Truyện vui Tam Quốc Chí ^_^ Truyện vui Tam Quốc Chí ^_^ magnify Truyện 1 Lại nói về nhà Ngô và nhà Thục, sau bao trận chiến dai dẳng kéo dài mà nhà Ngô vẫn ko chiếm lại được Kinh Châu từ tay nhà Thục...Tôn Quyền bèn mời Lưu Bị dự hội nghị bàn đèn, ko động võ nữa mà chuyển sang động khẩu (đàm phán). -Tôn Quyền : Để tránh cho bá tánh sống trông cảnh lầm than, cuộc chiến giành Kinh Châu có lẽ chỉ nên 1 vs 1 giữa đệ và Lưu huynh thôi..Lưu huynh thấy sao? -Lưu Bị : Tôn đệ nghĩ được thế thì quá tốt, miễn là tránh được họa binh đao cho dân lành thì đốt nhà, cướp của, giết người anh cũng làm. Đệ thích chiến với anh cái gì..đua xe hay tá lả???? Sau nửa ngày tỷ thí cầm, kỳ, thi, họa...Lưu Bị và Tôn Quyền vẫn bất phân thắng bại.... -Lưu Bị : Chúng ta đúng là 1 cặp đối thủ "trời tru đất diệt" (ý của Lưu bị là trời sinh). Bây giờ thế này, chúng ta thi lòng can đảm nếu Tôn đệ làm được việc này thì ta xin dâng Kinh Châu = cả 2 tay 3 chân cho đệ. -Tôn Quyền : OK, huynh cứ ra đề -Lưu Bị : Nếu trước mặt quần hùng 2 nước mà đệ dám ăn bãi phân bò này thì huynh xin thua.. -Tôn Quyền : bò đệ còn dám ăn nữa là phân bò, nói xong cúi xuống ăn sạch.. Tiếng vỗ tay rầm trời + hoan hô inh ỏi...Lưu Bị mặt tái xanh vì ko ngờ Tôn Quyền dám chơi như vậy. Nhưng Tôn Quyền cũng đúng chất dân chơi vừa cười vừa nói -Tôn Quyền : cuộc chơi nào cũng thế, phải có quả đi quả lại mới toại lòng nhau, nếu Lưu Huynh cũng dám ăn phân bò giống đệ thì đệ xin trả lại Kinh Châu và coi như từ nay nó là của huynh vĩnh viễn.. -Lưu Bị : Chẳng lẽ huynh lại kém đệ... nói xong Lưu Bị cuống cuồng ăn hết sợ Tôn Quyền đổi ý.. Tiếng hoan hô lại vang lên chúc mừng từ nay 2 nước hòa hoãn, bá tánh thái bình... -Tôn Quyền : Lưu huynh đúng là bậc anh hùng, để người nhân nghĩa như Huynh làm chủ Kinh Châu đệ cũng an lòng...mà sao mặt huynh buồn vậy.. -LB bèn đến gần TQ nói nhỏ : Chú Tôn Quyền nè, thế hóa ra anh em mình ăn c... không công à????? -Tôn Quyền :............. Truyện 2: Lại nói về Khổng Minh và Tư mã Ý (suốt ngày lại nói....) Trong một lần ngồi đàm đạo về binh pháp, đạo dùng người, việc nước Nam Man ra nhập WTO...Khổng Minh mới nói với Tư Mã Ý. Chiến tranh bây giờ không chỉ phụ thuộc vào mưu kế quân sư, sĩ khí, thiên địa nhân mà còn phụ thuộc rất nhiều vào cuộc đấu trí giữa những người trực tiếp cầm quân là các tướng. Chính vì thế tôi chỉ chọn các tướng thông minh cho xung trận thôi. - Tư Mã Ý : nhưng làm sao đại ca biết thằng nào thông minh - Khổng Minh : tôi có bài trắc nghiệm, vừa lúc đó thì Quan Vũ đi qua, Khổng Minh liền gọi vào vào hỏi. Quan Vũ nè ai là con ruột của Bố mẹ của Quan tướng quân mà ko phải anh chị em ruột với Quan tướng quân Quan Vũ ngẫm nghĩ 1 chút rồi trả lời : đó chính là tôi: Mr. Quan Vũ. Khổng Minh cười khà rồi quay sang Tư Mã Ý nói : ông thấy chưa.. Tư Mã Ý phục lắm bèn về áp dụng thử vào quân Ngụy, vừa lúc thấy Hứa Chử đi vào, Tư Mã Ý bèn hỏi : Công tử nhà họ Hứa cho ta hỏi ai là con ruột của phụ huynh công tử mà ko phai anh chị em ruột công tử?? Hứa Chử vò đầu bứt tai suy nghĩ rồi nói : để tôi luyện quân xong sẽ trả lời ông. Trong lúc về trại Hứa Chử nghĩ có lẽ mình thử hỏi thằng Trương Liêu xem sao, nó rất láu cá. Hứa Chử : Liêu nè ai là con của father and mother Liêu mà ko phải brother hay sister của you? Trương Liêu ngẫm nghĩ 1 lát rồi nói : It's Me!!! Trương Liêu. Hứa Chử vui lắm lật đật chạy đến chỗ Tư Mã Ý rồi nói : Tối biết ai là con ruột của bố mẹ tôi mà ko phải anh chị em tôi rồi. Đó là Trương Liêu!!! Tư Mã Ý vò đầu bứt tai : Cậu đúng là thằng đầu óc bã đậu..