Lâu rồi không tâm sự , viết bài dài thật dài , Sự thật 100% không chém , anh em đọc rồi cho cảm nghĩ chứ đừng ném tạ nha Năm 1: L Lúc đó còn khù khờ lắm , năm một mãi chơi game nên không biết gì hết , tự nhiên có cơn lốc yahoo 360 , thế là cũng tập tành làm blog, vô tình vào blog bạn của đứa bạn thấy được hình của bé cũng dễ thương tên L , thế là lấy nick yahoo , tập buzz làm quen ( năm 1 học rãnh lắm , ở nhà suốt ngày ) ,sau một thời gian chat chit , nói nhảm , làm quen cũng hẹn được L đi chơi . Lúc về quê thì lấy chiếc dream Trung Quốc đi chợ của bà già chở L đi ăn, đi chơi rất là vui . Lúc đi chơi có dắt theo thằng X . thế là nó cua luôn bạn của L , mỗi lúc đi chơi cả 2 đôi xé lẻ ra , được lúc sau đôi đó lằng nhằng không quen nữa , tình yêu của mình cũng xảy ra chuyện , mà chuyện đó suốt đời không bao giờ mình tự tha thứ cho mình , L thì vô cùng hận mình , giờ đã qua 6 năm mà cũng chả gặp nhau * cách đây 1 năm thì tình cờ gặp L trên mạng , L kêu thời gian qua lâu rồi , em cũng quên rồi , không sao cả a đừng bận tâm , mình rủ đi uống cf thì em ấy từ chối và kêu không đủ can đảm gặp mình........ V Bẫng đi 1 thời gian thì thằng X xuống thăm nó dắt theo đám bạn cấp 3 nó nữa , cũng nhậu nhẹt hoàng tráng , từ đó thân với đám đó , cũng có lai rai nói nhảm, được thời gian vui chơi thì xuống Bình Dương có tin nhắn đòi làm quen , kêu là người trong đám đó , nhắn qua nhắn lại thì bé đó cũng thú nhận tên là V , muốn làm quen , ohm thì làm quen cũng được thôi , đang độc thân vui tính mà , 1 tuần chạy từ BD chạy lên SG dẫn V đi ăn , đi chơi , được thời gian chán thì từ từ hết liên lạc và ngưng hẳn C Nhân dịp họp lớp trên SG , đứa bạn trong lớp dắt về nhà chơi , thấy đứa em họ của nó mới vô học năm 1 , nhìn cũng trắng dễ thương , thế là xin số điện thoại con bạn tấn công ngay lập tức . nhắn tin vớ vẩn mấy ngày , tới dẫn C đi chơi có sự giám sát của con bạn . sinh nhật C thì tặng con gấu to đùng , C nhắn tin kêu về quê thế là đang học cũng nổi máu yên hùng đặt ngay 2 vé về , tối lên xe tỏ ra quan tâm , em cứ dựa vai anh đi không sao đâu , lúc đầu còn ngại nhưng được 1 lúc lại dựa đầu vào vai mình mà ngủ, lúc đó còn khờ khạo nên để im chẳng làm gì :( , C ngủ đến sáng thì vai của mình đã mỏi nhừ , C quan tâm xoa bóp kêu anh mỏi không thế là tình yêu nảy nở Đến lúc vào thì C dành đặt vé , oái ăm là cha mẹ C xuống tiễn , C lại giữ vé, thế là mình chả có vé mà lên xe , chả biết ngồi đâu , C nháy mắt lên xe giả vờ đụng nhau C thả cái vé xuống , ghế 19 mà phải ngồi đỡ 25 , đợi cha mẹ về mới dám ngồi đúng số ghế . tối đó được C dựa vai ngủ ,lần này mình quyết định không gà nữa , có đủ can đảm ôm C vào lòng hạnh phúc vãi ra . các bác cứ tưởng tượng đi xe 11 tiếng mà có người yêu bên cạnh ôm , đèn xe thì tắt hết , nó thế nào ( xe 45 chỗ ngồi nha ) Vào SG đều đặn trưa 12h , anh của C đi làm là C nhắn tin mình qua chơi , bất kể nắng mưa đúng 12h đều qua nhà và mua cho C kem Merino socola ( công nhận thời đó lãng mạn và siêng thật) lại được thờii gian cảm thấy không hợp nhau lại chia tay , mặc cho Cníu kéo Thời gian lâu thật lâu , con bạn tự nhiên gọi chửi mình: sao mày gọi điện thoại cho người yêu của bé C rồi chửi bới lung tung , kêu nó chỉ là người đến sau , sao mày nói những từ ngữ khó nghe vậy , làm người yêu bé C đòi gặp mày chém kìa còn bé C khóc um xùm . đầu óc choáng váng vì có thằng tự nhiên mạo danh mình đi cắn bậy ... gọi con bạn giải thích rồi phắn luôn
À vâng, thầy cũng sóng gió ra phết nhờ , cơ mà viết cái kiểu lủng củng quá, đọc nó cứ không khớp, lẽ ra nên đặt tên các em thành ABC cho dễ phân biệt. Vụ thằng bạn thân thì vô cmn đối rồi Mình cũng suýt dính quả như thế Bài này đáng đọc đấy. P/s: Hình đâu?
