The Eternal Moonlight (RO fan fiction)

Thảo luận trong 'Ragnarok' bắt đầu bởi chibiKagen-chan, 22/9/07.

  1. chibiKagen-chan

    chibiKagen-chan

    Tham gia ngày:
    25/8/06
    Bài viết:
    3,169
    Nơi ở:
    Under the Tree o
    Truyện này là do tớ viết. Không chôm từ bất kì nguồn nào. Nghiêm cấm đem post sang nơi khác, web khác, kể cả có ghi về đây. Tớ thì chả làm đêk j` đc đâu nhưng làm thế là tớ chửi đấy. Mà tớ chửi thì không dễ nghe như Tây Thi đâu. .____.' Truyện hiện đang được (tớ nhờ) dịch sang tiếng Anh cho guild của tớ xem.

    Đề tựa:

    Câu chuyện này là một fanfic nữa lấy bối cảnh và nhân vật của Ragnarok Online [Gravity]. Những chi tiết trong truyện hầu hết là không có thật, một số tình tiết có thật đều đã được biến tấu cho phù hợp với bối cảnh trong truyện. Tất cả các nhân vật đều không có thật, chỉ được đặt tên theo tên của những nhân vật có thật. Hiện tại truyện chưa hoàn thành và tốc độ viết cũng rất chậm.

    The Eternal Moonlight

    Author: KaenShinzui
    Genre: Fanfic/Fantasy/Romance/Tragedy
    Review: If the moon, which was looking at the moment you appear in my life, can be eternal, then why happy time between us can’t be eternal like the light of that moon?

    Chapter 1: The strange wanderer.

    ~*Part1*~

    _Con bé cũng xinh xắn đấy chứ. – Gã Rogue nói với đám bạn đi cùng và cười hềnh hệch. Mấy gã Merchant và Thief đi cùng gã mắt cũng sáng lên trông thấy, bọn chúng bắt đầu quây lại quanh cô bé mà dồn nó vào góc khuất của con hẻm.

    _Các người muốn gì? – Con bé gào lên, mắt nó không hề lộ chút sợ hãi mà vẫn sáng trong như ánh trăng đêm ở trên kia. Con bé rút con dao bên người ra, nó biết nó không địch lại hết được đám đàn ông to xác và khỏe mạnh này nhưng khi còn hi vọng thì nó vẫn cứ cố gắng.

    _Này, cô bé ăn trộm của bọn ta mà còn hỏi bọn ta muốn gì sao? – Một tên Merchant nói và cả lũ cười ồ lên. – Bọn ta muốn cô bé đền gấp nhiều lần.

    Nói đến đó thì cả đám xông vào. Con bé nhắm mắt lại chờ đợi một cơ hội cuối cùng dành cho nó, nó chờ đợi bọn chúng tiến lại gần hơn nữa. Trăng vẫn sáng lạnh lùng trong căn hẻm nhỏ ở thành phố biển Alberta, soi rọi đám người xung quanh nó. “HIDE!!!” Con bé biến mất vào khoảng không trước mặt lũ người man rợ như thể bóng tối thăm thẳm sau lưng đã nuốt lấy nó.

    _Để cho con bé yên. – Tiếng một gã trai phát ra sau lưng đám người đang khựng lại vì sự biến mất của con bé.

    _Không phải việc của mi. – Tên Rogue rút dao lao về phía gã thanh niên mới xuất hiện.

    Gã thanh niên xoay người tránh nhát dao, gã nhanh tay rút cây búa sau lưng ra, đập thẳng vào bụng tên Rogue khiến hắn gục hẳn trên mặt đất lạnh rồi chẳng nói chẳng rằng liếc nhìn đám còn lại. Đôi mắt gã sắc và lạnh, giống như muốn cắt vào tâm can người khác vậy. Con bé, ở nơi ẩn nấp của nó, chợt rùng mình, nó sợ. Và đám người kia cũng sợ, chúng lẩn dần về phía đầu kia của con hẻm, bỏ mặc tên Rogue nằm đơ trên mặt đất và chuồn thẳng. Mồ hôi con bé túa ra, giờ chỉ còn gã và con bé, công dụng của hide sắp hết và con bé không thể di chuyển, con bé nhìn gã chằm chặp, đôi mắt lạnh lẽo ấy…

    “Ra đây đi, bọn chúng đã đi rồi.” Gã lại nói như ra lệnh, giọng nói gã cũng lạnh như đôi mắt của gã vậy. Con bé nghe lời, hiện ra từ nơi nó đã biến mất. Nó cứ đứng đó, nhìn gã sợ hãi, như thể đó là lần đầu tiên nó biết sợ. Gã tiến lại gần nó và ngồi xuống trước mặt nó, đưa cho nó một bình thuốc đỏ, “Có sao không? Bôi cái này lên mấy vết trầy đi” rồi cứ ngồi đó nhìn nó vụng về tự băng bó. Ánh mắt gã dịu lại, “Không sao là tốt rồi. Lần sau thì cẩn thận nhé.” Nói rồi gã đứng dậy và bỏ đi. Con bé nhìn theo gã, ánh mắt không rời ra, rồi nó chạy, lứơt nhanh như một con gió về phía gã. Và cứ thế nó lướt và cuộc đời gã, lặng lẽ không một lời.