đó là Quan Vũ!!! Truyện 3: Lại nói về Đổng Công (Đổng Trác). Một hôm Đổng Trác đến gặp Hoa Đà tiên sinh và nói : ta cần ngươi tư vấn về sức khỏe cho ta Hoa Đà : ok Sir Đổng Trác : ngươi cũng biết đó ta có con Bồ là Điêu Thuyền xinh đẹp nổi tiếng thiên hạ. Một lần ta đi săn về thì thấy Bồ của ta đang nằm cùng Bố của ta (ý nói Lữ Bố của ta) . Ta giận lắm đinh rút gươm chém chết cả 2 đứa nó nhưng vì Điêu Thuyền quá xinh đẹp nên ta ko nỡ cuối cùng 3 người ngồi uống trà nói chuyện rồi ta bỏ qua. Hoa Đà :....... Đổng Trác : Lần 2 ta đi bàn việc quân về lại thấy Bồ nằm với Bố ta đinh giết nhưng vì Bồ quá đẹp nên ta ko nỡ rồi 3 ta lại ngồi uống trà và ta lai bỏ qua. Hoa Đà :..................... Đổng Trác : lần 3 ta đi họp về lại gặp Bồ nhưng Bồ nằm với Trương Liêu ta đinh giết nhưng Bồ quá đẹp nên lại uống trà nói chuyện rồi bỏ qua. Hoa Đà : ...................................... Đổng Trác : Lần thứ 4, lần thứ 5 Bồ nằm với Lý, Quách nhưng vì Bồ đẹp quá..nên lai uống trà nói chuyện với Lý, Quách rồi bỏ qua. Hoa Đà ko nhịn được nữa bèn hỏi : thế rốt cuộc ông cần ask tôi về cái rì???? Đổng Trác : ah ta muốn hỏi với tuổi của ta mà uống trà nhiều thế có bị làm sao ko?? Hoa Đà xỉu. ............................ Truyện 4: Lại nói về Tháo.. Một hôm Hứa Chử đi qua doanh trại thấy Tháo đang ngồi buồn bực cạnh 3 vò rượu. Chử bèn hỏi : có việc gì mà chủ tướng buồn vậy lại trượt lô à?? Tháo tu ực 1 hơi hết 1 vò rượu rồi nói : ta vừa phát hiện 1 tin động trời thằng Tào Thực con ta là GAY.. Hứa Chử gần xỉu hét lên : Hết hồn chim én... Tháo vác vò thứ 2 uống 1 hơi rồi nói tiếp : ta còn phát hiện thêm 1 tin kinh dị nữa là thằng Tào Chương cũng là Gay nốt Hứa Chử : i dont belive in my tai.... Tháo vác vò thứ 3 lên tu nốt rồi lại nói : 1 tin vãi hàng nữa là thằng Tào phi cũng là Gay luôn...................... Hứa Chử ko bình tĩnh nổi gào lên : Trời ơi thế nhà Tào đại nhân ko có ai thích đàn bà cả sao????????? Tháo chậm rãi trả lời : Cóa chứ , Vợ ta... Chử Xỉu .................................................. ... Truyện 5: Lại nói về Điêu Thuyền Trong lúc Đổng Trác đi đánh giặc mà Lữ Bố lai đang ở ngoài sa trường...Điêu Thuyền cảm thấy khó ở trong người bèn cho mời Hoa Đà vào khám bệnh (nghe nói cha này là môn đệ của Kỳ Đà) Hoa Đà sau khi khám bệnh bèn nói : bệnh này nhẹ thôi chỉ là đầy bụng thông thường ko phải HIV đâu thưa hoa hậu..chỉ cần châm cứu vào rốn là khỏi ngay. Điêu Thuyền nghe nói bèn cởi xiêm y nằm xuống để Hoa Đà châm cứu. Khi Hoa Đà bắt đầu chữa bệnh thì thấy Điêu Thuyền la lên : oái , chỗ đó có phải là rốn đâu? Hoa Đà vội vàng đáp: thì cái này cũng có phải kim châm cứu đâu.!!! Truyện 6: Lại nói về Hoa Đà.. Tương truyền lúc Khổng Minh biết mình không thoát khỏi mệnh trời bèn gọi vợ vào và nói.. Phu nhân ơi ta sắp đi ma teo rồi (chết <--từ điển LẠc việt). ta muốn mặn nồng với nàng lần cuối. Phu nhân lão Khổng bèn đến cầu khóc Hoa Đà giúp đỡ. Cảm thương cho đôi vợ chồng già còn thích chống bỏi , Hoa Đà bèn cho vợ Khổng Minh 1 toa thuốc gia truyền liều cao đánh vần tiếng việt là "vi a gờ ra". Sáng hôm sau Hoa Đà vừa dậy đã thấy phu nhân lão Khổng đứng trước cổng. Hoa Đà : toa thuốc của ta có đáp ứng được yêu cầu của Khổng thừa tướng ko? wife of Khổng Minh : cám ơn ngài, nhờ có ngài mà đêm qua chúng tôi đã được trở lại thời trai trẻ, ông nhà đã ra đi trong sung sướng và thanh thản. Hoa Đà : Vậy chẳng hay phu nhân đến đây sớm có việc gi`? wife of Khổng Minh : dạ ta đến xin thuốc giải để người ta còn đóng được nắp quan tài Hoa Đà......................... Truyện 7: Lại nói về Đổng Trác Một hôm Đổng Trác đến gặp Hoa Đà và hỏi Nè Hoa Đà, vợ ta là Điêu Thuyền dạo này liên tục ngoại tình với bọn Bố, Liêu, Quách, Lý.... Hoa Đà luống cuống ngắt lời ạ vấn đề đó thì Đổng thừa tướng nên gặp bác sỹ tâm lý bênh viện Việt Đức chứ thần chỉ chuyên Phụ khoa thôi.. Đổng Trác ngắt lời : ko cái ta cần hỏi là về những cái sừng, liệu đến giờ ta chưa mọc sừng có phải do ta thiếu canxi hay ko?? Hoa Đà ................................ Truyện 8: Lại nói về Lưu Bị Một hôm Lưu Bị gọi Khổng Gia Cát Ngọa Long Lượng Minh (viết tắt là Khổng Minh) vào hầu và nói Ta nghe nói khi xưa ngoài tài buôn nước bọt ngươi cũng là người trên thông thiên tai dưới tường địa lôi phải ko? Khổng minh nghĩ thầm : mịe, thông thiên văn tường địa lý mà nói thành như đúng là ngu mà còn bày đặt chơi chữ.. Khổng Minh : Dạ thần cũng biết chút ít về tướng số đại vương cần xem gì thì đưa tay đây.. Lưu Bị : Ta có cần coi bói đâu chẳng là gần đây ta liên tục gặp ác mộng... Khổng Minh vội vàng bấm đốt tay xem giờ và nói : Đại vương mơ gì nói nhanh để thần còn chạy ra báo lô ko hết giờ mất... Lưu Bị căm lắm nhưng vẫn kể : Gần đây ta liên tục mơ thấy ta ở trên bãi biển cạnh Tiểu Kiều, Đại Kiều, Điêu Thuyền tất cả đều ko có một mảnh vải che thân trên người... Khổng Minh : Lạy hồn, thế mà là ác mộng đại vương phải tu được 7 cái đức (thất đức) mới gặp được ác mộng như thế, sướng thế còn khóc cái nỗi giề.. Lưu Bị : nhưng trong mơ ta lại là Mi phu nhân mới nhục chứ.... Khổng Minh xỉu.................... Truyện 9: Triệu Vân thấy Trương Phi đầu tóc rũ rượi ngồi cạnh cốc rượu ngần ngừ chưa uống..Vân bèn nhảy vèo tới cầm cốc rượu ực 1 hơi...chợt thấy Phi khóc rống lên nước mắt dàn dụa. Vân : tao đùa tí mà mày đã khóc như Lưu Bị chết ý..tao đền chai XO được chưa? Phi : không phải hôm nay là 1 ngày quá khủng khiếp với tao, đêm qua đánh tá tả bị thằng Siêu vặt sạch, sáng dậy đi làm muộn bị lão Khổng chửi ầm ĩ rồi giáng chức, lủi thủi nhục nhã sách tư trang ra về thì bị thằng nào đá mẹ nó mất con ngựa mặc dù đã khóa cổ và khóa chân. Mượn được con ngựa tàu phóng như bay về nhà thì phát hiện rơi mẹ hết giấy tờ tùy thân, chưa hết bước vào nhà thì thấy vợ tao đang nằm cùng Quan Vũ. Và điều kinh khủng nhất là khi tao định kết thúc cuộc đời tao thì mày lại đến và uống sạch cốc rượu độc đó... Vân xỉu............... Truyện 10: Lại nói về Quan Vũ.. Quan Vũ oai chấn thiên hạ nhưng lại mắc bệnh nói lắp kinh niên..cũng có thể do trước khi nổi tiếngVũZu là phát thanh viên của phường nên mắc bệnh nghề nghiêp. Đỉnh điểm của bi kịch xảy ra ở Hoa Dung..Trận đó Tháo thân tàn ma dại lê lết đến Hoa Dung..Quan Vũ nhảy ra như 1 chiến tướng nhà trời hét lên : - Hỡ....iiiiii...hỡi...quân...quân...quân.... .tào...tào....tào....ooo Quân Tào ( gồm cả Tào Tháo ) :............. Quan Vũ : T...a..a....là...là...là....Qua..n..n..Vũ..vũ.. vũ....đây....đây ....đây.....Giờ....giờ....chết......chết ....ch...ê..t....của....của...các...ngươi. ..ngươi....đã....đến....đến... Nói xong Vũ cầm Thanh Long Phóng nặng 8 lạng 2 lao đến (có sử nói là Thanh Long Đao 82 cân!!!) Quan Vũ : ỦA...ủa...Tào....tào....Tháo....tháo....đâu??? Quân Quan Vũ : Dạ đợi bố nói xong thì chung nó đã té mẹ nó mất từ lầu rồi ạ! Quan Vũ tái mặt, về nhà thì bị Lưu Bị, Khổng Minh chửi bới bạn bè xa lánh..nói chung là gia đình ruồng bỏ.,tiểu khu nhòm ngó...Đảng nghi ngờ nhân dân theo dõi... Quan Vũ đến gặp Hoa Đà nhờ chữa căn bệnh dog mother này ( tạm dịch là chó má) Hoa Đà khám xong nói : bệnh của ngài do "cái đó" của ngài quá to kéo dây thanh đới nên sinh ra bệnh echo ( tạm dịch là nói lắp) Muốn chữa phải kiếm ai có cái nhỏ hơn đổi cho ngài thì hết bệnh.. Quan Vũ đồng ý và Hoa Đà đã chữa khỏi, từ đó Vũ nói năng trơn tru chiến trường lừng lẫy nhưng tình trường lại gọi Bọn Phi, Vân = cụ.. Được 1 thời gian Vũ quay lại bảo Hoa Đà , ta nói năng ngon lành địch sợ chết khiếp??? nhưng ko dọa được đàn bà nữa cay quá..hay ngươi tìm người lúc trước đổi lại cái hàng khủng đó cho ta đi... Hoa Đà : điều....điều ...đó....đó..là..la...ko..ko..thể..được ...