Trãi Lòng...

Thảo luận trong 'Tâm sự' bắt đầu bởi AnTi_InTer, 17/10/10.

  1. AnTi_InTer

    AnTi_InTer Mario & Luigi

    Tham gia ngày:
    10/8/08
    Bài viết:
    724
    Nơi ở:
    acmilan1889's clone
    trước tiên mình xin phép chủ nick nay cho mình mượn để viết bài...và xin lỗi vì ko xin trước, có gì thông cảm nhé...

    biết nên nói thế nào bây giờ với L đây, T bối rối quá, thật sự ko biết nên chia sẽ cái cảm giác khó chịu trong người T với L ko nữa, T cảm thấy trơ trẽn quá, nói ra thì để dc gì chứ...chẳng biết nữa, chắc nó cũng sẽ làm nguôi đi phần nào cái cảm giác đó đối với T...

    chẳng hiểu sao dạo này cứ mỗi lần T dc off rồi đi chơi vòng vòng để tận thưởng cái bầu không khí về đêm mà lâu rồi T ko còn dc cảm nhận dc nữa...T cứ chạy, chạy mà ko biết mình đang chạy đi đâu, ko phương hướng chỉ biết chạy như chạy trốn con người thật của T...rồi khi đến con đường Nguyễn Thái Sơn gần đến nhà L, T cũng ko biết mình chạy đến còn đường này khi nào, chỉ khi thấy chữ "Nguyễn Thái Sơn" T mới hết mơ hồn... trong T lại biết bao cảm giác xưa cứ "chạy" về người, tại sao T lại chạy lại đây chứ??? đầu óc T cứ suy nghĩ ko đâu...chỉ biết chạy tiếp và thoáng nhìn qua cái hẻm ngày nào T hay đợi L, cứ chạy mà nhìn 2 bên đường..."mình đang tìm gì thế, tìm L hay tìm những nổi đau ngày xưa"...T lại suy nghĩ vẫn vơ...lâu lâu lại thấy cái bóng thấp thoáng như L, T cứ tưởng là L..."khùng quá, người ta có chồng con rồi, chắc chỉ người giống người"...T lại chấn an mình...thế là 1 đêm thật sảng khoái với bầu không khí về đêm và đôi chút gì đó còn dư âm đâu đấy của L vẫn còn động mãi trong T, chỉ khi nào như vậy T lại nhớ rồi tự biết mình nên quên đi....

    T làm khuya,nên ngũ sớm ko dc,về nhà theo thối quen thường ngày,T lại lên mạng để giết đi những nổi cô đơn khi bóng đêm bao vây T trong cái gác trống rỗng...ko còn chơi game nữa,T chỉ biết lên mạng xem thông tin và kiếm gì đó giải trí cho mau đến cơn buồn ngũ để cho qua 1 ngày...đêm nào hình như T cũng làm vậy đến gần sáng để ngũ đến chiều đi làm, để cho T ko còn những cái suy nghĩ vu vơ...lên mạng hoài cũng chả có gì để xem...thế là lại buồn vu vơ nữa rồi,kể từ cái lần chạy thoáng qua nhà L,và bất chợt thấy 1 người giống L...cứ buồn T lại cứ suy nghĩ về L...là nhớ chăng??? "ko điên quá, chắc ko phải"...T chỉ biết tự nhủ lòng...hình như lâu rồi ko gặp L,T hình như quên bén hết những nét trên khuôn mặt L..."quên dc thế là tốt, như vậy sẽ ko buồn vu vơ nữa"...rồi T cười với ý nghĩ đó.

    Ngày hôm sau như bao mọi ngày T lại bắt đầu với công việc mình...chợt...đâu ra 1 cô tiếp thị rượu có đôi mắt hao hao giống L...T thẩn thờ xong tự dưng nghĩ về L, rồi đâu đấy T thấy không gian lại xuất hiện từng nét, từng nét... vẫn đôi mắt ấy, mái tóc ấy, cái mũi ấy, đôi môi ấy hiện rõ đến thế, nhất là lúc L cười (khi ngồi viết lên những tâm trạng này, khuôn mặt L lại xuất hiện trong suy nghĩ của T)...

    Người ta hay nói..."càng quên càng nhớ, hãy nhớ để dc quên"...T ngồi 1 gốc ôn lại những kí ức, những kỉ niệm của 2 đứa...ah ko, phải nói là chỉ của riêng T...từ ngày đầu gặp L trong cái áo trắng, lúc đợi L học xong, chắc có lẽ L mệt hay sao nên lúc đó nhìn L có hơi đuối sức...đến ngày cuối cùng và biết sẽ ko bao giờ chở dc L, ko còn L ngồi sau lưng T nữa, T buồn ko muốn đưa L về...ước gì lúc đó T có can đảm để bắt cóc L cho riêng T mãi mãi...T biết nếu có làm vậy đi nữa thì chỉ là vô nghĩa...T nhớ hết, tất cả những gì đã xãy ra...tiếc thay những gì để gợi nhớ về L, T đã đốt hết...và đến tờ 10 ngàn L xếp hình những trái tim T cũng đã vứt bỏ nó...T chỉ biết để cho nước mặt chảy ngược vào trong khi làm như vậy...có lẽ làm vậy sẽ tốt cho T, để tìm cho mình những cái mới mẻ cho bản thân...đó là những gì T suy nghĩ lúc đó...cứ nghĩ như vậy sẽ xóa, sẽ quên đi tất cả...vậy mà, T vẫn cứ nhớ về L mà ko biết làm gì...nhưng nhớ để rồi T sẽ quên đi và cất nó qua 1 bên...vì T và L điều có cuộc sống riêng...

    Hôm nay, T nói ra hết những điều này, chỉ xem như trãi lòng minh cho nó nhẹ nhõm đi...T ko biết nói với L như thế nào bây giờ, L hãy xem đây là lời Tâm Sự của của T nhé...như những người bạn thường tâm sự với nhau...vì T và L vẫn mãi mãi là bạn...đúng ko L.
     

Chia sẻ trang này