Sự thật khó chối cãi!!!!

Thảo luận trong 'Silent Hill Fans Club' bắt đầu bởi Rytubon87, 6/10/07.

  1. Rytubon87

    Rytubon87 Sonic the Hedgehog Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    27/6/03
    Bài viết:
    4,651
    Nơi ở:
    Việt Nam
    +Xin lỗi mọi người đã tự ý lập topic nhưng hôm trước có 1 tên không biết ăn lộn thứ gì mà dám khoa môi múa mép là Silent Hill là game mờ nhạt nhất mà hắn biết (Ở đây ám chỉ là game kinh dị tệ lậu thua RE X( ) , vỏn vẹn có 1 trên PS1, 3 trên PS2 và 1 trên PSP quá kém...Nổi khùng lên cãi rồi hôm nay lên post mấy bài sau cho bỏ ghét:
    Silent Hill (2006) - Tác phẩm thành công nhất
    [​IMG]
    Với sự góp mặt của các nhà làm phim và những game thủ thực thụ, phiên bản điện ảnh của trò chơi do nhà thiết kế game người Nhật Konami đã thu được 47 triệu USD tiền lãi chỉ ngay tại nước Mỹ.

    => Ê, vào mà xem đi nha, trong khi RE có đến 2 phim với dàn sao trên trời không hà vậy mà còn không được xem là tác phẩm chuyển thể thành công nhất trong khi SH movie chỉ có dàn diễn viên hạng trung như bộ phim này khiến thị trường phim kinh dị Bắc Mĩ như được giải phóng khỏi các motip cũ để rồi SH bước lên dẫn đầu trên bảng xếp hạng trong mấy tuần liền!:-/
    Eileen Galvin: Silent Hill 4
    [​IMG]
    Cô gái thảm thương này để lại máu của mình ở khắp mọi nơi cô đi qua trong game trong nỗi sợ hãi. Tuy vậy, cô vẫn là một trong những nữ nhân vật được ưa thích nhất.

    => Xem nè, bà xã của Henry chỉ xuất hiện đúng một vài phân cảnh trong 1 bản SH4 duy nhất vậy mà ngay lập tức được xếp vào 10 kiều nữ làng game (Xếp thứ 5 với 82 phiếu). Vậy ai dám bảo nhân vật nữ của SH có bộ mặt người mất hồn vô cảm! :o
    SH5:Điều kì vọng lớn lao
    [​IMG]
    Không phô trương các đoạn trainer hoành tráng nhưng hiện nay SH5 được vào top 10 game được trong chờ nhất hiện nay, ngay cả làn khói mờ ảo cũng được dân mạng bàn tán xôn xao suốt mấy tháng qua.Chiến thuật của SH5 là đem đến sự huyền bí bất ngờ và chiến thuật đã thành công khi người ta thi nhau đoán xem ai sẽ người xuất hiện sau làn khói đó...Cái này nói lên gì nhỉ? SH không phải game kinh dị khô khan dành cho máy người lập dị đâu nha!
    "Silent Hill mộc mạc nhưng sâu đậm..."
    [​IMG]
    "Tôi không thể chơi tất cả các trò chơi dành cho các hệ máy nhưng thật sự có quãng thời gian thôi đã suy ngẫm về 1 trò chơi mang cái tên không lấy gì rùng rợn như mác của nó.Đó là SH, một game tưởng như mộc mạc nhưng có chiều sâu..." ---Nguyên văn câu nói của Kaz Hirai. chủ tịch Sony khi người ta nhắc đến thể loại game kinh dị sẽ xuất hiện ở E3 2007 (RE được nhắc sau đó)#>:)

    +P/S: Đừng ai post nha vì sau đây còn viết tiếp mấy mục nữa cho liền mạch vì sắp cúp điện rồi!
     
  2. Rytubon87

    Rytubon87 Sonic the Hedgehog Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    27/6/03
    Bài viết:
    4,651
    Nơi ở:
    Việt Nam
    Silent Hill: Căn nguyên
    Nội dung của Silent Hill: Origins xoay quanh người tài xế xe tải Travis O'Grady. Trong một chuyến chở hàng, anh bị mắc kẹt trong thị trấn Silent Hill và nhanh chóng nhận ra rằng nơi này "có gì đó bất bình thường". Tệ hơn, Travis liên tục bị tấn công bởi các ký ức méo mó trỗi dậy từ quá khứ và những sinh vật kỳ quái.
    [​IMG]
    Cốt truyện trong game được đặt vào trước các sự kiện trong phiên bản Silent Hill đầu tiên (từ năm 1999) và đưa ra ánh sáng một vài bí ẩn đằng sau sự biến đổi của thị trấn ở các phiên bản sau. Cũng có thể nói đây là phiên bản mở rộng nhằm làm cho các fan của loạt game kinh dị được hiểu biết thêm về thị trấn rùng rợn này.
    [​IMG]
    Nhiều cảnh game trong thị trấn có thể chưa trở nên kỳ dị và nhiều sương mù như các bản trước, tuy nhiên người hâm mộ vẫn có thể yên tâm rằng Konami không thiếu các thủ pháp hù dọa độc nhất vô nhị.

    Nhà sản xuất Wiliam Oertel đã tiết lộ: "Chúng tôi nhận ra rằng phiên bản thứ hai đã rất thành công trong việc đi sâu vào những khía cạnh tâm lý, và chúng tôi rất muốn Origins cũng được như vậy".


    Hai phần ba môi trường trong trò chơi là các khu vực mới toanh, bao gồm cả bệnh viện tâm thần và "lò sát sinh". Vì xảy ra trước các sự kiện trong phần đầu, nên người chơi có thể sẽ có cơ hội gặp lại lớp nhân vật Alessa, Dahlia, Kaufmann...

    Phiên bản này không lý giải toàn bộ bí ẩn của loạt game, nhưng sẽ mang lại một "tiến trình" lịch sử khá đầy đủ và chi tiết, chẳng hạn như làm thế nào Alessa có thể bao trùm cơn thịnh nộ của mình lên thị trấn, cũng như lời giải thích cho một vài sự mơ hồ trong cốt truyện các bản trước.

    Không chỉ có một vài khu vực mới, phiên bản này còn hứa hẹn nhiều điều thú vị. Đặc biệt phải kể đến hệ thống camera ngang vai, mang đậm phong cách của Resident Evil 4 và Cold Fear. Hệ thống này giúp game thủ dễ dàng định hướng hơn trong chiến đấu.


    Cách thức điều khiển được tinh chỉnh lại cho hợp với hệ máy cầm tay, một vài hiệu ứng thị giác mới được ghép thêm vào Origins. Nhân vật có khả năng mới để dễ sống sót hơn gọi là "Hệ thống đánh chặn". Trong các bản trước, người chơi chỉ có thể lựa chọn chiến đấu hoặc bỏ chạy khi gặp quái vật, giờ đây anh ta có thêm khả năng tương tác với môi trường, kéo đẩy đồ đạc, tạo thành những chướng ngại vật cản đường truy đuổi của chúng. Kèm theo kỹ năng đó là khoảng sáu loại vũ khí cận chiến và tấn công từ xa để Travis thanh toán được tám loại quái vật và ba con trùm.

    Game thủ khó có thể hy vọng nhiều vào đồ họa của trò chơi bởi những hạn chế về cấu hình của một hệ máy cầm tay. Tuy nhiên, âm thanh của dòng game này luôn có những cải tiến đáng kể. Tài năng của nhà soạn nhạc Yakira Yamaoka (người đã biên soạn thành công rất nhiều nền nhạc của Silent Hill) kết hợp cùng giọng hát Mary Elizabeth McGlynn sẽ là một cặp ăn ý nhất trong loạt game này.

    =>Vì cùng là người anh em nên mình post lên thôi! Thực chất đừng kì vọng nhiều về chất luwongj của game vì hình như chưa hoàn chỉnh lắm, nhưng nội dung thì ok!
    +>Đừng post , có ý kiến đưa qua bên quán nhà lá được không?
    ___________________________
     
  3. Rytubon87

    Rytubon87 Sonic the Hedgehog Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    27/6/03
    Bài viết:
    4,651
    Nơi ở:
    Việt Nam
    E3 2007: Konami giới thiệu Silent Hill 5

    [​IMG]
    (DTG) - Tiếp nối seri game kinh dị Silent Hill, phần 5 sẽ được ra mắt trên hệ máy PS3 và Xbox 360 vào năm 2008.

    Hãng phát hành Konami chính thức thông báo phiên bản mới nhất của dòng game kinh dị Silent Hill 5 (SH5) sẽ được tung ra trên thế hệ console mới Xbox 360 và PS3 trong năm 2008. SH5 đánh dấu sự trở lại của những nỗi ám ảnh, những khung cảnh mờ ảo dưới làn sương mù dày đặc của thành phố cùng với hệ thống chiến đấu mới hứa hẹn mang lại nhiều khá phá bất ngờ, thu hút người chơi.

    Với phiên bản lần này, người chơi vẫn theo chân nhân vật chính Alex Shepherd, một cựu chiến binh trở lại quê hương sau những năm dài chiến đấu. Trong khi điều tra về sự mất tích bí ẩn của người em trai Joshua của mình, anh đã tìm lại được chính mình qua một cộng đồng dân cư nhỏ được biết đến thông qua những cánh đồng hoang lắt léo dọc theo những con đường bí mật của Silent Hill.

    SH5 sẽ cho phép người chơi sử dụng tối đa hiệu quả của hệ thống chiến đấu mới để phòng thủ, kháng cự, chống lại những bóng ma của Silent Hill và Shepherd’ Glen. Ngoài ra, người chơi còn có cơ hội tham gia vào những câu đố, những manh mối, ám hiệu xung quanh để có thể vượt qua những “nút thắt” đầy logic, trí tuệ trong game.

