Có thể câu hỏi của mình chưa được rõ ý, mình xin viết lại câu hỏi. Thường thì tên sẽ sắp xếp thành bó và để vào một nơi, khi được lệnh thì tiễn thủ sẽ lấy tên được xếp sẵn đó ra bắn. Nhưng làm sao mà GCL biết Tào sẽ bắn hơn 20 vạn mũi tên, chứ không phải là 10 hay 15 vạn mũi? - - - Updated - - - Có thể câu hỏi của mình chưa được rõ ý, mình xin viết lại câu hỏi. Thường thì tên sẽ sắp xếp thành bó và để vào một nơi, khi được lệnh thì tiễn thủ sẽ lấy tên được xếp sẵn đó ra bắn. Nhưng làm sao mà GCL biết Tào sẽ bắn hơn 20 vạn mũi tên, chứ không phải là 10 hay 15 vạn mũi?
Lính nó đếm trước khi giao cho Chu du để nhập vào kho. Chắc sẽ có con số chính xác vì nhập tên vào kho để quản lý mà Đếm bao nhiêu ko biết vì sách ko ghi chỉ biết là hơn chục vạn 500 quân. Mỗi lần mang vào kho khoảng 50 mũi là 2,5 vạn rồi Bê mấy lần là xong Còn Khổng Minh chỉ ước lượng là hơn 10 vạn. 10 vạn là ko bị chém đầu rồi nên ko lo.
Trời sương mù dày đặc bắn hỏa tiễn chiếu sáng đc ak bạn ?? Cầm đuốc cách 10m còn chưa chắc thấy đừng nói là hỏa tiễn. Mà bạn cứ làm như đốt lửa dễ lắm í. Cách đây gần 2k năm chỉ có than củi ,lưu hoàng, diêm tiêu, mỡ động vật để thắp sáng, lại còn phải dùng đá đánh lửa nữa. Để chuẩn bị hỏa tiễn mỗi vị trí cung thủ phải có 1 cái lò để than cháy sẵn, buộc vải tầm dầu động vật để giữ cho lửa cháy trong khi a Lượng đến bất thình lình chuẩn bị làm sao cho kịp. "Và bắn tên 1 cách bừa bãi vào 1 đám sương mù theo bạn là có hiệu quả hay ko hiệu quả. Tại sao Tháo vẫn làm?" - Nếu chưa biết trước mưu của GCL thì bạn sẽ làm gì ??
theo mình nghĩ thì cha phải khôn hơn con rồi, cũng như bác Vic3bie nói Lưu bị có chí hơn, có chí hơn là khôn hơn rồi, lưu thiện đến khi mất nước cũng chả hối hận tẹo nào :( - - - Updated - - - theo mình nghĩ thì cha phải khôn hơn con rồi, cũng như bác Vic3bie nói Lưu bị có chí hơn, có chí hơn là khôn hơn rồi, lưu thiện đến khi mất nước cũng chả hối hận tẹo nào :(
5000 đến 1 vạn mũi tên bắn tập chung vào 1 chỗ thế nào. Đốt lửa ko dễ với bạn nhưng dễ với Tháo. Trong binh pháp có câu Biết địch biết ta trăm trận trăm thắng. Vì vậy cần bắn tên lửa vào quân địch vừa chiếu sáng làm rõ thực hư ra sao, vừa sát thương quân địch.