đươc. .................................................. . Truyện 11: Lại nói về Khổng Minh, Triệu Vân, Quan Vũ .. Bè lũ 3 thằng cải trang sang do thám Đông Ngô để tiện bề móc lốp...thế nào Lão Khổng cùng 2 tướng lại mò nhầm vào hậu cung của Quyền. Gái đẹp vô số, vốn sẵn tính mê gái 3 tên lập tức trổ tài hươu vượn. Không ngờ đây chính là cái bẫy của Tôn Quyền. Sau khi bắt trói 3 tên thì Tôn Quyền nói : Bọn ngu độn các ngươi chưa đủ trình mà bày đặt móc lốp..đã thế còn ghẹo hàng của ta..Ta sẽ cho các phi tử của ta giết các ngươi theo cái cách mà các ngươi đã giết giặc.. Tôn Quyền hỏi Triệu Vân : who is u name?? ( tạm dịch mày là thằng nào?) Triệu Vân : Đi không thay tên ngồi không đổi họ, my name is Vân..ngọn giáo của ta đã đâm chết bao nhiêu thằng noob nước Ngô... Tôn Quyền : Good, các phi tần đâu lấy giáo đâm nát "cái đó" của thằng Vân cho ta. Đến lượt Tôn Quyền hỏi Vũ : Who are you?? (tự dịch đi...) Vũ hiên ngang : Tao là Quan Vũ number one đây, ngọn đao của ta đã kill biết bao tướng sĩ của người.. Tôn Quyền : very good, các phi tần đâu lấy đao chém nát "cái đó" của Vũ cho ta Còn lại Khổng Minh , Tôn Quyền ask : Ngươi là ai...? Khổng Minh cười lớn và đáp : Ta là Khổng Minh nhưng ta là thằng bán kẹo Mút... TQ: .................................. Truyện 12: Lại nói về Hứa Chử Một hôm Hứa Chử ngồi nói chuyện với Điển Vi... Hứa Chử : Tao với mày đều là anh hùng mà ko gặp thời...suốt ngày làm osin cho thằng Tháo thật phí đời trai trẻ...tao nhớ ngày xưa đánh giày, bán báo, ăn cắp vặt, tiêu diêu tự tại mà thèm quá....Hay tao với mày viết đơn xin nghỉ việc rồi đi dạy thú kiếm tiền qua ngày ok?? Điển Vi : forget mother go ( tạm dich : quên mẹ nó đi..) Mày bị té giếng hay điện giật mà tự nhiên đòi đi dạy thú?? mà thú gì?? Hứa Chử : Trình tao và mày phải dạy chúa sơn lâm mới oách... Điển Vi : Mịe, mấy con sư tử Hà đông nhà mày còn chưa dạy được mà đòi dạy sư tử thật... Hứa Chử : mày cứ nói thế, tao toàn bắt con vợ tao phải quỳ đấy... Điển Vi : lolz, thì nó phải quỳ thì mới lôi được mày ở gầm giường ra chứ..thôi được để tao kiểm tra khả năng của mày.. Nếu bây giờ 1 con sư tử nhảy bổ vào mày thì sao.. Hứa Chử : tao vác ghế phang nó ngay... Điển Vi : nếu nó vồ nát ghế?? Hứa Chử : thì tao vác dao chém nó luôn.. Điển Vi : nhỡ nó cắn nát dao?? Hứa Chử : thì tao cầm cung bắn nó... Điển Vi : nhỡ cung gẫy??? Hứa Chử : thì tao nhặt phân ném vào mặt nó rồi chạy chứ sao... Điển Vi : ặc, phân??? phân ở đâu ra??? mà nếu ko có phân thì làm sao nhi? Hứa Chử : mày ngu thế, nếu con sư tử nhảy vào tao..vồ nát ghế...cắn nát dao..mà cung lại gẫy thì tao đảm bảo với mày lúc đó sẽ có phân (sợ vãi đặc sản)... ........................................... Truyện 13: Lại nói về Chu Du... Lưu Bị vốn yêu người tài nên mở cuộc thi tuyển chọn quân sư mưu đồ việc lớn. Nghe thông báo tuyển người, 2 dũng sĩ diệt gia đình là Chu Du và Khổng Minh rủ nhau tới phỏng vấn... Chu Du : may quá, tao tưởng phải đặt nốt con ngựa của ông già tao để trả nợ rồi..tao với mày cố gắng thi đỗ để có thằng nuôi báo cô anh em mình...Bọn mình mặt mũi sáng sủa cộng tài hươu vượn vô đối thì ai chả thèm.. Khổng Minh vênh váo : tao ko những sáng sủa mà tối cũng sủa cơ đấy! (???) Với IQ trên dưới 20 thì bài thi dù có khó cỡ nào thì Chu Du và Khổng Minh cũng đều nộp giấy trắng..(???) Sau khi chấm bài, Lưu Bị phán : Khổng Minh đỗ, ban cho chức Khí tượng thủy văn công công...còn Chu Du thì chim cút.... Chu Du cay cú gào lên : móa, tao có Ngu kém gì nó đâu mà sao mày đuổi tao? Lưu Bị : Hai thằng ngu như nhau nhưng mày chép bài nó nên mày trượt.. Chu Du : What???