Truyện kiếm hiệp (chờ đặt tên)

Thảo luận trong 'Kỷ niệm Hội Vườn Đào' bắt đầu bởi LacLac, 6/11/04.

  1. LacLac

    LacLac Legend of Zelda

    Tham gia ngày:
    30/4/02
    Bài viết:
    1,012
    Mình thử viết đoạn đầu. Các bác xem thử xem thế nào nhé!
    Mở đầu như vậy có thể viết tiếp được không? Cần sửa chỗ nào?
     
  2. LacLac

    LacLac Legend of Zelda

    Tham gia ngày:
    30/4/02
    Bài viết:
    1,012
    Trên đỉnh núi Rắn, huyện Vũ Xương tỉnh Hồ Bắc, không biết tự bao giờ đã sừng sững một toà lầu các. Toà lầu có 5 tầng, cao hơn mười hai trượng mặt lầu nhìn thẳng ra Trường Giang.
    Trên khắp thiên hạ có biết bao nhiêu toà lầu, nhưng toà lầu này quả có chỗ đặc biệt.
    Đặc biệt vì một toà kiến trúc tuyệt đẹp, dựng lên tạI một nơi phong cảnh hữu tình? Đặc biệt vì nó bắt đầu được dựng lên tạI đây từ tận thờI Tam Quốc, đã bị phá hủy rồI xây dựng lạI hơn chục lần? Đặc biệt vì trên lầu này đã từng có ngườI đắc đạo lên tiên?
    Nhưng có lẽ đặc biệt hơn cả là trên vách lầu có đề thơ:
    "Tích nhân dĩ thừa Hoàng Hạc khứ,
    Thử địa không dư Hoàng Hạc Lâu.
    Hoàng hạc nhất khứ bất phục phản,
    Bạch vân thiên tảI không du du.
    Tình xuyên lịch lịch Hán Dương thụ,
    Phương thảo thê thê Anh Vũ châu.
    Nhật mộ hương quan hà xứ thị?
    Yên ba giang thượng sử nhân sầu."​

    Khi nhìn thấy bài thơ này, ngay cả thi tiên Lý Bạch, dù cảm hứng dâng tràn trước cảnh đẹp của nơi đây, cũng đành quẳng bút than dài:
    "Nhãn tiền hữu cảnh đạo bất đắc,
    Thôi Hiệu đề thi tập thượng đầu."
    Bài thơ "Hoàng Hạc Lâu" trên lầu Hoàng Hạc.
    Xưa nay văn nhân tài tử, giang hồ hiệp khách vẫn thường thăm viếng nơi này, vẫn thường cùng nhau uống rượu thưởng thơ, nhấm nháp từng chút ý vị của Hoàng Hạc Lâu.
    Thế nhưng đã có ai biết được nó chứa đựng một bí mật không ai ngờ tớI, một bí mật sẽ làm rung chuyển cả võ lâm.

    ***​

    Vũ Xương hôm nay thật khác thường, cái không khí không còn giống như thường ngày mà nhôn nhịp hẳn lên. Trên đường chốc chốc lạI xuất hiện những toán khách giang hồ từ khắp nơi kéo đến. Họ không gấp gáp mà cũng không giống như ngườI ngoạn cảnh, rõ ràng họ đến đây là có việc.
    Trong mỗI toán khách giang hồ đều có ngườI ung dung nhàn hạ, thủng thỉnh mà đi, nhưng cũng có ngườI khệ nệ vớI bao nhiêu là lễ vật.
    Họ đến đây vì một sự kiện trọng đạI: chúc thọ HộI chủ HộI Vườn Đào.
    HộI Vườn Đào có thế lực rất lớn trong võ lâm vớI hàng vạn nhân mã, các chi nhánh của HộI có mặt khắp nơi trên giang hồ. HộI chủ HộI Vưòn Đào tên là Hùng Long, biệt hiệu Vô Thanh Sát. Hùng Long bôn tẩu giang hồ từ năm 18 tuổI, sau hơn 30 năm, gây dựng nên HộI Vườn Đào thanh thế vô cùng to lớn. Hôm nay là lễ thượng thọ thứ 50 của Hùng Long, bằng hữu giang hồ và thuộc hạ khắp nơi đổ về đây để mừng thọ HộI chủ tạI Hoàng Hạc Lâu.
    Trước cửa Hoàng Hạc Lâu mớI thật là nhộn nhịp, khách chúc thọ lũ lượt kéo đến, ngườI của HộI chủ đứng ra tiếp đón cũng thật là vất vả.
    Khách đến được toán gia nhân chực từ cổng ngoài hướng dẫn chỗ nơi để mọI ngườI sửa sang trang phục, sắp xếp lạI lễ vật tiến vào chúc thọ.
    Từ phía ngoài đi vào tớI lầu Hoàng Hạc phảI qua ba lần cổng, ở mỗI cổng đều có ngườI mặc lễ phục nghiêm chỉnh đứng chào. Chỉ huy nhóm nghi thức này là Stalig, biệt hiệu Tiểu Khôi tinh. MỗI đoàn khách chúc thọ đi qua, Stalig dù đứng yên không thèm ngó, nhưng đều xướng giọng hô to: "HộI chủ HộI Vườn Đào, thiên nhân giáng thế, công đức vô lượng, thọ ngang trờI đất. Stalig Tiểu Khôi tinh, HộI chủ HộI Vườn Đào … thuộc hạ, tiếp khách sứ giả, chào mừng quí khách đến chúc thọ." làm cho bọn thuộc hạ dù đã la đến khản cả cổ, trong bụng thầm chữI rủa đến ba đờI nhà hắn mà vẫn phảI cất giọng hô theo.
    Khách cũng cúI chào đáp lễ.
    Qua ba lần cổng, khách vào đến trước lầu Hoàng Hạc. TạI đây, tùy theo địa vị mà khách được sắp xếp vào một trong năm tầng lầu. Tầng thứ năm trên cùng, kê vừa đủ một bàn tiệc, chỉ dành để HộI chủ đích thân đón tiếp Chưởng môn các phái lớn và các nhân vật có địa vị rất cao trong võ lâm.
    Giữ nhiệm vụ đón khách trước lầu Hoàng Hạc là tổng quản Xì Gà biệt hiệu Độc Xà Vương. Độc Xà Vương nổI tiếng vớI tuyệt kĩ Xà ảnh kiếm, vốn là em kết nghĩa của Hùng Long, được giao chức tổng quản của Hội. Độc Xà Vương miệng luôn nở nụ cườI, vui vẻ tiếp đón, nhưng chốc chốc lạI nhăn mặt vì mấy tiếng hô từ mấy cổng trước vọng tới. Tuy là em kết nghĩa của Hùng Long, nhưng Độc Xà Vương không khéo lấy lòng HộI chủ nên đã từng bị Stalig chơi nhiều vố đau, nhưng lâu dần thành quen, hắn cũng xem đó là chuyện thường tình mà mình phảI chịu đựng.
    HộI Vườn Đào là một tổ chức rất phức tạp, tốt xấu đều có cả, nhưng vì có thanh thế rất lớn trên giang hồ nên lần này các nhân vật quan trọng của võ lâm đều có mặt. Đến giờ đạI tiệc, HộI chủ Hùng Long đi khắp năm tầng lầu Hoàng Hạc chào đáp lễ quí khách, sau đó ông đích thân mờI Chưởng môn các phái Thiếu Lâm, Võ Đang, Nga Mi, Côn Luân, Không Động; bang chủ Cái bang; TrạI chủ Xích Bích trạI là Great Sephiroth, biệt hiệu Trường Giang Vương; TrạI chủ Vạn Kê Trại là WiWi, biệt hiệu Hàn Khí Lang Quân cùng lên tầng trên cùng dự tiệc.
    Trên lầu đã bày sẵn một bàn tiệc, tầng lầu cao một trượng ba thước, rộng gần một trượng. Nơi đây cách mặt đất hơn mườI trượng, nếu không đi từ thang lầu thì dù cao thủ hạng nhất cũng khó lòng lên tớI nơi đây. Sau vài tuần rượu và chúc tụng qua lạI giữa chủ khách, HộI chủ Hùng Long đứng dậy cất tiếng chỉ vừa đủ nghe trong bàn tiệc:
    - Hôm nay hân hạnh được các vị đến đây chúc thọ, Hùng mỗ rất cảm kích tấm thịnh tình của các vị, nhưng chủ ý của Hùng mỗ khi bày ra tiệc chúc thọ này là muốn gặp mặt các vị để bàn về một mốI nguy trọng đạI của võ lâm, mong các vị cùng đồng tâm hiệp lực để võ lâm khỏI phảI rơi vào chỗ máu chảy thành sông.
     
  3. wiwi

    wiwi The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    31/1/04
    Bài viết:
    9,401
    Nơi ở:
    *ADULT CONTENT*
    HungLong vừa dừng lại chưa kịp nói tiếp thì bỗng nghe rầm một tiếng, từ trên nóc lầu thủng một lỗ, một vật màu lam rơi xuống giữa bàn, chạm vào bàn cùng với đống gạch ngói thì liền bật dậy, xông thẳng vào HungLong. Mọi người định thần nhìn rõ là một hán tử độ 20, áo lam đai vàng, đang giơ đoản kiếm nhằm HungLong đâm tới. Gần như ngay lập tức, 5 tiếng roạt vang lên, hán tử kia đã vọt ra xa HungLong hơn trượng đáp xuống đầu bàn bên kia, trên người y rách 5 mảnh vải. Hóa ra ngay khi mũi đoản kiếm còn cách người HungLong chừng vài tấc thì Ngũ Đại Chưởng môn Ngũ đại phái đồng xuất cầm nã thủ chụp hán tử lại. Ưng Trảo Thủ, Cầm Long Thủ, Hạc Lệ Trảo, Thiếu Lâm cầm nã thủ, Phân Cân Thác Cốt Thủ đồng chụp trúng người y nhưng không hiểu y dùng thân pháp quái dị gì mà đều lách đi, chỉ xé được một mảnh áo. Nhưng cũng vì tránh 5 chiêu cầm nã mà hán tử phải chậm lại, mất thăng bằng, e ngại bị tấn công tiếp nên đã lạng người nhảy ra. Khinh công như vậy tuy không ảo diệu gì nhưng nhanh nhẹn khó tả, lại không rõ là của phái nào. Hán tử vừa đáp xuống mặt bàn thì Bang Chủ Cái Bang Quách Gia liền tung một chiêu Kháng Long Hữu Hối trong Hàng Long Thập Bát Chưởng đánh thẳng vào y. Quách Gia ngồi xa hơn không kịp tiếp tay chụp hán tử nên sợ không được hưởng công, ra chiêu trước bất kể thân phận trưởng bối với một hậu sinh còn chưa điều vận lại chân khí.

    Cái Bang lập bang hơn trăm năm, võ nghệ của Quách bang chủ nào phải tầm thường. Nhưng hán tử thủy chung vẫn dùng khinh công nhanh nhẹn quái dị lách tránh cái chiêu chưởng pháp cương mãnh của Quách. Quách Gia nhận chức bang chủ cái bang đã mười năm, tuy chỉ được chân truyền có 15 chưởng trong Hàng Long Thập Bát Chưởng nhưng trên giang hồ cũng đã vào hàng cao thủ hạng nhất, nay tuy đối chưởng với một đối thủ có binh khí nhưng chỉ là một chàng thanh niên, đánh hơn 50 chiêu mà chưa có chút thượng phong trong khi hán tử kia vẻ mặt vẫn chưa có thấy gì sợ hãi, vẫn phiêu diêu qua lại trong màn chưởng của Quách. May là vừa rồi hán tử dùng thân pháp quái dị lách tránh 5 chiêu cầm nã của Ngũ Đại chưởng môn nên mọi người trên bàn tiệc đều rõ công phu của y, Quách Gia cũng đỡ mất mặt, tự nghĩ "Nếu hắn dám vung chiêu đối địch thì làm sao là địch thủ của ta, chỉ nhờ khinh công thì không có gì mất mặt cho mình." Thế nhưng thủy chung hơn trăm chiêu mà hán tử chưa có vẻ gì mệt mỏi hay khiếp sợ, thản nhiên lách tránh với phong thái phiêu dật tựa như đang giỡn cợt với cái bang bang chủ. Hàng Long thập bát chưởng cương mãnh không gì bằng, tuy Quách chỉ có 15 chiêu đánh mãi nhưng cũng phải xuống sức, chưởng pháp tuy vẫn nghiêm cẩn nhưng uy lực dần giảm sút. Quách Gia nào không biết, chỉ vì y thấy hán tử khinh công cao cường như vậy, không dám dùng võ công tầm thường đối phó, nhỡ thất bại thì danh tiếng còn đâu. Mọi người tỏng tiệc biết Quách Gia rất sĩ diện nên tuy có người thấy Quách Gia xuống sức nhưng cũng không ai ra tay tương trợ.

    Bất ngờ, vù một cái hán tử lật tay huy động đoản kiếm, lách tránh chiêu chưởng của Quách Gia rồi lại xông thẳng vào HungLong. Thì ra trong lúc hai bên giao phong, bộ pháp quái dị của hán tử nhanh chóng dẫn dắt cuộc chiến dần về phía HungLong đang quan chiến, bất thần ra tay tấn công làm ai nấy bất ngờ. Mọi người thấy y tuy thản nhiên như không tránh đòn nhưng chiêu chưởng nào của Quách Gia cũng đánh rất nghiêm cẩn, y tránh cũng không dễ nên có ngờ đâu y dám lách tránh ra để ám toán người ngoài. Lần này HungLong cũng không có cử động gì cả, dường như có hơi bất ngờ nên không kịp trở tay. Bỗng một bóng vàng xông vào, hất hán tử văng ra, lần này ngã thật nhưng y nhanh chóng bật dậy, định vận nội tức thì thấy hàn khí công tâm, không dám khinh xuất, vội bế công áp khí. Các chưởng môn thấy y bật dậy ngay mà sắc mặt lợt lạt, nhìn lại thấy người đánh y văng ra là Hàn Khí Lang Quân wiwi, trại chủ Vạn Kê Trại thì hiểu ngay.