sao bạn hỏi câu này? Lưu Thiện ko bằng 1/10 cha, phải nói là Thục Hán mất là do tên vô dụng này bạn sai rồi, Lưu Bị ko ngu, trong chính sử lẫn trong tam quốc đều thể hiện tài năng của ông. Chính sử thì mình chỉ đọc nhưng ko biết có phải là chính sử thật ko, nó nói vai trò của Lưu Bi sánh ngang với Khổng Minh, trong các trận đánh Lưu Bị đều đính thân chỉ huy ko phụ thuộc vào quân sư ... Còn trong TQC, bạn ko thấy cách thu phục lòng người của ông à, dù giả tạo hay thật thì cái cách lấy lòng đó cũng là 1 nghệ thuật của 1 lãnh đạo, ông tham gia khởi nghĩa đánh khăn vàng từ 2 bàn tay trắng với sự hỗ trợ của Quan Trương, rồi trải qua rất nhiều trận, thắng có, thua có, đó thể hiện khả năng cầm quân, biết dùng hiền tài, thu phục hiền tài, đó cũng là 1 tài năng, và cũng chẳng phải ngẫu nhiên mà ông lên làm vua Thục, hãy suy nghĩ kỹ điểm này vì ko ai tôn 1 gã ăn mày làm vua ^^
theo suy nghĩ của mình đáp án của câu 10 hoàng trung giỏi cung hơn vì có nhìu chiến tích sài cung như bắn mũ quan vũ, bắn hạ hầu thượng lúc trao đổi tù binh còn sự việc giết hạ hầu uyên thì lúc đó Hạ hầu Uyên đem theo n` quân nên sát xuất bắn trúng rất thấp dù có tài đến đâu cũng thế nên phải vác đao ra chém vì nếu hạ hầu uyên ko chết thì quân thục sẽ mệt lắm đây
trong chính sử thì tài quân sự của khổng minh còn kém lưu bị xa.còn về vấn đề lưu bị và lưu thiền ai tài hơn thì không cần phải bàn cãi,nhưng có 1 điểm cần phải nói rõ thật ra lưu thiền không đến nỖi chó má như trong TQDN TRái lại thiền là người rất thông minh nhưng lại quá nhu nhược để cho các quan trong triều hoành hành làm nhà thục sụp đổ.chính vì thế thiền mới bị lão la bôi do trát đặc sản như vậy
Tất nhiên là nói vui vậy thôi chứ ai cũng biết tài của Lưu Bị. Trận gò Bác Vọng đánh hỏa công là mưu của Lưu Bị, theo sách của TQ thì lúc đó GCL chưa đi theo Lưu Bị. Còn về chuyện ng` ta vẫn hay châm biếm cái tính giả nhân nghĩa của lưu Bị thì mình cũng không tin lắm. Giả dối thường để làm lợi cho mình, nhưng Lưu Bị lại thường lâm vào cảnh khốn đốn chắc không có ai dại như vậy bao h.
Tôi sẽ trả lời 1 số ý về câu hỏi "Lưu Bị và Lưu Thiền ai ngu hơn" trước đã: @Vic3be: Dẫn chứng? Nói suông thì không được tính. @thebin: Thứ nhất: là cha không có nghĩa là khôn hơn con, dẫn chứng: Chung Hội là con Chung Do khôn hơn hẳn cha. Thứ hai: Có chí hơn không có nghĩa là khôn hơn, dẫn chứng: Viên Thuật có chí lớn hơn Lưu Bị rất nhiều, chẳng cần ai ép cũng tự lên làm hoàng đế nhưng ngu si hơn Quách Gia không hề có ý làm đế bao giờ. @ CarlosSantana: Topic này không ai cấm đặt câu hỏi cả, cậu không thích thì đi kiện mod hoặc admin, nhá Đề nghị cậu cho dẫn chứng? Nói miệng thì cậu khác vào bảo Lưu Thiền giỏi bằng 1000 lần Lưu Bị chắc cũng được? Các đoạn bôi đậm: Chính bản thân cậu còn chả biết có phải chính sử thật không mà dám vào khẳng định này kia, nếu không đưa được dẫn chứng ra thì các đoạn mà cậu khẳng định là "chính sử" đều không được tính. Sửa lại cho cậu: Trong TQDN hoặc Tam Quốc Chí thông tục diễn nghĩa - La Quán Trung viết ra, Mao Tôn Cương hiệu đính. TQC là do Trần Thọ thời Tấn viết ra. Tài thu phục lòng người thế nào, cái hay ra