Có bao giờ bạn nghĩ rằng cuộc sống thật tẻ nhạt không ? - Đôi khi tôi tự nghĩ rằng nếu sống thật tốt thì sẽ cảm thấy cuộc sống không còn tẻ nhạt nữa ? tẻ nhạt ở đây là gì ? đâu phải tôi chỉ là 1 đứa con gái được bố mẹ kưng chiều trong giàu có đâu ! Đôi khi tôi cũng nghĩ rằng những đứa trẻ khác thật may mắn , chính xác hơn là may mắn hơn tôi ! Ở tuổi này họ vô lo , chỉ học và vui cười , còn tôi thì sao ? Tôi cố gắng làm việc ! Đôi khi công việc là động lực giúp tôi , nhưng đôi khi , chính vào lúc tôi nhìn vào màn hình máy tính tôi lại cảm thấy buồn ! Đã bao giờ bạn nghĩ rằng cuộc sống con người sinh ra để làm gì chưa ? hay bạn cũng giống như tôi , suy nghĩ 1 hồi lâu rồi gạt phắt đi rằng , sống thế nào thì kệ , đến đâu thì đến ? cuộc sống đã được sắp đặt từ khi con người mới sinh ra và lớn lên , có nụ cười , có nước mắt , có sự trưởng thành ở mọi hoàn cảnh . Đôi khi tôi rất muốn có 1 người con trai ở bên cạnh , nhưng thời gian không cho phép , tôi làm việc suốt , tới tối thì về nhà nghỉ ngơi , thời gian dành cho người ấy ở đâu , nghĩ quẩn quơ rồi lại gạt đi , con gái mà , ai chẳng muốn được vỗ về lúc mệt mỏi , mong có được sự ấm áp , lãng mạn , dù chỉ trong phút chốc nói nó là 1 điều nhạt nhẽo , thế nhưng đôi khi tôi lại thích điều đó ... Xem nào , tháng này có lẽ không tốt rồi , mới qua sinh nhật mình , sinh nhật mình ngày 29/11 đấy , cũng thầm lặng trôi đi , hông quà , hông ai biết , đến hôm mùng 1 mới sực nhớ ra 29/11 là sinh nhật mình vừa buồn cười , mà cũng có đôi chút tủi thân !!! lớn rồi , ai mà lại buồn vì chuyện này chứ ... Thỉnh thoảng đầu óc lại rất hay mơ mộng , như lúc này đây , đang viết luyên tha luyên thuyên ! nhớ hồi đi học thế không biết , hồi trước suốt ngày bị bọn bạn trêu là : siêu nhân đầu nhím ... hồi ý để tóc ngắn , suốt ngày ngồi trong lớp chúng nó cứ ngồi bịa chuyện về mình có hôm mình bị ngã rách quần lúc đi học , lên lớp chúng nó bảo ăn mày , có thằng thì phịa ra : - Mày buồn cười nhỉ , chiến tích cứu em nhỏ của nó đấy , lúc có 1 em nhỏ băng qua đường ô tô lao đến thế là nó lao ra cứu em nhỏ nên bị rách quần đấy Cả lũ cười toe toét , nghĩ lại thì đấy là thời học cấp 2 , vui không chịu được ^^ lên đến cấp 3 thì tẻ nhạt , lên lớp con gái đứa nào đứa nấy toàn phấn phấn son son , có đứa còn mặc quần bó chít lòi hết cả ra nhìn thấy ghê ! Ngồi