    Nguyên wiwi luyện Hàn Băng Công, Hàn Băng Chưởng, sử dụng Huyền Thiên Chỉ nổi danh trên giang hồ đã lâu, khắp một dải Tề Lỗ Dự Ngạc thì danh tiếng Vạn Kê Trại là nổi hơn cả, không ai là không nể. Lúc đó wiwi đứng gần HungLong nhất, không thấy ông ra tay mà tự lượng cầm nã thủ cùg chưởng pháp của mình không thể sánh với các vị chưởng môn cùng Quách Gia thì tất không chụp trúng y được, bèn tung một chiêu phách không chưởng có ám vận Hàn Băng Chân Khí đánh thẳng vào mặt hán tử. Hán tử thấy wiwi tung chưởng thì vội lách người đi một chút nhưng vẫn đâm vào Hunglong, nào gờ chiêu đó chỉ là hư chiêu cốt dụ y chậm thân pháp. wiwi ngay lập tức điểm ra một chiêu Huyền Thiên Chỉ vào ngay huyệt Đãn Trung, lập tức hàn khí xuyên thấu đến tận đan điền, hán tử bị dư lực phải văng ra xa. wiwi chưa biết y là ai nên chỉ vận 2 thành công lực cốt cho y không thể vận khí tiếp tục công kích chứ không thì Huyền Thiên Chỉ là môn công phu âm độc cực mạnh, có thể giết người chỉ một chiêu. Hán tử tuy có biết trong bọn tụ tập hôm nay thì Hàn Khí Lang Quân và Trường Giang Vương Sephiroth là lợi hại nhất, nếu không kể HungLong, nhưng không ngờ người thanh niên trẻ tuổi, mặt tươi cười đứng kế bên hungLong lại có chỉ lực kinh hồn như vậy. Lúc này thì Trường Giang Vương Sephiroth là người duy nhất chưa động, đột nhiên y cất tiếng nói như sực nhớ:
    - Quỷ ảnh di bộ, các hạ phải chăng là đệ tử dưới trướng của Quỷ ảnh thần quân?
    Sephiroth biết Quỷ ảnh thần quân hành tung vô định, nửa tà nửa chánh nhưng chưa bao giờ nghe y có đệ tử, người này dùng bộ pháp quái dị y chưa thấy bao giờ, trong giang hồ thì chỉ có khinh công Quỷ ảnh di bộ là nổi tiếng nhất. Bây giờ Sephiroth thấy y thi triển bộ pháp mà nằm ngàoi kiến văn thì chắc chỉ có quỷ ảnh di bộ, người này trẻ tuổi hơn Quỷ ảnh thần quân nên ắt phải là đệ tử của y. Hán tử đột nhiên mở mắt ra, phát động chân khí, một luồng hàn khí lạnh buốt thổi khắp tầng lầu, đó chính là nội lực của Huyền Thiên Chỉ. Y không hóa tán hàn khí mà xuất ngược ra ngoài, thật là công phu hiếm thấy, mọi người đều ngấm ngầm bội phục hàn công của wiwi, vừa thấy hán tử kia thêm phần quái dị.
     
  4. trungyhth

    trungyhth Mario & Luigi Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    6/5/04
    Bài viết:
    861
    Nơi ở:
    Trái tim KL
    Một đoàn người không bình thường xuất hiện 1 cách bất thường và điềm nhiên rảo bước tiến theo lối dẫn vào lầu Hoàng Hạc.

    Gọi đoàn người đó không bình thường trước tên phải kể đến cách ăn mặc của họ.Lối ăn mặc hết sức dung dị,dung dị đến mức giản tiện.

    Ngoài 1 vài nữ nhân là thành phần không thể thiếu trong bất kì đoàn người nào,cách phục sức của nữ nhân đương nhiên phải kín đáo và có phần hoa mỹ,những nam nhân còn lại hầu như chỉ dùng 1 tấm vải thô quán quanh người để lộ những phần da thịt sạm nắng và rắn chắc.

    Đó là lối phục sức quá mức giản tiện đến nỗi sự hiện diện của họ ngay tại Hội Vườn Đào này lập tức trở nên bất bình thường.Vì ai lại không biết Hội Vườn Đào là 1 nơi danh chấn võ lâm và bất kỳ ai khi muốn tìm đến Hội Vườn Đào vì bất kỳ lý do nào điều đâu tiên càn phải quan tâm là làm sao chứng tỏ được thành ý đối với Hội chủ Hội Vườn Đào,chí ít là qua dáng vẻ bên ngoài.

    Đoàn người này lại đến Hội vườn Đào với lối trang phục hầu như khó có thể chấp nhận được.Có thể nói qua dáng vẻ bên ngoài họ không tỏ thái độ quan trọng cần phải có đối với Hùng bang chủ.

    Không bình thường là ở điểm này,điều không bình thường thứ 2 là thần sắc của mỗi người trong đoàn người,họ không có vẻ mặt qụy lụy khúm núm của những nhân vật muốn tìm đến Hội Vườn Đào để cầu cạnh sự giúp đỡ.

    Họ cũng không có nét căm hờn của những ai tìm đến Hội Vườn Đào để báo thù rửa hận.

    Đây là 2 thái độ thường có của mọi nhân vật muốn tìm đến Hội vườn đào.
    Có thái độ cầu cạnh vì thường khi những kẻ tìm đến đều là những kẻ ít ra cũng đang lâm vào tình cảnh thất vọng hoặc nghiêm trọng hơn thì đó là kẻ bị lam vào huyệt lộ và không còn đường thoát nên đạnh phải chạy đến Hội Vườn Đào -Vốn là nơi lưu ngụ của vị Đại hiệp võ chấn Trung Nguyên-Hùng Long.

    Giả nếu có thái độ căm thù vì Hùng bang chủ vẫn luôn là nhân vật ghét kẻ ác như kẻ thù đã không ít lần "Diệt Ma Trừ Đạo" sẵn sàng đón nhânmọi hành vi boà thù của những hậu nhân của ác ma từng bị của ác ma từng Bị Hội chủ Hội Vườn Đào khu xử.

    Đoàn người kể trên không phải đến Hội vườn Đào để cầu cạnh,cũng chẳng mang thái độ tìm thù như bao kẻ khác.Y phục dẫu có kỳ dị thật nhưng trông khí thế uy nghiêm của họ ta thấy đây là 1 đoàn người có Tôn ti, thứ bậc rõ ràng.

    Trong đó phải kể đến người dẫn đầu là 1 đại Hán hủng hổ với dáng vẻ sãn sàng san bằng bất kỳ chướng ngại vật nào nếu có để mở đường cho đoàn người còn lại ở phía sau.Tiếp theo sau là 2 nữ Nhân,1 lão bà.Nhưng nhân vật chính trong đoàn người này phải kể đến 1 vị trung niên có bước đi chắc nịch và trầm ổn,mắt nhìn thẳng về phía trước,lưng thẳng như thân tùng.

    Qua dáng vẻ ta nhận thấy đây là nhân vật chưa từng biết khiếp sợ trước 1 thế lực nào ,cho dù đó là thế lực luôn có 1 đại thế gia như Hội Vườn Đào.Đi sao cùng là 4 tên hầu cận khiêng chiếc thùng to màu đen trong vẻ rất kỳ bí.
    Theo khí thế của đoàn người mà suy cách bố trí đội hình của họ ắt phải tuân theo 1 quy củ nhất định.

    Do đó dù là Hội Vườn Đào hay bất kỳ thế lực nào ,nếu co chạm phải đoàn người như thế này cũng cần phải hiểu đây là 1 đoàn người không ưa sự mềm mại và càng không ngại sự va chạm cứng rắn.
    Đoàn người kéo đến Hội Vườn Đào làm gì ?Ai là nhân vật chính trong đoàn người kia?Thực chất họ là giáo phái nào?Xin xem tiếp phần sau.
     
  5. Lonely_moon

    Lonely_moon Donkey Kong

    Tham gia ngày:
    20/12/03
    Bài viết:
    480
    Nơi ở:
    vìa quê chăn bò dồi
    Lại nói chuyện hán tử lạ mặt hành thích Hùng bang chủ ,sự vụ đang đến hồi quyết liệt,hán tử sau khi trúng chỉ của wiwi tức thời đã trục được hàn khí ra ngoài ,đủ thấy nội cônh không phải hảng tầm thường ,wiwi thất kinh lập tức điều khí ,Sep ,và Cì gà tức tốc lao tới bảo bệ Hùng bang chủ ,trên lan can,Stalig thấy bang chủ gặp nguy cũng lập tức triển thân,phóng qua bậc tam cấp đến bên cạnh Hùng Long để hộ giá ,Hán tử lúc này quan sát thế cục ,rồi nhếch mép khinh bạc mà rằng :
    Lão ma đầu ấy không can chi tới tại hạ ,tại hạ hôm nay đến đây để lấy đầu Hùng Long mà tế vong linh của gần 200 anh em bằng hữu Hồi Giáo bị lão ác nhân hãm hại,vị anh hùng nào còn muốn hành hiệp trượng nghĩa giúp đời xin lui ra ,nhược bằng không ,tại hạ đành đắc tội
    Chỉ nghe xoẹt một tiếng ,bảo kiếm xuất vỏ ,kiếm khí bao trùm cả đại sảnh ,wiwi thấy thế nguy vội vận chỉ thành Hàn Kiếm xông tới,hai đại cao thủ giao đấu hơn trăm chiêu ,phía bên này Hán Tử vừa dốc kiếm khí bao vây thì wiwi lập tức triển Hàn Kiếm toả ra một đạo hào quang kiếm khí mà cản phá,Wiwi,chỉ lực hoá nội lực thành kiếm khí bá đạo quả trăm người chỉ một ,còn vị Hán tử cũng tỏ ra không thua kém ,tuy chưa đạt đến cảnh giới Vô Kiếm như wiwi nhưng ắt cũng đã đến " người kiếm hợp nhất ",kiếm tựa như quyền ,thân pháp uyển chuyển mà sắc bén như bảo kiếm
    hai cao thủ tranh phong nào ai dám động thủ ,tất thảy ngây người mà "toạ sơn quan hổ đấu",ngay cả Hùng Long ,là người bị đe doạ tính mạng củng không đành lòng bỏ lỡ một trận đấu vô tiền khoáng hậu\
    Lúc này wiwi bất thần chuyển thế từ công sang thủ ,phải chăng là so yếu sức so với đối thủ ??? chỉ biết ,thế cục liền thay đổi ,Hán Tử tấn công càng dồn dập ,wiwi chống đỡ thật vất vả ,trong hơn 30 chiêu đã bộc lộ nhiều sơ hở trong bộ pháp ,Hùng Long thấy wiwi đang yếu thế ,toan xông vào giải vây ,bất thần wiwi biến chiêu ,quây Hàn khí lên hai đầu ngón tay rồi vung lên thật mạnh ,một luồng khí kình đánh bật thanh kiếm của Hán Tử,khí lạnh bao trùm căn phòng làm cho không gian mờ mờ ảo ảo,hết thảy còn chưa kịp định thần thì chỉ thấy Wiwi lơ lửng trong không trung ,hai bàn tay giơ lên cao ,Hàn khí bao tụ xung quanh như tạo thành một đôi cánh bằng khí lạnh ,rõ ràng là thức Ngân Phụng bí truyền của wiwi từng làm kinh hồn bạt vía nhiều đại cao thủ.Hùng Long trầm trồ thán phục:
    -Trước nay chỉ nghe giang hồ đồn đại này mới thấy tận mắt thức kiếm Ngân Phụng có một không hai này,hôm nay lão phu quả đã mở rộng tầm nhìn
    Cì Gà và Sep thì lại tỏ ra lo lắng:
    _ Ép wiwi huynh trổ ra thức này đủ thấy đối thủ không tầm thường,trong trường hợp xấu nhất chúng tôi sẽ chia ra bọc hậu để Bang Chủ có thể lánh mặt vào hậu đường
    Hùng Long quay sang nhìn Cì Gà và Sep,vẻ ngạc nhiên:
    -Lão phu cả đời trừ hại cho võ lâm thiên hạ,có hiểm nguy nào ta chưa kinh qua,nếu hôm nay bỏ mặc wiwi ,thiên hạ sẽ nói ta là kẻ hèn nhát ,mà liệu lương tâm ta có chịu nổi ,trong trường hợp xấu nhất ta sẽ ra tay dù cho wiwi có phật ý thì cũng đành chịu
    Lúc này Wiwi đã vận đủ Hàn khí ,thi triển ngay thức Ngân Phụng,đôi cánh Hàn Khí chợt đông cứng lại,rồi vỡ ra ngàn mảnh ,mỗi mảnh như một lưỡi kiếm đâm về phía vị Hán Từ ,thế chiêu như thác đổ uy lực đủ đời non phá thạch,một điều bất ngờ xảy ra,trước thế tới hung mãnh của Ngân Phụng ,vị Hán Tử không hề nào núng ,đôi tay cầm chặt thanh kiếm xông thẳng tới trước,ngay cả Wiwi cũng bất ngờ trước hành động này,các cao thủ còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra chì một tràng tiếng kim loại va đập đinh tai nhức óc vang lên ,chỉ thấy vị Hán tử kia ,kiểm trên tay loang loáng,tốc độ xuất kiếm cực nhanh ,phân bố chiêu thức rõ ràng ,mọi bộ pháp ,đều như đã đứan trước được thế tới của phi đao mà mà tránh né hoặc phản đòn.Wiwi thất kinh khi thấy Ngân Phụng từ từ bị hoá giải mà còn chưa hiểu kiếm pháp xuất quỷ nhập thần ấy của môn phái nào,Hùng Long trên này dòm xuống thế trận thì thốt lên mấy tiếng kinh ngạc pha lẫn thán phục :
    -" hảo kiếm thủ hảo kiếm thủ ,kết hợp Lăng Ba Vi Bộ và thức phá ám khí trong Độc Cô Cửu Kiếm,tạo thành thứ kiếm pháp xuất quỷ nhập thần tà dị như thế,từ chiêu thức này ,ai thằng ai thua không cần phải nói,Lão Phu có lẽ phải giao đấu với tiểu tử này thôi .ha ha ha ha... lão phu cứ ngỡ sống đến chừng ấy năm ,đến khi nhắm mắt xuôi tay chắc cũng chả còn tuyệt thế cao thủ để tranh phong ,nay mới được thoã nguyện ước ha ha ha ..."
     
