Bài này không phải của mình , thấy hay quá nên box cho mọi người cùng đồng cảm và tâm sự ::) Đã gần một năm trôi qua kể từ đêm Noel kinh hoàng đó nhưng nỗi đau trong tôi không thể nguôi ngoai. Tôi sẽ sống thế nào với sự ám ảnh của quá khứ, tôi còn dám yêu ai trong cuộc đời này nữa?... Những ngày mùa đông này đối với tôi thật lạnh lẽo, u buồn và cô đơn. Không khí giáng sinh đã tràn ngập phố phường. Từng đôi uyên ương tay trong tay ấm áp. Mọi người tưng bừng sắm sửa chuẩn bị đón một mùa giáng sinh an lành, hạnh phúc. Còn riêng tôi… Cũng mùa Noel này năm ngoái, tôi còn đang hạnh phúc bên Nam - người con trai mà tôi yêu thương và đặt trọn niềm tin. Nhưng anh đã làm tôi đau đớn và tổn thương, một nỗi đau, một vết thương không bao giờ thành sẹo trong trái tim tôi. Tôi yêu Nam từ năm thứ hai đại học, anh học cùng trường, cùng khoa với tôi nhưng trên tôi một khóa. Tôi là đứa con gái quê mùa nhưng nổi tiếng xinh đẹp trong trường nên được rất nhiều vệ tinh vây quanh tán tỉnh. Tuy vậy trái tim tôi chẳng hề rung động trước ai. Còn Nam, anh nổi tiếng là công tử con nhà giàu ăn chơi khét tiếng. Nhìn Nam cưỡi chiếc SH láng cóng sau mỗi giờ tan trường, chỗ ngồi đằng sau vẫn còn bỏ trống mà khối cô thầm ao ước được làm người yêu của Nam. Tôi cũng nghe tiếng Nam từ lâu nhưng chưa bao giờ gặp anh. “Kiểu con trai ăn chơi đua đòi ấy thì có ra thể thống gì”, tôi thầm nghĩ. Trong mắt tôi, Nam cũng chỉ như bao tên công tử nhà giàu vô dụng khác mà thôi. Thế rồi tôi vô tình gặp Nam trong lễ nhận thưởng sinh viên xuất sắc của trường. Chúng tôi đã trúng “tiếng sét ái tình” khi ánh mắt đầu tiên trao nhau. Và khi biết anh chính là Nam thì tôi thật không tin, những suy nghĩ không hay về anh đã hoàn toàn tan biến trong tôi. Đúng là Nam có vẻ đẹp của một chàng công tử con nhà giàu: lãng tử, hào hoa, đa tình… nhưng thành tích học tập của anh cũng thật đáng để tôi nể phục. Tình yêu của chúng tôi nhanh chóng trở thành tâm điểm bàn tán của lũ bạn trong lớp, người thì bảo tôi “đũa mốc mà chòi mâm son”, người thì lại ủng hộ cho rằng tôi và anh là đôi “trai tài gái sắc”… Bỏ ngoài tai tất cả những lời dị nghị, tôi hãnh diện và hạnh phúc sóng bước bên anh trên những con đường chất chứa bao kỉ niệm tình yêu. Yêu nhau được một năm thì tôi thấy Nam thay đổi rất nhiều. Anh có vẻ xao nhãng việc học hành, ít quan tâm đến tôi. Cô bạn thân của tôi còn bảo nhìn thấy Nam hay đi cùng mấy anh bạn xấu trong lớp chơi bời. Nghe nói mấy cậu bạn đó rất hay tụ tập nhậu nhẹt và cờ bạc mà tôi lo lắng vô cùng. Tôi có nhắc nhở thì Nam gạt phăng: “Sao em không tin anh mà lại đi tin lời thiên hạ, không có chuyện gì đâu, em đừng lo lắng”. Mùa Noel năm đó đến với tôi với bao náo nức, mong đợi. Tôi nghĩ mình sẽ cùng anh đón một đêm giáng sinh thật ấm áp, hạnh phúc nhưng sự thật lại quá kinh hoàng. Hôm đó, Nam đến đón tôi rất muộn, vẻ mặt anh có gì đó bất an, bối rối. Tôi muốn được anh chở đi nhà thờ để hưởng trọn không khí đón giáng sinh của người Thiên chúa