Thầy post luôn cái bài này lên fb hay chỗ nào công cộng cho nó thấy, sợ éo gì. Ôm cục tức trong lòng không nói ra được bực lắm, cứ xả hết một lần, tin hay không kệ m nó. Nói xong rồi bye. Trước mình cũng làm 1 lần, ức chế giảm hẳn
Dài quá cũng ngại đọc,mà quen nhiều thế có ăn uống đc em nào chưa,hay toàn dở dở uơng ương rồi để mất mùa màng hả thầy Thích ? Mà cũng cùng 1 chí hướng với thầy,quyết không để anh em box Tâm sự bị gái chăn,sẽ truyền hết kinh nghiệm xương máu và nước mắt cho anh em,để anh em sáng suốt ko rơi vào bẫy của cáo.
Làm cho cố, quậy cho đục nước rồi căm thù cho ốm người thì rốt cục sư thầy có bao giờ tìm thấy chút thanh thản nào trong lòng đâu... Vậy chốt lại là thầy có được cái gì??????
Mấy cái loại ,cứ thấy bài nào dài,nhiều chữ là não nhũn lại,rồi run run tay type "Dài quá ngại đọc anh ơi..." Góp í Thích ca nên bỏ vào vài cái ảnh (lừa tình cũng đc) để mấy anh em có hứng đọc
theo như thầy nói trong đấy thì cũng đã ấy ấy đc em K nhưng mà em vẫn ức dùm cho thầy vụ thằng bạn :( thêm cả bà chị họ của nó nữa x( đúng là miệng lưỡi đa đoan
đúng , chuyện này rất ít người biết kể ra thì được gì ? trở thành truyện cười cho thiên hạ đàm tếu à Thằng X thì bị nói thằng cướp người yêu bạn Mình thì bị nói là thằng cùi bắp bị cướp người yêu K thì bị nói là .......... ngoài ra mình bị chê cười là thằng đàn bà đi kể lể khóc lóc để mọi người thương hại Đụng chuyện tùm lum nữa . tốt nhất là không để ai biết , để nó chìm đi chuyện cũng đã xảy ra , trách móc được gì ? cố gắng sống tốt hơn để không ai xem thường thôi là được , tâm hồn giờ rất thanh thản , không còn trách móc nữa , kể ra trong đây để các bạn trẻ rút kinh nghiệm thôi
bài thì dài, đã đọc hết nhưng: cái cần có thì lại không có, HÌNH đâu? đoạn cần kể chi tiết thì ko thấy
Hình đây , chụp với em ấy hồi nhỏ lúc tết đi chơi với em ấy , do em ấy giữ , lúc quen nhau kêu em ấy đưa thằng bạn đi scan dùm làm kỉ niệm
Anh em tìm lại chuyện của chàng trai não Stuwoft đọc nè,bi kịch chuyện người lớn là đây,1 lần và mãi mãi ,từ gà hóa thành phượng hoàng haha
có thấy tấm nào đầu ? mà mình lại thích xem hình của K ấy, thầy ah. Vì cái thể loại này hơi bị hấp dẫn
Thầy ơi,tớ xem ảnh hồi bé của mình mà còn khó tưởng tượng được hồi bé mình như thế huống hồ bây giờ thầy mang ảnh hồi bé lên đây tớ chẳng thể nào hình dung ra lúc lớn lên 2 người thế nào được ấy.Có lẽ nên như thầy,đôi khi để những người từng rất quan trọng với mình trở thành người bình thường,như vậy còn thoải mái hơn việc sống với suy nghĩ tại sao những người quan trọng với mình lại lấy đi lòng tin và niềm vui của mình!