Đây là nơi Hi Vọng cháy mãi không bao giờ tắt. ( thật ra viết là Hy Vọng mới đúng theo từ điển tiếng Việt nhưng mình quen viết i=y rồi mong mọi người bỏ qua) Có những lúc trong cuộc sống, mình cảm thấy đã rơi xuống tận cùng của sức chịu đựng, nhưng cám ơn Chúa nếu Chúa có thật, mình chưa bao giờ mất đi hi vọng cả và mình đã vượt qua được những thời điểm như vậy. Vì vậy mình cảm thấy hi vọng là một cái gì đó rất tuyệt vời, mình muốn chia sẻ nó cho tất cả mọi người. Sẽ thật buồn khổ nếu mà sống không có hi vọng. Quãng thời gian mong chờ một cái gì đấy sẽ đến chắc chắn sẽ thú vị hơn là dằn vặt bản thân vì không có được nó. Mình thích các chủ đề về cảm xúc con người, tất cả đều rất thú vị nhưng ở đây chủ yếu mình chỉ nói về Hi Vọng thôi. Vậy Hi vọng là cái gì ? Theo từ điển tiếng Việt hiện hành thì Hi vọng vừa có thể là danh từ vừa có thể là động từ.- - động từ: tin tưởng mong chờ điều tốt đẹp sẽ đến. - danh từ: niềm hi vọng. Còn định nghĩa rõ hơn: Hi vọng là sự trông chờ, ấp ủ niềm tin với điều mình muốn sẽ xảy ra trong tương lai, điều mà có thể phụ thuộc vào khả năng của bạn hoặc hoàn toàn không, chỉ phụ thuộc vào các yếu tố ngoại cảnh, xảy ra như một kì tích. Đối lập với hi vọng là tuyệt vọng. Chắc hẳn các bạn cũng đều ít nhất một lần trải qua hi vọng. Làm gì có ai không mong muốn một cái gì đó tốt đẹp hơn. Hi vọng tiếp thêm sức mạnh cho bạn, hay ít nhất là sức chịu đựng. Nó vẽ ra một viễn cảnh trong đầu bạn, làm bạn hướng tới, tạo động lực để bạn hướng lên, tiến về phía trước. Trong cuộc sống ai cũng sẽ gặp phải những vấn đề không thể giải quyết một các dễ dàng, chúng ta không thể thay đổi được điều đấy nhưng chúng ta có thể chọn cách đối mặt với vấn đềmột cách tích cực, xử lí nó và hi vọng tất cả rồi sẽ ổn thôi - All will be well. Mình không nói rằng chỉ cần ngồi một chỗ rồi hi vọng mọi việc sẽ ổn thôi là tự vấn đề sẽ được giải quyết vì nếu chỉ hi vọng mà thiếu đi ý trí thực hiện nó thì sẽ không có tác dụng gì cả. Hi vọng vạch ra con đường để bạn thực hiện. Người ta thường nói: ''nếu không thể làm gì khác thì hãy đưa cho người khác hi vọng'' - Câu nói này nghe qua có vẻ không mang nghĩa tích cực, nhưng thực sự trong y học nó được áp dụng một cách rất triệt để. Rất nhiều trường hợp xảy ra như một phép màu khi người bệnh có những hồi phục không thể tin được với tác dụng của hi vọng được khỏe mạnh trở lại. Trong thực nghiệm lâm sàng, hi vọng được áp dụng trong quá trình điều trị bệnh nhân và có những kết quả vô cùng khả quan, đặc biệt là trong các điều trị về tâm thần. Câu chuyện Tào Tháo và rừng mơ tuy ngày nay được nhắc đến như một chuyện vui về những thứ phù phiếm nhưng nó cũng là một ví dụ của việc gieo hi vọng: Trong thần thoại, thơ cơ cũng có đề cập đến hi vọng:
Ngọn nến hi vọng Trong một căn phòng, không gian tĩnh lặng tới mức người ta có thể nghe thấy tiếng thì thầm của những ngọn nến. Cây nến thứ nhất than vãn: "Ta là biểu tượng của Thái Bình, Hoà Thuận. Thế nhưng đời nay những cái đó thật chông vênh. Thế giới hiếm khi im tiếng gươm súng, người với người - thậm chí vợ chồng anh em trong một nhà cũng chẳng mấy khi không cãi cọ". Thế rồi ngọn nến leo lét, ngọn lửa mờ dần cho tới khi ánh sáng lụi tắt hoàn toàn. Ngọn nến thứ hai vừa lắc vừa kể lể: ''Ta là Niềm Tin. Thế nhưng trong thế giới này hình như ta trở nên thừa thãi, một món xa xỉ. Biết bao kẻ sống theo thời không cần tới niềm tin". Nói rồi ngọn nến từ từ, tắt tỏa ra một làn khói