[Fiction] The Smile after Tomorrow

Thảo luận trong 'Văn Học' bắt đầu bởi forgiuse, 8/10/11.

  1. forgiuse

    forgiuse The Warrior of Light Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    18/7/08
    Bài viết:
    2,171
    Nơi ở:
    Another Reality
    Tác giả: forgiuse
    Thể loại: War, Action, Fantasy, Magic, Drama.
    Nội dung: Một thế giới nơi ma thuật và khoa học đều là những thành phần không thể thiếu, nhưng Thế Chiến thứ hai vẫn tồn tại.
    Note: Trong truyện có xuất hiện những tình tiết mang tính chính trị và lịch sử thời thế chiến thứ 2, nhưng hầu hết những chi tiết trong đây là fiction, ảo tưởng so với lịch sử thật. Mong mọi người cân nhắc kỹ trước khi đọc.


    Prolouge: The Road to War.
    [​IMG]
    [Spoil]
    22 tháng 6 năm 1941
    7 giờ sáng…
    Moscow, điện Kremlin.


    Mùa hè lúc nào cũng nóng nực, nhưng tại Moscow, nó chỉ hơi nong nóng một tí, và mang theo một chút gió lạnh của mùa thu. Đây là Moscow, là nước Nga, là Mẫu quốc, là đầu não, là trung tâm của liên bang Soviet hùng mạnh, và cũng là nơi mà vị lãnh tụ vĩ đại của nó – Joseph Stalin đang đau đầu trước những quả bom đạn rền vang trên đất nước Ba Lan kề cạnh.

    Điện Kremlin vẫn còn hơi lành lạnh sau gi chứng của mùa xuân, nhưng hơi ấm mùa hạ vẫn đang dần đến, tuy nhiên, trái bom đầu tiên nổ trên đất Ba Lan đã khiến cho cung điện nguy nga này không còn khả năng để giữ lại cái lạnh vốn có mang trên mình của một biểu tượng cho Mẫu quốc, người chạy qua, kẻ chạy lại, đây chỉ là khởi đầu cho sự hỗn loạn đang tăng dần theo thời gian, trước nỗi sợ từ nòng súng của bè lũ Phát-xít đang hăm hăm chĩa ngay gương mặt của những người đồng chí ngồi tại đây.

    Chúng nắm bắt thời cơ quá nhanh, lũ phát-xít đó – Joseph nghĩ trong đầu của mình, khi mà hàng loạt những đồng chí cấp cao trong bộ máy nhà nước đang chờ đợi ông ký mảnh giấy tổng động viên toàn dân tham chiến. Hỡi ơi, ký thì dễ lắm, nhưng Joseph biết những gì sẽ xảy đến nếu như mình ký tờ giấy đó.

    Sự ngột ngạt trong căn phòng rộng lớn này khiến Stalin cảm thấy khó thở, ông đi ra lan can đằng trước, lặng lẽ mở cửa và bước ra ngoài, mặc cho những đồng chí khác vẫn còn đang sợ sệt trước những gì sẽ xảy đến nếu như mẫu quốc dấn thân vào chiến tranh. Tuy nhiên, Stalin thừa biết họ chỉ lo cho bản thân, cho những cơ ngơi biệt thự mà họ nắm giữ...Hừ, bản chất con người chẳng phải là thứ quá khó để nắm bắt. Stalin cảm thấy khinh bỉ cho ánh mắt xem xem tinh tường của mình, nhưng người đã quên đi sự hổ thẹn của nó, và mừng rằng mình còn được thấy, khi Mẫu Quốc Nga đang hiện diện trước mặt mình.

    Joseph có thể thấy rõ đế chế mà mình đang xây dựng: một đế chế của pháp thuật, một đế chế của khoa học, một triều đại mới, tương lai cho mọi con người, tư tưởng cho mọi người dân. Nó đang đứng sừng sững trước mặt ông, những khu công nghiệp bốc lên những vệt khói xanh đỏ tím vàng phát ra từ những lò phản ứng Mana ấy, những phù thuỷ, pháp sư của những trường đại học nổi tiếng đang bay lượng tự do trên bầu trời, song song với chúng, hình ảnh của những chiếc ôtô vẫn còn tồn tại dưới lòng lề đường, nơi mà binh sĩ vẫn cầm súng gắm lưỡi lê đi tuần, cống hiến hết mình cho một mẫu quốc tươi đẹp. Cách mạng pháp thuật và khoa học đã đưa Soviet, không, thế giới đến mức này, thế mà bè lũ Phát-xít ấy lại dám làm ô uế con đường bước lên của nhân loại... – Stalin nhìn về hướng Tây, người biết ở đâu đó tại Berlin, Adolf cũng đang nhìn về phía ông như vậy, một kẻ cũng như ông, cũng tài năng, cũng tham vọng, cũng là một con người mong muốn điều tốt nhất cho đất nước và cũng như bản thân mình, gã cũng đang vuốt râu, người cũng đang vuốt râu, họ đều nghĩ rằng: “ta sẽ chiến thắng”. Nhưng không, chừng nào Joseph còn sống, thì chừng đó, Hitler sẽ không thể thống trị thứ mà Joseph thống trị.

    Dù vậy…nếu như nhảy chung vào cuộc chiến này với Hitler, đất nước của người sẽ ra sao ? Joseph muốn giữ sức trước những kẻ đục nước béo cò nằm ở tít tận hướng Tây, với gã Roosevelt vẫn đang hít thở trong lành tại khí trời xứ Washington, với đôi chân được tiếp sức bởi những thiết bị tràn đầy Mana dồi dào, và còn tên Churchill nữa, kẻ đang ngồi uống trà trên những giọt mồ hôi vẫn đang đổ ra trên trán của những đồng chí chưa được ngài Marx khai sáng, tất cả, tất cả, tất cả, cả Roosevelt, cả Churchill, cả Hitler, và cả những kẻ không tin vào sự khai sáng của Người, đều là kẻ thù của Mẫu quốc, vì một đất nước, vì một thế giới tự do, một nơi con người luôn bình đẳng, như đồng chí Lenin đi trước chỉ dẫn: Joseph Stalin phải dấn thân vào cuộc chiến này.

    Joseph quay lại, đối mặt với gương mặt của những đồng chí đã từng cùng mình tử thủ trong cuộc cách mạng vĩ đại Tháng Mười, có điều đồng chí Lenin - người anh em, người đồng chí quan trọng nhất, đã không còn kề vai sát cánh cũng người nữa, dù rằng Người có thể sống, trình độ y pháp của Soviet đối với những cơn bệnh mà Lenin gặp phải chỉ là một điều cỏn con, nhưng con người vĩ đại ấy, người đồng chí ấy đã từ chối, vì cái chết là một phần của cuộc sống – trích lời của con người mang tên Vladimir Ilyich Lenin đã ra đi sau khi cống hiến cuộc đời mình cho cách mạng như thế đấy. Giờ đây, Joseph phải hoàn thành những gì mà Lenin đã để lại cho mình: một đất nước Soviet hùng mạnh, nơi mọi người đều bình đẳng, nơi mọi người không phải sợ sệt trước bè lũ Phát-xít khác máu...Và ông đã có được quyết định của mình lúc đó

    Tờ giấy tổng động viên nhanh chóng được ký, lệnh được ban ra, và Soviet đã bước đi bước đầu tiên trên con đường dẫn đến cuộc chiến đẫm máu nhất mà nó sẽ chứng kiến – cuộc chiến tranh Vệ quốc vĩ đại của mình.