    Theo ông Brain Christan, Phó chủ tịch phát triển sản xuất của Konami cho biết - “Silent Hill 5 là một game có nội dung đa dạng, phù hợp để phát triển và sản xuất phát hành rộng trên thế giới, được đánh giá thậm trí còn hơn hẳn các phiên bản trước của seri game này. Với việc tận dụng triệt để hệ thống máy thế hệ mới, chất lượng hình ảnh âm thanh được nâng cao hy vọng có thể thu hút được một lượng lớn người chơi”.
    Tác giả: Quốc Tú-Diễn đàn: dantri.com
    =>Đang viết bài của riêng mình nhưng khâu chỉnh sửa lâu quá! Không dám post ẩu sợ bị mắng lắm! Đứng ai post nha!:p
     
  4. ryu ken

    ryu ken Youtube Master Race

    Tham gia ngày:
    27/12/06
    Bài viết:
    50
    hay quá,review lại silent hill thế này thích thật,mình đã chơi game này lâu rồi giờ xem lại thấy nhớ kỷ niệm xưa lúc 12 h đêm tắt đèn thắp đèn cầy và chơi silent hill, thanks bạn
     
  5. kethuso10

    kethuso10 Legend of Zelda

    Tham gia ngày:
    26/1/07
    Bài viết:
    927
    ôi cảm giác SH lại quay lại với mình
    1 cảm giác không thể nào quên :D
     
  6. windyhero

    windyhero Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    1/4/06
    Bài viết:
    101
    Nơi ở:
    rừng Arklay
    theo tui SH và RE là 2 phong cách khác nhau,bản thân tui chơi cả 2 loại,tuy có nghiêng về RE nhg tui chả bao giờ chê SH cả,2 phong cách khác nhau khó mà so sánh.....:|
     
  7. aegis gundam

    aegis gundam Legend of Zelda

    Tham gia ngày:
    2/9/05
    Bài viết:
    957
    nực cười

    tên nào bảo SH thua RE ? 1 chuyên về tâm lý , 1 chuyện về bắn giết . So sánh buồn cười ko khác chi hỏi con người có bay nhanh bằng con chim ko .

    RE từ bản Venorica tớ thấy hết sợ òi , tới RE 4 tớ xách súng càn quét như game Halo , chả còn sợ gì nữa

    còn SH , run cầm cập
     
  8. mjdk

    mjdk Donkey Kong

    Tham gia ngày:
    5/2/07
    Bài viết:
    378
    Nơi ở:
    Biệt thự Hoa hồng -
    í
    sao lại đi so game kinh dị với game hành động?
    vui tính ghê
     
  9. lovegamesss

    lovegamesss Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    14/1/06
    Bài viết:
    247
    Nơi ở:
    Racoon
    game nào là game hành động, nói về gameplay thì game nào chả đi sách súng , sách dao thịt quái vật....chỉ khác nhau về căn nguyên, nguồn gốc sự việc mà thôi...
    Chơi RE có cảm giác sờ sợ nhưng thích thú như mình là 1 hero vậy, còn trái lại khi chơi SH, cảm giác thật nhỏ bé và thụ động, không khí ngột ngạt, luôn hồi hộp bất an ko bít có cái ji` xảy ra .... Mỗi trò 1 vẻ, thật vui khi 2 game đang ngày càng thành công và thu hút nhiều game thủ....
     
  10. Rytubon87

    Rytubon87 Sonic the Hedgehog Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    27/6/03
    Bài viết:
    4,651
    Nơi ở:
    Việt Nam
    http://mp3.baamboo.com/Mp3/default.aspx?search=silent hill&choice=1&page=1&tab=mp3

    Không phải nhạc cầu hồn nhưng "nghe để khóc" vì nó là bài ca đưa tiễn ai đó ra đi trong nước mắt của người thân.Đây là lời bài hát, câu in đậm là câu tui thích nhất!

    +Xin lỗi chắc qua 5 tuần đẫm máu mới có thể thể viết tiếp được vì đồ...án nặng quá
     
  11. hardrockvn

    hardrockvn Youtube Master Race

    Tham gia ngày:
    14/2/07
    Bài viết:
    25
    Ai chỉ dùm mình Silent Hill 4 với đi.. hhix
    khi click vô chơi thì nó lại báo:" This game requires a video card with a minimum of 32MB VRAM and programmable Vertex/ Pixel Shader support. The application will now close" Máy của mình
    Pentium4, 2,66GHz, Ram 512......... chả hiểu thế nào hix hix.
    Ai biết chỉ dùm mình với nhé. Thanks
     
  12. windyhero

    windyhero Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    1/4/06
    Bài viết:
    101
    Nơi ở:
    rừng Arklay
    Đọc từ đầu đến cuối chỉ thấy pác nói đúng, mọi người đọc đi rồi khỏi tranh cãi nữa !
     
  13. giang loves game

    giang loves game Mario & Luigi

    Tham gia ngày:
    22/8/04
    Bài viết:
    715
    Nơi ở:
    Ho Chi Minh City
    Bài viết hay quá Rytubon. Liệu có thể sử dụng cho fan mag không?
     
  14. Rytubon87

    Rytubon87 Sonic the Hedgehog Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    27/6/03
    Bài viết:
    4,651
    Nơi ở:
    Việt Nam
    Silent Hill 3 - Thị trấn kỳ bí
    [​IMG]
    Từng bước chân nặng nề vang lên trong tòa nhà lạnh lẽo, vắng tanh, giữa màn đêm dày đặc. Ánh sáng yếu ớt duy nhất phát ra từ chiếc đèn pin trong túi áo. Nó hắt lên tường những hình thù mờ ảo, loang lổ, ghê rợn. Bạn kẹt ở đó, đơn độc với một dúm đạn ít ỏi và phải chống chọi lại lũ quái vật kỳ dị luôn ẩn nấp trong màn đêm sẵn sàng nhảy xổ vào xâu xé bạn bất kỳ lúc nào. Bạn bước ngang qua một cánh cửa gỉ sét, có ai đó đang rên rĩ khua dây xích bên trong, tim bạn đập nhanh hơn khi âm thanh của chiếc radio ngày một lớn. Đột nhiên, ngay tại góc phòng xuất hiện một con quái vật lạnh lùng bước tới với chiếc rìu trong tay, bạn sẽ làm gì? Bỏ chạy, nhưng liệu bạn có thể chạy thoát không...
    Trên đây chỉ là một phần nhỏ phác họa sơ lược về chất hồi hộp của loạt game Silent Hill (SH) của hãng Konami - một nhánh game tách ra từ loạt game kinh dị nổi tiếng khác của hãng Capcom. Ngay từ bản đầu tiên, SH đã nhận được sự chào đón nồng nhiệt từ các fan hâm mộ thể loại kinh dị trên khắp thế giới. SH xoáy sâu vào khía cạnh kinh dị về nội tâm. Dựa trên sự định hình đó, các phiên bản SH lần lượt ra đời, đồ họa không ngừng cải tiến và được phát triển trên nhiều hệ máy khiến SH nói chung và phiên bản mới nhất trên hệ PC là SH3 nói riêng đều được đánh giá rất cao.
    [​IMG]

    Cô gái trẻ Heather được sinh ra ở thị trấn Silent Hill nhưng không lớn lên tại đó nên những kỷ niệm về Silent Hill trong cô rất mờ nhạt. Phần lớn thời gian Heather sống với cha trong một căn hộ chung cư nhỏ và những ký ức của cô về Silent Hill có vẻ không còn quan trọng nữa vì họ đang sống rất hạnh phúc bên nhau. Ngày nọ, Heather đi mua sắm gần nhà, cô gọi điện về trò chuyện với cha. \'Con yêu bố\', lời tạm biệt rất dạt dào cảm xúc không ngờ lại là câu nói thân mật cuối cùng của cô, đồng thời nó cũng kết thúc luôn chuỗi ngày êm ả trong suốt 17 năm qua.

    Có điều gì đó vô cùng kỳ lạ đang diễn ra, đầu tiên là một gã thám tử tư cứ bám theo Heather kể lể cho cô nghe chuyện gì đó về ngày sinh của cô. Kế đến, một người phụ nữ bí ẩn luôn miệng nói rằng thế giới con người cần phải bị trừng phạt cũng như Heather sẽ phải hồi sinh với đôi bàn tay đẫm máu và tồi tệ hơn là cái thế giới thường ngày của Heather cũng có những biến đổi mà ngay chính cô không muốn nhận ra. Thế giới sẽ trở nên ma quái, âm u, ghê tởm... Cả thị trấn như bị bỏ hoang, định mệnh như muốn trêu ngươi Heather khi một lần nữa đùn đẩy cô trở về Silent Hill để khám phá ra bí mật khủng khiếp bị che giấu suốt những năm tháng qua mà Heather là tâm điểm của câu chuyện. Đặc biệt sau cái chết bất ngờ của cha, cô ngập chìm trong lòng thù hận, hỗn loạn và quyết tâm tìm cho ra kẻ chủ mưu cũng như trả lời cho hai câu hỏi lớn: Chuyện gì đã và đang xảy ra trong cơn ác mộng không có điểm kết thúc này? Điều gì đã thất lạc trong tiềm thức của Heather mà giờ đây cơn ác mộng này muốn cô phải nhớ lại?

    Có nhiều thứ để nói khi nhắc đến chữ Silent Hill: cốt truyện có thể thay đổi, nhân vật có thể khác nhau, quái vật có thể xuất hiện nhiều loại mới, nhưng có một thứ đã không hề thay đổi trong suốt lịch sử của dòng game SH: thị trấn Silent Hill, nơi tập trung của những mâu thuẫn và mắt xích của toàn bộ câu chuyện lẫn trong nội tâm nhân vật. Trong quảng cáo, Silent Hill được biết đến như một ngọn đồi thanh bình, yên tĩnh và có cảnh đẹp thơ mộng. Toàn bộ thị trấn Silent Hill được bao phủ bởi một lớp sương mù huyền ảo trắng xoá có thể khiến những du khách hiếu kỳ đến ngọn đồi này nghỉ ngơi, tĩnh dưỡng. Thế nhưng thực sự khuất sau khung cảnh thiên nhiên đó, Silent Hill có một quá khứ đen tối đầy tội lỗi và bí hiểm. Những vụ án không tìm ra thủ phạm, những cái chết mà nguyên nhân vẫn còn là điều bí ẩn chồng chất lên nhau. Những mẩu chuyện ma, vần thơ rùng rợn... nằm rải rác trong game khiến người chơi sởn tóc gáy. Nếu tinh ý, bạn dễ dàng nhận thấy bản đồ Silent Hill có rất ít thay đổi ngay từ phiên bản đầu tiên. Nếu có thời gian bạn hãy dạo một vòng quanh Silent Hill và tham quan lại những địa điểm quen thuộc: vẫn còn đó con đường Nathan Ave dài đằng đẵng, công viên Amusement Park nơi James và Maria trong SH2 gặp nhau lần đầu tiên... Nhìn lại chặng đường phát triển của SH, chúng ta nhận thấy chính cốt truyện của SH tạo nên sức hút và sự lôi cuốn. Nếu bạn từng chơi hai phiên bản trước chắc sẽ nhận thấy những nhân vật trong SH dường như có một mối liên kết nào đó, không phải dựa trên quan hệ họ hàng mà là một cái gì đó tận đáy tâm hồn gắn kết họ tại chính thị trấn mông lung Silent Hill này. Con người của Silent Hill cũng không kém phần bí ẩn, game không tạo cho họ một thân thế rõ ràng, không có quá khứ cũng chẳng có tương lai, tất cả những gì thể hiện chỉ là những con người của hiện tại. Hoặc họ đang chạy trốn quá khứ hoặc chạy trốn bản thân, nhưng kết cục họ vẫn phải đối mặt với nó tại thị trấn Silent Hill, nơi mà nỗi sợ hãi được cụ thể hoá thành những hình thù quái vật kỳ dị luôn săn đuổi họ ở bất kỳ nơi đâu. Để khi có được những giây phút yên tĩnh, bất chợt họ hồi tưởng lại và chợt nhận ra họ đã để sót một lời hứa hay một thứ gì đó trong thị trấn Silent Hill.

