Ít ra thì cũng phải chọn duyên "siêu mẫu" chứ . Tôi sẽ cố gắng trân trọng nó, dù kết quả có như mong muốn không thì những gì bỏ ra đều không uổng phí vì ít ra mình đã cố gắng, đã đấu tranh, đã có 1 kỷ niệm đẹp, đã nếm "siêu mẫu". Nói chung là duyên chỉ là cách giải thích không khoa học. Khi não bộ loài người kết nối với nhau thì việc chọn ra hai người phù hợp nhất để gắn với nhau cũng do hệ thống não bộ thực hiện, dù cho ý muốn của họ có trùng với sự lựa chọn đó không. Hệ thống não bộ tự điều tiết hành vi con người để đảm bảo các cặp đã được lựa chọn phải gắn với nhau, không thể chống lại.
Bác hiểu sai chữ duyên rồi. Tôi nghĩ duyên ở đây nó là sự tình cờ gặp gỡ nhiều lần giữa 2 người. Dường như số phận xô đẩy họ gặp nhau. Nếu bạn gặp 1 cô gái đẹp, bạn chạy đến làm quen rồi bảo là có duyên gặp mặt thì cũng buồn cười. Hoặc sau này đi làm, hôm nào cũng gặp bà trưởng phòng xinh đẹp, thế là bạn phán có duyên cũng ko dc. Duyên ở đây gắn chặt với chữ tình cờ
Chính xác! Vì bộ não hoạt động ngoài tầm kiểm soát của con người nên họ không thể biết mình có duyên với ai. Ý tôi chẳng khác ý bạn. Duyên ở đây gần giống như "sự định hướng thông tin" khi người ta hấp hối. Suy nghĩ của con người lúc hấp hối sẽ quyết định họ đầu thai làm sinh vật nào. Nhưng khi người ta còn sống thì tất nhiên không phải là "sự định hướng thông tin" mà là "quá trình tìm kiếm bộ não hoạt động đồng bộ với mình". Rõ ràng là bằng giác quan người ta không thể làm được việc đó mà hoàn toàn phụ thuộc vào não bộ.
Khác chó gì =.=! Nếu việc bác nói về "sự định hướng lựa chọn đồng bộ của bộ não" ko khác gì so với chữ "duyên" thì "duyên" là thuật ngữ chỉ "sự định hướng lựa chọn đồng bộ của bộ não". Vậy sao lại bảo "duyên" là cách giải thích ko khoa học . Hơn nữa việc "sự định hướng lựa chọn đồng bộ của bộ não" là ko dự đoán đc, và cũng ko thể thay đổi nó đc. Thế thì sao ko dùng chữ "duyên" thay cho "sự định hướng lựa chọn đồng bộ của bộ não" (vì chúng nó đều tối nghĩa như nhau ). Kết luận: ông bà ta đã tóm gọn cái "sự định hướng lựa chọn đồng bộ của bộ não" vào chữ "duyên", ko việc gì bác phải tìm 1 tên gọi khác phức tạp hơn cho nó khi mà định nghĩ đó ko giải quyết đc ấn đề gì p/s: "suy nghĩ con người khi hấp hối quyết định sự đầu thai của họ", nghe mới thật khoa học làm sao Tớ ko nghĩ duyên là sự lựa chọn quái gì cả. Như bác kia nói, là sự tình cờ Haizz, khoa học thật Xin cho tớ biết làm sao não bạn đọc não người ta để kết luận sự đồng bộ của 2 bộ não, hay là bác đọc qua những đường cong
Có hay không là tùy vào quan điểm của mỗi người. Cuộc sống vẫn dành cho chúng ta những điều hay lẻ phải. Những mối tình đã qua mà không đến được với nhau, không cùng nhau đến cuối cuộc đời...cũng buồn vì nó đã ra đi, nhưng đấy không là duyên phận của mình. Nhưng cũng đừng nghỉ rằng vì mình có duyên nợ hay duyên phận với một người nào đó mà ta lại cột chặt cuộc sống của mình với người ấy cả đời...điều này thật là sai lầm....
