Con biết bây giờ mẹ chờ tin con,... Câu hát cứ văng vẳng trong tim người lính xa nhà, mình đã đi lính được 2 năm, năm ngoái mình ở lại đơn vị ăn cái Tết đầu tiên trong quân đội, đơn vị mình giết lợn gói bánh, mình viết thư cho mẹ hứa rằng năm nay mình sẽ về ăn Tết, đêm ba mươi ngồi bên mâm rượu cùng đồng đội, nhiều thằng lính trẻ rưng lệ khi hát bài xuân này con không về, mình đã khóc, khóc thương mẹ, và hiên ngang. Vậy mà một năm đã qua, nhớ mẹ quá, tháng trước mình ăn cắp xăng của đơn vị mang đi bán để mua quà Tết cho gia đình, ai ngờ bị đội trưởng bắt được, anh ý khuyên mình ra đầu thú. Đêm qua mình nghĩ cả đêm, không biết phải làm thế nào, trong tim mình lại văng vẳng câu hát: ...năm trước con hẹn đầu xuân sẽ về, nay én bay đầy trước ngõ, ...mẹ ơi con xuân này vắng nhà...
dù sao đem lại tiếng cười và sự thư giãn cho box vẫn đáng hoan nghênh hơn là flame, war trong này (y)