Mangaka-Profiles

Thảo luận trong 'Reviews - Previews - News' bắt đầu bởi Almasy Seifer, 1/5/03.

  1. Almasy Seifer

    Almasy Seifer Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    1/5/03
    Bài viết:
    156
    Takahashi Rumiko sinh ngày 10 tháng 10 năm 1957 tại Niigata, Nhật Bản.

    Khi là nữ sinh, Rumiko học tại trường nữ sinh Tokyo, cùng với Koike Kazuo, tác giả bộ "Crying Freeman".

    Năm 1978, Rumiko Takahashi bắt đầu thành công khi đoạt giải thưởng tác giả trẻ suất sắc nhất. Cũng năm đó, tác phẩm Urusei Yatsura được phát hành.

    Sau đó, Ranma 1/2 đã đưa Rumiko lên đỉnh cao danh vọng.

    Bà trở thành một trong những người phụ nữ giàu nhất nước Nhật.

    Tác phẩm chính:

    Ranma 1/2
    Lum Urusei Yatsura
    Maison Ikkoku
    Mermaid Saga
    Rumic World and Rumic Theatre
    One Pound Gospel
     
  2. Shiro Amada

    Shiro Amada Chrono Trigger/Cross

    Tham gia ngày:
    5/4/03
    Bài viết:
    6,500
    Nơi ở:
    Vinny, hoang3blc's clone
    Chà, rất cám ơn anh bạn Fire Emblem. Tuy nhiên, lần sau cậu làm ơn trình bày cho cẩn thận hơn tí nữa cho dễ đọc.

    Huh, xem ra chưa có thêm gì để nó về Osamu-sensei, thôi thì chúng ta ưu tiên phụ nữ, nói về một hai Manga-ka nữ đã.

    ------------------------------------------------------------------------------------

    Một vài gợi ý nhỏ: Bà được coi là Manga-ka thành công nhất mọi thời đại (đương nhiên là chỉ so với các Manga-ka nữ khác thôi nhé^^). Bà là tác giả có tổng số tác phẩm bán ra lớn nhất (trong số các Manga-ka nữ). Bà là người phụ nữ giàu nhất nước Nhật.

    Bấy nhiêu đó có lẽ đã đủ cho các Otaku đoán ra tên bà rồi. Vâng, bà là Takahashi Rumiko.

    Ngày 10 tháng 10 năm 1957, cô bé Takahashi Rumiko cất tiếng khóc chào đời tại Niigata, Nhật Bản. Ngay khi đó, không một ai dám tưởng tượng cô bé này sẽ là một trong người thay đổi nước Nhật.

    Suốt thời thơ ấu tại Niiagata, Rumiko chưa bao giờ được theo học một khoá học chính qui nào về hội hoạ. Tất cả những gì cô bé có là tình yêu mãnh liệt dành cho nghệ thuật truyện tranh. Rumiko rất mê đọc truyện và hay vẽ thêm lên chỗ trống trong các trang sách nhưng cô bé không ai tin là cô có thể làm nên một tác phẩm cho riêng mình.

    Rumiko sau đó được nhận vào trường nữ sinh Nihon Joseidai. Takahashi Rumiko đã cùng cùng với Koike Kazuo, tác giả bộ "Crying Freeman" học tại đây.

    Cô gái trẻ Takahashi Rumiko lúc đó sống trong một căn hộ chỉ có 1 phòng ở khu Nakano. Cô thích dành thời gian rỗi của mình để quan sát cuộc sống của mọi người xung quanh.

    Hiếm có một tác giả nào lại chịu khó quan sát như Rumiko, cũng ít người hoàn toàn đặt mình vào công việc giống như cô đã làm. Cái căn hộ nhỏ bé chật chội đó sau này đã trở thành cảm hứng cho Takahashi Rumiko viết nên bộ truyện Maison Ikkoku, bộ Manga được đánh giá là một trong số những bộ truyện tình yêu hay nhất mọi thời đại.

    Năm 1978, khi mới 21 tuổi, Takahashi Rumiko đón nhận thành công đầu tiên trong cuộc đời một Manga-ka: giải thưởng tác giả truyện tranh mới suất sắc nhất - New Comic Artist Contest do nhà xuất bản Shogakukan tổ chức. Kể từ lúc này, cái tên Takahashi Rumiko bắt đầu được biết đến, đó cũng là lúc Rumiko bắt đầu viết một trong những tác phẩm lớn nhất của mình: Urusei Yatsura.

    Người ta hỏi nhau xem cái gì đã tách Takahashi Rumiko ra khỏi phong cách của các tác giả khác. Câu trả lời, không có gì phải nghi ngờ, đó là khả năng kỳ lạ giúp Rumiko truyền cho nhân vật của mình vô vàn tính cách và dáng điệu khác nhau. Và một trong những sáng tạo lớn nhất của Takahashi Rumiko là hệ thống nhân vật phụ và phản diện tuyệt vời. Nhờ có những nhân vật như thế, truyện của Rumiko bao giờ cũng rất hấp dẫn, mới lạ, không tạo cho người ta cảm giác nhàm chán của sự lặp lại. Thậm chí nhân vật phản diện của bà được đánh giá có lúc cao hơn cả nhân vật chính. Điều đó không làm mất đi hình tượng chính mà làm cho câu truyện hấp dấn hơn với những thử thách khó khăn hơn cho các hình tượng trung tâm mà bà xây dựng. Ví dụ điển hình là lão sư phụ già trong Ranma 1/2. Không có ông ta, Ranma sẽ không có cơ hội thể hiện mình. Không có ông ta, kết thúc câu chuyện chắc chắn sẽ khác.

    Không dừng lại ở đó, Rumiko đặt nhân vật của mình vào những hoàn cảnh rất đặc biệt, đây là điều mà rất ít Manga-ka làm được. Hai tác phẩm điển hình cho sự sáng tạo này của Rumiko là Ranma 1/2 và Inu-Yasha: The Fedal Fairy Tale. Cả Ranma lẫn Inu-Yasha đều xuất hiện trong những hoàn cảnh thật trớ trêu: một người nửa nam - nửa nữ, một kẻ nửa người - nửa yêu quái.

    Ranma 1/2, tác phẩm nổi tiếng Nhất của Takahashi Rumiko, với nhân vật chính là Ranma đã chinh phục hàng triệu độc giả khắp thế giới bằng cuộc phiêu lưu của Ranma chỉ để được làm một con người bình thường như bao người khác. Khát vọng rất đỗi bình dị của Ranma đã mang đến cho câu truyện một giá trị rất lớn. Khi câu truyện kết thúc, Ranma vẫn không trở lại bình thường nhưng cậu không bỏ cuộc, cậu vẫn tiếp tục cuộc hành trình gian khó để đi đến cái đích mà mình bấy lâu theo đuồi, vì cậu biết xung quanh mình vẫn có những người bạn tốt như Akane, Ryoga Hibiki,...

    Inu-Yasha, có lẽ còn đau khổ hơn Ranma rất nhiều. Một kẻ bị cả hai thế giới loài người và loài yêu quái ruồng bỏ, không tin nổi một ai, kể cả anh trai mình, Inu-Yasha phải chiến đấu ngay từ khi lọt lòng với một mục tiêu duy nhất là chiến thắng để trở nên mạnh mẽ hơn, để được tồn tại, được sống. Thế rồi Inu-Yasha tình cờ gặp được Kagome, người đã thực sự cảm hoá được trái tim băng giá của loài yêu quái trong Inu-Yasha. Mọi chuyển thay đổi. Và giống như Ranma, Inu-Yasha lao vào một cuộc chiến mới còn gian khổ hơn trước hàng chục lần, cuộc chiến để được làm một con người bình thường, để yêu và được yêu. Gần giống với các tác phẩm của Nam Cao, Inu-Yasha làm cho người đọc phải bật cười nhưng lại làm cho ngưòi ta khóc chỉ một giây sau đó. Hãy nhìn lại cảnh Inu-Yasha tâm sự với Kagome về cuộc đời của một Hanyou. Tôi đã đọc đi đọc lại đoạn đó cả ngàn lần và chưa bao giờ cảm thấy chán.

    Có thể nói, Inu-Yasha hiện nay là một trong những Manga thành công nhất, có khả năng sẽ vượt xa Ranma 1/2. Lý do là vì câu truyện chứa đựng rất nhiều ý nghĩa sâu sắc. Đó là tình yêu cuộc sống như của Osamu Tezuka, là khát vọng được sống bình thường của Yuzo Takada, là sức mạnh của tình yêu tạo nên những điều kì diệu như của Yuu Watase,...

    Ngoài ra, cốt truyện độc đáo với biết bao bất ngờ cũng làm nên thành công cho tác phẩm Rumiko. Những chi tiết trong Inu-Yasha luôn thúc đẩy câu truyện tiến triển nhưng lại không hề làm cho người ta chán. Mọi thứ luôn đổi thay chứ không lặp lại một cách vô tội vạ như trong NHAC.

    Với những tác phẩm như thế Takahashi Rumiko nổi tiếng là chuyện dễ hiểu. Tính đến hôm nay, Rumiko đã có hơn 100 triệu ấn phẩm được bán ra và đó là con số chỉ tính ở trong phạm vi nước Nhật. Bà đã, đang và sẽ luôn là nữ tác giả thành công nhất trong nền nghệ thuật truyện tranh Nhật Bản.

    Takahashi Rumiko luôn nhắc đi nhắc lại một câu:
    "Mong ước cả đời tôi là được viết truyện. Tôi không hề mong đợi sẽ thay đổi được thế giới."

    Và câu trả lời bà nhận được từ các fan là:
    "Xin lỗi Rumiko nhưng đã quá muộn! Bà đã làm được điều đó mất rồi!" ^^

    ------------------------------------------------------------------------------------

    Huh, trên đây là bài viết về Takahashi Rumiko của tôi, hy vọng đã bổ sung được cho bạn Almasy Seifer. Thực sự tôi là fan của bà nên có thể nói những điều hơi thiên về tình cảm của mình. Hy vọng là không làm mọi ngưòi khó chịu.

    Cảm ơn mọi người đã chịu khó bỏ thời gian đọc bài của tôi. Chuyên mục Mangaka sẽ được tiếp tục, xen kẽ các thông tin về lịch sử Manga-Anime. Rất mong nhận được ý kiến đóng ghóp cũng như bài viết của mọi ngưòi để Box Anime-Manga ngày càng phát triển.

    Một lần nữa xin cảm ơn.
     
  3. Shiro Amada

    Shiro Amada Chrono Trigger/Cross

    Tham gia ngày:
    5/4/03
    Bài viết:
    6,500
    Nơi ở:
    Vinny, hoang3blc's clone
    Nhân tiện đang nói đến Rumiko, tôi post lên vài thông tin về các từ "chuyên môn" trong Inu-Yasha cho mọi người tham khảo.

    The Main things

    Shikon no Tama = Jewel of Four Souls

    Miko = female priestess (like Kikyou or Kaede)

    Youkai = demon

    Hanyou = half human, half youkai

    Ningen = human

    Oni = Ogre

    Kakera = shard or fragment

    Kehai = indication or feeling

    Animals

    Kitsune = Fox, có điều người Nhật thì cho là nó có phép thuật.

    Tanuki = racoon, cũng có phép nốt.

    Names

    Inu-Yasha

    inu - dog
    yasha - demon

    Cái tên đã giới thiệu khác nhiều về bản thân rồi. Nghe nói Rumiko lấy cái tên này vì muốn có một cái tên vừa hay lại vừa hoang dã.

    Kagome

    Cái tên này bắt nguồn từ một trò chơi cổ của trẻ em Nhật.

    Kagome Kagome
    Kago no naka no tori wa,
    Itsu itsu deyaru.
    Yoake to ban ni.
    Tsuru to kame ga subetta,
    Ushiro no shoumen dare.


    Translated:

    Kagome, Kagome,
    When does the bird inside the cage come out?
    At dawn and evenings.
    Who is in front of the back where a crane and turtle slipped and fell?


    Lũ trẻ sẽ xếp thành vòng tròn, một đứa bé bịt mắt sẽ ngồi ở giữa, những đứa chạy xung quanh hát to bài hát trên. Khi vòng tròn dừng lại, người đứng giữa phải đoán tên người đứng sau lưng mình, đoán đúng thì người đằng sau sẽ vào thay. Trò chơi cứ như thế tiếp tục.

    Điều quan trọng là người ta không biết lời bài hát đó có ý nghĩa gì hay không. Người bảo rằng nó nói đến một truyền thuyết, người nói nó liên quan đến kho báu, các nhà sử học thì cứ tiếp tục tìm hiểu và ... bí lù.

    Cuối cùng thì Kagome là ai, cái gì hay con gì, chả một ai biết cả. Cái tên ấy được dùng để tạo nên một vẻ hơi bí ẩn nhưng lại rất ngây thơ, dễ thương cho Kagome. (Mà đúng là Kagome dễ thương thật)

    Miroku

    Là cách đọc của 'Maitreya' trong tiếng Nhật, tức là đức Phật.

    Huh, phật kiểu này thì cũng hơi gay, háo sắc quá.

    Shippou


    Có nghĩa là 'the seven treasures' gồm gold, silver, lapis lazuli, pearls, crystal, agate, và coral.

    Cũng có người dịch nó là Shippo nghĩa là cái đuôi.

    Sango

    Chỉ đơn giản là 'coral'.

    Kirara

    Có nghĩa là Mica, một loại chất liệu hình như đã từng được dùng làm kính cho các phương tiện giao thông.

    Myouga

    Có nghĩa là "divine protection"

    Kikyou

    Có nghĩa là Hoa chuông Trung Quốc - Chinese bellflower hoặc balloonflower.

    Kaede

    Maple tree, cây gì vậy ta?

    Naraku

    Có nghĩa là Hell. Tôi thì cho là vẫn quá tốt so với bản chất.

    Sesshoumaru

    Một kiểu chơi chữ nữa, rất có thể. Shessou, trong chữ Kanji thì là Kill, Destroy, Maru thực ra có nghĩa là vòng tròn nhưng thường được thêm vào để chỉ tên con trai. Quả thật cha này rất nam tính, chúng ta có thể quên cái vòng của nợ ấy đi được rồi.

    Jaken

    Có nghĩa là "wicked hearted".

    Ngoài ra, hầu hết tên các nhân vật khác đều có nghĩa riêng của nó, tôi chưa biết hết được. Fire, cậu biết gì thì giúp nhé!
     
  4. Shiro Amada

    Shiro Amada Chrono Trigger/Cross

    Tham gia ngày:
    5/4/03
    Bài viết:
    6,500
    Nơi ở:
    Vinny, hoang3blc's clone
    [​IMG][​IMG][​IMG][​IMG]

    [​IMG][​IMG][​IMG]

    [​IMG][​IMG][​IMG]

    Huh, đây là một số hìng ảnh về Osamu-sensei mà tôi vừa tìm được. Hy vọng có ích cho mọi người.

    Tiếp theo, tôi sẽ post lên bài phỏng vấn Osamu Dezaki. Tuy nhien, Fire, cậu làm ơn send cái bài viết của cậu qua đây đi.
     
  5. Rassen

    Rassen C O N T R A Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    13/11/02
    Bài viết:
    1,555
    Xin phép khổ chủ cho đóng góp chút nào ^^
    Đây là bản Topten Manga xếp theo từng tháng 1 của vài năm gần đây ( đừng hỏi Ras do ai bầu chọn >.< )

    -Năm 1999-
    Tháng 1:
    1.Houshin Engi
    Tác giả: Fujisaki Ryuu
    2.Basara
    Tác giả: Tamura Yumi
    3.Kodomo no Omocha
    Tác giả: Obana Miho
    4.GS Mikami Gokuraku Daisakusen
    Tác giả: Shiina Takashi
    5.Kizuna
    Tác giả: Kodaka Kazuma
    6.Rekka no Honou
    Tác giả: Anzai Nobuyuki
    7.Inuyasha
    Tác giả: Takahashi Rumiko
    8.Mahoujin Guru Guru
    Tác giả: Etou Hiroyuki
    9.Karakuri Circus
    Tác giả: Fujita Kazuhirou
    10.Garasu no Kamen
    Tác giả: Miuchi Suzue

    Tháng 2:
    1.Rurouni Kenshin
    Tác giả: Watsuki Nobuhiro
    2.Meitantei Conan
    Tác giả: Aoyama Goushou
    3.Ppoi!
    Tác giả: Yamazaki Takako
    4.Hunter x Hunter
    Tác giả: Togashi Yoshihiro
    5.Hana Yori Dango
    Tác giả: Kamio Youko
    6.Yami no Matsuei
    Tác giả: Matsushita Youko
    7.Kindaichi Shounen no Jikenbo Casefiles 3
    Tác giả: Satou Fumiya
    8.Hanazakari no Kimitachi e
    Tác giả: Nakajou Hisaya
    9.Outlaw Star
    Tác giả: Itou Takehiko
    10.Kaguya Hime
    Tác giả: Shimizu Reiko

    Tháng 3:
    1.Kareshi kanojo no jijou
    Tác giả:Tsuda Masami
    2.X
    Tác giả: CLAMP
    3.Hana Yori Dango
    Tác giả: Kamio Youko
    4.One Piece
    Tác giả: Oda Eiichirou
    5.GTO
    Tác giả: Fujisawa Tooru
    6.Card Captor Sakura
    Tác giả: CLAMP
    7.Kindaichi Shounen no Jikenbo Casefiles 3
    Tác giả: Satou Fumiya
    8.Initial D
    Tác giả: Shigeno Shuuichi
    9.H2
    Tác giả: Adachi Mitsuru
    10.ARMS
    Tác giả: Minagawa Ryouji

