trước giờ cũng ko có vào box này mà chỉ lượng lờ xem post mà đi ra và thường mình ngại lên tiếng khi có việc gì nhưng 1 số vấn đề về cá tính của mình khó chia sẻ với gia đình hay người thân nên không nói trong lòng ko biết xoay xở sao....... Mình thì có tính cách là hơi dễ tự ái, dễ nổi nóng nhưng cũng chịu đựng hơi nhiều mà cũng ko biết nói sao . Nhiều lúc khi 1 ai đó nói về 1 vấn đề gì ko nói đến mình , vô tình đụng chạm mình đều có 1 cảm giác như "nhột" và hơi tức tức , nhưng nghe đến cuối câu truyện thì lại quê vì mình lại tự ái và những lúc đó thì mình luôn luôn không lên tiếng , chỉ lắng nghe thế nào và đôi khi 1 việc hay sự cố nào đó xảy ra thì mình lại tức giận như chịu hết giới hạn và nổi điên lên nhưng thường ngày thì mình rất ít nói và chỉ lên tiếng khi thấy mình có thể nói 1 điều gì đó mà ko quê mặt, ko xấu hổ. Và có nhiều lúc đầu thóang thì mình lại muốn nói gì nói, ko nghĩ tới cảm xúc của ng` đối diện, hay giỡn quá đà. Nên mình cũng rất ít bạn....... Khi còn nhỏ ( năm nay 16t.... ) thì tính tình hơi bốc đồng và dễ nổi nóng, ko lắng nghe ai cả, nhưng giờ thì do mình tự ý thức được chuyện gì đang xảy ra nên do tính "tự ý thức" đó làm mình quá dè chừng có những lúc suy nghĩ quá giới hạn của những đứa cùng tuổi mà việc đó lại ảnh hưởng đền 1 phần giao tiếp hay cách nói chuyện của mình. Một phần muốn nói ra mọi suy nghĩ trong đầu nhưng 1 phần lại sợ người khác sẽ suy nghỉ , sẽ nói gì về mình khi mình nói 1 điều gì đó bất thường. Nên việc kết bạn hay làm quen 1 người mới đôi khi khó khăn với mình....nên bây giờ mình muốn làm bạn với 1 số người mình muốn nhưng việc đó lại có vẻ khó khăn với mình. Và không phải vì cách nói chuyện hay tính cách của mình mà mình tự hỏi sao mình lại ko có nhiều bạn bè. Lúc cấp 2 hay cụ thể là lớp 7,8 thấy chúng nó trong lớp tụ tập đi chơi với nhau mình tự nhủ :"kệ mình về chơi game cũng được...." nhưng đến giờ thì cảm giác đó khá hụt hẫng , cả lớp chả ai cần thiết hay rủ rê mình, chỉ có khi nào cần kíp mới nói tới mình,kêu tới mình . Nhiều lúc mong chỉ cần 1 đứa gọi điện rủ rê mình đi chơi thôi mình đã mừng vì mình là bạn người khác, nhưng khi đi chơi mình phải chủ động mời người khác . Còn nhỏ thì bà dì nói cho 1 câu mà giờ vẫn còn thấy hơi tự ái :" mày thấy không, mày thấy ghét quá nên đâu ai dám lại gần, chơi với mày". Nhiều lúc có suy nghĩ như :" mình không cần ai hết mình, mình chỉ cần một người nào đó cần mình, chỉ vậy thôi mình cũng thấy vui ". Nhiều lúc ngẫm lại, trong lớp mọi người đàn đúm thì mình lại một mình, chỉ có 1 thằng bạn thân chơi với mình . Mà mình lại có 1 suy nghĩ là ko có từ "friend" chỉ có acquaintance/classmate ( người quen ) hay best friend ( bạn thân) và mình có khái niệm là "chắc có cùng sở thích hay tính tình thì mình mới thân được thôi" . Nên mình lại tự làm khó mình . Hay nhiều lúc người mình thích và muốn làm bạn thì họ lại ko thích mình vì 1 số lý do...........Nhiều lúc cũng thấy mặc cảm nhưng nhiều cảm xúc ấy lại kìm nén dưới đáy lòng.....chẳng nói ra được với ai hay đúng hơi là ko dám nói với ai thẳng mặt ........ với tính tình và cách nói chuyện như thế, mọi người nghĩ mình nên làm sao, sửa đổi bản chất thế nào để dễ tíếp xúc với bạn bè/mọi người xung quanh hơn...........hay đơn giản cụ thể hơn là mọi người nghĩ sao về tính cách/cách cư xử của mình.... có lẽ bài tâm sự hơi dài............cám ơn mọi người vì đã đọc......
