Thôi từ giã nụ cười xưa ngụm tắt Em đã đi như dấu định trong đời Biển có vỗ nghìn trùng bao ngăn cách Ta muôn đời lang bạt như bóng trôi. Dấu chân cũ niềm đau xưa chợt hiện Chiều về đây cõi đáy mắt se buồn Đôi tay khép như ôm đời đưa tiễn Vẫn ngại ngùng từng tiếng hát mưa tuôn. Từng giấc đi qua trên dòng quá khứ Tháng đủ buồn có chậm lại lạ quen Ta về đó nhịp sầu thêm cứ ngỡ Từ bao năm gầy dựng thoáng ưu phiền. Thôi từ giã đêm dài chưa chớp mắt Đôi chân này có níu kéo được lâu Thì cũng đủ tấm lòng ta với biển Từ dạo em đi sóng vỗ thay màu Nguồn : https://truonghaitinsuckhoe.blogspot.com Xem thêm: Bầy con của Hoàng Thượng Ba ngày nữa Mặt trăng không thể bị đánh cắp được