Ông này nói đụng chạm quá , mình chỉ nghe là dân miền nam cực thích dân miền Bắc , gái miền Nam mê trai Bắc cực , chăm chỉ làm ăn mà chứ không vướng vào nhậu nhẹt tối ngày . hê hê hê
Hông, Vi thấy Serty nói cũng đúng á Crazy. Sự thật đôi lúc buồn í mà. Mấy gia đình khác thì Vi miễn bàn , chỉ nói về ba mẹ Vi thôi .. mỗi lần có người lại xin việc làm mà nói giọng bắc thì rất ít cơ hội đc mướn. Không hiểu ở đâu họ lại có cái tư tưởng người Bắc gian lận . Nên khi Vi quen bạn trai gốc người Bắc, Vi cứ nỗ là gốc Nam cho lành.
Ko biết cậu nghe ở đâu ra , chứ ở chỗ tớ ở cực kỳ ghét dân Bắc ,ngay cả ba mẹ tớ cũng nói có chơi với dân Bắc phải cẩn thận , tớ chả biết nguyên nhân sao các cụ ghét như vậy ? À mà đừng cho tớ phân biệt địa phương nhé ::(
Mình đã lường trước được tình hình topic rồi mà lại... Nhiều đồng chí như kiểu MrCrazy9x còn trẻ tuổi, ko hiểu nổi cái cốt lõi của vấn đề thì đề nghị đừng post bài trong topic này.(hoặc thậm chí những bài post kiểu Kokoto cũng vậy ). Vấn đề ở đây ko phải người miền Nam miền Bắc.Đọc thật kĩ bài của Serty rồi hẵng trả lời, còn nếu chỉ hiểu sự việc đơn giản ở nghĩa Nam Bắc thì bạn nào còn post bài kiểu đấy Po sẽ cảnh cáo luôn.Xin nhắc lại, topic này ko dành cho những người ko hiểu vấn đề.Lẽ ra Po lock lại luôn, nhưng tôn trọng chủ topic, để xem ý kiến chủ topic thế nào đã. Mọi người chú ý 1 chút nhé
Không thể trách được suy nghĩ của người lớn như thế. Bởi sự thật ngày xưa nó tàn nhẫn như thế nào mới khiến người ta ấn tượng mãi không quên được. ^^ Một người ta quen cũng là 1 ví dụ. Người yêu chị ấy gia đình thuộc con nhà nòi bên quân đội, trinh sát, đặc nhiệm ... đến tận bây giờ vẫn giữ chức vụ cao trong ngành. Còn gia đình chị ngày xưa theo Ngụy. Mối tình kéo dài hơn 7 năm trải qua biết bao lần tranh đấu của 2 người với 3 lần dự định cưới cuối cùng đã không thành. Chị là người chia tay anh khi đám cưới còn 1 thời gian ngắn nữa sẽ diễn ra. Anh rất yêu chị ấy. Yêu tha thiết nhưng chị thì 7 năm quá dài, sự mệt mỏi đã khiến chị kiên quyết ra đi. >_< Và mất cả năm trời chơi vơi, hụt hẫng không có anh bên cạnh chị mới dần nguôi ngoai được. Dĩ nhiên trong thời gian đó, anh vẫn cố gắng tìm gặp chị nhưng chị luôn tránh mặt anh. Mấy năm sau anh mới yêu và cưới người khác. Chính chị nói chị không hiểu tại sao đến phút cuối lại vậy. Chỉ là chị cảm thấy không còn yêu anh nữa. Ta đã hỏi, không yêu nữa sao mất hơn 1 năm trời chị mới quên được anh thì chị đã nói rằng có lẽ vì chị đã quá quen với việc có anh bên cạnh giúp đỡ, chở che trong suốt 7 năm qua... Những lần tranh đấu của họ gian nan lắm. Người này xuống tinh thần thì người kia lại vực dậy. Tình yêu đó đẹp lắm. Vậy mà kết quả đã có hậu thì lại thành tan vỡ. Quay về vấn đề 2 người bạn của Hugo. Có lẽ vấn đề không nằm ở chỗ Bắc hay Nam mà nằm ở chỗ gia đình 2 bên đã từng đứng về 2 phía đối lập nhau. ^^ Sẽ rất khó khăn để có thể thuyết phục được gia đình 2 bên. ^^ Thực chất, có thể người lớn ngày xưa sai lầm nhưng con cái thế hệ sau thì vô tội, không biết gì. ^^ Hãy tận dụng vào điều đó và nếu thật lòng yêu nhau, đã trưởng thành và đã có đủ điều kiện để lo cho cuộc sống của nhau thì đừng vội nản chí. Cả 2 hãy cùng cố gắng bên nhau chứng minh cho cả 2 gia đình thấy rằng cả 2 thật lòng yêu nhau, cần có nhau. ^^ Mọi định kiến dần sẽ phải qua đi nếu họ thật sự yêu thương con cái họ và mong muốn con cái mình sống hạnh phúc bên người yêu quý. ^^
Em ko góp ý đc gì, nhưng đưa ra 1 ví dụ cụ thể của gia đình em cho anh bạn của anh nghe nha. Bên ba em thì theo Việt Cộng nhà thờ đạo Phật, còn bên Má em thì theo Cộng Hoà thờ đạo Thiên Chúa, mà bây giờ vẫn có em đấy thôi
trường hợp như gia đình cậu cũng rất nhiều , nhưng trước khi đến được với nhau ba mẹ cậu ko lẽ ko bị ngăn trở sao . Có biết bao nhiêu cặp bị đỗ vỡ vì quan niệm đã lỗi thời .