  6. great_sephiroth

    great_sephiroth Mayor of SimCity GameOver

    Tham gia ngày:
    29/5/04
    Bài viết:
    4,145
    Nơi ở:
    North Cave
    Hung Long chưa dứt lời, Cì gà vội nhảy ra trước mặt nói lớn :
    -Tiểu tặc chớ có làm càn, bang chủ để đó cho thuộc hạ.
    Tức thì Cì gà xuất chiêu tới tấp về phía Hán tử. Cì gà biệt hiệu là Độc xà vương, nổi tiếng với công phu Xà ảnh kiếm, trong Hội vườn Đào vai vế chỉ đứng sau Hung Long, đủ biết võ công hắn lợi hại thế nào. Đã nhìn thấy Hán tử kia trổ công phu vô cùng lợi hại khi giao đấu với Wiwi và Quách Gia, nên Cì gà nào dám khinh suất, trổ ngay thần uy Xà ảnh kiếm quyết hạ ngay Hán tử. Cì gà vốn dùng Liễu kiếm, nên chiêu kiếm mềm mại, uốn lượn, vung ra như có hàng ngàn, hàng vạn con rắn đang bao vây lấy Hán tử tấn công. Các vị chưởng môn, bang chủ , đường chủ có mặt ở đấy đều là những vị võ lâm cao thủ mà khi nhìn thấy chiêu này cũng phải lắc đầu, lè lưỡi, tự nghĩ nếu mình ở địa vị Hán tử chắc đành bó tay chịu chết trước muôn vạn đường kiếm đang bao lấy mình.
    Hán tử vẫn đứng yên không động trước thế kiếm của Cì gà đang vun vút đánh tới gần, đột nhiên, y không lùi lại tránh chiêu kiếm vô cùng hiểm độc của Cì gà mà bất ngờ vung kiếm lao thẳng vào giữa muôn vàn ánh kiếm của Xà ảnh kiếm. Quả là lợi hại, Xà ảnh kiếm của Cì gà, tuy hiểm độc lấy mạng người như chớp, lại vô cùng kín kẽ với hàng nghìn hàng vạn chiêu kiếm phát ra song có một nhược điểm, đó là sẽ bị hở chính giữa. Tuy vậy, nào ai có khả năng lao vào giữa muôn vàn chiêu kiếm mà đánh thẳng chính diện vào người Cì gà. Vậy mà Hán tử kiếm pháp siêu quần, một tay dùng kiếm múa loang loáng quanh người hộ thân, một tay vận khí chuẩn bị đánh thẳng vào ngực của Cì gà.
    Sự việc biến chuyển quá nhanh, khiến cho các vị đồng đạo võ lâm và ngay bản thân Cì gà cũng không ngờ tới. Bất chợt, ầm một tiếng, khi chưởng pháp của Hán tử sắp đánh vào ngực Cì gà thì từ đằng sau, một luồng chưởng lực cương mãnh như sóng Trường Giang ầm ầm đánh ra đón đỡ ngay chiêu của Hán tử, khiến Hán tử không dám trực diện đối đầu, vội lùi tránh ra xa mấy bước.
    Quần hùng vừa kịp định thần, nhìn ra thì là Trường Giang Vương Sephiroth. Sephiroth có biệt hiệu là Trường Giang Vương vì chưởng lực hắn đánh ra uy mãnh như Trường Giang dậy sóng vậy, tuy nhiên, giang hồ xưa nay vẫn đồn đại về tài kiếm pháp siêu quần với thanh kiếm Masumune của hắn mà chưa ai được nhìn thấy.
    Bấy giờ, Sephiroth mới gằn giọng hỏi:
    -Ngươi đã là học trò của Quỷ ảnh thần quân, sao còn bái Nhị Thất Kiếm (the 7 July) làm sư phụ?
    Nguyên Nhị thất kiếm là kẻ đại thù của Cì gà, khi trước đã từng cùng Cì gà quyết đấu. Trong trận chiến sinh tử đó, lần đầu tiên và cũng là duy nhất Cì gà phải trổ thần uy Xà ảnh kiếm cho đến tận hôm nay. Nếu không phải là kẻ đã từng được chứng kiến Xà ảnh kiếm, thì không bao giờ có thể phân tích ra yếu điểm của nó. Sephiroth là người duy nhất từng chứng kiến trận quyết đấu đó, và cũng biết rằng, Nhị thất kiếm thề sẽ tìm đệ tử chân truyền để sau này trả thù Cì gà. Ngày nay, nếu Hán tử không phải là đệ tử của Nhị thất kiếm, thì sao biết được bí mật của Xà ảnh kiếm mà bao năm Nhị thất kiếm chắc mới ngộ ra.
     
  7. korangar

    korangar Mega Man

    Tham gia ngày:
    11/6/03
    Bài viết:
    3,122
    Lại nói hán tử nghe Sephiroth hỏi thì không trả lời mà ngạo nghễ hỏi lại
    - Phải thì sao mà không phải thì sao.
    Sephiroth nghe nói vậy thì mười phần đã chắc chín sư phụ hắn đúng là Quỷ Ảnh Thần Quân. Hắn vốn tâm cơ âm trầm, liền nghĩ:
    "Tiểu tử này tuy thân pháp quái dị, võ công cao cường nhưng với sức một mình hắn liệu có thể thắng nổi bao nhiêu người ở đây chăng. Chỉ có điều Quỷ Ảnh Thần Quân, sư phụ hắn không phải hạng thường, có lẽ chưa nên khinh xuất ra tay."
    Hắn liền dùng lời lẽ ôn tồn nói:
    - Vị tiểu huynh đệ này, ngươi tuổi còn trẻ mà đã luyện được một trình độ võ công như vậy quả là hiếm có. Ta cũng không muốn làm khó dễ cho ngươi. Vậy ngươi có khúc mắc gì với Hùng bang chủ, ở đây toàn là những anh hùng đại hiệp tiếng tăm lừng lẫy giang hồ sẽ đứng ra chủ trì công đạo cho ngươi
    Lời lẽ của Seph tuy mềm mỏng nhưng vẫn không dấu được sự khoa trương. Hán tử nghe xong cười nhạt:
    - Ngươi nói hay lắm, nhưng nếu quả thật lẽ phải đứng về phía ta thì các ngươi có thật sự vì ta mà chủ trì công đạo không, hay sẽ giết người diệt khẩu. Thôi đừng nói nhiều, nếu muốn lập công trước mắt Hùng Long thì cứ xông lên đi. Hừ, anh hùng gì chứ, chẳng qua cũng chỉ là một lũ nô tài liếm gót người ta"
    Sephiroth nghe xong thì giận lắm, quát lớn xông tới
    - Tên tiểu tử không biết điều, để ta hoá kiếp cho ngươi
    Dứt lời liền dùng Trường Giang liên hoàn chưởng vung tay đánh tới. Hán tử nọ dù thấy thế chưởng uy mãnh cũng không hề nao núng. Kiếm và người cùng phi tới theo đường thẳng, lao thẳng vào chưởng của Sephiroth, dường như quyết liều mạng. Sephiroth dù sao cũng là Trường Giang Vương lừng lẫy, đâu dại gì cùng tên vô danh này chết chung nên vội thu chưởng tránh né. Diễn biến đó không nằm ngoài dự liệu của thiếu niên áo lam, hắn nhân cơ hội này dành lấy tiên cơ, nhằm vào Seph tấn công tới tấp. Chưởng pháp của Seph tuy hùng mạnh nhưng thiếu niên này toàn dùng những kiếm chiêu hiểm độc, kết hợp với bộ pháp khinh linh như quỷ mị khiến Trường Giang vương lúng túng. Thấy thế nguy, Kê vương Wiwi và Cì gà vương cùng nhảy vào. Thiếu niên này làm sao cùng lúc thắng nổi cả ba đại cao thủ, dù có thân pháp nhanh nhẹ nhưng đã chiến đấu từ lâu, lại thiếu căn cơ nội lực nên thấm mệt, chỉ trong chốc lát đã bị Wiwi điểm trúng huyệt đạo, ngã lăn ra đất
    Sephiroth đang định vung chưởng kết liễu hắn để trừ hậu hoạ thì nghe tiếng quát
    - Khoan đã
    Nhìn lại thì ra chính là Hùng Long Hùng bang chủ đang đường bệ bước xuống thang gác. Hùng Long bước tới nói:
    - Tiểu huynh đệ, tuy không biết ngươi có thù oán gì với ta, nhưng ta quyết không khó dễ ngươi. Ngươi hãy về luyện tập thêm đi, nếu khi nào muốn tìm ta báo thù ta cũng sẵn lòng bồi tiếp.
    Sephiroth vội bước lên nói:
    - Bang chủ, tiểu tử này gốc gác không rõ ràng, võ công lại hiểm độc, nếu không giết hắn cũng nên giam lại tra hỏi cho rõ ràng, chứ thả hổ về rừng thế này thì e là...
    Hùng Long quay lại vòng tay nói:
    - Đa tạ chư vị đã ra tay giúp đỡ, nhưng hôm nay hãy nể mặt lão phu mà tha cho vị tiểu huynh đệ này được không.
    Wiwi liền bước lên nói:
    - Hùng bang chủ đã nói vậy chúng tôi đành tuân mạng
    Rồi hắn bước tới giải huyệt cho thiếu niên
    Lạ là thiếu niên này không hề có vẻ cảm kích. Hắn nhìn Hùng Long với ánh mắt căm hờn rồi quay mình phi thân đi mất, chỉ buông lại một câu:
    - Hùng lão tặc, hôm nay ta thua ngươi, nhưng nhất định sẽ có ngày Korangar ta lấy máu ngươi rửa hận.
     
  8. great_sephiroth

    great_sephiroth Mayor of SimCity GameOver

    Tham gia ngày:
    29/5/04
    Bài viết:
    4,145
    Nơi ở:
    North Cave
    Bấy giờ Hán tử kia đi rồi, các vị chưởng môn, bang chủ, đường chủ đều chưa hết bàng hoàng với sự biến vừa xong, tất cả đều hướng về phía Hung Long bang chủ như muốn nghe một lời giải thích hoặc lệnh truyền từ bang chủ cũng được. Không khí Hoàng Hạc lâu thật là nặng nề. Chợt có một thuộc hạ của Xích Bích trại chạy lên lầu, nói nhỏ vào tai Sephiroth mấy câu. Sephiroth vội đứng lên nói:
    -Thật đắc tội với Hung bang chủ và các vị, tại hạ có việc không đừng được, xin hẹn tái ngộ lần khác.
    Nói rồi, thoáng chớp mắt, Sephiroth đã bước xuống tầng lầu, y đi mà như không đi, tựa như lướt cùng gió, đủ biết khinh công của y lợi hại biết chừng nào.
     