    Trước khi những đồng chí trong phòng họp rời khỏi, Stalin có giữ lại một người, đó là một đồng chí quan trọng trong bộ máy nhà nước Soviet, bộ trưởng bộ pháp thuật của Nhà Nước, người nói rằng:

    “Đã đến lúc rồi, hãy đưa những pháp sư mà đồng chí rèn giũa bấy lâu nay và kêu gọi họ phục vụ cho mẫu quốc.”[/spoil]

    Đây là list facts mình mang vào trong chương này :P.
    [Spoil]
    Joseph Stalin: lãnh tụ của liên bang Xô viết từ 1922 đến 1953.
    Franklin.D.Roosevelt: Tổng thống thứ 32 của Hoa Kỳ, ông bị tê liệt toàn bộ phần thân dưới vào tháng 8 năm 1921 trong lịch sử thật.
    Sir Winston Churchill: Thủ tướng của Anh quốc trong 2 nhiệm kỳ (1940–45 và 1951–55)
    Adolf Hitler: Well, you-know-who =))[/SPOIL]
     
    Chỉnh sửa cuối: 4/11/11
    Shany and bimbopro like this.
  2. bimbopro

    bimbopro T.E.T.Я.I.S

    Tham gia ngày:
    23/10/10
    Bài viết:
    535
    Hơi choáng vì truyện này pha cả lịch sử vào, bình thường chỉ thấy pha phép thuật với khoa học thôi, hơi không quen lắm

    Không biết tác giả định xây dựng dựa trên lịch sử hay thay đổi theo 1 chiều hướng khác
     
  3. forgiuse

    forgiuse The Warrior of Light Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    18/7/08
    Bài viết:
    2,171
    Nơi ở:
    Another Reality
    À...Mình một phần dựa trên lịch sử, một phần tạo ra nhiều cái không thuộc lịch sử :P, đến một giai đoạn nào đó sẽ chạy ra khỏi lịch sử luôn :P.
     
  4. Axetylen

    Axetylen C O N T R A

    Tham gia ngày:
    28/1/11
    Bài viết:
    1,840
    Nơi ở:
    Milky Way
    Lol, forgiuse đã dùng 'tham mờ chin' để quay về quá khứ, thay đổi từ điển nước Nga, sửa Pháp Luật thành Pháp Thuật, sửa Hạt Nhân thành Mana, Tiến Sĩ thành Phù Thủy còn Kỹ Sư thành Pháp Sư.

    Bỏ qua phần nội dung. Hãy xem forgiuse cho ta những gì...

    Đây là văn phong của cậu ấy. Của forgiuse.

    Khác hẳn so với những gì mà chúng ta thấy về 1 forgiuse thiếu nghiêm túc, đọc cái prồ-lô-gu-e này, mình cảm thấy như văn học chuyên ghiệp.

    Lên nào \m/
     
    Chỉnh sửa cuối: 8/10/11
  5. forgiuse

    forgiuse The Warrior of Light Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    18/7/08
    Bài viết:
    2,171
    Nơi ở:
    Another Reality
    ^ hì, cảm ơn nhé :D, mà khi cmt cho mình, cậu cứ khách quan, hãy tạ mình như chưa bao giờ tạ ai cả \m/, mình sẵn sàng chấp nhận để có đc một tác phẩm chất lượng \m/.
     
  6. bimbopro

    bimbopro T.E.T.Я.I.S

    Tham gia ngày:
    23/10/10
    Bài viết:
    535
    Mình có thắc mắc là tác giả chỉ xoay quanh Liên Xô thôi hay cả các nước XHCn khác nữa, và có................ Việt Nam không?

    Nếu chọn góc nhìn của Stalin thì chắc chắn phải có mô tả về đấu tranh chính trị nếu như không nói là phải lấy phần đó làm chủ đạo, xem ra không hẳn thiên về kỳ ảo lắm nhỉ
     
  7. TKH

    TKH Fire in the hole! Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    28/11/04
    Bài viết:
    2,660
    Nơi ở:
    Hồ Chí Minh
    Dù nhìn thoáng qua có vẻ như đây là một câu truyện lịch sử 'chế' mang tính nghiêm túc, nhưng vẫn thấy phảng phất đâu đó cái sự hài hước, bất cần đời của tác giả không qua lời thoại mà qua sự miêu tả :)

    Những cái liên quan đến lịch sử thì cần phải tìm kiếm tư liệu rất nhiều, và sự kiên trì nếu For có ý định men theo Thế Chiến 2 đó mà viết đến cùng (cũng không rõ lần này có đến cùng không) :-?
     
  8. forgiuse

    forgiuse The Warrior of Light Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    18/7/08
    Bài viết:
    2,171
    Nơi ở:
    Another Reality
    Đừng lo :D, mình không chỉ quay quanh Stalin hay mấy ông lãnh đạo đâu :D, chủ yếu là những nhân vật khác xoay qua xoay lại cả nhiều phe cơ :P. Cho nên nó có thể hơi rối một tí :P.
    Việt Nam vốn không có nhiều sự kiện gì liên quan đến WW2, cho nên cho vào thì hơi...khó :D.
    ^ ta phí mất 2k tiền 3G không phải để chơi đâu :-?. Cái wiki nó load ảnh nhiều tàn bạo =)).

    Black Dawn
    [​IMG]
    [spoil]22 tháng 6 năm 1941
    3 giờ sáng…
    Đông Ba Lan, Belorussia
    Khởi đầu của Chiến dịch Barbarossa




    Ban ngày đang dần lên, chỉ còn ba tiếng nữa, thần mặt trời sẽ trỗi dậy, mang lại ánh sáng cho muôn loài, đồng nghĩa với việc hình ảnh của đội quân Wehrmacht dũng mãnh của Quốc Trưởng đang được xếp dài dọc biên giới của Liên Bang Soviet cũng sẽ phơi mình trước Hồng Quân.

    Đó là chuyện của 3 tiếng sau, nếu như những chiến binh quả cảm của Hitler không thảnh thơi ngồi chơi xơi nước. Dĩ nhiên, không phải tự dưng mà chúng ngồi ngay trước cửa nhà của địch: Đây là thời khắc mở màn cho một biến chuyển mới trong chiến tranh, nơi Quốc trưởng tối cao sẽ mang cái tên “Đồng chí” Stalin xuống mồ, cùng với giấc mơ Soviet của hắn. Vì lí do đó, chiến thắng tuyệt đối là thứ cần thiết để dân tặng Quốc trưởng - Ý chí trên đã được mọi con diều hâu của Đức Quốc Xã khắc sâu vào trong lòng, và coi đó là mục tiêu sống của mình, cho nước nhà, và cho Quốc Trưởng.

    Chính trị, chiến tranh, quân hàm, tước bậc, nói có vẻ hơi khó tin, nhưng với chàng lính SS trẻ tuổi Adolf Von Brunhild, chúng chỉ là hạt bụi tựa gió bay, ngay cả cơn gió nhẹ nhất cũng mang chúng bay lệch khỏi lộ trình của chúng.

    Một pháp sư bị thúc ép ra chiến trường khi vừa tốt nghiệp Học viện Pháp Thuật Berlin, được đặc cách tuyển thẳng vào lính SS bằng tài năng của mình, cùng một Artifact mạnh mẽ, Adolf không ngờ mình rằng việc học ma thuật lại khiến chàng trai mới 18 tuổi tròn phải ra ngoài chiến trường như thế này.

    “Này…đừng lo lắng quá chứ, nhóc con…”

    Có một tiếng người, nhưng đó không hẳn phát ra từ “con người”, giọng nói đó vang lên qua thắt lưng của cậu, nơi có một chiếc giỏ chứa một quyễn sách nhỏ. Poetic Edda – một Artifact, và là một Grimoire quyền năng, phiên bản gốc, cổ nhất trong những câu chuyện nói về thần thoại Bắc Âu, sỡ hữu nó đủ để khiến cho Adolf có chân vào ngay hàng ngũ của những pháp sư mạnh nhất Đế Chế thứ 3, nhưng sự thiếu kinh nghiệm của cậu, kèm theo cái nhìn ghen ghét của các "đồng nghiệp", đồng sự, kể cả những gã bàn giấy ở cấp trên khiến cho cậu bị kẹt lại tại hàng ngũ SS này.

    “Tôi 18 tuổi rồi, đừng gọi tôi là nhóc con nữa…”
    “18 ? Ta đây cũng ít nhất 700 tuổi rồi, ta thích gọi ngươi là nhóc, thì ngươi là nhóc…” – Edda – đó cách mà Adolf gọi tắt quyển Grimoire quyền năng nhưng phiền phức của mình.

    Một pháp sư giỏi không chỉ tuỳ thuộc vào lượng Mana bẩm sinh trong người, nó còn dựa vào kỹ năng, sự linh hoạt, sức chịu đựng của cơ thể và một bộ óc biết suy nghĩ thấu đáo về pháp thuật. Đó là lí do dù mọi người ai cũng có thể học ma thuật, chỉ một số ít mới có thể trở thành pháp sư nếu như có đủ tài năng và kiên trì. Nhưng với một pháp sư mạnh mẽ thì nhiêu đó vẫn chưa đủ, họ cần một thánh tích quyền năng, một Artifact để vận dụng sức mạnh của chúng. Artifact có thể là một quyển sách bình thường, một quyển Grimoire, một vũ khí nào đó cổ xưa…chỉ cần nó nổi tiếng, có những lời đồn được thêu dệt về nó, có những tri thức được bện chặt quanh nó, chỉ cần nó là một thứ nguyên gốc, thì khả năng mà nó mang lại cho chủ nhân là vô hạn. Một pháp sư có một Artifact tốt và biết vận dụng nó một cách hoàn hảo luôn là một pháp sư đáng được coi trọng. Tuy nhiên, việc một người trẻ như Adolf Von Brunhild sỡ hữu một thứ đáng sợ như Poetic Edda lại khiến cho điều trên đi ngược lại.