    Tháng 5: ( Where the hell is April ? >.<)
    1.Hunter x Hunter
    Tác giả: Togashi Yoshihiro
    2.One Piece
    Tác giả: Oda Eiichirou
    3.Yami no Matsuei
    Tác giả: Matsushita Youko
    4.Initial D
    Tác giả: Shigeno Shuuichi
    5.Sazan Eyes
    Tác giả: Takada Yuuzou
    6.Kamikaze Kaitou Jeanne
    Tác giả: Tanemura Arina
    7.Basara
    Tác giả: Tamura Yumi
    8.Hanazakari no Kimitachi e
    Tác giả: Nakajou Hisaya
    9.Kagen no Tsuki
    Tác giả: Yazawa Ai
    10.GS Mikami Gokuraku Daisakusen
    Tác giả: Shiina Takashi

    Tháng 6:
    1.Houshin Engi
    Tác giả: Fujisaki Ryuu
    2.ARMS
    Tác giả: Minagawa Ryouji
    3.Hana Yori Dango
    Tác giả: Kamio Youko
    4.GTO
    Tác giả: Fujisawa Tooru
    5.H2
    Tác giả: Adachi Mitsuru
    6.Peach Girl
    Tác giả: Ueda Miwa
    7.Sora wa Akai Kawa no Hotori
    Tác giả: Shinohara Chie
    8.Kindaichi Shounen no Jikenbo Casefiles 4
    Tác giả: Satou Fumiya
    9.Koucha Ooji
    Tác giả: Yamada Nanpei
    10.I''s
    Tác giả: Katsura Masakazu

    Tháng 7:
    1.Meitantei Conan
    Tác giả: Aoyama Goushou
    2.One Piece
    Tác giả: Oda Eiichirou
    3.Monster
    Tác giả: Urasawa Naoki
    4.Rurouni Kenshin
    Tác giả: Watsuki Nobuhiro
    5.Tajuu Jinkaku Tantei Psycho
    Tác giả: Tajima Shouu
    6.Card Captor Sakura
    Tác giả: CLAMP
    7.Ppoi!
    Tác giả: Yamazaki Takako
    8.Hana Yori Dango
    Tác giả: Kamio Youko
    9.Yasha
    Tác giả: Yoshida Akimi
    10.Tenjou Tenka
    Tác giả: Oogureito

    Tháng 8:
    1.Houshin Engi
    Tác giả: Fujisaki Ryuu
    2.X
    Tác giả: CLAMP
    3.ARMS
    Tác giả: Minagawa Ryouji
    4.Kindaichi Shounen no Jikenbo Casefiles 4
    Tác giả: Satou Fumiya
    5.Yakumo Tatsu
    Tác giả: Itsuki Natsumi
    6.GTO
    Tác giả: Fujisawa Tooru
    7.Hikaru no Go
    Tác giả: Obata Takeshi
    8.H2
    Tác giả: Adachi Mitsuru
    9.Hanazakari no Kimitachi e
    Tác giả: Nakajou Hisaya
    10.Initial D
    Tác giả: Shigeno Shuuichi

    Tháng 9:
    1.Bastard!
    Tác giả: Hagiwara Kazushi
    2.Rurouni Kenshin
    Tác giả: Watsuki Nobuhiro
    3.Kareshi kanojo no jijou
    Tác giả: Tsuda Masami
    4.Aa! Megami-sama!
    Tác giả: Fujishima Kousuke
    5.Kamikaze Kaitou Jeanne
    Tác giả: Tanemura Arina
    6.Sora wa Akai Kawa no Hotori
    Tác giả: Shinohara Chie
    7.Love Hina
    Tác giả: Akamatsu Ken
    8.Iyashi no Ha
    Tác giả: Shidou Kyouko
    9.Rekka no Honou
    Tác giả: Anzai Nobuyuki
    10.Love Mode
    Tác giả: Shimizu Yuki

    Tháng 10
    1.Hunter x Hunter
    Tác giả: Togashi Yoshihiro
    2.One Piece
    Tác giả: Oda Eiichirou
    3.Hikaru no Go
    Tác giả: Obata Takeshi
    4.Meitantei Conan
    Tác giả: Aoyama Goushou
    5.Hana Yori Dango
    Tác giả: Kamio Youko
    6.Berserk
    Tác giả: Miura Kentarou
    7.H2
    Tác giả: Adachi Mitsuru
    8.Vagabond
    Tác giả: Inoue Takehiko
    9.Dragon Head
    Tác giả: Mochizuki Minetarou
    10.Kaguya Hime
    Tác giả: Shimizu Reiko

    Tháng 11:
    1.Rurouni Kenshin
    Tác giả: Watsuki Nobuhiro
    2.Houshin Engi
    Tác giả: Fujisaki Ryuu
    3.Aa! Megami-sama!
    Tác giả: Fujishima Kousuke
    4.ARMS
    Tác giả: Minagawa Ryouji
    5.Peach Girl
    Tác giả: Ueda Miwa
    6.Hanazakari no Kimitachi e
    Tác giả: Nakajou Hisaya
    7.Kagen no Tsuki
    Tác giả: Yazawa Ai
    8.GS Mikami Gokuraku Daisakusen
    Tác giả: Shiina Takashi
    9.GTO
    Tác giả: Fujisawa Tooru
    10.Rekka no Honou
    Tác giả: Anzai Nobuyuki

    Tháng 12:
    1.Hunter x Hunter
    Tác giả: Togashi Yoshihiro
    2.Card Captor Sakura
    Tác giả: CLAMP
    3.Yukan Club
    Tác giả: Ichijou Yukari
    4.One Piece
    Tác giả: Oda Eiichirou
    5.Shinseiki Evangelion
    Tác giả: Sadamoto Yoshiyuki
    6.Sora wa Akai Kawa no Hotori
    Tác giả: Shinohara Chie
    7.Hikaru no Go
    Tác giả: Obata Takeshi
    8.Yasha
    Tác giả: Yoshida Akimi
    9.Initial D
    Tác giả: Shigeno Shuuichi
    10.Yami no Matsuei
    Tác giả: Matsushita Youko
    -----------------------------------------------------
    Translate from...somewhere in the net ^^
    -----------------------------------------------------
    Phì , cuối cùng cũng xong năm 99 , hic , còn 2000 nữa , nhưng oải qué +_+
    (Xét theo bảng thì Manga mình xem toàn là hạng 1,2,3 ko hà , hèn gì hay ghê ^^)
     
  6. Shiro Amada

    Shiro Amada Chrono Trigger/Cross

    Tham gia ngày:
    5/4/03
    Bài viết:
    6,500
    Nơi ở:
    Vinny, hoang3blc's clone
    Rất cảm ơn thông tin của bạn Rassen, có điều tôi xin nhắc đây là topic kiến thức, dùng cho tra cứu, nếu bạn muốn post danh sách top anime-manga như thế thì xin hãy nói trước với tôi, khi post làm ơn post cho đủ để mọi người dễ theo dõi.

    Tôi xin thông báo kế hoạch Manga-ka: Cứ một Manga-ka nam sẽ xen kẽ một Manga-ka nữ. Sau Rumiko Takahashi là cặp Osamu Dezaki và Akio Sugino. Tiếp đó tới lượt bà Naoko (mèn ơi, quên mất họ rồi) tác giả Sailor Moon,...

    Nói chung, trước khi post bài, xin hãy gửi tin nhắn cho tôi, chúng ta sẽ cùng thảo luận để tìm cách post lên lượng thông tin lớn nhất và giúp mọi người dễ đọc nhất.

    Trong các Topic khác tôi cũng hy vọng làm được điều này. Xin cảm ơn tất cả đã quan tâm.
     
  7. Fire Emblem

    Fire Emblem Keliena Mintha Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    13/4/03
    Bài viết:
    4,760
    Ok đây là bài tôi chuyển từ topic của tôi, còn topic mangaka nhờ mod del hộ cho ---> mắc công nói tôi câu bài
    Còn rassen nếu đăng top thì nên sang top 50 best manga đăng hợp hơn đây
    To Hikari : bài phỏng vấn tôi gửi cho cậu đấy nhá, nhớ ghi tên tôi vào cho đúng "hợp đồng không công" của ba người đấy ^_^
    Cuối cùng là về tên đầu bài, hic hic, do quen tay viết ở web nước ngoài nên tôi dùng tên đầu đề bằng tiếng anh . Những câu tiếng anh tôi dùng mới phản ánh đúng những gì tôi nghĩ , thực tình, nếu bắt tôi chuyển hẳn mấy cái tít đó sang tiếng việt, tôi không biết phải dịch như thế nào nữa ..... Nếu không bắt buộc xin mod giữ nguyên hộ, nếu bắt buộc thì đành nhờ mod làm giúp hic hic ---> dốt văn
    --------------------------

    OSAMU DEZAKI AND AKIO SUGINO:WHEN ARTIST BECOMES MASTER
    Phong cách vẽ của Sugino
    Mẫu nhân vật của Sugino luôn độc đáo và không thể nhầm lẫn với bất kì mangaka nào khác , nhân vật nam luôn thuộc mẫu nhân vật cực kì năng động , trong khi nhân vật vật nữ luôn sensual (sorry , để ở tiếng Việt thấy không lành mạnh lắm nên mạn phép dùng tiếng anh) mỗi nhân vật đều mang cá tính đặc trưng và gây ấn tượng mạnh đến độc giả. Mẫu mắt đặc trưng : eyes-eyebrows-eyelashes luôn có những nét khác nhau và thể hiện được tính cách nhân vật . Mẫu tóc đặc trưng : xoăn và bù xù (!?!) , miệng khá rộng , môi mỏng, mũi Hi Lạp làm cho nhân vật của ông không thể bị nhầm lẫn với bất kì nhân vật của tác giả nào khác kể cả về tính cách lẫn ngoại hình

    Profile
    ~ Birthday : ngày 19/9/1944 tại Sapporo
    ~ Highlight : là con thứ 6 trong một gia đình 7 anh chị em. Tốt nghiệp cấp hai, Sugino cùng gia đình chuyển đến Kitami. Ở trường, ông tham gia vào một câu lạc bộ hội hoạ. Năm 1959 , ông được gửi đến Hokuto Highschool và bắt đầu viết cho 2 tạp chí về manga "Machi" và "Kage", trong thời gian này, ông nhận một số giải thưởng nhỏ cho các tác phẩm của mình
    ~ Favourite food : trứng , rong biển
    ~ Favourite sport : bóng chày
    ~ Favourite colour : blue
    ~ Dislike colour : purple
    ~ Dislike thing : money (hehe dại thế nhỉ ???)
    ~ Frightend of : hoa anh đào rơi (sao thế nhỉ ??)
    ~ Tabac brand: Highlight
    ~ Favorite actress: Hasegawa Yumiko
    ~ Favorite actor: Yamasaki Tsutomu
    ~ First salary: 5000 Yên (Mushi Pro)
    ~ Favorite season: mùa thu
    ~ Favorite author: Yamamoto Shuugorou
    ~ Favorite Mangaka: Chiba Tetsuya
    ~ Influences: Murano Morimi, Chiba Tetsuya
    ~ Respected person: Kurosawa Akira
    ~ Favorite Movies: Warui Yatsu hodo yoku nemuru, Yoidore Tenshi, Sotsugyou, Waga ga Seishun ni Kai inashi, Akahige.
    ~ Other : thích mèo và biển

    Các tác phẩm riêng (không cộng tác với Dezaki
    1965-1966: Jungle Taitei (Jungle´s Emperor), Mushi Pro, Tezuka Osamu. TV.
    1975-1975: La Seine no Hoshi (Seine´s Star), Sunrise. TV
    1977-1979: Tetsujin 28 (Ironman 2, TMS. TV.
    1978-1978: Perrine Monogatari (Perrine´s story), Nippon Animation, Hector Malot. TV
    1979-1980: Animation Kikou Marco Polo no Bouken (Marco Polo), MK/Madhouse, Marco Polo. TV
    1980-1980: Tom Sawyer, Nippon Animation, Mark Twain. TV
    1980: Unico. Sanrio. Osamu Tezuka. Movie.
    1983-1984: Cat’s Eye, Toukyou Movie Shinsha, Houjou Tsukasa. TV
    1986: Nayuta, Toshiba EMI, Sasaki Junko. Movie.
    1997: Jungle Taitei Movie (Jungle´s Emperor Movie), Tezuka Osamu. Movie.

    DEZAKI 'S COMMON SENSE AND SENSIBILITY
    Dezaki sinh năm 1943 tại Tokyo . Đôi khi ông sử dụng bút danh Saki Makura . Các tác phẩm của ông luôn có kĩ thuật vẽ cao cấp và được trau chuốt từng nét bút. Không chỉ nổi danh ở lĩnh vực anime, Dezaki còn biết đến với những manga cổ điển đầy chất nhân bản . Ông còn nổi tiếng là người biết chọn lọc và sắp xếp , từ những ý tưởng , những đoạn hội thoại, những hình vẽ riêng biệt, ông đã sắp xếp thành những manga vừa sâu lắng, vừa truyền cảm . Anime của ông luôn mang không khí vui nhộn nhưng không ít những chi tiết bất ngờ , phóng đại sự việc làm người xem như bị cuốn hút vào một thế giới khác mới lạ và đầy hấp dẫn . Dezuka là một người biết làm chủ thời gian, biến những thứ rời rạc trở nên hoàn hảo và có hiệu quả. Chính vì thế ông xứng đáng với danh hiệu master animation

    Profile
    ~ Birthday : sinh ngày 8/11/ 1943 tại Tokyo
    ~ Highlight : Khi còn là học sinh ở trường trung học , Dezaki đã mong muốn trở thành một mangaka . Năm 1963. Dezaki bắt đầu làm việc cho toà soạn Mushi Pro của Tezuka , bắt đầu cộng tác với Sugino năm 1964. Ông là tham gia đạo diễn anime "Tetsuwan Atom" (Astro Boy) ;"Gokuu no Daibouken" và là đạo diễn chính của "Ashita no Joe" (1970) , cùng năm đó "Gokuu no Daibouken" ra đời dưới dạng một manga (hãng COM sản xuất) và thu được thành công vang dội
    Năm 1968, ông trở thành một "Free Director" ; năm 1972, Dezaki làm việc cho hãng Madhouse
    Năm 1980, Dezaki cộng tác với Sugino thành lập một công ty riêng : Annapuru

    Tác phẩm riêng (không cộng tác với Sugino)
    1964-1965: Big X, Tokyo Movie Shinsha, Tezuka Osamu. Continuity. TV
    1965: Shin Takarajima (The new Treasure Island), Mushi Pro, Tezuka Osamu. Original Picture.TV
    1967-1967: Gokuu no Daibouken (Goku´s great adventure), Mushi Pro, Tezuka Osamu. Episodes Director.TV
    1969-1969: Dororo, Mushi Pro, Tezuka Osamu. Episodes Director.TV
    1969: Frosty the Snowman, Mushi Pro & Video Craft. Director.US TV
    1969-1970: Moomin, TMS, Tove Janson. Picture Continuity.TV
    1971-1971: Andersen Monogatari (Andersen´s tales), Mushi Pro, H.C. Andersen. Episodes Director.TV
    1971-1972: Lupin III, TMS, Monkey Punch. Picture Continuity.TV
    1972-1972: Shin Moomin, Mushi Pro, Tove Janson. Episodes Director.TV
    1972-1973: Akado Suzunosuke, TMS, Takeuchi Tsunayoshi. Picture Continuity.TV
    1972-1973: Hazedon, Shueisha, Itai Rentarou. Chief Director, Continuity.TV
    1973: Kanashimi no Belladonna (Belladonna´s sadness), Mushi Pro. Original Picture.Movie
    1973-1974: Karate Baka Ichiyo (Ichiyo, the karate fool), TMS, Tsunoda Jirou. Chief Director, Continuity.TV
    1973-1974: Samurai Giants, TMS, Kajiwara Kazuki & Inoue Kou. Continuity.TV
    1974-1976: Hajime Ningen Gatless (Gatless, a human beginning), TMS, Sonoyama Shunji. Episodes Director.TV
    1975: The Fire G-Men, ?. Director, Character Design. PR
    1975-1975: Ganba no Booken (Ganba´s adventures), TMS, Saitou Toshio. Chief Director.TV
    1975-1977: Gansou Tensai Bakabon, TMS, Akatsuka Fujio. Eps. Director, Scenario.TV
    1976: Shiawase wa Anzen to Tomo ni (Fortune, Sadness and ???) TMS Yomiuri Koukosha. Director. PR
    1979-1980: Versailles no Bara (The Rose of Versailles), TMS, Ikeda Riyoko. Continuity.TV
    1980: Bocchan, TMS, Natsume Souseki. Co-Director.TVS
    1981: Denwa no Tenshi (Telephone´s angel), Denwa no Akuma, Denwa no Manee wa omoyari, Yomiuri Koukosha. Director. PR
    1984: Bookensha-tachi to 7 yon Nakama (The adventurers and the seven comrades) , TMS, Saitou Toshio. Supervision. Movie
    1986: Sweet Sea,TMS. Supervision
    1987: Blinkins,TMS. Supervision
    1988: 1 Pond no Fukuin (One Pound Gospel), Studio Galopp, Takahashi Rumiko. Supervision, Picture Continuity. OVA
    1989-1989: Kasei Yakyoku (A nocturne assitance/Nocturne Mars), Magic Bus, Hirata Makiko. Supervision, Picture Continuity.OVA
    1989: Lupin III Bye Bye Liberty Kiki Ippatsu!, TMS, Monkey Punch. Supervision, Picture Continuity.TVS
    1990-199?: B.B, Magic Bus, Ishiwatari Osamu. Supervision, Continuity.OVA
    1990: Lupin III Hemmingway Paper no Nazo, TMS, Monkey Punch. Supervision, Continuity. TVS
    1990: Shura no kaizanmaken (???) , Magicbus. Supervision, Continuity. OVA
    1990: Lupin III: Harimao´s Treasure Island, TMS, Monkey Punch. Supervision. Continuity. OVA
    1991-1993: Souryuuden, Kitty Films, Tanaka Yoshiki. Supervision (1-3), Continuity. OVA
    1991: Lupin III Napoleon no Jisho wo ubae (Lupin III: Plunder Napoleon´s land!), TMS, Monkey Punch. Supervision, Continuity.TVS
    1992: Lupin III Russia yori Ai wo komete (Lupin III: From Russia with love), TMS, Monkey Punch. Supervision, Continuity.OVA
    1992: Takarajima Memorial Yuunagi to yobareta Otoko (Treasure Island Memorial: The summoned man and evening calm), TMS, R.L. St. Scenario, Supervison, Pic. Con.OVA
    1995: Confucius. Supervision.TVS
    1997-1997: Seisho Monogatari (Seisho´s tale)– In the Beginning, Tezuka Pro. Supervision.TV

