay cả đối với lao động nhập cư, chắc chắn sẽ có chủ thuê, đồng nghiệp và đồng hương… Đặc biệt là những cô gái đến Quảng Châu làm việc, thường sẽ có một vài người cùng quê cùng làm với họ ở một số nơi nhất định.

    Đã liên tiếp có nhiều người bị mất tích, tại sao ông chủ và đồng nghiệp của họ không báo cáo việc họ mất tích?

    2. Có nhiều điểm kỳ lạ tại hiện trường vụ án mạng. Theo khám nghiệm tử thi, hầu như các nạn nhân đều bị hung thủ cưỡng hiếp nhiều lần. Dựa theo phân tích thi thể, trừ nạn nhân đầu, thì khi bị cưỡng hiếp lần đầu thì các nạn nhân không có phản kháng.

    Và hầu hết nạn nhân đã chết vì hung thủ bất ngờ bóp chặt cổ họ sau khi bị cưỡng hiếp lần đầu tiên. Tại sao các nạn nhân khi bị cưỡng bức lần đầu không phản kháng lại? Điều này rõ ràng là không phù hợp với lẽ thường. Dù bạn có bị hung thủ uy hiếp thì cũng không thể có hơn 10 người đều giống như bạn, không dám chống cự đúng không? Kiểu gì cũng sẽ có trường hợp ngoại lệ.

    Đây là vụ án đầu tiên chứng kiến điều kỳ lạ như vậy.

    Nạn nhân đầu tiên đã chống trả quyết liệt với hung thủ và trước khi chết đã không bị hắn cưỡng hiếp.

    3. Hung thủ dường như không phải lần đầu tiên phạm tội. Vụ án đầu tiên đã cho manh mối hữu ích nhất, nơi hung thủ để lại những manh mối kỳ lạ.

    Theo phân tích hiện trường, hung thủ định cưỡng hiếp nạn nhân, cô gái lập tức chống trả quyết liệt và định đánh chết tên côn đồ. Sau khi đánh nhau, hung thủ chuyển sang sát hại khi thấy không thể khuất phục được cô gái.

    Đánh giá từ một dấu chân mơ hồ để lại tại hiện trường, hung thủ có vóc dáng thấp bé, khoảng 1,6-1,65 mét, nặng không quá 100 kg. Nhận định dấu vết của hung thủ khi hắn kéo bao tải để ném xác, hắn đã không có đủ sức để kéo.

    Nạn nhân đầu tiên cao khoảng 1,65 mét, tay và đùi đầy đặn, cơ thể khỏe mạnh, thuộc dạng người có sức lớn. Nhưng hung thủ chỉ trong vài giây đã bóp cổ nạn nhân đến chết. Xem ra, hung thủ có lẽ không phải lần đầu tiên phạm tội, hắn đã từng có kinh nghiệm giết người. Hắn biết chính xác vị trí của cơ thể con người và thành thạo những kỹ năng giết người nhất định để có thể giết cô gái trong khoảng thời gian rất ngắn. Hắn hẳn phải có có tiền sử giết người, hoặc ít trên người có vết thương nặng!

    4. Hung thủ có kinh nghiệm chống trinh sát. Tại hiện trường, hung thủ không để lại dấu vết, đồng thời cố tình tránh để có người chứng kiến. Không ai đã từng nhìn thấy sự xuất hiện hoặc có thể phác thảo vẻ ngoài của hắn. Hắn hẳn phải có tiền sử đi tù hoặc bị bắt, và có hiểu biết nhất định về cách xử lý vụ án của cảnh sát.

    5. Hung thủ là một tên sát nhân biến thái Sau khi giết người, hắn đã quan hệ với thi thể nạn nhân, và tiêu hủy xác, cắt bỏ một số phần da của nạn nhân.

    Vì vậy, cảnh sát đã khá bối rối vì không có manh mối trong một khoảng thời gian dài, họ không biết kẻ sát nhân là ai và tại sao hắn lại làm điều đó.

    Dựa trên những phân tích này của các chuyên gia điều tra tội phạm, cảnh sát đã thay đổi cách xử lý vụ án.

    Có rất nhiều câu hỏi chưa tìm ra lời giải, nhưng ít nhất có thể suy luận ra: hung thủ hẳn phải có tiền án và từng bị chính quyền xử lý.

    Nếu điều tra tất cả những người đã mãn hạn tù, nói không chừng có thể tìm ra hung thủ.

    Cảnh sát trước đây đã mở một số cuộc điều tra và mục tiêu của họ đều là những người có tiền án về tội hiếp dâm tập thể. Thế nhưng, phạm vi điều tra này quá hẹp và cần phải được mở rộng.

    Câu hỏi được đặt ra là: hung thủ là người ở nơi này hay người ở nơi khác?

    Nếu là người ở nơi khác, việc điều tra những người được thả sau khi đã thụ án xong ở Quảng Châu sẽ là vô nghĩa.