    “Vẫn không hoà đồng à ?” – Edda bảo.
    “Những pháp sư khác coi tôi như một kẻ được Quốc trưởng thiên vị. Ôi trời…trùng tên với thủ lãnh đất nước nó khổ thế đấy.”
    “Nếu chúng cứ giỡn cợt với cậu, cứ vác búa ra đập chúng chết là xong chứ gì. Ở thời tôi, mấy chủ nhân khác của tôi cũng làm như thế đấy. Kha kha kha...ôi, những ngày hạnh phúc, nơi ta cùng những chủ nhân khác rong buồn khắp thế giới, quấy động nhân giang trên những con thuyền dũng mãnh, uống rượu say thay nước, ăn thịt lợn thay cơm, chán thì đánh nhau, buồn thì tìm người đẹp để mà vui thú...Ha ha ha ” – Edda cười khằn khặc.
    “Ôi chúa ơi…hên là tôi sống trong thế kỉ 20, chứ không phải thời Viking 700 năm trước.”

    Cũng có thể những việc này đều do địa vị, vai vế quá hoàn hảo trong thời chiến như thế này của Adolf – nhà cậu là quý tộc ba đời, và ba đời đó thì cả ba đời đều có tiềm năng ma thuật mạnh mẽ, ngoài ra, nhà cậu sở hữu một phần công nghiệp xuất khẩu đường, ông cậu lại là pháp sư đã phục vụ trong trận Thế Chiến đầu tiên, điều đó cũng khiến cho con đường thăng tiến của cậu bước nhanh như diều gặp gió, không phải pháp sư nào cũng có vinh dự được gia nhập quân đoàn ma thuật của hội SS đâu. Nghĩ đến điều đó, Adolf lại thấy rằng thật khổ khi làm con ông cháu cha.

    “Ba Lan…” – Adolf phát lên một tiếng nói trong vô thức, khi nhìn vào đất nước tươi đẹp đang dần ló dạng trước ánh ban mai kia. “Nếu như chiến tranh không xảy đến, nơi này sẽ đẹp như thế nào nhỉ ?” – Suy nghĩ đó phát ra trong đầu của Adolf trẻ tuổi, cậu luôn yêu quý cái đẹp của thiên nhiên, của Thế giới, bởi vì nó không phải là thứ mà bất kỳ nghệ sĩ hay pháp sư nào có thể tạo ra được. Cậu yêu nước Đức, cậu yêu nước Nga, cậu yêu Ba Lan…cậu yêu vẻ đẹp của chúng, của những giọt tuyết rơi trên điện Kremlin, của những gợn mây bay lượn trên bầu trời Berlin, hay tại chính cái khoảng khắc giữa sáng và tối này đây ở ngay Belorussia…chúng sẽ thật tuyệt biết bao, nếu như đội Luftwaffe không bay giữa trời đức, đội Heer không dẫm đạp lên nền đất nước Nga, và SS không đặt chân lên Belorussia này.

    “ẦM…” - Tất cả mọi thứ đều bị xoá tan đi một khi âm thanh này được vọng tới...

    “Nó đã bắt đầu…” – Edda bảo – “3 giờ 15 phút đúng. Bọn này luôn đúng giờ nhỉ.”

    Tất cả đã biến mất, vẻ đẹp mà Adolf vẫn luôn thán phục trước đó, nó đã ra đi bằng hàng loạt quả bom bay từ trời xuống, báo hiệu cho sự bắt đầu của chiến dịch Barbarossa - sự kết thúc của Liên bang Soviet…Đây là điều…không thể tránh khỏi…

    “Cậu khóc đấy à ? Adolf ?”
    “Không…tôi là lính SS mà…làm sao tôi có thể khóc được chứ…” – Nhưng Adolf vẫn đang chảy nước mắt…cậu không biết mình đang khóc vì lí do gì, do sự hạnh phúc khi được phục vụ nước nhà ? Hay là sự đớn đau trong khi vẻ đẹp mà cậu đang chứng kiến bị huỷ hoại ? Adolf không biết rõ, nhưng…cậu đang khóc, cho những tiếng thét đang rền van trong đống lửa trước khi trở về với tàn tro.

    “Brừm…Brừm…Brừm…”

    Từ khắp nơi, những mẫu tăng Lion đời mới – với lớp vỏ chắc chắn được niệm đủ hàng loạt những phép thuật bảo vệ, và dùng đạn sử dụng chính Mana làm chất nổ - lao ra từ bụi cây, kèm theo đó là hàng hàng lớp lớp những binh sĩ uy dũng khác, cầm trong tay những khẩu súng tự động hoạt động trên hàng loạt những nguyên lí mới do pháp thuật khai sáng, mang theo lá cờ đỏ trắng đen kiêu hãnh của Quốc trưởng và Đức Quốc Xã, phấp phới bay trước những con người một lòng vì Quốc trưởng. Còn điều gì nổi bật hơn nữa cho sự khai cuộc cho chiến dịch Barbarossa ?

    “Chúng ta cũng nên đi thôi, Adolf…”
    “Vâng…” – Adolf lặng lẽ chùi nước mắt – “Sleipnir

    Quyển Poetic Edda liền sáng lên, và ngay từ trong không khí: một chiếc xe máy tám bánh màu vàng óng xuất hiện, với bốn bánh trước, bốn bánh sau, tạo thành một hàng dọc – đó là Sleipnir, con ngựa thần của Odin. Adolf lao lên xe, khởi động máy, nhưng trước khi đi, cậu đội kĩ lại chiếc mũ màu xám của lính SS, và trầm lặng trong giây láy.

    “Vì Quốc Trưởng, vì Đức, ta đi nếm máu trong ngày thánh của Người…”



    Chủ nhật, 3 giờ 15 ngày 22 tháng 6 năm 1941
    [/spoil]

    Here are some facts \m/:
    [SPOIL]
    Chiến dịch Barbarossa: chiến dịch tấn công Nga của Đức, khởi đầu từ Ba Lan.
    Wehrmacht: chỉ chung cho quân đội đức, chia làm ba nhánh là Heer - Bộ binh, Luftwaffe - không binh và Kriegsmarine - thuỷ quân.
    Poetic Edda: cùng với Prose Edda, cả hai là những tập thơ cổ nhất về thần thoại Bắc Âu.
    SS: hay còn gọi là Schutzstaffel, là một tổ chức nửa quân sự của Đức do Heinrich Himmler quản lý, Waffen-SS là phiên bản quân sự của tổ chức.
    Sleipnir: con ngựa thần 8 chân của Odin, là con của Loki trong thần thoại Bắc Âu.
    Quốc trưởng: ý nói Adolf Hitler.[/SPOIL]
     
    Chỉnh sửa cuối: 4/11/11
  9. forgiuse

    forgiuse The Warrior of Light Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    18/7/08
    Bài viết:
    2,171
    Nơi ở:
    Another Reality
    Truyện mình mới viết nên ít nhiều có ít sự ủng hộ, mong mọi người đọc và cho nhận xét một cách chân thành \m/.
     
  10. Axetylen

    Axetylen C O N T R A

    Tham gia ngày:
    28/1/11
    Bài viết:
    1,840
    Nơi ở:
    Milky Way
    Ồ, sao tự nhiên có cảm giác buồn quá. Dù đã biết trước là đọc truyện của for sẽ có cảm giác này nhưng vẫn không tránh khỏi được cái nhói đau thoáng qua trong lòng . Là khi mà khi Adolf khóc vì khung cảnh bị tàn phá trước mình.

    Đây là nhân vật chính đầu tiên của for mà mình có cảm tình ngay từ chap đầu tiên xuất hiện. Vẫn mong sẽ có thể theo chân cậu ta đến phút cuối cùng cho dù có khả năng là sau này, dù muốn hay không, Adolf cũng sẽ trở thành 1 kẻ diệt chủng.

