Đêm giao thừa…..cái khoảnh khắc chuyển giao năm mới ấy mà…..bỗng nhiên sao qua chóng thế……mới đêm hôm qua thôi!.… Rồi thì đã sao nào..Thì sao nữa chứ, qua đêm 30 rồi là đến mùng 1 Tết chứ còn trăng sao gì nữa! Nhưng nếu mùng 1 năm nay giống năm rồi thì đâu có gì phải bàn tán…nghĩ ngợi. Vì thật đặc biệt…mùng 1 năm nay lại khớp với ngày hạnh phúc nhất và đẹp nhất của các đôi tình nhân đang iu nhau, đã iu và sẽ iu trong 1 năm có 365 ngày…:Valentine. Châu Đốc, 14-2-2010, 16h00…: Một buổi chiều mưa xuân lất phất bên hiên nhà, tôi đang ngồi cạnh cửa sổ trong căn phòng mình để nhìn ra thế giới bên ngoài, ngắm nhìn sự chuyển động của sự vật ngay đầu năm mới: Cỏ cây, hoa lá, muôn thú, chim chóc…đang hòa nhau tạo nên một cung bậc, 1 điệu nhạc ngất ngây, dịu nhẹ đón chào sắc xuân…Nhưng có một cảm giác buồn cứ tồn tại trong tôi […] hắn lại về quê ăn tết, lại một cái Tết âm lịch nữa chúng tôi xa nhau…Valentine!? […] hôm nay lại là ngày Valentine…Sáng giờ hắn vẫn chưa có 1 tin nhắn nào…haiz…tôi lại vào game và đợi hắn […] 16h30… Sao giờ này hắn vẫn chưa online, đã nửa tiếng rồi… bùn thật, chắc hắn đã quên mất ngày này rồi vì hắn luôn là một người ngox nghếch quên trước quên sau mà….=.=! Ngoài trời, cơn mưa xuân vẫn lất phất rơi, ánh nắng nhợt nhạt ấm ám của ngày đầu năm mới cũng len lỏi vào cơn mưa để hòa vào ấy tạo nên một điệp khúc cầu vồng vắt ngang bầu trời trong xanh…Một cảm giác thật khó chịu […] Ngươi có biết rằng nơi đây một mình ta đang chờ đợi ngươi, đang nghĩ về ngươi…đang chuẩn bị tất cả cho ngày lễ trọng đại này. Nhưng chẳng có ý nghĩa gì cả khi bên cạnh ta không có hình bóng ngươi…và ngay lúc này đây..mi cũng chẳng online T__T…. Nhìn cầu vồng mà cứ nghĩ đến hắn ….nhưng trông nó cũng giống hắn lắm chứ O.o! Năng động, lòng nhiẽt huyết, sự mạnh mẽ, giống như sắc đỏ cầu vồng luôn rực rở, tỏa ra sức nóng tạo cảm giác thật ấm áp Màu vàng vốn dĩ nhợt nhạt và loáng thoáng nhưng cũng thật nhẹ nhàng, trìu mến giống như hắn luôn iu thương và che chở dù bất cứ thế nào đi chăng nữa…hắn sẵn sang đèo tôi đi học dù nắng hay mưa chẳng bao giờ kêu ca một lời. Mỗi lần đi chơi, đi học, hắn vừa đèo vừa huyên thuyên đủ chuyện để làm tôi vui… Vậy nên lúc nào cũng bị tụi bạn chọc ghẹo 2 đứa. Luôn luôn là vậy…cứ nhắc đến Thu là lại có Du trong đó, hắn chỉ cười…nụ cười của hắn cứ như sắc cam, luôn dịu êm và nồng nàn tình cảm […] 17h00… Thật đáng ghét, giờ này hắn vẫn chưa online …hay giờ này đã đi chơi với ai rồi, hắn biết tối nay không thể online gặp mình mà…....hai đứa đến với nhau thật bất ngờ, cái bất ngờ đó đem lại sự thú vị, vui vẻ nhưng lại thoáng đâu đó cái cảm thông, xử sự chưa được chuẩn bị kỹ…tôi nhìn cái màu chàm của cầu vồng mà cứ nghĩ về lúc hắn làm tôi buồn, giận…tôi đã khóc, khóc vì hắn đã quên lời hứa đầu tiên, quên khuất ngày 2 đứa quen nhau …ngày mà hắn bảo tôi không được quên…, rồi xao động với một người khác làm tôi hụt hẫng một khoảng thời gian…tôi tự hỏi thật ra hắn có quý trọng tôi không!?...haiz….nhưng dù sao tôi vẫn tin là có. Lần ấy, hắn nhắn tin: “Mai ta lên mi chơi, heo ngox hem được đi lung tung, phải đợi ta đó >___<” – O.o! 60km đấy! tôi cứ nghĩ hắn đùa “Ờ, ta đợi mi, mi lên tới đây ta cho mi ăn kẹo :”>”…vì hắn chỉ đi được xe đạp, xe buýt lại chóng mặt nhức đầu…=.=!...nhưng tôi không thể ngờ….8h sáng hôm sau….”Ta tới ùi heo ngox, ra bến xe đón ta :”>”…”O.o mi lên đây bằng gì thế”….”ra đây thì biết ”….hắn đã đi xe đạp từ 4h sáng…chỉ vì tin nhắn…”ta nhớ mi lắm, mi lên đây với ta đi”…tui vừa vui vừa lo…nhưng hắn cũng chỉ cười và nói “mi nhớ ta mà….”… Thế mà giờ đây, tôi lại một mình đối diện với MVT…chán thật ...Màu tím màu của sự ưu tư, lạnh nhạt…như cái ngày lễ tình nhân năm nay: chẳng hoa, chẳng thiệp, chẳng 1 tin nhắn chia sẻ…và mi cũng chẳng online để gặp ta…ta nhất định không nói chuyện với mi nữa... 17h20… Tôi không đủ kiên nhẫn nữa rồi… ta ăn cơm và đi chơi…không thèm mi nữa…[…] !!! hắn online O.o!....”heo ngox, mi ol lâu chưa”….”mi mới ngox =.= ta đi ăn cơm k chơi với mi nữa”….”O.o! ta xin lỗi sáng giờ ta bận với mí bạn T__T”…(lại xin lỗi =.=)…”tối ni heo ngox đi chơi về nt cho ta bik, mình ol 1 chút nha :”>”…(hắn định làm gì thế nhỉ…bình thường cứ nói k được ol tối…)…”Ờ 10h30 gặp lại, pp”…”pp heo :-*”….lạ thật cứ gặp hắn, tôi lại quên đi tất cả =.=!.... 22h40… Hắn lại trễ =.=! riết rùi tôi cũng quen cái cảm giác chờ đợi này…”heo con, quà ta tặng mi nè :”>”…”ta tưởng mi quên rồi chứ =.=” […] tôi thật sự như quên đi mọi nỗi buồn hắn đã khiến tôi phải đợi, phải nghĩ ngợi, lo lắng trong nguyên ngày hôm nay…”ta thix lắm, thank mi :-*“…”^___^”...... ...Đây là game online tôi chơi đầu tiên và duy nhất ...chỉ vì một người thôi.... tôi biết sau khi ra trường rồi chúng tôi sẽ phải xa nhau thôi...không còn lâu nữa....haiz....dù cóa xa nhau đến mấy đi nữa nhưng tôi vẫn tin tưởng hắn, và tôi nghĩ hắn cũng vậy ....tôi chỉ mong khi chúng tôi xa nhau, mỗi tối được online, được chơi game cùng hắn, nói chuyện, làm Q, săn boss , chăm sóc trang viên ....và PK như vậy đã đủ rồi........
2 topic về cái này.Không biết nên gọi là bạn cần tư vấn hay vào đây trút tâm sự nữa.Nhìn bài viết ... nhìn rối hết cả mắt.
Nhãm.Ta sống trên đời này ghét nhất thể loại teen bựa.Viết truyện dài thì dài, câu cú lủng củng,chẳng ra thể loại gì,đã thế lại thêm ngôn ngữ teen.Tóm lại muốn có phần 3 thì qua Trường tồn.net mà ghi.Đảm bảo không bị ăn tạ như ở đây