    Các chuyên gia điều tra tội phạm đã nhiều lần tổ chức họp để phân tích những điểm mấu chốt của vụ án. Cuối cùng, hầu hết mọi người đều nhận định rằng hung thủ đến từ Quảng Châu.

    Vì sao? Vì những nơi mà hung thủ vứt xác khá đặc biệt. Nhiều địa điểm trong số này không phải là các vùng ngoại ô và các quận, mà là các vùng ven vùng ngoại ô. Những khu vực này cách khu dân cư đông đúc không xa, nhưng lại rất hẻo lánh, là nơi yên tĩnh giữa khu vực náo nhiệt. Các nhà điều tra tội phạm cho rằng hung thủ hẳn phải là người dân địa phương, hắn đã sống ở đây từ nhỏ và rất quen thuộc với thành phố Quảng Châu nên mới lựa chọn nơi vứt xác kỹ như thế.

    Một nửa số nơi vứt xác, hoặc cách rất xa hoặc rất gần với thị trấn Tân Diếu – ngoại ô phía đông nam Quảng Châu. Chuyên gia điều tra hình sự tin rằng hung thủ có khả năng đã từng sống hoặc đang sinh sống tại thị trấn Tân Diếu thuộc quận Hải Châu.

    Dựa trên nhận định này, bắt đầu từ cuối năm 1992, đội đặc nhiệm đã mở rộng lên tới hơn 100 người và phát động một cuộc điều tra quy mô lớn. Riêng tại thị trấn Tân Diếu, hơn 3.260 người đã bị điều tra, và mở rộng tìm thêm 600 manh mối. Đồng thời, nhiều lực lượng cảnh sát khác đã được triển khai và 50 chốt kiểm tra phương tiện đã được thiết lập vào ban đêm trên toàn huyện.

    Hơn nữa, một số đối tượng khả nghi đã được phát hiện trong quá trình làm việc, và 86 vụ án hình sự khác đã được giải quyết. Trong đó có 2 vụ án mạng không nằm trong chuỗi án này. Có tới 46 nghi phạm đã bị Phòng Điều tra Hình sự Thành phố điều tra, truy lùng và lấy mẫu; có hai nghi phạm cũng bị bắt vì cưỡng hiếp, giết người và chôn xác ở Đông Hoàn và Huệ Châu.

    Thế nhưng, vẫn chưa tìm ra được hung thủ. Vụ án lại đi vào ngõ cụt.

    Đến năm 1993, số nạn nhân lên tới 12 người, nhưng cảnh sát vẫn không hề biết danh tính của bất kỳ người nào, chưa nói đến việc tìm ra danh tính, nghề nghiệp và tâm lý chung của hung thủ.

    Thời điểm này, truyền thuyết về kẻ giết người cắt bỏ ngực đã được bàn tán sôi nổi trong xã hội.

    Có một khoảng thời gian, đặc biệt là gần thị trấn Tân Diếu ở quận Hải Châu, tất cả phụ nữ, từ bé gái 8 tuổi cho đến cụ già 80 tuổi, đều ngại ra ngoài một mình. Những người đi làm hay đi học về muộn vào đêm tối đều cần có người thân, bạn bè đưa đón. Họ không muốn để đồng nghiệp nam ở nhà máy hay bạn học nam ở trường đưa về; nếu không có ai đưa đón thì họ không đi làm, đi học.

    Những lời nói xúc phạm, bàn về sự kém cỏi của cảnh sát Quảng Châu ngày càng nhiều hơn. Tin tức thậm chí đã lan đến cả Hồng Kông và được báo chí nơi này đưa tin rầm rộ.

    Trường hợp này rất giống với trường hợp của vụ “sát thủ đêm mưa” ở Hồng Kông Lâm Quá Vân, nhưng có nhiều nạn nhân hơn. Truyền thông Hồng Kông thổi phồng vụ án thành “sát thủ đêm mưa” của Quảng Châu, và một số tờ báo lá cải thậm chí còn viết tin như một cuốn tiểu thuyết.

    Hung thủ tiếp tục gây án. Đến đầu năm 1994, số nạn nhân đã tăng lên 16, đây là vụ án nghiêm trọng nhất ở tỉnh Quảng Đông.

    Cả cảnh sát Quảng Châu và tỉnh Quảng Đông đều cảm thấy áp lực vô cùng.

    Trong lúc tuyệt vọng, họ đã nhờ Bộ Công an hỗ trợ, và Bộ Công an ngay lập tức cử những chuyên gia điều tra tội phạm hàng đầu trong nước!

    Những chuyên gia này đều rất nổi tiếng, đều là những nhà điều tra tội phạm hàng đầu ở Trung Quốc, đã từng giải quyết vô số vụ án. Qua phân tích vụ án và hiện trường, họ đã phát hiện ra những điểm mới về vụ án.

    Họ đã phân tích hiện trường và tìm ra một điểm rất thú vị.

    Khi phân tích di vật và hài cốt của nạn nhân, họ bất ngờ xác định được danh tính nạn nhân.

