- Lương của em sẽ lên 30% - Tức là bao nhiêu hả anh? - Tức là lương của em giờ là 6tr5 - Nhưng anh bảo mức 7 tr là thấp mà, sao giờ em chỉ được có thế? - Có lẽ anh cũng phải xem lại anh. Nhưng công ty ... .... Em còn có thấy vấn đề gì không? - Vâng em ko có vấn đề gì nữa. ... Vậy là đã lâu lắm rồi, có lẽ đến mấy năm rồi mình lại mới buồn như hôm nay. Hôm nay đúng là một ngày thật buồn giống như ngày xưa. Ngày đó là hồi cấp 3 khi mình cãi nhau ở nhà. Đến lớp đứa bạn gái ngồi cạnh bảo "chỉ sợ như hôm nọ N nhìn mặt như vậy đến" lớp. Hôm nay ra hàng nước ngồi lại có 1 con bé cấp 2 bảo "Anh chắc chắn là 1 là có chuyện buồn, 2 là bị làm sao". Mình chẳng nói gì cả, nhưng trong tâm muốn "cám ơn em, ít ra anh cũng được an ủi một chút gì đấy vì có ai đó cảm thông". Cơ quan họ nói họ hiểu và đánh giá cao mình nhưng đó chỉ là lời nói dối hay là kiểu nói một đằng làm một nẻo. Đối với những người đi làm thì lương là thứ duy nhất công ty đáp lại với nhân viên. Còn lại là toàn sai việc nọ việc kia, có ai quan tâm đến cái sự "đánh giá ấy". Ở cuộc họp trước khi mình đề nghị 7 triệu, thậm chí họ đã đề nghị 8 triệu. Mình đã thấy rất vui và phấn khởi, cho rằng mình đã được đền đáp xứng đáng. Mình đã kì vọng rất nhiều cho đến ngày hôm nay mình nhận được một thông báo mà có lẽ 5 năm qua mình mới có cảm giác chán nản như thế. Mình đã ngồi đần ra cả nửa tiếng mà ko thể khóc nổi. Mình bị tổn thương mình rất ức nhưng biết trách ai đây? Mình ko thể trách anh trưởng phòng. Có lẽ mình phải tự trách mình trước. Nhìn lại 2 Năm qua từ ngày đi làm mình vẫn vô tư. Thời gian đầu mình coi như chỉ là kiếm một việc lấy kinh nghiệm sống cũng như kiếm tiền tiêu vặt, thậm chí đi làm cho bằng bạn bằng bè. Nhưng mới đó mà đã 2 năm rồi. Thời gian thật nhanh và trong những ngày tết, mình đã có 1 thời gian để nghĩ nhiều về bản thân. Những gì đã qua những gì đã đạt được những gì đã mất và nhưng điều đáng tiếc đáng lẽ phải đạt được.Nhìn lại bản thân có lẽ từ trước đến giờ mình chưa bao giờ là một người chăm chỉ. Nhưng phải nói thật là quãng thời gian từ đại học mình trở nên lười biếng hơn hẳn và có lẽ mình phải đánh đổi một xuất phát điểm thấp. Đó là cái bằng trung bình khá và một vốn tiếng anh còi cọc. Mình nghĩ đơn giản là mình kém nhưng làm lâu cớ quan này có thể giúp mình phát triển và từ đó mình sẽ có mức lương ko đến nỗi. Nhưng đến bây giờ mình ko thể vô tư được nữa rồi. Mình đã lún sâu vào rồi. Những kiến thức thu gặt được ko thể nói là ít nhưng cũng chả là cái gì cả. Anh trưởng phòng nói, em còn trẻ phải cố gắng phấn đấu. Thật hài hước, mình nghĩ chính vì mình còn trẻ mình phải phấn đấu về tiếng Anh rồi kiến thức chuyên ngành chứ phấn đấu ở đây sau 1 năm lương tăng lên 1tr5 thì tương lai thế nào. Bao giờ mới được nổi 15 triệu. Rồi 2,3 năm nữa mình sẽ ra sao. Mình đi làm vất vả vì cái gì chứ. Không phải kì vọng một mức lương cao hơn sao. Thà đi làm việc chỗ nào nhàn nhã lương 3,4 triệu còn đỡ hơn ở đây làm đêm làm hôm nhiều khi thấy nhục quá mà cuối cúng bị đối xử như vậy. Giờ mình trăn trở quá. Mình đã lún sâu vào đấy quá lâu. Nếu mình nghỉ việc thì những kinh nghiệm ở đấy sẽ coi như vứt hết. Không có lương không có tiền tiêu. Nhưng cứ chấp nhận đi làm như thế này sẽ mất hết thời gian, không người yêu, không học hành, đi làm mà cúi đầu so với các phòng khác( Phòng mình lương được đánh giá là thấp nhất cơ quan). Mình ko đủ dũng khí để nghỉ việc mà cũng ko biết có nên tiếp tục hay ko nữa? Kì kèo đàm phán lên lương chăng? Mình thấy chẳng ra gì, nó cứ như van nài công ty tiền vậy. Cả chiều hôm nay mình cứ nghĩ quanh quẩn chuyện này. Hay là mình bỏ làm ở nhà đi học thật chăm rồi cố kiếm học bổng mà thoát khỏi chốn này nhỉ. Mình nhà Hà Nội đâu phải thiếu thốn gì mà phải ngừng học để cày thân trâu ngựa. Đi làm sao mà nản quá, hôm nay thật là bẽ bàng và nhục nhã. Mình là người luôn muốn tỉnh táo, sống lý trí trong mọi hoàn cảnh. Hôm nay có ông rủ uống rượu nhưng mình ko bao giờ mượn bia rượu để giải sầu những lúc thế này. Mình chưa bao giờ nghĩ mình phải tâm sự với ai về bất kì chuyện gì nhưng quả thật là sông có lúc người có khúc, kiểu gì thì kiểu đôi lúc cũng phải viết ra một chút để anh em lắng nghe chia sẻ. Không biết ngày mai sẽ ra sao...
