Title : BOOGIEPOP PHANTOM Total Episodes : 12 Genres : Sci-fi , Psychological , Horror Review : Boogiepop Phantom thuộc thể loại kịch tính , kinh dị và một kiểu X-Files, chủ yếu nói về những điều bất bình thường và đen tối. Ý tưởng cơ bản của anime rất đơn giản : có một bóng đen bí ẩn vây quanh một thành phố nhỏ và một nhóm người cố ngăn cản bóng đêm đó, tuy vậy Boogiepop Phantom vẫn mang một phong cách đặc biệt riêng của nó, nó tạo cho người xem một cảm giác rất riêng biệt mà không anime kinh dị nào khác tạo được. Boogiepop Phantom là một sản phẩm độc nhất của thể loại kinh dị. Khi xem anime , chắc chắn ấn tượng đầu tiên của bạn ở Boogiepop Phantom là cách phối màu; hầu hết các cảnh đều được dùng màu nâu đỏ và olive, và ngay cả trong những cảnh không diễn ra trong bóng tối, những khung hình cũng phảng phất một nét mờ ảo nào đó. Cách phối màu độc đáo này kết hợp với những âm thanh bước chân đều đặn và chậm chạp trong anime tạo nên một không khí ngột ngạt, ảm đạm và không yên tĩnh như những gì người xem thấy. Có thể xem đó là một trong những thành công của Boogiepop Phantom, tạo được cái cảm giác kinh dị cho người xem. Về cốt truyện, Boogiepop Phantom có thể được chia ra làm nhiều câu chuyện nhỏ vì mỗi tập, mỗi episode đều giới thiệu một nhóm nhân vật mới và một câu chuyện khác, nhưng dường như tất cả được kết nối lại một cách bí mật, đưa câu chuyện lên đến đỉnh cao trào của anime ở kết thúc. Mỗi episode vẽ nên nhiều hình dạng khác nhau của những cảm xúc nội tâm của con người : những vết thương trong quá khứ, sự rối loạn thần kinh, khuynh hướng thoát ly thực tế,... và tất cả các cảm xúc đó dường như được điều khiển bởi một thế thực siêu nhiên đen tối, được bao phủ bởi màn đêm. Dù cho từng episode riêng đều có một nét cuốn hút riêng của nó, nhưng tất cả đều giao nhau tại một điểm nào đó trong toàn bộ anime, đó mới là điểm hấp dẫn nhất của Boogiepop Phantom. Cả series như một trò chơi xếp hình; qua từng episode, ta được từng mẫu hình, các mẫu hình ấy không có một trật tự nào cả, nhưng tất cả đều vừa vặn cái khung hình đó và tạo nên một khung hình hoàn chỉnh, đó chính là Boogiepop Phantom. Từng sự kiện xảy ra trong anime có thể được chia làm 3 thời điểm riêng biệt chính : 5 năm về trước, vào thời điểm xuất hiện một ánh sáng huyền bí, một tháng sau đó và thời điểm hiện tại. Không phải tất cả các episodes đều đề cập đến 3 mốc thời gian này nhưng dòng sự kiện xảy ra đều bị ảnh hưởng của những thời điểm đó. Hấp dẫn hơn cả là cái cách mà tất cả chuỗi sự kiện đó cùng hợp khích tại kết thúc anime Không ngần ngại , Zell có thể nói rằng Boogiepop Phantom là một trong những anime có bố cục chặt chẽ nhất mà Zell từng xem. Chí có một điều là ở bắt đầu anime, mọi sự kiện dường như quá phi thực tế, không logic và có thể nói, đơn thuần là những sự kiện huyền bí. Từng mảng của câu chuyện, khi được thể hiện, thường xuyên không gây được cảm giác gì ở người xem hoặc những nhân vật xuất hiện cũng vậy, nhưng cuối cùng tất cả đều vừa khít một cách chặt chẽ. Rất nhiều khu vực lớn trong câu chuyện lại không hề được đề cập đến (hoặc chính xác hơn, chúng ta cuối cùng cũng nhận ra rằng những khu vực đó không phải là những gì câu chuyện đề cập đến), nhưng khi cảnh cuối cùng xuất hiện, chúng ta sẽ thấy rằng không một cảnh nào trong xuyên suốt series bị lãng phí hoặc ít nhất cũng có một ảnh hưởng nhất định nào đó. Đó chính là tính chặt chẽ trong cốt truyện, nét độc đáo thứ 2 của Boogiepop Phantom. Zell đã đề cập ở trên về cách phối màu trong anime, nhưng ngoài cách phối màu ra, còn một điều không kém thú vị tạo nên cảm giác cho anime chính là ở góc nhìn. Hầu hết các góc đều lệch đi so với tầm nhìn bình thường, ta chỉ có thể nhìn thấy một phần của khuông mặt, tầm nhìn của người xem bị ép vào những chi tiết nhỏ của từng cảnh, và người xem sẽ thấy mọi vật ở những góc nhìn kỳ lạ và không dễ. Nó vừa đủ tinh vi để cho người xem không nhận ra được việc gì lúc đầu, nhưng những hiệu quả ngầm lại rất mạnh mẽ. Về nhân vật, các nhân vật được vẽ theo nét vẽ truyền thống của anime, có 1 phần khá hiện thực, không có những mái tóc nhiều màu hoặc những khuôn mặt riêng biệt như hầu hết các anime romance đều có. Sự kết hợp giữa 1 số lượng khá đông nhân vật và tên tiếng Nhật, điều này tạo một khó khăn để theo dõi nhân vật ai là ai (đặc biệt những nhân vật xuất hiện lại sau vài episodes), nhưng đó cũng là một lựa chọn khôn ngoan, vì cái không khí bình thường ấy cũng là một phần quan trọng của câu chuyện. Chỉ có một vấn đề duy nhất ở nét vẽ các nhân vật là các nhân vật dường như chưa được trau chuốt lắm, thỉnh thoảng còn mang một nét lúng túng nào đó. Về phần âm thanh của anime, do Zell xem là Sound Jp , Sub Eng nên không biết rõ phần Sound Eng thế nào , nhưng phải nói rằng phần lồng tiếng rất hợp , rất vừa khít với tâm trạng các nhân vật, thể hiện thành công những cảm xúc nội tâm của nhân vật. Về music nền, OP và ED đều rất hay (ED có ở portal veno). Ngoài ra , các soundtrack cũng rất phù hợp với các cảnh trong anime, giúp một phần lớn tạo những hiệu ứng cho anime. Qua toàn bộ anime, Zell có thể khằng định Boogiepop Phantom là một công trình xuất sắc về nghệ thuật, dù đó là từng câu chuyện đơn lẻ hoặc cả một bức tranh lớn của cả anime. Thái độ thờ ơ, nhưng luôn có một cảm xúc mạnh mẽ của các nhân vật của series được giữ nguyên từ đầu đến kết thúc, tâm trạng và chủ đề không hề thay đổi, và tuyệt đối không có một chi tiết nào bị bỏ phí. Dù vậy, do anime mang đậm một màu đen tối và kỳ lạ, cho nên anime cũng không thích hợp lắm cho những ai thích thể loại romance hoặc những anime nhẹ nhàng.t