    ~*oOo*~​


    Ả lết như một con ma đói về phía tòa thành gần nhất. Sương mù dày đặc, thi thoảng len lói một chút nắng lạnh lẽo cố gằng luồn lách qua lớp sương. Mấy con Ambernite nặng nề lết từng chút một về phía trước, thảm hại như chính ả bây giờ vậy. Thi thoảng đâu đó, một vài con Creamy đến rồi biến mất vào không trung khiên ả giật mình, mà thực ra thì ả cũng chẳng con sức để mà giật mình nữa, chỉ là thói quen cảnh giác thôi. Ả đã lang thang như thế suốt nhiều ngày nay và thức ăn thì cứ hết dần khi mà ả không thể nào tìm được đường đến thành phố. Ả rời khỏi Morroc cách đây hơn một tuần để đến Geffen tìm gã. Bình thường thì sẽ mất cỡ 3 ngày đi liên tục nhưng kết quả là ả lạc trong rừng Geffen hơn một tuần nay. Ả tiến về phía thành Yesnelph, đập mạnh vào cánh cửa mấy lần, hi vọng sẽ có ai đó nghe thấy tiếng đập cửa mà đến cứu ả. Nhưng rồi ả cũng chẳng chờ được ai đó đến cứu, ả gục xuống trước cánh cửa mà thiếp đi vì mệt. Trong mơ, ả lại thấy ả của năm năm trước, và ả lại thấy gã, cứ bước đi mà không hề quay đầu lại nhìn ả lấy một lần… “Ren!!!...

    ~*Part2*~​


    _Này cô ta còn sống không?

    _Vớ vẩn, cậu nghĩ tôi là lang băm hay sao để cô ta chết. Cô ta chỉ xỉu vì mệt thôi.

    _Thì bình thường tôi đi với cậu toàn bị cậu bỏ mặc cho suýt chết mà.

    _Cậu khác, cậu không phải đàn bà mà cậu cũng không đẹp. Thôi biến đi cho cô ta ngủ. Đi gọi Thar đi.

    _Đi ngay đây, đừng có làm gì xấu xa với cô ta đấy nhé, Mystiqa.

    _Chỉ có cậu mới xấu xa như thế thôi. Không nói nữa và xéo đi Flamer.

    Ả nghe tiếng nói chuyện, giật mình tỉnh dậy. Ả không động đậy gì hết, chỉ lặng lẽ nhìn quanh xem mình đang ở đâu. Đó là một căn phòng nhỏ, sạch sẽ và khá gọn gàng. Trên cái giá đối diện chỗ ả nằm xếp đầy những chai thuốc và bông băng các loại. Trong một góc của căn phòng, bốn chiếc phù hiện được treo một cách gọn gàng và kiêu hãnh, bên dưới mỗi chiếc phù hiệu là bốn cái tên: “Denko Hana, New Order, Celestial Wrath, Legio Auster” Ả đoán có lẽ người ta tìm thấy ả và đưa ả về trạm xá của thành Yesnelph.

    _Cô tỉnh rồi à? – Gã High Priest đột ngột hỏi khiến ả giật mình.

    _Anh biết là tôi tỉnh?

    _Dễ nhận thấy thôi mà. Nếu tỉnh rồi thì dậy luôn đi. Chủ guild của chúng tôi có lẽ muốn gặp cô.

    _Đây là thành Yesnelph? - Ả vừa nói vừa lồm cồm dậy khỏi giường.

    _Phải, cô xỉu ở trước cánh cổng dẫn vào khu của New Order. – Gã vừa đứng dây, tiến về phía cửa, vừa giải thích. – Tòa thành này được chia làm bốn khu và mỗi khu do một guild trong Liên minh của chúng tôi quản lý.

    _Anh không sợ tôi là gián điệp sao? - Ả bước theo gã High Priest và nhìn gã bằng ánh mặt ngạc nhiên. Gã không hề cảnh giác trước ả mà cứ thản nhiên như việc giải thích là chuyện tất yếu vậy.

    _Không. – Gã thản nhiên nói tiếp. – Nếu biết được tất cả mọi thứ về chúng tôi mà có thể hạ được thành này, thì chúng tôi đã bị hạ từ lâu rồi. Đến rồi đó, Thar đang đợi cô trong đó.