    AN UNCOMMON COUPLE
    Tuy không phải Dezaki và Sugino luôn làm việc cùng nhau, ta không thể nào nhắc đến Dezaki mà không có Sugino, cũng như không thể nào nhắc đến Sugino mà không có Dezaki . Họ đã cùng nhau cống hiến cho thế giới anime những kiệt tác bất hủ và làm cho nghệ thuật truyện tranh của Nhật Bản trở nên phổ biến khắp toàn cầu, góp một phần quan trọng để xây dựng thời hoàng kim của anime & manga 30 năm trước . Dezaki và Sugino xứng đáng trở thành một huyền thoại của nghệ thuật truyện tranh Nhật Bản, một mythical couple

    Các tác phẩm chung nổi bật của Dezaki và Sugino
    ANIMATED SERIES

    1963-1966: Tetsuwan Atom, Mushi Pro, Tezuka Osamu. TV
    1968-1968: Wanpaku Tanteidan (Naughty Detective Club), Mushi Pro, Edogawa Ranpo.TV
    1970-1971: Ashita no Joe (Joe of Tomorrow), Mushi Pro, Chiba Tetsuya & Takamori Asao.TV
    1971-1972: Kunimatsu-sama no Otooridai, Mushi Pro, Chiba Tetsuya.TV
    1973-19??: Jungle Kurobee, TMS, Fujiko Fujio.TV
    1973-1974: Ace o Nerae! series
    1978: Shin Ace o Nerae! series
    1976-1979: Manga Sekai Mukashibanashi (The old tale of manga world),, DAX International.TV
    1977-1977: Jetter Mars, Touei Douga, Tezuka Osamu. Continuity. TV
    1977-1978: Ie naki Ko (Little Orphan, Remi), TMS, H. Malot. TV
    1978-1979: Takarajima (The Treasure Island), TMS, R.L. Stevenson Continuity.TV
    1980-1981: Ashita no Joe 2 (Joe of Tomorrow 2), TMS, Chiba Tetsuya. TV
    1982-1983: Space Cobra, TMS, Terasawa Buichi. Continuity. TV
    1983-1984: Mighty Orbots,TMS.TV
    1991-1992: O-nii-sama e...(Brother, dear brother), Tezuka Pro, Ikeda Riyoko. Continuity.TV
    1997-199?: Hakugei Densetsu (Hakugei´s legend), Image Kei.TV

    ANIMATED FILMS/OAVs

    1969: Sen’ya Ichiya Monogatari (Sen‘ya Ichiya´s tale), Mushi Pro. Original Picture. Movie
    1979: Shin Ace o Nerae! Movie
    1981: Ashita no Joe 2 (Joe of Tomorrow 2), TMS, Chiba Tetsuya & Takamori Asao. Movie
    1982: Space Adventure Cobra, TMS, Terasawa Buichi. Movie
    1983: Golgo 13, TMS, Saitou Takawo. Movie
    1987: Takarajima (The Treasure Island), TMS, R.L. Stevenson. Movie
    1988-1988: Ace o Nerae! 2 (Aim for the Ace!2), TMS, Yamamoto Sumika. OAV
    1989-1990: Ace o Nerae! Final Stage (Aim for the Ace!Final Stage), TMS, Yamamoto Sumika. OVA
    1993: "Black Jack: Clinical Chart 1", TMS. Osamu Tezuka..OAV
    1994: "Black Jack: Clinical Chart 2", TMS. Osamu Tezuka. OAV
    1994: "Space Adventure Cobra", TMS. Buichi Terasawa. OAV
    1995: "Black Jack: Clinical Chart 3", TMS. Osamu Tezuka. OAV
    1996: "Black Jack: Clinical Chart 4", TMS. Osamu Tezuka. OAV
    1996: "Sword For Truth", Toei. OAV
    1997: "Black Jack: Clinical Chart 5", TMS. Osamu Tezuka. OAV
    1998: "Golgo 13: Queen Bee", TMS. Saitou Takawo.OAV
     
  8. Rassen

    Rassen C O N T R A Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    13/11/02
    Bài viết:
    1,555
    Ban đầu cũng định post vào đó , nhưng sau đó nghĩ lại thấy nên post vào đây để tổng hợp thì đúng hơn , chứ post vào lung tung rồi sau này khó kiếm lắm >.<
    Còn về vụ post chen bài thì sory Hikari nha , thật ra là lúc mình bắt đầu viết bài thì chưa có bài bạn , nhưng bài mình viết làm mất khoảng trên 30ph , trong thời gian đó đã bị bài bạn nhảy vào trước nên mới xảy ra hiện tượng bài chèn bài.
     
  9. Shiro Amada

    Shiro Amada Chrono Trigger/Cross

    Tham gia ngày:
    5/4/03
    Bài viết:
    6,500
    Nơi ở:
    Vinny, hoang3blc's clone
    INTERVIEW: OSAMU DEZAKI


    [​IMG]


    ANIMERICA Magazine (issue #17)


    In 1998, ANIMERICA was fortunate to be able to speak with the veteran animator Osamu Dezaki in Tokyo. Here, we make a transcription of that interview, published in issue number 17, intending to respect the author’s copyright over the information provided.

    First part: Dezaki talks about his early career and his start as Osamu Tezuka’s studio: Mushi Production.


    ANIMERICA:
    ông đã trở thành một Animator như thế nào?

    Dezaki:
    Đã từ rất lâu rồi. Osamu Tezuka (O.T) đã có một hãng sản xuất riêng cho mình và đến bây giờ nó vẫn hoạt động, mang tên là Mushi Pro, lần đầu tiên tôi được làm việc với tư cách một animator là ở đó. Tuy nhiên, trước đó, tôi đã vẽ Manga và là thành viên của một nhóm làm hoạt hình khi tôi khoảng 19 tuổi. Trước nữa thì tôi vẽ Manga ở trường trung học.

    ANIMERICA:
    Ông đã sáng tác các Manga thuộc thể loại nào thế?

    Dezaki:
    Tôi dám chắc giới trẻ hiện nay thậm chí sẽ không hiểu được điều này. Trước đây, bạn có thể thuê một cuốn Manga. Vài người có thể cùng làm việc với một cuốn. Tôi kiếm tiền bằng cách vẽ thêm các trang truyện, đó là một trong những việc làm ngoài giờ của tôi khi còn học trung học. Tôi đã từng nghĩ rằng ngay sau khi tốt nghiệp, tôi sẽ lao vào viết truyện, thế nhưng, chỉ một thời gian ngắn sau khi tôi ra trường, hầu hết các công việc với Rental Manga chấm dứt. Đó là vào lúc Takao Saito (Golgo 13) bắt đầu bán các tác phẩm của mình dưới dạng Rental Manga.

    Khi ấy, tôi vẫn đang đi học nhưng đã gần như một Mangaka chuyên nghiệp. Tôi đã chắc chắn là mình sẽ có thể sống bằng nghề hoạ sĩ truyện tranh nên đã dành hết thời gian trong lớp để vẽ truyện và kết quả là tôi thi trượt (Cười^^). Mọi bắt đầu vào lúc mà Anime bắt đầu xuất hiện, khoảng năm 1962. Lúc đó, mỗi một thị trấn đều có ít nhất là một trung tâm cho thuê truyện tranh, cũng gần giống kiểu các quán điện tử bây giờ. Ở đó, Manga được xếp thành hàng dài trên nhiều kệ sách lớn, và mọi người có thể thuê chúng với giá khoảng 10 yên 1 đêm. Thế nhưng, khi mà Manga bắt đầu xuất hiện trên truyền hình thì người ta không cho thuê Manga nữa, và thế là đột nhiên, nghề của tôi biến mất. Trong khoảng 1 năm sau, tôi làm việc cho Toshiba. Tuy nhiên. tôi hoàn toàn không phù hợp với những việc đó. Vì không có tí khả năng đặc biệt nào, tôi đã chả làm được gì ở đấy.

    ANIMERICA:
    Công việc của ông ở Toshiba là gì? Có phải là công việc về kĩ thuật không?

    Dezaki:
    Tôi được nhận vào làm nhờ có quan hệ thôi, và tôi được phân công làm việc trong nhà máy. Tôi chẳng có công việc gì lúc ấy nên đành đến đó và "hang around" vậy ^^. Sau khoảng hơn một năm, Mushi Pro mở cửa và bắt đầu Serie Tetsuwan Atom. Khoảng từ tháng Một đến tháng Năm, họ phỏng vấn chọn Animator, tôi được tuyển và bắt đầu làm ở đó từ tháng Tám. Tetsuwan Atom là serie phim hoạt hình đầu tiên của Nhật Bản, kéo dài chừng 30 epi. Đó là lần đầu tiên tôi làm việc trong lĩnh vực Anime. Đó là bươc khởi đầu.

    ANIMERICA:
    Vậy ông đảm nhiệm chức vụ quan trọng ngay từ đầu chứ?

    Dezaki:
    Hoàn toàn không. Tôi là một nhân viên hạng trung. Vị trí chủ chốt về sau mới đến với tôi. Vì đã từng vẽ truyện tranh nên tôi nhanh chóng chuyển sang làm hoạ sĩ phim hoạt hình chỉ sau có hai hay ba tháng gì đó. Ở đó cũng có rất nhiều những người làm việc trong lĩnh vực này trước tôi.

    ANIMERICA:
    Và sau khi làm một hoạ sĩ phim hoạt hình, ông đã trở thành một đạo diễn?

    Dezaki:
    Đúng thế, chà, tôi đã làm được nhiều việc. Thời gian trôi qua ở Mushi Pro, chúng tôi đã làm tất cả các thể loại phim hoạt hình. Tôi cũng làm một số Storyboard nữa. Sau đó tôi bị lộ bí mật, người ta bảo tôi phải bỏ việc đó. Tôi cùng mấy người bạn lập ra một hãng sản xuất nhỏ, thế rồi tự nhiên tôi trở thành đạo diẽn phim Tetsuwan Atom.

    Đã vài năm kể từ khi tôi viết câu truyện đầu tay, tôi đã là một hoạ sĩ truyện tranh, đã trở thành một hoạ sĩ phim hoạt hình nhưng tôi đã thấy là làm một Animator cũng rất thú vị. Bạn lồng thêm âm thanh và nhạc vào, sau đó làm cho cái mớ đó chuyển động trong phim. Tôi đã thực sự say mê việc đó. Có lẽ đó là việc mà tôi được sinh ra để làm. Rồi từ đó, tôi làm đạo diễn và sau đó là viết kịch bản, làm hoạ sĩ chính.

    ANIMERICA:
    Như vậy là ông đã tự học hoàn toàn?

    Dezaki:
    Có thể nói vậy. Không có ai ở đó để dậy tôi cả. Cũng không có trường nào dạy làm phim hoạt hình vào lúc đó. Bây giờ thì có học viện Yoyogi Animation Institute và nhiều trường khác nữa nhưng vào thời điểm đó thì không hề có. Tất cả mọi người đều tự học. Không có ai muốn phí thời gian để đi dạy cả. Vậy là tôi đã tự làm hết sức mình.

    ANIMERICA:
    Ông muốn làm một hoạ sĩ truyện tranh ngay từ đầu đúng không?

    Dezaki:
    Tất nhiên, tôi vẫn rất yêu công việc đó.

    ANIMERICA:
    Công việc của ông khi thực hiện các dự án cho Mushi Pro như thế nào?

    Dezaki:
    Ban đầu thì tôi chỉ là một hoạ sĩ bình thường trong số các hoạ sĩ của họ.
    Tôi chỉ là một in-betweeners, anh biết chứ? Có lẽ anh chưa bao giờ nghe về họ, in-betweeners là người vẽ các frame chuyển động, làm mềm các chuyển động của nhân vật trong phim.

    ANIMERICA:
    Đó là một phần công việc của một hoạ sĩ phim hoạt hình đúng không?

    Dezaki:
    Chính xác, một công việc trong một hãng phim hoạt hình. Chà, tôi chưa từng dành thời gian làm những việc như thế. Khi bạn làm công việc của một in-betweeners, bạn sẽ chỉ vẽ ra những bức tranh không có sức sống, tôi luôn luôn ghét những công việc như thế.

    ANIMERICA:
    Vậy ngài Tezuka cũng làm việc trực tiếp với các project chứ?

    Dezaki:
    Với các project? Tôi đã nói về chuyện này rất nhiều nhưng dường như ông ấy là người mà tôi luôn luôn muốn thấy từ khi còn bé. Lý do chính khiến cho hầu hết chúng tôi bắt đầu vẽ Manga ở vị trí đó là vì ảnh hưởng của Tezuka. Khi chúng tôi đang thực hiện dự án Tetsuwan Atom, ông ấy có thể đi vào và kiểm tra các Storyboard của tôi. Và khi tôi làm ở đó, mọi người hay gọi tôi là Osamu-chan, vì tên tôi cũng là Osamu, nhưng tôi luôn có cái cảm giác là ông ấy không hề thích như thế (^^).

    ANIMERICA:
    Ông ấy không thích cạnh tranh sao?

    Dezaki:
    Không, đấy không phải là lý do. Tôi có cảm giác là ông ấy không thích cái tên đó. Khi tôi đang vẽ, ông ấy nói: "Chúng ta phải làm cho nó sống động hơn." Tôi lúc đó còn rất trẻ nên chỉ biết ngồi đó và bị shock. Anh thấy đó, tôi luôn muốn nghiêm túc hơn. Tôi vẫn nghĩ thế. Tôi vẫn nhớ như in ông ấy nói câu đó, và nó vẫn còn tác dụng với tôi.

    ANIMERICA:
    Ông cho là phim hoạt hình Nhật Bản đã thay đổi thế nào kể từ ngày Tetsuwan Atom ra đời?

    Dezaki:
    Với cương vị một nghệ sĩ hình vẽ đã đẹp hơn nhờ cách sắp xếp các lớp hình ảnh. Chúng đã đẹp hơn rất nhiều. Chúng tôi trước đây chỉ có tranh đen - trắng, nhưng... làm thế nào để đặt các lớp vào đúng thứ tự? Nhìn vào phim Tetsuwan Atom bây giờ, tôi thấy mọi thứ. Chúng tôi đã phải làm việc như thể chúng tôi mới là cách ảnh chuyển động. Tất nhiên, những kĩ thuật hỗ trợ cho việc làm phim đã rất phát triển. Nhưng cái cảm giác đằng sau công việc thì không bằng được trước đây. Chúng tôi chỉ là một đám ô hợp, hết, nhưng những người giống như tôi đã tập hợp bên nhau, chúng tôi có cảm giác thật sự được sống, được tự do. Atom đã tạo được ảnh hưởng tốt lên mọi người làm cho chúng tôi thấy thật sự tự do. Nhưng công việc thì ngày một vất vả hơn.

    ANIMERICA:
    Như ông vừa so sánh thì trước đây mọi thứ dường như tốt hơn?

    Dezaki:
    Có thể anh nói đúng. Nhưng khi đó, mỗi người chỉ làm cho một Studio thôi. Chà, tôi đã làm thêm một vài công việc khác nhưng thật sự là vì tôi muốn thế. Mọi người thì đều làm việc chỉ với từng project một thôi. Các hoạ sĩ hiện nay thì làm việc cùng lúc cho nhiều hãng và họ thực hiện cùng lúc nhiều project với đủ các thể loại phim hoạt hình khác nhau. Trong một phim có khoảng 400 cảnh thì mỗi studio chỉ làm khoảng 20 đến 30 cảnh, sau đó họ kết hợp với các cảnh mà các stuido khác làm để rồi cho ra bộ phim hoàn chỉnh. Có rất ít hoạ sĩ hiện nay được làm từ đầu đến cuối một bộ phim. Tất nhiên là tôi đã thấy những đạo diễn làm việc nghiêm túc với phim của mình và khiên cho nó trở nên nổi tiếng để rồi họ có thể làm điều họ muốn. Tôi nhìn vào thành quả của họ và nghĩ rằng họ giỏi hơn mình, nhưng những người làm việc ở những vị trí chưa qua kiểm tra đều biến mất. Ngay cả những thành viên chính của một chương trình cũng làm tới hai ba việc một lúc.
    Một đạo diễn, như tôi đã nói nhiều lần, làm một người có thể làm mọi công việc, ví dụ đi viết kịch bản. Người đạo diễn làm mọi thứ việc nhưng khi bộ phim được trình chiếu thì thì công việc của họ cũng thay đổi. Tôi tin chắc rằng một "công việc sống" phải như thế. Kịch bản được viết ra bằng từ ngữ và chuyển những từ đó sang thành những hình ảnh là một cách khác để phục vụ người xem. Các hoạ sĩ và đạo diễn thời nay gắn liền với các kịch bản. Hoặc, nói cách khác, phần lớn họ sống cùng kịch bản. Tôi cho rằng đó là cách duy nhất để bạn làm được nghề này vào thời điểm hiện tại.
    Ví dụ, trước đây, bạn có thể đưa ra một ý kiến có thể tạo nên một bộ phim tuyệt vời. Kịch bản sẽ thay đổi, nhưng mọi người sẽ hiểu là bạn làm thế là vì lợi ích của chương trình, của bộ phim. Kịch bản là một cơ sở lớn, tất nhiên, nhưng nó cũng có thể khơi nguồn cho các ý tưởng. Tôi cho là ngày nay, chúng ta không thể làm được như thế nữa. Tác giả kịch bản sẽ kêu ca. Và trong một không khí làm việc bị động như thế, đạo diễn sẽ buộc phải chuyển các từ ngữ thành hình ảnh theo kiểu word by word.