Nói là lỗi thời thì không hẳn đúng em ạ. ^^ Mình vốn dĩ không sinh ra vào thời ấy nên mình sao hiểu được vì lý do gì mà họ lại khắt khe đến vậy đâu. ^^ Nếu có coi lịch sử, cũng sẽ hiểu được tại sao mà. Ấn tượng sâu sắc quá thì sẽ rất khó quên. ^^ Chỉ có 1 điều nên hiểu là, cuộc sống bây giờ đã khác. Thế hệ sau hoàn toàn không liên quan gì nên họ vẫn hoàn toàn có quyền đến với nhau. ^^ Vì vậy, quan trọng nhất vẫn là, họ phải làm sao cho bố mẹ họ hiểu được rằng quá khứ đã là dĩ vãng, họ tôn trọng quá khứ nhưng họ không liên quan gì đến quá khứ. Họ sống trong thời bình, họ đã thật sự trưởng thành, yêu nhau chân thành, cần nhau và có thể đem đến được hạnh phúc cho nhau. ::)
lịch sử vn không bao giờ nói lên sự thật.. chỉ khi nào vào đảng thì may ra mới biết sự thật thế nào... P/s: chủi topic.. trong trường hợp này chúng ta khó mà cho họ 1 lời khuyên thích hợp được... nhưng nếu tôi là gia đình cô ấy tôi cũng cự tuyệt... chỉ khi nào gia đình bên người con trai cho phép đứa con của họ không theo đảng (vì nếu bình thường thì trước sau gì anh ta cũng theo đảng), thì may ra gia đình bên nữ còn nghĩ lại
vấn đề là gia đình bên bạn của hugo có chấp nhận cô gái đó không, nếu cũng không chấp nhận luôn thì hơi khó đó. Trong trường hợp này, nếu cả hai người đã có sự nghiệp ổn định rồi, và thực sự muốn tiến tới hôn nhân thì cứ làm đi, có thể giai đoạn đầu sẽ bị hai gia đình xa lánh, lúc này cần phải đối xử thật tốt với gia đình cả hai bên, đến khi có cháu rồi, và hai người vẫn sống hạnh phúc thì mọi chuyện sẽ khác đấy, phải chịu khó giai đoạn đầu thôi. Mình quen một gia đình tương tự như bạn của Hugo, hai người cũng phải tự cưới nhau, chịu khổ thời gian đầu, tới khi sinh ra đứa con, và anh chàng này sống rất biết điều, yêu thương vợ con, luôn lễ phép với gia đình vợ, cuối cùng thì cha mẹ bên vợ cũng chấp nhận :-)
Không có mới lạ đó Mận Mận. :p Mà nói thật, dù không cần phải thấy hết toàn bộ, chỉ 1 phần thôi, cũng đủ để người ta "ấn tượng" rồi Mận Mận ạ.