    Cậu đã rất sáng tạo khi đặt bản thân mình vào vị trí của những người lính thuộc về đất nước bị nguyền rủa. Phải, họ là tội nhân đấy, nhưng bản thân mỗi nhân tài trẻ tuổi của Đức Quốc Xã vẫn nghĩ họ đã làm đúng, cái giá phải trả cho việc nhìn nhận sai lầm về thiện và ác quả thật rất đau lòng.

    Đây thực sự là bi kịch, nhưng không ảm thấy quá tuyệt vọng.

    For đã tinh ý đưa một thứ gì đó vào mà mình không nhận ra, nhưng nó đem lại hy vọng.
     
  11. phanthieugia

    phanthieugia Moderator Moderator Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    12/4/08
    Bài viết:
    14,292
    Tớ thích chi tiết con ngựa thần 8 chân của Odin, thật là oách \m/
     
  12. lehuutri123

    lehuutri123 Dragon Quest Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    5/3/07
    Bài viết:
    1,350
    well, this is good, really.

    Cách pha trộn lịch sử và huyền ảo thật sự rất thú vị, và những thông tin cậu tìm hiểu cũng thể hiện mức độ đầu tư cao.

    Và cách chiến đấu từ artifact sẽ dễ dàng dẫn tới nhứng summon epic, chỉ cần nghĩ tới có 1 nv nào đó cầm Thánh Kinh ngyên bản summon 7 Archangel là máu mình đã sôi lên rồi. Hay nghĩ tới stonehenge là 1 artifact cổ đại khổng lồ cũng rất hay. Haha, just my imagination.
     
  13. forgiuse

    forgiuse The Warrior of Light Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    18/7/08
    Bài viết:
    2,171
    Nơi ở:
    Another Reality
    ^
    ^cậu cứ chờ đi, trong truyện này còn nhiều gadget bựa hơn nữa =)).
    @Axe: Cảm ơn nhé :D, nhưng đây không chỉ là nhân vật chính duy nhất đâu :P. Còn tầm vài người nữa :D, và mình dùng nó để nói lên tầm nhìn của quốc gia mà họ đại diện :D.
    @Kagi: hè hè, cảm ơn đã đóng góp ý tưởng nhé :">, cứ chắc chắn rằng sẽ có hai nhân vật xài Old Testament và New Tetstament \m/.
    Mà những cái này mình cũng nghiên cứu lâu rồi, không cao đến thế đâu :P, vài phút lên wiki là xong \m/.
    Chân thành cảm ơn mọi người nhé :).
     
  14. medassin

    medassin The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    13/3/09
    Bài viết:
    9,250
    Nơi ở:
    12 Casa, OF city
    Lại một lần nữa for lại chứng tỏ mình đến từ đâu \m/ House of Idea :))

    Việc đưa magic vào lịch sử kiểu này đúng là mới lạ :-? Vậy là tình luốn bim thì đã có 2 truyện lịch sử + pháp thuật :D Mỗi cái một phong cách và đọc cũng hấp dẫn \m/

    Do W2 cho nên chỉ có khoảng các nước Anh, Pháp, Nga, Mĩ, Đức và Nhật phải không :-? Chờ xem ma pháp sẽ như thế nào trong chiến cuộc này đây :D Cơ mà kết cục có giống LS ko :-?

    ps: Nuclear Bomb chắc là ma pháp tối thượng =))
     
  15. forgiuse

    forgiuse The Warrior of Light Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    18/7/08
    Bài viết:
    2,171
    Nơi ở:
    Another Reality
    ^ Cảm ơn Med nhé \m/.
    Nuclear Bom trong đây chắc là nhồi một đống mana vào trong một quả bom hạt nhân rồi chờ xem cây nấm không lồ :)).
     
  16. bimbopro

    bimbopro T.E.T.Я.I.S

    Tham gia ngày:
    23/10/10
    Bài viết:
    535
    Thực ra mình thích 1 cái nhìn đa chiều trong 1 tác phẩm lịch sử thế này, để tỏ rõ tác giả không thiên vị ai.

    Mỗi người có 1 suy nghĩ riêng, không hẳn họ đúng, nhưng họ nghĩ mình đúng đúng không. Và sự phân biệt đúng sai đôi khi rất khó

    ý mình là, một con người luôn có những mặt tốt mặt xấu, và mình muốn một cái nhìn khách quan nhất của tác giả

    Giống như hitler vậy, mình không cần biện hộ ông ta, nhưng ông ta cũng là con người, cũng có những cảm xúc, và ông ta nghĩ mình đúng, đừng miêu tả ông ta như bức tượng gỗ( đừng bào mình ủng hộ hitler nhé, kẻ diệt chủng của lịch sử mà :P, mình chỉ muốn ông ta có màu sắc hơn thôi)

    Cũng giống như nước liên xô, trên thực tế họ sụp đổ vì nhiều lý do khách quan cũng như chủ quan, bên trong cũng như bên ngoài. Đây không phải theo gốc lịch sử nên cậu có thể biến hóa vụ này khá tốt

    Mình thấy thích anh lính trong chương này , có 1 niềm tin ngây thơ, nhưng cũng có 1 tấm lòng nhân hậu, mong là sự đấu tranh này thỏa mãn ham thích của mình

    WW 2 không chỉ là những trận đánh khốc liệt trên xa trường, mà còn là tình báo, công nghệ, chính trị....Hy vọng phép thuật có thể mô phỏng toàn bộ nó
     
    forgiuse thích bài này.
  17. forgiuse

    forgiuse The Warrior of Light Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    18/7/08
    Bài viết:
    2,171
    Nơi ở:
    Another Reality
    ^ hay, cậu nói rất là hay :D. Đã cộng rep :P.
    Một khi đất nước nói nó là điều đúng, thì nghĩa vụ của công dân là tin nó đúng, đôi khi tin thần yêu nước nó oái ăm vậy đấy :D.
     
  18. TKH

    TKH Fire in the hole! Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    28/11/04
    Bài viết:
    2,660
    Nơi ở:
    Hồ Chí Minh
    Truyện này hay và dễ tiếp thu hơn so với những cái 'đao to búa lớn' mà for đã viết gần đây, có lẽ do nó dựa vào Thế chiến 2 đem lại sự gần gũi, hòa quyện với phép thuật để mang đến sự hứng thú tìm tòi cho cả độc giả lẫn tác giả :)

    Nếu tác giả khai thác những góc nhìn khác nhau của những nhân vật khác nhau khi một sự kiện xảy ra, và khéo léo luân phiên thay đổi gốc nhìn để hiểu tình hình của cả 2 phía, thì truyện này bảo đảm sẽ còn thu hút và tiến xa hơn nữa \m/
     
  19. forgiuse

    forgiuse The Warrior of Light Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    18/7/08
    Bài viết:
    2,171
    Nơi ở:
    Another Reality
    The Battle of Brody
    [​IMG] [​IMG]

    [SPOIL]23 tháng 6 năm 1941
    Một giờ nào đó trong buổi sáng
    Brody, Ukraine
    Trận Brody


    “Cái gì ? Tướng Zhukov ra lệnh phản công à ?” – Tướng Mikhail Kirponos - chỉ huy của lực lượng Soviet chiếm đóng tại Brody thốt lên trước nguồn tin từ người liên lạc . Quân Đức đã tràn đến trước cổng, dù rằng tổng số xe tăng quân Soviet đóng tại “tam giác Brody” – Dubno, Lutsk và Brody đủ để đảm bảo cho việc kéo dài chiến thuật phòng thủ trước bè lũ Phát-xít xâm lược trong một khoảng thời gian không ít, nhưng tướng Georgy Konstantinovich Zhukov lại ra lệnh phản công ? Mikhail không thể không nghĩ đến sự điên rồ đến từ chính vị tướng duy nhất mà ông tin tưởng.
    “Vâng…chính tướng Zhukov đã nói thế” – Người liên lạc viên nói – “Ngài sẽ phải tấn công bọn Nazi trước khi chúng đi sâu vào mẫu quốc, đó là lệnh.”
    “Đành là thế…nhưng…” – Mikhail vẫn đau đầu suy nghĩ, mồ hôi ông chảy ra trong lo lắng, dù rằng cơn mưa chốn Ukraine có lạnh đến đâu, nó không là gì so với cái nóng rạo rực đang chảy trong tim của ông cả.

