1. Anh/chị hãy nêu những nét chính trong quan điểm nghệ thuật của Nam Cao trước Cách mạng tháng Tám. >>> Ngại thay: Người đã thành thiên cổ Chữ đã hóa đời thừa Chán thay: Văn cách mạng lấy chi nghệ thuật Táo anh Lành rụng chật giáo khoa Lại nghĩ: Phận học sinh đi thi cốt đỗ Tốt nghiệp rồi có chỗ bọc thân Tài năng thực lực đâu cần Lắm tiền khéo lách mới bền túi cơm Vậy nên: Bóp củ hành cho ra nước mắt Được hai dòng để khóc Nam Cao Năm xưa viết truyện thế nào Để giờ tôi phải lao đao thế này Truyện thời bác viết cũng hay Chí Phèo thời cũng uống say làm bừa Lão Hạc thau ruột hay chưa Để xơi dồi chó tiễn đưa con Vàng Anh Độ cùng với anh Hoàng Chung tay mở một cửa hàng lẩu dê Thi xong tôi đến nhậu phê Sáng mai tỉnh dậy về quê cày bừa! 2. Phân tích tâm trạng và hành động của nhân vật Mị trong đêm cứu A Phủ (Vợ chồng A Phủ - Tô Hoài) >>> Anh ném pao, em không bắt... Em không yêu, anh f*** chết giờ! Chuyện ngày xưa, có chàng A Phủ Làm bảo kê kiêm chủ tiệm cầm đồ Tay chơi nổi tiếng bờ rồ Xưng vương một chốn khu hồ Văn Chương Mặt dô răng vẩu đường đường Đẹp trai bậc nhất cả phường Đống Đa Giang hồ mặc sức xông pha Xông từ Hoàn Kiếm xông qua Mỹ Đình Một hôm gặp cú sét tình Cũng vì thấy chuyện bất bình chẳng tha Đang tè chợt vẳng tiếng la Khing công nhẹ lướt qua nhà vệ sinh Bắt gặp năm gã đầu đinh Đang toan cưỡng lý đoạt tình một em Đằng vân giá vũ xuống xem Té ra A Sử thằng em con dì Miệng nó đang thở phì phì Mặt mày hung dữ mông xì khói đen Pá Tra hung hãn đứng bên Kể rằng cứu net đã quen em này Nhìn hàng A Phủ biết ngay Gái chơi hóa cáo định quay bọn gà Không ngờ một lũ kéo ra Em chỉ còn biết rên la kêu trời Tên Mị tuổi đã chơi vơi Nàng liền thút thít buông lời kêu oan Động lòng chàng mới hỏi han Mị rằng "Em đã trải ngàn thanh lâu Gặp thằng buôn gái A Châu Nếu không đời cũng có đâu thế lày Nó dụ em bỏ ruộng cày Chơi xong nó bán em ngay sang Tàu Ngày xưa em thích nhảy Au Bây giờ thích lắc, bay đâu cũng chiều" Tin lời Mị chẳng nói điêu Thương nàng đã chịu quá nhiều đắng cay A Phủ chàng mới ra tay Rút ngay hai chục trả thay cho nàng Đôi chim phớn phở lên đàng Hiện nay hộ khẩu ở làng Phiềng Sa. 3. Cảm nhận của anh/ chị về đoạn thơ sau trong bài Đây mùa thu tới của Xuân Diệu: Hơn một loài hoa đã rụng cành, Trong vườn sắc đỏ rủa màu xanh; Những luồng run rẩy rung rinh lá... Đôi nhánh khô gầy xương mỏng manh. >>> Hơn một là mấy chú Diệu ơi Không giai chả gái khổ một đời Hoa mọc không xương hoa ủ rũ Chim buồn trong tổ chẳng chịu bay Sao lại là "rủa" chú Diệu ơi Xem thơ chọn chữ biết con người "Rủa" này sao giống đàn bà quá Gán mình vào tính xấu của cây! Hai câu thơ cuối thực là hay Mỏng manh cũng chỉ đến thế này Rung rinh cũng chỉ tài dường ấy Tài nhiều tai lắm thật uổng thay. (Source: Thư viện Bộ Giáo dục đào tạo, Đề và bài làm văn ĐH khối D năm 2008) Done by Đỗ Thái Phúc Bài đc làm bởi thằng em nhân tài đang học Bách Khoa. Thế này mới biết dân Bách Khoa đâu có khô khan như mọi người nói nhỉ.
Bài này nếu như tôi chấm điểm chắc chắn sẽ đc 10 điểm . Nó làm cho vui thôi không cần căng thẳng quá đâu!!
các chú lại tưởng topic này thật là của thủ khoa hay sao . Chỉ là của một bạn sinh viên BK nghịch ngợm thôi mà
Em đỡ ko được bác này .VN quả lắm nhân tài,trước đọc bài thơ lịch sử VN của thằng nào đó đã muốn chết vì cười này đọc cái này thấy mọi stress,buồn phiền biến mịa nó hết. PS: đọc thêm bài cô bé quàng khăn đỏ remix để hiểu thêm về anh F*ck: http://demento41.wordpress.com/2009/08/19/cobequangkhando/