Em vẫn có thể tự học một mình mà không cần những lời chỉ dẫn bên tai của anh như ngày xưa. Em vẫn vượt qua kì thi một cách tốt đẹp như những ngày có anh! Không có anh, em vẫn ổn… Em vẫn một mình đạp xe dạo phố phường vào những chiều cuối tuần, ăn kem cùng với hội bạn thân, chụp hình nhí nhảnh với bất kì người bạn nào em gặp trên phố. Em vẫn có thể tự học một mình mà không cần những lời chỉ dẫn bên tai của anh như ngày xưa. Em vẫn vượt qua kì thi một cách tốt đẹp như những ngày có anh! Không có anh, em vẫn ổn... Em vẫn đến lớp học guitar vào những buổi tối muộn, vẫn một mình chơi những bản nhạc mới phức tạp mà không cần sự hướng dẫn của tay guitar cừ khôi như anh. Em vẫn vui vẻ với ngày sinh nhật bên gia đình thân yêu, bên đứa em gái nhỏ nhắn nghịch ngợm, bên đám bạn vô tư cười nhiều, duy chỉ thiếu món quà từ… anh. Không có anh, em vẫn ổn… Em vẫn yên ổn chịu đựng những mất mát gia đình mà không cần những tin nhắn an ủi ấm áp của anh. Em tự nhủ mọi chuyện sẽ qua thôi, vì đây không phải là lần đầu tiên em vấp ngã. Em vẫn khóc thật to, vẫn tự lau nước mắt mỗi khi lòng trống rỗng, vẫn thoa son để thấy sự chua xót sẽ làm bản thân em ngày một mạnh mẽ hơn. Cuộc sống ngày càng trở nên gấp gáp xô bồ, và ai cũng phải chạy theo cơn lốc ấy. Dù em biết trái tim mình chẳng hề được mạnh mẽ như những gì em nghĩ, nhưng ai rồi cũng phải tự mình lớn lên. Em không phải là đứa con gái nhút nhát mỏng manh như ngày xưa nữa đâu. Em sẽ mạnh mẽ và cứng cỏi hơn bao giờ hết khi không có anh bên cạnh. Cho dù đôi lúc em tưởng mình gục ngã trước bao nhiêu sóng gió, nhưng rồi bên cạnh em vẫn còn đó những người thân, những người bạn luôn đồng hành cùng em trên mọi bước đường. Em ổn, anh à! Còn anh, anh ổn không?
càng đọc càng thấy bạn ko ổn @@ càng cố quên thì sẽ càng nhớ thôi, buông xuôi đi, muốn nhớ thì nhớ, muốn quên thì quên, đừng tâm niệm gì trong đầu, như thế nhẹ nhàng hơn.