Tâm sự

Thảo luận trong 'Tâm sự' bắt đầu bởi sevenkingdoms, 12/9/08.

  1. sevenkingdoms

    sevenkingdoms Mega Man Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    7/11/06
    Bài viết:
    3,147
    Nơi ở:
    Đố biết
    Phải nói một điều rằng tôi là người tâm sự không giỏi. Và thực sự là đêm nay tôi cũng chưa hiểu là tại sao mình vào đây :)). Có thể các bạn cho tôi là lẩm cẩm, nhưng sự thật là như vậy. Bây giờ là 2:25 phút sáng, và tôi không ngủ được, cảm thấy hoàn toàn tỉnh táo. Tôi ngồi dậy type những dòng này, chưa xác định rõ ràng rằng sẽ để làm gì, có lẽ (có lẽ thôi nhé) là để bớt một cái gì đó nặng nặng trong người.

    Thực sự là cũng không biết bắt đầu như thế nào :)). Có lẽ là từ ước mơ của tôi vậy. Tôi có ước mơ là trở thành một người làm game. Tôi luôn cố gắng để hoàn thành ước mơ của mình, bằng việc học tập, thậm chí đi làm thêm để có kinh nghiệm. Và rất tuyệt vời là người bạn thân của tôi cũng làm cùng tôi, và chúng tôi chia sẻ cho nhau sự đam mê. Đối với tôi, đó là cuộc sống thật tuyệt vời. Nhưng tôi luôn cảm thấy một rào cản tâm lý mà không sao có thể gỡ bỏ nó được. Tôi từng có thời gian bị bệnh nặng, và dành hơn một năm "gắn bó" với chiếc giường, bác sĩ và hàng đống kim tiêm, thuốc truyền. Thời gian đó quả là khủng khiếp. Gần một năm, gần như tách biệt với bên ngoài, ít được tiếp xúc, không được đi lại. Tôi phải ngồi đợi thời gian qua, ngồi nhìn những người bạn của mình dần dần đạt được nhiều thứ trong sự bất lực. Và điều đó đã đè nén tôi trong một thời gian dài, gây nên trạng thái mà bác sĩ nói là "trầm cảm". Và khi bình phục được một chút nhưng bị "giam cầm" trong nhà, tôi đã tìm thú vui duy nhất của mình là ở thế giới ảo, và chính là GVN này. Thời gian nằm ở nhà, ngày ngày tôi vẫn lên GVN, tham gia vào hoạt động trong này và cảm thấy hứng thú. Phải nói lúc đó tôi tham gia viết rất nhiều, post bài rất nhiều (và cũng từ đó rèn luyện thói quen đánh bằng một tay vì tay kia dùng để truyền thuốc :))), chỉ để quên đi thực tại. Nhưng chính điều đó đã khiến tôi mất thăng bằng tâm lý. Mỗi khi rời GVN là tôi cảm thấy hụt hẫng, thêm nữa, bạn bè ngay cả trên mạng cũng ít khi gặp mặt càng khiến tôi cảm thấy cô đơn. Và sau đó phải điều trị bằng thuốc trong một thời gian để bình thường trở lại.

    May thay là cũng vượt qua. Giờ đây thì cuộc sống đã gần như trở lại bình thường, mỗi một cái là không bao giờ chơi thể thao được nữa :)). Tôi lại tiếp tục học tập, làm việc, tôi lại cảm thấy được cuộc sống vui vẻ biết nhường nào. Nhưng trong sâu thẳm, tôi vẫn cảm thấy sợ, một cái sợ mơ hồ mà tôi chưa biết vượt qua như thế nào. Tôi vẫn thường bị những cơn ác mộng, những đêm mất ngủ mà không biết phải làm sao. Các bác sĩ nói rằng đây là điều bình thường khi đã có tiền sử trầm cảm nhưng tôi ko muốn tiếp tục nữa. Và gần đây thì đôi khi điều đấy lại thường xuyên hơn. Tôi muốn nói với mọi người chung quanh mình điều đó nhưng lại không biết cách diễn đạt, tôi sợ phải nhìn thấy ánh mắt lo lắng của bố mẹ tôi, họ đã quá vất vả với tuổi đời gần 60 rồi, tôi sợ những cái nhìn thương hại của bạn bè tôi, bởi tôi có rất ít bạn. Đêm nay, lại một lần nữa như thế, tôi quyết định type những dòng này, để trút ra mà không bắt gặp những ánh mắt như thế. Thực sự đôi khi tôi không hiểu làm thế nào để thoát hoàn toàn khỏi quãng thời gian kinh hoàng kia, làm thế nào để lấy lại tất cả những gì mình đã có. Tôi chưa, và không cũng sẽ chẳng bao giờ mất niềm tin vào cuộc sống, nhưng tôi không hiểu phải giữ nó như thế nào. Tôi vẫn cố gắng, nhưng đôi khi sợ lại một lân nữa những cố gắng của mình bị đổ bể.