Khác chứ bạn, dùng từ "duyên phận" nghĩa là người dùng liên hệ điều đó với "số phận", một thứ không thể thay đổi, người A là phải gắn với người B. Còn "quá trình tìm kiếm bộ não hoạt động đồng bộ với mình" cho ra nhiều kết quả và có thể là được xếp theo thứ tự từ cao đến thấp. Những bộ não hoạt động càng giống với não mình thì càng dễ để người đó gắn với mình. Bên cạnh đó, những tác động của môi trường trong tương lai sẽ thay đổi nhiều hay ít kết quả. Nếu tác động gây ra sự thay đổi lớn thì nghĩa là hai người không thể sống với nhau, tương tự khi sự thay đổi nhỏ, hai người có thể gắn với nhau cả đời. Không phải tự nhiên mà hai người cùng hoàn cảnh lại hợp nhau như thế. Những người cùng bị dị tật sẽ cảm thấy họ rất hợp với nhau, như là "duyên" vậy. Bộ não hai người cùng tật nguyền sẽ hoạt động khá giống nhau, đó là cơ sở để hai người gắn với nhau. Trường hợp khác là hai người có cùng suy nghĩ. Cùng suy nghĩ không phải lúc nào cũng có nghĩa là một sự trùng hợp vì rất có khả năng não hai người đã có sự trao đổi thông tin từ trước đó, hoặc cùng nhận từ một nguồn là bộ não khác. Nói rằng con người tự nhiên được tạo ra vào một lúc nào đó, sống một thời gian rồi chết và không bao giờ xuất hiện trên đời nữa mới là vô lý và không khoa học. Con người cấu tạo từ vật chất, bộ não là cơ sở vật chất của tư duy. Vậy làm thế nào mà khối vật chất ấy lại không bao giờ sinh ra những tư duy tương tự như một khối vật chất khác đã từng tồn tại và có cấu trúc tương tự với nó. Nói cách khác là làm thế nào một người lại biến mất hoàn toàn? Tôi có nói đó không phải sự tình cờ đâu. Hoàn cảnh sẽ tác động mạnh lên hoạt động của bộ não, đến mức độ nào đó thì hoạt động này vô tình đồng bộ với vài bộ não khác theo tỉ lệ phần trăm (chênh ít hay nhiều). Mà hoàn cảnh thì chính là: Vận động của thế giới vật chất. Vận động của thế giới vật chất lại hoàn toàn không thể đoán trước. Não ai đọc não ai? Có cần phải đọc không? Hai máy tính có sự trao đổi trên một mạng thì nhất thiết là máy này phải đọc toàn bộ thông tin lưu trên máy kia? Nói thật là tôi không hiểu lắm về vấn đề mạng máy tính nhưng tôi luôn cho rằng bộ não người luôn hoạt động ngoài tầm kiểm soát của chính họ. Con người giống như người sử dụng máy tính, không thể biết chính xác tại thời điểm nào đó máy tính hoạt động như thế nào. Tôi nghĩ rằng xác định sự đồng bộ này cũng tương tự như việc dò sóng vô tuyến. Nếu xét kĩ, quá trình tư duy của con người là hoạt động có ý thức ở tầm vĩ mô nhưng lại là hoạt động không có ý thức ở tầm vi mô (từng tế bào thần kinh không biết tư duy). Người hiểu được điều này thì không thể chấp nhận những từ "linh hồn", "cái tôi"... và như thế mới khoa học.
thật là rặc mùi bác học,chẳng lẽ gvn có 1 giáo sư tầm cỡ quốc tế ở đây nhỉ trước khi chết mình sẽ nghĩ mình thành con rồng để đi tàn sát thế giới kaka
Duyên là 2 nửa trái tim có thể tìm dc nhau :-*. Nợ là dù có trốn chạy tận chân trời góc bể thì cũng ko thoát ra dc
Mình tưởng vào nhầm topic nghiên cứu khoa học, box TS mà các bạn post hãi quá . Có duyên phận thật đấy, mà nếu kể cả ko thì cũng cứ tin đi, vì đâu có ai sống đc 2 lần mà nói
"Duyên" mà nói bạn phải gắn với một cô cực xấu thì bạn cũng không thể nào thoát được. Đó chính là "duyên". "Duyên" không cần biết bạn có đồng ý hay không. . ___________Auto Merge________________ . "Duyên" mà nói bạn phải gắn với một cô cực xấu thì bạn cũng không thể nào thoát được. Đó chính là "duyên". "Duyên" không cần biết bạn có đồng ý hay không. Nhưng tôi biết là "duyên" "bắt" tôi "phải" sống chung với hoa hậu rồi :)
thì đó mới chính là duyên nợ, cả 2 người khi có duyên với nhau thì ít nhất 1 người sẽ bị mắc nợ. Cái nợ tình cảm đó hoàn toàn không thể cân, đong, đo, đếm được và chẳng ai phải bắt mình trả hết. Nhiều khi trong cuộc sống mình mắc phải cái nợ đó lúc nào chẳng hay, vd có 1 người thương mình nhưng mình không nhận ra thì đó chẳng phải mình đang mắc nợ tình cảm của người ta sao??? Có khi cả đời mình cũng không trả đủ món nợ đó, giống như Xuân Diệu nói: "Cho rất nhiều song nhận chẳng bao nhiêu", nhưng có ai thèm đòi mình đâu mà phải trả, đó cũng là cái mù quáng của t/y, thấy mọi người thất tình rất nhiều lên đây tâm sự, bày tỏ nỗi đau của bản thân nhưng không ai trong số họ cảm thấy tiếc tình cảm của mình đã trao ra:):):)
Mình không bao h tin vào duyên số hay các thứ khác đại loại là mê tín, theo mình thì con người là chủ thể của mọi hành động, trong chuyện tình cảm cũng không ngoại lệ.........
ôi ôi có bác học ở đây Đồng ý kiến các bác kia xem nhìu film Hàn hay Khựa quá nên nhiễm đây 1 con người bình thường có thể kiểm soát đc bộ não của mình còn nếu bảo là không kiềm chế đc tc của mình thì có mặt đối lập của tc là lí trí luôn giúp cân bằng bộ não người
Tikido Tôi nhớ ko lầm tôi có đọc dc 1 câu ở đâu đó đại loại là :"số phận của tôi do chính tôi lựa chọn" . ___________Auto Merge________________ . 1 con người bình thường có thể kiểm soát đc bộ não của mình còn nếu bảo là không kiềm chế đc tc của mình thì có mặt đối lập của tc là lí trí luôn giúp cân bằng bộ não người NẾU Ý TRÍ VÀ TÌNH CẢM CỦA MÌNH ĐÁNH NHAU THÌ LÀM THẾ NÀO NÓ KHÔNG NHƯ MÌNH MUỐN VÌ 1 PHÚT YẾU LÒNG CHẢ HẠN