  9. kechienthuat

    kechienthuat Donkey Kong

    Tham gia ngày:
    13/5/04
    Bài viết:
    464
    Lại nói về chuyện 20 năm trước,vào một ngày trời u ám trến đỉnh núi tuyết phong nay thuộc tỉnh hà bắc ,nơi đó đã xảy ra một huyết án mà đến nay đã bị mọi người cho vào dĩ vãng ,mà bây giờ những kẻ gây ra và biết đến vụ huyết án đó một phần đã chết ,một phần thì có địa vị cao trong phe được coi là chính phái biết mà thôi,và QUỷ Ảnh Thần quân là một trong số đó ,Khi đó quỷ ảnh thần quân có việc đi qua chân núi chợt nghe tiếng binh khí trên đỉnh núi vọng xuống ,do tính tò mò (lúc này quỷ ảnh thần quân còn trẻ chỉ khoảng 30 và võ công cũng chưa phải nổi tiếng lém) và hiếu kỳ ,Thần quân đã dùng khinh công bay lên đỉnh núi,khi lên đến đỉnh núi thì một cảnh tượng hãi Hùng bày ra trước mắt ,dưới nền tuyết trắng là 2 thi thể 1 nam 1 nữ người bê bết máu ,cả 2 người đều trạc tuổi trung niên ,Thần quân thận trọng tiến lại gần xem xét thì thấy người đàn ông đã chết ,nhưng người phụ nữ hình như chưa chết ,ông tiến lại gần bỗng nhiên thấy thiếu phụ thều thào ,Thần công vội chtruyền công lức cho bà ta ,và hỏi:
    Ai đã gây ra chuyện này vậy?
    Thiếu phụ không vội trả lời mà nhìn về phía bụi cây nói qua hơi thở.
    co....o..on...tôi.
    Theo hướng tay chỉ của thiếu phụ Thần quân vội chạy về phía bụi cây thì thấy trong đó có 1 đứa bé trai ,nằm như đã chết nhưng khi kiểm tra lại thì may quá đứa bị chỉ bị ngất mà thôi ,có lẽ do bị lẳng mạnh nên mới như vậy.Ông vội bồng đứa bé đến bên thiếu phụ và nói
    đứa bé không sao cả.
    Một nụ cười thoáng qua làn môi xanh nhợt của thiếu phụ .Bà nói.
    Nhờ ngày chăm sóc giùm đứa bé ,nếu sau này nó học thành võ nghệ thì nhớ bảo nó báo thù ....
    Thần quân vội hỏi vậy ai đã gây ra chuyện này?
    Lúc này thiếu phụ đã yếu lắm rồi ,có vẻ như cái chết đã đến rất gần bà mấp máy môi ,Thần quân phải ghé sát tai vào thì nghe được một chữ Long mà thôi.
    Từ đó thần quân nuôi dưỡng đứa bé và coi nó như con đẻ ,do có cơ duyên ông đã nhặt được bí kíp quỷ ảnh và luyện thành võ công cái thế ,nổi danh giang hồ ,nhưng vẫn không mấy ai biết rằng Thần quân còn có 3 đệ tử (2 trai 1 gái ) ,vì những khi bôn tẩu giang hồ thì các đệ tử của ônng đều phải ở ngoài đảo luyện võ công cả và chưa 1 lần xuất đảo cả. Trong đó có cả đứa trẻ mà ông đã nhặt được trên đỉnh tuyết sơn.
    20 năm sau
    Bây giờ đứa trẻ đó đã lớn trở thành một thanh niên khôi ngô tú,mắt đen to,mày rậm dáng thanh tao như 1 nho sinh nhì bề ngoài thì nhiều người sẽ cho rằng chàng trai là một thư sinh chẳng biết võ công nhưng mọi người sẽ nhầm hết vì đằng sau cái vẻ nho sinh ấy là một thân tuyệt học,tuy chưa học hết võ công của Thần quân nhưng có thể nói giang hồ có ít người trẻ như chàng có thể qua mặt chàng được.
    Một hôm nọ kkhi đang luyện võ thì Thần quân trở về với dáng vẻ mệt nhọc,bước đi nặng nề có vẻ như bị nội thương rất nặng ,Chàng vội vàng chạy đến bến đỡ Thần quân vào nhà .
    ........................
    Vậy tại sao thần quân lại bị trọng thương nhử vậy ai có khả năng đả thương ông,xin xem hồi sau sẽ rõ.
     
  10. wiwi

    wiwi The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    31/1/04
    Bài viết:
    9,401
    Nơi ở:
    *ADULT CONTENT*
    Lại nói về chuyện trên Hoàng Hạc Lâu.
    Sau khi Sephiroth khinh thân đi rồi thì không khí im ắng chợt bao trùm toàn cục toà tiểu lâu rộng hơn vài trượng. Quần hùng đều hướng mục quang đăm đăm về phía Hung Long như trông đợi câu trả lời, giải thích hay ít ra là một mệnh lệnh truy đuổi của Hung Long. Chợt Hung Long thở dài một hơi, quay lại nhìn vào đám hảo thủ trong Hội Vườn Đào cùng các bạn đồng đạo nói:
    - Hài tử, ngươi hãy dẫn chúng môn đệ xuống dưới tiếp đãi tân khách về biệt viện của Hội nghỉ ngơi, sau đó phân bổ người canh giữ tuần phòng bốn phía Tổng Đàn. Sự kiện đột khởi làm cho quý vị bằng hữu kinh động, thật tệ Hội không làm hết lễ gia chủ, xin các vị thứ lỗi.
    Một hán tử trạc 30 từ trong đám đông cuối đầu lĩnh mệnh rồi dẫn các hảo thủ của Hội xuống dưới. Đó là Vũ Xương Cửu Tí Hầu Hung Giun, trưởng tử của HungLong, phó Hội chủ kiêm lĩnh Ngũ đường của Hội Vườn Đào. Võ công y chuyên về ngoại môn công phu, nổi danh nhất là Phá Thạch Cửu Chuyển Quyền, quyền chiêu đánh ra biến hóa khôn lường nhưng quyền nào cũng đầy uy lực tan đá vỡ bia, mặc dù còn thua một số thiếu niên anh hùng như wiwi nhưng cũng là một cao thủ vào hàng nhất võ lâm đương thời.
    Hung Giun cùng đám hảo thủ và một số hiệp khách khuất tiếng dần dần. Toàn cảnh Hoàng Hạc Lâu bao trùm trong ánh tà dương ấm áp, yên tĩnh đến nỗi không có người nào trên đỉnh lâu dám thở mạnh. Hội chủ HungLong sắc mặt vẫn đăm chiêu, phất tay áo một cái kéo chiếc bàn tiệc dựng lại. Mọi người bất giác ồ lên thán phục công phu của Hunglong. Môn Cầm Long Công này vốn dĩ có thể thu dụng đồ vật trong khoảng mấy thước nhưng lúc ra chiêu thì phải vận kình xoay lực thật nhuần nhuyễn mới làm cho vật thể bị hút về phía mình. Thế mà Hunglong chỉ phất nhẹ tay áo, xoay chuyển như không cũng làm cho chiếc bàn ngã chuyển động, lại không bay về phía ông mà dựng thẳng lại thì cách vận kình thật xảo diệu, chưa nghe chưa thấy. Mọi người khen ngợi công phu của Hunglong xong thì hiểu ý, cùng nhau ngồi vào bàn chờ nghe ngài nói.

    Hunglong vẫn đăm chiêu nhìn vào một khoảng không vô định nào đó như suy nghĩ, như nhớ lại một ký ức buồn xa xăm. Bất giác ông cất giọng nói:
    - wiwi tiểu huynh đệ, vừa rồi y dùng công phu gì đánh ngã tiểu huynh đệ?
    Giọng nói của ngài vốn trước nay 3 phần từ hòa, 7 phần uy nghiêm. Đột nhiên từ sau biến cố, nó trở nên trầm xuống, lộ rõ thanh âm của một lão hiệp tuổi ngoại ngũ tuần, không thể tin được đó là giọng nói của một vị vừa tung ra môn Cầm Long Công xảo diệu.
    wiwi nghe hỏi thì trả lời ngay như đã nhẩm mãi trong đầu từ nãy, chỉ đợi câu hỏi của Hunglong:
    - Phục Ma Kim Cương Quyền của Địa Tạng thiền sư!
    Nhóm chưởng môn cùng Bang chủ cái bang Quách Gia và Tiểu Khôi Vương Stalig đồng ồ lên. Rõ là họ cũng đã biết quyền pháp này nhưng chưa dám nghĩ tới. Minh Triết thiền sư, phương trượng Thiếu Lâm, cất giọng từ hòa:
    - Địa Tạng sư thúc nhất định chưa bao giờ nhận đệ tử. Chùa Tây Lương Thiếu Lâm trước nay cũng chỉ chuyên nghiên cứu phật học chứ chưa nghe nói có đệ tử võ nghệ dường này.
    Nguyên người mà wiwi cùng Minh Triết đại sư đang nói đến là Địa Tạng thiền sư ẩn ở Tây Lương.

    Võ lâm trung nguyên xưng tụng thiên hạ có Nhất Hiệp, Nhị Ma, Tam Anh và Tứ Trụ, gọi chung Võ lâm thập kỳ nhân. Trong đó thì Nhất Hiệp là Vườn Đào Hội hội chủ, Xuất Thế Thần Long HungLong, Nhị Ma là giáo chủ Thiên Nhật thần giáo và Quỷ ảnh thần quân, Tam Vương là chỉ Tiểu Khôi Vương Stalig, Trường Giang Vương Sephiroth và Độc Xà Vương Cigar. Trong thứ tự đó thì hiển nhiên nhất hiệp Hunglong là đệ nhất võ công cùng đức tính, 3 người kia thuộc hàng hậu sinh, tuổi chưa đến tứ tuần thì tất không thể sánh với ngài. Hai lão ma thì võ công vang dậy nhưng thật chưa biết hơn kém thế nào với Hunglong, nhưng tà thì không thể hơn chính nên người ta xếp dưới Đại hiệp Hunglong. Còn 4 người danh xưng tứ trụ thì lại rất khác biệt. Gọi là tứ trụ vì họ là cao thủ hạng nhất võ lâm, tuy thấp hơn 6 người trước nhưng 4 người này mà hợp lại thì tất không ai địch nỗi vì công phu của họ bổ khuyết khắc chế lẫn nhau. Nhưng vì họ cùng duy trì chính khí giang hồ nên gọi là tứ trụ, tức là họ không diệt Hunglong mà họ chống đỡ cho nền nghĩa hiệp do Hội Vườn Đào gây dựng. 4 người này võ công đi theo tứ tinh: Địa, Thủy, Hỏa, Phong gồm Địa Tạng thiền sư với Phục Ma Kim Cương Quyền ở chùa Tây Lương Thiếu Lâm, Hàn Khí Lang Quân wiwi với Huyền thiên Chỉ ở vùng Bắc Hoàng Hà, Độc Nhãn Xích Long Dragon với Hồng Thủy Thần Đao Chưởng là thủy tặc nổi danh ở miền Kinh Sở và Xuyên Vân Đạo trưởng phái Thanh Thành với Phong Lôi Thủ ở Tứ Xuyên.
    - Quyền pháp cứng như đá, mạnh như thép, nhanh nhẹn mà không mất phong thái từ hòa, lại thêm khắc chế công phu Huyền Thiên Chỉ của tại hạ thì chắc chắn là Phục Ma Kim Cương Quyền của Địa Tạng Thiền Sư rồi! - wiwi cất tiếng nói tiếp.

    Địa Tạng thiền sư học nghệ tại Thiếu Lâm, vào hàng sư thúc của Minh Triết thiền sư, sau vì đam mêm võ nghệ, bỏ việc phật học nên phương trượng Thiếu Lâm Tự bấy giờ, tức thái sư phụ của Minh Triết, mới khuyên ông rời xa Thiếu Lâm. Địa Tạng thiền sư đến chùa Tây Lương Thiếu Lâm chuyên tâm nghiên cứu phật học, đạt đến cảnh giới gần như vô ngã nên không còn đấu khí như trước. Ngài dùng phật học cải biên Kim Cương Quyền của Thiếu Lâm lại, chuyên về đường cảm hóa hơn tiêu diệt nên mới gọi là "Phục Ma". Nhưng vì thêm phật học mà võ công ngài đi vào đường lối chính đạo rất sâu xa, dương công cường thịnh, là khắc tinh của Hàn Băng Công cũng như mọi môn nội công tà phái khác, thêm vào quyền chiêu trầm ổn cực mạnh, đánh ra như bài sơn đảo hải, khắc chế cả các biến hóa của Huyền thiên chỉ! Nhưng vì đã đạt đến cảnh giới ngộ đạo nên thiền sư cũng ít bước ra khỏi chùa, thiên hạ chỉ biết tiếng chứ ít người thấy mặt, đừng nói là thấy đại sư chiết chiêu ra quyền. Nhưng danh tiếng Phục Ma Kim Cương Quyền quá lớn, khi trước wiwi được dị nhân truyền cho công phu âm độc này đã có đề cập và chỉ ra những điểm ảo diệu của Phục Ma Kim Cương Quyền, phòng ngừa sau này y gặp Địa Tạng hay ít ra gặp môn võ công tương tự. Vì vậy lần đầu thấy chiêu do hán tử đánh ra, wiwi bất ngờ không kịp chiết giải đến bị đánh ngã, nhưng cũng biết ngay đó là Phục Ma Kim Cương Quyền.

    Hunglong nói nhanh như muốn tránh một cuộc khẩu chiến giữa 2 bằng hữu của mình:
    - "Phục ma kim cương quyền" không phải "phục ma kim cương quyền" mà "phục ma kim cương quyền" thì rõ là "phục ma kim cương quyền"!
    Ai nấy ngơ ngác nhìn nhau không hiểu ý của vị Hội chủ tiếng tăm vang lừng. Hunglong thấy vậy thì nói tiếp:
    - Thiếu niên đó xưng tên Korangar thì rõ là hậu nhân của nhà Bakuryu, Tô Châu.
    Trong đám tụ hội trên lâu thì wiwi mới ngoài 20, ngơ ngác không hiểu câu nói chẳng ăn nhập chủ đề gì của Hunglong nhưng các vị cao tuổi còn lại trên lầu đều ồ lên chua chát. Bang chủ cái bang Quách Gia nói ngay với giọng hằn học:
    - Thì ra là hậu nhân của ma đầu Bakuryu The Mole. Năm xưa lão bí luyện Càn Khôn Kinh mưu đồ thống trị võ lâm, hại cho toàn gia đồ sát, không ngờ vẫn còn một tên tiểu ma đầu sống sót.
    Hunglong nhìn nét mặt ngơ ngác của wiwi thì nói tiếp:
    - Càn Khôn Kinh được cho là của Trương Chân Nhân phái Võ Đang sáng lập, có người bảo của Đạt Ma Lão Tổ phái thiếu lâm nhưng chung quy thì đều thừa nhận nó là pho bảo kinh dung hợp quán thông tứ tinh, ngũ hành, chứa yếu quyết khắc chế mọi võ công. Luyện được Càn Khôn Kinh thì tất sẽ là thiên hạ vô địch. Tiểu huynh đệ còn nhớ cái danh tứ trụ nghĩa là gì chứ?
    wiwi nói ngay:
    -Tức là chỉ 4 người tiểu đệ, tiểu tử Dragon, Xuyên Vân đạo trưởng và Địa Tạng thiền sư mà liên thủ hợp công thì ngay cả Hunglong hội chủ cũng không chống nổi 10 chiêu. Ấy chắc là thiên hạ vọng ngôn chứ thần công cái thế của Hội chủ thì tiểu đệ luyện cả đời cũng không chịu nổi một chiêu.
    Hunglong nở nụ cười thê lương nói:
    -Nhưng nếu tiểu huynh đệ hợp cùng 3 vị kia thì tất lão phu không bì kịp.
    wiwi lẩm nhẩm: "bắt ta liên thủ với con rồng chột thì chặt đầu ta trước..." nhưng không dám nói ra, vì cũng công nhận là Hunglong nói đúng.
    Hunglong nói tiếp:
    -không cần nói chi xa, trong mấy năm nay, từ ngày tiểu huynh đệ xuất hiện trên giang hồ, tuổi mới 20 mà đã gần như vô địch cũng chỉ vì Phục Ma kim Cương Quyền không xuất hiện trên giang hồ. Giả dụ mà Kim cương quyền đó không dùng tấn công mà liên thủ với tiểu huynh đệ thì chắc ta cũng chỉ đánh ngang tay 2 người!
    Mọi người chung quanh có kẻ không tin, có người gật gù mừng thầm là tứ trụ trước nay không hòa với nhau mà cũng chẳng có quan hệ gì, không thì mình cũng khó chống. Hunglong chắp tay sau lưng, bước vài bước vế lan can lầu Hoàng Hạc, nhìn ra phía chân trời đỏ thắm ánh tà dương, cất giọng chua chát:
    -Truyền nhân của nhà Bakuryu thật lại xuất hiện, nhưng lại trái ngược với thông tin mà ta muốn thông báo với các vị hôm nay.
     
