Em ! -Sao anh pm em mãi không trả lời? '"Em không để ý'' "Em bận...'' -Em có yêu anh không? .... -Em có nhớ anh không? ... -Em có cần anh không? ... -Chúng ta yêu nhau được không??? ... -Trả lời anh đi nào... Cần tay níu để thấy em còn gần ... Cần môi nóng để biết lòng còn ấm cúng... Cần thêm em, cần thêm cho những khi anh lo sợ... Cần thêm yêu hay cần thôi biết yêu... [Khoảng Lặng] Sự thật là...đằng sau những khoảng lặng của em, anh luôn biết: Chưa bao giờ em nói :''Em Yêu Anh''....Chỉ có anh là ngộ nhận và mê hoặc mình tin rằng em cũng yêu anh như anh đã yêu em... Chưa bao giờ em nói: "Em Nhớ Anh'' dù chỉ là 1 chút xíu để trái tim anh ấm áp hơn... Chưa bao giờ em nhớ anh,như anh đã Nhớ Em... Chưa bao giờ em cần anh,như anh đã luôn Cần Em để sẽ chia tâm sự... Chưa bao giờ bộc lộ một tình cảm chân thành dù là chỉ giả tạo để làm anh vui...Em nhỉ? Em đang yêu ai thế? Có lẽ cho dù là ai thì cũng không phải là anh...Mà là một người nào đó em tin tưởng hơn anh... Em online sao không pm anh ? Hoặc sự thật là em không muốn bị anh làm phiền... Em bận với anh nhưng không bận với những việc khác... Lạ nhỉ? Sao anh nhận ra những khoảng lặng đó, nhưng Anh Không Thể Ngừng Yêu Em? [Ngày nắng lạnh...] -Chúng ta thế nào? ''Xa...'' -Anh buông tay nhé? ''...Uhm....'' -Em có yêu anh không? ... -Anh yêu em... "Nhưng....em không yêu anh..." Đành thôi....Anh vẫn phải bước đi...Không ngoảnh lại...Không có ai níu kéo anh ở lại...mưa nhẹ rơi... Và anh...vẫn lại là anh...Tay Trắng Đành thôi... [nắng tan] Anh gửi vào gió mang nó đi thật xa...mang đi một người đến và đi trong đời anh ..... Anh kết thúc chuyến phiêu lưu của mình . [Khoảng trống ....] Ta...... .......đi về phía không nhau....... Em bỏ lại con đường trăng trắng màu hoa Bước thật nhanh về phía chiều vừa xuống Đi về đâu khi tình yêu chợt muộn Dốc đời dài ... Và em ...đi về phía ....không anh Mưa rơi ! Ô kìa sao thật nhanh Làm ướt cả mái tóc một thơi anh thưong nhớ Anh quay lưng Con phố nhè nhẹ thở À thì ra Đi về phía ....không em Ừ chia tay Quên kỷ niệm xưa quen Quên ánh mắt Nụ cười Quên bờ môi tha thiết Quên cây đàn và cả bài tình ca da diết Mình hững hờ ,đi về phía không nhau Thôi kệ em nhé Kệ trời mưa mau Mình cứ bước dù trong lòng nuối tiếc Dẫu không nhau nghĩa là xa biền biệt Kệ đi mà ... Đừng khóc nhé mưa ơi Mùa sắp tàn sao lá rụng tả tơi Chiều tím ngắt vết yêu thương hoen cũ Tháng năm dài tiếng thời gian ủ rũ Em ...Anh ...Buồn Vì biết rằng Phía ấy chẳng có nhau ................. ( Đừng nghĩ linh tinh cho chuyển tình cảm của chủ thớt nhé, cái này lâu rồi ^^ )
Tớ là tớ nói thật khá là dị ứng với kiểu nữa văn nữa thơ này , nếu người viết hay thì đọc cảm xúc còn đằng này =.= đọc hết 1 loạt để cố gắng xem tâm trạng bác này =.= yêu nhiều nên khổ quá giống mình =.=
ơ ! Cái này có phải của chủ thớt đâu , copy cho mọi ng đọc mà >.< zzzzzzz Chưa gì đã bị hội đồng tổng cốc rồi
Nồi nào úp vung đấy .... Thằng kia dở hơi không phải bàn ... Còn con nhỏ, nó đã thế lại còn im lặng, buông 1 câu "không" rồi trả dép cho nó đi về là xong. Đằng này bày đặt làm trò vớ vẩn.
Thất tình thì có quyền tự kỉ, ko thì lập topic post vào làm chi. Ta tuy là trước sau vẫn chưa quên được một người nhưng đã xác định là dù người ta quay lại thì đã đến lúc ta mỉm cười nói "ko" rồi, tương lai còn có bao năm mà cứ dằn vặt rồi tự làm mình tổn thương chỉ vì một hình bóng xa tít tắp thế. Chẳng thà ta sống và hy vọng một ngày nào đó ta lại tìm thấy một cô gái nào đó sẽ lại cho ta cảm giác yêu và được yêu, thế thôi!