    Ánh sáng làm tôn thêm sự kinh dị của game
    Sau mỗi một phiên bản Silent Hill, Konami lại mang đến cho người chơi một hệ thống quái vật mới. Không ghê rợn như những xác chết hồi sinh với dáng đi thất thểu và có những nhát cắn chết người như trong RE nhưng quái vật trong SH cũng dễ dàng làm người chơi lạnh người cho dù chưa chạm mặt với chúng. Không kể những phiên bản trước, SH3 có gần 8 loại quái vật và chúng sẽ thay phiên nhau \'chào đón\' bạn dưới nhiều hình thức khác nhau. Một số con sẽ chỉ xuất hiện khi bạn đi ngang qua một số khu vực nhất định, trong khi số còn lại xuất hiện mọi lúc mọi nơi. Đặc biệt khi bạn bước vào cổng bệnh viện Brookhaven (một trong những màn ghê rợn nhất), bạn sẽ gặp lại \'người quen cũ\' xuất hiện từ thời SH1 - nữ y tá - sau khi đã được hãng \'tút\' lại hình dáng và bổ sung thêm một số chi tiết như đội tóc giả và vẽ thêm khuôn mặt góp phần tăng thêm vẻ ghê rợn kết hợp với tướng đi khập khiễng của chúng. Số quái vật còn lại trong game tùy từng hoàn cảnh bạn bắt gặp sẽ trở nên nguy hiểm hay không. Trong những màn đầu tiên, quái vật tương đối dễ tiêu diệt do có kích thước nhỏ và chậm chạp, nhưng ở những màn sau, mức độ nguy hiểm sẽ tăng cao khi quái vật xuất hiện theo bầy, kích thước to lớn cũng như biết sử dụng rìu và cả súng đạn. Có những con quái vật mang hình dáng rất tức cười, trông như con muỗi to còn cái bụng mập phệ béo núc ních. Tuy vậy, với một game kinh dị như SH3, bạn có cười nổi hay không lại là chuyện khác.

    Hành lang sâu hun hút làm bạn hồi hộp đến nín thở.
    Hẳn bạn đều biết boss là thứ khó xơi nhất trong tất cả các game chứ không chỉ riêng SH. Do đó, không mấy ngạc nhiên khi SH3 có những con trùm rất khó chịu. Hai thứ gây dị ứng cho bạn nhất là tốc độ và kích thước của chúng, có con thì to xác (con trùm đầu tiên), có con lại nhỏ và nhanh nhẹn, nhưng lại có cả con vừa to lớn vừa nhanh nhẹn. Bạn phải nhanh tay mới có thể né được sự tấn công của chúng cũng như nhanh mắt để phát hiện khi chúng xuất hiện bất thình lình.Tất nhiên game không \'ác\' đến mức cho bạn đi lòng vòng đối đầu với lũ quái vật bằng đôi tay trần của mình. Game cho bạn nhiều sự chọn lựa về vũ khí. Ban đầu, bạn sẽ khá vất vả với hai loại vũ khí: con dao xếp và khẩu súng lục ai đó đánh rơi trên sàn nhà. Càng về sau, bạn sẽ càng nhặt được nhiều thứ vũ khí lợi hại hơn, một số dùng để tấn công trực tiếp như một đoạn ống nước rỉ sét, một thanh kiếm Tanaka của Nhật hay thậm chí một quả chùy đầy gai nhọn. Ngoài ra bạn sẽ có nhiều loại súng ống, trong đó hữu dụng nhất là khẩu shotgun. SH3 còn được trang bị thêm một khẩu súng tiểu liên với tốc độ bắn cực nhanh phù hợp với những quái vật có tốc độ di chuyển cao như con Pendulum... Bạn lưu ý là trong game, không có vũ khí nào được xem là vô dụng cũng như không phải lúc nào cũng có thể sử dụng một vũ khí đối với nhiều loại quái vật khác nhau. Trong đa số trường hợp, phối hợp tấn công là chiến lược hiệu quả nhất, bạn dùng súng hạ quái vật ngã xuống sàn sau đó tiếp tục dùng chùy hay kiếm sẽ tiết kiệm được khá nhiều thời gian cũng như thuốc tăng máu. Vũ khí trong game đa dạng nhưng đạn dược không phải vô hạn, rất ít khi bạn có thể tiêu diệt hết quái vật chỉ bằng những khẩu súng của mình. Đặc biệt khi chơi ở cấp độ Hard, áp lực dự trữ đạn sẽ càng khiến bạn phải cẩn thận hơn, chỉ sử dụng súng khi cần thiết và sử dụng liên tục những vũ khí tấn công trực tiếp. Điều này không hề dễ dàng vì có một số quái vật như con chó Double Head rất nhanh hay con bọ Pendulum thường trả đòn ngay sau cú đánh đầu tiên của bạn. Ngoài ra đối với dân chơi game chuyên hành động thì việc quanh quẩn với khẩu súng trong tay mà không được \'nhả\' đạn thì không có gì chán bằng. Tuy được trang bị vũ khí kỹ lưỡng nhưng cũng không thừa khi tôi nhắc bạn phải luôn cẩn thận và thường xuyên lưu (save) game vì bạn sẽ không tài nào biết được chuyện gì sẽ xảy ra đằng sau thứ bóng tối kia.

    Một căn phòng đáng sợ đầy rẫy quái vật
    Nếu so với SH2 thì SH3 gần như đã làm một cú nhảy vọt. Ngay từ khi xem đoạn phim trailer quảng cáo, tôi vẫn đinh ninh đây hoàn toàn là những đoạn phim trong game được render sẵn như SH2. Nhưng đến khi tận mắt xem và tận tay chơi SH3 thì sự khẳng định đó của tôi lập tức \'tan thành mây khói\'. Thật bất ngờ vì những gì xuất hiện trong SH3 hoàn toàn được dựng theo thời gian thực và đều là những đoạn cut-scene trong game. Khuôn mặt của các nhân vật thực sự thuyết phục bằng những chuyển động chính xác đến không ngờ, những vết tàn nhang lốm đốm của Heather, thậm chí cả vết sẹo trên mũi của Douglas và thái độ bàng hoàng của Heather khi phát hiện cha mình đã bị mưu sát... Họ hoàn toàn giống người thật chứ không còn là những nhân vật ảo, công nghệ đồ họa tiên tiến đã giúp truyền tải cảm giác \'thực\' đến với người chơi trong SH3. Mặt khác, nhắc đến Silent Hill thường người ta nghĩ ngay đến màn sương mù dày đặc. Hãy quên đi bức tường sương mù trắng xoá xấu xí có từ thời SH1, tuy trong SH2 màn sương mù này cũng có những cải tiến rõ rệt, nhưng có lẽ cũng chỉ là một đám bông gòn \'trôi\' trên màn hình một khi bạn được xem qua những làn sương mờ ảo của SH3. Nó mang một nét rất thật, tựa hồ người chơi có thể chạm tay vào mặt kính của màn hình là có thể cảm nhận được sự rét buốt len lỏi trong luồng không khí. Nó còn gợi cho người chơi muôn vàn xúc cảm: lạnh lẽo đến rợn người khi một mình bước đi giữa con đường lặng ngắt như tờ, bóng tối vây kín... Sương mù trong SH đã làm được hơn những gì nhà sản xuất mong đợi, nó mang một chút hơi lạnh, một chút huyền bí và hiệu quả ấy làm chất kinh dị trong SH tăng lên gấp bội. Không dừng lại ở đó, ánh sáng cũng góp phần không nhỏ trong SH3. Nguồn sáng của game rất đa dạng, đó có thể là ánh sáng mặt trời lúc hoàng hôn, hoặc chiếc bóng đèn chập chờn trong phòng, nhưng phần lớn ánh sáng bạn nhận được là từ chiếc đèn pin nhỏ xíu đặt trong túi áo. Nhưng cho dù là nguồn sáng nào chăng nữa thì chúng cũng thật ấn tượng, bạn thử tưởng tượng mình đang bước trên một đoạn đường, bóng của bạn sẽ trải dài trên mặt đường giữa lúc xung quanh đỏ rực màu hoàng hôn hay lúc bạn di chuyển trong một căn phòng thì ngọn đèn pin trong áo bạn cũng sẽ lắc lư theo nhịp bước chân... Tuy nhiên, đẹp không có nghĩa là hoàn hảo, một game có đồ họa xuất sắc cũng chẳng là gì nếu không có người thưởng thức nó. Cái giá phải trả để tận hưởng được SH3 quá đắt: game từ chối thẳng thừng dòng card MX mặc dù trước đây SH2 hỗ trợ rất tốt dòng card phổ thông này. Điều này như một nhát búa nện thẳng vào lòng háo hức chờ đợi của các fan hâm mộ SH từ trước đến nay và là nỗi thất vọng cho những ai không có điều kiện thưởng thức SH3 một cách trọn vẹn.

