Đạo diễn: Ethan Coen, Joel Coen Kịch bản: Ethan Coen, Joel Coen Thể loại: Tâm lý | Âm nhạc Ngày công chiếu: 8/2/2013 (USA) Diễn viên: Oscar Isaac Carey Mulligan John Goodman Adam Driver Justin Timberlake Garrett Hedlund ... TRAILER: [video=youtube;lTVwJnW_U7M]http://www.youtube.com/watch?v=lTVwJnW_U7M[/video] Trailer hay. Dự là sequel của A Serious Man Anh Oscar này khá kết trong Sucker Punch
^ cinematographer của phim từng dc đề cử cho HP Half-Blood Prince,tông phim về cơ bản y hệt chỉ tăng thêm tý độ bóng.
k thích mấy fim kiểu tiểu sử con người lắm phim này mà chiếu ở VN thì chắc doanh thu hẩm hiu lắm......
^ mới có mỗi 9 review mà, cũng chưa nói lên được gì nhiều Trailer 2 [video=youtube;B9psvhtgl_k]http://www.youtube.com/watch?v=B9psvhtgl_k[/video]
Thích mấy phim ngày xưa của anh em nhà Coen hơn: Fargo, Barton Fink, The Big Lebowski, Miller's Crossing...
Một trích đoạn trong phim, rất rõ chất hài của Coen Bros [video=youtube;X_vuHRITuhk]X_vuHRITuhk[/video]
Từ hồi down về đến h ngày nào cũng xem, có khi bây h phải xem tổng cộng được 5,6 lần. Xem có 2 lần là trọn vẹn thôi, còn lại toàn bật để nghe nhạc =]] . Nhạc phim này đúng là đừng hỏi. Nghe riêng thì lại ko thích, xem cùng phim nó mới chất.
Vừa coi xong. Nhạc hay, nhưng nói chung có lẽ một trong những phim mình ít thích nhất của Coen, cũng xài biểu tượng rồi ẩn dụ nhiều như các phim trước, có điều dụng ý lại khác (tạo cảm giác rỗng tuếch tương đồng với cuộc sống của Davis, có nhiều phân đoạn lặp lại) nên thành ra phần kịch bản, nội dung có vẻ... nhạt, xây dựng không tới, hơi gấp rút và không gây ấn tượng cho lắm. Xem xong mình chả thấy có gì liên kết lắm với nhân vật Llewyn Davis, không như với một ông cũng trong một tình thế gần giống là Larry của A Serious Man Có thể xem lại lần nữa trong thời gian tới, hiện giờ thì cứ rate 7 trên imdb vậy. Mình cảm thấy phim này dạng dạng Nebraska, nếu không thấy hay lần đầu sẽ thấy hay lần thứ hai (có điều Nebraska dễ nuốt hơn nhiều, phim của Payne mà). Năm nay nhiều phim nặng tâm triết lý vãi.
Mình xem upstream color hiểu được nửa đầu phim tới đoạn xuất hiện kaiju blue thì bó tay,great beauty hiểu được khúc giữa,từ lúc bạn gái lão char 9 chết thì cũng bó tay,chả biết phim này có phức tạp như 2 phim kia ko?.Nebraska thì coi ổn tầm 8/10.
Phim này dễ hiểu suông nhưng sẽ dễ thấy chán, muốn thấy hay, thú vị thì phải hiểu nó ở phương diện triết lý cộng nắm bắt được hoàn cảnh thời đại của phim có tác động như nào lên nghệ sĩ nhạc folk... theo mình là vậy Nói chung các phim trước của Coen cũng đặt nặng triết lý nhưng tính giải trí cao nên người xem dễ có hứng tiếp thu ý nghĩa hơn (kể cả A Serious Man).
Xem lại sau nhiều tháng. Lần này thấy hay. Có lẽ là vì mình hiểu hoàn cảnh thời đại và nhân vật trong phim hơn, dạo này nghe Bob Dylan, Woodie Guthrie, Joni Mitchell... với xem lý lịch hơi bị nhiều. Vào năm 1961 khi Bob Dylan vừa ra lò (cuối phim) cùng với lớp ca sĩ mới thì các nghệ sĩ folk cũ cũng như nền âm nhạc thể loại này đã chịu áp lực phải cải tiến và tự làm mới bản thân cũng được một thời gian trong những năm 50s rồi, và Llewyn Davis trong phim là hiện thân của những người không bắt kịp thời đại. Để ý trong phim anh này luôn chỉ chơi an toàn và hát những bài cover nhạc folk cổ hoặc bài cũ Fare Thee Well hát cùng Mike lúc còn sống, chọn cách phối và hát nhạc cũ, bám vào quá khứ, và cách phân bố cục với xây dựng kịch bản cũng nhấn đậm cái ý này khi làm nhiều tình tiết có ngụ ý lặp đi lặp lại và cuối cùng là cho loop về đoạn đầu phim. Nhắc lại cái câu mình nói ở post trên cách đây vài tháng, đúng là nếu không biết gì về thể loại này thì coi phim khó nuốt trôi, nhưng nếu đặt mọi thứ vào hoàn cảnh và xét cách truyền đạt thông điệp, mục đích chính của phim thì có lẽ nó xứng đáng 92/100 thật.