( cái gì ) tao và nó đều không làm được sao mày bảo tao chép bài nó...? Lưu Bị : Câu hỏi 1+1 = ??? thằng Khổng Minh trả lời là "Tao không biết" Chu Du : thì sao?? Lưu Bị : còn mày trả lời là "Tao cũng thế" đó thằng Ngu .................................................. ............. Truyện 14: Lại nói về A Đẩu.. A Đẩu sinh ra đã có đặc điểm của bậc đế vương đó là bướu cổ ( thiếu i ốt) Dù học dốt nhưng A Đẩu đã 3 lần xộ khám vì đua ngựa trái phép..thật đúng là tài ko đợi tuổi.. Một hôm A Đẩu hỏi mẹ : Mẹ ơi con ra đời như thế nào hả mẹ... mother rất ngượng nên nói dối : à à thánh alla gửi con đến cho mẹ..(mẹ A đẩu theo đạo hồi) A Đẩu : trong thời chiến loạn này thì ai bảo vệ mẹ con ta ??? mother : à à chú Phi và chú Vũ sẽ bảo vệ mẹ con ta... A đẩu : thế tiền để ngày ngày con đi chat, chơi game và bao gái ở đâu ra??? mother : à à chú Khổng soi lô cày đề để kiếm tiền nhét vào mồm mọi người.. A Đẩu : thế chỗ muối i ốt ngày ngày chúng ta ăn ở đâu ra... mother : do các bác nông dân tốt bụng trồng được ( đúng là mẹ A đẩu, thật vô cùng thông minh) A Đẩu : oh Sít, con thì do thánh ala mang đến, chú Phi và Vũ bảo vệ chúng ta, tiền thì do Chú Khổng kiếm được, muối thì các bác nông dân cho...thế thì mẹ con ta cần thằng Lưu Bị làm đếch gì nhỉ... .................................................. Truyện 15: Lại nói về Hứa Chử Hứa Chử là 1 dũng tướng nước Ngụy, Chử có khả năng lấy đầu tướng giặc trong trăm vạn quân dễ như đếm sao trên trời..(???) Chử được quân Ngụy tôn xưng danh hiệu cao quý là "chân tay thay đầu óc" Nhưng không chỉ có vậy, ngoài giờ hành chính Chử vẫn tối tối cắp đít đến trường học thêm để nâng cao trình độ...Giờ đây ngoài thú vui chém giết Chử còn thích đem kiến thức học trên mạng và quán net ra lòe đồng nghiệp.. Chử hỏi Trương Liêu : Ê , mày có biết Tần Thủy Hoàng là ai ko?? Liêu : pó hand, who is he??( nó là thằng nào) Chử : đồ đần độn, nếu mày chịu đi học như tao thì đã biết nó là người đầu tiên tìm ra Châu Mỹ.. Thế còn Điển Vi : mày biết Tôn Tử là ai ?? Điển Vi : có phải thằng bán kết quả không?? Chử : Đồ vô học, tác giả harry potter mà dám nói thằng bán kết quả.. Chúng mày không chịu đi học thì sẽ thiếu i ốt suốt đời thôi... Điển Vi, Trương Liêu : uh, bọn tao không biết Tần Thủy Hoàng và Tôn Tử..nhưng mày có biết Mezzo là ai không?? Chử : hả, tên nghe lạ quá, nó là thằng nào??? ĐV, TL : Nó là thằng vẫn đến với vợ mày trong lúc mày đi học buổi tối đó thằng NGU... Truyện 16: Lại nói cặp bài trùng Hứa Chử, Điển Vi...2 danh tướng đi đến đâu quân giặc tháo chạy đến đó...bởi chết vì ai thì chết chứ không ai muốn chết vì tay 2 thằng ngu này Do ăn chơi trác táng quá độ, hậu quả của lắc và gameonline..nên Điển Vi đã bị trúng độc ngắc ngoải.. Lúc hấp hối, Điển Vi gọi Hứa Chử đến bên giường và nói : Tao rất quý mày Chử à, điều tao tiếc nhất là không được chết cùng với mày cho vui(???)..Dù sao tao cũng sắp die nên tao không muốn giấu mày nữa Mày biết không, chính tao là thằng đã lấy cắp tiền Tào Tháo rồi đổ cho mày làm Tào Tháo cho mày đi thăm bệnh viện Việt Đức..cũng chính tao xui Tào Tháo cho mày lên biên giới xa xôi đánh giặc...và trong lúc đó chính tao lại quyến rũ vợ mày....Tao ân hận quá, nếu được làm lại chắc tao vẫn làm thế quá mày ơi (???) Hãy tha thứ cho tao nhé Chử.. Chử nhìn bạn bằng con mắt cảm thông rồi nhẹ nhàng nói..Yến Vi à Quên Điển Vi à, tao tha thứ tất cả cho mày mà ..nhân đây tao cũng nói luôn để mày khỏi ân hận : chính tao là người hạ độc mày đó... .................................................. ................ Truyện 17: Lại nói về Lưu Bi Lưu Bị vốn chuộng người tài, khả năng đặc biệt của bậc đế là biết dùng người...ai có tài năng trong thiên hạ đều được Bị mời về làm việc quần quật như osin nhưng bù lại Bị hậu đãi bằng lương cửu vạn (???) Chính vì vậy Bị rất muốn tìm dịp thử lòng trung của quần thần...Bị nghĩ nếu bây giờ hỏi chúng mày có trung thành với tao không thì thằng ngu như mình còn biết nói có nữa là chúng nó... Một hôm nhân buổi họp Bị mới hỏi : ai ở đây không hài lòng với con vợ ở nhà thì đứng lên??? tất cả đều đứng lên chỉ có Triệu Vân ngồi im 1 chỗ...Bị lừ mắt nhìn mọi người rồi thân mật đến chỗ của Vân và nói : Cái bọn kia đúng là ngu si tứ chi phát triển..đến vợ chúng nó là người chăm lo cho chúng nó, tiêu tiền dùm chúng nó, trao phân gửi thận cho chúng nó ( trao thân gửi phận) mà chúng nó còn không vừa lòng thì làm sao mà trung thành với tao được...chỉ có mày là yêu vợ nên chắc chắn mày cũng rất trung thành..thật không uổng công tao bạc đãi mày đó (???) Vân nhăn nhó nói : Tao thật không dám nhận lời khen của mày, số là tao vừa bị vợ đánh què mẹ nó chân nên không đứng lên được... ................................................. Truyện 18: Lại nói về Hạ Hầu Kiệt Một hôm, Chử vừa đi tuần về thì gặp Kiệt đang đứng cười ha hả...Chử bèn hỏi : Sao, trúng lô hả khao đi mày..?? Kiệt : Mịe, cả tuần tao chỉ ăn phở cầm hơn thì lấy đâu tiền đánh lô (???) Chử : thế ông già mày die để lại cho mày con ngựa tàu hay sao mà mày cười to thế ??? Kiệt : Shut up, toàn talk vớ vỉn...mày biết thằng Hạ Hầu Ân anh em sinh đôi với tao không..?? Chử : biết, 2 thằng ngu chúng mày giống nhau quá làm bọn tao toàn nhầm.. Kiệt : thì thế, tao toàn phải trả giá cho những hành động ngu đần của nó...Nó đi đua xe thì công an lại bắt tao, nó nợ nần chồng chất thì bọn chủ nợ lại xin tao tí tiết, tao cứu Tào Tháo thì Tào tháo lại thưởng nhầm kiếm báu cho nó...đã thế người yêu tao cũng bi nó cưới làm vợ mất...Acay quá mày ạ, tao đã bao nhiêu lần hát bài ngủ ngoan Acay ơi mà vẫn không hết acay thằng chó Ân... nhưng tao trả thù được rồi.. Chử : Thế là thế nào?? Kiệt : Ha ha, hôm qua tao giả vờ chết thế là Tào Tháo đem chôn thằng Ân luôn… Truyện 19: Lại nói về Triệu Vân Từ ngày Quân Thục mời được thầy bói siêu đẳng Khổng Minh về làm quân sư thì sáng ăn lô, chiều ăn đề cuối tuần đi ăn cắp cả lũ...Quân thục đánh đông dẹp bắc.. quân địch dù có đông trẻ con, đông đàn bà, đông người già thậm chí đông cả ba thứ vẫn bị quân thục đánh cho tan tác (???) Quân thì thiện chiến, tướng thì thần oai nhưng đen cho quân Thục là trên đời không có thằng nào hoàn hảo... Quân thục tất cả trên dưới đều bị nhiễm căn bệnh thế kỷ là....Sợ Vợ Để khắc phục, tìm hướng giải quyết Lưu Bị quyết nhờ đến cái đầu của Khổng Minh. Lưu Bị nói : Khổng nè, mày mặt mũi sáng sủa mày râu nhẵn nhụi..không có râu thì sao mà quặp được..chắc mày không sợ vợ chứ ??? Khổng Minh : trời, ông không thấy tóc tôi quặp hết cả vào thế này mà còn hỏi..râu nó biết có mọc thì cũng quặp nên chán không buồn mọc đấy (???) Lưu Bị kêu trời : thôi, dù sao cũng không ai ngu hơn mày, mày nghĩ cách đi... Khổng Minh, Lưu Bị, cùng chư tướng đang họp bàn quyết sách thì nghe tiếng gầm quen quen : Móa, chúng nó định bật tôm..chị em đâu xung phong...... Lưu Bị cùng chư tướng cuống cuồng, dẫm đạp lên nhau mà chạy..thật đúng là quân Thục oai dũng..chạy cũng rất pro.. Bão qua, mọi người quay lại phòng họp thì thấy cảnh vật tan hoang nhưng Triệu Vân vẫn ngồi đó oai nghiêm như 1 chiến thần... Lưu Bị cảm kích : Trời, Mr Perfect...thằng này đã giỏi còn ko sợ vợ đúng là number one.. Quan Vũ , Trương Phi : hình như Sợ vợ không có trong từ điển của nó... tiếng hoan hô và clap (vỗ tay) vang lên ầm ĩ..thì bỗng đâu Khổng Minh gào lên : Mẹ kiếp, nó són ra quần vỡ tim chết từ lâu rồi............... .................................................. ............... Truyện 20: Lại nói về Chu Du... Một hôm, Lưu Bị cùng chư tướng sang đông Ngô để ăn lẩu hải sản và bàn kế hoạch móc lốp Tào Tháo.. Để giữ bí mật và tránh sự dòm ngó của công an..Tôn Quyền mời Lưu Bị và đàn em lên động lắc là 1 chiến thuyền nhãn hiệu @150 đậu giữa sông Trường Giang...Cuộc vui đang vào cao trào thì tàu đâm phải đá ngầm, thuyền rung dữ dội..lắc giật hơn cả uống thuốc lắc.. Mọi người ai nấy mặt mũi tái xanh...thì thấy Chu Du lật đật chạy vào dúi vào tay mỗi người 1 cái bút và tờ giấy... Lưu Bị ngơ ngác hỏi : Ê, thuyền chìm mày không đưa phao thì thôi đưa giấy bút làm gì thằng kia??? Chu Du : để viết di chúc chứ còn làm gì nữa, hỏi ngu thế... Lưu Bị : ặc..