túm tụm nói xấu nhau , con trai thì ăn với chả mặc , ngồi cũng chỉ biết nói xấu như bọn con gái . Nghĩ lại mà nhớ thời cấp 2 , nhớ lắm ! Nhớ cả những lúc tụi trong lớp rủ nhau trốn học , mình trèo tường xoạc cả đũng quần , con bạn phải lấy cái cặp vắt chéo đổi để đeo ba lô của mình , để mình dùng cái cặp che đi rồi nó chửi : - Tung tăng cho lắm vào , rách mẹ nó quần Lắm hôm còn trêu cô giáo chủ nhiệm , cô giáo trẻ , xinh , tên là bình , chúng nó thấy cô từ tầng 1 lên lớp ( lớp tầng 2 ) là rú lên : Bình bập bình bập bình ! xong chạy toán loạn thằng bạn bị bắt , bị làm bản kiểm điểm Rồi cả vụ đi tham quan , con bạn ngồi trên xe ô tô đang đi , nó mót quá không chịu được mặt nó cứ xanh lét , mà can tội ngu cơ , ai đời đi tham quan chả hiểu phởn lên hay hứng quá quên luôn cả đi tolet trước khi lên xe , đến lúc lên đi được 40 phút rồi thì bắt đầu ! đánh rắm thối um hết cả ô tô , làm bác tài phải mở cửa sổ , bọn con gái biết đấy , nhưng chỉ tủm tỉm cười , bọn con trai thì chửi : đứa nào đánh bom sinh học thế , đớp cho lắm vào , thối quá , toàn mùi trứng luộc :whew: Ôi cấp 2 của tôi , nhớ cả vụ lần đầu tiên trong đời được gửi thư tình , sướng cả đêm , nửa đêm đang ngủ nằm cạnh mẹ , bật dậy cười ê hê hê đến hôm sau mới biết là bọn bạn nó viết trêu mình , vừa ngượng vừa buồn , thế là tối hôm ý về lần đầu tiên khóc vì 1 tờ giấy , 1 mối tình ứ hự T_T vui nhất là vụ ngồi nghịch bút xóa, hôm ý bút xóa của mình bị hỏng , mình vứt cho thằng mọi ngồi dưới , thằng ý chuyên gia moi ruột bút bi ra ngậm , nó cầm lấy nó ngồi nghịch 1 lúc , mực bút xóa tung tóe hết ra bàn , nó chấm chấm cái đầu bút bi vào đống mực , đầu bít bi hình tròn , nó rình thằng sơn chuột đang ngồi vẽ nghịch , thằng sơn chuột có cả quả nốt ruồi ve chó ở ngay má , to đùng đoàng , nó chấm 1 phát cái đầu bút bi dính bút xóa vào má thằng sơn chuột ... - DMM mày làm gì thế , ông oanh mày bây giờ - Sơn chuột - Ha ha , công nghệ tẩy nốt ruồi đỉnh cao không để lại sẹo , không gây đau đớn ! hôm ý ngồi cười chảy cả nước mắt , rồi được cả thằng béo ngồi bên cạnh mình suốt ngày bị bọn con trai sờ ngực suốt ngày nghe nó hét Nào , làm gì thế , chúng mày bi điên à , thằng chó còn bao nhiêu truyện , ôi !!! hôm khác kể thôi , nhớ quá , vừa nhớ lại vừa vui , cười toe toét ! Ước gì được quay trở lại dù là 1 s , để nhớ lại nhỉ ...
