Chuyện là vầy, em thương (hơn mức thích) nhỏ cùng lớp đã 3 năm rồi. Năm nay là năm cuối cấp 12 mà em vẫn chưa có 1 kỉ niệm gì dù là nhỏ nhoi nhất với nhỏ cả ! Ngày nào vào lớp cũng nhìn nhỏ cả, nhìn nhỏ vui đùa với mọi người mà trong lòng em cũng ganh tị lắm, cứ tự hỏi tại với mọi người thì nhỏ lại vui như thế, còn với mình thì ko ! Em đã nhiều lúc muốn chuyển đối tượng rồi, mặc dù nhỏ ko bằng nhiều người khác nhưng ko hiểu sao lòng em chỉ có nhỏ thôi. Nói thật là em mong sao sau này mình lớn lên, ngỏ lời cầu hôn nhỏ...và cứ như thế em cứ như sống trong mơ tưởng lấy đó là niềm vui qua ngày. Nhỏ thì ghét em lắm, nhỏ khi biết lời tâm sự của em với bạn của nhỏ thì nhỏ càng ghét em hơn nữa, ghét cùng cực, ghét cay ghét đắng, coi như kẻ thù... Thời gian thì cứ dần qua, em đã quyết năm nay cố gắng sao cho nhỏ hiểu mình đừng ghét mình hơn nữa mà mọi chuyện chỉ xấu hơn thôi. Đã vậy giờ em chẳng còn ai để tâm sự nữa, mấy đứa bạn của nhỏ giờ coi lời em như gió thổi...chằng ai chịu nghe em hết :(. Gần đây, bạn nhỏ nói với em là nếu em cứ theo nhỏ hoài vậy nhỏ sẽ nói với ba mẹ nhỏ rồi nói với ba mẹ em (em thì ko muốn người lớn đi vào chuyện này, chuyện bé xé ra to). Thật sự là giờ em chẳng biết phải làm gì hết, ngày nào cũng sống vất vưởng qua ngày như vậy đó. Em thì cũng ko hờn trách gì nhỏ hết, chỉ mong nhỏ bỏ chút thời gian để lắng nghe những gì mình nói, hiểu được tình cảm của mình. Ngày ngày cái cảm giác sẽ xa nhỏ mãi mãi càng tới gần....... What can I do ? What should I do?
tập lờ nó đi em ạ, rồi sau này gặp lại cơ hội yêu nhau lớn lắm đấy, càng ghét càng yêu Lo ôn thi cái đã
huhuhu ngày nào lên lớp cũng cố banh cái miệng ra cười, khóc thầm từng ngày... Yêu nhỏ quá...mai thi rồi mà cũng chẳng học đc gì hết...em thì cũng chút tự tin về sức học của mình, ko học nhưng làm bài chắc >7...nhưng đến khi thi ĐH-CĐ mà thế này thì...zzzzz
đơn giản là cậu quá ít sở thích và niềm vui trong cuộc sống. vui buồn gì cũng phụ thuộc vào 1 đứa con gái thì suốt đời ko ngóc đầu lên đc.
Có lẽ nhỏ đó thực sự ko thích bạn, chuyện tình cảm ko nên miễn cưỡng được :hug: Bạn phải tự xem lại mình, xem mình có thực sự tốt ko, xem xét nguồn gốc gây ác cảm với bạn ấy... Nói chung, ở độ tuổi này tình cảm chưa thật sự chính chắn lắm, bạn nên chuyển hướng sang những việc khác, và quên việc này đi, miễn cưỡng ko có hạnh phúc đâu...
ở nước mình, hầu như thi đh xong người ta mới tính đến chuyện iu nên đừng lo lắng quá, tập trung ôn thi đi, tỷ lệ người ko iu năm nay bắt đầu iu rất nhỏ . sau rồi nếu biết tầm sư học đạo thì PM YM tôi chỉ cho vài chiu :'>
Hồi còn học lớp 12, trong lớp mình có thằng bạn có bạn gái, là dân chơi, ăn mặc model hết cỡ... sau khi tốt nghiệp 12 trong khi mọi người học CD, ĐH thì nó thi mãi ko đậu nên học nghề sửa xe, sửa xe dạo qua ngày >> đó là bài học sướng trước khổ sau :hug:
nói câu này nghe ghê vl :o may mà mình qua ải này rồi nhưng vô lí là dân ăn chơi sao lại tới nỗi sửa xe ông bà bô đâu
Uhm, chẳng biết nhưng sự thật là hiện giờ nó đang làm nghề sửa xe nhớ lúc trước nó ăn diện dữ lắm, lúc mấy thằng như mình còn chạy xe đạp đi học, thì nó đã chạy xe máy, chở bạn gái rồi Ai biết kinh tế thực sự của gia đình nó thế nào
Đối với tui thì một đứa con gái vừa có đức hạnh vừa hiền hậu vừa thông thái mới làm tui say đắm phụ thuộc được, chứ còn cái loại teen nhí nhảnh thì còn phia mới mù quáng tui nôi chủ top suy nghĩ kĩ lại đi, còn cả đám mái tài phép ngoài kia sao ko chụp mà lại theo đuổi một con khó ưa thế, ông thương nó chứ bộ ông định hiếp nó hay sao mà nó đòi báo ba má, tình yêu tội nghiệp nhỏ nhoi mà ko được đáp trả, chán, bỏ đi. À mà cái thằng ăn chơi kia thi đh ko đậu thì kiếm cái khác học chứ bộ ko đậu tốt nghiệp hay sao mà sửa xe vậy ?, thời buổi nay thiếu gì trường học
bỏ đi ông ạ theo làm éo gì nữa thái độ nó như thế thì thèm éo gì cố mà lo học đi sau này lên ĐH CĐ thì thiếu éo gì em xinh tươi lúc ấy lại chả mong là may mà mình ko tán dc con này ấy chứ
Đúng là em ít sở thích thật (người đơn giản mà, ai nói gì cũng nghe nhưng ko ngu và rất hay giả đò :P) hơn nữa em ko thik dạng vui đùa như là chọc gái, đánh giỡn với con gái (ko giống đàn ông chút nào), trong đầu em thì lúc nào cũng tư tưởng "Lady First" (chắc nhiễm từ truyện One Piece). Em tự thấy mình cũng là người có trách nhiệm, làm gì thì làm cho tới cùng mặc dù có thừa đi chăng nữa. Em nhớ hồi năm lớp 10 với đầu năm 11 nhỏ hay nói với đứa bạn rằng em dễ thương, học giỏi, hiền lành...còn bây giờ zzzzzz...em cũng biết lỗi là do mình trong 1 lần ko kềm chế bản thân to tiếng với nhỏ, từ đó trở đi...zzzzzz Giờ cố gắng phấn đấu tương lai kiếm cái nghề ngon ngon tậu chiếc exciter, mua nhẫn kim cương đi cầu hôn nhỏ (tự sướng :'>)