ặc..thế ở đây có cá mập không??? Chu Du hân hoan khoe : cá mập ở đây to và hung dữ nhất thế giới đấy... Tất cả bắt đầu hỗn loạn nhưng cũng chính Chu Du trấn an : nhưng xin mọi người yên tâm...quân Ngô vốn rất hay chết đuối nên chúng tôi luôn chuẩn bị kĩ càng..dưới chân ghế mọi người đều có 1 lọ thuốc, chỉ cẩn xoa đều vào tay và chân là được... Lưu Bị thở phào : phù, bôi cái này là không sợ cá mập nó chén hả.... Chu Du : Nó vẫn chén như thường, có điều không được ngon miệng thôi !..... Tất cả xỉu............................................. ............. Truyện 21: Lại nói về Điển Vi... Điển Vi là dũng tướng của Tào Tháo, ngoài sức khỏe hơn trâu (trâu còn khỏe hơn người..) Điển Vi còn là 1 chiến tướng cựu kỳ anh dũng gạn dạ... Câu nói nổi tiếng của Điển Vi : Đừng nói quân địch đông bao nhiêu, mà hãy nói nó ở đâu, để tao còn biết đường mà......chạy. Một hôm, Điển Vi dẫn 1 vạn quân tiên phong chập ngay 1 vạn quân Thục..Điển Vi hô to : hãy mang cho ta chiếc áo màu đỏ...Sau khi mặc chiếc áo những con quỷ đỏ Điển Vi dẫn 1 vạn quân lao vào đánh cho 1 vạn quân Thục chạy như đua xe gặp cơ động... Sau trận chiến, các chư tướng khâm phục hỏi : tại sao ngài mặc áo đỏ trong trận chiến??? Điển Vi oai nghiêm trả lời : Để nếu máu ta có đổ xuống, các ngươi cũng không biết và vẫn vững tâm chiến đấu...tiếng hoan hô vang lên như sấm. Sáng hôm sau 1 vạn quân tiên phong của Điển Vi chập 10 vạn quân Thục do Trương Phi, Quan Vũ cầm đầu... Quân lính lo âu quay lại chờ superman Điển Vi ra lệnh thì thấy Điển Vi nhỏ nhẹ nói : Quân bay đâu, mang cho tao chiếc quần màu sậm........ .................................................. ......................... Truyện 22: Lại nói về Điêu Thuyền... Một hôm Lữ Bố bùng họp đi chat, nhưng Lữ Bố lại mang theo cái tính lấc cấc ra hang chat nên bị mấy thằng trẻ con nó đánh cho nhớ mẹ...Ôm đầu chạy về nhà, vừa mở cửa thì thấy ngay thằng Trương Liêu đang nằm với Điêu Thuyền...Bố hét lên : Thằng dog, dám vào tận nhà tao ăn hàng của tao..mày ra đây tao với mày chơi như 2 thằng đàn bà à quên đàn ông.. Trương Liêu : ok, nhưng không húc nhau đâu đấy vì tao đếch có sừng.... Sau khi ra ngoài, Bố rỉ tai Trương Liêu : thôi, dù sao tao với mày cũng là chiến hữu...chẳng lẽ lại giết nhau vì 1 con hàng...Bây giờ tao với mày giả chết, nó chạy đến ôm thằng nào khóc thì nó là của thằng đấy... 2 tiếng hự vang lên rất to, Điêu Thuyền mở cửa chạy ra rồi gào to : Chui ra đi anh Chử ơi, 2 thằng ngu nó chết hết rồi..... .................................................. Truyện 23: Lại nói về A Đẩu.... A Đẩu từ lúc sinh ra ngoài ăn chơi, chat chit, lô đề cờ bạc thì chưa được tích sự gì...thành tích hơn người của A Đẩu có chăng là mọi người chỉ được học 1 năm 1 lớp còn A Đẩu thì được học hẳn 3 năm 1 lớp...Những việc liên quan đến đầu óc thì do A Đẩu bẩm sinh đã không có óc nên đi thuê cửu vạn làm còn việc chân tay thì A Đẩu làm nhoay nhoáy...Tài năng duy nhất của Đẩu là vẽ rất đẹp...bằng khen là 3 lần bị công an bắt bị vẽ bậy.. Một hôm Khổng Minh tất tưởi chạy đến nhà Lưu Bị với bàn tay băng bó kín mít và gào lên : Bớ Lưu Bị, mày ra đây tao bẩm cái này...