Ngày xưa con em mình nó cũng hiền lắm, dễ thương chứ chẳng như bây giờ. Giờ nó đi học, gặp lũ bạn nên học hư theo lũ đó. Ngày nào về cũng nói chuyện yêu đương, rồi nghe nhạc teen nhảm, ba mẹ nói 1 câu nó đớp lại 1 câu, trong khi nó mới lên lớp 6. Nhiều khi muốn vả nó một bạt tai nhưng mà mẹ lại không cho, bực mình quá các bác ạ
Môi trường quan trọng lắm, nhất là cấp 2,3, tuổi đang lớn. Chắc là nên cho nó chuyển chỗ nào nghiêm nghiêm tí.
Cái này là do môi trường và bạn bè + nhận thức kém . Em có con bạn ngày xưa ăn chơi lêu lổng bị obz quát tháo la mắng thế là nó cú quá chôm tiền đi dạt cả tuần , từ khi lên lớp 10 nó thay đổi hoàn toàn , học hành giỏi giang , ngoan ngoãn , hiền lành tử tế . . > bác cùng ba mẹ nên cùng làm công tác tư tưởng , đồng thời bác nên khử lũ bạn của em ấy đi.
bạn à tuổi teen mà nó bốc đồng lắm:). Nói chung cứ cho nó quậy nhưng ở 1 mức độ cho phép, vượt quá cứ mạnh dạng phạt nặng
ừhm thường cái đầu dậy thì nó thế cậu ạ. Cái kiểu muốn phá tất cả quy luật ko nghe lời ai. Mình càng cấm nó càng bạo hơn, càng trốn phá hơn... Cứ cho nó thỏa mãn nhưng ở 1 mức độ cho phép. Và nên cách ly ra khỏi cái đán bạn xấu vì nhỡ nhiễm vào thì qua cai tuổi dậy thì nó vẫn thế thì khổ luôn đấy .
^ Cảm ơn bác ở trên cho ý kiến nhiệt tình. Chậc nhớ lại chuyện bốc đồng tuổi mới dậy thì cái nhớ hồi mình ngày xưa ghê , cơ mà không láo như tụi nhỏ bây giờ thôi
thì ông đã qua tuổi dậy thì rồi thì phải biết lúc tuổi dậy thì thế nào chứ . Tối thời ấy cũng thế ko phải khoe khoang gì tứ đổ tường đánh nhau, chém nhau cũng có, bị đánh, bị chém cũng có mà lúc đó hứa với ông ko biết sợ hãi là gì gia đình càng là càng muốn thể hiện với bạn bè là TA ĐÂY. Giờ nghĩ lại có lỗi với gia đình, thấy sợ hãi, thấy sao mình hên quá, may mắn quá . Mà công nhận cái tuổi 14-15 thể hiện cục độ may mà lớp 10 hên hên rơi vào cái trường chuẩn nên cách li với bọn bạn cấp 2. Con gái dậy thì sớm nên tuổi này quậy là đúng.
^: Ừhm đúng là vậy thật , chỉ có cái ngứa con em là nó đớp lời người lớn thôi chứ mấy cái kia cũng trải qua rồi
con em mình mới 7 tuổi mà bướng bỏ, được chiều từ bé, bây giờ ăn cơm gọi cũng éo ra ngồi cùng cả nhà, vác bát vào phòng xem TV ăn obg thì cứ chiều nó nên nhiều lúc mình la nó cũng éo nghe, cứ kiểu bênh bênh nó, sau này ko biết ntn đây
^ Lựa lúc nào ko có mặt obz thì vả cho nó 1 cái, rồi thì bảo " từ này mày mà còn như thế thì đừng trách"- Kiểu gì nó chả ức mà khóc bù loa lên. Lúc đấy sẵn có bố mẹ thì bạn nói thẳng luôn
^ ^ tội từng đập thẳng vào mặt nó trước mặt OBG luôn ấy chứ Lát sau nó chửi đổng -> đập tiếp ko cần biết nó chửi ai. Giờ đỡ hơn nhiều rồi
Trên tiền đề làm gương cho nó ( để nói nó còn nghe ) thì phải sút cho nó mấy cái vào đít nếu nó bật.Sau đó tìm dịp tâm sự nói phải trái với nó.Kết hợp Con em mình hồi nó học lớp 8,lớp 9 khá hỗn.Bố mẹ nói nó toàn cãi.Nó mở mồm bật mình sút cho 1 phát bay thẳng ra cửa, khóc lóc um sùm , chả ai dỗ. Sau đó mỗi lần đi xa về đều mua quà, hỏi han quan tâm , Bây giờ học ĐH rồi, nếu mấy chuyện nhẹ nhàng nói mà nó bật , đùn đẩy thì mình cho qua, cười hề hề.bt khá chiều nó. Nhưng hễ lúc nào mình có chút thái độ bực mình,tức giận là nó phải làm / phải nghe dù đôi khi nó vẫn vùng vằng.Quan trọng là phải cho nó biết làm cái gì cũng phải có 1 giới hạn,đừng có vượt qua giới hạn đấy để anh mày bực lên thì ko xong đâu Dạy nhưng phải làm nó vừa quý,vừa sợ mà vừa nể.Chứ thằng anh sau 1 hồi giảng giải cho đứa em , nó nói 1 câu "anh thì khác gì ? , anh thì làm gì được ? " hoặc anh em bt chả nói với nhau câu nào bao giờ...thế thì dạy sao nổi TRong nhà phải có trên có dưới, ko sau này nó trèo lên đầu lên cổ mình thì mệt lắm. Và khi mình dạy em, thì bố mẹ ủng hộ hoàn toàn.Đá nó mà bố mẹ ra mắng m ình thì nó chỉ được cái nhờn.Khoản này phải làm việc với bố mẹ trước. Thằng bạn trước cũng hay mắng em nó, nhưng bố mẹ nó toàn bênh, giờ ko nói được nó nữa rồi.Rèn phải rèn từ bé , với sự góp sức của cả gia đình.Thằng anh trai mà ko dạy được đứa em gái thì thất bại , thật sự thất bại.
@^ Bác sút 1 phát bay ra cửa cơ á, kinh nhỉ . Theo mình thì cũng phải dạy bảo 1 cách cứng rắn luôn, nhưng mà như bác pocollo thì có hơi mạnh bạo quá không?
Mình vốn hiền nhưng cục tính.Hôm đó nó hỗn , dám "mày/tao" với mình, nên bực mình tung chân sút, ai ngờ nó bay cả ra ngoài ( nói thế chứ nó cũng đứng ngay cửa , mà nó lớp 8 đã 1m7 rồi , nên cũng chả "bay" được như mọi ng tưởng tượng ) Từ bé đến lớn , mình chỉ đá/đánh nó 1 lần duy nhất đấy, chưa bao giờ có lần thứ 2.Đến bây giờ nó cũng ko có biểu hiện gì đáng để mình phải giận cả, chỉ nói hoặc sai bảo với thái độ nghiêm túc là nó nghe ( nói mà cười hề hề là nó lờ lớ lơ , nhờ vả nó toàn bảo "a đi mà làm" =.= )