    Trước đó, cảnh sát đã hoang mang về danh tính của nạn nhân. Có tới 16 người đã thiệt mạng liên tiếp, nhưng không có ai trong danh sách mất tích.

    Sau năm 1992, thành phố Quảng Châu đã mở rộng phạm vi điều tra vụ án ra toàn tỉnh Quảng Đông, và cuối cùng chỉ xác định được danh tính của nạn nhân đầu tiên.

    Nạn nhân quê ở thành phố Phiên Ngung ( quận Phiên Ngung ngày nay), họ Hoàng, mới 22 tuổi, chưa lập gia đình, làm việc ở Quảng Châu đã lâu! Trước ngày 7/2/1990 , cô Hoàng đã xin nghỉ việc do mẹ cô mắc bệnh hiểm nghèo và trở về Phiên Ngung để chăm sóc mẹ. Không ngờ rằng, không lâu sau đó, mẹ cô đã từ trần; ngày 7/2, cô trở lại Quảng Châu, chuẩn bị tìm một công việc khác.

    Sau khi cô rời nhà đi, các anh chị cô đều mất liên lạc với cô, không ai còn gặp lại cô. Mối quan hệ giữa cô và các anh chị không được tốt lắm, gia đình lầm tưởng rằng cô cố tình không liên lạc với gia đình vì phải làm ở nhà máy và lúc đầu không để ý việc này. Mãi đến vài tháng sau, gia đình mới biết cô mất tích, hốt hoảng trình báo vụ việc.

    Vì nạn nhân không phải là người gốc Quảng Châu, nên không được đưa vào danh sách trong các cuộc điều tra trước đó.

    Năm 1992, cảnh sát Quảng Châu mở rộng điều tra ra toàn tỉnh vì không tìm ra được danh tính của nạn nhân, sau đó họ mới phát hiện ra nạn nhân là một cô gái họ Hoàng.

    Đáng tiếc, việc tìm ra danh tính của nạn nhân đã không giúp ích gì cho việc giải quyết vụ án.

    Theo ông chủ cũ và đồng nghiệp của cô Hoàng, họ đã không gặp cô hơn một năm, người ta nói rằng cô đã về quê để chăm sóc mẹ bị bệnh nặng.

    Một số người bạn của cô kể lại rằng sau ngày 7/2 (ngày mà cô Hoàng trở về Quảng Châu), họ chưa bao giờ thấy nạn nhân đến gặp mình.

    Có vẻ như nạn nhân đã bị hung thủ giết trên đường đến Quảng Châu vào ngày 7/2.

    Hung thủ và nạn nhân trước đó không quen biết nhau, không thể tìm ra ai là thủ phạm.

    Điều kỳ lạ hơn nữa là, ngoại trừ nạn nhân đầu tiên, tất cả các nạn nhân còn lại đều không xác định được danh tính và không nằm trong danh sách những người mất tích ở tỉnh Quảng Đông.

    Không thể xác định được danh tính của những người này thì rất khó để tìm ra quy luật phạm tội của kẻ sát nhân.

    Vì lý do này, vụ án đã không thể có bất cứ điểm đột phá trong một thời gian dài và trở thành một vụ án chưa thể phá được.

    Không ngờ, các chuyên gia điều tra tội phạm của Bộ Công an lại có phát hiện lớn ở những điểm “nhỏ”.

    Họ phát hiện ra rằng mặc dù hầu hết các cô gái đều khỏa thân nhưng một số vẫn còn đeo một số đồ trang sức. Những chiếc bông tai và nhẫn này có màu vàng sáng và dường như được làm bằng vàng nguyên chất nên rất có giá trị.

    Trước đó, các chuyên gia điều tra tội phạm Quảng Châu cũng nhận thấy điều này, nên suy ra rằng hung thủ muốn thực hiện một vụ cướp chứ không phải muốn giết người. Tuy nhiên, các chuyên gia của Bộ Công an đã cẩn thận phát hiện ra điểm mới. Trong số đó, có một chuyên gia đã có thâm niên trong nghề, khi ông cầm chiếc nhẫn vàng lên xem, đã phát hiện đó là vàng giả. Những cặp bông tai, vòng tay khác, thậm chí cả kim bài, tất cả đều là hàng giả.

    Những đồ trang sức này trông giống như vàng, nhưng nó không phải là vàng, mà là kim loại mạ vàng.

    Hóa ra chúng là những đồ trang sức giả vô giá trị!

    Vì vậy, đây là điểm có vấn đề! Ai cũng biết người Quảng Đông, đặc biệt là phụ nữ Quảng Đông rất sĩ diện.

    Không đeo vàng hay bạc còn được, chứ đeo trang sức giả thì ngượng chết. Nếu ai đó nhìn thấy bạn đeo đồ trang sức giả, bạn có bị mất uy tín không? Bạn có còn dám nhìn mặt mọi người không? Điều này không phù hợp với lối sống của người Quảng Đông.

    Phụ nữ Quảng Đông bình thường sẽ không bao giờ làm điều như vậy.
     

Chia sẻ trang này