    ANIMERICA:
    Ông có cho là trên truyền hình và trong phim, ảnh hưởng giữa đạo diễn và kịch bản thường đổi chỗ cho nhau không? Trong truyền hình thì kịch bản là động lực dẫn dắt còn trong phim thì đạo diễn có toàn quyền.

    Dezaki:
    Với phim hoạt hình thì điều đó không quan trọng lắm. Một khi đã dựng thành phim là xong. Vì thế không có xung đột giữa kịch bản và hướng thể hiện. Nếu kịch bản có tiềm năng thì bạn chỉ cần thư giãn và làm theo những gì kịch bản viết. Lúc đó, bạn chỉ cần tạo ra những bức tranh phù hợp với các kịch bản. Tôi đã luôn nói rằng khi bạn bắt đầu với một công việc, thêm vào nhiều người thì sẽ cho ra một sản phẩm khác hẳn. Phạm vi của các í kiến mà kịch bản cho phép chính là độ sâu và độ rộng của nó. Mỗi ý kiến ban đầu có những tư tưởng của một tác giả đằng sau nó. Nếu cơ sở ban đầu của bạn tốt, bạn sẽ có thể có nhiều khả năng để chuyển nó sang các thể loại khác. Công việc sẽ cho ra nhiều sản phẩm khác nhau.

    ANIMERICA:
    Thế lúc ông tự mình tạo ra công việc thì sao? Nói cách khác là lúc không có một kịch bản ban đầu nào để làm cả?

    Dezaki:
    Thì đó là sự tự do hoàn toàn. Nhưng nhiều khi câu chuyện tôi viết ra thay đổi. Cái đó cũng tự nhiên thôi. Tôi đã làm phim "Moby Dick on NHK" và với những lý do khác nhau, chúng đã bị huỷ trước khi câu chuyện kết thúc, nhưng tôi đã có được sự tự do của người nghệ sĩ chút ít.

    [​IMG]

    ------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

    Trên đây là phần đầu của bài phỏng vấn ngài Osamu Dezaki. Tôi đã dịch theo cách hiểu của mình và rất hạn chế dùng từ điển nên có thể có chỗ sai. Tuy nhiên, khi góp ý, xin các bạn hãy gửi cho tôi tin nhắn, tôi sẽ sửa lại. Không nên post bài lên chỉ để nói chỗ này hay chỗ kia sai vì nó sẽ làm cho topic của chúng ta trở nên lộn xộn.

    Xin cảm ơn mọi người đã quan tâm.


    ------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

    Tôi vẫn đang dịch nốt phần cuối của bài phỏng vấn trên. Bạn nào có thông tin muốn post xin làm ơn đợi cho, nếu không hãy gửi PM cho tôi để trao đổi cách post bài. Nếu các bạn vẫn post bừa lên, tôi buộc phải nhở mod xoá đi.

    Tôi làm thế hoàn toàn vì lợi ích của topic cũng như của Box này, mong các bạn thông cảm.


    ------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

    Trường hợp bạn Rassen thì tôi đã nói rồi. Mọi người cố gắng sau khi viết xong thì gửi PM cho tôi, chúng ta sẽ cùng sắp xếp các bài cho hợp lý. Dù sao cũng rất cảm ơn các bạn đã đóng góp cho topic.

    ------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

    Collected by Fire Emblem
    Edited/Translated by Hikari Almasy
    02/05/2003
    t
     
  10. Shiro Amada

    Shiro Amada Chrono Trigger/Cross

    Tham gia ngày:
    5/4/03
    Bài viết:
    6,500
    Nơi ở:
    Vinny, hoang3blc's clone
    Huh, tôi biết mọi người sẽ hỏi sao tôi lại post cái bản English dài ngoẵng này lên đây. Tại vì tôi muốn mọi người cùng tham khảo bản gốc mà tôi có. Tôi hiện rất bận, khó mà hoàn thành ngay bản dịch Full, hy vọng mọi người có thể chờ cho vài hôm. Xin cảm ơn!

    -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

    INTERVIEW: OSAMU DEZAKI


    ANIMERICA Magazine (issue #17)

    In 1998, ANIMERICA was fortunate to be able to speak with the veteran animator Osamu Dezaki in Tokyo. Here, we make a transcription of that interview, published in issue number 17, intending to respect the author’s copyright over the information provided.

    First part: Dezaki talks about his early career and his start as Osamu Tezuka’s studio: Mushi Production.

    ANIMERICA: How did you become an animator?

    Dezaki: A long time ago. Osamu Tezuka had his production house-it’s still in business- called Mushi Pro, and I first got work there as an animator. But before that, I drew manga and was a part of an animation club when I was about 19. Before that, I was drawing comics in high school. Even if I were to tell you what comics I was trying to draw at the time, you probably wouldn’t recognize the titles.

    ANIMERICA: What kind of manga were they?

    Dezaki: I’m sure the young people today won’t even understand this, but back then you could rent manga. Several people would work on one book -I’d draw it and get money to make more comic pages, and it was sort of a part-time job while I was in high school. I thought that once I left high school, I’d go right into drawing manga, but shortly after high school, the whole rental manga business ended. This was about the time that Takao Saito (Golgo 13) started to sell his works as rental manga.
    At that time I was still in high school, but I was more or less a professional. I was sure that I could draw comics for a living, and I drew comics during class in high school, so I wasn’t able to make it into college. (LAUGHS) This took place when manga was just starting to be adapted into animation on TV, about 1962. Every town would have at least one place to rent manga, kind of like the way game centers are today. They’d have manga lined up on bookshelves, and people could rent them for 10 yen a night. But once manga started appearing on TV, they stopped renting them, and suddenly, my professional career disappeared. For a year, I worked at Toshiba. But I was completely unsuited to it. Since I didn’t have any special skills, there was nothing I could do there.

    ANIMERICA: What was your job at Toshiba? Was it a technical position?

    Dezaki: I got in because I had connections, and I was assigned to work in the factory. But I didn’t actually have any work to do, so I’d just get there and hang around. (LAUGHS) And after almost exactly one year, Mushi Pro opened its doors and started Tetsuwan Atom. From about January to May, Mushi Pro was interviewing for animators, my application was accepted and I started with them that August. Tetsuwan Atom was Japan’s first animated program, and it ran for 30 episodes or so. That was how I got my first job in animation. That was the beginning.

    ANIMERICA: So you were in key animation from the start?

    Dezaki: Not at all! I was an in-betweener. The key animation position came after that. Since I used to draw comics professionally, it was a quick transition -two or three months until I became a key animator. There were lots of guys who were actual pioneers in animation there before me.

    ANIMERICA: And after key animation you became a director?

    Dezaki: Yes, well, I did a lot of things. As the years came and went at Mushi Pro, the studio’d start all sorts of animation projects. I also did some storyboard work on the side. The secret got out and they told me to quit this part-time job or else. Eventually, I got together with some friends to create a small production company, and suddenly I was the director for Tetsuwan Atom.
    I was a manga artist, and then became an animator, so it has been quite a few years since I wrote my own stories, but I’ve found that being an animator is a very interesting business. You add sounds and music, and then you make the whole thing move on film. I fell in love with it. Maybe it was the work I was meant to do. From that point of view I did direction and, every now and again, storyboards or key animation.

    ANIMERICA: So you were basically self-taught?

    Dezaki: You could say that. There was nobody there to teach me. There were no animation schools at the time. Now there are schools like Yoyogi Animation Institute and others, but at the time, there were none. Back then, everybody was self-taught. Nobody wanted to waste time on teaching. So I did as much as I could on my own.

    ANIMERICA: You wanted to be a manga artist from the start?

    Dezaki: Yes, I still love it, of course.

    ANIMERICA: What was it like to work on projects for Mushi Pro?

    Dezaki: At first I was just one of their animators. You know about in-betweeners, right? Maybe, you’ve never heard of them, but they draw the frames between the drawing, animators draw, and make the action smooth.

    ANIMERICA: One of the jobs in animation, right?

    Dezaki: That’s right, a job in an animation company. Well, I never spent any time as one of those. When you do in-between work, your drawings come out dead, so I’ve always hated that kind of work.

    ANIMERICA: Did Mr. Tezuka work directly on the projects?

    Dezaki: On the projects? I’ve talked about this many times before, but he as the person I wanted to be ever since I was little. The whole reason most of us started drawing manga in the first place was due to the influence of Tezuka. When we were working on Tetsuwan Atom, he’d come in and check my storyboards. It was then, since I was working in his studio and my name is Osamu too, that everybody would call me “Osamu-chan” but I always got the feeling he didn’t like it. (LAUGHS).

    ANIMERICA: He didn’t like the rivalry?

    Dezaki: No. That wasn’t the reason. I got the feeling that he just didn’t like the name. When I was drawing the storyboards, he’d say: “We have to make it more entertaining”. I was young so I’d just sit there in shock. You see, I always thought it should be more serious. I still think so. I distinctly remember him saying that, and it still has an effect on me.

    ANIMERICA: How do you think Japanese animation has changed since the days of Tetsuwan Atom?

    Dezaki: From an artistic standpoint, I think the drawings are better by several orders of magnitude. They’re prettier. We were still in black-and-white, but... how to put this? When I look at Tetsuwan Atom now, I see all sorts of things. We worked as if we were animated. Of course, nowadays, the technical side of animation has advanced so much. But the feeling behind the work was so much better back then. We were just a mixture of odds and ends, but all sorts of people like myself were gathered together, we got the feeling that we were really alive and free! Atom had such a good influence on everybody so it was like an unfettered freedom. But the work, week-in-week-out, was pretty hard.

    ANIMERICA: And as you compare it, the old days may seem even better.

    Dezaki: You’re probably right. But back then, you worked only for one studio. Well, I did some work on the side, but that was only because I wanted to do it. But everyone worked only on one project at a time. The young animators today work in quite a few different companies at once on all sorts of different projects. In a film of 400 cuts, one production studio will draw only 20 or 30 cuts, and they’ll combine these cuts with the cuts produced by other studios and finally make a production out of it. There are very few animators today who can see a project through to the end. Of course, I’ve seen directors who work hard and see their projects become popular and they can do anything they want. I see their work and I think they’re better than I am, but the people who want to work on untested ground have all but disappeared. Even the main staff of a program will work two jobs at the same time.
    A director, as I’ve said many times, is a person who will do all sorts of jobs, like writing screenplays. He does all sorts of stuff but as the animation gets to the screen his job changes. I’m sure live-action is always that way. Screenplays are written with words, and to transfer them into pictures is a different way of making your audience enjoy themselves. Today’s animators and directors conform to the screenplay. Or, to put it in another way, the majority of people will animate strictly how the screenplay states. When you do that, I guess it is the only way you can do it these days.
    For example, back then, you might have an idea that would make for great animation. The story will change but everyone will understand that because it will make the program better. The screenplay is, of course, a great foundation, but it can also serve to set off new ideas. I imagine that today you can’t do that anymore. The writer will start to complain. And in a restricted atmosphere like that, a director just has to translate the words directly into pictures.

    ANIMERICA: Do you think that in TV and movies, the relative power of the screenplay and the director swap places? In TV, the screenplay is the guiding force and in movies, the director has the power.

    Dezaki: With animation that’s not so much the case. Once it’s put on film, that’s the end of it. So it isn’t a struggle between the screenplay and the direction. If it’s a screenplay that has potential, then you can relax and play it as the screenplay indicates. In those instances you sell the pictured according to the screenplay. I’ve always said that you start with one original work, add lots of people, and get a different final product. The range of ideas the original work inspires is its width, its depth. One original concept has the thought patterns of only one creator behind it. When you have a really good original work, there can be a lot of different approaches to adapting it to other media. The work creates a lot of different images.

    ANIMERICA: How about the times when you create the work yourself -in other words, when there isn’t an original work to work from?

    Dezaki: Then it’s complete freedom. But sometimes the story I created gets changed. It’s only natural. I worked on Moby Dick on NHK and for a variety of reasons, it was cancelled before the story was finished, but for a while, I had complete artistic freedom.



    Second part: Dezaki discusses why Hollywood movies just aren’t what they used to be, as well as his work on the medical drama Black Jack.

    ANIMERICA: The surgery scenes in the Black Jack video are very realistic. Did you have any medical consulting on that?

    Dezaki: Of course. I corrected the storyboards somewhat after consulting a medical doctor. And of course I don’t have much medical knowledge myself but I know what would make for an interesting situation. What I think is really interesting in Black Jack is the jargon or the specified knowledge. You know, when you go to the hospital, there’s that special kind of medical tension you feel there. Drug names come up and the doctor may explain all that to you in simple language but it’s of no help at all. It’s that kind of atmosphere that I wanted the most. It doesn’t matter if the jargon is comprehensible. What you really want is that hospital tension. I think there is something similar with Japanese animation videos crossing the sea to America, and the audience being able to enjoy them for that kind of contents. The tension in the screen is something that everyone on production produces together. In that sense, making animation isn’t a process where the creation of a moment is finely calculated with a background like this and a layout like that or whatever. We’re all striving together to make that sense of realism. That’s the basis of our picture-making. You know there are other productions where all you have to do is watch for two minutes, and you know the whole story.

    ANIMERICA: Like being able to tell the whole movie just by watching the trailer?

    Dezaki: That’s right. And then, there are movies whose only presence is in the trailer. (LAUGHS).

    ANIMERICA: I think Independence Day was like that.

    Dezaki: Video games are so fun. Yet, computer graphics alone do not make a movie. If you just make a mechanical premise and a mechanical plot to go with that and just assume that the audience will like it for the graphics. Well, I guess those kinds of Hollywood movies are okay too. But it isn’t fun for someone who really likes movies.

    ANIMERICA: You mean, mechanical to the extent of placing the high points at exactly “x” minutes into the film so that the commercial breaks will be perfect when it’s shown on TV?

    Dezaki: There was that old movie 12 Angry Men. The whole drama takes place just inside the jury deliberation room. That kind of movie has no amusement park value at all. But the movie’s characters all have conflicts and wonderful drama. You don’t make a movie like that to fit the TV format or try to make it flasher. That kind of movie shows up once in a while, but it’s no longer the mainstream. I wonder if it’s all right for something like that to get buried. Conversely, I think that animation might be capable of doing that.

    ANIMERICA: Let’s get back to your works. You’ve directed sports animation like Ace o Nerae! and Ashita no Joe. Do you like sports?

    Dezaki: About the only sport that I’m capable of is golf. Sports people have a record of their growth and they put themselves into it. I find sculpting the whole personal picture from those kind of angles fascinating. It can be anything that you immerse yourself in, be it sports or something else, but I can use sports as the platform to depict a person.

    ANIMERICA: You also directed One Pound Gospel.

    Dezaki: You’ve seen that? (LAUGHS)

    ANIMERICA: Well, Rumiko Takahashi is big, after all. We get lots of Ranma reader illustrations here at the magazine. And this is another boxing Animé.

    Dezaki: I liked the relationship between the boxer and the nun. I just happened to be asked to direct that, but I was under contractual obligations back then and couldn’t use my real name. So I used a pen name. I like those kinds of uplifting Rumiko Takahashi worlds.

    ANIMERICA: Interesting personal relationship.

    Dezaki: Yes, I think it’s all about personal relationships.

    ANIMERICA: Are you interested in robot shows or mecha shows?

    Dezaki: Robots and mecha are still about people, in some context. You can say they aren’t human, but there are still thinking brains involved. That’s the same as people, in that sense. I don’t mean to compare it with sports Animé, but it’s another angle to depict people from. That can lead to interesting results.

    ANIMERICA: Did you work directly with Rumiko Takahashi?

    Dezaki: I’ve never met her. I did hear that she like my storyboards.

    ANIMERICA: How is it different to work on a girl-oriented show like Rose of Versailles, compared to boy-oriented shows like Lupin III and Golgo 13?

    Dezaki: You know, I’ll admit that the first time I ever read girls’ manga was the time when I was asked to direct Ace o Nerae!. Up until that time, girls’ manga was rather similar to boys’ manga. A little before Ace o Nerae! came out, girls’ manga started to go into its own unique world and I stopped reading. I just happened to be working on Ace, so I asked for a copy of the manga. Then, I wasn’t sure if I could do it. After all, it’s the story about a high school girls’ tennis team and there’s the main character’s love interest, Coach Munakata, who’s dying with a disease. If you extract all these plot elements, you can still get good drama. But I still had to translate the indescribable atmosphere of girls’ manga to animation. I thought that would be a good challenge.

    ANIMERICA: Was it the same with Rose of Versailles?

    Dezaki: Actually, the only girls’ manga I’ve read are Ace o Nerae! and Rose of Versailles. But girls are more imaginative than boys, so their sensibilities are fascinating. I feel, as I work. Girls aren’t all these effeminate entities that are crying all the time, as we men might think. They have terrifying sides too. (LAUGHS). And they have strength too, and that’s something I’d like to depict. It’s easier to get more imaginative about the unknown. For example, there’s a manga by Ryoko Ikeda called Oniisama-e. When I directed the Animé, Ikeda told me that I knew about women better than most women. I wonder about that.

    ANIMERICA: As a maker of Animé, do you have genres that you consider you are good at or like?

    Dezaki: In that sense, I think I try to take on everything. You know, apparently, there are manga for girls where boys are the only characters that show up in them. They’re full of stories of boys falling in love with each other. This wasn’t a manga style that I had ever seen before, but I was asked if I’d direct Animé based on it. So I read the manga but I didn’t get it at all. It’s boys falling in love with each other, basically a straight translation of the male fantasy of the goings-on in a girls’ dorm at a boys’ dorm. I’m a grown-up, so my idea of these type of relationships is completely different from the audiences. It’s for young girls who really don’t know about this type of world to fantasize and get excited about boys kissing each other and holding hands. I had to say I wasn’t good enough to take it on. Because there’s no room for me to let my imagination roam, as a guy myself. I may not be able to handle this genre. After all, this type of manga has no character development at all. They just have flashy names, and that automatically makes them good-looking.

    ANIMERICA: So that’s where all the style must be.

    Dezaki: It must be. And I must have gotten old, since I didn’t get it. So there was that. This was one area I didn’t take on.