    _Thar?

    _Là Guild leader của New Order. Một gã rất được đấy. Đừng lo, lão ta hiền lắm. Vào đi. – Nói rồi gã mở cửa, đẩy ả vào, rồi cũng bước vào theo sau ả.

    ~*oOo*~​

    _Rất tiếc là Ren đã rời khỏi đây cách đây khá lâu và tôi cũng không biết là hắn đi đâu. Vậy là giờ cô không có chỗ để đi và cũng không có tiền?

    _Phải.

    _Chỗ chúng tôi đang cần một người phụ giúp các việc vặt, cô có thể ở lại nếu cô muốn. Ở đây thì cô không phải lo gì cả, chỉ có tiền thì chúng tôi không có nhiều để trả cho cô.

    _Được.

    _Mà tên cô là gì nhỉ?

    _Tsuki, Fukyuu Tsuki.

    _Ừ. Vậy bắt đầu từ hôm nay, Fukyuu sẽ ở lại giúp chúng ta việc vặt trong thành. Flamer, cậu đưa Fukyuu đi thăm thú một vòng và giới thiệu với mọi người.

    _Sao lại là tôi? – Gã Paladin thắc mắc, không đợi guild leader của mình nói xong. – Myst đi thì hơn chứ.

    _Tôi đã nói xong đâu mà cậu đã đẩy nhanh thế? – Thar cười hềnh hệch, liếc gã High Priest. – Myst đi dọn phòng cho Fukyuu nhé. Giờ đi đi.

    Nói rồi, gã xua đám người ra khỏi phòng. Thar là một gã đàn ông có vẻ ngoài đĩnh đạc, với mái tóc bạch kim óng ả và bộ đồ Champion màu xanh sáng gọn ghẽ. Gã đã ba mươi tuổi nhưng không có vẻ gì là già cả. Với New Order thì gã đúng là linh hồn thực sự, không chỉ vì tài lãnh đạo mà còn vì tính gã cũng khá kì quặc và trẻ trung. Lúc Fukyuu bước vào gặp gã, ấn tượng đầu tiên của cô là cảm giác ấm áp và gần gũi đến kì lạ. Một phần lý do khiến Fukyuu muốn ở lại cũng là vì Thar là người đầu tiên khiến cô cảm phục ngay từ lúc mới gặp, nhưng lý do chủ yếu thì là cô không còn tiền mà đã từ lâu cô không còn muốn động tới vũ khí nữa, dù là để sinh tồn.

    _Này, cầm lấy. Tôi nghĩ là hiện giờ cô cần cái này hơn là đi thăm quan. – Flamer cười, dúi vào tay Fukyuu một ổ bánh mì. Gà kéo cái ghế gần đó cho cô và cũng lấy thêm một cái cho mình. – Ngồi đi.

    _Cám ơn… - Fukyuu vẫn cộc lốc nhưng đôi môi thoáng cười. Cô đưa cái bánh lên miệng và ăn không khách sáo, cái bụng rỗng mấy ngày nay cũng không cho phép cô khách sáo nữa.

    _Trong lúc cô ăn, tôi sẽ giới thiệu qua về thành Yesnelph. Nó có bốn khu, mỗi khu do một guild trong liên minh quản lý. Cô đang ở trong khu Đông, hiện đang thuộc quyền quản lý của New Order, nếu không có lệnh của Master hay Venerable Master thì tốt nhất là không nên phạm vào khu của guild khác. Ngoài bốn đặc khu này thì lâu đài Yesnelph là nơi cô có thể tự do ra vào nhưng tuyệt đối không được đến gần Emperium Room. Nó được canh phòng rất cẩn mật và luôn có người canh phòng 24/24, nếu để họ bắt được, tôi không đảm bảo được là cô sẽ sống sót đi ra. Quân đội của New Order đựơc chia làm nhiều cấp bậc nhưng ngoài Master là Thar và các Venerable Master, chốc nữa cô sẽ được gặp thì các cấp bậc còn lại đều bình đẳng. Mặc dù vậy, với chúng tôi mà nói thì tất cả mọi người ở đây đều bình đẳng như nhau, kể cả Thar hay những người giúp việc như cô thì cũng đều bình đẳng cả nên cô không cần cung kính hay căng thẳng đâu…

    Gã cứ tiếp tục bài thuyết trình của mình với bộ mặt tươi cười tự nhiên, Fukyuu thì cứ thế tiếp tục nhét đầy cái bụng của mình, thi thoảng gật gù vài cái ra điều đã hiểu. Gã chờ cho Fukyuu ăn xong xuôi và ngồi nghỉ một lúc rồi mới đứng dậy ra hiệu cho cô đi cùng.
     
