Ở đây có bạn nào từng trải qua cái thời gian khủng khiếp và khó khăn tự nhủ với bản thân 1 vài năm sau sẽ tốt hơn,nhưng 1 vài năm sau thì lại gặp khó khăn hơn nửa ,và những biến cố khiến cuộc đời bạn nhảy từ trang này sang trang khác ? Năm 22t cứ nghỉ là năm đó là năm khó khăn nhất trong cuộc đời ,vì từ nhỏ đến lớn làm gì cũng có người lót đường hộ ,giờ đùng cái phải 1 mình lo hết tất cả mọi việc ở cái xứ lạ quê người ,cũng tự nhủ ráng 1~2 năm sẽ tốt hơn Rồi năm 23t có quen 1 em ,thương lắm mà cũng yêu lắm ,lúc đầu 2 gia đình chấp nhận rồi nghĩ cũng sẻ làm cái đám cưới nhưng đời đéo ai ngờ ,haizzz mình và người đó chia tay lỗi cũng do mình ,người ta thương mình nhiều lắm nhưng bản thân mình ko phải là người tốt,tuổi trẻ bồng bột 23t còn quá trẻ để mà phải đối đầu những thử thách ,giờ phải ôm hận suốt đời . Năm 24t tàn tàn ,cũng nuôi ý nghĩ là sẽ làm gì đó để mà "trả thù" Năm 25t khó khăn lại đến ,cũng lại có ý nghĩ cố gắng lên rồi mọi thứ sẽ qua điều tốt đẹp lại đến Năm nay 26t giờ thất bại trắng tay mất hết tất cả ,người vợ sắp cưới lúc trước ,rồi đứa con ko nhìn dc ,đã thế giờ về nhà ăn bám ông bà già ,đau lòng nhất là 2 ông bà nói 1 câu nghe quặng cả lòng "con cứ nghỉ ngơi đi có gì ba mẹ nuôi" ,cả tháng nay nằm nhà suy nghĩ lại lại hi vọng khó khăn chỉ là nhất thời rồi cũng sẽ qua haizzz.... Nói chung hiện tại tôi đang thất bại ,còn bạn ?
hì hì gục ngã thì cũng gục ngã rồi ,giờ phải mạnh mẽ đứng dậy thôi .Ngày xưa cũng thích viết lách này nọ nếu có cơ duyên và may mắn thì tui sẽ viết tự truyện .
Không biết nên làm gì , không biết mình cần gì , qua 3 năm đh mà vẫn chưa học được gì , chưa rút ra được điều gì , suốt ngày cắm đầu vào dota như 1 cách để quên đi thực tại , thế có gọi là thất bại không ?
Đừng buồn bạn ơi, hãy nỗ lực lên, sau 1 thời gian khó khăn mình đã kiếm được 1 công viêc dành cho các bạn trẻ năng động và yêu thích kinh doanh, không ngại thử thách, nếu bạn thích mình sẽ share công việc này cho bạn và tất cả những người có nhiệt huyết. Tôi làm được tại sao bạn không làm được, đúng không nà, muah
Ta có hoàn cảnh khá giống bác ( trừ vụ gf và con rơi... ĐM ) cũng làm xa, cũng quá dựa dẫm vào cha mẹ. Giờ thì khổ nhưng luôn tự nhủ mình có thể vượt qua được và cố gắng cũng được trụ hơn một năm với công việc hiện tại rồi. Dự tính sau bốn hay năm năm nữa, khi đã tích lũy đủ vốn để làm gì khác sẽ bỏ việc để làm thứ mình thích ( quánh con nào lớn bụng chẳng hạn ). Nếu bác cảm thấy thất bại thì có thể đi đây đó giải khuây, không cần đi xa ở ks làm gì, cứ lấy xe chạy xa nhất có thể rồi tự tìm đường về. Ta hay lăng tăng về cuộc sống lắm nên hay làm trò này, vừa đi vừa hát như thằng khùng nhưng rất thoải mái Mong bác vượt qua nỗi buồn thất bại
Bác viết truyện thể loại gì? Gửi nhà xb nào? Mình có sở thích viết lăng nhăng cũng muốn tìm một nxb để thử xem.
Đang có cảm giác thất bại gần giống bác. Tự dưng dạo này đang muốn kiếm tàu đánh cá nào xin làm culi 1 chuyến ra ngoài biển trải nghiệm cho đỡ chán đời này
Buồn lúc đó thôi Hồi đó là 1 lần tiểu thuyết và 1 lần truyện ngắn, lần đầu tiểu thuyết thì hăm hở lục tủ sách tìm cách liên lạc với mọi nbx có thể: Trẻ, Lao Động, Văn Học, Tri Thức, VH-TT, Nhã Nam,... gửi đến mọi chỗ có thể gửi, nhưng chỉ có 1 chỗ trả lời "không được" còn lại thì bặt vô âm tín hết. Lâu quá nên mình cũng chả nhớ là nxb nào. Còn lần truyện ngắn thì hên hơn chút, có 3 chỗ chịu hồi âm, trong đó 2 chỗ bảo không được, duy nhất có bên Nhã Nam chịu trả lời khá "đàng hoàng" là bảo truyện của mình "có chút đặc sắc" nhưng cũng không được nốt. Hồi đó mình năn nỉ BTV cứ duyệt đại cho em Cơ mà thực tế họ bảo giờ ngoại trừ những người có tiếng tăm sẵn, hoặc được tên tuổi lớn chống lưng, chứ gần như không có dân tay ngang nào chen được vào cả. Muốn xuất bản thì chỉ có cách tự bỏ tiền túi ra. Xong họ khuyên mình ráng luyện viết thêm nhiều nữa rồi gửi lại xem sao. Nhưng lúc bấy giờ mình nản rồi nên bỏ.
Nghe bác nói thấy cũng hơi nản Nhưng thôi kệ, tiếp tục nuôi sở thích, tìm chỗ nào đó quăng truyện lên cho mọi người đọc biết đâu lại nhờ số đông mà tìm được chỗ đứng