Link Download : http://download.pucypc.ru/vimanga/manga/she.the.ultimate.weapon/love.story.killed.rar Cần ngữ pháp anh văn từ bằng B trở lên để đọc hiểu .Có 1 số từ mới thì vào đây tra từ điển+dịch thuật online http://vdict.com/ ( trang web này vừa mua bản quyền ứng dụng web của EVtrans và Lạc Việt ) Anh em cứ đọc trước đi rồi bàn luận sau.Đây là 1 truyện có tính nhân văn cao nhưng có vài cảnh hơi sexy ,nếu MoD thấy hở hang quá thì xóa luôn cũng được
Anh em vào đây nói chuyện cho thay đổi không khí cái nào .Mấy cái truyện kia ( Naruto,Onepiece,Inu) thảo luận hơn chục page rồi cũng chỉ nói đi nói lại,ghép đôi ...Download về xem thử cái truyện này đi ,truyện ngán có ~ 7 MB à Đọc xong nói thử suy nghỉ của mình thế nào ? Từ hôm qua tới giờ chả ai ủng hộ topic cả ......Buồn :(
Click vào là nó auto download cho bác luôn đấy .Nếu bác có dùng IDM thì nó chạy bằng IDM luôn cho bác còn kô có thì nó download trực típ save as target luôn .Cũng nhanh lắm cỡ 4' Thôi tui out luôn đây .Mọi người ủng hộ topic nhé,nãy giờ chơi ngoài tiệm cũng khoảng 10K rồi
Saikano...đỉnh cao không còn gì để nói(mạng đang chậm) lãng mạn + cốt truyện hay + vẽ đẹp ->đỉnh (chưa down xong nên nói nhảm) -> tớ về đây tốn tiền quá.
cái bonus này đếch phải offi mà là fan vẽ thì phải nói chung saikano là tuyệt rồi ko còn gì để bàn cãi cả
Nếu là fan vẽ thì fan này cũng đam mê cái này lắm đây, cai bonus chapter gần như mimic ý nghĩa câu truyện, đến phút cuối cùng ...tâm sự của 1 vũ khí !?
Mới vô sao thấy Chise đáng yêu đang bị hết đứa này đến đứa khác. . . . .. . . . xong rồi lại cùng thằng sniper . . . . >.< ~.~" . . . . đọc xong ko muốn đọc lại lần nữa Hơi bị shock btw, tụi nó vẽ sao giống y nét Takahashi O.o
------>Cái này hình như đâu có liên quan gì đến Saikano, nó chỉ do cùng một tác giả vẽ thôi, một short story...
Cái này là ngoại truyện, trước có down và đọc, bé ở trong truyện thằng cha sniper đâu phải Chise, một con bé nào đó thôi. Chise mà bị bọn nó túm tụm như thế thì đâu còn xứng danh là Ultimate Weapon nữa :devil: Mà bé đấy cũng chỉ tội nghiệp ở đoạn cuối thôi, đoạn đầu chưa sao, mới bị "sờ soạng" tí thôi là thằng Sniper kia xử xong sạch sẽ rồi, đoạn tiếp theo với thằng Sniper là em í tự nguyện ~.~. Mà không hiểu bé đấy có vấn đề gì không, thằng Sniper bắn nhau cần che giấu chỗ ẩn nấp của mình vậy mà bé đấy hồn nhiên chạy ra nhặt đạn cuối cùng dẫn về 4 thằng fire bể đầu thằng sniper, rốt cuộc rồi cũng bị raped và bắn tan xác. Công nhận nét vẽ rất giống nguyên tác Saikano (Ko biết có phải cùng tác giả không) nhưng cái kiểu truyện thương tâm cả lũ chết sạch (trước khi chết tìm lại chút ánh sáng của hy vọng) thì đúng là type của Saikano, ko lệch đi đâu được