  2. syaoran_comeback

    syaoran_comeback Youtube Master Race

    Tham gia ngày:
    10/2/05
    Bài viết:
    17
    ack truyện chữ à em ghét truyện chữ lắm truyện tranh đi :D
     
  3. ruc

    ruc T.E.T.Я.I.S Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    8/5/04
    Bài viết:
    660
    Nơi ở:
    Lang thang
    Hehe hay đấy tiếp đi nào kaen, đừng nói mới viết tới đó thui đấy nhá XD
     
  4. Light Knight

    Light Knight The Warrior of Light

    Tham gia ngày:
    26/7/05
    Bài viết:
    2,304
    Nơi ở:
    Prontera
    cái ông kia, để người ta post hết đã chứ, tự nhiên post xen vào X(
    anh mèo del bài trên và bài này đi, để truyện liền mạch:hug:
     
  5. chibiKagen-chan

    chibiKagen-chan

    Tham gia ngày:
    25/8/06
    Bài viết:
    3,169
    Nơi ở:
    Under the Tree o
    =)) ko sao đâu, vì tớ viết chậm nên cứ để mọi ng` bàn. Chắc 1 tuần post 1 chapter. Hiện mới hoàn tất chapter 4 thôi và chưa biết bao h sẽ xong chapter 5
     
  6. ruc

    ruc T.E.T.Я.I.S Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    8/5/04
    Bài viết:
    660
    Nơi ở:
    Lang thang
    Ko cố ý đâu tại thấy gần 1 ngày rồi mà chưa có phần tiếp theo :-"
     
  7. Linh_AcQuy

    Linh_AcQuy The Warrior of Light

    Tham gia ngày:
    7/10/06
    Bài viết:
    2,281
    Nơi ở:
    Hanoi, Vietnam
    ôi chuyện mang tính thô bạo ghê!đoạn đầu đọc tưởng bọn nó làm gì con bé.
     
  8. chibiKagen-chan

    chibiKagen-chan

    Tham gia ngày:
    25/8/06
    Bài viết:
    3,169
    Nơi ở:
    Under the Tree o
    ^O^

    Thì đúng là tụi nó định làm j` nhưng lại ko làm đc =))
     
  9. chibiKagen-chan

    chibiKagen-chan

    Tham gia ngày:
    25/8/06
    Bài viết:
    3,169
    Nơi ở:
    Under the Tree o
    Chapter 2: The eternal moon.​



    ~*Part1*~​


    _Đây là danh sách những kẻ ta muốn ngươi giết. – Gã quăng tập giấy về phía The Moon, giọng lạnh lùng.

    _Ngươi có vẻ khoái nhận những vụ ám sát nhỉ, một kẻ có tài như ngươi thì lẽ ra nên làm mấy việc lương thiện hơn.

    _Đó không phải việc của ngươi, việc của ngươi là im mồm và giết bọn chúng cho ta.

    _Ồ, vẫn như mọi lần nhỉ. – The Moon gẩy gẩy xấp giấy, xem lướt qua. – Vẫn là đám người đe dọa cái vị trí của ngươi trong lòng cô ta.

    _Ngươi lảm nhảm gì thế?

    _Ta nói không phải sao? Quá nửa chỗ này là người của New Order. Ngươi không thấy thương cô bé của ngươi sao?

    _Làm đi và đừng thắc mắc. – Gã gắt lên. – Môt mạng đáng giá 10 millions zeny. Đó là tất cả những gì ta quan tâm.

    _Haha… - The Moon cười ồ lên. – Ta còn lạ gì ngươi nữa. Nhưng mà Ren này. – The Moon trùng giọng xuống và nhỏ nhẹ. – Ngươi chạy trốn được cả đời sao?

    _Ta nói ngươi im đi. – Gã rút con dao nhỏ dắt bên người ra và lao về phía The Moon. The Moon không tránh, ả biết gã sẽ không giết ả, và gã không giết ả. Gã không thể.

    _Ngươi đâu có nỡ giết cô ta mà, phải không Ren?

    _Ngươi hãy nhớ, chỉ có ta mới có thể giải thoát cho ngươi khỏi Tsuki, Assassin Cross Eremes. Nếu ngươi muốn sống trong cái thân thể đó và chết cùng cô ta thì cứ việc nhúng mũi vào những chuyện không phải của ngươi. – Gã gầm gừ vào tai The Moon.

    _Ấy, bình tĩnh, bình tĩnh… - The Moon xuống giọng. – Ta hiểu rồi, ta giết hết bọn chúng là được chứ gì.

    _Trăng sắp lặn rồi, xéo đi trước khi Tsuki tỉnh dậy. – Gã gằn giọng rồi quay lưng biến vào đêm đen, bỏ lại The Moon một mình ở đó với nụ cười nham hiểm trên khóe miệng.