sao đều cần dẫn chứng Lưu Bị không tay trắng tham gia đánh Khăn vàng, mà cùng 2 người em hờ chặn đường, cướp vàng bạc, ngựa tốt, sắt tốt của 2 người thương nhân đáng thương là Tô Song và Trương Thế Bình. Không có vàng bạc khí giới ngựa tốt này thì Lưu Bị có mà đứng thở dài cả ngày trước cái biển chiêu quân Dẫn chứng: "Hôm sau ba người sửa soạn khí giới, đương lo còn thiếu ngựa cưỡi, thì thấy báo có hai người buôn dắt một đàn ngựa đến trại. Huyền Đức nói: - Thực là trời giúp chúng ta! Nói đoạn ba người cùng ra cửa trại đón. Nguyên hai người khách ấy đều là lái buôn lớn ở Trung Sơn, một người tên Trương Thế Bình, một người tên Tô Song, hàng năm vẫn đem ngựa lên bán miền Bắc, chỉ vì lúc ấy dọc đường có nhiều giặc cướp nên quay trở về. Huyền Đức mời hai người vào trại, làm rượu khoản đãi và nói rõ ý mình đang muốn dẹp giặc yên dân. Hai người cả mừng, tình nguyện tặng năm mươi con ngựa tốt, năm trăm lạng vàng bạc và một nghìn cân sắt để làm khí giới. Huyền Đức cảm tạ hai người khách và tiễn lên đường" (Hồi 1 TQDN) 2 người khách đáng thương không bao giờ được nhắc tới nữa. Họ bị tiễn về đâu? Có thể là về trời. Thắng vài trận nhỏ, thua toàn trận lớn, mất vợ con, mất quân sư Phượng Sồ rồi mất luôn mạng, thể hiện khả năng cầm quân kém cỏi thật Dùng Khổng Minh thì Khổng Minh trốn ở nhà nên thua trận Di Lăng, mất mạng, thu phục Mạnh Đạt, Lưu Phong thì Mạnh Đạt, Lưu Phong ém quân không cứu làm Quan Vũ mất mạng, trọng dụng hiền tài Phạm Cương, Trương Đạt nên Trương Phi bị cắt đầu, nên chả phải tài năng Tên ăn mày Chu Nguyên Chương đã được đưa lên làm Hoàng đế năm 1368, trở thành Minh Thái Tổ nhà Minh, cậu không biết không có nghĩa là không có, vì thế cậu nên đọc nhiều lên và phán ít đi, không ai cần phải suy nghĩ kỹ gì ở đây cả trừ cậu ra.
Tiếp tục câu hỏi Lưu Thiền và Lưu Bị, tôi tách ra để không lẫn: @jiang_wei: Trong topic này chỉ nói suông mà không có dẫn chứng thì đều không được tính nhé. Lưu Thiền thông minh thế nào, nhu nhược ra sao, quan nào hoành hành, có Khổng Minh và học trò Khương Duy tài năng trung hậu mà lại để triều đình có quan hoành hành à? Đề nghị cậu jiang_wei bổ sung dẫn chứng. Đề nghị cậu dùng từ ngữ lịch sự trong topic để phù hợp với các em nhỏ 18-. Có thể sửa thành bôi do trát trấu @ Vic3bie: Sao cậu biết ai cũng biết tài của Lưu Bị? Tôi chẳng biết Lưu Bị có cái tài gì cả này Cậu đang nói tới Tam Quốc Chí Chú, được, ngoài TQDN thì tôi cũng trả lời ngoài TQDN: Ngoài TQDN thì trận ấy Lưu Bị đem quân đánh Tào, Hạ Hầu Đôn phòng thủ rồi đem quân truy kích, bị trúng mai phục của Lưu Bị, Lưu Bị mang quân đi đánh chả đạt đc thành tựu gì phải bỏ chạy, chả thể hiện cái tài năng gì cả Đúng đấy, người ta nói không dẫn chứng thì đừng có tin. Lý lẽ phải đi kèm dẫn chứng. Có nhiều người dại như thế là khác: Dẫn chứng: Tống Tương Công chí to muốn làm bá chủ, nhân nghĩa nhưng giả dối, thường lâm vào cảnh khốn đốn: http://4phuong.net/ebook/15050372/5...nghia-br-te-khuong-thi-chen-ruon-biet-ly.html Nhạc Bất Quần cũng giả dối để làm lợi cho mình nhưng thường lâm vào cảnh khốn đốn: Mất vợ, mất con, mất đệ tử, mất cái của đàn ông và cuối cùng là mất mạng.
