mình mới 19t nhưng mà đã chơi điện tử thâm niên phải hơn chục năm rồi chơi từ hồi chưa đi học , suốt ngày đi chơi với ông cậu - Siêu sao 1 về nhà thì sang nhà thằng em chơi Mario , chơi Tank chơi Ninja cứu mẹ , bắn vịt. ôi 1 thời tuổi thơ thanh thản và hồn nhiên nay còn đâu , cuộc đời quá nghiệt ngã T_T
Ôi nhớ lại một thời chơi WE3, được ông anh chỉ cho cách bật tường, từ đấy thích mê, bật tường điên cuồng
:) , lo dần là vừa đấy , cứ nhìn gương những đồng chí như tớ , bạn chủ thớt , 1 số người nữa thì biết... xã hội ta ko phải như ở tây hay hàn quốc , game sẽ lâu , rất lâu nữa mới có chỗ đứng , mà thật ra thì theo ý kiến tớ , mình chỉ nên dừng ở mức 2,3 h-1ngay thôi , cuộc sống còn nhiều thứ lắm : học hành , lao động , bạn bè, gia đình , xã hội... đúng là mỗi khi chơi game tớ cảm thấy nhẹ nhõm người , phấn khích .. nhưng vô lo cũng chưa hẳn đã hay. đôi lúc bỏ chút thời gian cho sự việc xung quanh , cảm thấy đầu óc sáng nhanh ra hơn là cắm mặt vào màn hình. p/s : tớ có 1 người bạn cũng gần như hết thuốc chữa , 3 năm ở hàng điện tử , tối về nhà ăn cơm. xong lại ra chơi ,..... 24 tuổi đầu ko nghề ngỗng , ko học hành... gần như tất cả đã coi nó chết rồi:( . cứ chôn vùi suất ngày thì kiểu gì nghiện game là điều khó tránh khỏi, xung quanh ta có nhiều trường hợp thế rồi... tâm sự vài dòng với anh em, mong tất cả đều vui vẻ và cảm thấy thoái mái với game..... Hà nội buồn trong tiết thu ảm đạm..
Bạn anh chắc nghiện game online à .Nghiện game online thì khó có thuốc rồi vì e quen nhiều người kiểu này.Rất may mắn là mình chưa bao h chơi game online
15 năm nhìn lại thấy mình mất quá nhiều :( Nhưng vẫn không thấy hối hận , em và PES đã cứu rỗi đời anh
Ôi bóng đá nhật, nhớ có bản zì toàn tiếng Nhật, đá Hà Lan hơi ị sướng, đá WE9 chọn Real với cả Braxin toàn cho Carlos tiền đạo, lúc đấy Real có anh thủ môn zì bắt tuyện hay mà chả nhớ tên , không phải Casilas nhá
19 tuổi, thâm niên chơi PES hơn chục năm Cậu giống tớ đấy Chà, ko ngờ 1 cái comment của mình lại gợi cảm xúc cho bác chủ thớt viết 1 bài hay đến thế Tớ cũng vậy thôi, cho dù thiên hạ nói ngả nói nghiêng hay bất kể ngay cả sự thật rằng FIFA hoặc bất kỳ 1 game đá bóng nào khác hay hơn PES, tớ vẫn mãi yêu PES :-*
chỉ vì mấy cái game 4 nút mà u tớ trước mắng lên mắng xuống, nhốt cũng ko xong mình lúc đấy cứ như thằng nghiện. ko ra ngoài quán điện tử là khó chịu, ngồi học cũng ko yên, đang học mấy thằng bạn nó cứ hò nhau ra quán xem các ông lớn chơi 4 nút, chịu thế đếch dc>>> lại chả học dc gì
Mình đọc Doremon, có tập thuốc gây nghiện, đọc chơi nhưng cũng thấy có chút ý nghĩa! Mình chỉ từ bỏ được cơn nghiện này và chuyển qua cơn nghiện khác, hoặc nghĩ xa hơn, là share đều cơn nghiện ra, chứ nói bỏ là bỏ được thì chắc không có tệ nạn xã hội đâu vì mình là người mà! Hiện giờ có lẻ cơn nghiện giúp mình bỏ được game có lẻ là cơn nghiện kiếm tiền! Nhưng cái gì cũng có từng bước! Mình nghĩ sẽ bỏ được game khi công việc đem lại hiệu quả, đem lại lợi nhuận hậu hĩnh, tốn nhiều thời gian của mình! có lẻ mình sẽ chơi game thưa dần dần dần dần và hết dần dần!