    ~*O*~​

    Một buổi sáng đẹp trời, ánh nắng xuyên qua lớp sương mù ở đồi Britoniah trải xuống chan hòa khắp một vùng. Fukyuu vươn mình khoan khoái, hôm nay có lẽ sẽ là một ngày may mắn. Đã một tuần kể từ ngày cô ở lại giúp việc trong thành Yesnilph, mọi việc khá là suôn sẻ, những người trong guild hầu như cô đã gặp qua và nhớ tên cả. Đúng như Flamer nói, mọi người trong New Order không hề phân biệt trên dưới, tất cả đều như người một nhà và điều này khiến Fukyuu gần như quên luôn ai là Master và ai chỉ là lính thường trong guild. Chỉ có đúng một điều khiến cô không chịu nổi trong guild này là từ trên xuống dưới, hầu như ai cũng lười biếng và bừa bộn. Suốt từ lúc đến đây, cô dọn dẹp không ngơi tay, mọi thứ cũng gọn gàng hơn được một chút chỉ chờ trời nắng để đem đồ ra sân phơi nữa thôi.

    Fukyuu bê cái chậu đồ nặng trịch mới giặt xong ra sân, vừa đi vừa hát. Hôm nay mọi người đều có việc ra ngoài cả, trong thành chỉ có mình Fukyuu, tuy hơi buồn nhưng cũng nhờ thế cô mới giặt xong đống đồ này mà không bị phân tâm. Cô nhanh nhẹn lôi từng thứ ra phơi lên, đôi tay thoăn thoắt, khéo léo và cũng vô cùng mạnh mẽ.

    _Động tác của cô chẳng có vẻ gì là của một cô gái bình thường. – Một giọng nói trầm trầm vang lên phía sau lưng khiên Fukyuu giật mình. Cô quay lại nhìn gã Paladin đã sừng sững đứng sau lưng cô từ lúc nào.

    _Ồ, Flamer, anh làm tôi giật mình. Anh về sớm vậy? – Fukyuu thản nhiên đáp lại, đôi tay vẫn thoăn thoắt phơi đống đồ. – Anh nói không bình thường là có ý gì?

    _Cánh tay này… - Gã vừa nói, vừa đột ngột nắm lấy tay Fukyuu. – Là của một người đã trải qua khổ luyện. Người thường nhất quyết không thể được thế này. Cô là một chiến binh được công nhận.

    _Đau, anh làm cái quái gì vậy? – Fukyuu hét lên, cố gắng giật tay ra nhưng đôi tay Flamer quá khỏe đối với cô. – Chiến binh được công nhận là cái quái gì cơ chứ, không có thứ đó không phải sẽ bình yên hơn sao?

    _Xin lỗi… - Flamer nhìn Fukyuu sững sờ, gã bỏ tay cô ra.

    _Xin lỗi vì đã gào lên với anh. – Cô dịu lại và ngồi phịch xuống đất. – Cha mẹ tôi chết khi bảo vệ thành nên tôi không muốn theo họ trở thành chiến binh.

    _Ừ… - Gã Pally ngồi xuống cạnh Fukyuu, gã trầm giọng – Xin lỗi, tôi quá đa nghi. Nhưng quả thật tôi vẫn không nghĩ cô chỉ là người thường. Nhưng không sao, mỗi người đều có một quá khứ riêng và bí mật riêng, ở đây mọi người đều chấp nhận điều đó và sống với nhau như gia đình.

    Gia đình… gia đình à? Hai tiếng đó như đâm vào lòng Fukyuu, đối với cô gia đình đã là một thứ gì đó quá xa xỉ rồi, cô chỉ đem lại bất hạnh cho những người mà cô coi là gia đình thôi. Fukyuu gục mặt xuống, đầu óc trống rỗng. Gia đình ư? Máu, nước mắt… chỉ có thế thôi…

    ~*Part2*~​


    _Fukyuu.

    _Huh?

    _Hôm nay cô sang bếp của lâu đài chuẩn bị nhé.

    _Uh.

    Hôm đó thành Yesnelph đông hơn mọi khi, thành viên của cả bốn guild đều tập trung đủ tại thành, thậm chí có cả những người Fukyuu chưa bao giờ thấy về thành lấy một lần, khuôn mặt mọi người đều có vẻ khác căng thẳng. Không khi trong bếp lúc này cũng không kém phần khẩn trương. Đây là lần đầu tiên từ khi Fukyuu đến mà gia nhân của cả bốn khu tụ tập lại cùng làm việc.

    _Hôm nay có việc gì quan trọng sao? – Fukyuu thủ thì với một cô hầu gái của Denkou Hana đứng cạnh.

