Tình Trạng : Chưa Hoàn ĐỊNH MỆNH HƯỚNG VỀ EM Tác giả: Owen Thể loại: Viễn tưởng, wap doc truyen tinh cam 18 Rating: 13+ Cảnh báo: Truyện có yếu tố less nhẹ Nhân vật Hoàng Phương An (Du) | Nguyễn Thế Du | Hà Ngọc Nghi Nội dung Câu chuyện xoay quanh một cặp bạn gái thân thiết sống trong cùng một khu phố. Nhưng sẽ không có gì đáng nói nếu cô gái tomboy Phương An không phát hiện ra mình đối với cô bạn từ nhỏ Ngọc Nghi không phải chỉ là tình bạn đơn thuần. Và Ngọc Nghi không hề thích người cùng giới tính. Sẽ là một cuộc tình buồn bị ngăn cách bởi sự giống nhau về giới tính, vì tình cảm ấy không hề xuất phát từ hai phía, thì Phương An lại xuyên vào thân thể của Thế Du – một chàng trai thật sự. Mong bạn đón xem! Lời tựa Khi một cô gái mang thể xác của một chàng trai, người ta sẽ không còn coi đó là một cô gái nữa. Hoạ chăng chỉ còn một một tâm hồn thích bảo doc truyen ngan hay nhat vệ người mình yêu, thích cúi xuống hôn vào trán người mình thích, thích để người ấy tựa vào ngực mình … PHẦN I: TOMBOY Chương 1 Ngọc Nghi ném chiếc khăn tắm dùng lau tóc chuẩn xác vào chiếc chậu đựng đồ bẩn, bắt lấy cái điện thoại đang kêu ing ỏi từ người bạn chung phòng, liếc thấy tên người gọi trên màn hình, mỉm cười ngọt ngào, rồi ấn phím nghe. Chẳng đợi cô nói gì, ai đó đã đáp: “Phước nghe!” Vui ha? Rõ ràng gọi cho người ta lại còn làm như bị gọi ấy. Ngọc Nghi bĩu môi: “Phước là đứa nào?” “Là Du nè! Từ giờ gọi Du là Phước đi!” Ngọc Nghi tròn mắt ngạc nhiên, hẳn là cô bạn của Nghi lại mới cuồng ai đó tên Phước rồi. Cô bạn của cô tên Hoàng Phương An, là một cô gái tomboy, mà chẳng phải dạng tomboy nửa vời như mấy bạn trẻ đua đòi đăng ảnh trên mạng đâu, Phương An để tóc ngắn, ăn mặc thời thượng và từ tính cách đến cách ăn nói cũng cover chuẩn luôn. Nghi còn nhớ khi mới học lớp ba, vì thấy cái tên Phương An quá ư là nữ tính, bạn ấy liền bắt mọi người gọi là Anh. Ai cũng mặc kệ cho qua, chỉ riêng Phương An luôn miệng nói chuyện với mọi người kiểu như Anh thế này, Anh thế kia, nên sau đó mọi người cũng quen miệng. Tiếp đó năm tụi cô học lớp tám, cô và Phương An có xem một bộ phim tên là Giải cứu thần chết, Nghi nói rằng anh thần chết Du quá là đẹp trai và nam tính, ai đó kia liền bắt mọi người gọi mình là Du. Mọi người cười nhạo bạn ấy, Phương An liền không ăn, không nói chuyện với ai cả. Thế rồi mọi người đành lùi bước. Ừ, thì Du. Cũng chỉ là một cái tên. Thoắt từ đó đến nay cũng năm năm trời rồi: “Tại sao?” “Du thích vậy đó!” “Nhưng Nghi thích gọi là Du hơn! Hay lắm mà!” Ai đó đầu dây bên kia suy nghĩ rồi cũng gật đầu: “Vậy đành là Du đi!” Rồi chẳng đợi Nghi nói gì, lại tiếp: “Mai Nghi được nghỉ chưa? Du đến đi chơi nhé?” Nghi bỗng thấy tâm tình tốt hẳn. Hai đứa dính nhau suốt 18 năm trời, sống cùng một khu phố, học cùng một trường học, ngồi bên cạnh nhau và đi đâu cũng có đôi. Bỗng thoắt cái lên đại học, vì Du theo đuổi ngành luật, còn Nghi lại học ngành báo chí, nên hai đứa chẳng mấy khi gặp nhau, dù là ở trong cùng một thành phố. Tính ra cũng phải hai tháng rồi chưa cùng đi chơi, nên Nghi đáp ngay: “Ok! Chiều mai nhé? Du vẫn đến trường Nghi chờ à?” “Ừ! Nghi ngủ đi! Ngủ ngon nhé!” Nghi tắt máy, định sấy khô tóc rồi chui vào giường ngủ sớm. Ai dè thấy mấy ánh mắt của hai đứa cùng phòng có chút đen tối, liền hỏi: “Sao thế?” “Có bạn trai rồi đúng hông?” Hạ bình luận. “Rõ ràng hồi đầu năm tụi mình đã thống nhất có bạn trai cũng phải yêu và thương trong yên lặng!” Chi nguýt Nghi một cái rồi nói. Nghi cũng không trách họ hiểu lầm, vì dù sao cuộc gọi của Du với Nghi cũng giống như cặp gà bông nào đó đang thủ thỉ lắm mà. Các cặp bạn bè khác thì nào tao – mày, ta – mi, còn Nghi và Du thì cứ Nghi – Du ngọt ngọt ngào ngào mãi. Cũng tại ai đó kia, có lần Nghi quyết tâm đổi cách xưng hô cho giống người như là ta mi, thì tên nào đó không thèm nghe, mặc kệ Nghi đơn phương wap doc truyen online 18 xưng hô khác lạ, còn mình thì cứ thẳng tên mà xưng, nên Nghi đành chịu. Nghi bị hiểu lầm riết rồi cũng thành quen. Trong khi bạn trai chưa có người yêu cũng không như bây giờ, có người giả vờ làm người yêu khiến người khác ghen tị thì cũng dùng tạm thôi. Bây giờ đám trẻ lạ lắm, 18 tuổi chưa có người yêu là bị kì thị ngay. Vậy là Nghi cười ranh, mặc kệ tóc còn chưa khô, nhảy vào ôm hai con bạn đùa nghịch, cười đùa một lúc mọi vấn đề cũng tan theo. Cười mệt thì cũng tự lăn vào giấc ngủ. Cuộc sống đại học không như thầy cô bố mẹ nói đâu, dại dại ngốc ngốc như Nghi mới tin. Nào thì học xong nên đại học có thể thoả thê ăn chơi. Nào thì khi con vào đại học rồi có muốn bố mẹ quản cũng không được. Nghi vào đại học được sáu tháng, mà vẫn bận học tối mắt tối mũi. Hàng ngày lên lớp, vào thư viện, học tiếng anh. Nếu nói hồi cấp ba học như thiêu thân, thì lên đại học cũng vất vả y như con gái con trai của con thiêu thân vậy đó. Nghi ôm cuốn từ điển tiếng anh dày cộp, chạy vội vàng ra cổng trường, đã thấy Du đứng đó. Không biết là từ bao giờ. Hai tháng không gặp, trông Du không khác lắm, ngoại trừ mái tóc lại ngắn thêm một chút và ánh lên vài sợi tím, đôi kiếng gọng đỏ đeo cho tri thức của bạn ấy vẫn rất hợp với khuôn mặt xinh đẹp của Du. Nghi bước đến, vỗ nhẹ vào lưng Du, khi Du vừa quay lưng lại, Nghi vừa vặn nở nụ cười tươi chào đón.