MOD CHIẾN QUỐC LỜI BẠT: Thế kỷ XII - XIII là giai đoạn lịch sử đầy biến động của các dân tộc Tây - Đông Á. Ở phương bắc, Mông Cổ với sự lãnh đạo của Thành Cát Tư Hãn nổi lên với danh uy chiếc roi trừng phạt của Thượng Đế, trãi bóng uy hiếp lên hai lục địa Âu - Á. Da Luật A Bảo Cơ người sáng lập ra vương triều Đại Liêu của tộc Khiết Đan, Hoàn Nhan A Cốt Đả người sáng lập ra vương triều Đại Kim của tộc Nữ Chân đều mang trong mình hùng tâm tráng khí cùng với sự hoang dã tàn bạo của các sắc tộc du mục đã tạo nên hai vương triều với những chiến tích oanh liệt. Tây Hạ dưới sự quả cảm của Lý Nguyên Hạo đã dám tự lập nên một triều đại mà tiếng gươm đao vang vọng từ lúc lập quốc cho đến ngày giệt vong. Đại Tống từ vị thế của kẻ đi chinh phạt nay bị dồn đuổi như kẻ bị chinh phạt, thường trực với các mối lo xâm lấn của các tộc "man di" cùng "nội loạn" trong nước. Đại Việt với sự chuyển giao quyền lực êm ấm từ họ Lý sang họ Trần với những cuộc lương duyên vô tiền khoáng hậu trong lịch sử. Liệu Thành Cát Tư Hãn và các hậu duệ khét tiếng nơi thảo nguyên như Mông Kha, Hốt Tất Liệt, Bạt Đô ... vv có thể hoàn thành đại nghiệp về một Đại Mông Cổ nơi chiếc roi của Thượng Đế có thể trừng phạt tất cả các kẻ thù bất luận chúng đông tới đâu, xa ở nơi đâu. Liệu Đại Tống với các viên mưu thần, mãnh tướng trung liệt như Lý Can, Vương An Thạch, Lục Tú Phu với các nguyên soái như Địch Thanh, Nhạc Phi, Hàn Thế Trung ...vv có thể ngăn ngừa nội loạn, đẩy lui địch quốc để bảo vệ danh tiếng của Thiên triều và hòa hoa của Hán tộc. Đại Liêu với những vị vua anh minh và thâm độc như Da Luật Đức Quang, Da Luật Hồng Cơ cùng những vị tướng có thể hoàn thành tâm nguyện thống nhất Trung Quốc để trở thành sắc mục đầu tiên cai trị Hoa Hạ. Đại Kim Quốc với các tướng lĩnh hết mình nơi chiến trận như Ngột Truật, Đại Bạch, Đáp Thái ...vv liệu có thể xóa sạch phòng tuyến của Nam Tống để dồn sức cho việc chống trả Mông Cổ phía bắc. Liệu danh tướng Nhạc Phi cùng các tướng lĩnh thuộc hạ có chịu dừng binh để chịu kết cục sầu thảm Phong Ba Đình hay sẽ dồn sức thu phục quốc thổ. Liệu Hảo hán Lương Sơn có để yên cho đại ca ca Tống Công Minh về hàng Đại Tống hay sẽ tự lập quốc và liệu anh hùng Giang Nam Phương Lạp có dễ dàng khuất phục bởi ngọn cờ Lương Sơn như ngọn bút thoát tai ương của Thi Nại Am?. Liệu Tây Hạ có thể đứng yên trong cơn bão táp phong ba của các đại quốc bủa vây?! Và Đại Việt mang trong mình tính hòa hiếu nhưng đầy hào khí từ thở lập quốc. Dưới sữ lãnh đạo anh minh của gia tộc Đông A, các hiền vương Thánh Tông - Nhân Tông và danh tướng Hưng Đạo Vương, Chiêu Minh Vương, Chiêu Văn Vương cùng các thủ lĩnh bộ tộc như Trịnh Giác Mật, Nguyễn Thế Lộc, anh em Hà Thị ...vv sẽ không dừng lại ở việc bẻ gãy chiếc roi của Thượng Đế mà sẽ tiếp tục tấn binh giải phóng cho các dân tộc Hoa Hạ và phương bắc?! Đại Liêu Quốc - Đại Kim Quốc - Tây Hạ trong mối bang giao đầy nguy hiểm đầy tiếng binh đao, tiếng gầm thét của vó ngựa, sự tàn nhẫn của lịch sử với Mông Cổ - Đại Tống - Đại Lý và Đại Việt ai sẽ là kẻ hưng danh, ai sẽ là người diệt quốc!. Thiết kỵ binh của Mông Cổ, Lãnh tử mã của Đại Kim, Thiết đột kỵ của Đại Liêu, Kỵ binh Tây Hạ, Thành trì và binh pháp của Đại Tống, Cấm quân và dân binh của Đại Việt, Nhạc gia binh, Lương Sơn quân và Thánh binh Phương Lạp ai sẽ là kẻ nổi danh nơi chiến địa, ai sẽ da ngựa bọc thây!? Tất cả đều nằm trong tay các bạn! Còn đó các anh hùng, hào kiệt, các mưu thần, danh sĩ trong lịch sử. Một anh hùng thảo nguyên Trác Mộc Hợp thà chết danh chứ không chịu hai bóng mặt trời. Một Hải Lăng Vương Hoàn Nhan Lượng cả đời dồn tâm trí cho việc xây dựng Đại Liêu lại bị chúng dân xua đuổi. Một Da Luật Đại Thạch không cam chịu diệt quốc tự lập riêng vương quốc Tây Liêu một phương. Một Hoàn Nhan Thủ Tự thà chịu chết chứ không chịu hàng. Một Trần Bình Trọng thà tử tiết để rạng danh non sông. Nếu Thành Cát Tư Hãn có bốn vương tử oai danh vì Hưng Đạo Vương lại có tứ vương tử nho nhã. Nếu anh em Hốt Tất Liệt - A Lý Bất Ca sống chết vì ngai vàng thì còn đó một Trần Cảnh xin trả lại