cũng giống tui(nhưng khác là boy ) thời cấp 2 vui ko tả được.Còn lên cấp 3 dek chơi được gì,ngày qua ngày đi chơi là cứ rủ nhau đi nhậu ,lãm nhảm đến hết đêm thì về... Lên đại học khác rồi,vui hơn nhiều
topic này làm tui nhớ lại thời gian học tự chọn môn Lý ở trường cấp 2 , và có lúc mình lại tự hỏi liệu mình sẽ có đc thời gian và những thằng bạn như thế
Cuộc sống có rất nhiều việc đầy ý nghĩa, có điều bạn cảm thấy tẻ nhạt là do bạn chọn làm những việc chẳng ra đâu vào đâu, hay đơn giản hơn, đó là bạn chả làm việc gì khác, cứ thả trôi theo thời gian. Không lựa chọn gì cả cũng là một sự lựa chọn. Cuối cùng con người trở nên thụ động, chẳng bao giờ thử những việc mới lạ, luôn mang tâm lý ngại, lúc nào trên miệng cũng có câu nói "Uh, có vẻ hay đấy, nhưng mà ..., thôi để khi khác"
_Cấp 1 vô tư, hồn nhiên, vô trường chơi là chính mà vẫn hs giỏi đều đều ~~~> khoảng thời gian duy nhất mà mình thích đi học _Cấp 2 bắt đầu chán học, lết bết mấy năm đầu, năm cuối còn bày đặt yêu đương vớ vẫn, cũng may cuối cùng suy nghĩ lại dẹp hết, ráng kiếm cái hs giỏi và thi tốt nghiệp cấp 2 cũng ko đến nỗi nào. _Cấp 3 chán nhất, vô nhằm cái lớp giống như cái chùa, ai cũng tụng kinh niệm phật, hiền như cục bột, 3 năm trời lên lớp rồi về nhà mà chẳng có cảm giác gì, có 1 em xinh ghê để ý mà cuối cùng để tuột mất, tiếc hùi hụi, cũng may thi đậu cái đại học. _DH chả biết như thế nào, thời gian ở trên trường còn ít hơn thời gian ngủ ở nhà , ấy vậy mà sắp ra trường rồi mới chết chứ :'>
cuộc sống của mỗi con người đều khác nhau và cả suy nghĩ cũng khác nhau bạn ạ biết là nói vậy có thể bạn muốn tốt cho tớ nhưng hoàn cảnh sống mỗi người khác nhau , nhớ nhé , nó tác động rất mạnh vào suy nghĩ của con người đấy tâm trạng trở nên thụ động và cuộc sống tẻ nhạt ? Haiz , thôi thì cũng tiếp thu ý kiến Tớ cảm ơn :hug:
Đọc bài của bạn thú vị thật đấy. Ngồi ngẫm lại thấy đúng thật. Thời cấp 2 đúng là vui nhất. Tôi cũng có 1 thời cấp 2 nhiều kỷ niệm vui, vô tư, hồn nhiên như bạn vậy. Phải chăng đó là vì lứa tuổi ko quá trẻ con cũng như ko quá người lớn, nói như một bài hát của Aaron là "not too young, not too old" ::) Còn nói về mục đích sống? Nếu chỉ chăm chú vào nó, có lẽ sẽ chỉ dẫn đến một sự lẩn quẩn, một sự bế tắc. Vì chẳng ai có thể trả lời được câu hỏi đó cả. Mỗi người sẽ có một câu trả lời, một quan điểm sống khác nhau. Tôi thích triết lý của Einstein về cuộc sống, đó là chúng ta sống vì các mối quan hệ, mối quan hệ với những người xung quanh, người thân, bạn bè, người ko quen biết... Hix, cái vấn đề này làm mình muốn nói nhiều thứ lắm mà chẳng biết diễn đạt sao cả, văn dốt kể cũng bất lợi thật X(
Cấp 1: bình thường chả biết gì ngoài chơi + học (học để sau chơi phải để trước ) Cấp 2: năm lớp 8 đc học chung với người mà ko ngờ rằng sau này sẽ là người mình yêu nhất Cấp 3: tụ tập 1 lũ toàn con trai ko có bạn gái đi chơi với nhau,vui cực mặc dù hơi tục tễu :'> Sau khi tốt nghiệp cấp 3,gặp lại người con gái nói trên,mối tình đầu xuất hiện và bắt đầu quen nhau,nhận thức được rằng sống ko thể thiếu cô ta. Giờ đây: ko còn gì,1 mình trong bóng tối,nhận thức đc rằng chỉ phụng dưỡng ba má,ko bao giờ sống vì mình và cũng sẽ ko quen người khác. Xin hết!