    À, là một thằng con trai thì tôi cũng biết yêu. Và hai người con gái tôi từng yêu đều dễ thương cả. Một người thì học với tôi 4 năm cấp 2, một người thì là bạn 5 năm nay. Người con gái học với tôi 4 năm cấp 2 xinh xắn và tốt bụng, nhưng cô ấy lại quá "khó đổ" :)), có lẽ một phần do mất cha từ bé. Vì cô bé này, tôi đã cố gắng học tập để xứng đáng, nhưng cũng vì bệnh tật nên đành từ bỏ. Giờ thì cô ấy đã có bạn trai, một người bạn trai tôi nghĩ chắc hẳn là rất tốt. Cầu mong hạnh phúc đến với họ! Người thứ hai thì quen cách đây 5 năm, một cô bé nhí nhảnh và dễ thương vào hồi tôi mới biết. Tôi yêu cô ấy, bởi thời gian tôi bị bệnh, đây là người thường xuyên hỏi han tôi nhất, và một phần cũng để xứng với điều đấy, tôi đã cố thoát khỏi tình trạng "gắn bó" với giường và chiếu. Nhưng (tiên sư chữ "nhưng"), cô ấy lại yêu một thằng bạn thân của tôi. Tôi ngỏ lời với cô ấy khi họ chia tay đầu hè vừa rồi, cô ấy đồng ý, nhưng tôi hiểu, đấy chỉ là sự tạm thời và cô ấy luôn hướng về người kia. Thằng bạn thân tôi thì không chịu được việc này, và tôi thấy cảm thông cho nó, đồng thời tôi cũng không muốn mất đi một trong số rất ít người bạn của mình, vậy nên tôi từ bỏ tình yêu của mình, và làm chất "xúc tác" để hai người quay lại với nhau. Tôi nói với cô ấy tôi chỉ coi cô ấy như em gái mình, và cô ấy cũng chấp nhận điều đó. Việc đó cách đây đã 1 tháng, tôi không hối hận, nhưng đến giờ tôi vẫn chưa lấy lại được thăng bằng. Tôi thực sự muốn có được một người con gái hiểu mình, yêu mình, và có thể ngồi tâm sự với mình, nhưng tôi không hiểu làm cách nào để có thể. Nhưng có được người đó rồi, liệu tôi có thể làm cho họ hạnh phúc được không?

    Bây giờ là 3:25. Tôi vẫn thức, tôi type những dòng này, bởi những thứ đó đã dồn nén quá lâu rồi. Tôi cũng không biết mình đúng hay sai khi lại một lần nữa chui vào thế giới ảo để trốn thực tại, nhưng trước hết, tôi cần phải xả bớt những điều này. Tôi không hy vọng sẽ gom góp cho mình được những thứ cần thiết để vượt qua tại đây, nhưng tôi hy vọng không ai post bài nhảm nhí trong này.

    Cảm ơn đã đọc.
     
  2. ~.~

    ~.~ Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    14/8/08
    Bài viết:
    235
    Nơi ở:
    .
    Vâng, đã đọc :hug:

    ...
    Khuya rồi, ngủ đi bác à! :hug:
     
  3. crash_TNT

    crash_TNT Donkey Kong

    Tham gia ngày:
    25/8/06
    Bài viết:
    480
    Nơi ở:
    Hikari no Machi
    Em tuy nhỏ tuổi hơn bác nên cũng ko giám chỉ dẫn gì, việc nào đã qua rồi thì quên nó đi, suy nghĩ nhiều làm gì cho mệt :D. Trong bài của bác nói còn ước mơ để theo đuổi thì cứ cố hết mình mà theo vậy.