ngôi vị để bảo toàn tính mạnh cho huynh trưởng Trần Liễu. Đại Mông Cổ có Tứ Khuyển nổi danh thiên chiến nơi chiến địa thì Đại Tống có Tam Kiệt rạng danh khí tiết sáng ngời trong sử sách. Một Nhạc Phi với bốn chữ Tinh Trung Báo Quốc sao bằng hàng vạn quân sĩ Đông A với hai chữ Sát Thát khắc cốt ghi tâm. Một Hàn Thế Trung tràn đầy uất hận cũng như một Tống Công Minh bi phẫn. Môt Phương Lạp vẫy vùng nơi sóng nước cũng như một Nùng Trí Cao quấy đảo biên cương. Một Lý Hằng xuất thân Tây Hạ, nổi danh ở Nguyên Mông lại phơi thây nơi Đại Việt, một Trình Bằng Phi và Áo Lỗ Xích hết lòng lao động đường phố vệ Thoát Hoan, một Yết Kiêu và Dã Tượng hết lòng lo an nguy cho chủ. Những mối tình giữa các quốc gia như cặp Triệu Trung - Trần Chiêu Linh, Thoát Hoan - An Quốc, lại có những cặp tài nữ song toàn như Hàn Thế Trung - Lương Hồng Ngọc, Gia Luật - Tiêu Xước, lại có những cha con đều là danh tướng hết lòng vì nước như Địch gia, Nhạc gia, Hàn Gia, có những nhà mà phụ tử đều ra trận như cha con Đà Lôi, Hưng Đạo Vương. Có những viên tướng trẻ sớm nổi danh như Toa Đô, A Truật, Hoài Văn Hầu, Đặng Dung lại có những lão tướng như Trương Sở, Ngột Lương Hợp Thai. Có những viên kiêu tướng như Lý Quán, Ngột Di lại có những người dũng mãnh như Đỗ Hành, Hồ Sa Hổ. Có kẻ khát máu như Mông Kha, Ô Mã Nhi, lại có người hòa hiếu như Chiêu Minh Vương, Chiêu Văn Vương.
MONGOL DYNASTY LIST 1. Jochi (Mongolian: 1180 – 1227), the eldest of the Mongol chieftain Genghis Khan's four sons by his principal wife Börte. An accomplished military leader, he participated in his father's conquest of Central Asia, along with his brothers and uncles. Shortly after her marriage to Genghis Khan, Börte was abducted by members of the Merkit tribe. She was given to a certain Chilger Boke, who was the brother of the Merkit chief, as a spoil of war. She remained in Chilger Boke's captivity for a few months before she was recovered by Temüjin. Shortly afterwards she gave birth to Jöchi. By all accounts, Genghis Khan treated Jochi as his first son, but a doubt always remained among the Mongols whether Temüjin or Chilger Boke was the real father of Jochi. Jochi’s descendants, although they formed the oldest branch of the Genghis Khan’s family, were never considered for the succession in claiming their father’s heritage and there were signs of estrangement between Jochi and Genghis Khan. 2. Chagatai Khanate: the second son of the Genghis Khan, received Transoxania, between the Amu Darya and Syr Darya rivers in modern Uzbekistan, and the area around Kashgar. He made his capital at Almalik near what is now Kulja in northwestern China. Apart from problems of lineage and inheritance, the Mongol Empire was endangered by the great cultural and ethnic divide between the Mongols themselves and their mostly Islamic Turkic subjects Chagatai died in 1242, shortly after his brother Ogedei. For nearly twenty years after this the Chagatai Khanate was little more than a dependency of the Mongol central government, which deposed and appointed khans as it pleased. 3. Ogedei Khan, (Mongolian: 1186 – 1241), the third son of Genghis Khan and second Great Khan (Khagan) of the Mongol Empire by succeeding his father. Participated in the turbulent events of his father's rise. After ritually declining three times, Ogedei was proclaimed Khagan of the Mongols. Courtesy and generosity. He continued the expansion of the empire that his father had begun, and was a world figure when the Mongol Empire reached its farthest extent west and south during the invasions of Europe and Asia. Like all of Genghis' primary sons, he participated extensively in conquests in China, Iran and Central Asia. 4. Tolui (Mongolian: 1193 – 1232), the youngest son of Genghis Khan by Börte. His territorial inheritance in 1227 was the homelands in Mongolia, and he served as civil administrator in the time it took to confirm Ogedei as second Khagan of the Mongol Empire (1206-1368). Before that, he had served with distinction in the campaigns against the Jin Dynasty, the Xi Xia and the Khwarezmid Empire, where he was instrumental in the capture and massacre at Merv and Nishapur. He is a direct ancestor of most of the Emperors of Mongolia. His wife Sorghaghtani, the niece of Ong Khan. Amazing military skills and very cautious, successful general. 