Những cái mình biết là đọc ở TQDN và Khổng Minh đại truyện thôi. Giờ mà bảo ở trang nào chương nào thì nhớ vào mắt "Lưu Bị không tay trắng tham gia đánh Khăn vàng, mà cùng 2 người em hờ chặn đường, cướp ..." Không quen không biết, chưa chắc thành công, cũng không cần dùng vũ lực uy hiếp đã khiến người ta phải dốc tiền bạc cho mình đủ nói lên tài thuyết phục của Lưu Bị :) "Thắng vài trận nhỏ, thua toàn trận lớn, mất vợ con, mất quân sư Phượng Sồ rồi mất luôn mạng, thể hiện khả năng cầm quân kém cỏi thật" Nếu nói vậy thì Tào Tháo còn kém hơn cả Lưu Bị : dẹp lã bố ở bộc dương, đánh trương tú ở uyển thành, trận xích bích gặp chu du , đường Hoa Dung gặp quan vũ, quẳng áo cắt râu ở Đồng Quan, cướp thuyền tránh tên sộng vị thủy theo như bạn nói thì lưu bị đú sao cho kịp mà đính chính lại là lưu bị thua trận Đương Dương chỉ mất vợ chứ không mất con :) "Dùng Khổng Minh thì Khổng Minh trốn ở nhà nên thua trận Di Lăng, mất mạng, thu phục Mạnh Đạt, Lưu Phong thì Mạnh Đạt, Lưu Phong ém quân không cứu làm Quan Vũ mất mạng, trọng dụng hiền tài Phạm Cương, Trương Đạt nên Trương Phi bị cắt đầu, nên chả phải tài năng" Lưu Bị đánh Ngô bị GCL phản đối quyết liệt, cho đi theo cũng giúp không hết sức. Trương Phi bị cắt đầu là mình làm mình chịu trước đó Lưu Bị còn dặn dò đại í là : đánh đập bạc đãi còn cho nó hầu cận tả hữu đấy là cái mầm gây họa sát thân ~> nhìn xa trông rộng. Còn Mạnh Đạt, Lưu Phong hok đem quân đi cứu quan Vũ thì đúng là khó lý giải thật chắc sợ chết. "Ngoài TQDN thì trận ấy Lưu Bị đem quân đánh Tào, Hạ Hầu Đôn phòng thủ rồi đem quân truy kích, bị trúng mai phục của Lưu Bị, Lưu Bị mang quân đi đánh chả đạt đc thành tựu gì phải bỏ chạy, chả thể hiện cái tài năng gì cả". Cái thành Tân Dã bé tí tẹo, quân được vài nghìn mà dám vác quân đi đánh Hạ Hầu Đôn cậu có nhầm gì không vậy ?? "Tên ăn mày Chu Nguyên Chương đã được đưa lên làm Hoàng đế năm 1368, trở thành Minh Thái Tổ nhà Minh, cậu không biết không có nghĩa là không có, vì thế cậu nên đọc nhiều lên và phán ít đi, không ai cần phải suy nghĩ kỹ gì ở đây cả trừ cậu ra." Cái này mình đồng ý với bạn. Anh hùng thì bất vấn xuất xứ :) Những kẻ giả nhân giả nghĩa như dẫn chứng của cậu kể thì mình thấy nhiều nhưng mà như Lưu Bị mình chỉ thấy có một thôi. Vì nhân nghĩa của kẻ giả dối sớm muộn cũng lộ ra còn như Lưu Bị việc bất nhân nhất mà mình thấy là vác đại quân sang đánh nước Ngô rồi tự chuốc lấy thảm bại cũng là phải thôi.