    Kết thúc
    Bạn có sợ con quái vật này ko ???
    Dường như là nét đặc thù của dòng game SH, game bắt đầu với một cốt truyện không rõ ràng và kết thúc cũng mập mờ. Trò chơi có nhiều kết thúc khác nhau (multi-ending) nhưng sau khi chơi, các gamer đều đọng lại nhiều thắc mắc khó giải đáp như thật sự thiên đường mà Claudia nhắc tới thường xuyên đó là gì? Nhân vật thám tử tư Douglas đóng vai trò gì trong toàn bộ câu chuyện? Cuối cùng người khách lạ mặt Vincent thật sự đứng về phe nào, bảo vệ Heather hay chỉ là một cái cớ để phục vụ cho mưu đồ của Claudia? Giống như SH2, tất cả những gì bạn biết được sau khi hoàn thành game chỉ là một đoạn kết khó hiểu và tuỳ theo suy nghĩ mỗi người mà đoạn kết này có thể mang ý nghĩa tích cực, hay ngược lại mở màn cho một cơn ác mộng mới. Dù sao, bỏ qua yếu tố kinh dị, ma quái, những con quái vật đáng kinh tởm thì SH3 có một cốt truyện khá sâu sắc khiến bạn phải suy ngẫm. Tóm lại, nếu bạn chưa có dịp thưởng thức SH3 thì đây cũng là lúc mời bạn bước vào một thế giới mới - thế giới nội tâm. Còn nếu bạn may mắn nằm trong số người theo đuổi dòng game này và có nhiều thắc mắc thì hãy tạm thời xếp những thắc mắc đó lại bởi vì chúng ta biết rằng: Silent Hill không phải là game chơi xong để hỏi mà được tạo ra để suy ngẫm và hồi tưởng.
    Tác giả:Nguyễn Đức Quang
    (Theo Thế giới Game)
    [​IMG]
    ___________________________
    +Ai có file save unlock của SH4 không ? Có thì úp lên cho Rin nha! Vì chơi lại xong SH4 thì xé banh tất cả bài viết của mình, cảm thấy có mấy chi tiết quá bất hợp lí nên xé luôn bản thảo.
    +Đang tìm kiếm thêm vài điều thú vị của SH nhưng người ta kiếm hết trơn rồi!
     
  15. leminhu7

    leminhu7 Youtube Master Race

    Tham gia ngày:
    12/4/05
    Bài viết:
    7
    Không hiểu hết SH...Cũng chả có thời gian tìm hiểu để mà hiểu...
    Thế mà vẫn thấy SH thật kích thích và hứng thú...Đơn giản chỉ là yêu mà thôi..Và là game yêu thích nhất...Đương nhiên RE cũng hay nhưng SH sâu sắc hơn nhiều chứ nhỉ!...
    Có ai cũng thích SH như kiểu me không ?...một cảm giác níu kéo k thể cưỡng lại được...
     
  16. kazumareika

    kazumareika The Warrior of Light

    Tham gia ngày:
    11/2/07
    Bài viết:
    2,265
    Nơi ở:
    Hà Nội
    SH3 so với SH4 có chênh nhau nhiều ko, tui mua đĩa RE4 chơi rất hay, khoái quá sang chơi RE3 tức điên, vừa cóp vào là xóa ngay, hình thật tệ hại, chẳng sợ gì cả, mọi người cho biết trước để tui mua SH3
     
  17. banda

    banda Persian Prince

    Tham gia ngày:
    27/1/05
    Bài viết:
    3,616
    SH3 là game KD hay nhất 2003.Đồ họa cực đẹp (tất nhiên là bật hiệu ứng và khử răng cưa lên).
     
  18. NgàyKhôngGame

    NgàyKhôngGame Fire in the hole!

    Tham gia ngày:
    15/9/07
    Bài viết:
    2,671
    Theo tui thì SH3 hay hơn SH4,SH3 mới là đúng chất của Silent Hill ,chất này cũng đuợc thể hiện nhiều trg phim(nhiều quá kể ko hết):D.Chơi SH4 tui thấy hơi lạc điệu,vũ khí gì mà mạnh I là cây súng lục,có quá nhiều người và khung cảnh hơi sáng ,đồ họa thì hơi khác mấy bản cũ
     
  19. Rytubon87

    Rytubon87 Sonic the Hedgehog Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    27/6/03
    Bài viết:
    4,651
    Nơi ở:
    Việt Nam
    +Ừ! Hưng mà SH4 vẫn có nhiều cái hay lắm! Nó đạt số giải thưởng nhiều hơn SH3 đó!
    *Thứ nhất là giải thưởng cho Yaomaka người sáng tác bài Room Of Angel .Bài hát này đã đứng đầu top hit suốt 3 tuần liền .
    *Giải thứ hai cho Aoshi (nick thôi còn tên thật dài quá không nhớ ) người sáng tác cốt truyện có nhiều phá cách trong ý tưởng, các SH khác chỉ quẩn quanh Silent Hill với một khung cảnh rộng lớn còn Room chỉ gói gọn không gian với 1 điểm save duy nhất nên cả người chơi cũng cảm thấy tù túng!
    *Giải thứ ba cho thiét kế nhân vật Eileen , cô ta chỉ là người bạn đường của Henry thôi nhưng cũng đủ nâng số phiếu lên hàng 5 và là 1 trong 10 người đẹp của Game.Ờ cái này thì không biết do mắt nhìn phụ nữ của tui kém lắm, được cái cô ta có tâm hồn khá là...mother!
    *Giải cuối cho phân cảnh khiến nhièu người căn mắt nhìn và căn tai nghe nhiều nhất là đoạn 2 người bước vào phòng 302 ở thế giới song song gặp Joseph , đó là lúc mà điểm chú ý nhất của game.
    +Khuyết điểm của SH4 là hệ thống vũ khí, tất nhiên Walter không thể để vũ khí hạng nặng vào thế giới hắn tạo được...ngu sao để Henry dễ sống vậy...
    +Tui post theo ý thôi chứ không có ý gì đâu nha NgàyKhôngGame(là ngày không bình yên...bàn tay lạc trong bàn phím...)
    ___________________________
    ~ Another Story Silent Hill 4~
    Tiếp tục câu chuyện về anh chàng nhà văn Henry Townshend, như các bạn đã biết trước đó Henry là 1 nhà văn viết truyện kinh dị và trong người anh luôn có 1 máy ghi âm để anh thu lại các sự kiện bất ngờ hoặc những ý tưởng đột nhiên xuất hiện sau này làm tư liệu sáng tác.Cái máy ấy không biết vì lí do gì, có thể do bị ai đó chôm mà vô tình 1 fan của chúng ta nhặt được từ tiệm cầm đồ, trong cái máy ấy là lời ghi âm của Henry trước sự kiện Silent Hill 4.Vì chất lượng cuốn băng quá kém nên sau thời gian lòi tai nghe và dịch thì mãi đến hôm nay mới post, nguyên là lời ghi âm như sau: (gần giống 1 cuốn nhật kí bằng âm thanh ).nhân vật tôi là Henry đang lẩm bẩm trong cái máy ghi âm, đừng thắc mắc vì sao anh luôn nói chuyện với máy ghi âm như vậy, các tác giả lớn hiện nay đều có thói quen như vậy:
    :'>​
    KÌ 1:
    ” South Ashfield…Ngày…tháng…năm…
    Cuối cùng mình cũng đến nơi này, so với 1 thành phố náo nhiệt thì nó khá yên tĩnh và có phần hơi bẩn, gần giống 1 khu ổ chuột.Có lẽ mình đã phát chán về các lời đồn rồi, các nơi trước đây tôi đến đều đáng sợ ở điểm lời đồn thổi chứ sau vài ngày ở lại tại đó thì chả có gì cả, đã bị lừa 1 vố mà chẳng có lấy 1 chữ trong đầu.Biết đâu chuyến này đến đây rồi ở luôn thì sao, vì nếu cuối tháng này không có một tác phẩm nào đáng nói ra đời thì tài khoản trong ngân hàng đứng tên Mr Henry chỉ còn là con số 0, chán nhất là ý tưởng gần như cạn hết rồi…Để xem nào, theo như cậu bạn thân giới thiệu thì nơi đây được xem là nơi có nhiều ma nhất ở cái thành phố ăn chơi chỉ toàn bọn nghiện và bọn đầu trâu mặt ngựa này(thứ này còn nguy hiểm hơn ma quỷ ấy chứ).Nhưng trước tiên phải thuê 1 phòng ở khách sạn kế bên thôi, mình mệt quá và khó mà có 1 giấc ngon ở cái nơi tồi tàn thế kia được.Cần phải hồi sức đã rồi tính sau, không thể tiến hành lúc mệt mỏi thế này được”

    Henry dừng chân ở khách sạn đối diện toà nhà của Frank, anh khéo léo hỏi người dọn phòng , hắn luôn cố né các câu hỏi mãi đến khi Henry boa đủ cho hắn, anh được biết căn chung cư xuống cấp đối diện thường có nhiều hiện tượng lạ xảy ra mà ngay cả bọn nghiện và hành khất cũng không dám bén mảng lại gần,thú vị nhất đó lại là nơi mà tên sát nhân hàng loạt Walter Sullivan thường lui tới.Henry mỉm cười vì nếu may có lẽ bên ấy có nhiều điều thú vị hơn mấy cái nơi trước đây anh đến, hy vọng thế vì trong anh không còn ao ước thấy được ma quỷ mà chỉ hi vọng có được 1 câu chuyện đủ hấp dẫn để nhà sản xuất chịu duyệt và phát hành sách của anh.Anh gọi điện lại cho người bạn và nhờ anh ta gia hạn với nhà xuất bản dùm mình, qua đó anh thu được thông tin khá thú vị là con trai người chủ chung cư mới đây đã mất tích 1 cách bí ẩn .Henry đặt lưng nằm xuống và ngủ, anh không có thói quen suy nghĩ nhiều trước khi ngủ, anh không biết đó sẽ là giấc ngủ yên lành nhất của mình.Sáng hôm sau anh dậy để trả phòng và nhanh chóng qua bên khu chung cư

