Khi ta lớn lên Sử Địa đã có rồi Sử Địa có trong bộ sách giáo khoa của Bộ Giáo Dục và Đào Tạo. Sử Địa bắt đầu với ngày ta vào 12 Sử Địa lớn lên khi Bộ chính thức công bố 6 môn thi tốt nghiệp Sách Sử, Địa thì để trên đầu giường Sử Địa thay nhau đưa ta ra vào giấc ngủ Tiết Sử, tiết Địa thành tên Đời cuối cấp học sinh một nắng hai sương học, nhớ, trả bài Sử Địa có từ ngày đó... Sử là môn anh thi tốt nghiệp Địa là môn em thi tốt nghiệp Sử Địa là môn anh em mình cùng thi tốt nghiệp Sử Địa là môn em đánh rơi Toán Hóa Văn Anh trong nỗi nhớ thầm Sử là môn "27 bài không giới hạn" Địa là môn "7 vùng kinh tế và Atlat bên nhau" Ngày tháng một đống Địa danh mênh mông Sử Địa là môn học sinh lười đoàn tụ Sử là môn học bài Địa là môn bom nổ Lịch Sử và Địa Lý Phải học thuộc bài thì làm bài mới tốt Những ai học hết Những ai tủ bài Gặp nhau và cười tươi trong ngày thi tốt nghiệp Gạnh tỵ những người đi trước Trù ẻo những đứa đi sau Hằng năm ăn đâu học đâu Cũng biết cúi đầu nhớ ngày thi xong Sử Địa. Trong anh và em hôm nay Đều có một nùi Sử Địa Khi hai đứa cầm tay nhau Sử Địa trong chúng ta lộn tùng phèo từng mảng Khi chúng ta cầm tay mọi người Sử Địa vẹn tròn, to lớn Mai này con ta lớn lên Con sẽ mang Sử Địa trong tim Lại tiếp tục những tháng ngày học bài Sử Địa Em ơi em Sử Địa là máu xương của mình Phải ráng học thuộc vài bài tủ Phải ráng làm sao cho trên 5 điểm Để khỏi tốt nghiệp loại trung bình. Trích trường ca 'Mặt đường Sử Địa'
góp vui phát (. phần này về ngôi trường thân yêu của mình ko tiện trích dẫn.) Mặt cúi, mặt nghiêng, mặt ngoảnh sau Ráng canh giám thị hỏi vài câu 1 câu hỏi lớn ko lời đáp Cho đến cạn giờ mặt vẫn chau Thú thực trên đường thi tốt nghiệp Còn vạch quần, cởi áo tìm phao Bấy nhiêu chữ nghĩa phun lần chót Giám thị canh sao mà bất nhân Nào đâu bác bộ trưởng ở đâu Bác lại cho tôi hỏi 1 câu Bác đặt bấy nhiu đề khổ hạnh Tú tài đại học lẫn vô nhau Hay bấy nhiêu đề thi giông bão Bấy nhiêu câu khó của bao đời Học trò mặt cắt ko hạt máu Phải khổ như điên 3 tiếng ngồi Học thêm 9 tháng đầu luôn nặng Những bạn đương thời của thủ khoa Nhai ngấu trăm trang ko biết chán Đau đề có giải đc đề đâu Sốt ruột thí sinh trong cái thuở Bài toán dậm chân hoài 1 chỗ Bao nhiêu kiến thức học trong trường Héo tựa mầm non thiếu ánh dương Hoàng hôn thế kỉ phủ đầu ta Mò mãi mà ko thể giải ra Có phải thế mà mặt như tượng Nửa mang sắc xám nửa xanh lè Các vị nhà giáo mà tôi “thương” Hôm nay tôi đã đc ra trường Tôi nhìn các vị dường vô hại Mới đặt bài thơ làm tấm gương Bạn bè thân mến thời xưa cũ Thi đậu hay ko cũng chúc mừng Những đứa rớt đi năm sau đỗ Ra trường là tươi dặm đường xuân nguyên văn