    ANIMERICA: Conversely, you’ve taken on the very masculine Cobra and Lupin and Golgo. Where do you get the images for these characters? Hollywood movies, for example?

    Dezaki: There might be situations picked up from there. There was one thing about Golgo 13 that surprised me. I tend to follow the story and follow Golgo like a nature photographer. I follow him like a tiger hiding in the jungle. I don’t really know Golgo and he is, after all, a man whose business is to kill people, so I follow him with the intention to never get inside him. So the film is done. It’s time to dub it. Golgo 13 ‘s voice actor is two hours late to the studio. We all worry if we’ll finish on time. We’re worried that it might take another three or four hours. But he finishes in 30 minutes. (LAUGHS) He only has about five lines. Straight out of the bloke.

    ANIMERICA: Very straight.

    Dezaki: Maybe two complete sentences total. Five places to speak. It was so easily countable.

    ANIMERICA: On a completely different title, you’ve also directed Yoshiki Tanaka’s Sohryuden?

    Dezaki: Yes, Sohryuden was always a video project. It didn’t start out as something for TV. It was going to be 40 minutes for an episode split into 20 minute segments, with the later intention of TV. I like serials and was interested in it.

    ANIMERICA: How did you like Tanaka’s novels?

    Dezaki: I like them.

    ANIMERICA: Not just Sohryuden but everything by him?

    Dezaki: Yes.

    ANIMERICA: His most famous work would be Legend of Galactic Heroes.

    Dezaki: Yes

    ANIMERICA: Would you call Cobra Sci? As a film-maker, how do you like Sci compared to more down to earth stories like Ashita no Joe or Golgo 13?

    Dezaki: I don’t feel that differently, but you can embellish the settings more with Sci. You can say that’s a fun thing about it.

    ANIMERICA: As in tall tales?

    Dezaki: Exactly. I love tall tales. I also like realistically sounding bluffs too.

    ANIMERICA: The Mighty Orbots. That was an American TV show. How did you like dealing with Americans compared to a 100% domestic production?

    Dezaki: Well, most of the staff was all Japanese. The guys over there in US wrote the script, but the screenplay was by a japanese writer. We had some storyboards at first, but in the end, we ended up redoing them ourselves. That’s how the 13 episodes were made, but it was pretty much a japanese production.

    ANIMERICA: Were there any words from the sponsors?

    Dezaki: Nothing specific. Just to make it. So we spent our efforts in the beginning to make it. There were some things that came up afterwards though.

    ANIMERICA: How did the project come to be?

    Dezaki: The president of TMS back then, Mr. Fujioka, wanted to sell something in the US. So he included some American staff. It was at a time when robots shows were all the rage in Japan, so he wanted to sell a transforming robot show -something that wasn’t there in the US before. I was all japanese, starting from the planning.

    ANIMERICA: Would you call it a comedy-style robot show?

    Dezaki: Perhaps.

    ANIMERICA: How did you like working in a comedy style?

    Dezaki: It wasn’t much different. But I like comedy.

    ANIMERICA: You previously mentioned your experience at Mushi Pro.

    Dezaki: I’ve gotten old since then. I was 37 or 38 when I did that.

    ANIMERICA: So you were making comedy presented with a straight face.

    Dezaki: Maybe not really so. We just tried for some upbeat American style, whether we were successful.

    ANIMERICA: What are you working on right now?

    Dezaki: Episode Seven of the Black Jack video series and I’m just about thinking of returning to the Legend of Moby Dick that’s been on hiatus. And then, Golgo 13.

    ANIMERICA: Which one are you going to put most effort into?

    Dezaki: Of course, I’m serious about all of them, but in terms of time, I still don’t have a formal go ahead, but when Legend of Moby Dick gets resumed, it still has eight episodes left. That one will be the toughest.

    ANIMERICA: Oh, so that show hasn’t ended yet.

    Dezaki: No, the ending hasn’t been made yet.

    ANIMERICA: I’d like to ask more about Golgo 13. You’ve made a Golgo 13 movie before. How is it like to return to Golgo 13 after all those years?

    Dezaki: Thirteen or fourteen years, or perhaps more? Maybe sixteen or seventeen. It’s been so long that I’ve forgotten. This is a completely new production.

    ANIMERICA: I wouldn’t think that’d be the case.

    Dezaki: I wonder how to put this. I’m conscious of the fact that I’ve done this before. Of course, there’s still the issue of how the audience will still take it.

    ANIMERICA: What’s the new story?

    Dezaki: In the new Golgo 13, there’s a guerrilla leader called Queen Bee on a small South American island. She turns out to be the illegitimate daughter of a US presidential candidate kidnapped and sold to slavery at a young age.

    ANIMERICA: Some recent events must have been inspired by your story.

    Dezaki: The original idea came from newspaper king Hearst’s daughter Patty being kidnapped but ending up fighting along with her kidnappers. The idea’s mutated a little. But Queen Bee’s become the leader, and she resents her father who sold her out. So she’s attempting an assassination on him on the presidential trail. The presidential campaign people ask Golgo 13 to kill Queen Bee. So now, what’s going to happen when Queen Bee, targeting the presidential candidate, and Golgo 13 , Queen Bee, finally meet? (LAUGHS)

    ANIMERICA: So this Queen Bee is like the queen bee as in the beehive?

    Dezaki: Yes. She’s a strange woman who’s made it through many close calls. Her attitudes toward men and love and the meaning of life are all now so eccentric, but I depicted her thinking it’s all beautiful. In the end, she gets shot by Golgo and dies, but I think the life of a strong woman like that is beautiful.

    ANIMERICA: Does Golgo smile when she dies?

    Dezaki: No. Golgo doesn’t smile, but the woman has more expressions. When she says: “This has been my way of life”, Golgo replies: “That is a respectable way of life”. And right before she dies, it turns out that the presidential candidate had a bad friend who corrupted him into his ways, and she requests Golgo to assassinate him. Golgo acknowledges her request and accepts it. This is an extra something, and Golgo doesn’t comment on it, but he must have had respect for the way this woman lived. I made the video wanting to have him respect her.

    ANIMERICA: If Golgo dies, will you make a video after that?

    Dezaki: No, Golgo won’t die, just the woman.

    ANIMERICA: His target.

    Dezaki: Of course. Golgo will never die. If he dies, he’ll come back to life. (LAUGHS).

    ANIMERICA: What do you feel are the shortcomings and strengths of recent animated TV shows and videos?

    Dezaki: Perhaps, I shouldn’t comment so loudly on Independence Day. They’re trying to make good drama and solid stories and make the audience excited about it. The directors are making really picturesque screens. But I think it’s a different thing if that’s working to enhance the drama. I think the visuals are just part of the drama. Its place is there when you want to show something. The visuals aren’t there just to dazzle, and making film with that philosophy is my way, as an old school movie-maker. You can say there are quite a few titles whose visuals don’t really have any relevance to the story.

    ANIMERICA: Are you talking about how cute the female characters are of what popular voice actors are in the cast?

    Dezaki: It’s all about what the makers really want to say through that work. I think the number of works where you can feel that the makers have something to say is diminishing. If you look at them, they seem to be more worried about the merchandising and whether it’ll sell. But the audience isn’t stupid, so when that gets repetitious, I’m sure they’ll get bored. Of course, I might be the one who came up with these kind of visuals first, but I fully intended them to be relevant to the story. They were to show the drama or depict a character. Animation is different from live-action in that you can’t show the sense of flesh, so I intended to show a character’s psyche using the whole screen. It wasn’t to embellish the screen or to make it pretty. It’s always the drama and the characters that are interesting.

    ANIMERICA: I tend to think that good directing is independent of animation style. But conversely, I think your works tend to be enjoyable even if you look only at the visuals.

    Dezaki: Well, I like that as a compliment. But I still think it’s all to enhance the drama. The drama experience won’t be limited just to the characters, but will also extend to the audience. Then you can identify with the characters more. That’s what I’m after. I’ve always been that way, and I think that’s the way to make movies and drama. And then, even minute details will carry the power of conviction. Nothing goes to waste.


    Third part: The conclusion! Dezaki responds to the question “who do you think your influence?” and speculates if it’s possible to animate James Joyce.

    ANIMERICA: Which manga artists and animators have inspired you?

    Dezaki: The obvious inspiration was Osamu Tezuka. Tezuka had a strong envy for the movies. He was a manga artist himself but it seemed he always wanted to get into animation, and he tried to bring a sense of the movies into his manga. So he spent a lot of energy tackling the issue of pacing and timing in the print medium. In that sense, since he’s already deceased, I don’t think he was able to accomplish everything he wanted to do, but what he aspired to do was wonderful. Besides him, the logical development from Tezuka was Takao Saito. His style is more realistic. My favourite is Tetsuya Chiba -when I worked on Ashita no Joe, he certainly gave me advice as the manga artist, but he really has a great sense of the visuals and of time. I think he’s the first one who tackled that issue seriously.

    ANIMERICA: Conversely, have you noticed any animators who have been inspired by you?

    Dezaki: That’s not something I can say, but there are a lot of animators who worked under me and are on their own now. I want them all to be doing well, but I shouldn’t really name them. After all, in our line of work, everyone is competition, even one’s own proteges. I don’t pretend to think I taught them. We’re all rivals.

    ANIMERICA: Do you still watch animation and read manga?

    Dezaki: I don’t really watch much, to tell you the truth. I see movies, I’ve liked movies and documentaries for a long time. And I’d like to take something like that and see how I can arrange it in my own style.

    ANIMERICA: Do you have a favourite manga?

    Dezaki: I happen to have very few. I like Bicycle Thief. And you guessed it, it is an European movie. I don’t know if it’s recent, but it’s good. I like old movies too. I like movies that are old but can’t be made into movies under today’s system, probably. This one came out a while ago, but L’Amant (released in a censored US version as “The Lover” in 1992) has a place in my heart. And this one I just happened to catch on satellite, but The English Patient... that was also good. It was good, but if you think about what is was about, it doesn’t necessarily make sense.

    ANIMERICA: Do you incorporate a consistent theme in all your movies?

    Dezaki: Maybe just being anti-authority.

    ANIMERICA: So basically, you take on something new each time.

    Dezaki: Yes, I do that, although depending on the audience, they might say I keep on doing the same thing. But I’ve been taking on a lot. I think it’s all about what freedom is and what it means to live.

    ANIMERICA: Do you have a dream project, a project that you want to do the most right now?

    Dezaki: Moby Dick Legend is my original work, so I can’t move on without finishing this. But stories like the Monkey King, that has many ways to interpret it, I would like to work on it with my own arrangement.

    ANIMERICA: So a story that’s been around for awhile. If you go to the route of tales indigenous to Japan, you’d probably end up with Kojiki or Nihon Shoki.

    Dezaki: Perhaps. But if you tried to animate that, it’d turn out very differently. Beside that, It’d like to animate a novel that’s successful only in that form. A lot of novels today, like Tanaka’s, are really text descriptions of visual scenes, aren’t they? I don’t consider those real novels. There are worlds only describable with words, aren’t there? I’d like to visualize that. For example, Machi Tawara’s haiku, or the haiku of Hosen Ozaki. Osamu Dezaki has his famous No longer Human, but he also wrote 20th Standard Bearer, and it’s not visual at all. It’s the novel that goes “I’m sorry for being born”. I’d like to try with animation the transvisuals.

    ANIMERICA: How about animated James Joyce?

    Dezaki: James Joyce, the poet?

    ANIMERICA: Well, the Irish writer...

    Dezaki: Ulysses?

    ANIMERICA: Yes, Ulysses.

    Dezaki: That would be fun.

    ANIMERICA: Would it be possible?

    Dezaki: I think it is possible. My take is that anything should be possible with animation, although that’s beside the question of whether it can be done well. If you tried to make a rhyming poem or a haiku or a song into a visual work, it might be easier to start by filming live humans, but I think you’d immediately hit a wall. I’m thinking that animation is the work of human drawings, and it’s still in the realistic period, but it’s starting to get into the impressionist period. I consider myself an impressionist. Just a little further down the line, animation’s bound to start getting abstract. Animators will really have to start thinking about the meaning of humanity. I think it could be done. I’d like to head that way, regardless of whether or not I’d be able to accomplish it myself. It’s nothing complicated. It should be possible to make an entry into that field with only easily understandable props. It’s not like get into art.

    ANIMERICA: Do you mean that the medium has yet to mature?

    Dezaki: Absolutely. I think I’m only trying to reach the world of Van Gogh, but there’s still more ways to go.

    ANIMERICA: In the history of paintings and music, breakthroughs come when creativity becomes stagnant, as works get abstract.

    Dezaki: Of course. Early abstract works had to be more human. And eventually, only the form remained and you had to start wondering what was so interesting about it. It had to be something more approachable and humanistic, but that eroded and only the techniques got refined. There wasn’t the content to follow the _expression. Or perhaps there still was, but the artists who could convince you of that were no longer. Naturally, that should be avoided, or perhaps it’s unavoidable. And the whole process will repeat.

    ANIMERICA: In recent years, retro works and remakes of old shows have been popular. In that sense, Golgo 13 and Black Jack seem to come close to that.

    Dezaki: Perhaps so.

    ANIMERICA: What’s your take on that?

    Dezaki: But in regards to Black Jack, it’s never really been animated before. The manga’s old, but I think the animation’s new. Golgo 13 was also animated only once before, and that’s a loss. Fortunately, I worked on the old production, and I’m working on it again. I’, remaking my own work and not someone else’s old work. I would be different if I were reworking someone else’s. If some young guy started work on Ashita no Joe, I’d be turning in my grave. Not that it might happen.

    ANIMERICA: Would you feel rivalry?

    Dezaki: I probably would, at the loss of my opportunity. And it might turn out to be a good production too. But that’d be the time I know it’d be for me withdraw.

    ANIMERICA: So for you, Ashita no Joe and Rose of Versailles would be those types of works?

    Dezaki: They might be so. I keep on thinking that Ashita no Joe is still incomplete, and I keep on mentioning that whenever I have the chance to mention it in my columns. I’d like to depict Joe’s boyhood, I mean, what was Joe Yabuki doing before he showed up at Namidabashi?

    ANIMERICA: How does it compare to be successful in Japan and to be building a reputation overseas?

    Dezaki: I don’t think I’ve had success in Japan, so I can’t really tell what that’s like. But if I lose the place and chance to be able to make the works I want to make, that’s the end of it in our line of work. When I finish a work, it’s like I’ve made it through the preliminaries and can make it to the next round. And so that’s why I’m working on my current project so hard. For example, I might want to correct 300 cuts in Golgo 13. If I don’t, I may not be able to go on as a creator. That’s the kind of persecution psychology I put myself into and make those corrections no matter how much I’m told not to go back. Of course, I have the audience in mind too, but I’d be the one most embarrassed to send it out as it. Of course, there’s a limit to it, because of budgets and schedules, but within those constraints. I’d like to leave proof that I did my best. If I don’t do that, I really think I won’t be able to work on my next project.
    My line of work is like drafting the blue prints but if I started to believe that none of my plans would be fully realized, I wouldn’t be able to draw more than what I knew could be realized. I’m most afraid of that. So if I worked on a project and showed myself that I strived two steps or even just one step further, I’d still be in the frame of mind to be able to make the next film. It was even tougher when I was young, I often thought that there'd be nothing left for me but to take my life after my current project. If I were going to die, then I’d naturally have to do my best on that current project. That might be an antiquated attitude these days. I share it a little now, but now it’s the attitude that you can afford to fail because there are other opportunities.

    ANIMERICA: So you will strive forward until the end.

    Dezaki: That’s right. It’s really so. After all, you can’t tell what’ll be tomorrow. If you can’t affirm what you’ve achieved now, you can’t move on. And so you think you’ve been striving that way. But, you know animation is a group effort -the environment is tough if you want to push your ego in front. I pity the young animators today in that they’re told “you’re making a product”- remember that, “from the people who have the money or who are in management. They might want to do things their way, but they’re told “There’s no way you can do that”. Those who don’t listen to that get twisted and drop out. Eventually, they lose any place to go.
    When I was young, I went to some animation festival. I forget what it was called, but they showed animated works five to six minutes long and exchanged critiques. Back then, those were the people considered to be animators. We were making shows like Tetsuwan Atom, and so I thought, no, they are experimental artists. Our real work has to be shown in the context of what goes on TV -that’s where pros had to do their work. Sometimes, I feel discouraged and get the temptation to go into experimental films, though. But I haven’t.

    ANIMERICA: Osamu Tezuka made those kinds of films.

    Dezaki: But he made both kinds, didn’t he?

    ANIMERICA: Is that the ideal form, accomplishing both?

    Dezaki: I don’t think so. I don’t think what Osamu Tezuka did for his experimental works had any feedback into his professional works. They were just the beginning. Anyone could produce a short subject given ample time. But I think one should use a lot more staff under the same conditions and make a movie or an animated work or what not. That’s when the _expression finally matures. One person can take on a lot of projects, and there certainly are good works of that nature.
    I often bring it up, but I sure would like to work that way for a short feature. Maybe just 52 minutes. Or just 26 minutes. Not that it’s possible. But if you pursue that sort of venues further, you could find a medium of _expression without spending a stupid amount of money. There is no point in doing a Sunday-project type of work. If we’re not at work 365 days a year, there’s no point in calling ourselves professionals. After all, if we worked on something just on special days and tried to impress people, you couldn’t say what I do on all the other regular weekdays. It’s not something I like too much.

    ANIMERICA: Did you watch the TV show Evangelion?

    Dezaki: Just a little.

    ANIMERICA: Just a little?

    Dezaki: Towards the end, that show certainly becomes experimental. I think that’s fine but I don’t think it is the right kind of experimental.

    ANIMERICA: What do you do when you’re not working? Such as hobbies?

    Dezaki: Play golf. As a sport.

    ANIMERICA: How about movies and music?

    Dezaki: Of course, those too. I watch TV all day long. Especially these days, with the increased number of channels, and there are a lot of videos too. I don’t watch much animation, though.