Ây dà dà tất cả các nhân vật đều như sống trong một thế giới khác, một thế giới song song với cốt truyện chính, một thế giới tạm thời. Cô gái nhân vật chính là một cô gái sống tạm bợ : bị teacher ****, rồi tiếp, rồi làng bị đốt cháy, rồi tiếp, nhưng được thằng sniper bảo vệ(lợi dụng thì đúng hơn-đợi bọn lính đã phủ phê mất cảnh giác-phơ ngay->vô tình cứu con bé vì bọn lính chắc chắn xài chiêu rape->kill). Kết cuộc cuộc sống thằng sniper cũng chỉ là tạm bợ, khi mà nó chỉ là một thằng virgin boy 17 tuổi bị đẩy ra chiến trường chỉ còn trơ trọi một mình chiến đấu. Nó tự giải thoát giả tạo cho chính mình bằng cách-khi nào nó bắn hết đạn-đến viên đạn cuối cùng(người bạn của nó và cũng là người kể câu chuyện) thì nó sẽ rời khỏi nơi đó. Nhưng định mệnh đã không để nó sống. Con bé trong lúc hận thù dâng cao đã lén trộm một băng riffle và xả hết mà không kill hết được bọn "prey" xâm nhập->thằng sniper bị phát hiện, ngay sau khi nó vừa mất đi virgin một cách "not love, just nearly love" lần đầu tiên trong đời...nó không bắn đi viên cuối cùng vì nó sợ nỗi cô đơn sống một mình, bên cạnh không có ai và nó không thể vứt bỏ đi viên đạn "người bạn" của nó rồi kết cục phải đến đã đến, cho cả hai...cuối cùng, viên đạn nói rằng, nó chỉ còn lại một mình gỉ sét dần, và...(tự dịch đi mới hay)...và...trong căn phòng đó...còn những thứ vũ khí đó, vẫn tỏa sáng lấp lánh? Bởi vì cái này thuộc về Saikano, bộ anime tui cực kì thích... Có quá nhiều suy nghĩ tràn vào đầu tui...tui không thể nói gì hơn cả...đang suy nghĩ...hix... Buồn. Saikano lúc nào cũng vậy. Mờ nhạt. Hư ảo. Chuyện tình yêu. Đã bị giết.
tui không có IDM hay là máy tui dỏm thì hông biết, muốn xem quá và muốc check tiếng Anh của mình nên down nảy giờ, khoảng 1 tiếng rồi nhưng chưa hết ........
Lolzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzz Vậy down xong chưa ? P/s: UglyDoll là Girl hả? ,Chưa down xong thì kêu tui ,tui up lên host GVN để down cho nhanh ,tính tui trước giờ dại gái mà
Đọc đến đoạn cuối mới nhận ra là viên đạn đang kể chuyện , truyện này giống như 1 mini saikano vậy. Mà con bé cũng vững vàng đó, bị 1 đống đứa %$#^@# xong mà ko bị trầm cảm rồi tự sát thì... Đoạn nhặt đạn là vì nghĩ rằng đã hết quân địch,nhưng chắc là bọn địch núp ở đâu đó rồi đi theo con này tới và bắn. Nhiều khi những thứ gần như tình yêu hoặc là điểm xuất phát cho tình yêu lại bắt nguồn từ những khoái cảm nhất thời như vậy. Ko biết có phải tác giả viết ko chứ thằng nào vẽ cái này thì cũng phê đó
Hôm nay nhờ có bạn Lulu mà mình down và xem rồi..... Tự nhiên xem xong, tâm trạng ngổn ngang, suy nghĩ lung tung...... ......muốn khóc quá......hix hix.....con gái lúc nào cũng thiệt thòi....