-- Thật ra chuyện của tui củng gần gần như thế , đang wen 1 con pé . Mà pé này có 1 tý gốc Bắc từ mẹ ( hình như người ta gọi là Bắc 54 , vì vào SG sau năm 75 ) , cha thì người Tàu . Pé này từ sinh ra lớn lên đã ở SG , giọng nói , cách nói , hành động củng ko hề có 1 chút ỳi của người Bắc pha vào . Mà tui củng phải rất vất vả mới thuyết phục đc gia đình gặp mặt và cho wen ở mức tàm tạm ( ko ủng hộ củng ko phản đối nhìu ) . --Nói chung theo tui thì tâm lý người Nam ở SG " sợ " người Bắc là do , người Bắc thuờng to tiếng và hay cãi nhau ( cho dù chỉ là giởn chơi ) , và thường ko nói tất cả những ỳi mình suy nghĩ ra ( nghĩ thế này lại nói thế khác ) , có thể do phong cách sống ở ngoài Bắc là như vậy , chứ ko có ỳi xấu . Nhưng dân miền Nam lại có tính phóng khoáng , có sao nói vậy , thường ít tính toán trong suy nghĩ và lời nói ( có thể là cho là " khờ " hơn so với người miền Bắc ? ) , nên họ sợ cái phong cách của người Bắc , sợ bị lừa ? . Bản thân tui là nguời miền Nam , đi học củng wen vài thằng bạn người Bắc , ko thân nhưng vẫn chơi khá vui vẻ , nên ko có ác cảm với người Bắc so với cha mẹ .
Lôi chuyện chính chị chính em, nhất là chuyện của thế hệ trước vào thế hệ này, thật rõ là vớ vẩn, cổ hủ, vô lý và mù quáng. Chủ topic có thể cố thuyết phục họ bằng cách chứng tỏ con người mình không như những định kiến của họ, nhưng tôi cho là vô ích, vì trong chính chị chính em cũng như trong tôn giáo, người ta thường mù quáng đến điên rồ (nên người ta thường khuyên không nên bàn về 2 chủ đề này khi trò chuyện), không thể đơn giản dùng chữ lý chữ tình mà có thể nói được. Thế nên tôi khuyên chủ topic chuyển sang xu hướng bạo động vũ trang :devil:, đấu tranh tới cùng (tất nhiên có cương có nhu, cương không thì chắc chỉ có nước cao chạy xa bay, tìm chốn bình yên cho 2 con tim ). Còn không thì nên bỏ cô gái ấy cho xong chuyện (không khuyến khích cái này). p.s: sao mem trong topic có vẻ chẳng hiểu vấn đề ở đây không phải phân biệt nam - bắc nhể? :(
@Daki: có lẽ chị em mình đang nói về từ "lịch sử" nhưng có vẻ hiểu khác nhau, chị thì đang nói về "sự thật lịch sử", còn em nói "cuốn sách viết về lịch sử" nên nó khác nhau là thế @La Hire Thực ra ở đây không có phân biệt nam - bắc... mà chỉ là người nam kia có 1 truyền thống lâu đời theo cm, từ ông, cha, rồi sẽ tới anh ta cũng theo đảng, mà gia đình người con gái lại có thể nói rất là hận đảng, vì thế cho dù gia đình người nam đi tới cà mau sinh sống thì vẫn không thay đổi được truyền thống cách mạng của gia đình anh ta.
có 1 ông già sống tới 96 tuổi phóng viên tới phỏng vấn và đặt câu hỏi PV:ông có kẻ thù nào không? Ông già: không PV (kinh ngạc):Làm thế nào để ông sống lâu thế mà không có kẻ thù nào. Ông già: tôi sống lâu hơn chúng nó chắc các bạn cũng hiểu tôi muốn nói gì, nhưng mấu chốt là 2 nhân vật của của chúng ta có thể đợi nhau lâu vậy không. , cưới nhau chỉ là hình thức đãi tiệc thôi mà
Đó là trường hợp khác... còn trường hợp này cô ấy là thuộc gia đình công giáo... cái từ công giáo mình ít gọi lắm... chỉ gọi là thiên chúa giáo. Nếu cưới nhau thì có 3 trường hợp Người nam theo đạo của người nữ... thì không còn gì để bàn Cả người nam và nữ trên 30 tuổi, thì có thể đạo ai người đó giữ 1 trong 2 người dưới 30 tuổi hoặc cả 2 dưới 30 tuổi thì bắt buộc người nam phải theo đạo... ở trong trường hợp này.. nếu người nam không theo đạo mà vẫn tự ý tổ chức cưới.. thì toàn bộ 99.9% gia đình, dòng họ bên nữ chắc chắn không tham dự.
Chơi trò gạo nấu thành cơm xem Nói dzị thui chứ gia đình là 1 chuyện nhưng 2 nhân vật chính mới là ng quyết định mà, nếu tự tin thì mọi chuyện đều sẽ có hướng giải quyết mà. Chỉ sợ hai ng ko đủ nghị lực bị gãy cánh giữa đuờng thui