Bạn chủ topic nên nói trực tiếp với sếp để xin được tăng lương, đây là quyền lợi của mình, không có gì phải ngại ngùng hết. Có lẽ do trước giờ tâm lý đó kìm hãm, làm bạn khó thăng tiến và chịu chấp nhận một mức lương không phù hợp. Bạn đi làm không chỉ để có lương, mà nó còn cho bạn kinh nghiệm, cùng các mối quan hệ nhỏ to vv. Nếu bạn lanh lẹ và chịu khó để ý một chút, không chừng bạn còn kiếm thêm được một khoản phụ thu nào đó gắn với công việc mình đang làm. Mặt khác, cũng góp ý một chút, thời buổi bây giờ xin việc hơi khó, bạn nên cân nhắc kĩ khi nộp đơn thôi việc. Việc xin học bổng du học cũng gian nan không kém: đòi hỏi cao và mất một khoảng thời gian dài chuẩn bị.
jống ông anh mình làm code ở vinaphone.Lương tháng 8tr mà toàn làm từ 8h sáng đến 10 tối,thức khuya dậy sớm.Làm mệt quá viết nhầm cái code khóa mất tài khoản của khách hàng lỗ mất 4 tỷ của cty,bị trừ lương 2 tháng luôn.Ông bà jà chửi quá trời kêu đi làm chỗ khác đi mà ông ko chịu
Công việc nào cũng có nỗi khổ riêng, vất vả riêng :). Bạn cứ nghĩ rằng, nhiều người còn vất vả hơn mình nhiều, mà thu nhập cũng chẳng bằng mình. Cứ nghĩ thế cho nó thoáng :). Lương của bạn ko tính là cao, nhưng cũng ko hề thấp (ko biết bạn đi làm đc bao lâu rồi). Mình ko dám đưa ra lời khuyên vội vàng nào cho bạn, tuy nhiên mình nghĩ bạn nên suy nghĩ kĩ càng và cẩn thận hơn về chuyện này. Bạn có thể nói chuyện với cấp trên để bày tỏ những vấn đề bạn chưa rằng chưa thỏa đáng. Nếu ko giải quyết đc, thì chỉ có 2 phương án, chấp nhận và tiếp tục làm. Hoặc xin thôi việc :). Và 1 khi đã chấp nhận làm thì ko nên phàn nàn làm gì, chỉ càng ức chế thêm thôi.
hay làm như ông anh,bà chị dâu mình đi /thấy ko ổn thì xem có chỗ nào ổn,lương hơn chút,cấp cao càng tốt thì xin với sếp ở công ty hiện giờ nghỉ việc :với lí do "hợp lí" /và thường họ sẽ giữ lại,tăng lương cấp .
Bằng của bạn là TB-Khá, có 1 năm kinh nghiệp là đủ điều kiện thi cao học rồi đó bạn... Lấy cái bằng thạc sỹ nâng mức lương cơ bản lên cái đã...
Mình làm hơn 1 năm rồi, cũng mới được tăng lương có 1,5tr . Làm thì mang tiếng 8h thôi nhưng ko nghỉ t7,cn, làm ca sáng hoặc tối. Suốt ngày cắm mặt vào máy tính... Nói thật là nhiều lúc thấy rất chán... và vẫn luôn tìm cơ hội mới. Bạn mới đi làm 2 năm, chắc còn trẻ mà, sao phải u sầu thế ::).
