... Hôm nay chúng tôi đến nhà Thiên, mẹ Thiên bước ra với vẻ hằn học nhưng bà vẫn cố nhoẻn miệng cười :" các con đến thăm con Thiên đấy àh?". Cá bọn bước dần lên chiếc cầu thang xoắn, nhìn vào phòng, 1 dáng người nhỏ bé đang ngồi cuốn người trong góc tường ... đó là Thiên! Những gì từ lúc dạo đầu tôi kể không phải là mở đầu của 1 quyển tiểu thuyết hay truyện tâm lý nào, mà đó là ngõ cụt của 1 cô bé 19 tuổi. Thiên là bạn sinh viên với tôi, mọi chuyện diễn ra bình thường cho đến cách đây 1 tháng, cả bọn đi chơi biển vài ngày, cô bé có kể về 1 giấc mơ: - "hôm qua tao nằm mơ thấy lạ lắm tụi bây, tao thấy chiếc xe cup của ba tao vỡ tan nát" - lúc này Thiên vẫn cười nhòe ... cho đến khi nhận cuộc gọi từ phía hia đình hay tin ba Thiên mất, cô suy sụp hoàn toàn. Kể từ dạo đó, cô luôn nhạy cảm với bất cứ linh cảm trùng hợp nào mà bản thân cảm nhận được. Thiên như bị dày vò giữa cảm giác đau đớn mất cha và cái giấc mơ như 1 điềm báo tội lỗi kia. Nhiều lần khuyên bảo và lắng nghe những điều trùng hợp mà Thiên đề cập, chúng tôi bán tin bán nghi, đó là những việc trùng hợp rất nhỏ: như ngày mai trời sẽ mưa to, 1 bài nhạc chẳng ai nhớ tới đột nhiên xuất hiện trở lại, 1 nhân vật truyền hình từ lâu không thấy được nhắc tới trong cuộc nói chuyện ... nhưng hôm sau xem TV thì lại thấy anh(cô ta) . Cá đám nhiều lần cười méo :" ê! hôm qua có coi TV không? Diana Cross, hôm qua con Thiên nó nhắc tới đó ... hơ hơ" thật sự không biết sự trùng hợp này kéo dài tới bao lâu, nhưng vô năm học rồi, sinh viên năm 2 học nặng hơn năm 1 rất nhiều, mà Thiên chưa thoát được ám ảnh vô thực bản thân và nỗi đau mất cha. Chẳng biết chúng tôi nên làm gì nữa ......
hix tự dưng thấy nổi da gà lên hết ::( mà tội nghiệp chị gì ghê chắc cảm thấy có lỗi ghê lắm mà sự thật thì chỉ là trùng hợp hay thế nào đó nhiều chuyện khoa học còn chưa giải thích được cơ mà
dù ko mún tin nhưng vẫn có cảm giác sợ ::( ,ng ta nói thà tin là có còn hơn ko dù sao cũng chúc cho chị đó sớm thoát khỏi ám ảnh và trở về cuộc sống bt ::)
bạn nên động viên bạn ấy. chuyện xảy ra với ba bạn ấy là 1 điều mà bạn ấy khó có thể làm gì đc. "trời kêu ai nấy dạ" mà. dù biết trước, cố ngăn cản, nhưng con người ta khi đến kì hạn thì cũng phải chết. ai mà ko phải chết 1 lần. hơn thế nữa, bạn cần khuyên bạn ấy ko nên ghét bỏ khả năng của mình. đó không phải là điều xấu, thay vào đó, nhờ khả năng đó bạn ấy có thể chuẩn bị tinh thần cho sự việc sắp xảy ra. mong bạn của bạn trở lại cuộc sống bình thường.
Thực sự mình cũng không biết "giác quan thứ 6" của Thiên có thật hay không? hay chỉ là 1 loạt sự kiện trùng hợp. Nhiều lần khuyên Thiên đó chỉ là những tiên đoán trùng hợp, nhưng cô bé nhất quyết tin rằng mình có linh cảm nhạy bén và lúc nào cũng ám ảnh việc người cha mất là lỗi ở mình, chính 2 điều này làm tình hình ngày tệ hơn, khi cái "khả năng" mà bạn đề cập ngày càng xảy ra với mật độ dày hơn, và những việc chính xác ngày càng to tát hơn. Ví dụ: "lần trước tổ chức picnic cốt cho Thiên tiếp cận không khí thiên nhiên để thanh thản hơn, nhưng cả bọn bất ngờ khi được biết trước 1 đêm Thiên lục tung nhà lên, chuẩn bị 1 túi bông gòn, 3 cây viết chì và 1 mớ băng gạt - mẹ Thiên kể lại: "con bé nói cảm thấy không an tâm về chuyện gì đó nên mua đủ thứ dụng cụ y tế cá nhân, bác thấy nó vậy nên cũng chiều". Nếu nhìn ở góc độ bình thường, thì sau cứ sốc bạn nghĩ Thiên đầu óc hiện có vấn đề và lo xa quá, nhưng đúng là hôm sau 1 boy trong nhóm tên Q. trượt dốc chân chảy đầy máu, mớ bông và băng gạt đúng là cần xài đến ... chỉ còn 3 cây viết chì không biết để làm gì .... Nhũng chuyện lỉnh kỉnh này thật sự làm bọn tôi thấy sợ, bán tin bán nghi ...