    8064 xe tăng T-34 và KV, kèm theo đó là hàng loạt những chiến sĩ Hồng quân rải đều tại tam giác Brody, luôn luôn sẵn sàng hiến dân thân mình cho mẫu quốc. Với những chiếc tăng được yểm đầy pháp thuật, với những người lính có thừa sự quả cảm ẩn chứa trong con tim, kèm theo đó là tình yêu về mẫu quốc, không có lí do gì để cho viên chỉ huy không tự tin vào chiến thắng trước mắt nếu như phát lệnh phản công. Nhưng…

    “Các đội pháp sư từ Moscow vẫn chưa đến à ?” – Mikhail hỏi.
    “Nội trong ngày hôm nay họ sẽ đến, nhưng…không phải bây giờ” – Người liên lạc viên đáp lại.
    “Dựa theo báo cáo của tình báo, tăng của bọn Đức chỉ có xấp xỉ 800 chiếc, nhưng chúng có đến những ba pháp sư…”

    Ba pháp sư…ba câu chữ đó thoạt nghe thôi cũng không có vẻ gì phải đáng để lo lắng, suy cho cùng, pháp sư, ngoại trừ những bùa phép của họ, thì cũng chỉ là con người thôi, nhưng Mikhail không phải là con người với suy nghĩ rằng “pháp sư là con người”. Ông đã sống đến những 41 năm, đã tận mắt chứng kiến sự đáng sợ của pháp sư qua 41 năm tuổi đời của mình . Chúng không phải người, chúng là quái vật, là thứ vũ khí huỷ diệt tối thượng của một quốc gia – Quan niệm của ông về pháp sư, hay những kẻ sử dụng các môn nghệ thuật liên quan đến Mana đều luôn là thế. Dù rằng hơn 8000 chiếc xe tăng của ông có đối đầu với quân Đức đi chăng nữa, thì một pháp sư của chúng cũng đủ để đánh bật lại sự dũng mãnh của thiết xa Hồng quân. Thế mới nói, sự đáng sợ của ma thuật…

    Nhưng…lệnh vẫn là lệnh. Mikhail nhìn xung quanh khu văn phòng của bộ chỉ huy vùng Brody, nhìn thấy những con người khác, những người đồng chí khác vẫn đang cặm cuội làm việc ở trong căn phòng tồi tàn này, ông lại muốn kháng lệnh, cố gắng cậm cự để chờ đợi pháp sư phe ta tới nơi…để có một chiến thắng rõ ràng trong tầm tay, không phải là một thứ hào quang mờ nhạt…

    Nhưng ông vẫn không thể kháng lại quân lệnh…và sự xung đột khiến cho máu của ông muốn nóng lên…

    Nhưng ông, cuối cùng, vẫn không thể kháng lại quân lệnh…

    “Đồng chí nói với các anh em, hãy chuẩn bị cho cuộc đụng độ này…” – Tướng Mikhail nới với người liên lạc, anh ta chỉ chào một tiếng, và bắt đầu quy trình chuẩn bị.

    Cơn mưa chốn Brody vẫn mải rơi…cơn mưa đầu mùa tháng 6 sao mà lạnh thế…ngọn lửa nóng chảy trong người Mikhail đã không còn nữa, thay vào đó là sự giá lạnh đem lại bởi “ba vị pháp sư” kia. Ông cầm chặt chiếc thánh giá nhỏ bé đeo trên cổ, và lần đầu tiên, ông cầu nguyện bằng toàn bộ sự chân thành của mình.

    Nhưng ông không cầu cho chiến thắng của Hồng quân, vì đó là điều không thể.

    Ông cầu cho những vũ khí của phe ta đến kịp lúc…bởi vì chỉ có quái vật, mới có thể đấu với quái vật…

    Chiếc đồng hồ treo tường trong căn phòng bắt đầu chỉ điểm cho tử thần xuất hiện ở xứ Ukraine vùng Brody…


    ------​


    23 tháng 6 năm 1941
    Một giờ nào đó trong buổi chiều
    Brody, Ukraine
    Trận Brody



    Mặt trời đã dần lặn, bóng tối đã dần bước chân lên ngưỡng cửa xứ Ukraine thầm lặng, nhưng cơn mưa dầm dìa vẫn chưa mảy may tan đi chút nào tại “tam giác Brody”...Nó vẫn in ỏi, dai dẵng, cù nhây, cứ như một con đỉa không bao giờ chịu rời bỏ miếng mồi ngon của mình. Và đó là điềm xấu.

    Các chiến sĩ hồng quân bắt đầu thấy lo lắng, dù ở đâu đi chăng nữa, tại Dubno, tại Lutsk hay tại Brody…Họ đều thấy cơn mưa này có cái gì đó rất lạ thường…Nó không gây hại gì cho họ hết, những chiến sĩ hồng quân đều thấy mình vẫn bình thường ngay cả khi đứng giữa cơn mưa, nó đúng là một cơn mưa bình thường, với những giọt nước bình thường, cái lạnh bình thường và sự ẩm ướt bình thường, nhưng chính việc kéo dài liên tục và không ngớt đi bớt lại là thứ khiến nó không bình thường. Hoặc cũng có thể…đó chỉ là ảo giác của họ, đây là thời đại của pháp thuật, của những điều kỳ bí và của những sinh vật là thường, không có gì là lạ khi họ nghĩ rằng: ồ cơn mưa này có lẽ là do ma thuật tạo ra.

    Và họ đã đoán đúng: nó đúng do ma thuật tạo ra…

    Từ đằng xa, các chàng lính Hồng quân làm nhiệm vụ do thám tại Dubno có thể thấy rõ một người, một cô gái trong trang phục xám xịt của lính SS đang đứng giữa trời, họ có thể thấy rõ những màu sắc sặc sỡ do Mana phát ra khi làm phép…Vậy…đúng là, cơn mưa này do ả phù thuỷ đó gây ra ? – Các chàng lính hồng quân trẻ thốt lên, nhưng trước khi kịp đi báo tin cho đồng đội…Một quả đạn pháo từ trong rừng loé lên, lao thẳng ngay nhóm do thám trước khi họ kịp phản ứng, kết thúc đi mạng sống của những chàng trai trẻ.

    Qủa pháo đó giờ đây chẳng khác nào hồi chuông cảnh báo cho Hồng quân biết rằng: lũ phát-xít Đức đang tấn công. Tăng khởi động, người phát súng. Vùng Ukraine chưa bao giờ rộn ràng đến thế, chẳng mấy chốc, vành đai phòng thủ đã được thiết lập. Nhưng sau khi nghe từ lệnh của tướng Zhukov, họ nghĩ rằng: đáng lẽ chúng ta phải là người tấn công trước chứ ?

    Cơn mưa ngày một nặng hạt, dần dần, từng hạt nước đều giống như những cây kim châm đâm vào da vào thịt các chiến sĩ Hồng quân quả cảm, hơi nước bay mịt mù thì che lấp đi ánh mắt sắt bén của những người con đến từ Mẫu Quốc. Tất cả đều là hành động của vị nữ phù thuỷ kia.

    Không một tiến còi lệnh, 800 chiếc tăng xám xịt của quân Đức đều được phóng ra trong cơn mưa mịt mù – một cách giúp chúng tránh khỏi tầm nhìn của Hồng quân để thực hiện chiến thuật Blitzkreig nổi tiếng, nhưng việc tầm nhìn của chúng cũng giảm đi đáng kể đôi khi lại khiến cho chiến thuật trên khó phát huy tối đa sự đáng sợ của mình. Tuy nhiên, chúng chính là kẻ chủ động - ắt hẳn, chỉ huy của chúng đã cho chúng biết đường đi nước bước để tấn công. Và bằng phản xạ của những con mắt diều hâu, chúng khai hoả phát thứ hai.

    “BÙM…”

    Brody đã bị tấn công, và theo sau đó, Dubno, Lutsk đều rơi vào tình trạng tương tự. Với hàng loạt đạn pháo, hàng mưa đạn chì, quân Đức đã đi trước Hồng quân một bước.

    “Tiến lên các Đồng chí, vì Mẫu Quốc…” – Quân Đức có thể thấy giọng thét cổ vũ của những chiến sĩ Hồng quân, và họ lao lên cùng những khẩu súng trường cũ kĩ, trong khi tay của những bóng ma áo xám lại là các khẩu súng máy liên thanh, không khó để đoán ra kết cục của những chiến sĩ Hồng quân trong cơn mưa xối xả này.