trắng luyến tiếc. ''Ta là Tình Yêu - ngọn nến thứ ba nói - Nhưng ta không còn đủ sức để tỏa sáng nữa. Người ta gạt ta ra một bên và không thèm hiểu giá trị của ta. Cứ nhìn thế giới mà xem, không thiếu kẻ quên luôn cả tình yêu đối với những người ruột thịt của mình''. Dứt lời phẫn nộ, ngọn nến vụt tắt. Căn phòng trở nên tối tăm. Chỉ còn một ngọn nến nằm ở góc xa vẫn tiếp tục phát ra ánh sáng, như ngôi sao đơn độc giữa bầu trời đêm âm u. Bất chợt một cô bé bước vào phòng. Thấy ba ngọn nến bị tắt, cô bé thốt lên: ''Tại sao các bạn không cháy nữa? Cuộc sống này luôn cần các bạn. Hòa Bình, Niềm Tin, Tình Yêu phải luôn tỏa sáng chứ''. Cây nến thứ tư nãy giờ vẫn lặng lẽ cháy trong góc phòng, đáp lời cô gái: ''Đừng lo. Tôi là Hy Vọng. Nếu tôi còn cháy, dù ngọn lửa rất mong manh, chúng ta vẫn có thể thắp sáng lại Hòa Bình, Niềm Tin và Tình Yêu''. Mắt cô bé sáng lên. Cô bé dùng cây nến thứ tư - Hy Vọng - thắp sáng trở lại 3 cây nến vừa tắt. Ngọn lửa của hi vọng sẽ luôn theo cùng các bạn đi suốt cuộc đời. Khi giữ được hi vọng, chúng ta có thể thắp sáng lại ngọn lửa của "Hòa bình, lòng trung thành và tình yêu". Đừng bỏ con đường ta đã chọn và cũng đừng quên nguyên tắc để thành công: 1. Suy nghĩ tích cực & lương thiện. 2. Cảm nhận say mê 3. Hành động kiên trì.
trân quý thầy, corp xanh lam lúc đỉnh điểm cũng chỉ có 10 thành viên thôi, hiện tại chỉ còn 1 người duy nhất, không đông như corp đỏ vàng xanh lục chàm.
Hạt Giống Của Hy Vọng Văn hào Shakespeare của nước Anh đã nói rằng: liều thuốc duy nhất còn lại cho những người khốn khổ chính là niềm Hy Vọng. Bao lâu còn hy vọng, bấy lâu con người muốn tiếp tục sống. Những người Mỹ tại một thành phố nọ thường truyền tụng cho nhau nghe câu chuyện nuôi niềm hy vọng của một gia đình nọ như sau: Có một đôi vợ chồng nọ vừa yêu người cũng lại vừa yêu thiên nhiên. Ngoài năm đứa con ruột thịt ra, họ còn nhận thêm năm đứa con nuôi. Niềm vui chung của mọi người trong nhà là được săn sóc vườn hoa và những thứ cây cảnh trong nhà. Người vợ tưởng chừng như không biết thế nào là đau khổ. Nhưng cả bầu trời như sụp xuống, vườn hoa trở thành hoang tàn, khi người chồng ngộ nạn, qua đời. Kể từ đó, người đàn bà không còn muốn ra khỏi nhà nữa. Thiếu bàn tay săn sóc của bà, ngôi vườn cũng mỗi lúc một tàn lụi. Mùa đông đến càng làm cho ngày tháng càng thêm ảm đạm hơn. Thế nhưng, một bữa sáng nọ, người đàn bà bỗng nghe tiếng cười nói và cào xới trong ngôi vườn. Kéo tấm màn cửa sổ phòng ngủ lên, bà thấy các con của bà đang hì hục xới đất. Trước sự ngạc nhiên của bà, người con cả trong gia đình chỉ mỉm cười đáp: "Má sẽ biết khi mùa xuân đến". Và nguyên một mùa đông, ngày nào các con của bà cũng ra vườn để xới đất. Thế rồi khi mùa xuân đến, bao nhiêu hoa đẹp đều nở rộ trong vườn. Những hạt giống mà những người con đã âm thầm gieo vãi trong mùa đông nay thức giấc bừng dậy làm cho ngôi vườn trở thành tươi mát, sặc sỡ. Cùng với hạt giống của các thứ hoa, những người con đã gieo vào lòng người mẹ một thứ hạt giống khác: đó là hạt giống của Hy Vọng. Chính niềm hy vọng đó đã đem người đàn bà trở lại cuộc sống và đánh tan mọi buồn phiền trong tâm hồn bà. Câu chuyện trên đây có lẽ cũng chính là bức tranh của không biết bao nhiêu thăng trầm trong cuộc sống hiện tại của chúng ta. Có những ngày tháng, mọi sự xem chừng như vô vọng. Có những lúc mây mù của khổ đau bao phủ kín khiến chúng ta không còn thấy đâu là lối thoát. Chính trong những lúc đó, chúng