  11. Lonely_moon

    Lonely_moon Donkey Kong

    Tham gia ngày:
    20/12/03
    Bài viết:
    480
    Nơi ở:
    vìa quê chăn bò dồi
    Ngoại Vi Hoàng Hạc Lâu cách đó 3 dặm ,một bóng người phi ngựa như bay trên thoả nguyên dưới cơn mưa phùn
    A,một cô gái chừng 18 ,20 đang phóng Bạch Mã phi như bay về Hoàng Hạc Lâu ,trên vai của cô là một thanh kiếm màu trắng toả ra Hàn Khí,đó phải chăng là Băng Tuyết Thần Kiếm lừng danh thiên hạ của nữ Hiệp Khách Độc Cô Nguyệt danh trấn giang hồ với Đạn Chỉ Thần Thông và Hiệp Nữ Kiếp Pháp???? ,chỉ biết Bạch Mã cùng cô gái càng ngày càng tiến về gần Hoàng Hạc Lâu,cơn mưa dạo chiều đang ngày càng nặng hạt....
    Lại nói Hùng Bang Chủ đang chuẩn bị thông báo đại sự cho các bộ hạ của mình thì bỗng nghe trước sảnh có tiếng nào động ,liền tức tốc cùng wiwi ,cì Gà và Stalig đi xem xét sự tình,chỉ thấy trước sảnh có một toán ngưới vận trang phục kỳ dị đứng nghênh ngang chính điện,tung hô mấy câu :
    - "Nhật Nguyệt Thần Giáo ,danh trấn giang hồ,Giáo Chủ Nhật Nguyệt ,cửu ngũ chí tôn:
    Hùng Long nghe thế thì biết rằng sự vụ đã đến hồi nghiêm trọng,Nhật Nguyệt Thần Giáo vốn là tà giáo ngoại bang,nhưng thế lực cũng không phải tầm thường ,Koranga vừa đi,chúng lại đến ,chắc chắn hai việc này có liên quan đến nhau,khéo chừng ngày hôm nay lại mở đầu cho một cuộc huyết chiến giữa ma giáo và chính đạo ,làm cho sinh linh đồ thán ,máu nhuộm giang hồ.Bất thần đám tà giáo lùi sang một bên ,như mở một con đường ,rồi tất thảy đột nhiên quỳ xuống mà tung hô:
    -Cung nghinh giáo chủ Nhật Nguyệt
    Tức thời,một luồng hắc kình phong nổi lên,Hùng Long vận khí trụ lại,Wiwi và Cì Gà thấy thế cũng không dám khinh xuất,lập tức làm theo Hùng Long,chỉ có Stalig ,do đứng khuất sau nên phản ứng hơi chậm ,bị đẩy về phái sau ba trượng,Hùng Long lúc này đã vận khí tụ vững ,cất giọng dõng dạc:
    -Giáo Chủ Nhật Nguyệt đến ,tại hạ không kịp đón tiếp xin thứ lỗi
    Cơn Kình Phong chợt dừng lại ,hiện rõ một trung niên tóc bạc trắng ,da mặt nhợt nhạt ,nhưng giọng nói trầm trầm ẩn chứa một nội lực kinh người:
    -Không dám ,A Chí Đại Cát Chiplucky này dưới mắt các hạ chỉ là giáo chủ một tà giáo nhỏ bé ,sao dám đòi hỏi Hùng Bang Chủ đây tiếp đón.
     
  12. great_sephiroth

    great_sephiroth Mayor of SimCity GameOver

    Tham gia ngày:
    29/5/04
    Bài viết:
    4,145
    Nơi ở:
    North Cave
    Trong lúc quần hùng ở Hoàng Hạc Lâu đang phải đón tiếp Giáo chủ ma giáo, liệu có xảy ra một trận huyết chiến máu chảy thành sông hay không con chưa rõ, thì cách đó không xa, có một con thuyền neo đậu lại trên bến Tương An bên dòng Trường Giang. Đó là một con thuyền loại lớn, nhìn xa xa có thể thấy tinh kỳ phấp phới, đèn đuốc sáng rực, khắp trên boong, lính tráng, người hầu đi lại nườm nượp. Trông qua đủ biết đây không phải thuyền của thương nhân, mà chắc phải là thuyền của quan to triều đình. Bấy giờ trên thuyền lâu có hai người đang đối ẩm uống rượu, ngắm trăng. Một người dáng người bệ vệ, mặc sắc phục quan lại màu tía, trông ra đích thị là một quan lớn, người kia là một thiếu nữ dáng vẻ vô cùng thanh tú, khoác áo choàng trắng. Trên bàn bày rất nhiều món ăn ngon, cùng bình rượu quý, song điều kỳ lạ là có tới ba chén rượu, phải chăng họ còn chờ ai đó?
    Bất chợt, một làn gió lạnh thổi tới, một chấm đen từ xa xa phút chốc đã tiến lại gần thuyền lâu. Chấm đen đó là một hiệp khách khoác chiếc áo đen, với mài tóc dài màu bạch kim. Hiệp khách phi thân đến trên thuyền lâu mà lính canh và mọi người trên thuyền đều không hay biết, đoạn hiệp khách tiến về phía hai người đang đối ẩm.
    Viên quan vừa nhìn thấy hiệp khách, sau một thoáng ngỡ ngàng, vội quỳ xuống:
    -Thần tham kiến Vương gia. Vương gia thiên tuế.
    Hiệp khách không nói gì, đưa tay kéo khăn che mặt xuống, đó không phải là ai xa lạ, chính là trại chủ Xích Bích trại, Trương Giang Vương Sephiroth. Sephiroth tiến về phía cô gái vẫn còn đang nhìn không chớp mắt vào mình, cất tiếng nói:
    -Ai cho phép kẻ nào đưa Yến muội của ta đến đây ?
    Viên quan vội nói:
    -Thần không dám, nhưng ...
    Viên quan chưa nói dứt lời, cô gái đã cất giọng trong trẻo:
    -Lỗi là tại muội, muội nhớ huynh quá nên bắt ông ta phải đưa muội đi cùng, huynh chớ trách...
    Sephiroth có vẻ như đã nguôi giận, ôn tồn nói:
    -Muội xuống làm mấy món ngon cho huynh, để huynh bàn chuyện với Hạ thái uý.
    Cô gái "dạ" một tiếng rồi bóng hồng khuất xuống phía dưới, giờ chỉ còn lại Sephiroth và viên thái uý họ Hạ. Giờ Sephiroth mới ngồi xuống:
    -Thôi, Thái uý đứng dậy đi.
    -Tạ ơn Vương gia.
    -Chiến sự Tây Bắc ra sao rồi?
    -Nhờ hồng phúc của Hoàng thượng, Vương gia anh minh, Tướng quân Nhạc Tôn đã đuổi được giặc, tạm thời giữ yên được vùng biên giới. Nhưng quốc gia đại sự trăm công ngàn việc, Hoàng thượng ngày ngày mong ngóng Vương gia hồi cung để giải quyết.
    -Ngươi hãy đem những bản tấu này về trình Hoàng thượng, xin Hoàng thượng hãy làm theo những điều trong này, những việc khác ta sẽ truyền dụ đên cho Lý thừa tướng thi hành. Còn ta, ngươi hãy về nói lại với Hoàng thượng, là Giang hồ sắp có đại biến, liên quan đến cả ngoại bang, đây là đại sự, phải đích thân ta giải quyết mới được.
    -Nhưng...
    -Thôi, ngươi xuống sắp đặt công việc đi, để đêm nay ta còn cùng với Yến muội uống rượu thưởng trăng.
    -Thần xin tuân lệnh. Vi thần xin cáo lui.
    Nói rồi, Hạ thái uý lui xuống, đúng lúc Yến cô nương quay trở lại, mang theo rất nhiều món ăn.
     
  13. Riku

    Riku Persian Prince Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    4/5/03
    Bài viết:
    3,516
    Nơi ở:
    The Dream Garden
    Cho tham gia với có đựơc không ? Viết còn kém nên đừng ai chê nhé ... Mạn phép viết về thằng bạn Dragon tí :p
    Lại nói , trong cuộc mừng thọ tại lầu Hoàng Hạc có thiếu mặt vài người . Trong số đó cũng phải kể tới Độc Nhãn Xích Long Dragon , nhưng vốn không phải là vì không muốn tới , mà là vì không được mời . Trong cuộc náo nhiệt vốn toàn các đại bang hội nổi tiếng chính khí toàn phần , nên khi gửi Đào Viên thiếp thì đã cố tránh không mời các giáo phái tà môn . Nên rốt cuộc Dragon ở Kinh Sở đại trường bang không hề nhận được tin gì .
    Nhưng chuyện mở hội ở lầu Hoàng Hạc thì Kinh Sở đại trườngbang vốn là một bang không nhỏ , không thể không biết . Trong khi những kẻ không đựơc mời khác thì kéo tới lầu Hoàng Hạc làm loạn thì Dragon vẫn nhẫn nại ở lại bang . Lý do nào mà Dragon vốn nóng tính nay lại chịu ở lại tệ bang chờ đợi ? Lý do là lúc nghe tin , Dragon đã gọi một trong các thuộc hạ của mình vốn cũng là quân sư của Kinh Sở đại trường bang : RIku .
    Trước kia cũng từng là một cao thủ ở Trung Thổ Hội Đào Viên , mệnh danh là Tả Hữu Quán Thần sau bỗng nhiên quy ẩn . Rồi lại xuất hiện ở Kinh Sở làm quân sư cho Dragon , nguyên nhân sâu xa thật ngoài Riku và Dragon ra quả là không ai đoán nổi .
    Lúc nhận được tin về Hoàng Hạc Lâu , Dragon đã gọi Riku ra và hỏi :
    - Tả Hữu huynh , huynh hãy xem , vốn Kinh Sở tệ bang ta cũng là một đại bang . Hội Đào Viên mừng thọ bang chủ là hội lớn , vậy mà không gửi thiếp mời đến cho tệ bang ta . Phải chăng là có ý gì ? Huynh thử nghĩ xem ?
    - Trong nước còn có cát , trong lòng người còn có tim , đại sự khó đoán . Nhưng theo đệ nghĩ thì các vị tiền bối không mời huynh đệ ta cũng là có lý do .
    Vốn Riku và Dragon bằng tuổi , tuy xuất sơn khác ngày nhưng chung quy vẫn cùng là đồng môn . Nhưng vốn môn phái không chia ngôi thứ , lại truyền cho mỗi đệ tử một loại võ công nên giữa đệ tử với đệ tử không có sự phân biệt . Riku và Dragon đều tôn trọng nhau nên gọi huynh xưng đệ chứ không phải là vì có người lớn tuổi hơn
    Lời riêng của Riku : Chà , ngoài Wiwi đại anh hùng ra thì chả ai chú ý đến ngôn từ kiếm hiệp cả

    Dragon vội hỏi :
    - Lý do gì ? Đệ qủa không thể nhìn ra .
    - Tệ bang ta mãn đại bất trường , tuy lớn nhưng chưa lâu , so với các đại môn phái thì còn kém . Hơn nữa tệ bang ta lại chọn việc cướp bóc trên sông làm nghề cơm áo , sao so sánh đựơc với các vị tiền bối .
    Dragon vội gật gù :
    - Quả là như vậy , quả là như vậy . Vậy theo ý huynh , ta nên làm thế nào ?
    - Theo ý tiểu đệ thì ta cũng không nên xuất lộ làm gì . Khách không mời mà tới vốn không hay ho gì , hơn nữa sớm muộn cũng có thời khắc hay để chọn , không việc gì phải vội .
    Vốn Riku là người từ tốn suy tính sâu xa , trong khi đó Dragon võ công cao cường hơn nhiều nhưng đụng phải khuyết điểm nóng vội . Nghe Riku nói vậy , Dragon cũng bình tĩnh đáp :
    - Vậy đệ sẽ đi gọi các huynh đệ trong tệ bang đi do thám Hoàng Hạc lâu .
    - Huynh quả sáng suốt , ta cần phải xem cho rõ nội tình bên trong rồi hãy ra tay .
    Dragon nghe Riku khen thì tâm đắc lắm , vội hỏi :
    - Võ công của huynh dạo này thế nào rồi ?
    - Kém xa lắm ... kém xa lắm .
    Vốn Riku nói là võ công kém xa Dragon , nhưng khi nói vào khuyết điểm thì vội lập lờ nói qua quít . Nhưng Dragon vốn quen Riku đã lâu , nghe nói thế thì vội thử sức . Tay hữu quơ thành vòng , vung một chưởng thật mạnh vào thẳng mặt Riku . Gió rít rào rạo đủ biết ra tay không hề lưu tình . Chỉ thử sức đã dùng sát chiêu , Riku hơi hoảng , vội đưa tay ra đỡ . Chưởng áp chưởng nghe ầm một tiếng . Cả bức bình phong phía sau lưng Riku rách toạt ra , đồng thời cũng nghe thấy tiếng da rách nghe toạt một tiếng . Hổ khẩu của Riku rách toát , máu thấm ra đầy sàn . Riku và Dragon liền vội dùng tay trái vung chỉ điểm vào các huyệt trên tay Riku để cầm máu . Chỉ sau đó là máu đã tạm ngừng chạy , Dragon thấy thế mới vỗ vai Riku khen :
    - Hư không thủ của huynh đã đạt tới thành tựu , nếu không phải huynh dùng Hư Không kình hoá giải kình lực ra đằng sau thì tay của huynh đã bị phế lâu rồi .
    Thấy Dragon cười vui vẻ , Riku cũng cười theo :
    - Kém xa Hồng Thuỷ Thần Đao Chưởng của huynh , quả là kém xa .
    Dragon lại cười ha hả rồi vội lao ra khỏi lâu để làm việc chung cho Kinh SỞ đại trường phái ...
    Cả Kinh Sở đại trường phái ở miền xa xôi nứơc biếc cũng có chút tham vọng ... Liệu võ lâm trung nguyên sẽ về đâu?
     