câp 1: mình chuyển trường 1 lần. rất là vui xD cấp 2: ở cái lớp bệnh hoạn nhất trường. vui vô đối cấp 3: lớp hơi chán nhưng cũng được. tại cái trường mình toàn mọt sách lên ĐH thì xa nhà nên miễn ý kiến Nói chung sống sao cho thoải mái nhất. Để làm xong không cảm thấy nuối tiếc cái gì là được ^_^ @cụtchan: hôm nay anh lượn rồi ^_^. tí ol liveshow không em mà anh sn trước em 5 ngày đấy cũng chả nhiều người nhớ sn mình lắm nhưng không sao
Cấp 1: Hồn nhiên, ngây thơ, chưa biết lo lắng gì :'> Bắt đầu biết người con gái mà sau này là tình đầu của mình. Cấp 2: Bắt đầu học cùng lớp với người con gái ấy. :whew: Vẫn nghịch như hồi xưa. Nhớ nhất là hồi lớp 8 có cái trò đi ngang qua thấy thằng nào k0 đề phòng là vung tay vỗ cái độp vào :'> rồi chuồn, nên đứa nào ra chơi cũng cảnh giác cao độ, tay lúc nào cũng phải phòng thủ Cấp 3: Tên 1 loại phim mình thích :'> ĐH: Chán chả buồn nói
sống chỉ lo sao có tiền là được mà @: em siêu nhân này có vẻ dể thương nhỉ, lại còn biết suy nghĩ tâm sự nữa, ko biết là...:'>
Con người ta khi gặp vấn đề thì luôn cảm thấy mình là người bất hạnh nhất, quay sang trách số phận, đổ lỗi cho quá khứ, để những việc đã qua cản trở tương lai. Suy nghĩ mỗi người mỗi khác. Về phía bản thân tôi, mặc dù quá khứ có rất nhiều chuyện không vừa ý, nhưng tôi luôn sẵn sàng cho những gì đang chờ phía trước.
Cấp 1 : vui, tụ tập 1 đám đi fa' fa'ch trong trường ^^ Cấp 2 : Cái lớp j mà suốt ngày chia fe ra đánh nhau, xong rồi còn đi rủ lớp khác đánh nhau, toàn chơi mấy trò bạo lực như thú vật nhớ lắm cấp 2 Gặp đc ng` con gái mà hiện tại bây giờ mình đang iu nhất nhưng chưa cưa đổ Cấp 3 : cái lớp chán òm, con gái thì điệu, fa', con trai thì suốt ngày bida, nhậu nhẹt. Mình chỉ game online thôi nên bị coi là thừa trong lớp. Gặp đc 1 bạn nữ xinh xinh, vui tính + hiền nữa, thế mà sang năm lớp 11 chuyển trường buồn hết mấy tháng, ko còn hứng thú ở lại cái lớp đó lun, muốn chuyển lớp thì đã muộn, ko cho chuyển ĐH : Lũ con gái như sh!t, khinh ng` pà cố, thấy lười lười thế là ko thèm nhìn,ko nói chuyện luôn. Con trai thì good, chơi đẹp ---> bạn tốt. Cùng cúp tiết, cùng cày game, cùng đánh pài, nhậu cùng bàn - Sau này có về vn thì chắc đi kiếm mấy đứa cấp 2 với đh mà nhậu, mấy đứa cấp 3 chán kinh.
nhiều người than thở ở cấp 3 nhỉ, phải chăng đây chính là sự giao thời giữa 2 thời kì " Cổ lổ sỉ, hiền lành và Hiện đại, ăn chơi phá hại "??? @: cho hỏi hình Avatar của black là thằng nào mà nhìn có vẻ đẹp trai đểu vậy ? thấy nhiều người để Avt này rồi nhé
Vầy mà tốt hả ::( @Bác Bảy : Lấy avatar này của xenogear cũng không biết nó là ai Tui xài đồ chôm không à , để bữa nào tự làm 1 cái để thiên hạ khỏi xoi mói