    _Tôi nghe người trong guild bàn tán là có kẻ gửi thư tới khu Nam của Celestial Wrath báo sẽ tới ám sát Miss F.Turtle. – Cô hầu gái rỉ vào tai Fukyuu với vẻ vô cùng nghiêm trọng.

    _Huh? Có kẻ lại gan đến mức đột nhập vào Yesnelph để giết một trong bốn guild leader sao?

    _Còn ai vào đây nữa. Chỉ có một kẻ dám làm vậy thôi.

    _...

    _The Moon.

    The Moon, hai tiếng đó như đâm vào lồng ngực Fukyuu. Ả là huyền thoại trong giới sát thủ, là kẻ duy nhất thách thức tất cả các chiến binh mạnh nhất ở Rune-Midgard nhưng tuyệt nhiên không ai tìm ra ả là ai và tất cả những kẻ đã từng thấy mặt ả đều không ai còn sống sót. Điều duy nhất mà người ta biết ở ả, đó là ả chỉ giết người vào đêm trăng rằm và chỉ giết những kẻ đã được ả báo trước. Fukyuu rùng mình, mọi thứ trước mắt cô tối sầm lại, máu, những tiếng cuối cùng Engel thì thầm bên tai cô khi cô quay về Einbroch, những cái xác bất động của Shi và Lotus, tất cả như quay cuồng trước mắt Fukyuu và tất cả những gì cô biết chỉ là 2 tiếng The Moon mà cô đã thề vĩnh viễn không quên.

    ~*O*~​

    Nửa đêm trăng đã lên cao, khách khứa đã rời khỏi khu Đông quay trở về khu của mình. Flamer mệt mỏi rời khỏi lâu đài đi bộ về phía rừng, gã cần một chút thư thái để thoát khỏi cái không khí căng thẳng suốt ngày hôm nay. Chuyện The Moon gửi thông báo đến lâu đài Yesnelph khiến cho Thar cũng như các guild leader khác thực sự lo lắng. Thông báo lần này của ả tuy chỉ đánh vào những nhân vật quan trọng trong Celestial Wrath nhưng ai biết tiếp đó có phải là guild mình. Lâu đài Yesnelph từ khi nằm dưới quyền quản lý của Liên minh DNCL vốn được mệnh danh là bất khả xâm phạm. Nhưng The Moon cũng được mệnh danh là kẻ không nơi nào là không đột nhập được. Chuyện này khiến Flamer vừa lo lắng, vừa kích động, không phải là gã sợ mà chỉ đơn giản là gã thấy chuyện này vô cùng thú vị. The Moon rất mạnh, gã biết vậy, chính vì ả quá mạnh nên gã mới lo lắng, mà cũng chính vì ả quá mạnh nên Flamer lại càng muốn được đối đầu với ả và suy nghĩ đó khiến gã run lên.

    And you walk away…
    From the memories between us...
    Leave me behind
    On the world… the lonely world…


    Có tiếng hát từ đâu đó nhẹ thoáng lướt theo gió chặn dòng suy nghĩ của Flamer. Từng tiếng một não nề nương theo gió mà như muốn rơi xuống màn đêm rồi chìm đi. “Are you still there??? Are you still looking at me??? See me dying… on the world, the lonely world…” Flamer lần theo tiếng hát, dưới ánh trăng sáng lạnh, một cái bóng nhỏ bé, gầy guộc vắt vẻo trên một cành cây cao. Gã im lặng nhìn cô, mảnh mai và đơn độc như thể cô có thể tan đi vào trong ánh trăng bạc bất kì lúc nào. Đó không phải là lần đầu gã thấy Fukyuu buồn nhưng chưa bao giờ gã thấy cô đơn độc như thế, có lẽ là do cô luôn cười, cũng có lẽ là chưa bao giờ gã thấy cô chỉ có “một mình”.

    Fukyuu vẫn nhẹ nhàng cất lên những câu hát mặn chát, cô khẽ đu đưa theo tiếng hát của chính mình, hòa nó vào với gió, gửi gió đem lên thiên đường. Cô nhớ… nhớ Engel, nhớ Shi, nhớ Lotus… nhớ những ngày tháng ở Einbroch…

    “Honey, đừng khóc nhé, tôi sẽ luôn ở bên em khi em cần tôi…”

    “Tsuki này, dù ở bất kì đâu, hễ Tsuki hát, mình sẽ đến bên Tsuki và múa cho Tsuki xem.”

