Thời xưa, có một khu rừng đẹp. Nhiều con hươu đến sinh sống tại đây. Một ngày kia, Nhà vua dẫn theo những người hầu đến đó để săn thú rừng. Nhà vua bắn cung tên và trúng phải một con hươu mẹ. Hươu mẹ bỏ chạy trong đau đớn. Sau đó, Nhà vua, tìm thấy hươu mẹ ẩn nấp trong bụi cây với hươu con bên cạnh. Cho dù, hươu mẹ bị chảy máu và nước mắt đầm đìa, nhưng hươu mẹ vẫn cho hươu con bú. Không bao lâu, hươu mẹ chết. Nhà vua cảm thấy hối hận, Nhà vua bế hươu con lên và nói với nó: - Ta sẽ chăm sóc cho ngươi. Ngay sau đó, Nhà vua bẻ gãy cung tên làm đôi. Nhà vua nói: - Ta sẽ không bao giờ làm bị thương ai lần nữa. Để nhớ đến ngày đó, Nhà vua đặt tên cho khu rừng là Công viên của những con hươu hoang dại. Lời dạy : Giống như loài người, con vật cũng cảm thấy sợ hãi. Chúng ta không nên giết hại con vật. Điều đó không tốt và thật ích kỷ. Nguồn: Chúng ta không sát sinh Xem thêm: Con thằn lằn chọn nghiệp Con trâu Công chúa Ly Cấu