Chuyện là lúc bình thường thì em có thể nói chuyện hoàn toàn bình thường. Nhưng cứ mỗi khi bị gọi lên đọc văn bản thì em chỉ có thể bình tĩnh đọc được khoảng 1/2 trang viết Tiếng và khoảng 1/4 trang viết tiếng Anh (có khi còn ít hơn thế) sau đó là trở nên mất bình tĩnh, bắt đầu run rẩy, rồi tim cứ loạn lên, không thể kiểm soát được hơi thở và giọng nói. Mặt khác em lại không bị như vậy khi bị gọi lên phát biểu hay kiểm tra bài cũ, chỉ khi nào phải đọc văn bản là vấn đề lại loạn lên. Mặc dù em không bị mắc các tật nói như nói ngọng, nói lắp...còn Tiếng anh thì phát âm của em cũng thuộc loại khá trong lớp (trong giờ ngồi nói leo thì được mà lên phát biểu thì::() Các tiền bối giúp em khác phục tật với ạ.
có phải phát biểu tiếng Anh bị tụi trong lớp cười hoài nên ngại phải không...Kệ tụi nó đi,cố tập nói sao cho người nước ngoài hiểu được rồi,cần gì tụi nó hiểu... _______________
Bị ám như thế thì bác về nhà đứng trước gương tự kỷ ám thị mình là lên bảng ko run, nói mỗi ngày nói khoảng 20 -30 lần là dc thui
Em không bị áp lực khi lên bảng nhưng chuyện run rẩy này hoàn toàn không thể kiểm soát được, lớp em thì không ai cười em cả, vì phát âm tiếng anh của em không tệ so với lớp.
Em không biết nữa, cứ tệ thế này thì chẳng đâu vào đâu, không thể kiểm soát chính mình, chính cái kiểu này đã ám hại em bao lần lên bảng bị kêu là chắc không học bài nên run vậy.
Mỗi lần như vậy, em nên nhắm mắt lại 1 lúc, sau đó hít 1 hơi thật dài rồi thở ra từ từ, rồi lại hít 1 hơi dài và thở ra từ từ lần nữa. Hãy nghĩ trong đầu rằng mọi người đều là người quen. Chẳng có ai xa lạ cả... thì em sẽ bình tĩnh lại thôi. ^^ Cố gắng lên. Riết rồi sẽ quen. ^^
Đâu chỉ là Tiếng anh thôi ạ, Tiếng việt em cũng bị vậy, mà giọng em thì gần giống giọng con trai, có gì mà nghe sướng quá chứ ạ. Những bài đọc chỉ là bài đọc tại lớp, nên tất cả đều là bạn thôi ạ, chẳng có ai xa lạ, nhưng em cư cảm thấy mình không còn làm mình, cứ như một con người khác.
Kinh nghiệm của một cao thủ thuyết trình: "Coi mọi người là rơm là rác, coi bản thân là Các Mác Lê Nin"
bệnh này là bệnh học trò mà...ko cần phải lo sốt vó lên thế nhưng cho dù cao nhân nào chỉ giáo mà ko tự mình vươn lên thì củng thế thôi. tâm lý khi đứng lên đọc hay làm gì đó đều sợ mình sẽ sai phạm cái gì đó thì mọi ng sẽ cười chê... thật ra chuyện đứng lên đọc bài là chuyện cơm bữa của lớp...thế khi ng khác đọc...u có cảm giác gì ? Và nếu ng đó đọc sai...u củng có cảm giác gì ? U có cảm giác gì thì ~ ng xung quanh củng thế...tự tin lên nhá. dù gì đi nữa...sao ko hỏi ý kiến của các bạn trong lớp trc ?
Nói thì dể nhưng làm thì có đấy huynh , hồi cấp 1 tôi củng run như thế nhưng sẻ mau hết thôi . Cách tốt nhất để chửa cái này là xung phong trả bài , tự tin lên may ra hết run