    Xe Tăng của Hồng quân cũng đã tham chiến, nhưng tính cơ động, linh hoạt và hoả lực của chúng đều không bằng những chiếc tăng đời mới của Hitler, dù rằng chúng chỉ có 800 chiếc, so với hơn 8000 chiếc tăng, một sai số lên đến hàng ngàn, nhưng số lượng đã được bù lại bằng tính năng và độ hữu dụng, khiến cho sức ép về hoả lực và số lượng của quân Soviet chỉ là chiếc gậy nhỏ nhoi trước bánh xe vững chãi. Nazi – giờ đây là kẻ điều khiển trận chiến, đã nắm chắc trong tay hơn 60% khả năng chiến thắng của trận chiến không cân sức này.

    Cơn mưa đang làm cản tầm nhìn lại…dù rằng nó cũng ảnh hưởng đến phe địch, nhưng… - Viên tướng Mikhail Kirponos của Hồng quân bắt đầu thấy lo lắng, dù cũng như bọn Nazi, phe Hồng quân cũng có những con át chủ bài chưa được lật ngửa của riêng mình, nhưng nếu không lật ra, ắt hẳn, phe Hồng quân sẽ chẳng còn mống nào để mà trở về báo cáo thất bại.

    “Cho bọn chúng ra…” – Mikhail ra lệnh, và sử dụng con bài mạnh nhất mà mình đang sỡ hữu, với một hy vọng mỏng manh rằng: chúng sẽ đủ để kìm hãm quân địch cho đến khi những pháp sư ở Moscow đến nơi.


    ------​


    “Đoàng đoàng đoàng…”

    Sức ép, sự linh hoạt và cơ động, kèm theo nỗi sợ hãi mà bọn Nazi gieo rắc khắp nơi vẫn không thể nào khiến cho tinh thần yêu nước của những chiến binh đến từ Mẫu Quốc lay chuyển. Nhưng từng người một vẫn lần lượt ngã xuống trong cơn mưa, máu vẫn không ngừng đổ ở xứ Ukraine này, một người ngã xuống, hai người ngã xuống, cứ từ từ…từ từ…sự hiên ngang của những con người yêu nước đã lần lượt đổ xuống trước họng súng của quân thù…Và tất cả những gì Hồng quân có thể làm là đợi cho xe tăng banh nát, đợi cho con người ngã ngơi, và đợi cho lá cờ đen ấy đánh tan đi màu đỏ của đất mẹ…Hy vọng của họ đã tan nát...tan nát hoàn toàn…

    “Grào…”

    Có một tiếng gào đâu đó…những binh sĩ hai phe đều không biết âm thanh này phát ra từ đâu, nhưng nó ngày một gần. Các chiến binh Hồng quân biết điều gì đó, bởi vì mặt họ rạng rỡ, như rằng hy vọng – thứ chỉ có trong những lời văn câu chữ ngất ngây của những con người viết vì đồng tiền, thực sự tồn tại trong thời kì chiến tranh loạn lạc này, trái ngược hẳn với những tên lính xám xịt đang co ro giương súng, dù rằng ở phía sau chúng là hàng hàng lớp lớp xe tăng cải tiến, có pháp sư mới có thể phá huỷ chúng được, nhưng tiếng thét đó đang dần dần lay chuyển đi sự dũng cảm nhỏ nhoi mà những bóng ma áo xám đang cố kêu gọi trở lại.

    “RẦM…”

    Từ trong cơn mưa, hàng loạt bóng hình cao lớn xuất hiện, có một số kèm theo những tia lửa nả đạn trong mưa, một số không, nhưng thay vào đó, chúng được thay thế bởi những giọt máu toé lên dưới hàng hàng lớp lớp răng nhọn, kèm theo hai đôi tay chứa đầy móng vuốt. Chúng cứ như những con thú trên rừng chạy bạt mạng để tránh khỏi cơn bão mang tên sự diệt chủng của bè lũ Phát-xít, nhưng không, chúng đúng là những con thú, nhưng là những đứa con của Đất mẹ, của mẫu quốc. dù chúng không phải con người, nhưng một khi chúng được sinh ra tại đất của Người, thì vẫn luôn là con của Người, của Đất Mẹ và của Mẫu quốc Nga. “Cố lên, Kị binh Tolstoy…Cố lên…” – Dù cho cơn mưa có phai nhoà đi hình ảnh của ai, nhưng sự hùng dũng của “nó” – quân đoàn kị binh gấu Tolstoy, là thứ mà không có người lính Hồng quân nào có thể quên được.

    Những con gấu dũng mãnh nhất xứ Siberia đang tề tụ tại đây, với ánh mắt nhạy bén có thể nhìn thấu ảo giác lẫn ma thuật, móng vuốt và hàm răng có thể đánh nát bất kì chiếc xe tăng cứng nhất, lớp da dày đến độ đạn thường bắng không thủng, đôi chân chạy nhanh như loài báo thần bí nổi tiếng về tốc độ tại xứ sở Châu Phi , cùng với chiếc mũi có thể ngửi được cả Mana, không đâu trên thế giới ngoài Mẫu Quốc có những con Cường Hùng này tồn tại. Chúng được tôn thờ như một vị thần bởi dân bản địa, và giờ đây, nhờ vào sự uy dũng của Đồng chí Stalin, cùng với những chuyên gia thuần hoá quả cảm, cưỡi trên lưng loài dũng thú dũng mãnh kia, tay cầm chắc súng trường bán tự động, đội kị binh Tolstoy tại đây đều một lòng vì Mẫu Quốc mà chiến đấu.

    “Hayda…ngửi đi…” – Những kị sĩ trên lưng lũ Cường Hùng bắt đầu giật cương, ra lệnh cho bọn Cường Hùng tìm kiếm ả phù thuỷ gây nên cơn mưa này. Dù rằng những người thấy rõ vị trí của ả đã chết, nhưng nguồn tin về một kẻ tạo mưa là điều chắc chắn không thể chối cãi, và thật may: Lũ Cường Hùng có thể ngửi thấy mùi Mana, nhất là thứ mùi dày đặc đặc trưng chỉ có lũ pháp sư mới có.

    “GRÀO” – Lũ Cường Hùng tại Dubno rống lên, chúng chia ra hai đạo: một đạo ở lại trợ giúp Hồng quân, và đạo còn lại tìm diệt ả phù thuỷ. Ngay sau khi chia ra vai trò của mình, hơn ba phần tư Cường Hùng tại Dubno chạy thật nhanh về phía ả phù thuỷ, để lại sau lưng phần còn lại mà giúp đỡ cho những kẻ vẫn đang hết mình chiến đấu.

    Một phù thuỷ, hay pháp sư, dù học ma thuật gì, loại pháp thuật nào, có Artifact nào, đều không phải là loại người được phép coi rẻ, nhất là những kẻ đứng trên chiến trường. Nếu như Hitler chọn họ, điều họ ra chiến trường, nghĩa là họ có tài, họ có thể dùng được, coi nhẹ họ, cái giá phải trả sẽ là chính mạng sống của mình – Đội kị binh Tolstoy biết vậy, thế nên, họ mới phân ra những ba phần nhân sự chỉ để giải quyết một ả phù thuỷ, tuy nhiên, dù dũng mãnh đến đâu, họ vẫn sợ cái gọi là “pháp sư”, là “ma thuật”, họ cứ liên tục nghĩ trong đầu rằng: sẽ còn bao nhiêu người sống sót trở về đây ?

    Trước khi đoàn quân Tolstoy biết gì, thì gương mặt của ả phù thuỷ đã xuất hiện trước mặt họ - một ả lính SS, thuộc binh đoàn phù thuỷ Brisingamen dưới quyền điều khiển của Heinrich Luitpold Himler. Giờ đây, toàn bộ binh đoàn Tolstoy mới biết rõ sự nguy hiểm mà họ gặp phải.

    Brisingamen là đội quân pháp sư thiện chiến nhất thế giới, chúng nắm giữ rất nhiều Artifact quyền năng, có trong tay những nhân tài giỏi nhất của Đế chế thứ III mà đất nước nào cũng phải ghen tị. Một tên trong chúng đủ sức xử lý một đạo quân vạn người, giờ đây, chỉ tầm tầm 100 kị binh Cường Hùng, làm thế nào mà họ có thể tiêu diệt được ả ?