cũng giống mình nhưng mình ít bạn vì nhát với hơi kến chọn theo mình bạn ko cần phải thay đổi nhiều khi hơi lạnh lùng cũng là 1 cá tính đặc biệt (girl rất thik boy dạng này thì phải) bạn bè cốt thân chứ ko cốt đông chỉ cần 3 4 đứa bạn thân còn hơn chục đứa nhưng khi mình cần giúp đứa nào cũng nó: "sr nhưng mình ko giúp được"(đương nhiên bạn cũng phải đối xử tốt với ~ người bạn cuae mình thì người ta mới sãng sàn giúp đỡ)
Muốn người khác quan tâm mình thì mình hãy chủ động quan tâm người khác. Muốn có sự đồng cảm sẻ chia thì cần phải biết lắng nghe suy nghĩ cuả người khác. Muốn người khác đến với mình thì mình hãy đến với người khác. Tóm lại giữa việc cho và nhận thì hãy nhớ 1 điều là ko ai muốn cho nhiều quá và cũng ko ai muốn nhận lại quá nhiều. Cần phải biết cân bằng.
Hòa đồng 1 tí là đc, nói chung chủ thớt đừng ngại lăn xả, phải thật nhiệt tình Btw, từ mấy bài sau xin cho 500 đồng dấu phẩy.
Tôi cũng muốn hòa đồng , lăn xả nhiệt tình , mình có ưu điểm gì thì giúp bọn nó cũng khá nhiệt tình 3 năm học CĐ, cả lớp chia bè phái , hội AOE chơi với nhau, hội CF chơi với nhau. Riêng mình ko thích game nên chỉ chơi PSP 1 mình Đến cái lúc cuối năm hoạn nạn, thi nhiều mới gọi là có nhiều bạn đc 1 tí Cảm giác đa số các cuộc gọi đến đều để nhờ làm cái này cái nọ,trước thích giờ chán rồi, mà nó gọi toàn bắt mình phải đi. Hiện giờ tắt đt ở nhà đỡ tốn pin chơi loanh quanh hàng xóm Giờ gọi là chơi thân , có thể gọi đc cho nhau thì cũng chỉ 5-6 người thôi LESS FRIENDS liệu có khác người ko ?
5-6 ng` cũng là nhiều rồi, bạn thân thì với tôi 2-3 đứa là đủ. Với chủ topic , mình có lời khuyên là..có vẻ như bạn giống mình lúc đầu, lúc đầu vào dh quen đc 1 đám bạn mà lúc đó cũng ko thân mấy, thấy nó rủ đi chơi ko rủ mình cái lại ức chế lum la. Sau đó thì mới bít đc có lý do gì đó nó mới ko rủ, bởi vậy cho nên nếu bạn có cảm giác bạn của bạn chỉ cần bạn lúc làm việc gì đó mà ko cần bạn khi đi chơi thì hãy nghĩ kĩ lại 1 chút, có thể có lý do gì đó nó mới ko rủ bạn đc thì sao Mà muốn có bạn, bạn cần nói chuyện, tiếp xúc nhiều với chúng nó 1 tí, ko cần phải giúp nó làm hết mọi chuyện, chỉ cần lâu lâu quan tâm nó thì về dài về lâu nó sẽ quan tâm lại bạn.
giống mình........................... Quên nói luôn vì kiểu sống này mà mình trở thành người 2 mặt.....đại loại như đa nhân cách nhưng vẫn ý thức đc việc mình làm...
tớ khác với chủ topic 1 điều là không tự ái.....việc gì mình cho là đúng thì mình làm....không quan tâm người khác nói gì miễn bản thân thoải mái là đc...thích sống tự do hơn không ai quản không quan tâm đến người khác....họ thích thì chơi với mình...hợp thì chơi không thì thôi chẳng quan tâm......