Cái ngành CNTT ít ai trụ lại 1 chỗ quá 5 năm đâu bạn ạ :). Mình vừa ra trường kí hợp đồng chưa đc 2 tháng đã bị headhunter lôi kéo sang cty khác với đề nghị hấp dẫn hơn, nhưng ở đời phải biết mình là ai cá đã rồi mới tính tới cái chuyện chức quyền lương bổng ....
Cám ơn các bác đã lắng nghe và cho em lời khuyên, mấy hôm nay em cũng đỡ tủi thân hơn Em định sẽ xin lên 7 tr một lần nữa. Dù thất vọng nhưng có lẽ em sẽ vẫn phải làm tiếp 1 năm nữa để đủ kiến thức nếu cần thì ra đi chứ em giờ nếu nghỉ thì cũng phí. Em đang tính tìm lời để nói với trưởng phòng, bác nào cho em hỏi nên dùng lời nào để nói với
NGhĩ cũng tức, thời buổi bây giờ công việc đòi hỏi thì cao, mà lương thì ở dưới núi, mấy bà nhân sự cứ viện cớ cty còn nhiều khó khăn, lúc cty ổn định rùi thì chả thấy j hết trơn. Nản..!
4,5tr/tháng là niềm mơ ước của mình lão thí chủ quả là người tài,mà người tài ở vn thg` ko được trọng dụng nếu vào ko đug' nơi đúng chỗ, xem xét 1 cty khác thôi P/S : lão thí chủ rất giống mình,ko mượn bia rượu để mà quên nỗi buồn...cũng lắm là mượn gái :skull:
em cũng chỉ máu gái như bác thôi bia rượu hại người ghê vừa họp lại xong, cuối cùng là 7 tr và một đống yêu cầu phải đáp ứng cũng như trách nhiệm thôi thì cũng được 7 tr với 8 tr cũng gần nhau còn trách nhiệm thì cũng chỉ là sớm muộn đúng là đi làm ko đơn giản
Bác này làm ở chỗ xa lạ muốn bỏ cũng dễ, còn mình làm ở chỗ người quen giờ bỏ đi cũng kỳ :(, mà sếp thì cũng đối xử rất tốt, chỉ có lương bèo bọt. Khác bác ở chỗ công việc của mình thì nhàn, nhưng làm lâu sợ ko tiến xa dc, nói chung giờ cũng phân vân giống bác.
Mới làm 6 tháng đc tăng 2tr nà ... ko có bằng gì á ^^ Thôi giờ ông kiếm chỗ khác ok hơn đi rồi xin nghỉ bên đây 1 tháng qua bên đó làm thử. Ok thì té qua bển. Mà cty ông là cty nn hay tư nhân ( tại thấy quyến luyến quá nên hỏi thử ) Đi làm mà cứ ức chế vậy hoài sao mà làm việc đc.
hix chỗ mình tư nhân ... căn bản công việc này mình làm từ ngày ra trường đến giờ chưa bao giờ biết làm việc khác nên sợ đi thì chưa đủ kinh nghiệm để làm nơi khác chứ trước cũng có ông ở công ty khác gọi sang nhưng mình ko đi hôm nay có ông cùng phòng khuyên tuổi trẻ ko nên tham lam đòi hỏi quá kẻo ko sau này lại tiếc, có gì 1-2 năm nữa trình cao thì mới có cách để nói cậu làm ở chỗ nào mà lương tăng ác vậy, chắc là có khả năng người ta cất nhắc cũng nhanh
Giờ thì lo trau dồi chuyên môn cho ok đi khi nào cảm thấy tự tin rồi thì thực hiện cái phương án mình nói đó. Cứ ngại thay đổi, ngại thích nghi với cái mới thì làm sao mà khá đc. Đừng có suy nghĩ đi làm vì tiền, mà phải suy nghĩ là để rèn luyện khả năng của mình. Mình có khả năng rồi mà ng ta ko biết lên lương xứng đáng thì mình tìm chỗ khác cần khả năng của mình. Đơn giản vậy thôi. ( Nói ng ta vậy thôi chứ bị giậm chân tại chỗ 1 năm nay vì bị cướp máy vt ) Ko bít mặt bằng lao động ở ngoài đó sao nữa , nếu bác sợ ko tìm đc chỗ khác + lương và chế độ tốt hơn thì hẵng ở lại. Còn tìm đc thì qua đi. Thay đổi môi trường cũng hay đỡ ức chế. Chả hiểu sao bác stress vậy mà cũng đi làm đc. Mình mà bị thế chắc làm ko vô quá. Mình chưa có bằng gì cả, h học tại chức thôi mới đến năm 2. Hồi trc học ĐH nhưng gđ ko support nên nghỉ. Vậy mà cũng nhảy việc từa lưa bị mẹ chửi hoài. Nhưng kệ, nghe lời má chắc con ăn cám quá.