    “Chết đi…” - Ả đang niệm phép, có thể phép này không cho phép ả cử động – một kị sĩ Tolstoy nghĩ, trước khi anh kịp nghĩ gì khác ngoài việc kết thúc chuyện này bằng cách nhanh gọn nhất, nòng súng đã nổ, và viên đạn lao thẳng tới vị trí của ả phù thuỷ kia. Chắc chắn, ả sẽ né đi viên đạn đó, ngay sau đó, pháp thuật sẽ được hoá giải, khi tầm nhìn rõ hơn, kị binh Tolstoy sẽ tiễn ả bằng một mưa đạn – Đó là kế hoạch sơ bộ, và chẳng ai tin rằng nó sẽ hoạt động đúng như những gì họ nghĩ, nhất là khi đối phương là một trong những tên phù thuỷ mạnh nhất

    “Phập…” – Và đúng như họ nghĩ, kế hoạch của họ đi theo chiều hướng mà họ không nghĩ tới…Bởi vì…Ả phù thuỷ đó đã trúng đạn…

    Thân hình nữ tính của ả ngã xuống, kèm theo những làn khói mana phủ quanh biết mất theo cái chết của ả. Cơn mưa dai dẳng bắt đầu nhẹ dần, nhẹ dần, rồi biến mất hẳn, trả lại cho tam giác Brody bầu trời quang đã vốn có của tự nhiên. Giờ đây, khó có vị kị sĩ nào tin nổi rằng tim mình vẫn còn đập sau khi đối đầu với một ả phù thuỷ. Dù cho họ dũng cảm, mạnh mẽ đến đâu, một con người không biết ma thuật mà đối đầu với một kẻ có học thức và tiềm năng pháp thuật thì chẳng khác nào lấy trứng chọi đá cả.

    Có thể đó là một mánh nào đó – Một kị sĩ nghĩ, và ông ta, ngồi trên con Cường Hùng, đến kiểm tra xác chết của ả.

    ! – Ông ta hoảng hồn – “Mọi người, chạy đi…”

    “Impaling Field…” - Một giọng nói nhẹ vang lên trong rừng thẳm.

    Trước khi những vị kị sĩ khác kịp nhận biết được chuyện gì đang xảy ra, thì từ dưới mặt đất, hàng loạt những cây thương, cây giáo màu đỏ thẫm xuất hiện, lao lên, cắm phập những kị sĩ đang đứng tại khu vực này, chúng xuyên qua cả người và cả gấu, mặc cho lớp da chống được những viên đạn dày nhất của đám Cường Hùng, đám thương ấy đâm xuyên qua chúng cứ như là cắt một lớp giấy. Đây không phải là những cây thường bình thường…chúng là những thứ tạo ra từ phép thuật…

    “Đúng là bọn ngốc mà…ta không nghĩ chúng bay lại phải khiến bổn cô nương ra trận…” – Từ khu rừng gần đó, có một cô bé trẻ bước ra, với mái tóc vàng óng được thắt hai dài bên, trông cô bé chẳng khác gì một cô bé người Đức dễ thương bình thường, nếu như cô bé không mang trên mình bộ quân phục nhỏ nhắn màu xám, kèm theo một quyển sách đỏ nhỏ nhoi vác ngay eo. Những kẻ còn thoi thóp hiện giờ mới biết rằng: chính cô bé này mới là pháp sư của quân Brisingamen-SS, còn ả phù thuỷ kia chỉ đơn thuần là một con búp bê gỗ đóng vai trò nhử mồi.

    “Mọi thứ chuẩn bị bắt đầu rồi à ? Thưa cô chủ” – Bram Stoker’s Dracula – quyển Artifact của cô bé trẻ tuổi lên tiếng.
    “Phải, lũ ngốc ấy nghĩ rằng dập cơn mưa đó là mọi chuyện sẽ xong xuôi. Trái lại, nó chỉ khiến cho mọi thứ trở nên tệ hại thêm.”

    Và đúng như lời của cô bé nói…mọi thứ chỉ bắt đầu tệ hơn với quân Hồng quân chứ không phải quân Đức.

    Cơn mưa đó hệt như một loại tính hiệu vậy, nếu như quân Đức đủ mạnh để cho quân Hồng quân không kịp xoay sở, thì “họ” sẽ không phải vào cuộc, nhưng bởi vì khả năng của những binh sĩ Soviet, cùng sức mạnh đến từ con át chủ bài mang tên kị binh Tolstoy, cơn mưa đã bị gạt bỏ, và “họ” bắt đầu coi đội quân Soviet tại đây là mối nguy hại thật sự.

    “Họ” - Những pháp sư Brisingamen-SS bắt đầu lâm trận.

    Cô bé đó, cùng với quyển Dracula của tác giả Bram Stoker, bắt đầu tà tà tiến thẳng vào thành phố Dubno…Miệng cười thì thầm thút thít, chờ đợi bữa tiệc máu sắp xảy ra do mình làm chủ trì.

    Từ đằng xa, một đám ruồi chở một vị pháp sư quấn trong hàng hàng lớp lớp băng xám bắt đầu xuất hiện trên bầu trời Lutsk, hứa hẹn sẽ mang đến nỗi sợ tàn độc nhất dưới những yêu ma tà pháp đến từ quyển Chúc thư của Solomon,

    Và còn một kẻ nữa…vị pháp sư cuối cùng trong quần đoàn Brisingamen ở Brody…

    Hắn lao đến như gió, chỉ chừa lại cái bóng màu vàng óng phát ra từ cỗ xe vẫn liên tục gào thét. Chẳng mấy chốc, hắn trở thành vị pháp sư nhanh nhất đến được mục tiêu của mình – Thành phố Brody, ngay trước mắt những người lính hồng quân, hắn khoe mẽ cỗ xe máy Sleipnir của mình – một chiếc môtô có 4 bánh đằng trước và 4 bánh đằng sau thẳng một hàng. Hắn có vẻ như là kẻ nhân từ nhất trong số ba pháp sư ở Brody, bởi vì với tốc độ đó, hắn hoàn toàn có thể làm cỏ thành phố này trước khi lính Hồng quân kịp phản ứng, nhưng hắn không làm thế, mà dành cho chúng ít thời gian để niệm kinh cầu phật, và cũng để đưa ra lời cảnh báo của mình…

    “Chạy đi…hoặc là chết…”

    Trước khi những chiến sĩ hồng quân kịp hiểu gì, hắn niệm chú, gọi to: Mjölnir

    Từ tay hắn xuất hiện một chiếc búa sét, nó khá to so với dáng người trẻ trung của hắn, nhưng với một vị thần Bắc Âu, cây búa đó chỉ là một cây búa cùn đang làm dở dang, tuy nhiên, uy lực của cây búa “cùn” đó lại là thứ khiến người xưa bao đời nay phải khiếp sợ. Đó là Mjölnir - cây búa của thần sấm Thor vĩ đại.

    Hắn tung búa, cây búa lao tới, chạm xuống đất, và từ trên trời, hàng loạt tia sấm lao thẳng xuống, đánh ầm ầm trên hàng hàng lớp lớp xe tăng đang chuẩn bị chỉa nòng vào vị pháp sư trẻ tuổi. Chẳng mấy chốc, khắp thành phố Brody chỉ còn lại những mớ tro tàn, khá hơn thì là sắt vụn của những chiếc xe tăng Soviet.

    Cũng trong thời gian đó, tại Dubno, ba nữ quỷ không rõ nguồn gốc xuất hiện, chúng là những con ác quỷ được triệu hồi bởi cô bé kia, đến để tham gia bữa tiệc máu mà cô bé làm chủ. Chúng đùa nghịch trước những chiếc xe tăng, bắt những người lính mà chúng cho là ưa nhìn để thưởng thức xem máu của ai ngon hệt, mặc cho những tiếng súng vẫn liên tục rền vang trước ba bà vợ trẻ đẹp của quỷ dữ Dracula nổi tiếng.

    Và khung cảnh tại Lutsk cũng chẳng khác gì hai nơi còn lại, khi mà hàng hàng lớp lớp châu chấu, ruồi nhặn xuất hiện, ăn mòn ăn dần dần những gì thuộc về thành phố Lutsk – kể cả bê tông cốt thép, kể cả mảng thịt máu nồng của những người dân thuộc liên bang Soviet. Với chúng, những thứ đó, sắt thép, máu thịt, hay những giọt Mana chảy trong huyết quản con người chẳng thua kém gì vị ngon của đồng lúa, của những thùng rác ôi thiu hay những thứ vứt bỏ đi bởi những sinh vật đứng đầu chuỗi thức ăn . Tất cả đều đứng dưới trướng của con quỷ ruồi Beelzebul khổng lồ, được triệu hồi bởi gã quấn băng kia bằng những nghi thức hiến tế người sống được làm nhanh gọn lẹ, với thành phần là những kẻ xấu số không kịp chạy thoát.