  14. great_sephiroth

    great_sephiroth Mayor of SimCity GameOver

    Tham gia ngày:
    29/5/04
    Bài viết:
    4,145
    Nơi ở:
    North Cave
    Bấy giờ đã nửa đêm, trăng trên trời vằng vặc. Trên Lâu thuyền, có một đôi trai gái đang cùng uống rượu mà thưởng trăng. Giọng cô gái trong trẻo:
    -Đã hơn nửa năm huynh bôn tẩu ngoài giang hồ, không về kinh, cũng là nửa năm muội không biết được tin tức gì của huynh, muội không ngày nào là không khấn Phật cho huynh được bình yên.
    Thì ra, cô gái chính là Yến muội, còn chàng trai ngồi cạnh không ai khác, chính là Sephiroth.
    -Muội bất tất phải lo lắng, giang hồ hiểm ác, nhưng với bãn lãnh của ta, nào có thể xảy ra chuyện gì. Chờ khi nào thiên hạ thái bình, ta sẽ xin với Hoàng thượng từ bỏ Vương vị, hai chúng ta đi khắp bốn phương ngao du sơn thuỷ, sống hạnh phúc đến cuối đời. Mong là ngày đó đến sớm.
    Sephiroth khẽ thở dài, đoạn rút cây Tiêu ra thổi. Tiếng tiêu réo rắt, lúc bổng lúc trầm, nghe như nỗi buồn của người xa xứ. Giữa lúc đó, tiếng đàn của Yến muội cất lên, hoà vào với tiếng Tiêu, tiếng đàn như nước chảy mây trôi, nghe sao mà thanh thoát là vậy. Tiếng Tiêu, tiếng Đàn, như quyện vào với nhau, bóng hai người thổi Tiêu, đánh Đàn bên dòng Trường Giang cuồn cuộn sóng, dưới ánh trăng thu như một bức Thuỷ mặc mê hồn.
    Hai người hoà tấu hơn một canh giờ, thì Sephiroth giã biệt cô gái, khinh thân vào giữ làn đêm đen, quay trở về Xích Bích trại.
     
  15. trungyhth

    trungyhth Mario & Luigi Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    6/5/04
    Bài viết:
    861
    Nơi ở:
    Trái tim KL
    Đầu giờ Dậu, ánh tà dương càng nhuộm đỏ những chiếc lá phong cuối thu, hệt như lửa, cũng hệt như máu. Một ngôi nhà lá nằm cạnh rừng phong, yên ắng không một bóng người. Trước ngôi nhà lá có một con sông nhỏ, rộng chừng hơn trượng. Một chiếc cầu tre rộng hơn thước bắc qua sông, cảnh sắc tuy đẹp, nhưng hết sức tiêu điều.
    Ngoài xa, một bóng người đón ánh chiều tà chậm rãi đi về phía ngôi nhà lá. Đó là một thanh niên áo xanh, có dáng người mảnh khảnh, gương mặt trắng trẻo dưới ánh nắng soi rọi, phản chiếu một màu đỏ rực.
    Tay trái của thanh niên nắm chặt một thanh trường kiếm, hai mắt phóng ánh ánh sáng sắc lạnh nhìn chăm chăm vào ngôi nhà lá, như thể đang đối mặt với kình địch. Thanh niên áo xanh bước chân mỗi lúc một chậm lại, sau cùng dừng lại bên kia cầu tre.
    Ánh mắt sắc lạnh quét nhìn hai bên, đột nhiên tung mình phóng qua sông, thân pháp hết sức ngoạn mục. Khi hai chân chạm đất, thanh niên áo xanh không tiến tới nữa, hai mắt chốt chặt vàp ngôi nhà lá không chớp. Nơi chàng đứng cách ngôi nhà lá chừng ba trượng, có thể trông thấy cánh cửa rào lay động theo từng cơn gió đêm mạnh dần.
    Thốt nhiên, “bình” một tiếng, cánh cửa rào mở toang.
    Chàng trông thấy trên một chiếc bàn tre trong thảo đường có ly chén đũa, những ấm rượu ngã nghiêng, chả lẽ trong ngôi nhà này đã xảy ra biến loạn gì ư? Thanh niên áo xanh liền tung mình, hệt như tên bắn lao thẳng vào ngôi nhà lá. Đổng thời, chỉ nghe “choang” một tiếng, ánh thép chớp ngời, thanh trường kiếm trong tay đã ra khỏi vỏ. Nơi chàng đáp xuống là bên góc cửa, đảo mắt nhìn quanh, bất giác sững sờ đứng thừ ra tại chỗ.
    Thì ra một lão nhân tuổi ngoài ngũ tuần đang nằm dưới đất, máu tươi nhuộm đỏ chòm râu bạc của lão nhân, nhìn thoáng qua cũng biết lão nhân đã tắt thở tự bao giờ.
    Đột nhiên, sau lưng, một tiếng quát sắc lạnh vang lên :
    - Quả nhiên ngươi đã trở lại đây!
    Vừa dứt tiếng đã thấy một làn bóng đỏ lướt đến trước mặt thanh niên áo xanh, đồng thời kèm theo tiếng gió rít rợn người.
    Thanh niên áo xanh giật mình kinh hãi, trường kiếm trong tay vội quét ra, “bộp” một tiếng, thì ra làn bóng đỏ là một sợi nhuyễn tiên, không chút sai lệch, quấn ngay vào trên vành hộ thủ nơi chuôi kiếm.
    Thanh niên áo xanh vội vận công vào cổ tay và thụp người xuống, lại “bộp” một tiến, nhuyễn tiên rút ra, không cuốn đi được thanh trường kiếm trong tay chàng. Chàng định thần nhìn kỹ, đối phương là một thiếu nữ áo đỏ đã liên tiếp quét ra ba roi.
    Trong thảo đường rất chật hẹp, khó bề xoay xở, hơn nữa thanh niên áo xanh cũng không muốn vô lý động thủ với đối phương, dưới sự tấn công tới tấp của thiếu nữ áo đỏ, chàng đành phóng ra khỏi ngôi nhà lá.
    Ngoài sân cỏ phía trước nhà lúc này bỗng xuất hiện bốn đại hán võ phục khinh trang, trong tay mỗi người đều có một ngọn đại đao sóng dày, ánh vàng chớp chóa, chia nhau án ngữ bốn phía, tám mắt đều chốt vào mặt thanh niên áo xanh.
    Thanh niên áo xanh bất giác ngẩn người, thiếu nữ áo đỏ đuổi theo ra đến cũng ngạc nhiên đứng lại. Bốn đại hán này chẳng những sử dụng cùng một loại binh khí, mà tuổi tác cũng tương đương và phục sức giống hệt nhau.
    Một đại hán đứng gần cửa nhất tiến lên nói :
    - Xin hỏi, nơi đây phải chăng là Hà Trang Viên?
    Thiếu nữ áo đỏ lạnh lùng đáp :
    - Không sai!
    Hán tử ấy lại hỏi :
    - Vô Địch Thần Tiên Hà chính Thuần lão tiên sinh phải chăng cư trú tại đây?
    Thiếu nữ áo đỏ quét mắt nhìn bốn người, không đáp mà lại hỏi :
    - Các vị là ai?
    Hán tử ôm đao thi lễ :
    - Tại hạ helo kitty!
    - Thì ra là kitty lão đại trong Ác nhân cốc... Các hạ tìm gia phụ chi vậy?
    helo kitty xoe tròn mắt :
    - Thì ra là Hà Thu Hằng cô nương, lệnh tôn hiện ở đâu?
    Thiếu nữ áo đỏ chính là Hà Thu Hằng , nghe đối phương gọi đúng danh tánh mình, không khỏi ngạc nhiên nói :
    - Các hạ tìm gia phụ có việc gì vậy?
    - Tại hạ có việc quan trọng cần gặp lệnh tôn, xin cô nương hãy dẫn kiến cho!
    - Xin hỏi helo kitty với gia phụ là địch hay bạn?
    - Dĩ nhiên là bạn!
    - Vậy sao lại mang theo binh khí thế này?
    - Bởi nghe có tiếng binh khí nên chúng tại hạ mới xuất đao giới bị, xin cô nương chớ hiểu lầm!
    Hà Thu Hằng bỗng nước mắt chảy dài, nghẹn ngào nói :
    - Gia phụ đã bị mưu sát trước đây một giờ trong thảo đường...
    Đưa tay chỉ thanh niên áo xanh, nói tiếp :
    - Đại hiệp này đã cầm kiếm xông vào nhà, tuy không phải nguyên hung thì cũng là đồng lõa, xin hãy chung sức bắt lấy hắn để báo thù cho gia phụ.
    Vừa dứt lời, “vút” một tiếng, lại vung roi quét ra.
    Thanh niên áo xanh không hoàn thủ, chỉ lách người tránh khỏi.
    helo kitty bàng hoàng nói :
    - Hà lão tiên sinh đã ngộ hại rồi ư?
    Hà Thu Hằng nước mắt ràn rụa gật đầu :
    - Hiện thi thể hãy còn trong thảo đường...
    Chưa dứt lời, liên tiếp vung roi tấn công thanh niên áo xanh.
    Thanh niên áo xanh vừa lách tránh vừa lớn tiếng nói :
    - Cô nương hãy khoan động thủ!
    helo kitty cũng lớn tiếng nói :
    - Cô nương hãy tránh sang bên, để kitty mỗ tiếp tên tiểu tử này cho!
    Dứt lời đã lao vào giữa hai người, gằn giọng nói :
    - Bằng hữu, hãy báo ra danh hiệu!
    - Tại hạ là trungyhth
    helo kitty trố mắt :
    - trung nguyên kiếm khách trungyhth!
    Thiếu niên áo xanh gật đầu :
    - Vâng, chính tại hạ!
    helo kitty đột nhiên vung đao bổ vào trungyhth, đồng thời tay trái giơ lên khoát nhẹ, đó rõ ràng là ám hiệu, ba người lập tức vung đao, triển khai một cuộc liên thủ giáp công.
    Nhất thời, ánh đao loang loáng kèm theo kình phong vùn vụt. Thanh niên áo xanh lẹ làng vung trường kiếm quét ngang một vòng, chỉ nghe tiếng binh khí chạm nhau chát chúa, bốn hán tử Ác nhân cốc liền bị một luồng kình phong đẩy lùi mấy bước.
    helo kitty nói :
    - Bằng hữu quả thật là Trung nguyên kiếm khách ư?
    Thanh niên áo xanh cười khảy :
    - Chả lẽ tại hạ lại là kẻ mạo danh hay sao? Các vị sao lại chẳng biết phải trái gì cả thế này?
    helo kitty quay lưỡi đao ra sau, tay trái đặt lên chuôi đao nói :
    - Xin lỗi, đó chẳng qua là để thử thân phận của tôn giá thôi, quả nhiên danh bất hư truyền...
    Quay sang Hà Thu Hằng nói tiếp :
    - Theo Lý mỗ thì đại hiệp xuất thân từ chốn danh môn, có lẽ không dính dáng đến việc sát hại lệnh tôn đâu!
    kechienthuât tiếp lời :
    - Đúng vậy, tiên phụ khi xưa là bạn thân của kitty lão tiền bối(cha đẻ của helo kitty), phen này cũng là do Kitty lão tiền bối cho người mang thư gọi tại hạ đến đây, vì thấy trong nhà có điều khác lạ nên mới tuốt kiếm xông vào. Hằng cô nương đã hiểu lầm rồi.
    Hà Thu Hằng nhướng mày :
    - Chính gia phụ đã gửi thư mời tôn giá đến đây ư?
    helo ktty gật đầu :
    - Đúng vậy!
    - Thư đâu?
    kechienthuat từ trong túi tay áo lấy ra một phong thư, hai tay trao ra nói :
    - Cô nương hãy kiểm xem!
    Hà Thu Hằng đương nhiên là nhận được bút tích của phụ thân, giờ mới khóc sướt mướt nói :
    - Vào giờ Thân, gia phụ đã bảo tôi vào rừng săn ít gà rừng và thỏ rừng, nói là có khách quý đến viếng, nào ngờ khi tôi trở về thì gia phụ đã ngộ hại...
    Nói đến đó,Hà Thu Hằng khóc nức nở.
    helo kitty vội khuyên lơn Hà Thu Hằng , kechienthuat tra kiếm vào bao, đi vào thảo đường.
    Trên bàn tre có một đĩa đậu phọng, một đĩa thịt rừng và hai đôi đũa. Ấm rượu ngã nghiêng, ly rượu ngã đổ không còn một giọt. Hai chiếc ly hãy còn nằm trong tay phải Hà Chính Thuần, còn một chiếc thì rơi xuống đất.
    Thi thể Hà Chính Thuần ngã nằm cạnh ghế, ngọn Vô Địch Thần Tiên lừng danh võ lâm vẫn còn quấn nơi lưng, chưa hề sử dụng đến. Hà Thu Hằng ngồi trên bãi cỏ khóc nức nở. kechienthuat đi vào thảo đường.
    helo kitty thở dài bùi ngùi nói :
    - Tại hạ đã đến muộn một bước.
    kechienthuat hạ thấp giọng :
    - Theo tại hạ thấy, hung thủ đã ra tay bất ngờ.
    helo kitty gật đầu :
    - Không sai, hung thủ hẳn là bạn chí thân của Hà lão tiền bối, nên vừa gặp nhau đã ăn uống hàn huyên thế này...
    Cúi xuống nhặt cái ly dưới đất lên, nói tiếp :
    - Hung thủ ngồi đối diện với Hà lão tiền bối, với lý do mời rượu đứng lên đi đến trước mắt Hà lão tiền bối, chờ khi Hà lão tiền bối ngửa mặt uống rượu đã thình lình hạ thủ.
    kechienthuat gật đầu tán đồng :
    - kitty thiếu hiệp suy đoán không sai...
    Y cúi xuống xem xét tử thi một hồi, đoạn nói tiếp :
    - Huyệt toàn cơ bị trúng một chưởng rất nặng trước tiên, đã chấn đứt tâm mạch, hung thủ còn sợ chưa đủ chí mạng, lại bồi thêm một chưởng vào huyệt thiếu dương, nên khiến thất khiếu lưu huyết, chưởng lực của hung thủ vô cùng bá đạo.
    Trungyhth im lặng từ nãy đến giờ lúc này mới lên tiếng:
    Tại hạ đến đây thì sự việc đã xảy ra rồi nhưng không biết hung thủ sát hại Hà trưởng Lão là ai nên khi Hà cô nương quay về thì nghĩ rằng tôi chính là hung thủ sát hại cha cô ta nên mới xảy ra cuộc giao đấu vừa rồi nay nhờ các vị minh oan cho Trung mỗ thật vô cùng cảm kích.
    helo kitty lúc này mới quay sang trungyhth nói:Việc kết tội 1 người không nên quá hồ đồ nay nhìn tướng mạo của thiếu hiệp biết không phải là kẻ xấu vả lại với võ công cao cường như vị đây khi giao đấu với Hà cô nương lại có vẻ nương tay như vậy tôi thiết nghĩ người không phải là hung thủ âu cũng đúng thôi.
    Trungyhth nghe vậy cũng nói:Nay không có việc gì tôi cũng xin cáo từ cảm ơn các vị 1 lần nữa, nếu có dịp Trung mõ ta cũng xin được các hạ chỉ giáo thêm,nói rồi quay sang Hà Thu Hằng và nói tiếp:Sự việc đã rồi xin cô nương đừng quá đau buồn nữa cô hãy cố gắng nén đau thương trong lòng chôn cất Hà trưởng lão cho chu toàn rồi hãy tính đến chuyện trả thù cũng chưa muộn,còn bây giờ xin cáo từ.
    -Cáo từ.
    Nói rồi dùng kinh công tuyệt đỉnh của mình bay về phía xa bống dáng người thanh niên áo xanh khuất dần trong các dặng cây cao vút.
     