    South Ashfield…Ngày…tháng…năm…
    Chà, vậy mà anh chàng dọn phòng kia bảo không có bọn ăn mày lai vãn quanh đây, vậy mà ngay khi bước lên bậc thềm đã thấy ngay bên cạnh là 1 gã thuộc đúng model: áo quần công nhân bạc màu, cái đầu mấy năm chưa gội, đôi mắt lờ đờ của kẻ say rượu, trông giống bọn du thủ du thực hơn. Như hắn biết bản thân đang bị nhìn, hắn trừng mắt nhìn một cách khủng khiếp nhất khiến bất giác mình cảm thấy khó thở, tim đập mạnh và nhanh như đứng trước một con thú dữ sắp tấn công, hắn tiến đến chỉ cách mình đúng năm bước chân, chân mìnhi tê cứng lại không nhấc nổi, như có ma lực từ đôi mắt hung tợn ấy đã thôi miên đôi chân khốn khổ này. Đột nhiên tên côn đồ nhanh chóng quay lưng bỏ đi khi một tiếng mắng lớn phát ra từ người đàn ông bước ra cửa chính. Vị cứu tinh của mình là một người đàn ông đã lớn tuổi, đôi mắt xanh sâu và mái tóc bạc, khuôn mặt khá nhân từ.Phù, không biết gã kia có giết mình không nếu không có ông ấy, chưa có phản ứng gì thì người đàn ông kia quay lại nhìn với ánh mắt khó chịu. Ông ta hỏi rất nhiều điều , thì ra ông ấy đã bị quá nhiều câu hỏi của cánh phóng viên và những người hiếu kì, tất cả khiến ông mệt mỏi và giờ ông muốn biết cái tên bảnh bao này (cười) có phải là một trong số đó không, nếu phải thì xin đi chổ khác cho.Như đã quá quen với những việc thế này nên mình nhanh chóng thanh minh là mình mới đến đây làm ăn nhưng còn lạ nước lạ cái nên theo lời giới thiệu của người bạn đến đây để thuê phòng.Tất nhiên là ông ấy chỉ hỏi thêm vài câu rồi kêu mình vào để làm thủ tục đăng kí, Ashfield quá rộng nên ông già không thể đã từng gặp mình đâu đó trên đường được.Khi bước vào trong khu chung cư tôi thấy nó rất rộng nhưng hơi…cũ, nếu tôi là chủ ở đây có lẽ tôi đã bán nó đi rồi , ngay cả lúc vào bàn đăng kí ông chủ (tên Frank Sunderland) cũng nói thẳng về sự thiếu hiện đại như các khu chung cư sau này.Mình đã buột miệng nói một câu mà cho là lở lời và xin lỗi Frank vì thấy ông thoáng buồn –Sao ông không bán chổ này đi…à…!- Frank cũng hiểu và bỏ qua vì quả có lúc ông muốn bán lắm nhưng đã gắn bó với nó lâu rồi với lại trông vậy chứ nó rất chắc chắn, ông có nhiều kỉ niệm ấm áp ở đây, từ khi cha ông để lại nó cho ông thì ông đã cố tu sửa lại nên giờ trông nó được hơn rồi. Frank kêu mình ngồi chờ trong lúc ông vào lấy giấy tờ đăng kí ra,có lẽ đã lâu không ai muốn đến đây thuê nên giấy tờ nó mục hoặc chuột tha đâu mất rồi cũng nên .Mình nói ông cứ thông thả vì mình muốn ngắm mấy tầng lầu ở đây một chút, rồi đứng dậy đi dạo chung quanh khu vực giếng trời của chung cư, đúng là nó khá cũ kĩ nhưng ở nó toát ra một sự cổ kính đáng yêu với lối kiến trúc không cầu kì nhưng sang trọng mà theo đánh giá thời hoàng kim có lẽ nó là một chung cư có tiếng nhưng xem ra đã bị thời đại bỏ rơi.Giờ đây mọi người không còn mấy người hoài cổ nữa,mà có lẽ do tuyến đường chính đã chuyển sang phía tây nên chung cư ít được chú ý (nó ở phía Nam ). Đang suy nghĩ lung tung thì mình phải giật mình khi từ phía cầu thang có tiếng động lớn, cuối cầu thang xuất hiện một người đàn ông to con mặc chiếc áo sơ mi xanh nhạt đang bước xuống . Chiếc cầu thang cũ, sự nặng nề của hắn khiến chiếc nó như sắp sập, hắn nhìn mình chầm chầm và đột nhiên hỏi mình đến đây làm gì.Vì lịch sự nên mình đã cho hắn biét mình đến thuê phòng đến thuê phòng, hắn nhìn lần nữa và lần này là từ trên xuống dưới, rồi hắn cười khuẩy, hắn nói mình nói dối, biết tỏng đến vì hiếu kì, hắn khuyên nên đi sớm vì chưa có ai ở dám ở đây quá 5 ngày mà không bỏ của chạy lấy người cả.Mình cảm thấy khó chịu trước thái độ của gã đàn ông đó, mình đã thách hắn là mình ở đến ngày thứ 6 thì sao.Gã vung tay với nắm đấm lên thách thức, nếu dám ở căn phòng 302 qua ngày thứ 5 thì hắn sẽ đi bằng bốn chân lên tất cả bật thang, còn tôi thua thì không cần gì cả vì lúc đó chắc ai đó đã nếm đủ đòn lắm rồi, nói xong hắn quay đi để lại 1 tràng cười rất đáng ghét.Sự tự tin của hắn khiên mình hơi lo nhưng ngay lập tức thầm nghĩ-Đồ ngốc, mày đến đây cũng chỉ mong có ai nói cho mày biết điều đó thôi mà-Rồi tự gõ vào tráng, đúng lúc đó Frank bước ra với mớ giấy tờ.Gần như xong chỉ còn việc chọn phòng, tôi nói với ông là mình sẽ dọn đến ngay hôm nay, Fank đồng ý nhưng rồi ông khá đắn đo khi tôi chọn phòng 302 –Anh có thật sự cần thuê phòng đó không? Tôi khuyên anh chọn phòng khác đi vì phòng đó không…không mấy tốt đẹp gì đâu…kể từ khi người thuê phòng trước, Joseph, đột nhiên biến mất bí ẩn,kể từ đó đã có nhiều người thuê sau bỏ chạy khi ở đêm đầu tiên trong căn phòng ma quái đó-Chà, lí thú đây, mình vẫn cố nài nỉ dù Fank cứ mãi lắc đầu khuyên với lòng chân thành, sự tò mò quá cao đến nổi bản thân xin chấp nhận mọi thứ dù chuyện gì có xảy ra.Fank nhìn mình một lần nữa vì chưa có ai phấn khích trước mấy chuyện rùn rợn về căn phòng đó, ai cũng xin chuyển phòng sau khi nghe lịch sử của nó, để trấn an ông bạn già mình đã nói mình không phải người duy tâm nên không mấy quan tâm chuyện đó, mình cần nơi yên tĩnh để làm việc vậy thôi còn anh bạn tên Joseph thì có lẽ túng tiền nên trốn đi vậy thôi.Dường như ông bạn già đã xiêu lòng nhưng ông vẫn không quên nói rõ cho mình biết là chỉ cần có điều gì hơi lạ là báo ông ngay để sắp xếp phòng khác. Ậm ừ cho qua mình chỉ mừng vì kiếm được nơi lí tưởng để thai nghén cho tác phẩm của mình.Trước mắt lên thăm tổ ấm mới cái đã
    .”
    ___________________________
    KÌ 2:

    Henry theo chân Frank lên phòng 302,họ bước chầm chậm trên chiếc cầu thang ọp ẹp dẫn lên căn phòng . Henry đi từng bước trên lối đi hẹp về phía căn phòng. Anh cẩn thận giữ kẽ những câu hỏi vì cho rằng lúc này không nên , phải làm thân với ông già trước đã rồi mình mới lấy thêm thông tin.
    .Bước đến trước căn phòng anh hơi hồi hộp, Frank đưa chìa vào ổ và mở cửa, phía sau cánh cửa là một căn phòng bình thường như bao căn phòng khác. Bên trong căn buồng ngủ tối mịt, ngoại trừ một ít ánh sáng yếu ớt hắt vào từ ô cửa sổ nhỏ xíu duy nhất. Frank bước về phía đó, sát góc buồng cúi xuống bật đèn bàn-Đây là nguồn sáng duy nhất- ông ta nói.Tôi hy vọng nó đủ sáng-Henry đặt vali xuống giường. -Còn đây là chiếc radio v à Tivi,chúng có thể làm anh thoải mái đôi chút- Cám ơn- H enry nhìn chiếc radio cũ xưa, thô kệch. Hơi thất vọng đôi chút nhưng Henry quyết thử một lần sao.Frank để chìa khoá lại cho Henry còn mình giữ một cái.Anh tiếp tục mô tả căn phòng vào máy ghi âm:

    “South Ashfield…Ngày…tháng…năm…
    Chà chà, xem căn phòng được xem là có ma đây sao, có lối kiến trúc rất ấm áp, nhưng mình sẽ ở đến đêm thử xem có gì hay hơn không.Căn phòng này chia làm bốn phòng nhỏ, một phòng khách, một phòng ngủ, một phòng chứa đồ và cuối cùng là phòng ngủ.Nó có tất cả bốn cửa sổ để nhìn ra ngoài, xem nào, nó trực tiếp nhìn ra khu dân cư và một quán bar bên kia đường.Chiếc sôfa khá cũ, còn cái quạt thì khi quay lại phát ra tiếng kêu như sắp rớt xuống đầu bất cứ lúc nào vậy.Buồn quá thử bật tivi lên có gì hay hơn không? Trời, toàn chương trình chán ngắt, thôi thì qua đài thử, cũng chả khá hơn mấy. Ừm, bức tường trong phòng khách dường như mới được trám lại vì các bức tường có màu sắc khác nhau, đó có lẽ đ ây là chổ kinh dị nhất trong căn phòng này.Mình cần qua bên tiệm tạp hoá để mua ít đồ về ăn, phải tiét kiệm tiền từ đây thôi.”