nhưng anh bảo trời lạnh lắm, anh lại thấy hơi đau bụng nên chúng tôi vào quán uống chút gì đó cho ấm. Ngồi chưa được bao lâu thì anh kêu đau bụng và đòi về. Không hiểu sao lúc ấy tôi cũng thấy mệt kinh khủng, hai mắt như muốn díp lại. Ngồi sau xe anh, tôi đã thiếp đi lúc nào không biết. Và thật kinh khủng, khi tỉnh dậy tôi thấy mình đang ở một nơi hoàn toàn xa lạ, trên người không một mảnh vải che thân. Tôi cũng không biết người đàn ông đang nằm bên cạnh mình là ai nữa. Quá hoảng loạn, tôi vơ vội quần áo mặc lên người. Một cảm giác kinh tởm, ghê sợ, bấn loạn khiến đầu óc tôi quay cuồng. Và cứ thế nước mắt tôi tuôn rơi, tôi không còn làm chủ được bản thân mình nữa, cứ nức lên trong nỗi đau đớn, xót xa. Tối qua Nam đã chở tôi về, vậy mà tại sao giờ này tôi lại ở đây? Quá hoảng loạn, tôi không dám nghĩ tiếp điều gì. Đúng lúc ấy tiếng người đàn ông sau lưng tôi đã cho tôi câu trả lời: “Cô em không phải sợ hãi, anh là bạn thằng Nam. Nó thua bạc nên gán em cho anh. Cái thằng đó hết thời rồi, em khôn ngoan thì “cặp” với anh đi…”. Tai tôi như ù đi, tôi lao ra khỏi phòng không còn muốn nghe thêm điều gì nữa. Trước bao lời giải thích, xin lỗi thậm chí Nam còn quỳ dưới chân tôi van xin tha thứ nhưng trái tim như hóa đá. Tôi không sao có thể tin rằng người tôi yêu thương lại hãm hại đời tôi, lại coi tôi như một món hàng để trao đổi, bán chác. Anh ta không bằng loài cầm thú. Tôi kinh tởm, căm thù và khinh ghét anh ta đến tột độ. Cuộc sống trước mắt tôi chỉ còn một màu tăm tối, tôi còn biết tin vào ai, còn sống để làm gì nữa? Ý nghĩ tự tử đã từng xuất hiện trong đầu tôi nhưng hình ảnh thương yêu của mẹ đã níu giữ tôi lại...
Đơn giản đọc xong xin thề nếu cô gái kia là người ta yêu thì ta sẽ đánh vỡ mặt thằng chó đấy , .v.v.v Film ảnh cả đống ra kiểu này , cũng đầy cách xử lý , mà đừng mang mấy cái này lên đây , thiếu gì ba cái chuyện viết câu khách . Nếu có thật thì may ra thằng đấy thoát vì con đấy quá nhân hậu chứ ko thì cũng tù vì tội đấy. Sau quả đấy thì thằng đấy chả còn gì luôn .
Chắc thằng Nam nó cũng ấy ấy rồi mới chịu pass con bồ Chứ có lão nông dân nào nuôi bò cả năm trời rồi đưa cho nông dân khác mổ thịt không
Xin mời cô gái qua box Âm nhạc, topic "bàn luận về nhạc Rock" để có thể chiêm nghiệm được những tuyệt tác về ca từ cũng như giai điệu giằng xé trong mỗi con người. Hy vọng cô sẽ tìm được sự đồng cảm. Peace on you.
nãy giờ đọc có thấy dòng nào ghi chữ còn hay mất đâu chưa kể là trc lúc quen đã mất hay còn nữa chớ mà tại sao cậu cứ phải xoắn cái còn hay mất nhỉ tôi nhớ cậu đâu quan trọng chuyện ấy , người đàn ông của thời đại cơ mà quan trọng là bị thằng bá dơ ko wen biết nó chọc ngoáy nên mới nhục thế mà mặt thằng đó nó phải thế nào thì con bé mới hoảng loạn vậy chứ dân chơi bài lừa tiền thì ít thằng đc lắm , toàn bọn đầu trâu mặt ngựa tội con bé
Đọc ko kỹ lại đi thắc mắc . có ai xoắn gì nhỉ ? áp đặt vậy ? thấy chuyện vô lý thì nói thôi ? bài trên chỉ là tự viết ra thôi, sao phải xoắn.