Còn 1 truyện nữa mà hồi nhỏ có đọc nhưng giờ quên rồi ai có link download cho mình xin luôn tên nó là The Little Prince ,Hoàng tử nhỏ gì ấy ,nó ở 1 ngội sao cách xa trái đất ,trên ngôi sao có 1 bông hoa và căn nhà của nó .Rôi hình như nó theo 1 sao chổi đến trái đất .....Còn vài đoạn nữa nhưng tui quên mất rồi nhưng khúc cuối bị rắn cắn chết ấy
1 chap truyện quá đỉnh và gần như hoàn hảo. Xác nhận thông tin : chính tác giả làm ra chứ không ai khác. Con bé đó không thể dừng lại được->nó quá shy và quá sức buông thả bản thân theo cảm giác(đến nỗi ngay khi nó đang ăn mà nó còn chấp nhận cho thằng sniper làm cái chuyện đó mà. Nhưng thủ phạm chính ở đây là cái thằng senpai ấy)Thằng virgin boy khùng khùng mê tín ấy cũng chẳng tự dừng bản thân lại được(nó cố gắng dừng lại bằng cách "khi nào tôi bắn hết đạn tôi sẽ được tự do" - nhưng nó có làm được đek gì đâu vì làm sao mà nó bỏ thằng "best friend" của nó được-nếu là tớ, tớ cũng không nỡ làm thế). Nhưng cái câu nói cuối cùng của nó dành cho thằng sniper thì đúng cái đó là cái đỉnh điểm của manga khi cả hai nhân vật đều vùng lên và tìm được sự thanh thản cuối cùng của mình(nếu họ được sống tiếp, họ sẽ làm lại tất cả) nhưng ở đây tác giả muốn đặt dấu chấm hết bằng hai cái chết một cách "nearly lover" rất đỉnh của Saikano. Toàn bộ câu chuyện được bắt đầu bằng lời kể cam đoan và nhấn mạnh theo thuật fic : No... no... như bắt buộc người đọc phải để tâm thức mình bị bó buộc vào nó nhưng vẫn cảm giác được tự do(no mà lị). Tiếp đến là hình bìa cover sử dụng fan service(chuyện, con bé giống y hệt Chise, nhìn cute vãi, ở dưới còn cái *censored*->fan service đỉnh nhất của ecchi #). Bước vào thêm 1 cái fan service nữa(hình màu mà quay cảnh sắc nét và gần đến thế, mấy ku noob chỉ có nước xịt máu mũi #). Đi vào những hình ảnh sắc nét và sinh động(éc éc), tác giả đã "khắc" sâu vào tâm trí người đọc cái quang cảnh đổ nát của một bãi chiến trường với những nhân vật chính là (ẹc ẹc), với những cái chết liên tiếp nhưng con bé kia thì chả làm sao cả. Từng khung truyện một với độ sắc nét và độ rõ giảm dần, đã tạo nên những trang truyện rất đỉnh khắc họa được hình ảnh lẫn tính cách của từng nhân vật chính (con bé kia ngây thơ pó hands, thằng lính thì quái lạ nhưng thực chất nó cũng ngây thơ không kém). Đến chừng giữa truyện thì cái tính cách nội tâm của từng nhân vật được khắc họa đầy đủ rõ ràng(qua những từ ngữ và cách ứng xử hết sức "quái lạ" của thằng sniper và cả con bé : đang ăn mà vẫn..., dừng lại để săn "prey", rùi con bé xả nguyên băng đạn, rùi thằng lính nói không hiểu sao nó không giết con bé, rồi đến "cô gợi tui nhớ đến lần đầu tiên tui đọc tạp chí porn với bạn tui"->sự ngây thơ quá rõ ràng của cả hai người). Rồi đến đoạn hai đứa bên nhau thì không còn gì để nói, khi mà tác giả muốn đưa người đọc đến cái ý tưởng hai đứa chẳng có gì chung nhưng lại có cùng tình trạng là mù mịt không định hướng được. Từ việc đó sẵn tiện add thêm chi tiết viên đạn, cộng với desire của hai đứa biến thành hành động->pó legs pó hands tác giả toàn tập(công nhận hay). Rồi đến giấc ngủ sâu đầu tiên của thằng sniper->một chi tiết gợi mở một vài ý nghĩ sâu xa len lỏi vào tâm thức người đọc(mấy cha mangaka công nhận giỏi tâm lý học thiệt), đến chuyện nhắc lại vì sao thằng lính phải đếm số shot nó còn phải bắn trước khi nó tự do, như một điểm nhấn. Cao trào đã xuất hiện, với cú shot đầu tiên bị trượt của thằng lính và chi tiết con bé mang cả đống