Thiền sư hỏi môn sinh: - Trời mưa dầm dề hai người đi trong mưa sao không ướt một người? Một thiền sinh đứng dậy đáp: - Bỡi vì có người mặc áo mưa, có người không. Thiền sinh khác thưa: - Vì mưa có chỗ giới hạn, nên có kẻ ướt, có người không. Thiền sinh khác nói: - Vì có người đi trong mưa, có kẻ đi dưới mái hiên. Thiền sư bảo: - Các ông chỉ chấp từ “không ướt một người” nên không có cách nào nhận ra chơn lý. Kỳ thật không ướt một người không phải chính là nói cả hai đều ướt hết sao? Bình: Học chúng thường đuổi theo ngôn cú, nên bị ba tấc lưỡi Thiền sư đánh lừa. Càng suy Đông đoán Tây càng cách xa lẽ thật. Nguồn: Mưa không ướt một người Xem thêm: Trư hòa thượng Truyện chàng Lương Cầu Truyện con chó đói Túi tham không đáy Vạ mẹ Vakkali Ma từ tâm sanh Vàng hay Rắn Vàng ngọc phải chăng là hạnh phúc Vậy sao