    Henry đi xuống cửa tiệm tạp hoá vừa để mua ít đồ vừa để lấy thêm thông tin (Giống thám tử quá ).Nhưng người chủ cửa hiệu tạp hoá dường như không mấy nòng nhiệt trước vị khách lạ ông không thèm trả lời bất cứ câu nào của Henry.Biết khó hỏi thêm anh mua một chai sữa và ít bánh (anh không tính nấu nướng bằng cái bếp đã quá cũ có thể đã rò ga.Anh đi ra cửa hàng ăn uống và ở đó cho đến tối mới về lại khu chung cư.Khi vào anh thấy Frank đang quét dọn, có lẽ ông già không thuê người làm để không bị rảnh tay rảnh chân.Anh đến xả giao với ông một lát rồi bước lên phòng mình.Trên đường lên mấy bục thang bỗng đâu có một cô gái lao nhanh và tông mạnh về phía anh, cả hai ngã lăn ra.Cô gái rối rít xin lỗi vì đồ trên tay quá nhiều khiến cô không nhìn thấy phía trước nên bước hụt cầu thang, Henry mỉm cười với cô nhưng chưa kịp nói câu nào cô gái đã chạy đi xuống phía tầng dưới, có lẽ cô ta đang vội.Henry hơi thoáng chút tiếc nuối vì cô gái ấy có lẽ là thứ không bị tẻ nhạt và khiến cuộc sống của anh ở nơi tồi tàn này bớt buồn tẻ hơn.
    Anh về phòng của mình và bắt đầu khám phá kĩ hơn về nơi mà cho là bị quỉ ám này.

    Có lẽ nơi đây thích hơn cho việc dưỡng già và ôn lại kĩ niệm hơn là để cho bọn ma nó ở. Đã kiểm tra toilet nhưng có vẻ không có gì ngoài một cái bồn tắm và một cái chậu, chúng cũ kĩ nhưng khá sạch, chứng tỏ người chủ trước không phải là kẻ lợm thợm hoặc ông chủ đã dọn dẹp kĩ, nói chung là tôi hài lòng lắm.Xem qua kho chứa cũng không có gì đặc biệt ngoài ít đồ trong giống như nơi là dụng cụ thám hiểm vậy.Các ngõ trong phòng đều được xem kĩ, nói chung là chưa gợi lên cảm giác sợ hãi cả.Chà, phải nghĩ đã, trước mắt là gọi cho anh bạn xem đồ của mình đã được chuyển đến chưa? Sau đó phải đi tắm cái đã…

    Heny gọi điện và được báo là ngày mai đồ của anh sẽ đến đúng địa chỉ.Xong rồi anh quay vào nhà tắm để…Đang ngâm mình trong phòng tắm, đôi mắt lim dim để cơ thể ở trạng thái thư giản nhất.Bỗng anh giật ngồi nhổm dậy vì một tiếng nhạc rất lớn phát ra từ phòng khách, một loại nhạc đã lỗi thời nhưng âm hưởng thì như một bài ca đưa tiễn người chết.Nhanh chóng mặc áo vào Henry lao nhanh về phía âm thanh, thì ra là chiếc đài đang mở, nhưng anh nhớ là mình đã tắt nó trước đó rồi

    Bắt đầu rồi chăng? Hay…có ai trong này phải không? AI ĐÓ RA ĐI!...”

    Henry vừa hét lớn vừa chạy kiểm tra cửa nhưng cánh cửa vẫn đóng kín, anh thử giật thì thấy cánh cửa rất chắc, anh yên tâm không ai có thể vào đây bằng lối này cả.Rồi anh kiểm tra lối thông gió nhưng nó bị ai đó đóng lại rất chắc. H enry cẩn thận rà soát cánh cửa. Then cửa cũng khá to nằm bên trong, nó đã gỉ sét. Anh quan sát cái tủ tường ở góc buồng, cao lớn bằng một gã đàn ông. Anh nhìn sau lưng nó, nhận ra những tấm gỗ vẫn còn chắc chắn. Anh ngồi xuống giường, nhún lên nhún xuống rồi nhìn xuống gầm giường

    Chẳng lẽ là cửa sổ, không thể nào vì đây là lầu 3 cơ mà! Để xem, ngoài cửa sổ không có chổ để bám và cũng không ai đủ can đảm để đi lối này đâu, lang cang sắp sập đến nơi rồi. Ôiiií

    Đang tính lui vô khỏi cửa sổ thì cánh cửa sổ đóng sập lại khiến ngón tay anh bị kẹt và cho một vết thương khá sâu.Anh thầm rủa, rồi vào kho hi vọng có ít băng y tế.Anh khá may vì có một ít.Quấn lại xong anh như phản xạ cầm chiếc đèn trong phòng ngủ giơ cao trong khi người cuối xuống để kiểm tra gầm giường của mình lần nữa .Tất cả không có gì.Henry thở phào nhẹ nhỏm, vì anh được biết vùng này từng xuất hiện một gã giết người hàng loạt, bất chợt trong đầu anh hiện lên hình ảnh của tên ăn mày hồi sáng.Anh rùng mình cảm thấy mình vẫn còn cảm giác sợ hãi lúc đó, dùên sát nhân đã bị bắt rồi nhưng cần phải cảnh giác vì ai biết không còn kẻ nào gióng hắn.Nói đoạn anh ra kiểm tra cả cử chính và cửa phụ lần nữa rồi chốt chặt chúng.

    Đêm nay thu được vài thứ rồi, sao nhỉ? Tên sát nhân rtrong căn phòng 302, nghe buồn cười quá … Thôi nghỉ thôi…”

    Sáng hôm sau Henry thức dậy, trong bộ dạng phờ phạt của mình cũng khiến người nào đó phải ngạc nhiên, trông anh như vừa trải qua điều gì đó khủng khiếp lắm, là một cơn ác mộng

    South Ashfield…Ngày…tháng…năm…
    Trời ạ! Mình đã mất ngủ đêm qua vì một cơn ác mộng quái ác.Mình không thích các ý tưởng đến như thế này.Thật kinh dị, tên ăn mày gì đó lại đến với một lưỡi cưa, hắn cố xẻ mình ra hai mảnh.Cuộc rượt đuổi trong mơ mà thật đến nổi sáng nay mình mệt oải cả người như vừa chạy cả hàng km.Cái đồng hồ báo thức đã cứu mình khỏi cơn ác mộng ấy.Dù gì thì cũng trải qua một đêm rồi,còn bốn. À, đúng là còn bốn ngày nữa, mình nhớ ra là phải bắt gã kia đi bằng bốn chân mới được.Nếu chỉ có thế này thì không đến nổi đuổi nổi mình đâu…Phải đi làm việc thôi
    .”

    Henry ăn chút đồ ăn sáng cho tỉnh người rồi anh bắt đầu chép các sự kiện mình gặp, kể cả giấc mơ tối qua mình thấy.Anh đi xuống tầng dưới rồi quay lại ngay phòng bên cạnh, anh muốn hỏi trực tiếp những người ở gần đó, tất nhiên để không phiền họ thì anh sẽ bịa ra là mình chỉ muốn tìm chào hỏi hàng xóm thôi.Cánh cửa vẫn không hề lay động mà cũng không có ai trả lời, anh có vẻ thất vọng và nghĩ đến trường hợp có lẽ những người này quá sợ hãi khi bên cạnh phòng mình là một căn phòng ma quái hoặc nó cũng chịu sự ghé thăm của mấy con ma cũng nên-Đó là phòng của Eileen Galvin, có lẽ cô ta không có nhà đâu, à mà anh tối qua có cảm th ấy gì không? –Giọng nói thân quen của Frank vang lên ngay sau lưng, Henry quay lại chào ông.Anh thấy ông đang bận với mớ dụng cụ vệ sinh nên chắc ông không có thời giờ tán chuyện với anh lúc này.Rồi Henry đi xuống và anh đụng ngay một người mà anh chúa ghét, đó là gã đã thách anh ở lại phòng 302 lúc đầu.Nhưng lúc này gã không nhìn anh bằng ánh mắt giễu cợt lúc đầu nữa mà là ánh mắt ngạt nhiên- Anh bạn của tôi vẫn còn trụ lại cơ à, ha ha ha, khá đấy vì mấy tay trước đều chạy mất dạng ngay đêm đầu- Vâng, chả có gì cả và tôi có thể ở lại đấy cả tháng để xem ai đó đi thế nào bằng bốn chân lên cầu thang ấy mà…- Henry đáp lễ gã nọ và như có ý nhắc gã về thỏa thuận giữa hai người.Gã có vẻ không vui nhưng vẫn cố ném nụ cười bí hiểm về phía Henry rồi đi nhanh về phía cửa.Henry khá vui về thắng lợi lúc đầu của anh.Rồi anh ra bưu điện nhận mấy cuốn sách đặt từ trước .Anh dànhhầu hết thời gian trong phòng để đọc và ghi chép tất cả những gì có thể hiện ra trong đầu lúc này.Đã 12 giờ rồi mà Henry không thể chợp mắt được, có gì đó trong anh cho anh biết tối nay sẽ không yên ổn như đêm đầu.Anh để nguyên quần áo nằm trên giường, mắt liếc nhìn bìa sách nhưng tâm trí mãi nghĩ mình có nên rời khỏi đây trước khi có gì đó thực sự trong căn phòng này không. Còn đúng 3 ngày nữa và mọi thứ sẽ qua thôi, anh sẽ rời khỏi đây như người chiến thắng, gã kia sẽ cảm thấy xấu hổ trước mặt anh. Anh cảm thấy chán quyển sách, bật công tắc chiếc radio bên cạnh, lắng nghe chương trình "Nhạc đêm khuya" ,bản nhạc du dương nhưng được một lúc cơn ngái ngủ ập đến, anh quơ tay tắt chiếc radio.
    Không chắc là mình thức giấc thật không nhưng rõ ràng anh nghe có tiếng động lúc một giờ sáng. Ban đầu anh không định hướng được âm thanh đó xuất phát từ đâu, dần dần anh cố bật đèn nhưng nó không muốn sáng, nhưng chiếc máy thu ngay trong túi anh:

    Trời ơi gì nữa đây??? Mình phải kiểm tra phòng tắm thôi, có lẽ nước đã rỉ, thật ngốc khi không có cái đèn pin nào trong vali cả.Khoang đã, thật lạ, không còn âm thanh nào, không có tiếng nước nào nữa cả nhưng có tiếng động ngay cạnh đầu giường. Tiếng động của chất lỏng đó dường như đang hoà nhịp với sự lưu thông của mạch máu trong người mình

    Henry bật được đèn lên, âm thanh nọ lại ngưng bặt. Chỉ khoảng nửa tiếng sau, anh lại nghe âm thanh đó, to hơn lần trước, cứ như thể nước đang rỉ xuống ngay giữa phòng.Anh cố nhìn ra khoảng không cửa sổ để xem thử thời tiết

    Trời không mưa, không thể! Hay phòng trên lầu mình mở nước, phải báo ngay cho Frank nhưng sao âm thanh đó lúc có lúc không! Mình không tin là mình còn thức đến giờ này chỉ để nói những lời ngu ngốc đó.”