đạn về->cả hai ngộ ra được sự thanh thản của chính mình->từ đồng cảm cảnh ngộ và đồng cảm thể xác trước đó dẫn đến đồng cảm tâm thức bây giờ->nearly love. Đúng lúc đó...dấu chấm hết được đặt ra. Cả hai đứa đều phải chết một cách hết sức đau đớn và nhục nhã(thằng lính bị hai mươi bốn băng đạn xỉa khiến cái xác của nó chẳng còn gì, con bé chạy lại để "thu thập óc của thằng lính, nối lại một cách vô vọng" thì bị bắn vào chân, bị rape và dĩ nhiên sau đó bị giết chết.) Câu chuyện tưởng chừng đến đây đã chấm dứt nhưng, thưa quý vị, còn người kể? Anh ta(cô ta) tiếp tục câu chuyện, với sự cô đơn tuyệt vợi của mình-sự trống không. "Nơi đó chẳng còn lại gì ngoài chiến tranh-thứ vô hại nhất trên chiến trường-và...trong căn phòng đó, vẫn còn những vũ khí đó, vẫn sáng lấp lánh? Những ánh sáng long lanh như hiển hiện lên một sự tồn tại vô thức đánh vào tâm linh con người-đó có phải là sự tồn tại của linh hồn của hai người kia? Và những câu hỏi sẽ tiếp tục không thôi truy vấn người đọc...sự phũ phàng kinh khủng được nâng cao lên đỉnh điểm với hai chi tiết đặc biệt dành cho mỗi nhân vật : con bé bị **** từ tận cái lúc nó còn đi học, bị một thằng teacher trong câu lạc bộ của nó ****, rồi bị quay phim, và từ đó nó không dừng lại được nữa...thằng sniper thì chỉ là một thằng nhóc virgin 17 tuổi bị đẩy ra chiến trường khốc liệt phải chống chọi một thân một mình chỉ biết lấy viên đạn đầu tiên của mình làm bạn...và cái thú vui của hai đứa cũng hết sức lệch lạc : con bé thì dựa vào chính bản ngã của mình mà sống, thằng sniper thì sưu tập súng ống mà không lấy đạn...cả hai đã cùng đường, tưởng như chỉ cái chết mới có thể giải thoát cho hai số phận nghiệt ngã này, nhưng từ trong nỗi tuyệt vọng cùng cực lóe lên tia hy vọng với tình yêu vừa chớm nở và sự thanh thản của hai tâm hồn, chuẩn bị đón nhận cuộc sống mới...và kết thúc ở đây...quá sức tàn nhẫn(nhưng đúng với phong cách của Saikano) Đỉnh. Cực đỉnh. Dòng cuối cùng là tên tác giả và bản quyền của nó(dĩ nhiên). Tui chỉ mô tả lại theo nhận thức của tui. Còn những cái ý nghĩa của nó, mọi người tự cảm nhận lấy. Muốn kêu là hen cũng tốt. Muốn kêu là bêu xấu girl cũng được. Muốn kêu là phiếm diện cũng có sao đâu. Muốn kêu là con người quá tàn nhẫn cũng ok tuốt... ...Riêng đối với tui. Nó là quá đỉnh. Cảm ơn tác giả, Shin Takahashi. PS : ở đây, sự bất hạnh của cả hai nhân vật này là ngang nhau, không ai hơn ai cả. @ to khachma2004 : "Có những lúc chuyện nhỏ, tưởng như là khó. Có những lúc chuyện to, tưởng như là chẳng nhằm nhò" #
Wall of text crit you for 9121334545 damage ~.~ Chưa đọc truyện Saikano, mới xem xong anime thôi Và ko hiểu sao ko down được +__+"
Tui đã dặn đi dặn lại là nếu không nhận xét được cho hết thì đừng có nhận xét muh Lulu?(còn cái tội xài proxy của tui, tui chưa tính đó nha) Nhận xét như thế chỉ lột tả được 70% ý nghĩa chap đó thui(VD : thiếu lí do dẫn đến hành động, thiếu phân tích góc quay và timing drawing, hơn nữa hiệu ứng ánh sáng, âm thanh trong chap này rất quan trọng. Nói chung 5 trang truyện đầu thì cậu nhận xét tốt, về sau sao sơ sài thế? Do vội vã huh? Tui đã nói là chưa có ra gì thì đừng có đòi "yếu mà ra gió".) Chap 27 Prototype X đâu huh? Về ngay làm việc! Không onl lung tung nữa! Nếu có nhận xét thì làm ơn nhận xét cỡ 95% giùm con, pal. Với lại lần sau tốt nhất cậu nên viết một cách đàng hoàng. Kết cấu 1 cục như thế khó chịu lắm. Thêm nữa dòng kể của cậu cũng vứt. Nói chung là nhảm. Về ngay.