Mạnh Tử còn bé lắm, tóc đặng trái đào, mặt mũi tuấn tú và cực kỳ hay hỏi, hay bắt chước người to. Mẹ của Mạnh Tử yêu con cực kỳ, bà mong con sau này học hành chuyên nghiệp giang, trở thành hiền tài. Chính bởi vậy, bà luôn để ý tới vấn đề dạy con. Dịch vụ chuyển nhà Ngày đó, nhà Mạnh Tử ở gần 1 tha ma to. Ngày nào nghĩa trang cũng với đám tang, với ngày vài ba đám an táng. Đám tang đông, người khóc thương thảm thiết, người an táng thì đào huyệt, hạ quan tài, lấp đất khó nhọc. những câu vấn đề của những bà trong xóm không thể thiếu những lời bình luận về đám tang và chuyện chôn cất. Bọn con trẻ cứ tròn xoay mắt ngắm nhìn đám tang và nghe người to bình luận. Thế rồi, chúng chơi trò đám ma, cũng chia ra đóng vai người táng, người khóc lóc, người đưa tang, thật não nùng. Mạnh Tử cũng đam mê chơi có nhiều người bè các trò đó, cũng đào, chôn, lăn, khóc… Hôm đó, mẹ Mạnh Tử đang ngồi dệt vải, thấy lũ trẻ rủ nhau đi chơi cũng cho Mạnh Tử theo cộng. 1 lát sau, nghe tiếng trẻ con gào khóc, tiếng hô dẫn đám tang lạ tai, bà rời sườn cửi ra ngõ coi và giật mình thấy đó là đám tang trò chơi của 1ũ trẻ. Mạnh Tử cũng cộng lũ trẻ đào, chôn, lăn, khóc như đám tang chúng vẫn xem. Bà mẹ lo lắng, đề cập mang chồng : "Con ta thơ dại mà cứ suốt ngày đào, chôn, lăn, khóc như thế này rồi thì trò chơi sợ hãi, chúng sẽ sinh buồn chán còn đâu tâm khảm mà học hành nữa". Bố Mạnh Tử cung hiểu ý vợ nên để bà tự lo liệu. Bà mẹ đã quyết chuyển chỗ ở đi chỗ khác, đổi thay chỗ sống cho con. Mẹ Mạnh Tử dời chỗ ở để dạy con Thế là, mẹ Mạnh Tử đã chuyển đến không gian sống mới. Nhà ở sắp 1 dòng chợ to của cả vùng, việc mua bán cực kỳ dễ dàng. Mạnh Tử cũng ko choi trò đào, chôn, lăn, khóc nữa. Bà mẹ thấy thế cũng mang vẻ yên ổn lòng. Mặc dù thế rồi, 1 hôm, bà thấy Mạnh Tử chơi trò bán hàng sở hữu bọn trẻ. chúng cũng bày rau củ, những con gà, con lợn, con trâu nặn bằng đất và cả giết bò, thịt lợn bằng đất để tậu bán. nó cũng mặc cả, nhắc thách, bao biện nhau vì cân gian… hệt như phiên chợ của người to. Bà sợ quá. té ra, những trò lừa lọc, tậu gian bán lận ở chợ đã nhiễm vào lũ trẻ tự bao giờ mà chẳng người nào hay. Phải dọn nhà đi chỗ khác thôi, bà nghĩ. Giá chuyển nhà Nhà Mạnh Tử được dọn tới chỗ xa Thế nhưng sát với trường học của thầy Đồ. học sinh tới học rất đông, tiếng giảng bài của thầy Đổ ngân nga, sang sảng vọng sang nhà Mạnh Tử. Bà mẹ xin giáo viên cho Mạnh Tử sang học. Mạnh Tử chăm chỉ đọc sách, học hành ngày càng chuyên nghiệp. Sau này, lúc Mạnh Tử đã trưởng thành, bà mẹ càng nghĩ càng thấy chuyện chuyển nơi ở mới của mình là đúng. Thật là “Gần mực thì đen, gần đèn thì rạng”.