    ANIMERICA: What kind of advice would you give to a young aspiring animator?

    Dezaki: I can only say, do it if that’s what you love. Don’t be trying to get good reviews from others or believe that you could do better if only you got those. I don’t think you can continue if you don’t love to draw and enjoy animating. You know there are many young skilled artists. It’s a visual culture out there, so there are lot of manga out there too. I know a lot of young talent, but they can’t make it. Animators are expendable, so it’s tough. And you can’t do everything yourself. You have to collaborate with others. And you still have to show your individuality there. It’s very tough. You have to love it to make it. And those who can persevere will gain their aims. Some of us love it because it’s so tough, of course.

    ANIMERICA: That’s more like the type of person who can make it, rather than advice.

    Dezaki: We’re that entire kind of maniacal people. If you pursue something all the way, I think it becomes fun. Also, a creator needs have wide knowledge. You have to explore widely and accumulate experience, even if it’s only in your head.

    ANIMERICA: In that sense, maniacs tend to have narrow and deep mindsets.

    Dezaki: Well, it’s necessary to be deep, but depth has no meaning if you don’t have the width to go along with it. That is, it’s good to see a lot of things and make conclusions. It’s different from liking something just for the comfort. You have to be able to persevere through nothing but discouragement. I’d tell someone he’s no good, not to negate his entire person but as a means to encourage him to try hard but he bends there. It’s scary that there are so many people who bend so easily too, so I’ve become hesitant to say that, I’d think it wouldn’t be good not say it, so I’d say with much trepidation, but it’d still do no good.

    ANIMERICA: So young people these days are different in that regard?

    Dezaki: In some ways, it’s something to pity. The only thing in their minds is to avoid ridicule or to avoid being different from others. If we didn’t want to be different from others, we’d be out of work. We’re loathed to be the same as others, so perhaps only those who want to be different from others should enter our profession.

    ANIMERICA: It’s very tough.

    Dezaki: Very tough, I’m sure there are young people today with incredible perseverance, but in my day, we’d consider the worst -we’d consider it, but do our best not to fall there. People today consider only the best, and they can’t go on if they deviate from that just a little. Many are able to work hard under the best conditions. I may be speaking a little badly here, but many don’t try to persevere. I think it should be the reverse.

    ANIMERICA: I’d think you get stronger by overcoming things.

    Dezaki: That’s why they all disappear before any discouragement hits. They must be afraid of discouragement. It might hurt, but you can’t really recover from something if you don’t face discouragement in the first place. The real point is in making the recovery, but they run off to avoid discouragement. They don’t experience hardship. Like avoiding having girlfriends just because they hate breaking up.

    ANIMERICA: I’m sure some young people are like that.

    Dezaki: Well, that’s a sad thing. It’s sad to be dumped, but you can’t let that stop you. So you don’t want to show your embarrassing moments.

    ANIMERICA: Finally, do you have a message for your fans?

    Dezaki: As I mentioned earlier, I’d like to keep on making wonderful works and entertaining works as I learn what good drama and human relations are. Of course, I should try for new things too, but these are the things I’d like to continue doing, so I hope you continue to enjoy what I make.

    ANIMERICA: Will you ever go back to Rose of Versailles?

    Dezaki: I’m sure I’d make something different if I were asked to work on it.

    ANIMERICA: Thank you very much.

    Dezaki: No problem.


    -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

    Collected by Fire Emblem
    Edited and Translated by Hikari Almasy
    t
     
  11. Shiro Amada

    Shiro Amada Chrono Trigger/Cross

    Tham gia ngày:
    5/4/03
    Bài viết:
    6,500
    Nơi ở:
    Vinny, hoang3blc's clone
    Huh, xin lỗi đã làm mọi người phải chờ lâu. Sau đây là phần hai cuộc phỏng vấn ngài Osamu Dezaki.

    ----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

    Second part: Dezaki discusses why Hollywood movies just aren’t what they used to be, as well as his work on the medical drama Black Jack.


    ANIMERICA:
    Ông có cho là Cobra là một phim giả tưởng không? So với những phim nói nhiều về trái đất hơn như Ashita no Joe hay Golgo 13 thì ông có thích các phim giả tưởng hơn không?

    Dezaki:
    Tôi không cảm thấy sự khác biệt, nhưng bạn có thể thêm mắm thêm muối vào một phim giả tưởng. Bạn có thể cho đó là một chuyện thú vị.

    ANIMERICA:
    Giống các truyện bịa sao?

    Dezaki:
    Chính xác. Tôi khoái các chuyện bịa. Tôi cũng thích những từ nghe bịp bợm.

    ANIMERICA:
    The Mighty Orbots. Đó là một TV show của Mỹ. Ông thích bàn đến các phim Mỹ và so sánh với các phim Nhật như thế nào?

    Dezaki:
    Chà, hầu hết những người thực hiện là người Nhật. Anh chàng đằng kia khi ở Mỹ thì viết kịch bản, nhưng kịch bản thật thì lại do người Nhật viết. Chúng tôi có vài cái storyboard ban đầu, đến cuối, chúng tôi tự làm lại chúng. Đó là cách mà chúng tôi làm 13 epi của phim đó, nhưng đó gần như là một sản phẩm của Nhật.

    ANIMERICA:
    Vậy có các công việc từ các hãng quảng cáo không?

    Dezaki:
    Không hẳn. Chỉ là chúng tôi làm thôi. Chúng tôi đã cố gắng lúc ban đầu để làm thử. Cũng có vài thứ được chiếu.

    ANIMERICA:
    Vậy project đó ra sao?

    Dezaki:
    Giám đốc TMS lúc đó là ông Fujioka muốn bán mấy thứ ở US. Thế là ông ấy muốn có thêm một vài sản phẩm của Mỹ. Khi đó, Robot show ở Nhật Bản có nhiều, thế là ông ấy muốn bán một show Robot Biến Hình - một thứ mà trước đó không có ở US. Và tôi làm từ việc lập kế hoạch.

    ANIMERICA:
    Ông có cho đó là một Robot show kiểu hài kịch không?

    Dezaki:
    Có thể lắm.

    ANIMERICA:
    Ông thích làm phim hài hơn?

    Dezaki:
    Tôi không thấy khác nhau lắm. Tôi thích hài kịch.

    ANIMERICA:
    Trước đó ông đã nhắc đến những kinh nghiệm ở Mushi Pro?

    Dezaki:
    Chà tôi đã già đi nhiều. Khi làm việc đó tôi đã 37 hay 38b gì đó.

    ANIMERICA:
    Vậy là ông đã làm các phim hài với những khuông mặt trung thực.

    Dezaki:
    Cũng không hoàn toàn thế. Chúng tôi cố làm theo kiểu Mỹ, và đã thành công.

    ANIMERICA:
    Bây giờ thì ông đang làm phim gì thế?

    Dezaki:
    Phần 7 của Black Jack và tôi đang dự định quay lại với phim Legend of Moby Dick đã bị dán đoạn. Và sau đó là Golgo 13.

    ANIMERICA:
    Vậy ông sẽ dành nhiều công sức nhất cho phim nào?

    Dezaki:
    Tất nhiên là tôi sẽ làm việc nghiêm túc với tất cả nhưng về thời gian, tôi vẫn chưa biết, khi Legend of Moby Dick được tiếp tục, tôi sẽ còn 8 epi nữa phải làm. Phim này sẽ là phim khó nhất.

    ANIMERICA:
    Ôi, vậy là phim đó chưa làm xong.

    Dezaki:
    Chưa, chúng tôi chưa làm phần cuối.

    ANIMERICA:
    Tôi muốn hỏi thêm về Golgo 13. Ông đã làm phim Golgo 13 trước đây. Sau chừng đó năm, ông thấy thế nào khi quay lại với Golgo 13?

    Dezaki:
    Ba mươi hay bốn mươi năm, có thể hơn. Có thể là sáu mươi hay bảy mươi năm. Đã quá lâu, tôi đã quên mất rồi. Nó sẽ hoàn toàn là một bộ phim mới.

    ANIMERICA:
    Tôi không cho là sẽ như thế.

    Dezaki:
    Tôi đang tự hỏi làm sao để làm được như thế. Tôi biết rõ những thứ mà tôi đã làm trước đây. Tất nhiên, vẫn có vấn đề người xem sẽ đón nhận nó thế nào.

    ANIMERICA:
    Vậy câu truyện mới là gì ?

    Dezaki:
    Trong phim Golgo 13 mới, sẽ có một thủ lĩnh du kích tên là Queen Bee trên một hòn đảo nhỏ ở Nam Mỹ. Cô ta là con rơi của một ứng cử viên chức tổng thống Mỹ, bị bắt và bị bán làm nô lệ từ khi còn rất trẻ.

    ANIMERICA:
    Cốt truyện có một vài điểm giống các sự kiện gần đây.

    Dezaki:
    Ý tưởng ban đầu bắt nguồn từ một tờ báo. Con gái của vua Heart là Patty bị bắt đi nhưng cuộc chiến cũng kết thúc. Ý tưởng đã có chút thay đổi. Nhưng Queen Bee đã trở thành thủ lĩnh và cô ta căm ghét người cha đã bán mình đi. Vậy là cô ta mưu tính một cụ ám sát cha mình ngay trong phủ tổng thống. Tay chân của ngài tổng thống thì thuê Golgo 13 đi giết Queen Bee. Thế là giờ đây, cái gì sẽ xảy ra khi mà Queen Bee và Golgo 13 gặp nhau? (^^)

    ANIMERICA:
    Vậy là Queen Bee sẽ giống như con ong chúa trong cái tổ ong?

    Dezaki:
    Đúng thế. Cô ta là một phụ nữ bí ẩn, người đã vượt qua rất nhiều thử thách. Thái độ của cô ta đối với đàn ông và tình yêu và ý nghĩa của cuộc sống rất lập dị, nhưng tôi miêu tả cô ta nghĩ những điều đó rất đẹp. Cuối phim, cô ta trúng đạn của Golgo và chết, nhưng tôi cho là cuộc đời của một phụ nữ mạnh mẽ như thế thì luôn đẹp.

    ANIMERICA:

    Thế Golgo có cười khi cố ta chết không?

    Dezaki:
    Không. Golgo không cười nhưng người phụ nữ thì có nhiều biểu lộ tình cảm hơn. Khi mà cô ấy nói "Đây là cách tôi sống", Golgo đã trả lời "Đó là một cách sống đáng được trân trọng". Và ngay trước khi cô gái chết, ngài ứng cử viên chức tổng thống biết là ông ta có một người bạn tồi, người luôn chặn đuờng ông ta. Và cô gái đã yêu cầu Golgo ám sát hắn. Golgo đã đồng ý. Đây là vài chi tiết phụ, và Golgo không nói gì nhưng anh ta chắc chắc rất trân trọng cách mà cô gái này đã sống. Tôi làm phim này và muốn mọi người hiểu rằng anh ta rất kính phục cô gái.

    ANIMERICA:

    Nếu Golgo chết thì ông có làm phim nữa không?

    Dezaki:
    Không đâu, Golgo không chết, chỉ có cô gái thôi.

    ANIMERICA:
    Mục tiêu của anh ta.

    Dezaki:
    Tất nhiên rồi. Golgo không bao giờ chết. Mà nếu có chết thì anh ta cũng sẽ sống lại.

    ANIMERICA:
    Vậy ông nghĩ các điểm thiếu sót và tiến bộ của phim hoạt hình thơìi nay là gì?

    Dezaki:

    Có thể tôi không nên nhận xét quá nhiều về Independence Day. Người ta đang cố gắng làm ra những phim hay với cốt truyện liền mạch và làm khán giả thích thú. Các đạo diễn đang làm ra những bộ phim rất đẹp. Nhưng tôi cho là cái đó khác với việc tăng giá phim. Tôi cho là thị giác chỉ là một phần trong nghệ thuật kịch. Vai trò của nó là khi bạn muốn nhìn, thể hiện một cái gì đó. Thị giác không phải chỉ để bị chói mắt, và làm phim
    với triết lý đó là cách của tôi, với tư cách là một nhà sản xuất phim kiểu cổ. Bạn có thể cho là có quá ít phim mà việc xem không dính gì đến nội dung câu truyện.

    ANIMERICA:
    Có phải ông muốn nói đến chuyện các nhân vật nữ xinh đẹp cỡ nào và các diễn viên lồng tiếng nổi tiếng đến đâu?

    Dezaki:
    Đó là về những gì các nhà sản xuất thực sự muốn nói đến qua bộ phim. Tôi cho là số lượng phim mà bạn có thể cảm thấy là người đạo diễn muốn gửi gắm điều gì đó đang ngày một giảm. Nếu bạn nhìn vào họ, bạn sẽ thấy là họ dường như lo lắng hơn về việc buôn bán, giao dịch. Nhưng các khán giả đâu co ngu, vì thế, khi một phim lặp đi lặp lại thì tôi dám chắc là mọi người sẽ chán. Tất nhiên, tôi có thể là người đầu tiên làm phim kiểu đó, nhưng tôi hoàn toàn muốn cho nó có liên quan đến cốt truyện. Cái đó là để thể hiện bộ phim hoặc để khắc hoạ các nhân vật chính. Phim hoạt hình rất khác với các hành động thật, nơi mà bạn không thể thể hiện ý nghĩa của các cử chỉ, thế nên tôi muốn thể hiện tâm lý nhân vật trên cả khung hình. Không phải là để tô điểm cho hình ảnh hay làm cho nó đẹp hơn. Đó luôn là nghệ thuật kịch và nhân vật mới là cái thu hút người xem.

    ANIMERICA:
    Tôi cho là người đạo diễn giỏi không hề phụ thuộc vào thể loại hoạt hình. Nhưng tôi cho là các phim của ông sẽ lôi cuốn hơn ngay cả khi ông chỉ chú ý tới hình ảnh.

    Dezaki:
    Chà, tôi thích đó là một lời khen. Nhưng tôi vẫn cho là những điều đó chỉ là để tăng giá thành của phim thôi. Kinh nghiệm trong nghệ thuật kịch không chỉ giới hạn cho các nhân vật mà còn cho cả người xem nữa. Và bạn có thể cảm nhận về nhân vật nhiều hơn. Đó là cái tôi theo đuổi. Tôi bao giờ cũng làm thế vì tôi cho đó là cách làm phim cũng như dựng kịch. Và rồi ngay cả những chi tiết nhỏ cũng có thể chứa đựng tính thuyết phục rất cao. Chẳng có cái gì được làm ra để lãng phí cả.

    ----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

    Huh, mệt quá rồi. Bây giờ đã là 3:00 sáng rồi. Cuối cùng tôi đã làm xong phần hai.

    Tuy nhiên xin nhắc lại với mọi người là hãy nhớ tham khảo bản tiếng Anh ở trên. Tôi chỉ dịch theo hiểu biết của mình nên không dám bảo đảm đúng hết đâu.

    Phần cuối cùng có lẽ phải hai ba hôm nữa mới xong được, mong các bạn thông cảm.

    P/s: Ui mod ơi, làm ơn chấm rẻ một chút nha! Em tốn đến gần hai ngày cho cái bài này đó!


    ----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

    Collected by Fire Emblem
    Edited and Translated by Hikari Almasy
    t
     
  12. Shiro Amada

    Shiro Amada Chrono Trigger/Cross

    Tham gia ngày:
    5/4/03
    Bài viết:
    6,500
    Nơi ở:
    Vinny, hoang3blc's clone
    Nobuhiro Watsuki - Một Manga-ka thành công, một Samurai thất bại

    [​IMG]

    Tên thật: Nobuhiro Watsuki

    Ngày sinh: 26/05/1970

    Nơi sinh: Tokyo - Japan

    Vài nét tiểu sử:

    Nobuhiro Watsuki là một trong những Manga-ka thành công sớm nhất ở Nhật Bản. Phong cách của anh (mới 33 tuổi mà gọi ông thì hơi già, thôi thì gọi là Watsuki-san vậy) mang đậm ảnh hưởng của các tác giả lớn trong làng truyện tranh như Osamu Tezuka và Fujiko Fujio.

    Lúc còn đi học, Watsuki-san học tại trường Nagoka High School. Đây là nơi đặt dấu ấn đầu tiên của Manga-ka trẻ này.

    May mắn đến với Watsuki-san rất sớm. Đó là lúc Sueisha mở cuộc thi tìm kiếm nhân tài. Kết quả là Watsuki-san đã xuất sắc đoạt giải Pop Step Award với tác phẩm Podmark.

    Sau thành công này, Watsuki-san chưa trở thành một Manga-ka ngay, anh cũng phải mất một thời gian khá dài để xây dựng cho mình một phong cách riêng cũng như để thu thập những kinh nghiệm và kiến thức cần thiết.

    Một trong những công việc đầu tiên của Watsuki-san là làm trợ lý cho tác giả Takeshi Obata, sau đó anh tiếp tục các công việc lớn hơn như tham gia sáng tác các tác phẩm "Arabian Lamp - Lamp" và "Chikara Mito Denzetsu"

    Năm 1994, lúc mới 24 tuổi, Watsuki-san bắt đầu được các Otaku Nhật Bản biết đến với phần mở đầu của bộ Manga Rurouni Kenshin. Thực ra, lúc đó nó mới chỉ là một đoạn trích nhỏ dài có ... 31 trang.

    Những năm sau đó, Watsuki-san tiếp tục làm việc với serie này và thành công của anh thì ai cũng đã biết. Rurouni Kenshin được xếp hạng rất cao trong bảng tổng sắp Manga của Nhật, được đánh giá là một trong những Manga lịch sử hay nhất mọi thời đại và quan trọng nhất là bộ Manga này đã mang lại cho Watsuki-san tình cảm của hàng triệu Otaku trên toàn thế giới.

    Hiện nay, Watsuki-san được coi là Manga-ka lịch sử hàng đầu của Nhật Bản. Trong tương lai, Watsuki-san dự định sẽ tiếp tục hướng đi này với các tác phẩm nói về Shinsengumi. Tác phẩm gần đây nhất của anh là Gun Blaze West đã hoàn thành. Vì thế chúng ta hoàn toàn có thể hi vọng được đọc thêm một tác phẩm khác của anh trong khoảng một hai năm tới.

