http://www.youtube.com/watch?v=budM0JPNyNA (Chỉ cần em hạnh phúc ) Tôi có một người bạn thân rất thân từ hồi nhỏ, cùng nhau sống cùng có nhau, tin tưởng vào nhau và coi nhau như bạn ... Nhưng từng ngày trôi đi và em và tôi đều phải trưởng thành hơn. trong cuộc sống này tôi không phải là người giàu có hay quá nghèo để không thể không làm gì được. Tôi đã cố gắng sống để tìm hạnh phúc cho riêng mình...Nhưng sự thật, thật quá phủ phàng... Một ngày nọ, em đã đến bên tôi và tâm sự với tôi rằng em đã yêu một người chàng trai khác. Từ khi nghe điều đó, em có hiểu tâm trạng lúc bấy giờ của tôi ra sao không... Nhiều lúc tôi cũng tìm mọi cách để nói với em rằng "Tôi yêu em...thật sự yêu em... cần có em biết bao".Nhưng...tôi vẩn không thể làm được điều đó... Sau những ngày tháng cùng em chia sẽ những tâm sự. Nổi đau cứ thế một lúc một lớn hơn. Một ngày nọ tôi thấy em và người ấy đi cùng nhau vui cười với nhau tay nắm tay, lúc ấy sự tuyệt vọng càng một lớn thêm. Rồi vào một ngày nọ tôi quyết định tuyển vào hàng ngũ quân đội, thực chất tôi đang trốn tránh. Khi tôi nhắn với em rằng tôi sắp đi xa có thể một thời gian sẽ không ở bên cạnh em, vì tôi muốn mình mạnh mẽ hơn nữa. Tôi có thể chịu đựng được tất cả mọi thứ nhưng không thể nào chịu đựng mãi được. Tôi sẽ hy sinh để cho em hạnh phúc nhưng điều đó có thể sẽ nổi đau của tôi và tôi chấp nhận điều đó. Sau một năm trôi đi từ lúc đó tôi không hề nhắn tin với em hay gọi cho em một lời nào. Tôi đã an tâm tư tưởng là mình sẽ mất em, phải tôi hiểu được điều đó. Có thể bây giờ em rất hạnh phúc với người ấy... Rồi tôi được phép về... Khi tôi đứng trước nhà cô ấy, khi trong thấy cô ấy phờ phạc đi lúc nào không hay... Cô ấy gầy hơn trước và có lẻ xanh xao hơn...Khi tôi nhìn cô ấy. Một giọt nước mắt rơi xuống...Và cô ấy đánh tôi... Và điều đó đã in vào trong tâm trí tôi... Tôi không biết chuyện gì đã xảy ra một năm trước...
khi người ta đánh mất thứ gì . thì người ta mới biết quý trọng nó . Có thể bạn còn quan trọng hơn người cô ấy yêu rất nhiều .
^ Đúng đấy, mất đi rồi mới thấy đáng tiếc, mới quý, chủ thớt hãy thổ lộ với cô ấy đi, quá khứ thế nào thì cũng đã xảy ra rồi, không thay đổi đc.
Đã từng trong tình trạng này suốt 4 năm ::), mình hiểu và chia sẻ với cậu. Nhưng dù sao chuyện đã vậy, chấp nhận thôi ::)
chủ topic muốn nói ý gì? nếu bạn muốn nói bạn hi sinh cho hạnh phúc của cô ấy thì bạn sai rồi, nó là cái vỏ bọc ngụy biện cho cái nhát cáy của bản thân thôi. Đoạn cuối thì quá mơ hồ, chủ topic viết thế chắc cũng có ý nên mình cũng ko lạm bàn.
Chắc ra đi ko lời từ biệt nên nó làm thế Còn gầy guộc đi thì có nhiều lý do, có thể bị ng yêu đá, gặp rắc rối trong công việc, bị bệnh nan y, vân vân Đoạn cuối cứ như là chuyện kể dài kỳ
Chuyện tình cảm tự bạn không nắm bắt thì chẳng ai nắm bắt dùm bạn cả. Bản chất của tình yêu vốn là ích kỷ và giữa tình yêu không có sự nhường nhịn nên ngay cả khi không được cũng phải thử đi tranh thủ một lần. Thà mình thử rồi mà không được còn hơn bạn không bao giờ thử, bạn đừng ôm tư tưởng yêu kiểu phim Hàn mà làm lỡ chuyện cả 2 người. Nếu bạn còn yêu cô ấy thì hãy dũng cảm tỏ lòng mình cho cô ấy nghe. Chứ đó không phải là hi sinh đâu bạn đó là hèn hạ thì đúng hơn. Vì chắc gì người con trai khác đã yêu cô ấy hơn bạn. Thế nhé dũng cảm lên chúc bạn thành công.
bạn cho cái kết mơ hồ thế này thì anh em chém gió thoải mái à . Bạn viết ngắn gọn và dễ hiểu đoạn cuối đi nè . Cơ mà con trai chúng ta tưởng mạnh mẽ lắm nhưng cũng gục trc' 1 người con gái mà thôi , Qtrọng là phải biết đứng lên bạn à . CS nhiều khi mình chọn ng này , rồi lại có nhiều ng khác tốt hơn xuất hiện , nhưng ... đâu phải chạy theo cái tốt hơn là nó sẽ mãi mãi .