Bây giờ là 1h 44 ::( anh mà kể nữa chắc em không dám ngủ, em không có ý gì nhưng thật may mắn khi bản thân em và bạn bè chưa ai bị rơi vào tình cảnh như thế, cách tốt nhất theo em là khuyên chị ấy đi gặp bác sĩ tâm lý.
Muốn kéo cô bé thoái khỏi tình trạng bị ám ảnh thì chỉ có cách là lôi nó vào những việc khác, đừng nhắc lại những chuyện cũ nữa.
Trừ khi cô bé linh cảm thấy chuyện gì đó và......."có ích" ví dụ như ....cháy...sập...vv và vv và mọi ng tránh đc thì may ra có thể thoát khỏi ám ảnh đc ::(
1 sức mạnh siêu nhiên ? hay là chứng bệnh về tâm thần ? linh cảm thứ 6 thật sự tồn tại ko , theo mấy huynh linh cảm thật sự có bao giờ chính xác ko . Nếu 1 người bình thường có 1 linh cảm hoàn toàn chính xác thì chắc cô gái ấy là thần hộ mệnh rồi Nhưng hầu hết linh cảm đều sai và củng có đôi khi chính xác . Nhưng về phần cô gái ấy thì có lẻ cô ấy đã linh cảm đúng cái chết của cha mình , nhưng chỉ đôi khi linh cảm củng có thể đúng trong thực tế . Như tôi chẳng hạn có 1 lúc linh cảm sẻ bị cái gì đó xảy ra và nó đã xảy ra nhưng đôi khi linh cảm củng có thể sai e hèm hầu như tôi bó tay
Tội nghiệp chị ấy quá, như thế thì sẽ bị ám ảnh suốt....::( giờ biết làm sao, thôi thì để thời gian nguôi ngoai nỗi nhớ đi....::( Nói mới nhớ, cũng có một số lần em cũng nằm mơ một số điềm báo, nhưgn toàn điềm hên chứ chưa bị ác mộng như thế bao giờ, như lúc em lớp 9, em nắm mơ thấy thầy bí thư đến nói với em em đã đoạt giải một cuộc thi gì đó.... đến sáng hôm sau khi đi học, trogn giờ chào cờ, em được mời lên nhận phần thưởng cuộc thi vẽ mà em đã gời bài thi từ 5 tháng trước trùng hợp đến bất ngờ.... sau đó còn nhiều giấc mơ nữa.....
Nếu được làm "thần hộ mệnh" mà bị dày vò, đau đớn thế này thì em chả ham ::( . Sự thật thì có cả 1 dự án khoa học nghiên cứu về đề tài này ấy chứ, hay từ xa xưa ông bà mình đã có những giải thích về điềm báo, có thể nó không khoa học nhưng chính xác phần nào: ví dụ, các cụ nói nếu mộng thấy hàm răng chảy máu thì tương lai sẽ có chuyện bất hạnh xảy ra, hoặc nằm mơ thấy rắn rết, chuột kiến .... chạy tán loạn là điêm sắp có lũ lớn, ngập lụt khắp nơi. Khoa học ngày nay dùng những sóng âm để đo các tần số dao động trong giấc ngủ, và rút ra kết luận: giấc mơ chính là những nếp gấp in lại trong bộ nhớ, những việc ta làm hằng ngày sẽ phần nào in lại vào não, và khi ngủ sâu, các ký ức này bung ra và sắp xếp theo vị trí khỏ hiểu, vì vậy có nhiều giấc mơ không đầu không đuôi. Nhưng chưa ai giải thích được linh cảm của vụ rớt máy bay boing 108 ... đúng là nhiều bí ẩn xoay quanh những linh cảm, Ngoài ra, như chị Thiên đã nói ở trên, sau cú sốc, chị ấy sẽ ngày càng nhạy cảm hơn, khả năng tiếp thu và phản xạ tình huống nhạy bén hơn, chính vì vậy mật độ linh cảm của chị ấy ngày 1 dày và chính xác hơn ... có thể giải thích theo khía cạnh khoa học là thế, anh nên khuyên chị ấy sống thư giãn hơn, đừng quá nhạy cảm, thì những "linh tính" ấy sẽ dần mất đi mà thôi ::)
Đồng ý quan điểm này, có nhiều lúc mình cũng vậy áh, đột nhiên tự hỏi 1 câu ngớ ngẩn: "hình như cái việc này xảy ra rồi thì phải" có nhiều khi cảm giác sự việc đang diễn ra trước mắt rất quen thuộc, giống như mình từng thấy và cảm nhận từng giây từng phút
chính xác đã từng cảm nhận như thế nhìu lần rồi nhưng ko phải là mơ thấy trước đâu nhá, tự nhiên mà cảm thấy thế khi gặp tình huống đó, 1 hiện tượng mà chưa nhà khoa học nào giải thích dc
Cái đó tui cũng gặp rất nhìu, đôi lúc cảm thấy 1 sự việc mình đã trải qua rồi lại tự nhiên xuất hiện trước mắt, nó rất quen...Chắc là ai cũng có cái cảm giác này, khoa học chưa giải thích đc sao ta