    Thế giới ảo hay thật, cái nào vui hơn thì mình gia nhập cái đó. Tạm ở thế giới ảo mà tìm được tiếng cười rồi theo đó mà tiếp tục sống thì đâu có sao. Em đọc ở đâu đó có một câu con người sỉnh ra là để đi tìm và theo đuổi hạnh phúc, mình cứ cố gắng hết sức thì sẽ có lúc tìm được niềm vui cho chính mình thôi.

    Văn chương câu cú ko được hay cho lắm, nhưng cũng xin chúc bác mau tìm được niềm vui cho riêng mình. Quá khứ đã ko vui thì cố mà quên hoặc là tìm quá khứ vui để mà nhớ, chứ bây giờ có nhớ cũng ko thay đổi được gì. Viết vài dòng gửi bác vậy ::).
     
  4. vietkhoant

    vietkhoant The Warrior of Light

    Tham gia ngày:
    14/9/05
    Bài viết:
    2,101
    Nơi ở:
    Eternal world
    Em cũng đã từng giống bác khi mà người em yêu lại yêu thằng bạn thân của mình và nó cũng yêu cô ấy. Quả thật em cũng rất khó xử khi trong một thời gian khá dài không có đủ dũng khí để nói chuyện với họ. Nhưng rồi mình cũng cố quên được người con gái kia và trở lại thân thiết với thằng bạn thân của mình vì dù sao nó cũng là anh em của mình mặc dù khó có thể như xưa, không thể chỉ vì một người con gái mà phá hỏng tình anh em. Tình yêu không thể cưỡng cầu vì cô ấy yêu ai là quyền của cô ấy.
    Thật buồn khi người em yêu lại là bạn thân của tôi.
     
  5. HipSonDiet

    HipSonDiet Youtube Master Race

    Tham gia ngày:
    9/9/08
    Bài viết:
    5
    đọc xong hoa cả mắt T_T
    30 chả 30 chả 30 chả
     
  6. yakumo77

    yakumo77 Donkey Kong Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    24/10/04
    Bài viết:
    499
    Nơi ở:
    Gamevn.com
    Hem biết còn nhớ tớ ko nhỉ 7k .....

    trong câu chuyện đó sao tớ thấy mình khá giống nhỉ...

    Hồi nhỏ cũng tớ cũng bệnh suốt ... tưởng lớn lên sẽ khá hơn một tí thì bây giờ đến môn thể thao yêu thích nhất là bóng đá cũng ko thể chơi đuợc vì lại thêm một bệnh mới xuất hiện trong người mình ....

    Sự nghiệp và uớc mơ thì long đong vô cùng , rất muốn trở thành một nhà lập trình giỏi , cũng cố gắng , thi đậu đại học rồi thì cũng học không đến nỗi nào ... nhưng giờ lại phải bỏ hết tất cả để làm lại từ đầu chỉ vì đã nhận ra quá nhiều thứ .....

    Tình yêu thì đúng là từ xưa đến nay cũng như bác đã từng thích hai người ... một người vào năm lớp tám , người duờng như mang đến thay đổi rất nhiều bản thân ... từ một thằng ít nói , ít quen ai trở nên hòa đồng hơn cả , trở nên vui tính và chia sẻ nhiều hơn với xung quanh ...nhưng rồi cuối cùng thì sao ... cô ấy giờ đang vui bên thằng bạn thân của mình vì chính những lỗi lầm cúa chính bản thân... Người thứ hai thì quen nhau đã ba năm , có lẽ may mắn hơn 7k một tí , có lẽ cô ấy cũng có cảm tình với mình nhưng đó là sau bao lần mình là thằng để cô ấy vuợt wa bao khó khăn về tình cảm cũng như mọi chuyện xung quanh , hiện giờ rất muốn nói ra nhưng ko biết sao ko thể nói , một cảm giác kỳ lạ cứ ám ảnh xung quanh .... mơ hồ và khó chịu...