  16. Khuong Duy_so 2

    Khuong Duy_so 2 Youtube Master Race

    Tham gia ngày:
    17/4/04
    Bài viết:
    63
    Nơi ở:
    phiêu bạt giang hồ - bốn bể là nhà
    Lại nói sau khi great_sephiroth khuất dạng trong màn đêm , Ngọc Yến vẫn đứng đó . Cuộc gặp gỡ với Trường Giang Vương vừa rồi đối với nàng như một giất mơ và nàng vẩn chưa hoàn toàn tỉnh giấc dù great_sephiroth đả ra đi được một canh giờ . Từng cơn gió Trường Giang thổi tung tà áo và mái tóc đen tuyền , bồng bềnh như mây sớm của nàng khiến vẻ đẹp vốn đả nghiên thành nghiên nước của nàng tăng lên gấp bội . Trông nàng bây giờ chẳng khác gì một tiên nử nơi bồng lai . Mải suy nghỉ vế great_sephiroth nên Ngọc Yến không phát hiện ra được một bóng người đả đứng sau lưng nàng từ rất lâu . Nhìn thấy tình cảnh của nàng như thế người kia bật ra một tiếng thở dài , tiếng thở ấy đã kéo Ngọc Yến trở lại với hiện tại . Nàng thối lên :
    - ồh , Khương Duy_số 2 huynh , sao huynh lại đến đây .
    Người kia đáp :
    - Ta đi theo đễ bảo vệ muội !
    Trên gương mặt buồn xinh tươi của Yến bổng bật lên một nụ cười :
    - Nhưng huynh không biết tí vỏ công nào thì đến tự bảo vệ cho mình còn chưa xong thì làm sao mà bảo vệ muội được cơ chứ ?
    Khương Duy_số 2 đỏ mặt , không biết đối đáp sao cho được . Chàng vốn con của ngự sử Khương Tùng - một vị đại thần học rộng tài cao - tuy thông thuộc kinh sử , cầm kì thi hoạ đều giỏi cả nhưng chằng biết được một thế vỏ phòng thân . Vì chàng cho rằng vỏ công vốn không cần thiết vì quốc gia đả có nghiêm luật thì tự nhiên bọn cường hào ác bá chẳng dám làm càn .
    - Ta ta ,...!
    Nhìn thấy vẻ mặt lúng túng của chàng Ngọc Yến củng thương tình , nàng hỏi :
    - Sao huynh không ở nhà trao dồi kinh sử để tham già vào kì thi trạng nguyên sắp đến , huynh theo muội chẳng giúp gì được cho muội đâu mà còn nguy hiểm cho mình nửa .
    Nàng tiếp :
    - Hơn nửa muội đả có great_sephiroth huynh bảo vệ rồi ..
    Nói đến đây mắt Ngọc Yến ánh lên một tia sáng hạnh phúc . Nàng nói :
    - Thôi trời đã khuya muội đi nghỉ đây , huynh củng nên nghỉ sớm đi .
    Nói xong nàng đi vào khoang thuyền bỏ mặt Khương Duy_số 2 . Chàng đứng đó lặng lẻ nhìn trường giang sóng vỗ rì rầm , sự vô tình của Ngọc Yến như hàng ngàn mủi kim châm đâm vào tim chàng . Lại nghỉ đến great_sephiroth chàng thấy rằng vương gia là một người anh tuấn , có thề nói là văn vỏ song toàn ; chàng thường cùng với vương gia đàm luận kinh sử thì thấy great_sephiroth không hề thua kém mình bao nhiêu . Chàng tự nhủ:
    - great_sephiroth và Yến muội đúng là một cặp long phượng trời sinh ra !!!
    Chàng bất giác cảm thấy tủi cho thân phận của mình ...Mải suy nghỉ miên mai lhi chàng ngước đầu lên thì ánh dương hồng đang từ từ nhô lên từ phía chân trời xa ....
     
  17. wiwi

    wiwi The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    31/1/04
    Bài viết:
    9,401
    Nơi ở:
    *ADULT CONTENT*
    Hà Gia Thôn, một tiểu thôn cách Vũ Xương không đầy 50 dặm, nằm bình lặng như chiếc lá nhỏ bên cạnh dòng xoáy võ lâm ở Vũ Xương, nơi đặt tổng dàn của Hội Vườn đào, đệ nhất Hội ở vùng Bắc Hoàng Hà. Thế nhưng hôm nay, như một điều không thể tránh khỏi khi nằm quá gần trung tâm sự kiện của toàn Hà Bắc, Hà gia thôn xuất hiện một gã hiệp khách, hay lãng tử nếu chính xác hơn, đang ngồi ngạo nghễ trong tửu quán. Gã uống rượu bằng cái cách làm người khác trố mắt, kinh ngạc hay hoảng sợ: từng ly, từng ly rượu xoay chuyển trong tay gã rồi bất chợt chuyển thành băng và rồi bằng một cử động nhẹ nhàng bình thản, gã hất mảnh băng-rượu vào miệng nhai, như một món ăn bình dân. Người ngoài võ lâm sẽ tưởng hắn có ma thuật, những người quen hắn sẽ cười xoà vì cái kiểu uống rượu độc nhất vô nhị, còn những người chưa quen, nhất là những ai đang có mỹ nữ bên mình, thì ắt sẽ dẫn cô gái ấy tránh xa tầm mắt của Hàn Khí Lang Quân wiwi. Cái danh phong lưu của wiwi lan nhanh hơn Hàn Băng Công hay bất cứ chiến thắng võ nghệ nào của gã và bản tânh gã cũng vậy, thích một thất bại oanh liệt trong tình trường hơn là một chiến thắng đê tiện trên đấu trường.

    Hôm nay wiwi ngồi đây không phải để uống rượu, gã uống không phải để thưởng thức thứ rượu nhạt nhẽo của một ngôi làng nhỏ. Gã ngồi đây đơn giản vì gã thích yên tĩnh, yên tĩnh một chút sau một ngày căng thẳng. Cuộc họp mặt giữa Vườn Đào Hội chủ Hunglong và Nhật Nguyệt Giáo chủ làm gã căng thẳng mà thật ra ai trông thấy 2 người đại diện cho chính tà của võ lâm trung nguyên đăm chiêu nhìn nhau hơn canh giờ, rồi bất chợt lão tà giáo chủ bỏ đi nhanh như khi đến thì cũng phải căng thẳng. Đôi lúc gã thấy mình thật quái dị, như bất cứ ngưới quen nào cũng sẽ cảm thấy nếu thấy gã ngồi đây với nỗi buồn vu vơ. Hàn Khí Lang Quân khinh bạc vô hạnh nổi danh thiên hạ mà ngồi sầu buồn vu vơ thay vì trêu ghẹo một mỹ nhân nào đó hay chí ít vui vầy trong một kỹ viện loại nhất của Vũ Xương thì thật đúng là điều không ai tin nổi. Chính gã cũng không tin nỗi.

    Trước mắt gã như hiện lên những hình ảnh của 10 năm trước, khi phụ mẫu gã, phu phụ trại chủ Vạn Kê trại, bạo bệnh qua đời. Sử lão đương gia, đứng đầu tứ đại đương gia trong Vạn Kê trại, tôn gã lên làm trại chủ. "Một thằng nhỏ 8 tuổi, buồn cười, dã tâm lộ liễu, ta mong đợi nhiều hơn ở lão, Sử lão đầu ơi!" wiwi lẩm nhẩm như đang nói với chính mình, hay với hồn ma lão Sử. Đúng vậy, giờ thì Sử lão chắc đang ngọ nguậy tận dưới 18 tầng địa ngục, nếu có thật, "chuyện vớ vẩn" như ý của wiwi, sau khi trúng Huyền Thiên Chỉ của gã. "Tội nghiệp lão", gã nghĩ, "trúng chiêu Huyền Thiên Chỉ nửa vời, hàn khí không thấm đủ sâu để giết lão ngay nhưng cũng đủ để cho lão chịu đau đớn 7 ngày 7 đêm rồi chết". Nghĩ đến đây, bất giác gã tự hào về thủ đoạn của mình, "thủ đoạn của sư phụ" gã lẩm nhẩm. Hoạt Thi lão nhân không những truyền cho gã công phu chí âm chí hàn của lão mà còn truyền cả thủ đoạn hành động của lão "tự do phóng khoáng, sống theo ý mình chẳng khoái lắm sao?", gã nhớ lại lời lão. Nhưng ý của wiwi khác với lão nhân, trong tim gã vẫn còn nhân nghĩa, chẳng thế mà gã đem Vạn Kê Trại lao động đường phố tá Hunglong, "lao động đường phố tá chính nghĩa" như cha gã thường dạy, cũng là thứ mà sư phụ gã khinh bỉ. Giờ thì gã chẳng còn sư phụ để mà tranh cãi về quan điểm con người nữa. "Ông trời chắc thấy cái thây ma (Hoạt Thi) di chuyển đủ lâu nên thu thập lão về" gã lẩm nhẩm, cười thầm. Gã bất giác tự hỏi "con người thật ra sống vì cái gì?" Nếu gã hỏi câu đó với người áo xanh nằm giữa rừng trúc cách đó 50 dặm thì chắc câu trả lời đơn giản lắm "trả thù"!
     
  18. wiwi

    wiwi The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    31/1/04
    Bài viết:
    9,401
    Nơi ở:
    *ADULT CONTENT*
    Người đó chẳng ai khác hơn là Korangar. Sau khi khinh thân chừng trăm dặm khỏi Hoàng Hạc Lâu, không thể chịu nổi, chân khí rối loạn, hắn thổ một búng huyết rồi ngã xuống giữa cánh rừng trúc vi vu xanh mướt.

    Nguyên Quỷ Ảnh Di Bộ là môn khinh công độc đáo nhưng đòi hỏi chân nguyên rất lớn, phải hàng cao thủ hạng nhất như wiwi, Sephiroth thì mới luyện được. Korangar lòng nóng trả thù, bất chấp công lực còn thiếu hỏa hầu mà luyện môn khinh công bá đạo này, chân nguyên vốn đã loạn, sức như rút cạn mà còn cưỡng luyện Kim Cương Quyền ắt chẳng khác nào đèn khô trước gió, chỉ một chiêu gắng gượng đánh ngã wiwi mà trọng thương chân lực. Y cố gượng được chừng trăm dặm thì thấy chân khí bắt đầu nổi lên, xung đột trong người, thổ huyết ngã xuống.