Tiếp tục trả lời cậu Vic3bie về câu hỏi "Lưu Bị và Lưu Thiền ai ngu hơn": @Vic3bie: Ở đầu topic tôi đã nói rất rõ, chỉ bàn về TQDN trong topic này, nếu là ngoài TQDN thì nói rõ là ngoài TQDN nhé. TQDN là nguồn, ok, còn ngoài TQDN, Khổng Minh đại truyện do 1 nhà văn tên là Trần Văn Đức viết ra chỉ là loại sách ba lăng nhăng, không tính là "chính sử" nhá. Không có dẫn chứng thì không được tính, thế thôi. Cậu không nhớ đọc được ở trang nào chương nào, thì làm sao biết chi tiết cậu nhớ là đúng hay không Tôi đưa dẫn chứng ở trên từ hồi 1 TQDN cậu không thèm đọc rồi: "Nói đoạn ba người cùng ra cửa trại đón." "Nguyên hai người khách ấy đều là lái buôn lớn ở Trung Sơn, một người tên Trương Thế Bình, một người tên Tô Song, hàng năm vẫn đem ngựa lên bán miền Bắc, chỉ vì lúc ấy dọc đường có nhiều giặc cướp nên quay trở về. Huyền Đức mời hai người vào trại, làm rượu khoản đãi và nói rõ ý mình đang muốn dẹp giặc yên dân." 3 anh em chặn đường tóm 2 người lái buôn vô tội chạy giặc cướp (chứ không phải chạy nhóm khởi nghĩa Khăn vàng nhá) vào, thoát bọn cướp dọc đường thì gặp 3 tên cướp này, chứ chả phải "không quen biết, chưa chắc đã thành công", lại càng chả phải "không cần dùng vũ lực" như cậu nói Bằng chứng là gặp xong họ buộc phải nôn ra 1 số vàng bạc lớn, ngựa tốt, sắt tốt các kiểu mà cũng không thoát. Tôi đưa dẫn chứng rất rõ cậu không đọc rồi: Lưu Bị thua trận thì bị thế này này: "Thắng vài trận nhỏ, thua toàn trận lớn, mất vợ con, mất quân sư Phượng Sồ rồi mất luôn mạng, thể hiện khả năng cầm quân kém cỏi thật Tào Tháo có thua trận mất Quách Gia không? Mất vợ con không? Mất mạng không? Không hề, thua mà sau lại thành thắng, còn Lưu Bị thua cái là mất sạch, Tào Tháo hơn Lưu Bị rất rõ ràng cậu nhé, phải có dẫn chứng, chứ cậu nói suông thì chả có ý nghĩa gì cả Hồi 15 TQDN này, Lưu Bị nói nhé: "Nay dù mất thành trì, vợ con đi nữa, sao nở để anh em nửa đường chết đi cho đành. Phương chi thành trì không phải của ta, vợ con ta bị hãm ở trong thành, nhưng ta chắc Lã Bố không nỡ giết, cũng còn nghĩ kế cứu được." Tự Lưu Bị nói mất vợ con nhé, không nhờ Lã Bố không nỡ giết thì đã toi mạng. Hồi 41 TQDN này, Triệu Vân nói nhé: "Chủ ta đã đem Cam, My hai phu nhân cùng A Đẩu uỷ thác cho ta, nay lạc mất cả, ta còn mặt nào trông thấy chủ nữa. Chi bằng ta liều chết đánh giặc, cứu cho được hai phu nhân và A Đẩu." Tự Triệu Vân nói lạc mất vợ con Lưu Bị nhé, không