Sáng nay nó gọi điện cho em , vừa khóc nức nở vừa nói ba mẹ nó ly hôn rồi ...chuyện là nó giấu rất kín trục trặc gia đình ...bạn bè không ai hay biết cả ...bất chợt nó nói ra em thật sự cảm thấy shock và thương nó nữa . QUa lời nó nức nở thì tối qua bố nó cầm dao chém mẹ nó ...nó bảo vệ mẹ nó ...cầm dao chém lại ( vào cái cửa kính thôi ) may mà không ai bị thương ...Nó nói cả gia đình đã họp mặt lại nhưng 2 người nhất quyết ly dị . Chị gái nó ( đã có chồng con ) nhất quyết không đồng ý đã cầm tờ giấy ly hôn cất đi . Sáng nay bố nó lại xách dao sang nhà chị nó chắc để lấy tờ ly hôn ...còn mẹ nó ngay tối qua đã bỏ đi ko rõ ở đâu ....Em cảm thấy mình bất lực quá ...chơi với nó 2 năm cũng thân thiết mà vô tâm ko hề hay biết chuyện gia đình của bạn...giờ nó chỉ có em là bạn thân nhất ...là điểm dựa ...em phải làm gì để giúp bạn em đây ...Nó nói bố nó đã cầm tiền trong tủ đi hết rồi...sang học kỳ 2 nó sợ ko có tiền mà đóng học phí...Nó đang rất suy sụp ....Em định chiều nay qua nhà rủ nó ra ngoài rồi gợi chuyện cho nó giãi bày...vơi bớt buồn nhưng thú thực em cũng ko biết nên giúp nó bằng cách nào ..thật vô dụng......Các anh lớn tuổi liệu có thể giúp em 1 lời khuyên không...nó sống nội tâm và hơi lập dị nữa ...em sợ nó chán đời nghĩ quẩn ...thì...em ân hận suốt đời
- Thứ nhất : khi ly hôn thì tài sản phải chia ra, nếu không thì pháp luật sẽ can thiệp ==> đừng lo không có đóng học phí ...... - Thứ hai : nếu người ta không muốn kể thì đừng ép ==> dụ đến chỗ nào yên tĩnh, khiến cảm xúc con người dạt dào , nên đi vào lúc chiều khoảng 4h ........ - Thứ ba : xách dao chém như vậy mà 2 con không đồng ý cho ly hôn thì cũng tài thật ===> chỉ có một liên tưởng về series trong box TS ........ - Thứ tư : em nó học lớp mấy rồi .......
Đúng là chuyện này ko muốn kể thì đừng ép.ĐƠn giản là nếu quan tâm thì ở bên cạnh bạn nó lâu lâu 1 tí , đưa bạn nó đi ăn, đi chơi loanh quanh cho khuây khỏa là được rồi.Người ngoài, nếu ko có "đồng cảnh ngộ" thì khó khuyên cái này lắm lắm
Topic hot nhỉ toàn nhân vật huyền thoại comment Tui cũng thắc mắc là chủ topic và bạn của ông bao nhiêu tuổi rồi?
Trong mọi trường hợp thì đều chỉ nên lắng nghe và an ủi động viên thôi, chứ đừng có động tay động chân vào tham gia, ý kiến ý cò làm gì . Đó là sự lựa chọn tốt nhất . Khi người ta buồn thì cố gắng làm người ta vui, bằng những lời nói, cử chỉ, những điều thú vị ( chẳng hạn " thôi đừng buồn nữa, để mình đưa X đi ra chỗ này chơi, vui lắm " nói chung tùy hoàn cảnh mà nói thôi ) .
trên đời này lắm huyền thoại lắm các bạn ạ , mình đọc trên vnexpress thấy ông nội còn cứa cổ cháu cơ mà , ko hiểu sao h lắm vụ thương tâm thế , dù gì cũng là gia đình mà lại dao kiếm chả ra làm sao cả , bạn tốt nhất nên quan tâm nhiều hơn tới bạn đó đi , thường trẻ con mà có bố mẹ tan vỡ ko hận đời cũng thuộc loại tự kỉ vì rối loạn tâm sinh lý mà , kèm nó như kèm kem vào 1 để nó đỡ tủi , 2 là nó ko sa ngã thế mới là bạn tốt
Cảm ơn mọi người quan tâm , mọi việc đã xong xuôi ..hôm qua vào quán cà phê chỉ có 2 đứa em ngồi cứ như tựong gỗ ...Nó cứ lúc cười lúc ngồi im thẫn thờ trông thấy tội ...Nó là con gái ạ ...( 17 year old ....xinh xắn ..dễ thương...mỗi tội hơi lập dị :)..ở cạnh nhà em ( 18 tuổi ) trước đây ...giờ nó đã chuyển đi chỗ khác .....)...Em khuyên thì chả biết khuyên j ..chỉ nói độc có 3 câu từ đầu tới cuối còn lại thì ngồi gật đầu uống cà phê đen đá - Vậy giờ cậu định tính ra sao ? ...nó kêu nó tính về ở với mẹ nó ( bố nó có bồ ở miền nam ) rồi nó định đi làm thêm phị mẹ nó ..etc - cậu cúng không còn nhỏ nữa ..h cậu tự biết điều gì tốt nhất cho mình ..tớ ko có ý kiến ý cò gì ( mà cũng chả biết gì mà ý kiến ) ...có điều nếu cậu cần lời khuyên hợac giúp đỡ hoặc lúc nào cần xả stress thì có tớ . Cậu ấy nói là cảm ơn + xin lỗi hôm trứoc tớ mất bình tĩnh + quấy rầy cậu + chắc cậu thấy phiền phức + tớ cũng chẳng biết gọi đi đâu + trứoc giờ chỉ có cậu vói H là bạn thân ..( H thì đi học ở miền nam rồii).. Em nói là ko có j ... Chỉ mỗi vậy rồi đèo đi loanh quoăng chán ...chả ai nói 1 câu nào nữa rồi đưa bạn ấy về Lúc ra về em gọi giật lại bảo ...Này , tớ h có nói cậu cố gắng hay vững tin hay cái khỉ gì nữa thì chỉ là nhảm nhí ...tớ thì tớ nghĩ đơn giản là ...khi cậu cần thì tớ có mặt ...nên đừng bao h có nghĩ tới caí thể loại kiểu ..tớ ngại gọi điện làm phiền cậu ...có gì thì phải nói ra ..dừng có giữ trong lòng ... Rồi em về , sáng nay thấy có tin nhắn ...cảm ơn cậu + lên thấy onl với stt ko còn kiểu : I shoud die now:)...em nghĩ chắc nó ổn rồi ,...sẽ vượt qua thôi:)
hay đấy, làm thê nói chung cũng ổn với tình huống kiểu này. dẫu sao con pé cũng có 1 điểm tựa là tốt rồi:)