(???) Vừa lúc đó bỗng 1 xác ướp chạy ra...Khổng Minh thét lên : Heo mi, Mummy return... Mummy : Tao Lưu Bị đây, có việc gì???? Khổng Minh : Trời, thời trang mới hả mày... Lưu Bị : uhm, thế mày làm sao mà tay băng đầy thế kia??? Khổng Minh : dạ thưa mày..thằng A Đẩu học thì ngu...toàn ngồi vẽ trong lớp...nó vẽ con ruồi lên bàn làm tao tưởng ruồi thật nên đập nát cả tay ra đây này....ủa ,mà sao mày băng bó khắp người thế??? Lưu Bị : Thì cũng tại nó...đây là hậu quả của việc nó vẽ Điêu Thuyền lên đống thủy tinh vỡ.... .................................................. ......................... Truyện 24: Lại nói về A Đẩu .. Lưu Bị sinh được quý tử thì quý hơn vàng....thoi. Quyết cho con ăn học nên người để về sau kế nghiệp cha. Lưu Bị không tiếc gì miễn cho con thông minh nên người..từ enfamama đến thuốc lú không một loại nào mà Lưu Bị không cho con uống để kích thích trí thông minh. Lưu Bị tâm niệm: dù không thành công cũng thành phân...nhầm thành nhân. Thầy khôn mới có trò giỏi..không ai có thể dạy nổi cục vàng của Lưu Bị trừ Khổng Minh.. Khổng Minh từ trước nay chỉ biết ăn dỗ trẻ con chứ dạy học thì thật là pó tay. Nhưng nếu từ chối thì lại về quê chăn lợn..Khổng Minh không biết dạy cái gì bèn hỏi bừa Khổng Minh : A Đẩu , con hãy đặt 1 câu 1 về ta xem nào... A Đẩu : Dạ, Thầy thông minh hơn con lợn ạ ! Khổng Minh tái mặt nhưng vẫn cố cười và nghĩ : mẹ, thôi thằng ngu này hay đua ngựa trái phép hỏi nó về ngựa vậy..! Khổng Minh : A Đẩu , ngựa phi nhanh gọi là gì ??? A Đẩu : Dạ, nước đại ạ! Khổng Minh hài lòng lắm hỏi tiếp : thế phi chậm ??? A Đẩu : Dạ, nước....tiểu ạ.!! Khổng Minh : ặc ặc, thông minh quá, con thông minh như cha con!!!...tiện thể đặt 1 câu về phép so sánh luôn cho ta xem??? A Đẩu được khen thì sướng lắm nhanh nhảu đọc 1 hơi : Thời tiết hôm nay xấu như con gấu, lớp học hôm nay buồn như con chuồn chuồn, bài tập hôm nay chán như con gián, thầy giáo ngu như con lu lu..... Đến nước này thì lão Khổng không nhịn được nữa thét lên : Thôi, thế mà cũng đòi đi học, mày đúng là thần kinh dẫm phải đinh, dở hơi biết bơi, chim cút sang ju ven tút ngay!!!! .................................................. ................... Truyện 25: Lại nói về Lưu Bị.... Trận Xích Bích, nhờ mưu kế của 2 quân sư Chu Du và Khổng Minh...Lưu Bị và Tôn Quyền đánh cho quân Tào tan tác, chạy mất cả dép...Lưu Bị đích thân truy kích quân Tào, Lưu Bị mặc dù 1 vs 1 thua cả thằng trẻ con nhưng tài cắn trộm,móc lốp thì không có khách...Thoáng thấy bóng Hứa Chử với cái mô tơ ở đít đang lao vào rừng...Bị liền đơn thương độc mã cầm cung rượt theo.. Lưu Bị nghĩ : đánh tay đôi thì nó hắt hơi mình đã vãi ra quần nhưng với tài bắn cung của ta thì nó chưa lao vào đã chết, thịt được thằng trâu điên này thì danh tiếng của ta nổi như cồn, còn ai dám nói ta ăn hại nữa. Lò dò tìm kiếm, Lưu Bị bỗng thấy Chử đang anh hùng núp trên 1 cái cây .. Lưu Bị giương cung và quát : Thằng Chử mày xuống đây không tao bắn !! Chử sợ lắm rơi xuống cái bịch, Lưu Bị càng được dịp củ hành : ngồi sát gốc cây không tao bắn!! Chử nghe theo như con cún, Bị càng to còi : Chử, mày ị đi không tao bắn !! Chử vốn gạn dạ nên nghe Lưu Bị dọa bèn ị ngay (???) Bị càng lấn tới : Chử, mày bốc ăn đi không tao bắn.. Chử : Không, mày đi mà ăn (??) Bị : không ăn tao bắn đó!! Nhục quá không chịu nổi Chử nhắm mắt hét lên : Thôi mày bắn đi!!tao thà chết chứ không chịu hi sinh.. Bị giương mạnh bỗng nhiên cung gẫy cái rụp.....Chử đang nhắm mắt chờ chết thì nghe Lưu Bị nói : Hứa......hứa.......hứ...a.....Chử....chử ....ch...ử!!! Chử : gì?????????????? Lưu Bị : ĐĐĐ...Để..ể..ể...ttt...ta...tao...ăn... cho..
Cái này có anh Mezzo post cách đây lâu lắm rồi mà. Qua box Vườn Đào/Tam Quốc Ngoại Truyện cười mà xem.
đáng lẽ cho 3 point cảnh cáo , nhưng mem mới lần đầu nhắc nhở . Tái phạm 3 point luôn . Close Topic !!!