Cười nhiều (đừng cười đểu quá)... cái gì cũng có mặt đúng mặt sai, nhìn nhận kỹ lưỡng một chút, không hiếu thắng... sống chan hòa, nhiệt tình
Chủ top cần cởi mở, thoải mái hơn, chơi cứ chơi, vui vẻ hòa đồng, nó đá xoáy thì đá lại nhưng khôn hơn nó là mình đá mà vẫn giữ tình cảm, bớt chơi game lại đi, coi gần nhà phường có hoạt động gì không mà tham gia, tập nói dóc nhiều vào, đừng nghĩ ngợi từa lưa ( nhiều khi không đúng đâu ) ... Tặng chủ top 1 câu : đừng vì nhược điểm người khác mà hành hạ chính mình GL
cũng không khác tui lắm có điều là tui chơi giỏi mấy môn thể thao mà bọn con trai lớp tui chơi không bằng chúng nó phải phục,nể và chúng nó nhìn mình vớ một ánh mắt khác , đúng là lạnh lùng đôi khi cũng là thứ mà con gái thik nhưng vấn9 đề là tui lạnh quá đến nỗi bọn con gái từ thik chuyển sang ghét mà không biết có phải không nữa
còn tôi thì kiểu vô hại...không quan tâm...ra chơi nằm 1 chỗ ngủ...nhìn gái đi qua đi lại lớp....=.=.... ai nói chuyện với mình mình nói chuyện với họ...không thì nằm ngủ...kiếm 1 góc nào đó yên thân...không gây sự chú ý với người xung quanh..
Thế thì nightrune y chang tôi nhỉ? Đến khi hỏi 1 đứa nó nghĩ sao về mình thì nó nói, nói chuyện với mình là một cái việc gì rất là to tát. Vì không dám nói gì hoặc không biết nói gì. Nghĩ cũng buồn mà thôi kệ. Đời mà, ai tới thì chơi, thích thì chơi, không thì nghỉ. Tôi chẳng mời ai cả :)
uhm...mà tôi cũng chẳng biết nói gì ...đơn giản...gượng ép mình nói 1 chuyện mình không thích thì chán...nếu nói về game + manga hay anime thì ít đứa nào biết......lâu lâu cũng 8 với vài đứa nhưng hiếm...trừ khi chủ đề đó hợp với mình...=.=.... Có lần con nhỏ kia viết giấy làm quen nhưng chẳng có cảm giác gì đá đại sang cho thằng bạn ....thật sự với người không hợp tự nhiên cứ gượng ép kiếm 1 chủ đề gì đó để nói tỏ ra hòa đồng 1 cách giả tạo...không hợp với tính cách mình nên cứ kệ người ta nghĩ gì thì nghĩ miễn bản thân vui là đc...^^
Mình ko lạnh lùng, ai kêu thì đều trả lời bình thường cả, nhưng vấn đề là mình ngại khi phải nói lên 1 điều gì đó vì suy nghĩ dè chừng là người dối diện sẽ suy nghĩ gì về mình , liệu mình có nói gì sao ko. nên thường mình không phải là người mở miệng đầu tiên khi bắt đầu 1 cuộc nói chuyện ( conversation - dùng eng để giải thích rỏ hơn) . Và bạn thân thì mình có đúng 1 đứa và nó là đứa nói thật có lẽ là "fate" vì 4 năm học cấp 2 ko nói chuyện/giao tiếp với nó nhưng cuối năm lớp 9 thì lại bắt đầu chơn với nhau hợp sở thích và thân đến giờ ( 3 năm....) nên cá nhân mình phân biệt khá rõ giữa người quen và bạn thân. Mà Less friend đâu có gì là khác người nhỉ mình tới giờ ( lớp 11) mới bắt đầu tự nghiệm ra rằng mình cần bạn, nhưng less friend có thể là 1 số lý do vì sở thích,cá tính,tính tình (.....:() của mỗi người không tìm được người giống mình thôi...... cũng như 1 bà cô dạy GDCD trong trường nói như thế. Và đó cũng là cách có thêm bạn nhưng sự việc có lẽ không chỉ có như thế..........Cảm ơn bạn well, tình cảnh đó khá giống lớp 10( năm ngóai) của mình là mình từ quận 5 chuyển lên quận 3 ( THPT Marie Curie) và ko có ai là người quen năm ngóai để có thể đỡ cô đơn, nên mình đã trải qua 1 học kỳ đầu khá lặng