    “Tsuki này… Khi cần thì cứ gọi nhé”
     
  10. Light Knight

    Light Knight The Warrior of Light

    Tham gia ngày:
    26/7/05
    Bài viết:
    2,304
    Nơi ở:
    Prontera
    nếu mình ko nhầm thì tên con bé nhân vật chính chính là char của chibi
    có điều tên nghe giống f.u qué, làm mình cứ đọc nhầm ;))
     
  11. chibiKagen-chan

    chibiKagen-chan

    Tham gia ngày:
    25/8/06
    Bài viết:
    3,169
    Nơi ở:
    Under the Tree o
    -.- nói thêm câu nữa về vụ đó thì đừng hỏi tại sao nghe tớ chửi.

    Note: nhân vật chính đúng là tên char của tớ. Toàn bộ tên nhân vật trong này đều đc lấy từ tên char của bạn bè.
     
  12. meo02001

    meo02001 The Warrior of Light ➹ Marksman ➹ Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    11/3/07
    Bài viết:
    2,063
    Nơi ở:
    Hanoi
    ;)) Hôm nay mới đọc truyện của H. Đọc kiểu gì mà toàn tên người quen. Mỗi ông Flamer chưa quen :'>
    Mà sao tên char như thế mà đọc nhầm đc nhờ. Tên char của mình cũng na ná như thế >.<
     
  13. chibiKagen-chan

    chibiKagen-chan

    Tham gia ngày:
    25/8/06
    Bài viết:
    3,169
    Nơi ở:
    Under the Tree o
    Flamer thì hầu hết bên guild mình đều quen :D cái đợt hay kêu nó đi chung với guild thì K bị mất net XD
     
  14. Linh_AcQuy

    Linh_AcQuy The Warrior of Light

    Tham gia ngày:
    7/10/06
    Bài viết:
    2,281
    Nơi ở:
    Hanoi, Vietnam
    có gì chị Hằng thêm em vào chuyện nhé!
     
  15. chibiKagen-chan

    chibiKagen-chan

    Tham gia ngày:
    25/8/06
    Bài viết:
    3,169
    Nơi ở:
    Under the Tree o
    ko đc đâu em ơi :)) các nhân vật đã đc cố định rồi, chỉ chờ viết ra nữa thôi. Cùng lắm cho em vô làm người qua đường \:d/ xuất hiện đc 2 câu rồi hết
     
  16. Linh_AcQuy

    Linh_AcQuy The Warrior of Light

    Tham gia ngày:
    7/10/06
    Bài viết:
    2,281
    Nơi ở:
    Hanoi, Vietnam
    oài!quá đáng quá!coi như thêm em vào phụ tá thằng ác ôn nào đó,hay trùm,guild master bên khác chẳng hạn!
     
  17. chibiKagen-chan

    chibiKagen-chan

    Tham gia ngày:
    25/8/06
    Bài viết:
    3,169
    Nơi ở:
    Under the Tree o
    quên đi. Những chỗ quan trọng thế thì chưa đến lượt em =))
     
  18. Linh_AcQuy

    Linh_AcQuy The Warrior of Light

    Tham gia ngày:
    7/10/06
    Bài viết:
    2,281
    Nơi ở:
    Hanoi, Vietnam
    thôi được,để em làm thằng wiz đi qua đường cũng được!
     
  19. chibiKagen-chan

    chibiKagen-chan

    Tham gia ngày:
    25/8/06
    Bài viết:
    3,169
    Nơi ở:
    Under the Tree o
    :hug: ngoan quá. Cho em hẳn 5 câu :'>
     
  20. chibiKagen-chan

    chibiKagen-chan

    Tham gia ngày:
    25/8/06
    Bài viết:
    3,169
    Nơi ở:
    Under the Tree o
    Chapter 3: End of Peace

    ~*Part1*~​


    Mặt trời ló khỏi màn đêm, chiếu những tia nắng đầu tiên xuống cánh rừng Geffen khiến nó sáng bừng lên rực rỡ. Fukyuu dụi mắt, ánh mặt trời khiến cô thức giấc và nhận ra rằng đêm qua cô đã ngủ quên trên cây. Fukyuu cựa mình, trên người cô là một tấm áo choàng rộng và ấm, có ai đó đã choàng lên người cô khi cô ngủ quên. Fukyuu mỉm cười ôm tấm áo vào lòng nhảy xuống khỏi cành cây rồi chậm rãi đi bộ về Yesnelph, bắt đầu một ngày mới bận rộn.