5. Orda Ichen (Lord Orda 1204-1280) was a Mongol Khan and military strategist who is credited for founding the White Horde, the eldest son of Jochi and the first grandson of Genghis Khan?!. At the death of his father and grandfather, Orda Khan inherited the Eastern portions of his father’s lands. Which mainly consisted of the territories between Lake Balkhash and the Volga river, it was in these lands where Orda eventually founded the White Horde. was known to have participated in the massive Mongol invasion of Rus in 1237-1242. 16. Mongke (Mongolian: 1208–1259), the eldest son of Genghis Khan's teen-aged boy Tolui and Sorghaghtani, the fourth Great Khan of the Mongol Empire from 1251 to 1259. He was the first Great Khan from the Toluid line. After the death of Khagan Guyuk, he collaborated with Batu to oppose Ogedeid and Chagataid princes. With the support of of Batu, he overthrown Ogedeid’s family and became new Khagan. Under Möngke, the Mongols conquered Iraq and Syria as well as the Tai kingdom of Nan-chao and the area of present-day Vietnam. He made significant reforms to improve the administration of the Empire. In a battle at Fishing Town of Southern Song, he was hit by an arrow and ded after that. 17. Kublai (Mongolian 1215 – 1294) , the fifth Great Khan of the Mongol Empire from 1260 to 1294 and the founder of the Yuan Dynasty in China. The second son of Tolui and Sorghaghtani Beki and a grandson of Genghis Khan, claimed the title of Khagan of the Mongol Empire in 1260 after the death of his older brother Mongke, though his younger brother Ariq Boke was also given this title in the Mongolian capital at Karakorum. He eventually won the battle against Ariq Boke in 1264, and the succession war essentially marked the beginning of the civil war of the Mongol empire. But the Mongol Empire, as a whole, remained united and strong. Kublai's influence was still strong in the Ilkhanate and Golden Horde, western parts of the Mongol Empire. His realm reached from the Pacific to the Urals, from Siberia to Afghanistan – one fifth of the world's inhabited land area. 18. Ariq Boke, (Mongolian died 1266), the youngest son of Tolui, grandson of Genghis Khan and a claimant to the Mongol Empire. His brothers were Mongke, Hulagu and Kublai. In 1259 the Great Khan Möngke died. As Ariq Böke was commander of the Mongol homelands, and as Kublai Khan was campaigning against the Southern Song Dynasty of China, he decided to attempt to make himself Khan. Kublai aborted his Chinese expedition and was elected as Khan in April of 1260. The brothers then engaged in a series of battles. Eventually, Ariq Boke realized his disadvantage and submitted to Kublai in 1264. Kublai decided to show mercy to Ariq Boke and his ally Asutai, the son of Mongke. Hulagu, Berke, and Alghu acknowledged the decision Kublai made. Kublai held Ariq Boke prisoner until he died two years later; some scholars believe he was poisoned. 19. Hulagu (Mongolian: 1217 – 1265), the Mongol ruler who conquered much of Southwest Asia. Son of Tolui and the Kerait princess Sorghaghtani Beki, a grandson of Genghis Khan, and the brother of Arik Boke, Möngke and Kublai . Hulagu's army greatly expanded the southwestern portion of the Mongol Empire, founding the Ilkhanate of Persia, a precursor to the eventual Safavid dynasty, and then the modern state of Iran. Under Hulagu's leadership, the Mongols destroyed the greatest center of Islamic power, Baghdad, and also weakened Damascus, causing a shift of Islamic influence to the Mamluks in Cairo. It was also in Hulagu's reign that historians switched from writing in Arabic to writing in Persian. He opposed Arik Boke, supported Kublai for new Khagan after the death of Mongke.