nhờ Triệu Vân lao vào giữa trận và Tào Tháo lệnh không bắn tên cùng Trương Phi chắn cầu cứu mạng thì con Lưu Bị cũng toi rồi. Thế nên cậu đính chính sai, thế thôi Thế là không biết dùng người, dùng phải đứa bất trung, ra trận mà lại dám không hết sức vì chúa, mà thực tế còn tệ hơn, ngồi nhà khiến Lưu Bị mất hàng chục vạn quân, mất Kinh châu vừa cướp lại được và mất cả mạng. Phạm Cương, Trương Đạt là tướng của Lưu tiên chủ, ấy là do Bị chiêu hiền đãi sĩ mới theo đấy, thế mà lại cắt đầu em vua, đủ thấy tầm nhìn xa trông rộng của Lưu Bị kém thế nào Tôi lý giải cho cậu ở bài trên rồi còn gì: do đấy chả phải tài năng gì của Lưu Bị cả, dùng người kém thì chết em mình, thế thôi, chết cả 2 em và sau cùng là chết luôn mạng mình. Tôi đã nói rõ ở post trước Ngoài TQDN nhé. Cậu chỉ đọc quyển sách nhảm Khổng Minh Gia Cát Lượng đại truyện do 1 tay nhà văn vớ vẩn viết mà không đọc Tam Quốc Chí của sử quan Trần Thọ viết nên không biết. Lý Điển truyện chép: "Lúc Lưu Biểu phái Lưu Bị xâm lấn phương Bắc, đến Diệp huyện, Thái tổ sai Điển đi theo Hạ Hầu Đôn kháng cự. Bị bất ngờ đốt hết trại sách rồi bỏ đi, Đôn đốc suất ba quân truy kích, Điển can rằng: "Giặc vô cớ lui binh, ngờ rằng có mai phục. Phía Nam đường xá chật hẹp, cỏ cây san sát, chớ nên đuổi theo." Đôn không nghe, cùng với Vu Cấm truy kích, Điển đóng binh lại cố thủ. Quả nhiên bọn Đôn gặp địch quân mai phục cách đó vài dặm, giao chiến bất lợi, Điển tới giải cứu, Bị thấy quân cứu viện bèn lui binh." Nguồn: http://webcache.googleusercontent.c...03&page=51&langid=1+&cd=2&hl=vi&ct=clnk&gl=vn Có việc bất nhân nhất (không phải duy nhất) thì phải có việc bất nhân nhì, việc bất nhân ba của Lưu Bị, cậu nhỉ, thế thì Lưu Bị giống hệt những kẻ "sớm muộn cũng lộ ra" mà cậu nói à Tôi chỉ ra ngay nhiều việc bất nhân của Lưu Bị: ăn thịt người (tự Lưu Bị hối hận nhé), giết oan con nuôi là Lưu Phong (cái này tự Lưu Bị hối hận nhé), ném con đẻ tí vỡ sọ, cướp nước người ta mà cười nói ăn tiệc (bị Bàng Thống tức quá chửi vào mặt)... Còn việc mà cậu bảo Lưu Bị là bất nhân, thực ra chẳng hề bất nhân: Tôn Quyền ăn cắp Kinh châu, Lưu Bị đem quân và quả nhiên đã lấy lại được, thế là vật về chủ cũ, sau đó Tôn Quyền phản bội đầu hàng nhà Ngụy thì Lưu Bị đem quân chinh phạt. Chỉ vì thằng quân sư tiểu nhân ngồi trốn ở Thành Đô chơi nên Lưu Bị mới thua, không thì Giang Đông đã sớm trở thành của Lưu Bị rồi, việc ấy có gì bất nhân