Bài của mình khá dài, mọi người ngại đọc cũng được, không sao, còn không thì chia sẻ với mình, văn của mình hơi dài dòng :). Cảm xúc của mình lộn xộn lắm. Gia đình : Khi tôi sinh ra, mẹ tôi là người vợ thứ 2 của bố tôi, 2 người lấy nhau trong dị nghị của hang xóm láng giếng, của sự đe nạt từ gia đình. Mẹ tôi vẫn chấp nhận lấy bố tôi, bà chấp nhận hang ngày nhìn mặt người vợ cả với 2 người con được khoảng 11 và 9 tuỏi gì đó, theo tôi nhớ là vậy. Tuổi thơ của tôi êm dịu, chắc vậy, tôi không biết phải gọi nó như thế nào. Tất cả những chuyện này đều nằm trong hồi tưởng của tôi, những kí ức mà tôi sẽ khong bao giờ quên. Không hiểu tại sao, sau 20 năm, tôi vẫn nhớ như in cái đêm mà lúc đó tôi 2-3 tuổi gì, bố tôi đánh tôi, ông tát tôi, để rồi sang hôm sau xuống quán phở của bà ngoại, mọi người ai cũng xót xa. Mỗi làn tôi nhớ về đêm đó, là liên tiếp những kí ức về người đàn ông say rượu đánh đập tôi vô cớ. Chỉ vì tôi yêu bà tôi quá, tôi lên nhà bà ngủ, sang hôm sau, sau khi ăn sang ở quán bà xong, anh tôi gọi tôi về nhà, đã thấy bố tôi cầm roi đợi sẵn, đánh tôi không cần biết tôi là 1 đứa trẻ 6 tuổi, đánh tôi cảm giác tôi không còn thấy gì….ngày hôm đó, mặt mũi bê bết, chân tay xước xác, đi không vững, tôi lê lết đi học,….mà vẫn không hiểu tại sao tôi lại bị đánh :). Cứ thế cứ thế, kí ức tiếp tục dội về, những đêm đang ngủ cũng bị ông dựng dậy đấm. Đi vệ sinh lâu 1 tí, là bị ông đạp, bắt dí mặt vào đống chất thải kia mà không được ý kiến, những lần mẹ tôi đỡ cho tôi, đến ngất xỉu, đến gãy tay…..lúc đó tôi vẫn không biết vì sao tôi phải chịu như vậy. Trước kia, nhiều lúc tôi cảm giác, tôi muốn chết thay cho người anh cùng cha khác mẹ của tôi, người tôi coi là thần tượng của mình. Anh ra đi trong lời bàn tán của hàng xóm láng giềng, anh nghiện, anh không có tiền mua thuốc. Lúc đó, mẹ cả của tôi đã mất từ lâu, bố tôi thì đang ở trong trại, 1 mình mẹ tôi gánh vác 2 gia đình, nuôi ăn học 3 người và miệng ăn, lẽ dĩ nhiên, không ai quản lí, anh tôi làm thế cũng khong trách được, tôi thương anh tôi nhiều lắm. Nhưng rồi mọi chuyện cũng ổn, dần dần tôi quen với việc bố tôi say rượu, dù sao, ông vẫn là bố tôi, tôi vẫn nể phục ông vươn lên từ 2 bàn tay trắng, ít nhất là làm tôi thành đứa không chơi bời bê tha như bây giờ. Tôi có giấc mơ đi du học, tách khỏi gia đình, đến một phương trời không ai biết mình, để có thể chứng tỏ hết khả năng của mình mà không nhờ ai. Tôi ấp ủ giấc mơ đó từ năm lớp 10, bố tôi luôn động viên tôi, cứ học đi, học được thì bố cho mày đi bất cứ đâu cũng được, tôi như đứa trẻ vừa xin được mẹ xuống sân chơi ném lon với lũ bạn, cũng đam mê, bỏ mọi thứ để nuôi giấc mơ đó. Nhưng dần dần, cho đến tận bây giờ, khi tôi 20 tuổi, tôi…vô vọng thật sư. Tự nhiên mấy tháng gần đây, lúc nào ngồi tôi cũng bị chì chiết, là *** bao giờ làm gì nên hồn, cái *** gì cũng làm hỏng. Rồi bố tôi lại rượu chè, nợ nần chồng chất, tôi vẫn kệ, tôi vẫn nghĩ rằng bố tôi sẽ lo cho tôi, nhưng càng ngày, cái ước mơ của tôi càng bị đè xuống, cho đến bây giờ, nó sụp đổ hoàn toàn. Tôi không biết phải đi tiếp thế nào, phải làm gì….. Thời gian gần đây hầu như đêm tôi không ngủ được, thức trắng, vì sợ đang ngủ, bố toi say, gọi tôi không nghe thấy, ông lại lọ mọ, có làm sao thì…. Mẹ tôi không sống nổi mất. Ngày ngày tôi đối mặt với người đàn ông bê tha kia, tự hỏi đó là ai. Cho đến hôm nay, lúc ông đang say, ông lại gọi mẹ tôi và tôi lên, ông bảo mẹ con tôi không quan tâm gì ông, lừa dối ông. Tôi cầm bát cháo lên cho ông, ông nhìn tôi “ Đ** m* mày nhìn tao như kẻ thù thế à ! “…… Tôi thề danh dự là tôi chưa bao giờ có ý nghĩ đó, tôi chưa bao giờ có ý khinh thường bố tôi. Nhưng tôi chợt nghiệm ra, từ bé đến giờ, chưa bao giờ tôi thấy ai đánh con mình…..như kẻ thù như ông…….. Tí mình lên viết tiếp, cám ơn các bạn đã đọc :)
Đơn giản.Bật lại ông bô cậu đi,nếu dc thì dọn ra ngoài luôn.Đàn ông con trai ko dc nhu nhược.Nếu lo cho mẹ thì đem mẹ ra ngoài sống luôn. ps:hoàn cảnh của mình cũng giống cậu ông bô mà nhậu nhẹt về là gây sự với tất cả mọi ng,mẹ mình là ng bị nhiều nhất.ổng đánh mình nặng nhất là hồi nhỏ khi say rượu mình bị phang nguyên ghế lên đầu,chảy máu nặng phải đi bệnh viện.:(nhưng đỡ cái từ đó tới giờ la mắng đập phá chứ ko còn đánh mình.
gia đình mình thí may mắn là êm ấm hơn rất nhìu so với những gia đình khác nen việc góp ý chắc cũng có phan hạn chế nhưng mà theo minh nghĩ con trai đã lớn goi thì có vấn đề j dù là với gia đình thì cũng nen thẳng thắn nói chiện để giải quyết. Có thể nc dzoi bác bô theo hướng ng lớn thì hơi khó đối với 1 số ng, nhưng mà nó tác động trực típ vào suy nghĩ của ba cậu, ông có thể sẽ nghĩ khác hay đại loại hạn chế hơn việc càm ràm mắng nhiec hằng ngày. Theo mình nghĩ ba cậu hiện h đang bế tắc lam nên việc bị rơi vào tình trạng như jay là ko thể tránh khỏi, và thường it ai thoát ra một khi đã rơi vào. Cố gắng giữ vững lý trí để giải quyết nha cậu.
Bạn có tình yêu lớn từ 2 người phụ nữ là mẹ và người yêu hiện tại , vậy cũng hạnh phúc không kém nhiều người rồi :) . Cố gắng tìm hiểu thật kỹ xem nên học ngành gì dễ kiếm việc bạn ạ , ước mơ là một phần , thực tế lại là một mặt khác . Chúc may mắn
Các thanh niên cứ xui dại bạn ấy. Bật lại rồi mấy hôm sau lại có bài báo "con giết cha trong cơn say blahh blahh" nhan nhản thì buồn .. Cứ chấp nhận số phận thôi bạn,hiện tại bạn may mắn hơn nhiều người là có tình yêu hoàn toàn từ 2 người phụ nữ là mẹ và ny. Bám vào đó mà sống tiếp,chớ có nghĩ quẩn làm liều hại cả cuộc đời mình nhé bạn . Còn ông bố,tôi nghĩ là do buồn tủi quá nên mới sinh ra rượu chè như vậy,hôm nào 2 bố con nói chuyện thẳng thắn với nhau,được thì tốt không được thì cứ coi như mình đã có lòng làm trọn đạo làm con. Chúc bạn sáng suốt đủ
@#10 : tất nhiên là né rồi , vậy theo bạn : bạn sẽ ngồi im rồi bạn làm gì ? xỉa lại ông ý = 1 con dao @ chủ thớt : cố gắng lên bạn vẫn còn nhìu chông gai mà bạn còn phải vượt qua . tự tin lên bạn nhé :)
chúc bạn luôn thành công và yêu đời hơn nhé. cuộc sống không bao h cô đơn đâu bạn, mở tấm lòng ra bạn sẽ có rất nhiều niềm vui. ít nhất ae trên gvn cũng sẽ chia sẻ vui buồn cùng bạn. thanks
Tôi kô hiểu là troll chổ nào khi mà bật lại ông già của chú thớt nửa . Chắn lẻ sợ nhửng lời thiên hạ mà cứ để người thân , bản thân . Tương lai , quá khứ , hiện tại kủa mình vùi dập trong kái địa ngục đó à