    Cuộc sống xung qanh giờ ko thể hiểu đuợc....chính là bây giờ luôn có cảm giác gì đó...sống cứ như hai con người...một bên những người thân quen....và một trong những môi truờng xa lạ ... và duờng như ngày càng cảm thấy bản thân mình giả dối hơn ....

    PS 7k : Cuộc sống vốn thế ... hy vọng bác càng ngày càng làm việc tốt , thực hiện đuợc nhièu điều mình muốn .... Ko phải cố lấy lại mà hãy từ đây xây dựng những điều mới.......
     
  7. MoOoM

    MoOoM Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    4/12/07
    Bài viết:
    239
    Nơi ở:
    Darkness
    2 bài nhảm nhí ;)) Sắp bài thứ 3 ;))
    Ông đang vui à? Thế thì tốt! Đời có mấy tí, nhất là với sức khỏe của ông! Chắc ông cũng xác định cả rồi! :))
    PS: Ava xinh thật! ;))
     
  8. haman

    haman Mayor of SimCity Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    26/6/04
    Bài viết:
    4,455
    Nơi ở:
    Axis
    củng phải thôi :)) cái gì tưởng dường như tốt đẹp thì chúng ta lại sợ mất nó, sợ nó đổ vỡ.

    Có 2 ngày mà bạn ko nên lo lắng

    - 1 là ngày hôm qua...~ chuyện bạn đã làm dù tốt hay xấu thì bạn củng ko thể nào thay đổi đc nữa....thà cứ để nó tự nhiên...hôm nay là hệ quả của hôm qua...đừng tiếc nuối mà hãy tiếp tục ở ngày hôm nay :'>

    - 1 là ngày mai....vâng..ngày mai sẽ ra sao..nào ai biết...cứ nhấp nhổm lo sợ ngày mai thì chi bằng hôm nay....ta làm ~ điều mình cần làm...bởi vì...tương lai quyết định bởi hôm nay mà :'>


    note: ~ lời nói trên toàn là....lời nói suông :))



    oa....ăn thêm 3 sẹo ::( ..........phát ngôn bừa bãi :'> lần sau phải cẩn thận hơn.
     
  9. Hatcatvodanh22

    Hatcatvodanh22 Donkey Kong

    Tham gia ngày:
    29/4/08
    Bài viết:
    482
    ÁC mộng ạ, vậy bác thường mơ về cái gì thế bác.
    Hay bác thử kiếm mấy quyển truyện đọc cho khuây khỏa đâu óc đi bác.
    Harry Potter không biết là có hợp không ta.
     
  10. sevenkingdoms

    sevenkingdoms Mega Man Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    7/11/06
    Bài viết:
    3,147
    Nơi ở:
    Đố biết
    @post #2, #3, #4: Cảm ơn đã an ủi, có lẽ tôi không sai khi làm topic này :)
    @#5: not welcome
    @Yakumo: vẫn nhớ chứ. Cảm ơn đã chia sẻ. Những hiện tượng như thế này thường xảy ra khi không có việc gì làm, nó quấy rầy khá khó chịu tâm lý của tớ, đôi khi khiến mình bị stress không cần thiết và tớ muốn dứt hoàn toàn để thực sự cảm thấy cuộc sống hiện tại đã thăng bằng. Còn chuyện về cô bé đó thì vẫn còn hơi ... tiếc.
    @haman: tôi thường vạch ra những kế hoạch cho ngày mai và cố hết sức để hoàn thành, nhưng có lẽ cú vấp đó nhiều lúc khiến tôi bị lo lắng không lý do. Cảm ơn lời khuyên.
    @hatcat: thường thì tôi mơ bị ngã từ trên cao xuống, và tỉnh ngay lúc đấy cho đến sáng luôn. Thực sự là đêm qua là đêm khó chịu nhất và giờ thì tôi cũng đã đỡ hơn. Cũng xin cảm ơn bạn :)
     
  11. Hatcatvodanh22

    Hatcatvodanh22 Donkey Kong

    Tham gia ngày:
    29/4/08
    Bài viết:
    482
    Hay là bác làm việc cho đến khi thật sự mệt rất mệt đi, lúc đó đi ngủ sẽ không mơ lung tung và ngủ rất ngon.
     

Chia sẻ trang này