    Để đèn sáng anh nằm vật xuống giường. Anh liếc nhìn đồng hồ, ba giờ rưỡi. Anh uể oải tắt đèn. Nhưng rồi đôi mắt anh dần khép lại, rồi từ đâu đó ngân vang tiếng ai đó gọi anh, anh choàng dậy nhưng hoàn toàn không.Anh kiểm tra cái đài nhưng nó tắt từ lâu còn cái tivi anh đã không dùng nó ngay lần đầu.Mọi thứ lại chìm trong im lặng và anh cảm thấy không khí như đặc lại, ngọn đèn yếu ớt khiến chung quanh như dày đặc bụi.Henry thở mạnh mà tự trấn an mình.Anh quyết định vào toilet để rửa mặt và đọc vài cuốn sánh để tinh thần ổn định lại.

    Lại âm thanh đó, nó cứ đến khi mình gần chợp mắt, cứ sau mỗi lần thì nó lại to hơn và ghê rơn hơn.Mình không thích nhưng có lẽ mình đã đọc quá nhiều truyện kinh dị vơ vẩn

    Nói xong anh tự cười vì có lẽ nếu không có ý gì hay ho thì anh cũng sẽ viết những truyện vớ vẫn đó.Rồi anh vục tay vào dòng nước mạnh và mát để xoa dịu sự nóng bức của căn phòng.Rồi khi nhìn vào gương anh bật lên vì hốt hoảng, mặt anh không phải ướt bởi nước mà tất cả là máu, kể cả bồn nước trước đây cũng toàn là máu.Anh bật lùi như không tin vào mắt mình nữa.Cả toilet lúc này như mới được tưới một lớp máu dày và khiến người ta nghĩ ngay đến một lò sát sinh.Henry chạy ra ngoài và đóng cửa lại, cảm giác buồn nôn đến với anh nhưng không lâu anh không còn cảm giác gì hơn là ngạc nhiên.Cánh cửa toilet đang rung len như có ai đó bên trong đang cố thoát ra, anh không mơ mà anh còn nghe rất rõ tiếng đập cửa , chắc người đập đã dùng hết sức vì cánh cửa như sắp bung ra, tiếng móng tay cào cấu.Henry không thể đứng đó chờ xem là thứ gì sau cánh cửa kia sẽ nhào ra và không muốn biết nó sẽ làm gì anh.Tức khắc Henry lao nhanh ra cửa chính

    Trời ơi, cánh cửa cũ kĩ chết tiệt bị khóa rồi, có ai không? Có ai bên ngoài không giúp tôi vớiiiiii!!!”

    Vừa gọi anh vừa dùng hết sức đẩy mạnh, tiếng cào cửa sau lưng anh ngày càng lớn cứ như con quái vật trong đó nhảy ra bất cứ lúc nào.Cuối cùng thì cánh cửa cũng bật ra khiến anh mất đà lao nhanh về phía trước, trong lúc đang lom khom bò dậy thì anh thấy chân cảu một người đang đi đến chổ anh. Người đó đở anh dậy và Henry cảm thấy an toàn hơn vì người đó một lần nữa đến với anh rất đúng lúc, Frank.Ông già hỏi anh có chuyện gì vậy? Henry lúng túng chưa kịp trả lời nhưng nhìn điều bộ của anh Frank cũng hiểu ra là anh vừa thấy gì đó khủng khiếp lắm-Trong anh có vẻ không được khỏe? Có gì không ổn sao mà giống như anh đã thức trắng cả đêm vậy?-Thức trắng cả đêm???-Phải, bây giờ đã là 6h30 rồi còn đâu-Henry vừa trãi qua hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên này đến ngạc nhiên nọ.Rồi anh định thần lại anh mới thuật lại câu chuyện cuả mình cho Frank nghe.Ông già nghe rất chăm chú và không tỏ ra xem anh là một người điên, rồi ông đề nghị kêu thêm người mà ông cho là can đảm nhất khu này-À , anh ta kia rồi-Frank kêu một người đang đi đến và Henry không cần phải ngạc nhiên nữa vì đó không ai khác chính là gã đã thách anh-Chào, tôi đến đây vì ông Frank nghi ngờ đến đêm thứ hai sẽ có chuyện bất thường đến với anh nên ông kêu tôi lên đây xem anh ra sao!-Giọng của gã có phần thân thiện.Henry cũng hơi yên tâm khi gã đưa cho anh xem một khẩu súng sáu viên no đạn.Rồi cả ba người lần lũi vào bên trong, họ thận trọng nhìn về phía cái toilet cội nguồn câu chuyện.Người đàn ông tên Richard đi trước với khẩu súng, hắn giơ súng về phía trước và ra hiệu Henry hãy mở cánh cửa toilet ra, Henry lấy hết can đảm đẩ mở nhanh.Bên trong không có gì, hoàn toàn bình thường, không có dấu hiệu của máu và sự va đập như lời Henry kể- Xem ra mấy thứ này khiến anh bạn mê ngủ rồi, códùng ma túy không đó?-Lời châm chọc của gã có lẽ khiến anh điên tiết nhưng vào lúc này anh cảm thấy hắn nói đúng.Anh xin lỗi và cảm ơn hai người.Tuy vậy Frank vẫn cho là anh nên chuyển đi chứ điệu này có vẻ không ổn.Henry nói những chuyện nhỏ thế này không làm anh bỏ cuộc được , anh sẽ ở lại. Richard kêu với- Nếu anh cảm thấy khó xử do sự cá cược của chúng ta thì quên đi, tôi nói đùa thôi- Henry lắc đầu cười và lần đầu tiên anh thấy gã dễ thương đến như vậy.Rồi anh không về phòng mình, anh lấy cớ vòi nước bên mình đã hư và xin Frank dùng tạm cái ở phòng ông.Frank dồng ý và ông nói ông chưa từ bỏ lời khuyên anh nên chuyển phòng.Henry cũng muốn lắm nhưng anh vẫn không hiểu ma lực nào đó khiến anh không thể rời xa nó nhất là lúc này.Anh tắm xong thì ăn một chút, cảm thấy nhẹ cả mình.

    Mình vẫn không thể giải thích được, có lẽ trong phòng đó có gì đó khếch tán những suy nghĩ của mình thành sự thật.Mình đang đọc câu chuyện quái vật trong phòng thì có ngay một con trong toilet.Mình có đọc bìa báo nói về hiện tượng này , biết đâu nơi đây cũng thấy.Thôi, chắc mình đã uống quá nhiều café nên ban đêm khó ngủ nên mê sảng cũng nên…thôi ngủ đã rồi tối tính
     
  20. Rytubon87

    Rytubon87 Sonic the Hedgehog Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    27/6/03
    Bài viết:
    4,651
    Nơi ở:
    Việt Nam
    Kì 3:
    Henry ngủ quên cho đén lúc chiéc đồng hồ vang lên 12h đêm.Anh cảm thấy rất ngạc nhiên vì anh cảm nhận mình chỉ vừa trải qua một giấc ngủ rất ngắn.Anh vươn mình ngồi dậy nhưng vẫn ở trên giường. Anh nguyền rủa, cảm thấy mệt và bực bội. Rồi bóng đèn bỗng nhiên bị vỡ. Anh cảm thấy bất an vô cùng và trong bóng tối mờ mịt anh nghe rõ cả tiếng đập của tim mình. Có một tiếng động trong góc phòng khiến anh rùng mình, đó là tiếng cười rất nhỏ-Ai đó?-Vừa nói Henry cố mò mẩn lấy chiếc bật lửa rồi may mắn anh vớ được nó, trong khi anh đang cố bật để có chút anh sáng thì anh nghe rất rõ tiếng cười ngày càng to và càng ở gần chung quanh anh, rồi ánh sáng lóe lên, Henry như chết sững vì chung quanh chiéc giường của anh không biết từ lúc nào có một thằng bé đứng đó, nó nhìn anh chầm chầm rồi quay lưng đi.

    Đứng lại nhóc, mình có hoa mắt không, một thằng bé, nó là ai và vô đây bằng cách nào? Ê chú nhóc đừng đi ở lại với chú đã!”

    Nhưng thằng bé đã bỏ chạy, nó hướng về phía phòng tắm mà Henry đã khóa chặt trước đó, không hiểu vì sao nó đã mở sẵn cho thằng bé chạy vào.Henry hơi do dự nhưng vì an toàn cho thằng bé anh đánh liều chạy vô đó.Bên trong không có ai và cũng không có bất cứ chỗ nào để trốn.Một lần nữa anh lại không thẻ giải thích tất cả sự việc vừa rồi, chính xác là ba đêm ở lại đây.