lẽ và đến học kỳ 2 thì mình mới bắt đầu rủ nhiều người khác đi chơi nên giờ tình hình cũng bắt đầu khá lên . Và có vẻ như đúng như bạn nói là mấy hôm trước chúng nó rủ nhau đi chơi, mình suy nghĩ mình cũng muốn đi với nhưng mình sợ mình có quá vô duyên hay không khi người ta ko rủ mình mà mình lại nghe lén và "đưa mặt" vào. và mình hỏi thử, kết quả thì ko giống như mình nghĩ là chúng nó cũng đùa giỡn và nói với mình và bàn về chuyến đi chơi đó và rũ mình đi. Có vẻ mình hơi dạn lên nhưng mình thấy có 1 số vấn đề gì đó về bản thân mình để thay đổi hay cách cư xử của mình để có 1 người bạn. Như ví dụ mình thấy bạn A có tính tình......sở thích mình thấy thích và muốn làm bạn nhưng nhìn kĩ thì sở thích,mối quan hệ trong xã hội của bạn A có vẻ ko hợp với mình thì làm sao.......và cách cư xử đối với mọi người, đó là điều mình lo và quan tâm... :( Vâng, đúng và rất đúng nên mình mới phân ra rõ là người quen và bạn vì đã là bạn khi người khác hay mình có chuyện gì thì sẽ giúp đỡ nhau tận tình chứ không như "bạn" mà chả khác gì người quen, bình thường thì thấy nhờ mình này nọ xưng là bạn nhưng khi nhờ lại từ chối. ừ đúng là mình với cậu khác hẳn .vì từ nhỏ trong đầu mình thì trái ngược lại là mình làm gì là chuyện của mình không cần người khác phải để ý. Nhưng khi lớn lên thì mình nghe/nhìn khá nhiều trường hợp - hòan cảnh nên bắt đầu mình hình thành tính dễ tự ái, ngại vì khi mình nói 1 điều gì đó ra public nó có kỳ quặc hay không. Nhưng mặt khác trong đầu vẫn giữ ý nghĩ là ko có gì phải suy nghĩ. Và cái mình không hiểu là mình quá giữ ý và suy nghĩ quá nhiều thì mình ko có nhiều bạn. Nhưng với 1 số người, họ ko suy nghĩ nhiều, họ nghĩ gì nói đó, ko dè chừng, ko sợ public nói gì thì họ lại có 1 mối quan hệ công chúng và bạn bè nhiều hơn mình.... và suy nghĩ nếu mình như thế thì sẽ không phải là mình thì cũng thật là rắc rối :( . à mà mình không chơi game nhiều, mình chỉ online nhiều thôi . Mình là fan game offline . giống mình ghê . về A-M với game off vào trường mình thì muốn nói mà chẳng ai cùng sở thích để có thể nói ít ai biết về mấy cái đấy. còn bị confess thì chưa .......... Cám ơn mọi người đã đọc những vấn đề khó nói của mình . P/S: post tối hôm qua, đi học nguyên ngày, tối mới on để reply.
Tính cách đó tôi thấy chẳng có vấn đề gì cả ... Cơ bản là chủ thớt đang chỉ tìm hiểu bản thân thôi, đó là việc tốt ^^. Đôi khi cũng nên tự dừng lại và xem xét mình đang ở đâu và mình là ai :). 16 tuổi phải không ? Còn quá sớm để nhận định rằng có ít bạn ^^, sau này học đh, ra trường đi làm sẽ có thêm mối quan hệ mới, bạn bè mới , đừng có lo .
thế nhưng tự nhìn nhận lại mình và người khác mình lại thấy có cảm giác như........buồn hay tủi thân .............chả biết thế nào :(. Mà mình thì ngại với dè chừng nên thường mình muốn tiếp cận hay nói chuyện với ai hay trong 1 môi trường nào thì thường mình quan sát người/cộng đồng đó thật kỹ mình mới bắt đầu nói chuyện nên khá là............chả biết nói sao...... Còn 1 số bạn carefree thì ng` ta nghĩ sao nói đó , thế mà lại giao tiếp bên ngòai nhiều hơn :( .
Hãy là chính mình , đừng so sánh mình với người khác, vì xét ở 1 góc độ nào đó, so sánh đó là khập khiễng