Yes Man và Click là 2 bộ phim tâm lý hài khá nổi tiếng, với Click, mọi người xem dễ dàng cảm nhận và thấy được chính mình trong đó hơn, do đây là 1 bộ phim gia đình, với đủ các lớp nhân vật và ý nghĩa hết sức đơn giản, nhưng lại khiến nhiều người giật mình, khi đã bỏ lỡ quá nhiều thứ trong đời ... Ngược lại, với Yes Man, có lẽ bộ phim này chỉ dành cho những người, đã từng là một phần của xã hội, đã từng có 1 tình yêu nho nhỏ, có việc làm ổn định... Nhưng tất cả chỉ dừng lại ở "đã có" mà không thể "đang có". Chính vì vậy, chỉ những người trải qua những việc như nhân vật chính, đang sống một cuộc sống tẻ nhạt, công việc vô vị, cô độc và lẩn tránh cuộc đời, mới thấu hiểu và cảm thông trước những hành động có thể nói là ngớ ngẩn, điên rồ trong phim, mới thấy những hành động "nhảm" của nhân vật chính, giống hệt với ước mơ của mình, nhưng chỉ là ước mơ chưa bao giờ được kể cho ai, chưa từng được thực hiện... Từ những điều nhẹ nhàng và quen thuộc... Cuộc sống là cho và nhận, mỗi lần cho là mỗi lần được nhận... Nhưng để mỗi khi cho là nhận, chỉ khi bản thân thực sự muốn cho đi, muốn giúp đỡ... Mới nhận được điều kỳ diệu của cuộc sống ban tặng... Nói "Có" là bạn tạo ra một điều mới mẻ, nói "Có" là bạn truyền năng lực vào sự vật, để tạo ra sự sống, "Có" là đón nhận và dũng cảm đối diện với những gì đang xảy ra, hoàn toàn chủ động..."Có" là một phép màu... Sau lớp 12, cuộc sống của mình hoàn toàn thay đổi... ước mơ thay thế bằng thực tại, một trường đh với điểm số cao, một cuộc sống tự lập và bươn trải, một nỗi cô đơn mà chỉ khi đêm về, mới nhấm nháp từng chút một trong tâm hồn...3 năm chỉ sống với kỉ niệm, 3 năm chỉ lên lớp dc vài ngày mỗi học kỳ, 2 năm 1 mình cơm nước chợ búa, để rồi lạch cạch nấu lên, ngồi nhìn và vứt vào sọt rác... 2 năm nói không với "đi chơi, sinh nhật, noel...", 2 năm tăng 20kg...2 năm đi dạo nhìn trời chờ chết như 1 ông già... Nhưng cũng thật kỳ lạ, với 3 bộ phim vào giữa năm 2009 mình xem, đã thay đổi hoàn toàn cách suy nghĩ của mình, nhìn lại, ranh giới giữa có và không, chỉ là 1 sợi tóc, nhưng 3 năm không dám đặt 1 bước chân qua... 3 bộ phim đó là Click, Yes Man, Never back down... Mình đã hiểu, và thấy thật sự ngu ngốc cho nhưng điều đã bỏ lỡ, cuối cùng, gia đình vẫn là nơi cuối cùng khi con người mệt mỏi trở về, tìm dc chút bình yên... Hiểu được mỗi ngày nói "Có" là một ngày dài với nhiều điều bất ngờ luôn chào đón...Hiểu được, đừng bao giờ từ bỏ ước mơ, đừng bao giờ gục ngã... sau chiến dịch nói có: Mình đã chịu về nhà mỗi khi có thể đã bỏ đại học 2 Ngoại ngữ, để theo lớp đồ họa, cái mình thích, và rất hứng thú cho cả việc học Bằng 2, lẫn Học viện đang học sau 4 năm, Mình đã đi học lại Vovinam, gia đình thứ 2 của mình, và giảm dc 10kg đã bắt đầu đi chơi với bạn bè, vui vẻ thoải mái, nhận những món quà sn từ họ, và hạnh phúc mong chờ ngày sn của bạn bè mình :) Dài dòng vậy là đủ rồi, mình lập 2pic này, với mục đích chia sẻ những điều bất ngờ, khi các bạn nói "Có" với một câu hỏi, một lời đề nghị... Bạn nào đã từng như vậy, hoặc chưa, hay thử nghiệm 1 lần với những lời nói "Có" đơn giản, và chờ xem điều bạn nhận được, nhớ post lên đây nhé
mình viết 1 bài dài để tặng chủ topic mong bạn kiên nhẫn đọc nó nhé mình sẽ cố gắng cmt với từng ý của bạn luôn nha.. .... Mình vốn là 1 fan của Adam Sandler. Mình thật sự thích diễn xuất của Adam bắt đầu từ fim bom tấn 50 first dates. Nếu bạn xem những siêu phẩm của Adam thì mình nghĩ Click ko có gì đặc biệt lắm. Vẫn là mẫu người thường thấy ở Adam.. vẫn là những tình tiết hài nhẹ nhàng. Nội dung ko hề phức tạp. Cái mình thích nhất lại là... cô vợ của Adam xinh vãi sau đó tìm xem bằng được các fim của ả.. Trở lại với Click... bộ fim là lời cảnh báo nhẹ nhàng cho những người quá ham mê công việc mà quên mất gia đình quan trọng như thế nào. Mình khá xúc động ở đoạn cuối, khi Adam "chết" trên con đường mưa, tay vẫn nắm chặt mảnh giấy.. chi tiết này thật sự day dứt. Vì mình thấy nó thể hiện sự bất lực. Của Adam. Hiểu, muốn dừng cái "remote" lại. Nhưng ko thể vì nó đã "quen" với việc tua nhanh. Hay nói cách khác. Câu chuyện nói về bi kịch của những người. Thấy và hiểu việc làm của mình là sai, là thiếu trách nhiệm với gia đình. Nhưng ko thể thay đổi vì nó đã ăn sâu vào bản tính... Mình biết và xem Yes Man là 1 dịp tình cờ. 1 người bạn, nói chính xác hơn là 1 người anh mà mình rất tôn trọng, trong một lần vi vu chém gió nói với mình.. chú mày nên xem Yes Man đi.. anh mới xem hôm rồi.. hay lắm... nó nói về 1 người đàn ông luôn nói Có trước mọi cơ hội.. anh thích nhất ý nghĩa của fim.. mỗi lần nói không, là mày đã bỏ đi 1 cơ hội.. nói có, mày có cơ hội nhận được những điều mới mẻ. .. xấu có, nhưng tốt cũng có.. Có là 1 phép màu :) mình mưng cho bạn vì đã hiểu ra, và dám hành động. Để thay đổi bản thân! Đó là điều tuyệt vời nhất. còn mình tới tận bây giờ vẫn rơi vào cái bẫy trong Click. Hiểu, nhưng bất lực vì ko thể thay đổi.. với câu nói của bạn.. ừm, sao nhỉ. Mình nói có với guitar. Với bóng rổ. Với Lập trình - những niềm đam mê của mình. Chỉ tiếc là mình ko đủ nghị lực để theo đuổi tới cùng. Cứ được vài tháng lại bỏ dở. Rồi mắc mãi trong cái vòng luẩn quẩn bỏ - quay lại 1 thời gian ngắn - bỏ.. rốt cục, mình biết nhiều thứ mà chả biết cái đếch gì cả!