    Đúng như những gì cô bé kia nói…mọi thứ đã trở nên tệ hơn bao giờ hết. Hy vọng ở đâu ? – Những chiến binh Hồng quân còn sót lại đang kêu trời kêu đất, mong muốn vị thần ở trên cao ban cho họ một cơ hội để sống, trước khi họ bị xé xác, bị thiêu rụi, hay bị bào dần bào mòn sinh mệnh của mình. Hỡi ơi…ai nói trời có mắt ? Trời chưa bao giờ có mắt ? Những kẻ xui xẻo bắt đầu nguyền rủa trời, người may mắn thì vẫn còn chút hơi thở để mà cầu nguyện thánh kinh, kẻ không may thì chết bằng những gì thảm khiếp nhất mà ba tên pháp sư mang lại. Quang cảnh bây giờ chẳng khác gì địa ngục sống.

    Nhưng lời nguyện cầu của họ đã được đáp lại.

    “ĐOÀNG…”

    Từ trên cao, như những thiên thần giáng trần, “họ” – những kẻ đến từ Moscow, hạ giới. Họ đã đến, hy vọng của những con người, đã, đang và sẽ hy sinh vì Mẫu Quốc, những pháp sư đến từ khắp nơi trên đất nước Nga, nay hội tụ lại dưới tên gọi Bolshevik – những người con của Lenin, đã đến để cứu giúp.

    Người ở Dubno là một cô gái trẻ người Nga, với đôi môi đang chảy máu vì giận dữ, khi thấy những người đồng đội ngã xuống chỉ vì sự chậm trễ của bản thân mình. Hãy yên tâm đi, những con người không được vận may phù hộ, cô và Constitutiones Synodales sẽ thay họ báo thù.

    Người đối địch với kẻ quấn băng cũng đã xuất hiện, một pháp sư da đen – điều này rất là hiếm tại liên bang Soviet, anh ta cũng buồn khi thấy xác của những người đồng đội đang dần trở thành mồi ngon của ruồi nhặn, nhưng anh không để cho cảm xúc chiếm hữu, anh không cần nó, không cần con tim, nó là thừa thãi, đừng lấy nước mắt làm quà tặng, hãy sử dụng Quyển sách của Enoch, máu của quân thù chính là món quà tuyệt nhất dân tặng cho những con người nơi đây đang hiện diện tại nước của Người.

    Và người còn lại.

    “ẦM ẦM ẦM ẦM…”

    Tên SS cưỡi chiếc Sleipnir đang phải vật lộn với chàng trai pháp sư đồng tuổi với hắn ở trên không , khẩu Shotgun không báng màu trắng của cậu là một thứ vũ khí lợi hại, một phát súng, mười mũi tên ánh sáng lao ra từ nó, dò tìm tới những nguồn Mana lớn để mà tìm và diệt, hiển nhiên rằng, tên pháp sư Đức này chính là một trong những con mồi của nó khi nguồn Mana của hắn vẫn không ngừng tuôn chảy trong không khí.

    Mjölnir” – Tay vẫn cầm cây búa, hắn đập mạnh xuống đất, và hàng loạt tia sét bủa vây xung quanh để bảo vệ hắn. Hắn dừng xe lại, và một nụ cười thú vị hiện lên nhè nhẹ trên khuôn mặt hắn, dù rằng mắt hắn đang thâm tím lại, hệt như một kẻ lâu ngày không ngủ, nhưng không, đó là đôi mắt của một kẻ đã giết người, và đã giết rất nhiều người, cho đến mức độ mà “cái chết” chỉ đơn thuần là một hạt bụi bay qua cuộc đời của hắn..

    Chàng trai trẻ đang bay lượn trên bầu trời bằng đôi cánh của mình, nhưng nó không giống cánh lắm, nó chỉ đơn thuần là “một cơn gió mang hình đôi cánh”. Và cậu hạ cánh khi thấy đối phương của mình không tấn công…

    “Cậu là ai ?” – Tên pháp sư cưỡi Sleipnir hỏi tên đối thủ của mình, một phẩm chất cao quý thể hiện sự tôn trọng người khác của một quý tộc: đó chính là biết tên kẻ mình sẽ giết.
    “Hãy nhớ lấy cái tên này…thằng Nazi kia.” – Cậu nghiến răng trong giận dữ - “Joseph Revmira của lữ đoàn pháp sư Bolshevik…Hãy nhớ đấy. Bởi vì ngày này năm sau sẽ là giỗ của mày”[/SPOIL]


    Facts:
    [SPOIL]
    Mikhail Petrovich Kirponos: Vị tướng quân lãnh đạo phe Soviet trong trận Brody lịch sử, tiếc rằng ông chết ở trận Kiev năm 1941
    Trận Brody: Trận đấu tăng lớn nhất thế chiến thứ 2 từ 23 - 30 tháng 6 năm 1941, sau đó bị thay bởi trận Kursk.
    Georgy Konstantinovich Zhukov: Vị tướng tài ba nhất liên bang Soviet.
    Nazi: Cách quân Đồng Minh chỉ phát xít, thường là chỉ Đức.
    800 và 8064: số liệu chính xác về số tăng trong trận này.
    T-34 và KV: hai loại tăng được sản xuất hàng loạt của Soviet.
    Dubno và Lutsk: Hai mục tiêu khác của Đức tại Urkaine, cùng với Brody, cả 3 tạo thành một tam giác.
    Hồng quân: quân đội của Soviet.
    Mẫu Quốc: chỉ Soviet, nhưng chỉ về nước Nga nhiều hơn.
    Kị binh Tolstoy: đây là quân đoàn kị binh do mình...chế :-". Còn về Tolstoy thì mình lấy ý tưởng từ tác giả của quyển tiểu thuyết The Road to Calvary (1922-41) bởi Bá tước Aleksey Nikolayevich Tolstoy.
    Brisingamen: chiếc vòng cổ của nữ thần Freyja, nghe nói có truyện nói rằng Freyja đã đánh đổi 4 nụ hôn cho 4 tên dwarf để có đc nó ;)). Sau đó, nó bị Loki lấy cắp, để lấy lại nó, Odin ra lệnh Freyja gây nên cuộc chiến giữa vua Högni và vua Heðinn trong 143 năm.
    Bram Stoker’s Dracula: tiểu thuyết về Dracula viết bởi nhà văn người Ireland Bram Stoker :P.
    Chúc thư của Solomon: Tiếng Anh là Testament of Solomon, một quyển sách ma thuật (Grimoire) do Vua Solomon viết.
    Mjölnir: cây búa sét của thần Thor trong thần thoại Bắc ÂU.
    Beelzebul: vua của côn trùng trong kinh thánh, thuộc hạ của Lucifer, từng là một trong những thiên thần cấp cao trên Thiên đàng.
    Bolshevik: tên của đảng cộng sản Nga trước và trong cách mạng tháng 10.
    Constitutiones Synodales: Một quyển sách nói về thần thoại Phổ.
    Quyển sách của Enoch: Book of Enoch là một quyển sách pháp thuật của người Do Thái và có ít liên hệ với kinh thánh, được nhà thờ dòng chính thống Ethiopia và Eritrea công nhận, nhưng không áp dụng bởi những nhà thờ còn lại.[/SPOIL]
     
    Chỉnh sửa cuối: 4/11/11
  20. lehuutri123

    lehuutri123 Dragon Quest Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    5/3/07
    Bài viết:
    1,350
    uh hử, chap này viết cảnh chiến tranh rất tốt, tinh thần của hồng quân cũng vậy, nói chung là lột tả đc không khí của chiến trg.

    các artifact cũng rất ok, tạo sự thú vị.

    nhưng mình có 1 cái phàn nàn là nó lại theo kiểu "5' sau lại xuất hiện kẻ mạnh hơn", đại loại vậy. Lúc đầu nazi chiếm ưu thế, sau đó xuất hiện kị binh tolstoy, rồi sau đó bị tiêu diệt trong nháy mắt, nó k bộc lộ đc sức mạnh nhiều. Hoặc nếu đó là ý của cậu, magician >>>>>> tất cả (bao gồm cả kỵ binh tolstoy trong đó) thì cái này hoàn toàn hợp lí, chả có vấn đề gì.
     

Chia sẻ trang này