    ~*O*~​

    Flamer trở về phòng mình và nằm phịch xuống giường một cách mệt mỏi. Đã gần một tuần kể từ ngày khu Nam nhận được bức thư thách thức của The Moon và cũng chỉ còn vài ngày nữa là đến ngày trăng tròn, mọi thứ trong lâu đài Yesnelph bị đảo lộn tất cả, không khí căng thẳng bao trùm. Thar lệnh cho gã sang khu Nam giúp Celestial Wrath, dù gã dư biết là có chuẩn bị thì cũng chẳng ích gì nhưng kết quả thì suốt từ hôm hội nghị bốn guild, gã chưa đặt chân về cái ổ của gã lấy một lần. Gã lim dim ngủ, đầu thì không ngừng nghĩ về cái mớ hỗn độn trong lâu đài suốt mấy ngày nay, rồi gã nghĩ về Fukyuu, từ cái đêm đó, không lúc nào gã không nghĩ về cô, nhỏ bé và mong manh dưới ánh trăng. Tại sao một cô gái nhỏ bé như Fukyuu lại chỉ có một mình? Quá khứ của Fuyuu như thế nào? Gã muốn biết. Gã thường ít tò mò về chuyện của người khác nên chính gã cũng không hiểu vì sao gã lại muốn biết những điều đó.

    Flamer giật mình thức giấc, bên ngoài trời tối om, gã tự hỏi mình đã ngủ bao lâu rồi. Flamer kéo chăn, ngồi dậy nhìn quanh, cố nghĩ ra xem có gì lạ trong căn phòng của gã. Có ai đó đã dọn dẹp đống bừa bộn trong khi gã ngủ và thắp nến trong phòng, gã lắc đầu thất vọng, sao gã có thể mất cảnh giác đến mức để cho có người vào phòng mình mà không phát hiện ra chứ. Flamer tiến về phía cái bàn nhỏ giữa phòng, nơi mà đồ ăn đã sắp sẵn ở đó từ bao giờ, bên mép bàn là một tấm áo choàng đã được giặt sạch sẽ và gấp gọn gàng, tim gã đứng lại “Fukyuu...???” Đó đúng là tấm áo của gã khoác cho cô đêm đó, làm thế quái nào mà cô ấy biết được đó là áo gã kia chứ? Những gã cũng chẳng nghĩ được tại sao nữa vì cái bụng đói cồn cào của gã đã chặn đứng mọi dòng suy tưởng trong đầu gã rồi.

    ~*O*~​

    “Ren, Ren, đây là gia đình của em...”

    Ren đứng trên tòa tháp cao của thành Yesnelph, nhìn xuống cái sân nhỏ của khu Đông, nơi Fukyuu đang phơi đồ. Ánh nắng chói chang của ngày mới khiến khuôn mặt cô rạng rỡ. Nụ cười của Fukyuu khiến gã khó chịu, gã không muốn thấy Fukyuu cười, không, nhất là khi nụ cười đó không dành cho gã. “Cười đi Tsuki... Cười đi... Rồi sẽ đến lúc em không bao giờ cười được nữa...”

    _Sis, sis, Azu nhớ sis quá. – Một High Pri không biết từ đâu xuất hiện, ôm chầm lấy Fukyuu.

    _Azu về rồi à? – Fukyuu đưa tay vỗ về cô gái nhỏ đang ôm mình. – Đi vui không?

    _Vui – Azure buông Fukyuu ra, rồi nói luyến thoắng - Sis vẫn khỏe chứ? Sis đã quen với nơi này chưa vậy? Azu muốn hỏi sis thật nhiều.

    _Ừ ừ. Azu đi thay đồ đi rồi ra đây với sis. – Fukyuu cười toe, vỗ về Azure. Azure là người đầu tiên bắt chuyện với Fukyuu từ lúc cô mới bắt đầu làm việc ở đây và cũng là người Fukyuu yêu quý nhất trong guild. Ngoài ra còn có Thar, Earane, một trong số những Venerable Master của guild, vợ chồng Tyan và Emily, Mystiqa, Alisia, một Reiki… một số người nữa và dĩ nhiên là cả Flamer nữa, nếu không có họ cưu mang và thương yêu, có lẽ Fukyuu sẽ lại là một bóng ma vật vờ và lại vất vưởng ở đâu đó trong Rune Midgard.

    Ren nhếch mép cười đắc ý rồi rời khỏi khung cửa sổ nhỏ của tòa tháp. Phía bên dưới lâu đài, một đám đông các chiến binh trong đồng minh, trong đó có cả Raiden của Denkou Hana, F.Turtle của Celestial Wrath và Eskel của Legio Auster đang tiến về phía khu sảnh của New Order, ai nấy đều căng thẳng và nghiêm trang. Lính từ mọi nơi trong thành chỉ trong một lúc tập trung cả về phía khu Đông vây chặt kín khắp mọi ngả dẫn vào sảnh. Fukyuu dừng tay, dán mắt về phía đám đông vởi vẻ tò mò, quanh cô là những người giúp việc trong thành và các chiến binh bình thường khác, không biết đã tập trung từ lúc nào, tiếng bàn tán xôn xao, thắc mắc chuyện gì đang diễn ra.
     

Chia sẻ trang này