Nếu chuyện này là thật thì........... Thú nhận đi cô gái, cái SH kia ít nhiêu cũng ảnh hưởng đúng o! Cả câu chỉ có 2 chi tiết về thằng đó: Đó là tên của nó: Nam và SH. Rõ ràng SH choáng đến 1 nửa những gì cô thấy.Thích lắm mà còn làm phách! NAM SH Với con SH thì mua cái bằng có gì khó. Bít nó ăn chơi khét tiếng mà thấy cái = giỏi của nó cái là tin ngay, éo đi kiểm chứng. Bộ cô nghĩ vừa chơi mà học giỏi dễ lắm ah, ngay cả thiên tài cô có bít họ dành thời gian làm gì o để đạt 2 chữ thiên tài? Kiếm trong lịch sử coi có thằng nào vừa học vừa chơi mà giỏi cả hai cùng 1 lúc o? -Lúc cô sung sướng cô có nhớ tới bố mẹ mình o? Cô có bao giờ nghĩ công đức cha mẹ mình chưa chả, chưa lam cha mẹ hanh phúc mà giờ mình lại ưu tiên cho tình yêu, cho hạnh phúc của mình có quá đáng lắm o? Vậy mà lúc tự tử, đau khổ, khó khăn, lại nhớ tới họ thế? Sao lúc hạnh phúc o nhớ tới họ? Mà nếu cô chia sẻ với bố mẹ thì bít đâu kinh ngiem sống của họ có lẽ đã cứu cô! - O cần bit cô này ghét thằng Nam kia ntn? Nhưng chắc chắn 1 điều là cô ta sẽ căm ghét đàn ông, và o ít trong số đó sẽ có những chàng trai tốt, liệu cô ta có bít rằng sự căm ghét đàn ông của cô ta có thể làm cho những chàng trai thật sự tốt yêu cô ta, hưng chịu đòn oan đó, và có lẽ họ cũng trở nên căm ghét phụ nữ và đối xử tệ với phụ nữ như Mr Nam SH? - Liệu bit đâu có 1 chàng "gà" yêu thầm cô ta, bit cô bị vậy, sẽ đau khổ? Sụp đổ hình tượng, mất lòng tin vào cái gọi là "yêu và sẽ được yêu"? -Giờ chết cũng o dám, chỉ bit đau khổ thôi ah? Sao o tìm cách giải quyết vấn đề, ít ra là sao o lo nghĩ xem tuơng lai nếu mình có con gái thì sẽ giáo dục nó ntn để o bị như mình ? BTW: Tui o tin chuyện này là thật. Nhận xét của tui nhận thấy cũng khá cực đoan nên anh em đừng xoắn he! Đang bực nên tui cũng qua chuyện này giải tỏa, no offence to anyone
Last Christmas I gave you my heart, But the very next day, you gave me away. This year, to save me from tears I'll give it to someone special....... The remaining rest: http://www.youtube.com/watch?v=GRNodVJToTQ
Bạn chủ topic can đảm thật, dám đem chuyện của minh lên diễn đàn để nhờ góp ý. Mà mình đoán chủ topic là bạn gái bị hại đúng không?.X(
::) ... đọc trên dân trí thì phải. Hôm nay cũng vừa mới đọc, giờ vào forum thì thấy ::) Mà sao các bác giờ cứ xoắn thế nhỉ? chuyện đi SH hay @ hoặc dylan giờ nhạt lắm rồi mà ::( thiên hạ người ta có máy bay rồi thì mình phải đi xế chứ nếu ko mua đc hàng khủng như anh Cường $ phá gia chi tử thì cũng ít nhất phải mua được cái xe khoảng 100k. Mà theo quan điển của mình, giờ ô nhiễm - nắng mưa khốn nạn. Mua cái xe mà đi. Xe cỡ <100tr vnd em cũng hoan nghênh.