    Vài chuyện ngoài lề về Nobuhiro Watsuki:

    Watsuki-san rất mê chơi game nhưng không giống với Yoshihiro Togashi, anh mê các game fighting như Samurai Showdown. Anh cũng rất thích anime, nhất là Neon Genesis Avangelion, Kodomo no Omocha và tất nhiên là cả Rurouni Kenshin nữa. Ngoài ra, Watsuki-san cũng xem các truyện của Châu Âu và Châu Mỹ, nhất là Người Nhện và X-men, các phim hành động và nghe nhạc cua ANZI.

    Watsuki-san là một Kendoka từ khi còn rất nhỏ. Anh luôn bị môn thể thao truyền thống này hấp dẫn và có lẽ vì thế mà các tác phẩm của Watsuki-san đều có nhân vật chính là kiếm sĩ. Tuy nhiên, Watsuki-san không hề nổi tiếng vì mê kiếm mà anh nổi tiếng vì là một kiếm sĩ rất chăm chỉ luyện tập và vì thành tích Bất Khả Chiến ... Thắng của anh (^^). Các nhân vật trong truyện của Watsuki-san giỏi kiếm thuật cũng một phần vì đó là mong muốn của anh, đặc biệt, nhân vật Myoujin Yahiko được coi là chân dung tự họa của Watsuki-san: một chú bé yếu đuối nhưng rất dũng cảm kiên cường, say mê kiếm thuật và luôn quyết tâm trở nên mạnh mẽ hơn. Huh, xin hoan nghênh í chí của anh ^^.

    [​IMG]

    Infomations Collected by Hikari Almasy
    Translated and Edited by Hikari Almasy
    t
     
  13. Shiro Amada

    Shiro Amada Chrono Trigger/Cross

    Tham gia ngày:
    5/4/03
    Bài viết:
    6,500
    Nơi ở:
    Vinny, hoang3blc's clone
    Các thông tin chính về Takeuchi Naoko

    Tên: Takeuchi Naoko

    Ý nghĩa:
    take = Warrior, military chilvarious.
    uchi = inside, within, between, among, house, home.
    nao = straightaway, honesty, frankness, fix, repair.
    ko = child, small, cũng là một hậu tố chỉ tên phụ nữ.

    Biệt danh:
    - Hime do Togashi-sensei đặt cho .
    - Take, Hiura Satoru hay gọi như vậy.
    - Takeuchi-sensei: đây là cách gọi kính trọng của các fan.
    - Naoko-chan, chỉ có người thân và bạn hữu mới được gọi.

    Quốc tịch: Nhật Bản (Tất nhiên) ^^

    Giới tính: F (không lẽ là M) ^^

    Ngày sinh: ngày 15 tháng 3 năm 1967 (năm nay "mới" 36 xuân xanh) ^^

    Nơi sinh: Quận Yamanashi - Thành phố Kofu

    Màu tóc: Đen (Nếu màu vàng thì bảo đảm không có ma nào mê) ^^

    Kiểu tóc: Quăn - Lượn sóng

    Chiều cao: 160 cm

    Tay thuận: Tay phải

    Khó khăn: Dị ứng với rất nhiều thứ. (Khổ bác Togashi rồi) ^^

    Mơ ước:
    • Trở thành một Manga-ka nổi tiếng (đạt được rồi đó thôi) ^^
      Có thể hoàn toàn trông cậy vào chồng, không cần đi làm (hehe, còn phải mơ ước nhiều) ^^
      Có gia đình, lấy được chồng (bác Togashi có chọn sai không nhỉ) ^^
      Có thể ngủ khi nào thích, dậy khi nào muốn (toàn điều vớ vẩn, may mà không đến nỗi không thành hiện thực) ^^


      • Gia đình:
        Mẹ: Takeuchi Ikuko
        Bố: Takeuchi Kenji
        Em trai: Takeuchi Shingo
        Chồng: Togashi Yoshihiro.
        Con: 01 con trai, tên = ???

        Câu lạc bộ từng tham gia tại trường trung học:
        Thiên Văn - Hội Họa

        Trường đại học:
        Kyoritsu Chemical University

        Luận văn tốt nghiệp:
        "Heightened Effects of Thrombolytic Actions Due to Ultrasound" [/size]

        Đôi nét tiểu sử Takeuchi Naoko

        Takeuchi-sensei thích vẽ ngay từ khi còn rất nhỏ. Bà đã từng tham gia câu lạc bộ mỹ thuật của trường và thường xuyên vẽ truyện tranh. Năm 18 tuổi, Takeuchi-sensei cho ra đời bộ manga đầu tiên của mình (hình như còn sớm hơn cả Takahashi Rumiko), và đó cũng là lúc bà bắt đầu hợp tác với NXB Nakayoshi.

        Năm 1986, khi còn đang theo học trường đại học Kyoritsu Yakka (trường dược đấy ạ ^^), Takeuchi-sensei đánh dấu bước đầu tiên trong sự nghiệp của một Manga-ka với tác phẩm "Love Call". Tác phẩm đó đã mang lại cho Takeuchi-sensei giải thưởng Tác Giả Trẻ của NXB Nakayoshi khi bà mới 19 tuổi (trẻ hơn Rumiko Takahashi đó nha T_T). "Love Call" đã được phát hành trên tạp chí "Nakayoshi Deluxe" vào tháng 9 năm 1986 và được đánh giá cao.

        Sau khi tốt nghiệp đại học, Takeuchi-sensei làm việc tại ... bệnh viện Keio với tư cách là ... dược sĩ. Mặc dầu vẫn mê vẽ truyện nhưng Takeuchi-sensei còn mải lo làm việc để được ... thăng chức. ^^

        Dù đi làm cả ngày nhưng Takeuchi-sensei vẫn tiếp tục sáng tác.

        Sau đó, Osa-P đã tới. Đó là một biên tập viên giỏi, người đã cùng Takeuchi-sensei sáng tác nhiều bộ Manga nổi tiếng, trong đó có "The Cherry Project". Sau khi serie đó hoàn thành, Takeuchi-sensei bắt đầu có ý tưởng về việc xây dựng hình tượng "các nữ chiến binh chiến đấu vì tình yêu và công lý" (dịch nguyên văn đó - nghe sến ghê T_T). Osa-P đã đề nghị bà thể hiện các nhân vật này trong bộ quần áo thủy thủ, và chuyện ... tồi tệ gì đã xảy ra sau đó chắc ai cũng đoán được T_T.

        "Codename wa Sailor V" ra đời làm cho Naoko Takeuchi thêm nổi tiếng. Toei và Kodansha vào cuộc với hy vọng làm một Anime phát hành song song với Manga của bà. Anime đó được đặt tên là "Bishoujo Senshi Sailor V", nhưng bà và Osa-P đều quyết định xây dựng Anime đó từ 5 nhân vật chiến binh khá nổi tiếng ở Nhật lúc đó. Thê là Takeuchi-sensei đã xây dựng lại nhân vật chính: nữ anh hùng Sailor Moon và sau đó bà quyết định chọn nhân vật này làm người chỉ huy nhóm chiến binh. "Bishoujo Senshi Sailormoon" đã ra đời như thế đó. ^^

        Tuy nhiên, Takeuchi-sensei không hề từ bỏ bộ truyện Sailor V. Bà vẫn tiếp tục thực hiện nó sau khi Sailormoon đã kết thúc.

        Sailormoon đựơc giới thiệu lần đầu tiên trên tạp chí của NXB Nakayoshi vào tháng 2 năm 1992. Manga này nhanh chóng trở nên nổi tiếng và đến ngày 7 tháng 3 cùng năm, anime Sailormoon bắt đầu được trình chiếu. Anime này sau đó trở nên rất nổi tiếng ở Nhật Bản cũng như ở nước ngoài (cái này ai cũng biết rồi T_T)

        Takeuchi-sensei rời Kodansha sau khi NXB này làm mất 7 trang trong bản gốc của tác phẩm PQ Angels!, tác phẩm bà muốn phát hành dưới dạng Tankoubon (còn Tankoubon là gì thì các bạn làm ơn xem lại ở trên ^^). Sau đó, Takeuchi-sensei đã đồng ý giải hòa, tất nhiên là với điều kiện là họ phải xuất bản cuốn The Materials Collection (đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến bà bỏ đi). Bà cũng đã cho in cuốn The Infinity Art Collection, đây thực ra là cuốn kỷ niệm chương cho Sailormoon. ^^

        Hiện nay, Takeuchi-sensei đã lập gia đình (với ai chắc chả cần phải nói). Còn Osa-P đã chuyển đến làm cho một tạp chí khác.

        Bà đã cho xuất bản tác phẩm "Hime to Ouji no Baby Punch!!" với NXB Shueisha và hiện đang sống nhàn nhã, thỉnh thoảng viết truyện. Bà cũng đã tìm ra một thú vui mới: nghề làm vườn. Takeuchi-sensei dường như không còn hợp đồng nào với Shueisha nên chỉ còn phải lo giúp chồng tiếp tục bộ Manga rất nổi tiếng hiện nay: HunterxHunter.


        Sự nghiệp của Takeuchi Naoko tính đến nay

        Nghề nghiệp:
        Dược sĩ, sau đó là Manga-ka

        Các giải thưởng:
        1985- Nakayoshi Comic Prize for Newcomers 2nd
        1986- Won twice, Nakayoshi's New Artist Award with "Love Call"
        1993- Kodansha Comic Prize of 17th (girls comic)

        Hình ảnh đại diện trong Manga: Một cô thỏ

        Các tác phẩm được xuất bản bởi NXB KODANSHA

        Chocolate Christmas
        - Chocolate Christmas (December 1987, January 1988)
        - Wink Rain (July 1988 - September 1988)

        Maria (December 1989- 1990)

        The Cherry Project Vol. 1-3 (October 1990- December 1991)
        - Sono go no Maria (August 1990) (written with Nekobe Neko-sensei)

        Miss Rain
        - Miss Rain (July 1990)
        - Boku no Pierce Girl (May 1989)
        - July Marmalade Birthday (July 1989)
        - Maigo no Swing (February 1988)
        - Itsumo Issho ne (April 1987)

        Bishoujo Senshi Sailor Moon
        - Vol. 1-18 (February 1992- March 1997)
        - 5 artbooks, 1 Materials Collection, 1 Infinity Collection

        Code Name wa Sailor V
        - Vol. 1-3 (note: she did vol. 3 FIRST) (Summer 1991-November 1997)

        Prism Time Vol.1:
        - gradation 1, Tamaki Peppermint (April 1987)
        - gradation 2, Saura Sunset (May 1987)
        - gradation 3, Mizuki Moonglow (June 1987)
        - Gomen ne Wednesday (December 1988)

        Prism Time Vol.2:
        - Rain Kiss
        - Yume Miru Rainy Button (January 1987)
        - Secret na kata omoi (October 1986)
        - Love Call (September 1986)
        - Yume ja nai no ne (sáng tác lúc bà 18 tuổi) (November 1985)

        PQ! Angels
        - Chapter 1-4

        Toki Meka
        - single installment?

        Các tác phẩm được xuất bản bởi NXB SHUEISHA

        Takeuchi Naoko-hime no Shakai Ushi? Punch!! Princess Takeuchi Naoko Back-to-Society? Punch!! (December 1998 - March 1999)
        - Rounds 1-4
        - with Togashi Yoshihiro-sensei

        Naoko-hime to Yoshihiro-ouji no Marriage Punch!! Princess and Prince's Marriage Punch!! (April 1999- 2000)
        - Rounds 1-?
        - with Togashi Yoshihiro-sensei

        Naoko-hime to Yoshihiro-ouji no Baby Punch!! Princess and Prince's Baby Punch!! (2000-2001?)
        - Rounds 1-?
        - with Togashi Yoshihiro-sensei


        [​IMG]t
     
  14. Fire Emblem

    Fire Emblem Keliena Mintha Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    13/4/03
    Bài viết:
    4,760
    Well cậu viết khá đầy đủ đấy Hikari, nếu mọi người đủ trình độ + lòng hâm mộ cần thiết để viết thư cho mangaka couple này (khỏi phải nhờ mấy ông ở NXB Trẻ làm gì cho mệt) , tôi sẽ share cái này vậy , hơi bị độc ^_^
    ---------------
    You can send mail to Takeuchi Naoko or her husband at the following address, but she is very busy so don't expect a response. Well ,even if my friends try , only fire senshi received what he wanted (or expected ---> all are right man ^_^)

    Takeuchi Naoko-sensei
    Nakayoshi Henshuubu
    Shishobako 91
    Akasaka Yuubinkyoku
    Tokyo 107-8652
    JAPAN
     
  15. Shiro Amada

    Shiro Amada Chrono Trigger/Cross

    Tham gia ngày:
    5/4/03
    Bài viết:
    6,500
    Nơi ở:
    Vinny, hoang3blc's clone
    Togashi Yoshihiro - Manga-ka of Games

    Tên thật: Togashi Yoshihiro

    Ý Nghĩa: "Extensive Righteousness Wealthy Oak"

    Nơi sinh: Japan, Yamagataken (Quận Yamagata)

    Ngày sinh: 27/04/1966

    Cung hoàng đạo: Taurus = Kim ngưu

    Nhóm máu: A

    Gia đình:
    Chị gái x 01
    Em trai x 01 (cũng là Manga-ka)
    Vợ x 01 (chẳng lẽ lại 02 ^^)
    Con x 01 (con trai)

    Các tác phẩm đã và đang xuất bản:
    • Ookami nante kowakunai!! (1989)
      "Tonda Birthday Present"
      "Buttobi Straight"
      "Occult Tanteidan" 1 and 2
      "Horror Angel"
      "Ookami nante kowakunai!!"

      Ten de Shouwaru Cupid (1989-90)

      Yu Yu Hakusho (1990-94)

      Level E (1995-97)

      Hunter x Hunter (1998-)


      • Về tiểu sử của Yoshihiro Togashi, tôi cho thế đã là khá đủ. Không cần dài dòng (kẻo có người lại kêu Hikari này chỉ biết đi dịch lại bài viết của người khác). Giờ xin giới thiệu thêm về phong cách của ông.

        Yoshihiro-sensei là một Manga-ka chuyên viết Shonen và rất thành công trong lĩnh vực này. Các tác phẩm mà ông đã xuất bản hầu hết đều có doanh thu rất cao. Nổi nhất có lẽ là Yu Yu Hakusho và hiện nay là HunterxHunter.

        Đầu tiên nói về vẻ bề ngoài (tức là nét vẽ) thì Yoshihiro-sensei là người có sáng tạo rất lớn trong số các Manga-ka. Không giống các tác giả khác chỉ có một nét vẽ đặc trưng, Yoshihiro-sensei có rất nhiều kiểu nét vẽ, từ kiểu mang đậm nét Manga nhất cho đến những kiểu nét vẽ rất sơ sài, hay dùng cho tranh biếm họa. Cái đó đã giúp người đọc cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều khi đọc truyện của ông, tránh cảm giác nhàm chán. Chưa có một Manga-ka nào chịu khó thay đổi nét vẽ như Yoshihiro-sensei và hình như chưa có ai thành công trong việc này được như ông.

        Bạn hãy xem lại HunterxHunter, chắc chắn sẽ thấy đâu đó một chú chó xù và một cô thỏ xinh xắn. Ai thế? Đó chính là cặp vợi chồng hạnh phúc Yoshihiro Togashi và Takeuchi Naoko.

        Nói về nội dung, các tác phẩm của Yoshihiro-sensei đều là Shonen nên các cảnh bạo lực, chết chóc là không thể tránh khỏi. Đôi khi, có cả các cảnh hơi "kinh dị" một chút nữa. Thế nhưng truyện của ông vẫn luôn được đón chào rất nồng nhiệt. Lý do là vì nó luôn nói lên một cái gì đó thật sâu sắc chứ không chỉ đơn thuần có mấy cảnh "múa may quay cuồng" vớ vẩn.

        Hãy cùng nhìn lại bước đường phiêu lưu của Yusuke cùng các bạn, vượt qua cả nhân giới lẫn ma giới. Trong những cuộc phiêu lưu ấy, chúng ta rút ra được gì? Đó là ý chí kiên cường đến mức cứng đầu của Yusuke, lòng nghĩa hiệp nhưng không bao giờ muốn được đáp lại, sự quan tâm giúp đỡ lẫn nhau của bạn bè, tình yêu chân thành của Keiko,... Tất cả các nhân vật trong truyện, mỗi người một cá tính đã tạo nên một vẻ cuốn hút rất riêng cho Yu Yu Hakusho. Những cuộc chiến đẫm máu đôi khi không đem lại gì cho các nhân vật. Và trong cuộc sống thật cũng vậy, chiến tranh chẳng mấy khi đem đến điều tốt đẹp. Nhưng Yusuke, Kuwabara, Hiei và Kurama vẫn chiến đấu. Tại sao vậy? là vì họ tin rằng họ đang chiến đấu vì lẽ phải, vì thế giới, nơi mà họ sống, nơi có những người họ yêu mến. Chiến thắng của nhóm bạn không bao giờ đến dễ dàng. Mỗi thành công đều đổi bằng mồ hôi và máu. Đó là cái mà tác giả muốn nói đến. Nhưng tình bạn và tình yêu sẽ luôn tiếp sức cho Yusuke cùng các đồng đội để vượt qua thử thách. Chi tiết Hikari đánh giá cao nhất truyện là việc Yusuke bấm nút màu xanh khi đang kẹt trong khẩu pháo. Đó là cái nút mang màu mà Keiko thích nhất. Nó đã cứu cả thế giới và Yusuke. Tình yêu lại một lần nữa làm nên điều thần kỳ.