    Korangar thấy toàn thân như lửa đốt nhưng từ đan điền hàn khí bộc phát, lan dần ra kinh mạch thì thất kinh. Y vốn luyện công phu của Quỷ ảnh thần quân, hàng công vận khí theo một đường lối riêng khỏi võ công trung nguyên, lúc nãy nghịch hành chân khí dẫn hàn khí của Huyền Thiên Chỉ ra khỏi người tưởng đã khỏi hẳn, không ngờ lại tiềm ẩn bên trong đột ngột phát ra lúc chân khí y loạn đường, thật không thể tưởng tượng. Y có biết đâu wiwi võ nghệ cũng khác với người thường, không phải vì võ công khác mà vỉ cơ thể wiwi có điều dị biệt, công lực Huyền Thiên Chỉ theo phép vận khí của Korangar đã thoát ra nhưng công lực tiềm ẩn quái dị kia lại nhờ đó mà thấm vào hào theo chân khí nội tại của y, giờ bắt đầu bộc phát.

    Korangar nằm sống soài ở đó nhắm mắt cố vận khí mấy lần đều càng làm cho hàn khí lan nhanh hơn nên không dám. Y trong lòng cực kỳ rối loạn, sợ hãi, sợ cái chết tưởng cũng là lẽ thường nhưng Korangar thân mang gia thù, không bao giờ muốn chết trước khi trả thù. Tâm thần hỗn loạn, y thấy trước mắt hình ảnh người thân mình ngã gục dưới đường kiếm của quần hùng võ lâm do Hunglong lãnh đạo, hình ảnh đã thiêu đốt tâm can y suốt 10 năm. Lửa giận bát ngờ bộc phát, y muốn hét lên mấy tiêng nhưng chỉ làm cho mình sặc ra thêm mấy búng máu tươi. Đột nhiên một thanh âm thánh thót vang lên nơi đâu đó xa xa, mơ hồ trong tâm trí y:

    "Mẫu thân, mẹ xem kìa!"
    "Một thây ma nằm giữa đường thí có gì xem"-thanh âm êm ái nhưng lại nghiêm khắc bao hàm một điều gì đó sục sôi, lọt vào tai Korangar làm hắn tưởng như nghe chính giọng nói của mình, giọng nói mỗi khi hắn nhớ đến mối huyết thù toàn gia.
    "Không phải đâu, con vừa thấy y thổ huyết mà, mẹ mau cứu y đi"
    "Cứu y ư? có ai đoái hòai gì đến mẹ con ta? chúng ta biết đoái thương người dưng, còn người ta thì chẳng thèm lý đến tình thân ruột thịt, đi lại với con yêu nữ đó..."
    Lần này thanh âm còn thêm mấy phần giận dữ nhưng chuyển động rất nhanh, chẳng mấy chốc mà bên tai Korangar đã nghe tiếng gió, một bàn tay mềm mại chạm nhẹ vào cổ tay y. Ánh mắt mơ hồ của Korangar thấy thấp thoáng bàn tay trắng muốt thon nhỏ rụt lại ngay khi chạm vào tay y "Ôi"!
    "Gì thế?"
    "Tay của y lạnh lắm, lạnh như một tảng băng"-người con gái nói, thanh âm càng nhu mì triều mến hơn bao giờ. Korangar biết nàng lo cho tình trạng của mình, bất giác trong lòng hơi xao động "còn có người trên đời lo cho ta ư?"
    "Lạnh à? giữa mùa hạ cói chang thế này..."- Korangar cảm thấy một bàn tay đặt lên huyệt linh đài, luồng ành khí từ người y chạy thằng vào chưởng tâm của người phụ nữ lớn tuổi làm bà ta rụt tay lại ngay "...úi cha! Là Hàn Băng công? lại chí âm chí hàn như thế này thì nhất định là trúng Huyền thiên Chỉ rồi! Không biết tên tiểu tử này đắc tội thế nào với tên tiểu tử khinh bạc vô hạnh tham dâm hiếu sắc wiwi nhỉ?"
    Cô gái bất chợt cất tiếng hơi rụt rè:
    "Mẫu thân sao phải gọi y,..., gọi y như thế, y có làm gì con đâu?"
    Korangar bất chợt cũng thấy lòng mình chùng xuống "Cô ta quan thiết gã tiểu tử võ công chí âm kia nhiều hơn ta?"
    "Hừ, ta muốn gọi thế nào là chuyện của ta, con bất tất phải ý kiến bênh vực cho tên tiểu tử ong bướm ấy! Cứ coi cái ánh mắt hắn đăm đăm nhìn con thì ta chỉ muốn cho hắn một chưởng, để xem võ nghệ của Phụng nữ hiệp có hơn thằng lỏi con chưa ráo máu đầu không? không hiểu sao lão..lão..." người phụ nữ lớn tuổi nói đến chữ lão bất chợt như cảm thấy có gì không ổn, có gì giận hơn cả khi nói về wiwi, đột nhiên im lặng rồi cất tiếng "kẻ địch của tên tiểu dâm tặc ấy thì không hẳn là người xấu, để ta cứu y về hỏi xem có phải y thấy tên tiểu dâm tặc trêu ghẹo vợ mình mà nổi đáo động thủ hay không, lúc đó con đừng có bênh vực có hắn nữa!"

    Từ chưởng tâm của người phụ nữ bất giác phát sinh một luồng nội lực nhu hòa thu hút lấy hàn khí trong người Korangar, từ từ từng chút một. Y thấy thoải mái trong người hơn, cố quay ngửa người lại thì người phụ nữ rụt tay về. Y thấy trước mắt người thiếu nữ đang chăm chăm nhìn mình, nở nụ cười như hoa đào cúi xuống như muốn xem mạch cho y. Korangar mấp máy môi mà không nói được tiếng nào, bất giác gục xuống mê đi, bên tai còn nghe người phụ nữ lớn tuổi nói loáng thoáng "công phu hàn băng của tiểu dâm tặc thật âm độc kinh người, lại không hiểu sau thấm sâu vào kinh mạch tên tiểu tử này, muốn hóa giải hết xem ra phải...."
     
  19. KAU

    KAU Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    21/5/04
    Bài viết:
    268
    Nơi ở:
    Phật tại tâm tui dĩ
    Lại kể chuyện của Sephiroth sau khi từ giã Ngọc Yến không dám quay đầu nhìn lai lòng ngổn ngang trăm mối mà nhắm hướng Vạn kê trại mà tiến .Bất thần Sephiroth thoáng thấy bóng xám lướt đi trong cánh rừng thưa , linh cảm có chuyện bất thường anh tung mình vọt theo.Đuổi suốt hơn trăm dặm đến một tiểu xá người nọ dừng bước rồi bất thần quay lại hướng về phía Sephiroth ẩn nấp :
    _ Khách quí hạ cố nghé thăm liệu có vui lòng cùng gia chủ uống chén trà chăng ?
    Sephiroth giật mình song bình thản bước ra vẻ mặt tươi cười :" Tại vô tình đi ngang qua đây mạo muội làm phiền gia chủ khí thật không phải nay không dám chai mặt làm phiền , xin cáo từ " đồng thời đưa mắt nhìn thẳng vào ngừơi lạ mặt,khuôn mặt y tuy được che kín bằng vuông vải xong vẫn thấy rõ nửa bên mặt người này dường như bị phỏng nặng ,rồi quay bước .Ngừơi lạ mặt cười lớn rồi gằn từng tiếng :
    _ Trường Giang Vương ơi Trường Giang Vương ngươi hành tẩu giang hồ bao lâu nay mà không biết hậu quả của việc chõ mõ vào người khác hay sao ?Giết !
    Cùng với thanh âm của kẻ lạ mặt là bốn bóng đen đột ngột xuất hiện cùng lao vào Sephiroth .Thấy tình thế bất lợi biết không thể gàing co , Sephiroth tuốt ngay thanh Masamune tung ngay mộtt thức "Bán nguyệt trảm " vẽ lên một lằn chớp đánh bạt cả bốn tên bịt mặt đồng thời phế cả binh khí của chúng khiến cho Người lạ mặt cũng phải bật khen : "Hảo kiếm ".Biết rõ lũ binh tốt vô dụng không thể cản bước Trường Giang Vương tên nọ phất tay ra hiệu cho bọn thuộc hạ lui ,từ từ bước đến trước mặt Sephiroth

    Trường Giang Vương gặp phải nguy hiểm gì ? kẻ lạ mặt là ai âm mưu gì mà ra tay độc ác xin xem hồi sau sẽ rõ
     
  20. Khuong Duy_so 2

    Khuong Duy_so 2 Youtube Master Race

    Tham gia ngày:
    17/4/04
    Bài viết:
    63
    Nơi ở:
    phiêu bạt giang hồ - bốn bể là nhà
    Trong lúc Hàn Khí Lang Quân wiwi đang còn chìm đắm với nhửng suy nghỉ của mình thì một tiếng thở dài nảo ruột cất lên từ chiếc bàn bên cạnh . Wiwi bất giác động tâm liến ngoảnh đầu nhìn qua . Thì ra là một thiếu niên với dáng dấp một thư sinh đang nhấm nháp từng ngụm mỉ tửu với đôi mắt thất thần nhìn chằm chằm vào phía chân trời xa thẳm . Wiwi đoán chắc anh chàng kia củng đang có một bầu tâm sự như mình nên tự nhiên cảm thấy thân thiết với con người ấy . Wiwi liền đứng lên cầm bầu rượu đi sang chiếc bàn của thiếu niên thư sinh kia . Wiwi cất giọng :
    - Huynh đài nếu có nhã hứng thì cùng tại hạ uống rượu đối ẩm được chăng ?
    Thiếu niên ngước đôi mắt buồn bả lên , thấy người đang đứng dáng dấp tiêu sai phóng khoáng , liền đáp rằng :
    - Thế còn gì hay bằng ! Nào mời huynh đai ngồi xuống đây .
    Wiwi vừa cất lời cảm tạ và ngồi xuống liền hỏi :
    - Dám hay tôn tính của huynh là gì , sao lại ngồi đây than ngắn thở dài ?
    Thiếu niên đáp :
    - Tiều đệ tên là Khuong Duy_so 2 , đang trên đường trở về nhà thì mệt mỏi nên ngổi nghỉ tại đây .
    Thì ra thiếu niên ấy chính là công tử cùa Khương Tùng đại nhân , vì nghe tin Ngọc Yến - vốn là con của tể tướng Huỳnh Bá - đi tìm vương gia great_sephiroth nên củng vội vả xin phép phụ thân đi du ngoạn với mục đích được đi cùng Ngọc Yến . Nhưng chỉ gặp được một lần trong đêm thì sáng hôm sau Ngọc Yến đả tung vó ngựa đến Xích Bích trại tìm great_sephiroth nên chàng buồn bả quay gót về nhà .
    Wiwi vốn tính tình phóng khoáng nên tự giới thiệu mình :
    - Tại hạ tên là Wiwi chủ nhân của Vạn Kê trại người đời thường gọi là Hàn Khí Lang Quân .
    Khương Duy_số 2 vì mới lần đấu lang bạt giang hồ nên không biết Wiwi là ai nên chỉ đáp rằng :
    - Hân hạnh , hân hạnh .
    Wiwi tưởng rằng tên tuổi mình vang dội giang hồ khi nói ra ắc thiếu niên này sẻ giật mình nhưng nào ngờ một chút phản ứng củng chẳng có . Cảm thấy thú vị Wiwi liền nghỉ ra một kế để thử Khương Duy_số 2 , liền nói :
    - Nào chúng ta cùng cạn một chén nhưng uống rượu thế này hoá ra quá tầm thường ư ! Nếu huynh đài có nhã hứng thì chúng ta hảy uống hàn tửu ?
    Nói rồi không đợi Khương Duy_số 2 trả lời liền cầm lấy 2 ly rượu vận hàn băng chân khí vào khiến rượu trong phút chốc biến thành băng giá . Wiwi trao cho Khương Duy_số 2 một ly và nói :
    - Rượu nay rất khó uống nếu huynh không thích thì không uống củng chẳng sao !
    Nói rồi cầm ly rượu hất băng lên miệng và nhai rôp rốp . Khương Duy_số 2 cầm thử ly rượu thì thấy hàn khí toả ra làm tê cứng cả tay , nhưng trước câu nói châm chọc cùa Wiwi liền cầm lên hất băng vào miệng . Hàn khí từ miếng tửu băng ấy toả ra làm miệng Khương Duy_số 2 tê cứng , cả thân người run lên cầm cập mặc dù khí trời đang oi bức thì đủ hiểu công lực của Wiwi cao đến dường nào . Nhưng tuy thế Khương Duy_số 2 vẩn cố gắng nuốt trọn miếng băng và mở miệng khen :
    - H...ả...o tử...u !
    Wiwi nhìn thấy diện mạo Khương Duy_số 2 thì biết hàn khí đang công tâm nhưng hắn ta vẩn cố gắng chịu đựng liền cảm thấy thiếu niên này tuy không biết vỏ công nhưng ý chí bất khuất chẳng thua ai liền sinh lòng cảm phục . Wiwi liền đặt cánh tay lên vai Khương Duy_số 2 và dùng nội lực hút hàn khí ra khỏi người Khương Duy_số 2 . Khương Duy_số 2 liền cảm thấy dể chịu hẳn toan buông lời cảm tạ thì từ xa một đại hán cao lớn lưng giắc đơn đao từ xa chạy như bay đến . Vừa thấy Wiwi vị đại hán đó liền lên tiếng :
    - Kính chào Wiwi trại chủ , Hùng Long hội chủ cần gặp người .
    Nói xong liền cáo từ và phóng cước đi mất ...
    ( wiwi ơi , cho tui theo ngài đi đến HVđ đi )
     

Chia sẻ trang này