vì nghiện pes năm 2005 mà tớ chia tay người yêu khi cứ vào học là cô ý học 1 mình, tớ chuẩn ra hàng pes chơi hết giờ thì vào lớp , năm đó là năm thứ 1 , mới làm sv nên thoải mái... hôm qua gặp lại nhau , nhắc lại chuyện cũ mới thấy tiếc , từ khi chia tay vẫn uqan hệ với nhau, vẫn hỏi han nhau , và vẫn ko quên đc nhau.... ............... thu ảm đạm
Đúng, nghiện cái gì chứ nghiện nguy hiểm nhất là nghiện game online. Chả kém thuốc kích thích là bao. Vì cái tâm lý mình đã bỏ nhiều công sức vào đó rồi, bây giờ bỏ thì tiền bạc, bạn bè, các mối quan hệ trong game đều mất sạch. Chính vì thế mà nó lại càng thôi thúc ta chơi. Chi vì nghiện game online mà năm cuối trung học mình trốn học như điên. H nghĩ lại thấy tiếc quãng thời gian đó Đến khi mình đã cai đc rồi mới thấy mấy thứ đó mất đi cũng chả ảnh hưởng gì nhiều đến cuộc sống cả . Duy có việc hàng tuần đi chiến PES thì mãi vẫn ko bỏ đc. Với mình là 1 thú vui như việc đi uống cà phê vậy. Anh em cùng ngồi với nhau đá vài trận PES, uống ly trà đá, hỏi han tình hình nhau dạo này thế nào. Rồi lại khích bác, đá đểu nhau mỗi khi ghi bàn. Chỉ khi ngồi vào hàng PES, mình mới cảm nhận lại được phần nào cái hương vị thời thơ ấu mỗi khi cùng bọn trẻ trong xóm chơi điện tử 4 nút mà những trò game online ko bao giờ có thể mang lại.
em giống bác, game online thật vô bổ, tốn thời gian và tiền bạc rùi cuối cùng dc cái j? em trung thành game offline, mặc dù tiền bạc có thể tốn hơn vì phải nâng cấp máy để thưởng thức hết nét đẹp của các game sau này, nhưng bù lại chúng ta thưởng thức tinh hoa của ngành giải trí game offline mà đem lại cho chúng ta! anti-game online
-Mình gắn bó với sự nghiệp game từ hồi 7 tuổi (4 nút ) bắt đầu là contra,ninja rùa,tank,mario...Ở Hà nội,hồi đó ra hàng thấy thằng nào nó giã lần Mario với cheat được tank thì nể lắm toàn đứng sau lưng học nghề.Hồi đó mình ham chơi mà vẫn ham học,nguyên nhân là thê này: mẹ mình hồi đó thưởng 1 điểm 10 = 1.000 = 1 tiếng 4 nút.Thế là ông anh ruột mình chuyên dụ khị mình học để 2 anh em lấy tiền đi contra(chỉ mình được thưởng thôi còn ông ấy thì không ) và cũng thời gian này bắt đầu đam mê đá bóng với 2 game đá bóng là GOAL 3 và CAPTAIN T.SUBASA,thuộc code của SUBASA 1 cách kinh khủng (toàn tiếng nhật mà vẫn thuộc) -Lên cấp 2 thì bắt đầu dính vào SEGA,hồi đó là rồng đen,Người tiền sử,Cảnh sát 3,Dragonball,Người rừng....Học thuộc Faltality của rồng đen hơn là thuộc bài ,giai đoạn này bỏ qua ps1 vì tiếc tiền (chỗ mình 4-5k/h) -Lên cấp 3 bắt đầu Game online,đánh điên cuồng (Gunbound,Mu,Priston tale....) và cũng bắt đầu dính vào PES từ hồi ra pes 6 với siêu nhân Adriano -Lên đại học thì chỉ còn 2 tình yêu là PES và tiền,tranh thủ mọi lúc để pes với lũ bạn,hoặc là đá đấu với khoa khác.Cũng từ pes mà quen được rất nhiều bạn bè,,,,kiếm được việc gia sư tiếng anh cũng nhờ mấy thằng bạn pes đó Game online thì giã từ từ hồi hết cấp 3,cho nó thành kỉ niệm hết,giờ già rồi chỉ PES thôi
Chà, nhiều tình yêu giống mình bỏ game online mà vẫn chơi PES quá nhỉ :-* Game đá bóng đúng là chơi mãi ko chán
Hồi ở VN mình cũng suốt ngày chôn vùi trong game online nghĩ lại mà tiếc giờ sang nước ngoài du học tất nhiên thỉnh thoảng vẫn chơi game online nhưng nói chung là ít mấy thằng tây nó cũng rủ mình chơi cảm nhận của mình là bọn nó trừ những thằng nghiện WoW thì ko nói làm gì còn lại đứa nào cũng đặt việc học hành lên hàng đầu , thời gian chơi rất ít thế mà vẫn khủng ko như mấy game online ở VN cứ giã tiền và thời gian thôi Còn mình thích chơi mấy game thể loại bóng đá đơn giản là vì tình yêu với môn thể thao này