        Yu Yu Hakusho cũng nói lên cái xấu xa của con người. Họ đổ tội cho yêu quái nhưng không bao giờ dám thừa nhận có những tội ác của cong người thậm chí còn đáng ghê tởm hơn loài yêu quái nhiều. Trong khi đó, có những yêu quái lại đầy lòng nhân ái như Kurama, có yêu quái thật nghĩa hiệp như Hiei. Yoshihiro-sensei có lẽ muốn nói rằng thế giới này đầy dẫy kẻ xấu nhưng không thiếu người tốt. Không thể chỉ nhìn nhận con người qua vẻ bề ngoài của họ.

        Còn HunterxHunter. Khác hẳn với Yu Yu Hakusho, HxH là cuộc phiêu lưu của một chú nhóc ngây thơ (đâu có tệ như Yusuke ^^). Một chú nhóc 10 tuổi nhưng với khả năng của mình, bằng lòng quyết tâm, ý chí kiên cường, Gon đã vượt qua nhiều thử thách trên con đường trở thành một Hunter và để đi tìm người cha mà chú chưa hề biết mặt. Thế giới của HxH rộng lớn và thực sự rất sống động. Người tốt có, kẻ xấu có. Dường như mọi loại người đều có trong HxH.

        Không chỉ có thế, qua cuộc phiêu lưu của Gon, Yoshihiro-sensei cũng thể hiện rất thành công tình bạn đẹp đẽ của cặp bài trùng Killua-Gon, mối thù hằn sâu trong tim Kurapika,... HxH thực sự là một Manga rất sâu sắc. Ngoài việc ca ngợi tình bạn, ý chí, sự say mê,... mà Yu Yu Hakusho đã làm được, HxH còn nói lên những bài học sâu sắc về cách sống. Mỗi Hunter có một nìềm đam mê riêng và họ hết lòng vì niềm đam mê ấy. Kurapika thì luôn day dứt với câu hỏi "Nên tha thứ hay nên trả thù". Hành động chôn cất Ubougin của Kurapika thực sự rất đáng trân trọng. Dù là kẻ thù nhưng Ubougin cũng là con người. Hắn cũng đã một lòng trung thành với tổ chức, với đồng đội của mình. Không có cái gì hoàn toàn tốt hay hoàn toàn xấu, đó là một trong những ý nghĩa mà Yoshihiro-sensei muốn gửi đến cho người đọc.

        Nhìn chung Yoshihiro-sensei là một Manga-ka tài năng và làm việc rất cẩn thận. Ông khá giống Rumiko Takahashi ở cách xây dựng nhân vật. Hệ thống nhân vật của Yoshihiro-sensei rất đa dạng và phong phú, và không có ai hoàn toàn tố hay hoàn toàn xấu cả (cái này thì NHAC thua xa)

        ĐIểm đặc sắc nhất trong truyện của Yoshihiro-sensei hiện nay là khi đọc nó, người ta có cảm giác mình đang sống trong một thế giới ảo, thế giới của một RPG.

        Quả thật Yoshihiro-sensei rất xứng đáng được gọi là Manga-ka of Games.

        Điểm cho Yoshihiro-sensei:
        • Nét vẽ = 9 (đôi chỗ có vẻ hơi cẩu thả một chút)
          Nội dung = 9 (hơi bạo lực và khó hiểu, không hợp cho các nhóc tì lắm)
          Phong cách = 10 (lý do chắc không cần nói thêm)
          Tư tửơng = 9.5 (quá nhiều ngừơi viết về tình bạn, tình yêu rồi...)
          Công sức tác giả = 10 (đáng lẽ phải 20, ông đã xây dựng cả một thế giới riêng cho Manga của mình)


          • Tổng điểm là 9.5, có ai phản đối không?t
     
  16. aeon

    aeon C O N T R A

    Tham gia ngày:
    25/3/03
    Bài viết:
    1,945
    Nơi ở:
    ???
    Tui thấy bạn Hikari hầu như nêu nhiều điểm tốt về các tác giả còn điểm xấu của họ thì sao, chẳng lẽ họ không có điểm nào xấu à?
     
  17. Shiro Amada

    Shiro Amada Chrono Trigger/Cross

    Tham gia ngày:
    5/4/03
    Bài viết:
    6,500
    Nơi ở:
    Vinny, hoang3blc's clone
    quote]Tui thấy bạn Hikari hầu như nêu nhiều điểm tốt về các tác giả còn điểm xấu của họ thì sao, chẳng lẽ họ không có điểm nào xấu à?[/quote]

    Huh, câu hỏi rất hay. Hikari xin trả lời như sau:

    Các profile mà tôi viết chỉ có một phần là tham khảo ý kiến + thông tin của fan nước ngoài. Phần lớn là Hikari tự viết, tất nhiên sẽ có thiên vị thôi. Về tật xấu của các Manga-ka, thực ra Hikari có biết một số, nhưng Hikari không nhắc đến mấy vì đó không phải là tật xấu trong công việc, mà cũng không hề muốn nói xấu ai. Mỗi người đều có những khuyết điểm riêng, đó là sự thật. Chúng ta quan tâm chủ yếu đến tài năng + tác phẩm của các tác giả chứ không mấy quan tâm đến các tật xấu lặt vặt (như kiểu thích ngủ nướng của bà Takeuchi hay mê game của Yoshihiro-sensei,...). Hy vọng bạn Aeon hiểu cho.

    Chà, giờ đến thông tin về việc post bài. Hikari không thể tiếp tục xen một nam một nữ như trước do đang thiếu profile về các Manga-ka nữ. Thôi thì có gì post lên trước vậy. Mọi người thông cảm cho.
     
  18. aeon

    aeon C O N T R A

    Tham gia ngày:
    25/3/03
    Bài viết:
    1,945
    Nơi ở:
    ???
    Đúng là ta nên tôn trọng người khác chứ một tác giả mà cho người ta biết nhiều khuyết điểm của mình thì sẽ không còn nổi tiếng nữa, nhưng theo tui thì ai cũng đều có ưu điểm và khuyết điểm của mình và không có ai là người hoàn thiện cả nên tui chỉ muốn biết những người nổi tiếng có khuyết điểm gì không thôi.
     
  19. Shiro Amada

    Shiro Amada Chrono Trigger/Cross

    Tham gia ngày:
    5/4/03
    Bài viết:
    6,500
    Nơi ở:
    Vinny, hoang3blc's clone
    Một Manga-ka có nét vẽ tuyệt vời, một tác giả đứng giữa ranh giới của Shonen và Shojo, một fan cuồng nhiệt của Batman...

    Nghe thì có vẻ thật chung chung nhưng nếu bạn là một Otaku chính hiệu, bạn sẽ không thể không nghĩ tới một người. Đó là:

    Masakazu Katsura

    [​IMG]

    Đôi nét tiểu sử:

    Masakazu Katsura sinh ngày 10 tháng 12 năm 1962 (cung Nhân Mã đó^^) tại Fukui nước Nhật.

    Masakazu-sensei là một trong nhữ Manga-ka xác định con đường của mình khá sớm. Ngay từ khi còn nhỏ, Masakazu Katsura đã được bạn bè thán phục nhờ nét vẽ tuyệt vời. Đó chính là động lực đầu tiên thúc đẩy anh trở thành một Manga-ka. Có điều, lúc ấy Masakazu Katsura ít quan tâm đến thế giới xung quan đến nỗi thậm chí không thèm biết một cái chợ nó to lớn hay nhỏ bé ra làm sao... (Hết ý kiến luôn ^^)

    Mong muốn của Masakazu Katsura ban đầu chỉ là tạo dựng một tên tuổi cho riêng mình, một tên tuổi "small" thôi cũng được ^^. Nhưng anh sớm có được những mơ ước lớn lao hơn khi đoạt giải thưởng truyện tranh Osamu Tezuka vài năm sau đó. Ui, nhưng mà lý do khiến Masakazu Katsura phải vất vả tham gia cuộc thi chẳng phải tình yêu với Manga hay vì muốn thể hiện tài năng gì đâu. Anh chỉ quan tâm đến cái... dàn âm thanh Hifi Stereo dành cho người đoạt giải nhất thôi. ( Không biết nên nói gì nữa ^^)

    Thế rồi, chàng nghệ sĩ trẻ "say mê Manga" tiếp tục tạo nên những bất ngờ khi anh ngay lập tức trở thành một Manga-ka trong khi những người khác thì trầy trật bắt đầu từ vai phụ tá ^^.

    Ban đầu, Masakazu Katsura chỉ viết những truyện ngắn và... không thành công (chẳng có gì bất ngờ hết ^^). Cũng may mà bộ Wingman sau đó được chuyển thành Anime, chiếu trên TV. Và thế là Masakazu-sensei đã đạt được mơ ước đầu tiên của mình: có một tên tuổi "nho nhỏ"... ^^

    Sau thành công ban đầu đó, Masakazu-sensei quyết định thay đổi phong cách và bắt đầu viết các truyện dài hơn với tranh vẽ tỉ mỉ hơn. Hai tác phẩm đánh dấu sự thay đổi đó là Vander và Present from Lemon. Thế nhưng những cố gắng của Masakazu Katsura không thực sự được công nhận và cả hai tác phẩm của anh đã nhanh chóng... ^^

    Thật may mắn cho các Otaku, Masakazu Katsura đã không chịu bỏ cuộc. Năm 1989, Masakazu Katsura bắt đầu thực sự nổi tiếng khi tác phẩm Video Girl Ai được phát hành trên tạp chí Shonen Jump. Cuối cùng thì cả thế giới đã phải thừa nhận Masakazu Katsura và anh trở thành một trong những Manga-ka được hâm mộ nhất. Với 15 Vol Manga và 6 Epi Anime, Video Girl Ai đã leo lên top tác phẩm được yêu mến nhất, tên tuổi "nhỏ bé" của Masakazu Katsura tỏa sáng hơn hầu hết các Manga-ka khác ^^.

    Không bằng lòng với thành công của mình, Katsura-sensei quyết định tiến vào lĩnh vực khoa học giả tưởng và anh trở thành người thiết kế nhân vật cho Aniem Iria: Zeiram. Thêm một cái tên được viết vào danh sách những tác phẩm thành công của Masakazu Katsura ^^.

    Năm 1994, Masakazu Katsura tiếp tục xuất hiện với tác phẩm DNA2. Manga này tuy ngắn nhưng đã ngay lập tức thu hút rất đông khán giả và nhanh chóng... kết thúc ^^. Cả bộ Manga này chỉ dài có 5 vol nhưng 15 Epi Anime của nó vẫn leo lên những vị trí cao nhất trong bảng xếp hạng Anime lúc đó. Danh sách các tác phẩm của Masakazu Katsura lại đón nhận thêm một thành công ^^.

    Sau thành công năm 1994, Masakazu-sensei tiếp tục cho ra đời một tác phẩm mang đậm chất Batman: Shadow Lady. Tác phẩm xuất hiện và gây được sự chú ý rất nhanh, nhưng nó kết thúc còn nhanh hơn với 3 Vol và không được chuyển thành Anime (Coi bộ Masakazu-sensei rất cay cú vụ này ^^).

    Năm 1997, Masakazu Katsura và Studio K2R quyết định cho phát hành một tác phẩm mới trên Shounen Jump. Masakazu-sensei rất muốn phục thù sau thất bại hai năm trước và anh đã ... thành công ^^. I''s, tác phẩm tình cảm lãng mạn pha chút hài hước của Masakazu Katssura đã thực sự đưa tên tuổi anh một lần nữa lên đến đỉnh cao vinh quang.

    Năm 2001, Masakazu-sensei lại cho ra đời một tác phẩm ngắn tên là Dr. Chambari, kể về một con ma cà rồng có khả năng chữa bệnh và kết quả là... chưa thấy gì ^^.

    Sắp tới Masakazu-sensei có định phục thù tiếp hay không, cái đó chưa ai biết. Các Otaku thì vẫn chờ đợi, Masakazu-sensei vẫn miệt mài làm việc và chuyện gì sẽ xảy ra thì chỉ có chúa mới biết... ^^

    Katsura Manga Timeline
    • 1981- Wing (first manga)
      1982- Transfer Student, Transform! (contest winner)
      1983- Wingman (13 Volumes)
      1985- Vander
      1985- Voguman
      1986- Pantenon
      1987- Present From Lemon
      1989- New of New
      1989- Video Girl Ai (15 Volumes)
      1992- Shadow Lady (Short Story)
      1993- Video Girl Novel
      1993- Woman In The Man (Short Story)
      1994- DNA2 (5 Volumes)
      1994- Zetman
      1995- Shadow Lady (3 Volumes)
      1996- M (Short Story)
      1997- I"s (15 Volumes)
      2001- Dr. Chambalee (Short Story)


      • Một vài đánh giá về Masakazu Katsura:

        Masakazu Katsura là một trong những họa sĩ có nét vẽ đẹp nhất hiện nay và anh cũng là một trong những họa sĩ vẽ cẩn thận nhất.

        Truyện của Masakazu Katsura thường xen kẽ chuyện tình cảm lãng mạn tuổi học trò với những chi tiết hài hước và có khi cả những chi tiết rất "phi hiện thực" nhưng cũng chính vì thế mà các tác phẩm đó được các Otaku đón nhận một cách nồng nhiệt.

        Điểm đặc sắc nhất trong tác phẩm của Masakazu Katsura là những đoạn miêu tả tâm lý của nhân vật, không hề thua một nhà văn nào ^^.

        Nhìn chung, Masakazu Katsura là một Manga-ka tài năng nhưng không phải lúc nào cũng thành công. Tác phẩm của Masakazu Katsura không thích hợp với các độc giả nhỏ tuổi và đôi khi bị các bậc phụ huynh phản đối.

        Thôi thì tạm chấm cho anh 8 điểm vậy ^^.t
     
  20. Shiro Amada

    Shiro Amada Chrono Trigger/Cross

    Tham gia ngày:
    5/4/03
    Bài viết:
    6,500
    Nơi ở:
    Vinny, hoang3blc's clone
    Nếu có ai đó hỏi bạn tên một Manga-ka tài năng của thập niên 1980-1990, một tác giả sáng tác trên nhiều lĩnh vực từ truyện thể thao đến cả truyện kinh dị, nhân vật chính của ông thay đổi từ những võ sĩ đến vận động viên, cảnh sát và cả các bác sĩ thì bạn sẽ trả lời ra sao?

    Có thể bạn không biết hoặc biết nhưng không nhớ ra. Ông là một trong những tác giả xuất sắc nhất trong cuộc thi Shogakukan Manga Award lần thứ 35 (năm 1990). Bạn không nhớ ra? Ông là tác giả của bộ Manga nổi tiếng Monster. Giờ thì bạn không thể không đoán ra ông là ai. Đó là:

    Urasawa Naoki

    [​IMG] [​IMG]

    1. Đôi nét tiểu sử:

    Tên thật: Urasawa Naoki
    Ngày sinh: 02/01.1960
    Nơi sinh: Osaka-Metropolis
    Trường đại học: Meisei University, khoa Kinh tế
    Giải thưởng:
    • New Manga Artist Award of Shogakukan năm 1982
      The 35th Shogakukan Manga Award năm 1990
      The 3rd TEZUKA Osamu Award năm 1999

      • Các tác phẩm:
        • Master Keaton
          Keaton's Zoology
          The Dancing Policeman
          Jigoro!
          N.A.S.A.
          Pineapple Army
          Yawara!
          Happy!
          Monster
          The 20th century boys

        2. Đánh giá chung:

        Urasawa Naoki là một trong những Manga-ka rất thành công trong thập niên 1980-1990. Các tác phẩm của ông được đánh giá cao nhờ chất lượng tranh vẽ, cốt truyện hay. Đó là những điều ai cũng biết nhưng ít ai biết rằng Urasawa Naoki đến với nghệ thuật Manga do... ông tình cờ đến nhà xuất bản Shougakukan sau khi tốt nghiệp đại học. Thế giới vì thế mà mất đi một cử nhân kinh tế nhưng cũng nhờ thế mà có thêm một Manga-ka tài năng.

        Tác phẩm của Urasawa Naoki trải rộng trên rất nhiều đề tài. Manga đầu tiên giúp ông nổi danh là Yawara! (nếu Hikari nhớ không nhầm thì tên VN là Tiểu thư Nhu đạo). Càng về sau, tác phẩm của Urasawa Naoki càng được củng cố chất lượng. Bất kỳ Otaku nào cũng dễ dàng nhận ra điều đó khi so sánh nét vẽ cũng như cốt truyện của Yawara với Monster.

        Nhờ có tài năng và những cố gắng không ngừng, Urasawa Naoki hầu như luôn thành công. Các tác phẩm gần đây nhất của ông luôn có mặt trong top 5 Manga có tranh vẽ xuất sắc nhất.

        Urasawa Naoki luôn là một trong những Manga-ka có tranh vẽ thật nhất và cũng là một trong số rất ít Manga-ka rất chịu khó thay đổi nét vẽ. Các nhân vật của ông rất ít khi có nét giống nhau.

        Nếu chỉ có thế thì có lẽ các tác phẩm của Urasawa Naoki cũng chỉ là những Manga sáo rỗng. Nhưng không, Urasawa Naoki luôn biết cách đưa vào trong tác phẩm của mình tính nhân bản, luôn biết kêu gọi lòng nhân ái và sự cảm thông. Chính điều này mới là yếu tố chính tạo nên thành công cho các tác phẩm của ông.

        Master Keaton là một trong những tác phẩm nổi tiếng nhất của Urasawa Naoki, đứng thứ 16 trong top 50 Manga hay nhất do các Otaku Nhật Bản bầu chọn. Tiếp sau đó có lẽ phải kể đến Yawara! và Monster. Dù không được xếp hạng cao như MK, cả hai tác phẩm này đều được đánh giá là có nét vẽ xuất sắc và cốt truyện gần như hoàn hảo.

        Có lẽ như thế đã đủ để giải thích tại sao Urasawa Naoki lại đạt được nhiều giải thưởng cao đến như thế. Dù không thực sự nổi tiếng ở VN nhưng Urasawa Naoki luôn là một trong những Manga-ka hàng đầu nước Nhật, các tác phẩm của ông vẫn luôn được Otaku trên toàn thế giới đón nhận.t
     

Chia sẻ trang này