    Mình…phải rời khỏi đây thôi nhưng nếu bóng ma là thằng bé thì có lẽ nó vô hại hoặc nó không muốn bất cứ ai ở trong này vìg đây là nơi cư ngụ của nó.Chà, ở lại thêm một hôm nữa chắc không sao, dù gì mình cũng quyết tâm ở đến ngày thứ năm cơ mà giờ bỏ đi thì hóa ra quá ngu ngốc…”

    Nhìn đồng hồ anh biết đã 5 giờ rồi, anh chờ cho sáng sẽ xuống hỏi chuyện Frank về thằng bé đó.Anh tắm và ăn sáng, anh dường như an tâm khi biết hồn ma trong căn phòng chỉ là một cậu bé, có lẽ sẽ không hại anh đến mức độ khủng khiếp, thế là anh an tâm hơn khi ở trong căn phòng này.Trời sáng tỏ anh liền xuống ngay phòng Frank, anh moiừ ông ra quán café bên kia đường .Frank đồng ý rồi đi chuẩn bị.
    Ở quán café Henry đi ngay vào câu chuyện của thằng bé.Frank có chút suy tư như lục lại trí nhớ của mình.Rồi ông sực nhớ ra và kể cho Henry nghe câu chuyện về nó, ngày trước đã lâu có một người phụ nữ đã đến thuê phòng và hạ sanh một đứa bé, có lẽ do hoàn cảnh gì đó không rõ bà ta đã để lại một thằng bé, nó được chuyển vào cô nhi viện nhưng có lúc thấy nó lai vãn.Nó không biết mặt mẹ mình và gọi căn phòng đó là mẹ, kí ức tuổi thơ không đủ nhiều để nó nhớ ra vì bà ta bỏ nó từ lúc nó còn quá nhỏ, tội nghiệp thằng bé.Henry cuối cùng cũng đã tìm ra được một câu chuyện để viết, trong lòng anh cảm thông với số phận thằng bé và anh muốn viết một câu chuyện về nó.Anh noí với Frank trong khoảng nay mai ông sẽ chuyển đi.Frank gật đầu, khuôn mặt của Frank có lẽ rất ít thể hiện cảm xúc, ông lấy làm mừng vì Henry nên dọn đi là đúng.Hai người dời mình rời khỏi quán.
    Anh không về ngay nhà mà ghé qua bưu điện để gọi cho người bạn về tin vui và ra phố để mua một cái bóng đèn bị cậu bé tinh nghịch phá hồi tối . Về đến phòng Henry như gở đươc một gánh nặng:

    South Ashfield…Ngày…tháng…năm…
    Ngay ngày mai mình sẽ về, cảm ơn nơi thú vị này và mong linh hồn cậu bé được an ủi.Mình sẽ ngủ một đêm rồi mai không làm phiền đến cậu bé này nữa…Chà, chà, mình sẽ làm một giấc thật ngon dù có gì xảy ra gì đi nữa.Mình hơi đáng tiếc vì đến giờ vẫn không biết tí gì về cô gái kia…”


    Lời ghi âm của Henry bị gián đoạn bởi một tiếng khóc than ghê rợn từ căn phòng nhỏ vọng lên, phòng chứa đò.Rồi bóng đèn lại tắt lần nữa . Phát điên lên anh mím môi bật lửa, phải đến bốn lần bật nó mới cháy, rồi anh lại thấy một cái bóng lướt qua mình, anh nhìn không biết bao lâu, như bị hút hồn, chợt một cơn gió thoảng qua. Anh vòng qua giường, đến gần chỗ tiếng động, ở đấy chắc chắn có cái gì đấy. Căn phòng chứa đồ có những tiếng động kỳ lạ, suốt đêm làm như có người muốn cạy cửa, nhưng khi anh bật đèn nhỏ gàn cửa sổ bật thì tiếng động lại im bặt. Có lúc anh nghe như có tiếng chân bước trong phòng, nhưng không thấy ai hết.Henry cảm nhận như có hàng ngàn con mắt đang nhìn mình, bất giác anh quay lưng lại , phía sau chỉ có một bức tường thôi.Anh quyết định không ngủ mà sẽ thức đến sáng.Để không khí bớt căng thẳng anh tính mở cả tivi và đài lên nhưng tất cả đã bị hư.


    Dường như tiếng khóc than ma quái không đủ, cánh cửa kho bên tự nhiên mở ra đập vào ầm ầm dù trời lặng gió mà gió lùa vào sao được khi cửa sổ đóng kín thế.Henry nhanh chóng mở cửa sổ để thoáng với lại hi vọng âm thanh bên ngoài khiến thần kinh anh giãn ra.Rất tiếc cánh cửa sổ không để anh làm điều đó, nó khiến anh càng sợ hãi hơn, anh chạy ra ngoài cửa chính nhưng một lần nữa anh lại thất vọng.Nhìn qua kính cửa sổ anh thấy như có ai đó trong phòng.Nổi sợ lên đến tột đỉnh khiến anh như điên cuồng đập cửa mạnh hơn và anh cố hét to hi vọng có ai đó nghe thấy và giải thoát cho anh.Căn phòng bây giờ không còn an toàn với anh nữa rồi. Không nghe tiếng trả lời và cũng không nghe tiếng bước chân nữa tuy vẫn cảm thấy như có một người nữa trong phòng, anh mở mắt nhìn và chân tay chợt bủn rủn khi qua qua cửa sổ, anh thấy mình đang nhìn vào một khuôn mặt khủng khiếp chưa từng thấy, chỉ cách mặt mình không đầy một gang tay, với đôi mắt trắng dã trợn trừng như nhìn xuyên qua người anh, với cái miệng đỏ hỏn tóm ta tóm tém phát ra những tiếng cười xèo xèo. Sau một phút kinh hoàng tới tê liệt, Ánh bắt đầu gào thét thất thanh, ngồi bật dậy phóng mình ra cửa, nhưng cửa đã khóa chặt khiến anh càng thêm hoảng hốt giữa lúc bóng đen với tiếng cười xèo xèo, với hai bàn tay khẳng khiu đầy móng vuốt đang giương ra, từ từ tiến tới phía saụ.Anh hét lớn và tưởng như nếu là bất cứ cánh cửa thường nào nào đó thì đã bị đập tung rồi nhưng nó đã bị bỏ bùa nên không hề suy chuyển, cánh cửa gỗ cũ kĩ kia giờ còn chắc chắn hơn cả một bức tường thép. Nhưng bổng anh thấy chung quanh tối sầm, trong bóng tối quờ quạnh anh thấy mình tỉnh dậy ngay trên giường , mồ hôi vả ra như tắm khiến chiếc áo anh như có ai mới dội nước vào. Bóng đèn mới thay bỗng chớp chớp mấy cái rồi tắt. Ngay lúc này anh để ý thấy nhiệt độ bỗng nhiên xuống thấp và một mùi kỳ lạ từ đâu tỏa ra khắp cả hành lang như một làn khói vô hình. Sau đó cái nắm cửa phòng ngủ bắt đầu tự động vặn tới vặn lui, rồi đến cả cánh cửa đều rung rinh thật mạnh, tiếp theo là tiếng đập và đá trên cánh cửa rất dữ dội như có ai (hay cái gì đó) bên kia cửa đang cố gắng phá tung cửa để đi ra.Henry chỉ biết cầu chúa vì sự thật anh biết chắc cửa sổ sẽ chẳn nhân từ mở ra cho anh nhảy ra ngoài, mà nhảy đâu đây vì anh ở quá cao so với mặt đất.Anh nhắm mắt lại để số phận an bài.Mọt thứ lại im lặng như không khí trước khi cơn bão sắp đến...Henry lại thấy một cơn buồn ngủ, anh lại nhắm mắt.Trong giấc mơ của mình anh thấy gã côn đồ anh gặp lúc đầu đang tính tấn công anh bằng một lưỡi hái nhưng đứa bé đó đã ngăn hắn, gã đã bỏ đi .Anh tỉnh dậy đầu rất nặng, chuông điện thoại reo vang, đầu dây bên kia người bạn cho anh biết rằng căn nhà anh thuê đã bị giữ lại và sắp phá hủy do dự án thi công gì đó.Henry hơi cáu vì anh giờ phải chuyển nhà nữa.Nhưng anh muốn ở đây, nó thật yên tĩnh, anh nói về nguyện vọng đó với Frank.Ông khuyên anh nên tìm một cha sứ để tẩy uế cho căn phòng.Ngay lặp tức anh làm ngay vì hi vọng linh hồn nhỏ bé kia sẽ được yên nghỉ trên thiên đàng, sự việc đã như mong đợi, những ngày tiếp theo Henry đã được sống trong một căn phòng bình thường như đúng nghĩa và anh không phải bận tâm về các cơn ác mộng hoặc những điều đáng sợ như trước nữa.Anh yên tâm dọn đến ở và lại tiếp tục sáng tác, anh cảm thấy rất hạnh phúc khi ở đấy vì các tác phẩm ra đời tiếp sau khiến cuộc sống anh dễ thở.Nhưng chỉ được 2 năm thì…SH 4.

    Chú ý:
    Đề nghị không thắc mắc về bối cảnh và nhân vật, tất cả đơn giản chỉ là một câu chuyện khác, nếu trùng tên hoặc địa chỉ thì chỉ là sự ngẫu nhiên, tác giả không chịu bất cứ khiếu kiện nào từ các fan …Cũng đừng hỏi về cái máy đâu ra nữa, Henry ném nó đi từ lúc dọn nhà đến còn lí do gì thì không biết…Còn nữa, có vài điểm vô lí mà tác giả câu chuyện này đã tự ý chỉnh sửa:
    1/ Tác giả đã cho Henry gặp cả Richard và Eileen ngay lúc đầu và có thái độ rõ rệt. Hai người ở gần Henry đã 2 năm vậy mà trong game theo cách nói của họ giống như mới gặp hoặc đã lâu không gặp anh ta vậy?(Mới 5 ngày???Hay tại Henry ít ra khỏi phòng quá ).
    2/ Vì sao mọi người thấy Walter đã chết rồi mà Henry có thể gặp được ngoài đời thật (tên côn đồ ấy ).Đơn giản sau nhìn xong Richard trên ghế điện thì bạn về phòng và chạy ra cửa sổ mà xem, Walter đứng lù lù bên kia đường nhìn qua và Henry đã nói hố hay do người dịch không biết là: Một người đàn ông bên phòng 207 đang nhìn qua, xin chơi lại để kiểm chứng.
    3/ Henry vốn có cảm tình với Eileen từ trước do tác giả sắp xếp vì chơi game lúc dẫn em đi mà cứ câm như hến ấy Henry ạ, lúc tặng hoa cũng có mình Eileen live show à! ^^ :p
    4/Frank cũng ở một trong những căn phòng trong chung cư hay nói đúng hơn là 105, cứ đánh liều cho ổng làm chủ khu vực vậy!:'>
    5/Đừng thắc mắc khi thấy có quá nhiều điểm khác với game, ai thắc mắc xin xem lại tiêu đề! :cool:

    Chân thành cảm ơn thông tin của Giang và bài hướng dẫn của sếp Nthnth.:hug:
    Tác giả kiêm gamer: Rytubon87 (RIN)
    To be continue…(Sẽ là thông tin về Eilleen và vài điều hay ho của SH4)
    Cảm ơn đã theo dõi mấy bài spam của tui………………………………^^
     

Chia sẻ trang này