ta hãy nhớ đến hạt giống của niềm Hy Vọng. Thánh Phaolô đã viết trong thư gửi cho các tín hữu Rôma như sau: "Chính trong niềm Hy Vọng mà chúng ta được cứu thoát. Chính trong niềm Hy Vọng đó, chúng hãy nhìn thấy Sức Sống đang chờ đợi chúng ta. Chính trong niềm Hy Vọng đó, chúng ta hãy nhìn thấy những hoa trái của những hạt giống mà chúng ta đã vất vả gieo vãi. Một người Hòa Lan và một người Mỹ bàn về ý nghĩa của hai lá cờ quốc gia. Người hòa Lan phát biểu một cách mỉa mai như sau: lá cờ của chúng tôi có ba màu: đỏ, trắng, xanh. Chúng tôi tức giận đỏ cả người lên, mỗi khi chúng tôi bàn đến thuế má. Chúng tôi run sợ đến trắng bệch cả người mỗi khi chúng tôi nhận được giấy thuế má. Và chúng tôi xanh như tàu lá sau khi đã trả hết các thứ thuế. Người Mỹ cũng nói lên một cảm tưởng tương tự mỗi khi nhận được các thứ giấy đòi nợ, nhưng lại bảo rằng: bù lại, chúng tôi chỉ thấy toàn các thứ sao. Sao trên bầu trời là biểu hiện của chính niềm Hy Vọng. Bên kia những vất vả thử thách, bên kia những mất mát, bên kia những thất bại khổ đau, phải chăng người Kitô chúng ta không được mời gọi để thấy được các ngôi sao của niềm Hy Vọng.
Lúc chưa trúng mong trúng để làm từ thiện rồi đến lúc trúng thay vì làm từ thiện để ăn chơi có khác gì nhau. Ánh sáng màu xanh chỉ ra con đường rõ ràng nhất cho mình rồi.
Trưởng thành từ hy vọng | Andrew Bridge Một đứa trẻ mới 7 tuổi đã bị tách khỏi mẹ. Một đứa trẻ nhút nhát, yếu ớt và luôn khao khát tình yêu thương. Và đứa trẻ ấy đã lớn khôn, dù bên cạnh không có mẹ. “Trưởng thành từ hy vọng” là một câu chuyện xúc động có thực về cuộc đời của cậu bé Andy. Cậu bé ấy, cũng như nhiều trẻ em không may mắn khác mà chúng ta đã nghe, đã gặp trong cuộc đời. Nhưng với một khát khao yêu thương, với một niềm hy vọng vô bờ về cuộc sống có mẹ đã giúp cậu thành người. 5 tuổi, Andy chuyển từ bà ngoại sang ở với mẹ. Cuộc sống của một người phụ nữ trẻ giữa thành phố Los Angeles quá chật vật. Và một ngày, Andy bị tách khỏi mẹ để đưa vào Trung tâm chăm sóc đặc biệt. Đấy là danh xưng đẹp đẽ mà giới thẩm quyền gọi nó, còn thực chất, đó là Trung tâm nuôi trẻ đầy tai tiếng. Bắt đầu những tháng ngày cùng cực của Andy, nhưng khổ sở nhất là việc không còn được sống bên mẹ. Trong căn phòng tối tăm, ẩm thấp của trung tâm, Andy mơ gọi mẹ. Trong gia đình được nhận làm con nuôi., Andy mơ về mẹ. Khi bị bà mẹ nuôi đối xử thô bạo, Andy như nghe thấy tiếng mẹ mình bên cạnh: “Andy con yêu! Mẹ yêu cầu con phải dũng cảm vì mẹ. Hãy vững lòng... Hãy vững lòng... Hãy vững lòng...”. Ngôi nhà mà Andy sống suốt 12 năm trời không phải vì yêu thương cậu, mà vì để nhận tiền trợ cấp xã hội. Và khủng khiếp hơn cả là để bà mẹ nuôi trả thù cho quá khứ mà bà cũng từng trải qua ở những trung tâm bảo trợ. Mỗi ngày Andy đến trường. Học thật chăm và đối xử thật hoà nhã với mọi người. Nhưng đó cũng là một hành trình dài mà Andy mơ được gặp lại mẹ, và lớn lên trong niềm hy vọng của mẹ. Cậu bé Andy đáng thương chính là tên gọi thân mật của Andrew Bridge. Vượt lên trên những khắc nghiệt của cuộc sống, vượt lên trên nỗi đau thiếu vắng sự yêu thương của mẹ, Andrew đã đến được giảng đường Đại học Luật Harvard và trở thành một người dành trọn tâm huyết cho việc giúp đỡ trẻ em nghèo và có hoàn cảnh bất hạnh trong cuộc sống. Bằng trang văn khúc chiết và những chi tiết gây nhói lòng, Andrew Bridge nhắc nhở mọi người cần tôn vinh sức mạnh của tình yêu thương, trong thế giới còn nhiều đổ vỡ này.